Tản mạn cuối tuần "Qùa tăng cuộc sống" xin phép Mod

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi Linhanbinh, 03/11/2012.

8805 người đang online, trong đó có 1169 thành viên. 11:25 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 3403 lượt đọc và 32 bài trả lời
  1. Linhanbinh Thành viên rất tích cực

    Tản man cuối tuần "Qùa tăng cuộc sống" xin phép Mod

    [​IMG]

    NGÀY XƯA ƠI ... http://forum.*********.vn/images/smilies/wink.gif


    Hoa có thể nở lại hai lần nhưng tuổi thơ không thể hai lần thắm lại. Ai trong chúng ta cũng trải qua tuổi ấu thơ đẹp đẽ và đầy sắc hồng. Tuổi thơ cứ như bảy sắc cầu vồng, đủ các gam màu sắc. Nó lung linh và huyền ảo. Tuổi thơ tôi là những sáng trèo cây, trưa lội suối, chiều bắt chim đuổi b..ướm. Là những tháng năm không tính toán điều sẽ đến, cứ yên bình nhặt nhạnh những niềm vui.

    [​IMG]

    Cánh diều tuổi thơ tôi là những tháng ngày được cùng lũ bạn nhỏ trong xóm quây quần bên những thanh tre, đống giấy vụn để làm cánh diều hay những trò nghịch ngợm rất trẻ con, những phiên chợ bán hàng mà ở đó là mít là “đồng tiền” được quy đổi. Hay những buổi tập trận, những buổi chiều chơi trò đánh khăng đánh quay bất phân thắng bại và còn nhiều trò chơi độc đáo hơn nữa.
    Sau những giờ nghịch ngợm, vui đùa, đám trẻ nhỏ lại cùng nhau nằm xõng xoài trên thảm cỏ ven đường mà ước mơ, mà mơ mộng về một tương lai tốt đẹp. Có người ước mơ trở thành bác sĩ, có người thì lại ước mơ thành giáo viên dạy văn, đứa thì lại ước mơ làm ca sĩ, người thì muốn trở thành phi công bay trên bầu trời. Giấc mơ vẫn mãi chỉ là giấc mơ, khi ta lớn và đủ khả năng để hiểu làm thế nào để “biến ước mơ thành hiện thực”.

    [​IMG]

    Theo năm tháng, chúng ta ngày một khôn lớn, bước ra khỏi thế giới tuổi thơ tươi đẹp và sáng trong, để hướng tới những chân trời mới với những ước mơ và hoài bão mang tính thực tiễn hơn, có chiều sâu hơn. Cuộc sống như một vòng tròn cứ quay mãi, khiến chúng ta không thể dừng lại. Chỉ tới khi chân đã mỏi, mắt đã mờ chúng ta mới cho phép mình tạm dừng, và lúc này mọi ký ức xa xưa ùa về. Một chút hoài niệm, một chút tiếc nuối và rất nhiều cái “giá như”?
    Ước mơ là một phần không thể tách rời trong cuộc sống, trong công việc và cả trong những thành công mà ta đang có. Phải mất bao nhiêu nắng để làm cạn khô một dòng sông, cần bao nhiêu mưa để thấm ướt một sa mạc, và cần bao nhiêu cánh diều để chở hết những ước mơ tuổi thơ tôi.

    [​IMG]

    Tôi đang say trong những ước mơ của chính mình hay tôi đang ngủ quên trên những ước mơ hoài bão của một thời nông nổi. Khi đã trải qua một vài biến cố trong cuộc đời, tôi như bị rơi xuống vực sâu, xung quanh chỉ một màu đen tối và những vật thể không rõ hình thù. Tôi tuyệt vọng và buông xuôi. Trong lúc khó khăn nhất thì cũng là lúc sức mạnh tồn tại của con người lại mạnh mẽ nhất, tôi lại hi vọng, lại chờ đợi sẽ có ai đó tìm và kéo mình ra khỏi hố sâu ấy. Có những ước mơ phải mất cả đời người hoặc chí ít cũng mất rất nhiều thời gian 10 năm, 20 năm v.v…, để biến nó thành hiện thực hoặc cũng có những ước mơ sẽ mãi chỉ là ước mơ và khi đó nó trở thành sức mạnh để cố gắng.

    [​IMG]

    Tôi yêu những câu chuyện ngụ ngôn, những trang sách có mùi thơm đặc biệt, yêu những làn điệu dân ca thắm đượm nghĩa tình. Tôi yêu những con người nghèo khó, yêu em nhỏ với dáng điệu “trần truồng”, nước mũi chảy dài nhưng có cặp mắt trong veo, không chút sợ hãi khi gặp người lạ. Tôi yêu những bờ kênh trước nhà, thửa ruộng vườn rau, tôi yêu những cánh cò trắng bay từng đàn uốn lượn trên bầu trời trong xanh khi chiều về.
    Tôi yêu những bài ca mẹ kể, những bữa cơm quây quần cùng gia đình. Tôi yêu con đường mòn từ nhà đến trường, hai bên đường thơm lừng mùi lúa chín. Tôi nhớ nhung những đứa bạn nhỏ cùng tôi một thời chơi trò tập trận. Giờ đây tất cả chúng tôi đã lớn khôn, mỗi người đã tìm được cho mình một hướng đi mới, tương lai mới nhưng ký ức tuổi thơ tôi vẫn còn nguyên vẹn, khi ai đó vô tình hay cố ý nhắc tới chúng tôi trong câu chuyện của họ.

    [​IMG]

    Những gì tôi yêu những gì tôi mơ của ngày hôm qua, đã cho tôi sức mạnh để vượt lên tất cả mọi khó khăn mà cuộc đời này “ban tặng”. Chống chọi với chông gai cuộc đời, có lúc tôi đã bị thương, đau đớn và thất vọng nhưng cho dù vết thương có lớn bao nhiêu đi chăng nữa, theo thời gian rồi nó cũng sẽ lành. Chỉ cần lòng người gói ghém thật kỹ và chôn vùi nó. Tôi không sống với quá khứ, không tìm về quá khứ trừ khi để rút ra những bài học kinh nghiệm cho bản thân.
    Giờ đây cánh diều tuổi thơ của tôi đã không còn mà thay vào đó là những con thuyền chở đầy hoài bão và ước muốn. Ký ức của tôi hay của bạn đều đẹp cho dù nó có nhiều gian nan khổ ải. Nếu như ta sống với một tuổi thơ bình yên không dữ dội thì đó là may mắn và hạnh phúc, còn nếu như tuổi thơ cơ cực vất vả thì đó lại là động lực để chúng ta cố gắng và phấn đấu. Ít ai trưởng thành trong nhung lụa.

    [​IMG]

    Lời người trở lại quê xưa
    Sao nghe tha thiết như chưa xa rời
    Ấu thơ tuổi dại một thời
    Chợt như lấp ló gọi mời hoài mong
    Xa rồi trường cũ, bến sông
    Người xa, kẻ lại trông mong ngóng chờ
    Ngày hội ngộ đẹp như mơ
    Cùng nhau ôn lại tuổi thơ tuyệt vời.




    [​IMG]


  2. phanboboaiai

    phanboboaiai Thành viên gắn bó với f319.com Not Official

    Tham gia ngày:
    25/11/2004
    Đã được thích:
    311
    Ảnh đẹp đấy!
  3. Linhanbinh

    Linhanbinh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/05/2009
    Đã được thích:
    2
    Dòng đời luôn bon chen và xô bồ, đôi lúc cũng cần tĩnh tâm nhớ lại những thời đã qua
  4. yangdebei

    yangdebei Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    29/12/2009
    Đã được thích:
    196


    Cuộc sống không tình yêu..............Thì............sống như đã chết!
  5. yangdebei

    yangdebei Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    29/12/2009
    Đã được thích:
    196
    Học cách quên

    Đời người không phải lúc nào cũng được như ý, muốn bản thân vui vẻ, đôi khi việc giảm áp lực cho chính mình là điều cần thiết và cách để giảm áp lực tốt nhất chính là học cách quên, bởi trong cuộc sống này có những thứ cần nhặt lên và bỏ xuống đúng lúc.

    Trong kinh Phật có một câu chuyện kể rằng: tiểu hòa thượng và lão hòa thượng cùng đi hóa duyên, tiểu hòa thượng lễ độ cung kính, việc gì cũng đều nhìn theo sư phụ.

    Khi tới bờ sông, một cô gái muốn qua sông, lão hòa thượng đã cõng cô gái qua sông, cô gái sau khi cảm ơn thì đi mất, tiểu hòa thượng trong lòng cứ thắc mắc " Sư phụ sao có thể cõng một cô gái qua sông như thế?”.

    Nhưng cậu ta không dám hỏi, cứ thế đi mãi được 20 dặm, cậu ta thực sự không kìm được đành hỏi sư phụ: "Chúng ta là người xuất gia, sao thầy có thể cõng một cô gái qua sông?”

    Sư phụ điềm đạm nói: "Ta cõng cô gái qua sông thì bỏ cô ấy xuống, còn ngươi thì đã cõng cô gái ấy 20 dặm rồi vẫn chưa bỏ xuống.”Lời nói của lão hòa thượng đầy thiền ý, hàm chứa trong nó chính là nghệ thuật nhân sinh.

    Cuộc đời con người giống như một cuộc hành trình dài, không ngừng bước đi, ven đường nhìn thấy vô vàn phong cảnh, trải qua biết bao những gập ghềnh, nếu như đem tất cả những nơi đã đi qua đã nhìn thấy ghi nhớ hết trong lòng thì sẽ khiến cho bản thân mình chất chứa thêm rất nhiều gánh nặng không cần thiết.

    Sự từng trải càng phong phú, áp lực càng lớn, chẳng bằng đi một chặng đường quên một chặng đường, mãi mãi mang một hành trang gọn nhẹ trên đường.

    Quá khứ đã qua, thời gian cũng không thể quay ngược trở lại, ngoài việc ghi nhớ lấy những bài học kinh nghiệm, còn lại không cần thiết để cho lòng phải vướng bận thêm.Sẵn sàng quên đi là một cách cân bằng tâm lý, cần phải chân thành và thản nhiên đối mặt với cuộc sống.

    Có một câu nói rất hay rằng tức giận là lấy sai lầm của người khác để trừng phạt chính mình, cứ mãi nhớ và không quên khuyết điểm của người khác thì người bị tổn thương nhiều nhất chính là bản thân mình, bởi lẽ đó để có được niềm vui và cuộc sống thanh thản ta không nên truy cứu lỗi lầm cũ của người khác.Rất nhiều người thích câu thơ : "Xuân có hoa bách hợp, thu có trăng. Hạ có gió mát, đông có tuyết”.

    Trong lòng không có việc phải phiền lo mới chính là mùa đẹp của nhân gian.

    Nhớ những cái cần nhớ, quên những cái nên quên, sống cuộc sống cởi mở, trong lòng không vướng mắc thì cuộc sống này sẽ thật tươi đẹp.
  6. Linhanbinh

    Linhanbinh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/05/2009
    Đã được thích:
    2
    Hay quá chuẩn =D>" smilieid="54" class="inlineimg" border="0">
  7. khanhbd

    khanhbd Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    20/04/2010
    Đã được thích:
    8.512
    Hình ảnh của tuổi thơ lại ùa về :-bd
  8. khanhbd

    khanhbd Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    20/04/2010
    Đã được thích:
    8.512
    =D>Hay quá anh nhỉ , em thích nhất là hai câu: "Ta cõng cô gái qua sông thì bỏ cô ấy xuống, còn ngươi thì đã cõng cô gái ấy 20 dặm rồi vẫn chưa bỏ xuống.”
    & " tức giận là lấy sai lầm của người khác để trừng phạt chính mình."



    Nếu bạn ghét một ai đó thì người đau khổ đầu tiên chính là bạn. [};-
  9. Linhanbinh

    Linhanbinh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/05/2009
    Đã được thích:
    2
    Cuộc sống quá ngắn ngủi và quý giá. Hãy giảm bớt nỗi lo lắng và tăng cường niềm vui với tiếng cười :-bd
  10. songthan2009

    songthan2009 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    02/02/2010
    Đã được thích:
    212
    Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 Trời vào Thu đẹp quá anh nhể,cứ hưởng thụ khí trời cố gắng thư giãn đón tiết thu
    /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0cm 5.4pt 0cm 5.4pt; mso-para-margin:0cm; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}

Chia sẻ trang này