Chuyện kể về một siêu đại gia, một ông trùm XH ! ngẫm về cuộc đời !

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi kaka55, 25/09/2011.

7539 người đang online, trong đó có 1105 thành viên. 15:29 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 1357 lượt đọc và 5 bài trả lời
  1. kaka55 Thành viên rất tích cực

    Từ tỷ phú tiêu tiền như nước đến tay trắng cuối đời
    25-09-2011 | 07:02
    (Nguoiduatin.vn) - Làm bá chủ các bãi vàng, có những thời điểm Khoái "đù" giàu đến mức đi mua cái gì cũng trả bằng... vàng. Nhưng rồi, hàng tấn vàng đã bị hai vợ chồng nướng hết trong và ngoài nước.

    Cho đến bây giờ, ở cái tuổi gần 60, tướng cướp tỷ phú nổi danh một thời phải chạy xe ôm, bốc vác thuê nuôi ba đứa con và vợ ở trong tù.
    Tỷ phú chỉ thích mua hàng bằng... vàng!
    Thời gian này, Cà Ná và Boong Xay tồn tại như một thế giới riêng với những thứ luật rừng man rợ. Người ta còn đồn đại những chuyện kiểu như bắt người chôn sống dưới hầm, bịt mắt, bịt mồm những kẻ ăn trộm vàng của chủ bưởng rồi trói vào gốc cây trong rừng cho hùm beo ăn thịt.

     Khoái "đù" giờ chỉ là một người đàn ông vất vả với nghề xe ôm.
    Những ông trùm bãi vàng ép người làm phải dùng thuốc phiện, ma tuý để lấy hưng phấn làm việc... Nhưng vốn bản lĩnh của mình, Khoái "đù" dần dần khuất phục được các đại ca chủ bưởng khác, trở thành một ông vua không ngai ở các bãi vàng này.
    Khoảng từ năm 1989 đến 1992 là đỉnh cao về sự giàu có của Khoái "đù". Khoái trở thành kẻ hào phóng nổi tiếng với tính cách đặc biệt, thích thanh toán mọi thứ bằng vàng hơn bằng tiền!. Đi mua cái gì cũng tính ra vàng để trả, vì thế, trong túi Khoái luôn có cả xấp vàng lá.
    Hôm sinh nhật lần thứ hai của con gái mình, Khoái "đù" mua 40 con lợn và cả ngàn chai rượu ngoại đem vào thung lũng Cà Ná và Boong Xay chiêu đãi hàng ngàn cư dân đào vàng suốt mấy ngày liền. Rồi những kiểu ăn chơi khác người của gã được giới giang hồ thêu dệt nên như những huyền thoại.
    Đi du lịch Khoái thuê luôn cả khách sạn. Rạp chiếu phim bao giờ cũng chỉ có mỗi mình Khoái ngồi xem, vì gã đã mua hết vé của rạp. Khoái thường xuyên thuê hẳn đoàn kịch vào Thần Sa diễn cho anh em đào vàng và dân chúng xem. Thậm chí, gã còn đánh ô tô lớn xuống Hà Nội chở hẳn đoàn gái bán hoa lên phục vụ đám đào vàng trong suốt cả tháng trời!
    Mặc dù đã giàu nứt đố đổ vách, song Khoái "đù" vẫn say sưa với những cuộc đào bới trong lòng đất. Càng trúng nhiều vàng, Khoái "đù" càng đầu tư nhiều máy móc, nhân lực và khai thác với quy mô lớn. Công việc khai thác được chia thành từng ca. Mỗi ngày 4 ca, mỗi ca 300 lao động làm việc. Thời kỳ trúng vàng, mỗi ca được cả trăm cây. Khối lượng vàng mà đội quân Khoái khai quật từ lòng đất Thần Sa có thể tính hàng tấn. Vàng nhiều đến mức có lúc Khoái không cần lấy nữa mà chia đều cho anh em.
    Khi thứ kim loại quý này ở Boong Xay và Cà Ná đã cạn kiệt thì Khoái lại cùng đàn em khuân máy móc lên phía Bắc tỉnh Bắc Thái, nay tách ra thành tỉnh Bắc Kạn. Những mỏ vàng nổi danh lừng lẫy như Na Mu (Ngân Sơn), Khau Âu (Chợ Mới) và Na Rì, được giới giang hồ biết đến đều do bàn tay và con mắt của Khoái đánh thức. Giới giang hồ cảm phục Khoái vì Khoái có tài nhìn đất biết có vàng. Những bãi vàng Khoái đi qua đều để lại tiếng vang một đại ca được giới giang hồ nể nhất, sợ nhất và học tập nhiều nhất.
    Có một điều đặc biệt trong con người Khoái, ấy là sự rộng rãi mang màu sắc rất giang hồ. Khi giàu có, Khoái không tiếc tiền, vàng chia cho người nghèo. Sau mỗi đợt khai thác, Khoái đều cho anh em làm thuê lưng vốn, đủ xây một cái nhà khang trang ở quê, mua cho mỗi người một chiếc xe máy xịn.

     Gia tài còn lại duy nhất của tỷ phú chỉ tiêu vàng một thời là ngôi nhà Khoái “đù” đang ở.
    Người dân Thái Nguyên hồi đó nhìn thấy người nào đầu đội mũ cối Tầu (1 chỉ vàng), chân đi dép đúc (1 chỉ), mặc quần áo hộp (1 chỉ), đeo đồng hồ SK (1 chỉ), đi xe Dreem Thái (10 cây)... đích thị là đàn em của Khoái. Anh em, họ hàng đều được Khoái cho nhà ở thành phố và ô tô đắt tiền. Khoái bỏ tiền xây một ngôi nhà cao tầng khang trang giữa thị trấn, bỏ kinh phí để chữa bệnh giúp người nghèo.
    Cảm động với sự hoàn lương kỳ lạ của Khoái mà nhạc sĩ Phú Ân, người tình cờ gặp Khoái khi đi thực tế ở bãi vàng, đã sáng tác hai bài hát về cuộc đời Khoái "đù” là "Boong Xay thung lũng bình yên" và "Xa mẹ”. Bài hát Xa mẹ có đoạn rất cảm động đã được nghệ sĩ Lê Dung và nghệ sĩ Minh Châu thể hiện: "Đã lâu rồi con rời quê mẹ/ Đã lâu rồi con rong ruổi đường xa/ Nước sông Hương giờ còn trong hay đục/ Núi Ngự Bình còn soi bóng ngày qua/ Con ra đi lòng mang bao nỗi nhớ/ Huế cứ mưa hoài mưa mãi trong con".
    Sau bao năm lang bạt, Khoái "đù" khi giàu có mới tìm về thăm mẹ. Việc xây cho người mẹ già căn nhà tử tế được coi và một việc có ý nghĩa nhất trong quãng đời tỉ phú của Khoái. Nhưng hình như bà không thấy hạnh phúc nhiều vì điều đó.
    Của thiên trả địa
    Dù lang bạt giang hồ nhưng trong Khoái vẫn còn một số nét tính cách đa cảm của người Huế nên cứ mỗi lần gặp đàn bà là Khoái "đầu hàng" vô điều kiện. Một đêm Khoái trở lại Boong Xay sau một tháng nằm hầm ở Cà Ná, trên con đường mòn đá hộc lởm chởm dẫn vào bãi vàng, gã phát hiện thấy một bóng người đi ra với bộ dạng lén lút.
    Khoái nghĩ chắc là một kẻ trúng mánh nên giấu chủ bưởng ôm vàng lẩn trốn. Bóng người vừa tới gần, Khoái từ trong bụi cây lao ra quật mạnh xuống đất. Nhưng đó lại là một người đàn bà. Người đàn bà van xin gã tha chết. Chị ta ở thị trấn Chùa Hang, huyện Đồng Hỷ, nghèo quá phải lên đây làm thuê kiếm tiền nuôi hai con nhỏ.
    Chị ta đã lấy trộm được hơn cây vàng của chủ bưởng và đợi đến đêm trốn về mua thuốc thang, gạo nước cho con. Nghe vậy, Khoái dúi thêm vào tay chị ta một nắm vàng cám. Một thời gian sau, người ta thấy Khoái "đù” lấy vợ, vợ gã chính là người đàn bà gã gặp trong đêm giữa rừng. Người đàn bà đó là Nguyễn Xuân Thu, từng có hai đời chồng nhưng vẫn một mình nuôi hai đứa con nhỏ tuổi.
    Từ giữa thập kỷ 90 của thế kỷ trước, lượng vàng ở Thần Sa và Na Rì cạn kiệt, hơn nữa, chính quyền quản lý chặt nên đám giang hồ như Khoái không còn đất làm ăn nữa. Đàn em của Khoái dạt cả vào những bãi vàng trong Nam hoặc lênh đênh trên những con thuyền đãi vàng sa khoáng ngược lên phía thượng nguồn sông Đà. Không còn sức khoẻ để tiếp tục với "đời chuột chũi" trong các hầm vàng, Khoái về Đồng Hỷ nằm dài trên đống vàng ròng ăn tiêu, hưởng thụ cuộc đời. Chính những tháng ngày nằm dài ăn chơi đã lại đẩy Khoái trở về con đường lầm lạc.
    Vợ gã, người đàn bà lớn lên trong nghèo khó, nhưng nay tiêu tiền triệu, tiền tỷ. Các loại quần áo thời trang, mỹ phẩm đắt nhất thế giới được Thu đắp lên mình. Các sới bạc ở miền Bắc giàu lên nhờ máu cờ bạc của Thu và bọn đàn em điếu đóm theo chân. Cái máu cờ bạc của Thu nhiễm vào người Khoái tự bao giờ.

     Khoái “đù” tặng tiền cho một tổ chức nhân đạo hồi còn giàu có.
    Ngày này qua ngày khác, vợ chồng Khoái thay nhau thức bên chiếu bạc. Những ngày cuối tuần, vợ chồng Khoái đánh cả ô tô chở đầy tiền trong cốp xuống Hải Phòng, Hà Nội "đốt" cho thỏa chí. Thậm chí, cuối tháng vợ chồng gã lại ôm tiền đáp máy bay sang các sới bạc nổi tiếng thế giới ở Hồng Kông, Ma Cao. Cả tấn vàng rồi cũng hết veo sau những trận đánh "nổi lửa" mà phần thua bao giờ cũng thuộc về phía Khoái.
    Đang nằm lỳ trong các sới bạc ở Sài Gòn, Khoái nghe tin sét đánh: Thu bị bắt vì tội tàng trữ ma tuý. Trở về nhà, nhìn ngang, ngó dọc Khoái chỉ thấy căn nhà trống hoác, còn bò rưỡi gạo trong chum và 3 đứa con đang tuổi ăn tuổi học. Thu bị kết án 8 năm tù.
    Có thể nói, cuộc đời của Khoái "đù” có quá nhiều thăng trầm: Từ anh lính biệt động thành công nhân, tù nhân rồi giang hồ, thành tỷ phú, rồi cuối cùng trắng tay. Tỷ phú từng giàu nhất đất Bắc Thái giờ đây phải chạy xe ôm ở thị trấn Chùa Hang, bốc vác thuê kiếm từng đồng bạc lẻ để sống, nuôi vợ trong tù, nuôi ba đứa con nhỏ.
    Khi tôi trở về Hà Nội được vài ngày thì nhận được tin của một cậu bạn hay chuyện ở Thái Nguyên: Khoái đã bán chiếc xe ôm tàn tạ, tài sản giá trị duy nhất của gia đình Khoái để có miếng ăn cho đàn con. Không biết giờ đây Khoái phải làm gì để sống.
    Có một điều mà đến bây giờ, khi đã ở cái tuổi gần 60, Khoái mới nhận ra bi kịch cuộc đời của những kẻ trót sa chân vào giới giang hồ: "Đoạn cuối cuộc đời của một giang hồ bao giờ cũng là bi kịch nếu không sớm tỉnh ngộ để tìm ra lối thoát".

    Dương Thụy Bình
  2. kaka55

    kaka55 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/06/2009
    Đã được thích:
    0
  3. kaka55

    kaka55 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/06/2009
    Đã được thích:
    0
    luật nhân quả cấm có sai ! đọc bài này em lại nghĩ đến các anh lớn lớn như anh Đức, anh Vượng, anh Long, anh Tuyển và mấy anh bé bé như Cường đô, Cường lux. , Tùng auto.... không biết rồi mai đây có anh nào quá đà dẫn tới hoàn cảnh ấy không ?!
  4. modep4

    modep4 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/07/2007
    Đã được thích:
    14
    Từ giữa thập kỷ 90 của thế kỷ trước, lượng vàng ở Thần Sa và Na Rì cạn kiệt ->KSS là bơm thổi ? Vàng còn nhiêu mà dụ bà con.
    e chỉ biết luật nhân quả KHOA HỌC rất phức tạp ,0 như nhân gian nghĩ đâu.Có khi làm ác vẫn dc giàu thêm 1,2 đời (vì đang có thời ,có đà ,hoàn cảnh ) rồi sẽ trả 3,4 đời .nếu biết dừng sớm thì trả 1,2 đời thôi
  5. ntoanvan

    ntoanvan Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    11/12/2004
    Đã được thích:
    30
    Tiền kiếm được từ đất rồi cũng trả lại về trời thôi
  6. globalvision

    globalvision Guest

Chia sẻ trang này