Đọc bài báo này, thấy ức chế quá

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi ilfilitive, 21/08/2010.

6092 người đang online, trong đó có 727 thành viên. 08:44 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 655 lượt đọc và 3 bài trả lời
  1. ilfilitive Thành viên gắn bó với f319.com

    Lê Bá Khánh Trình ngày ấy, bây giờ...

    http://www.thongtincongnghe.com/article/2766

    Những thất vọng không tạm thời

    Lê Bá Khánh Trình thấy mình may mắn khi năm 34 tuổi, có một bà cụ viết cho anh một lá thư giới thiệu con gái của bà cho anh. Anh đã quen vợ trong hoàn cảnh đó, còn trước đó anh chưa bao giờ có bạn gái. Nơi anh đang sống là nhà của bố mẹ anh mua cho anh khi anh trở về từ Nga. Gia đình 5 chị em thì có 2 người đang sống ở Mỹ, cuộc sống của các anh em Khánh Trình đều yên ổn, thành đạt. Anh cũng không có ước mơ gì khác ngoài sự hài lòng với cuộc sống hiện tại, một chút lo lắng cho sức khỏe của mình, mong sao mình khỏe mạnh.
    [​IMG]Ảnh: báo SGGP.

    Bây giờ anh đã trở thành một người hoàn toàn khác với cậu bé Lê Bá Khánh Trình ở Huế thời chưa đội vòng nguyệt quế kia. Cặp kính cận trên khuôn mặt ngơ ngác đến tội nghiệp, cái dáng cao lòng khòng đi liêu xiêu trong buổi gặp hôm ấy làm tôi cảm thấy đau lòng. Dù anh hài lòng với cuộc sống hiện tại, dù anh chỉ mong nhất là sức khỏe cho mình, dù anh có một gia đình với 2 đứa con ngoan, tôi vẫn không ngăn được cảm giác thất vọng dâng lên trong lòng.
    Một thần tượng của thế hệ trước chúng tôi nhiều năm, một cái tên mà những học sinh say mê toán học phải kính nể, thần đồng ấy hôm nay lại là một giáo viên luyện thi cho lớp năng khiếu của trường năng khiếu TP.HCM, anh chưa từng là trưởng khoa Toán của Đại học Khoa học Tự nhiên như người ta đồn đại. Anh sống bình dị, khép kín, giống một cái cây sau cơn bão không sao mà trổ những cành lá non kiêu hãnh khi các cành và mầm của nó đã bị vặt hết. Lê Bá Khánh Trình chưa bao giờ có một thành tích hay sự kiện gì trong cuộc đời vượt được giải thưởng mà anh giành được năm 1979 ở London.
    Có điều gì đã xảy ra sau giải thưởng ấy, phải chăng là những áp lực, những kỳ vọng lớn lao của nhiều người để thay vì biết đâu theo nghiệp cha, anh có thể trở thành một bác sĩ giỏi, hay đơn giản hơn, một người nào đó có một cuộc sống và tâm thế không như hôm nay, để cảm giác không chỉ riêng tôi khi tiếp xúc với anh, là sự co ro, rụt rè, khiêm nhường dễ khiến người đối thoại nản chí, chưa bao giờ làm khoa học, chưa bao giờ phát minh ra bất cứ cái gì hay áp dụng toán học vào một lãnh vực nào đó trong cuộc sống trừ việc đi giải dạy chính môn toán mà anh đã học 10 năm ở trường đại học lừng danh không chỉ của nước Nga: Lomonosov.
    Anh không quan tâm đến mục đích của tôi, dù tất nhiên tôi đã giới thiệu mình là nhà báo. Anh cũng không hỏi một lần bao giờ báo ra, viết cái gì về anh? Anh cũng hoàn toàn thờ ơ với những câu hỏi để lặng lẽ trả lời những câu trả lời không thể đơn giản hơn. Để đưa nhà báo "đi từ thất vọng này đến thất vọng khác", để tôi chỉ muốn hét lên "rằng tại sao anh lại nhận lời gặp tôi ? để làm gì khi anh không có câu chuyện nào để kể, không quan tâm đến mọi chuyện và cả cuộc đời ngoài cái giải thưởng "oan nghiệt" kia, anh không làm được bất cứ điều gì ?". Lê Bá Khánh Trình đến hẹn đúng giờ, và sau khi kết thúc thì xin phép ra về. Nhưng nụ cười duy nhất là khi phóng viên ảnh đến chụp hình. Cuộc phỏng vấn lần thứ nhất, anh ướt đẫm vì đi xe máy và hôm ấy đường Đồng Khởi thành sông, trong tiệm cafe Mojo dường như quá sang trọng khiến tôi thầm trách mình vì việc chọn địa điểm này mà gặp nhân vật. Cuộc gặp thứ hai ở Press cafe, nơi bình yên hơn, nhẹ nhõm hơn, nhưng Lê Bá Khánh Trình vẫn thế, vẫn đến đúng giờ, vẫn gọi một thứ trà nóng, uống bằng hai tay và uống xong, trong khoảng giữa của sự im lặng nơi tôi, anh xin phép ra về !


    P/S
    "Thầy giáo" khác với giới showbiz rất nhiều.
    Đối với giới Showbiz, những bài viết như thế này sẽ chẳng hề ảnh hưởng gì, thậm chí còn lăng xê để phát triển sự nghiệp.

    Nhưng đối với một NGƯỜI THẦY GIÁO, đặc biệt đã nhiều tuổi, Tôi nghĩ sẽ khiến họ, gia đình họ dằn vặt, suy nghĩ nhiều.

    Một giải thưởng quốc tế IMO, xét cho cùng cũng chỉ là một bông hoa đẹp trên đường đời. Còn muốn thành công, đôi khi cần phải có may mắn, nhưng đâu phải ai cũng được vậy

    Ức chế với kon nhà páo này quá [r37)][r37)][r37)][r37)][r37)]


  2. 26111997

    26111997 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    30/11/2009
    Đã được thích:
    0
    UH tôi đọc xong cũng thấy con nhà báo này mất dạy quá, rặt toàn bôi xấu 1 con người, ko hiểu nó có mục đích gì nữa nhỉ?[r37)][r37)]. Con nhà báo này là loại cực phò.

    Bác Lê Bá Khánh Trình là 1 người tài giỏi, cũng như Ngô Bảo Châu.
    Ở VN không thiếu người giỏi như Ngô Bảo Châu, thậm chí là còn giỏi hơn.
    Nhưng ở Vn thì nhân tài như cây không có đất sống, không có nước tưới và không có cả không khí và ánh sáng để quang hợp.
  3. _BMW_

    _BMW_ Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/07/2010
    Đã được thích:
    0
    Giỏi là 1 chuyện nhưng trên đường ai có thể nói hay cho bản thân mình ??????? .Đúng là nghề báo có $ viết dở cũng thành hay còn cái hay thì cũng có thể thành dở ^:)^
  4. bbaoviet

    bbaoviet Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    14/06/2008
    Đã được thích:
    0
    Cong nhan la bai viet nay nhan tam qua

Chia sẻ trang này