Các bạn, hãy đọc và làm gì đó đi...

Chủ đề trong 'Thị trường chứng khoán' bởi nbaops, 19/04/2010.

2979 người đang online, trong đó có 30 thành viên. 02:51 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 1320 lượt đọc và 7 bài trả lời
  1. nbaops

    nbaops Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/09/2004
    Đã được thích:
    0
    http://dantri.com.vn/c167/s167-391345/noi-dau-cua-vo-chong-ban-mau-nuoi-con.htm
    Nỗi đau của vợ chồng bán máu nuôi con

    (Dân trí) - Cứ nghĩ đến cái ngày đứa con duy nhất còn đến trường phải nghỉ học đôi vợ chồng bất hạnh ở khối phố Nhật Tân, phường Thạch Linh, TP Hà Tĩnh lại đau đớn, tuyệt vọng. Không đau đớn sao được, khi đứa con của họ ngoan hiền, học giỏi.
    Gần 20 năm sống trong cơ cực
    Phải ngoằn lượn mấy lần theo con đường nhỏ vừa được rải bê tông chúng tôi mới có mặt tại ngôi nhà của vợ chồng Nguyễn Văn Khanh, 50 tuổi và chị Lê Thị Thắm, 48 tuổi - hộ gia đình nghèo và cám cảnh nhất ở cái khối phố Nhật Tân “nửa thôn, nửa thị” này. Cái lạnh của đợt gió mùa làm ngôi nhà của anh chị thêm u uất, buồn lặng. 5 giờ chiều anh Khanh vẫn đang lăn lộn, làm thuê đâu đó, ngôi nhà chỉ còn lại người mẹ ốm yếu ngồi xoa bóp cho đứa con gái bé bỏng bệnh tật nằm đọc sách trên giường.
    Chị Thắm để mặc con đọc sách, khó khăn nhấc đôi chân mỏi mệt ra khỏi giường tiếp khách. Giữa ngôi nhà chật chội, tối om vì thiếu ánh sáng chị Thắm kể về gia đình mình. Nghe chi kể, đó đúng là một hoàn cảnh bi đát, khổ cực và có phần bất công chưa tìm được lối thoát giữa đời thường.
    Cưới nhau được gần 20 năm vợ chồng anh Khanh chị Thắm lần lượt sinh được 4 người con gái, đứa đầu năm nay 17 tuổi, đứa út vừa tròn 9 tuôi. Chừng ấy năm sinh sống bên nhau, chừng ấy năm gắng gượng nuôi con khôn lớn, cũng là chừng ấy năm vợ chồng anh Khanh chị Thắm phải trải qua nhiều nỗi cơ hàn.

    [​IMG]
    Một góc ngôi nhà của vợ chồng chị Thắm, anh Khanh
    Không có của hồi môn để lại, cũng chẳng nghề nghiệp để có ít đồng lương ra vào hai vợ chồng anh Khanh phải vật lộn đủ đường để kiếm sống. Mỗi ngày trôi qua mặc cho mấy đứa nhỏ dắt díu nhau ở nhà anh Khanh đi làm thuê tối mặt. Ai thuê cái gì anh cũng làm, khổ, nhục đến mấy anh chẳng bận tâm, nghĩa là kiếm được ít bát gạo nuôi con. Còn chị Thắm, dù ốm yếu triền miên nhưng một mình chị cáng đáng hết mấy sào ruộng. Đôi vai gầy và đôi chân yếu ớt của chị đã mòn mỏi bởi biết bao mùa chị đi nhặt phân về chăm bẵm ruộng đồng. Làm quận quật như vậy cũng chả đủ ăn, vậy mà cách đây chừng 7 năm căn nhà của hai vợ chồng bị hoả hoạn thiêu trụi. Sau lần đó, anh Khanh chị Thắm trắng tay, đói nghèo bám mãi.
    Cha mẹ nghèo khổ, nhưng mấy đứa con nhà anh chị đứa nào cũng ngoan và chăm học, ai trong khối phố cũng khâm phục. “Tội nghiệp chúng nó, bạn bè có điều kiện đi học thêm còn mấy đứa nhỏ của anh chị Thắm ngày nào cũng bám đồng ruộng kiếm thêm cua đồng, ốc dát. Vậy mà, gần như năm nào các cháu cũng được nhà trường tuyên dương” - anh Thành một người sống gần nhà vợ chồng anh Khanh cho biết.

    Thấy con học giỏi hai vợ chồng càng xót thương một khi chúng phải bỏ học vì bố mẹ luôn túng quẫn. Một đêm, nằm suy nghĩ mãi, anh Khanh ghé tai rủ vợ xuống bệnh viện xin bán máu lấy tiền đóng học phí cho con. Có điều, đấy cũng là lần đôi vợ chồng nghèo biết thêm phần bất hạnh của họ. “Một buổi sáng chồng tôi mượn được chiếc xe đạp, chở tôi xuống Bệnh viện Hà Tĩnh. Hai vợ chồng khúm núm bước vào phòng bác sỹ đề đạt thẳng nguyện vọng bán máu để lấy tiền nuôi con. Người bác sỹ như ứa nước mắt khi nghe vợ chồng tôi trình bày nguyện vọng. Lần khám bệnh tiếp đó kết luận của bác sỹ khiến vợ chồng tôi hoảng hốt, chồng tôi không đủ sức khoẻ, còn tôi bị căn bệnh ung thư vú. Vy vọng cứu cuộc đời các con, không để chúng khổ như bố mẹ chúng như đóng sập lại từ lần đó” - chị Thắm dãy dụa nước mắt kể.

    [​IMG]
    Suốt cả tháng nay em Hương đã phải nghỉ học vì bệnh tật. Cô bé rất nhớ trường, nhớ bạn nên thường mang sách ra đọc mỗi khi trong người thấy khoẻ. (ảnh:Văn Dũng)
    Trở về từ bệnh viện hai vợ chồng anh Khanh chị Thắm giấu bặt bệnh tật, tiếp tục làm thuê kiếm tiền nuôi con ăn học. Nhưng, càng gắng gượng bao nhiêu, nợ nần lại càng chồng chất bấy nhiêu, đến cái ăn hằng ngày cũng phải đi vay. Và rồi, dẫu không muốn hai vợ chồng anh Khanh cũng phải chấp nhận nỗi đau để con nghỉ học. Lần lượt những đứa con, đứa đầu tiếp đến đứa thứ 2, đứa thứ 3 bỏ học giữa chừng, mà đau đớn nhất là cháu Nguyễn Thị Liên phải bỏ học khi cháu đang là học sinh giỏi của trường THCS Thạch Linh.

    3 đứa con đang tuổi ăn học, giờ một đã vào Nam, một đi làm thuê quán ăn cho một người bà con xa, một ở nhà đi nhặt ve chai, còn anh Khanh chị Thắm đang ôm khoản nợ mấy chục triệu đồng chưa biết bấu víu vào đâu.
    Khi “ngọn nến hy vọng” sắp tắt
    Cả gia đình anh Khanh chị Thắm giờ chỉ còn mỗi bé út Nguyễn Thị Hương theo học. Nhưng suốt một tháng qua căn bệnh hen suyễn bẩm sinh tái phát khiến bé Hương phải nghỉ học dài ngày. Hương là cô bé được các bạn trong lớp, cô giáo chủ nhiệm, hiệu trưởng nhà trường dành tình thương, tình cảm đặc biệt. “Hương là học sinh giỏi của lớp, cháu chăm ngoan và biết vâng lời lắm. Hương nghỉ học mấy tuần nay khiến tôi và các bạn trong lớp rất buồn. Hôm Hương nằm điều trị ở viện, biết Hương buồn và nhớ bạn nên tôi đã cho cả lớp xuống bệnh viên thăm em. “Em muốn về đi học” - câu nói của Hương làm tôi bật khóc ngay nơi em điều trị”, cô Đặng Châu Hiền, chủ nhiệm lớp 3B đượm buồn nói về Hương.

    Hiệu trưởng Trần Thị Cẩm thì kể: “Mấy hôm trước nhà trường nhận được lá thư do bố em viết trình bày hoàn cảnh bệnh tật xin được tiếp tục cho con nghỉ học dài ngày để đi chữa trị. Lá thư khiến chúng tôi rất xúc động. Ngay sau đó trường đã phát động học sinh, cán bộ giáo viên quyên góp được hơn 1,2 triệu đồng. Số tiền trên công đoàn nhà trường đã chuyển tận tay gia đình Hương hôm chúng tôi xuống thăm em tại Bệnh viện Đa khoa Hà Tĩnh”.
    Nói về lực học của Hương cô Cẩm tiếc nuối, “Năm nay Hương là thành viên của đội tuyển học sinh giỏi của trường tham gia kỳ thi học sinh giỏi toàn thành phố, nhưng Hương đã bỏ lỡ kỳ thi do đổ bệnh. Rất tiếc cho em”.
    Thương, yêu học sinh học giỏi bao nhiêu cô Cẩm càng mang nỗi lo vì hoàn cảnh nghèo khó của gia đình khiến Hương phải nghỉ học bấy nhiêu. “Nhà trường sẽ luôn chăm lo, động viên Hương và gia đình, nhưng nếu chỉ có như thế thì chưa đủ. Hương cần sự giúp đỡ nhiều hơn của mọi người”, cô Cẩm bày tỏ nói như một lời nhắn nhủ.
    Khỏi diễn ta hết nỗi buồn trước khi rời khối phố Nhật Tân. Cô bé Hương - ngọn nến lung linh, niềm hy vọng còn lại của một gia đình nghèo khó lại sắp “tắt”. Cô bé học giỏi, đáng thương đang đứng trước nguy cơ phải nghỉ học. ​
  2. KHUONGDAN

    KHUONGDAN Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    22/03/2010
    Đã được thích:
    56
    ok. Trích một chút lợi nhuận và đi ủng hộ thôi. hì
  3. choay

    choay Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/03/2005
    Đã được thích:
    0
    Thanks, nhưng góp ý một chút lần sau bác post vào topic Quỹ TLV F319 nhé :)
  4. lexus2009

    lexus2009 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/05/2009
    Đã được thích:
    0
    Loại như chú thì nên cút khỏi diễn đàn đi, khệnh khạng nó vừa thôi, nick mới mà ăn nói không có tý lễ nghĩa nào cả
  5. THX

    THX Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/10/2005
    Đã được thích:
    6
  6. cklaso1

    cklaso1 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/06/2009
    Đã được thích:
    5
    có pic từ thiện f319 rồi nhá
  7. nmtuanomc

    nmtuanomc Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/01/2010
    Đã được thích:
    0
    chủ topic đã làm được gì chưa lào...! kể cho anh em nghe thử chứ Ctrl C, Ctrl V thì làm gì
  8. shn_hnx

    shn_hnx Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2010
    Đã được thích:
    4
    Có TLV F319 rồi...ai có lòng cứ ủng hộ qua đây vừa có tổ chức lại vừa đưa diễn đàn mang tính dân tộc hơn

Chia sẻ trang này