Những câu chuyện ý nghĩa !!!

Chủ đề trong 'Thị trường chứng khoán' bởi Binh Yen, 16/09/2018.

4183 người đang online, trong đó có 534 thành viên. 16:40 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 4767 lượt đọc và 22 bài trả lời
  1. Binh Yen

    Binh Yen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    26/08/2014
    Đã được thích:
    157.713
    Nhân mod @DHA vừa tạo Chương trình Trung Thu : Thương về các em nhỏ vùng xa
    http://f319.com/threads/chuong-trinh-trung-thu-2018-thuong-ve-cac-em-nho-vung-cao-vung-xa.1202973/
    tiếp nối các chương trình thiện nguyện của Quĩ TLV F319 do @kimhoababa2 và các ad chủ trì thời gian trước nhưng nhưng BQT refresh lại chi đó mà lỡ tay xoá mất :D.
    Bên cạnh những topic về đầu tư CK của các thành viên , BY xin phép mở một topic để ace cùng chia sẻ những câu chuyện hay và ý nghĩa về tình yêu thương , nhân ái của con người .

    F319 của chúng ta như một xã hội thu nhỏ với sự tham gia của các nhà đầu tư đã và đang công tác trên mọi lĩnh vực cũng như sinh sống trên mọi miền đất nước và cả ở nước ngoài .
    Nếu như xã hội thu nhỏ này chan hoà nhân ái , hẳn cũng góp phần không nhỏ để tạo nên một xã hội lớn nhân văn hơn .

    Xin cảm ơn BQT , các thành viên của F319 và chúc tất cả ace nhiều sức khoẻ , đầu tư ck thắng lợi và thành công trong cuộc sống !!! @};-:drm2:drm1


    *****************************

    Lúc trước có đuợc đọc một truyện ngắn của một thành viên F319 là bác @Vuthanhnguyen , có tựa đề Chiếc Bánh Rơi . Nay nhân dịp Trung Thu , BY xin post lại chia sẻ cùng ace cùng đọc ạ .
    Cảm ơn tác giả Vũ Thanh Nguyên rất nhiều ! @};-

    CHIẾC BÁNH RƠI

    Truyện ngắn - Vũ Thanh Nguyên

    " Đã đầu tháng mười dương lịch rồi . Vẫn đang còn là mùa mưa ở miền Nam. Ấy thế mà bầu trời thành phố cứ mờ đục một màu sương khói. Cái oi bức , ngột ngạt của bầu không khí đầy khói bụi như thế này làm cho người ta quên dần đi những sợi nắng mà lẽ ra phải hoe vàng và trong trẻo lúc xuyên qua các kẽ lá; người ta dần quên đi làn gió nhẹ mà về buổi chiều lẽ ra phải bắt đầu có chút se se khi mùa Thu đã trôi đi gần nửa..."

    Hắn vừa ngẫm nghĩ như thế, vừa ngồi xuống chiếc ghế đá dưới một bóng cây bên lề đại lộ cạnh công viên. Còn những một giờ nữa thì nhà ăn của ký túc xá mới mở cửa phục vụ. Hắn mở quyển tạp chí ra với ý nghĩ dán mắt vào đây chắc hẳn sẽ đỡ chóng mặt hơn là nhìn ngó dòng người và xe cộ nườm nượp, bon chen trước mắt. ... "Giết thời gian một cách nhàn tản và thơ mộng ? Chẳng gì bằng mục Tiếng Thơ. Nhưng thơ gì mà âm điệu lúc đọc lên lại cứ nhàn nhạt , nghe trúc trắc trục trặc quá. Chao ơi , nhạc đã đi đâu hết cả rồi, hỡi cái cõi Thơ ngày cũ ? Cả bốn bài trong mục này đều chung một thể loại ... Chà, cảm ơn Thơ Mới , cảm ơn sự tự do phóng khoáng của khung trời mới cho Thơ. Nhưng khung trời đó chỉ nên dành cho những người đã từng trải qua cuộc sống ép xác trong căn nhà tù túng cũ , bên trong các khung cửa hẹp với chằng chịt các luật lệ phân minh nhưng trói buộc..."

    Đang nghĩ lung tung như thế, bỗng hắn có cảm giác có ai đó chầm chậm tiến đến, đứng trước mặt mình.

    - Chú cho tôi xin ít đồng mua cháo cho cháu.

    Hắn ngước lên và nhận ra một thiếu phụ trạc bốn mươi, gầy nhom, hốc hác và đen đủi . Bế trên tay thằng bé cũng gầy nhom, đen đủi đang nghoẹo đầu ngủ li bì trên ngực mẹ . Không gian dường như có một chút gì hôi hôi, khen khét .

    Hắn nhìn đăm đăm người thiếu phụ. Tay phải như bâng khuâng định thọc vào túi quần, rồi lại rụt lại, cầm một cách nghiêm trang quyển tạp chí. "Đâu phải một nghìn hay hai nghìn ". Hắn nhớ rất kỹ rằng trong túi hắn còn một tờ hai chục nghìn và một tờ mười nghìn. "Mười nghìn ư ? ... Nhiều quá. Mà lẽ nào lại bảo chị ta thối lại " ?

    - Không có tiền lẻ chị ạ. Cuối cùng hắn xua tay một cách cương quyết. Người mẹ với kinh nghiệm của mình có lẽ nhận ra ngay sự cương quyết đó. Chị lặng lẽ bế con đi về phía cổng công viên . Hắn cúi xuống với cuốn tạp chí , nhưng chỉ một chốc lại ngẩng lên nhìn theo.

    Hai mẹ con bấy giờ đã ngồi xuống một bãi cỏ trong công viên. Thằng bé vẫn ngủ như chết trong vòng tay mẹ. Chị ta nâng đầu con lên và hôn vào trán nó , vào má nó , rồi ấp mãi đôi môi mình ở má nó, đôi mắt lơ đãng vô hồn.

    Tự nhiên hắn thấy thương cảm và ray rứt như người vừa gây nên tội .

    Trên lề đường , những bàn chân bước rảo, lộn xộn đến hoa cả mắt hắn. Một bà mẹ ăn vận sang trọng tay dắt thằng bé tròn trịa, liếng thoắng chân sáo . Thằng bé tay xách một chiếc túi nhỏ đầy cộm. Có một cái gì văng ra từ chiếc túi, rơi sát gần chân chiếc ghế đá kế bên. À, một chiếc bánh Trung Thu - loại bánh dẻo - trắng như trứng gà bóc nằm tươi nguyên trong chiếc hộp nylong phản chiếu ánh nắng chiều. "Gọi chị ta lại chăng? Không, thôi cứ để đấy, tí nữa nhặt lên, rồi cho đứa con chị ăn mày có lẽ tốt hơn. Thật là một quyết định sáng suốt. Cái bánh loại này chắc phải ba chục nghìn chứ chẳng chơi . Chà , hôm nay là 14 tháng Tám âm lịch rồi nhỉ? Sướng nhé , thằng bé ăn mày. Chú mày sẽ có một món quà Trung Thu, vừa ngon lại vừa cao giá nhất kể từ cái thuở chào đời là cái chắc. Ừ, như thế ổn hơn . Vì nếu không thể thối lại thì mười nghìn là nhiều quá đối với tớ, chú nhóc con ạ. Với lại , ba chục nghìn này đã có kế hoạch sử dụng rồi , vừa đủ để hai đứa chúng tớ đạp xe lòng vòng thưởng thức trăng , rồi ngồi đâu đó thưởng thức hai ly kem Dâu . Nàng Hằng của tớ chỉ thích kem Dâu. Chà , vô cớ mà tối nay nàng cao hứng gọi thêm hai cái bánh bông lan thì phải ứng xử sao đây?... Thôi, ngộ biến đã , rồi hãy hay. Dù sao thằng nhóc cũng đáng được tận hưởng cái hương vị cao cấp của chiếc bánh cao giá kia lắm chứ ! Đối với người ốm đói như nó lại càng thấy ngon phải biết..." .

    Hắn lấm lét liếc về hướng chiếc bánh dẻo. Nó vẫn nằm yên đấy, nơi những bàn chân hỗn độn vô tình. May mà nó nằm sát chân gầm ghế chứ nếu không đã bị dẫm bẹp dí rồi .

    "Đã đến lúc nhặt nó được chưa nhỉ ? Không, còn nhiều người đi lại quá. Mà ký túc xá cũng sắp mở cửa nhà ăn rồi còn gì? Bây giờ thì tạm thưa người rồi đấy nhỉ. Nào , khởi sự đi thôi... Hượm đã... cái bộ vía tươm tất, đóng thùng nghiêm chỉnh , lại còn đôi kính trắng lịch lãm , trí thức như vầy mà bước nghiêm dõng dạc mấy bước, rồi cúi nhặt một chiếc bánh rơi , liệu có lố bịch quá không?"...

    Hắn lại lấm lét liếc nhìn một lần nữa chiếc bánh... "Lạy chúa. Một con chó! Nó đen mun từ đầu đến đuôi. Trông dáng điệu bơ phờ và dơ dáy thế kia thì ắt hẳn là chó hoang rồi. Cái ngữ này thì khoai mì , khoai lang nó cũng lượm sạch chứ nói chi đến bánh Trung Thu? Xua nó đi chăng? Chao ơi, cúi xuống , nhặt lên đã là lố bịch đến ê cả mặt chứ nói gì đến tranh nhau với một con chó để lấy một chiếc bánh rơi...".

    Hắn nhận ra rằng trống ngực hắn không dưng mà cứ đánh thình thịch. Cạnh chiếc ghế bên kia, con chó chẳng một chút ngần ngừ, chẳng cần nhìn quanh nhìn quất hoặc ngửi ngửi chi cả, cứ thế ngậm ngay chiếc bánh , thủng thỉnh chạy vào công viên.

    Hắn buột miệng buông một tiếng thở dài. Mặt thừ ra. "Vụng về thật, một việc cỏn con vậy mà ứng xử chậm chạp, không ra sao cả. Ấy thế mà đầu óc thì toàn nghĩ chuyện cao xa , đâu đâu ở trên trời. Thì đấy, bất công chưa? Con chó mực sẽ ăn hết một cái bánh đáng giá ba mươi nghìn đồng bạc, mà chưa chắc đã hợp khẩu vị. Còn thằng nhóc thì sẽ mất đứt một món quà mà chắc rằng sẽ là quý nhất trong bao lần Trung Thu kể từ cái lúc chào đời..."

    ..."Quý giá nhất kể từ lúc chào đời... ư ?
    ..........................

    Đột ngột hắn đứng dậy rồi bước đi. Bước đi một cách cương quyết và hùng hồn như thể bước chân Kinh Kha bước bên bờ sông Dịch . Và tất nhiên cương quyết hơn ái cử chỉ xua tay từ chối lúc nãy đối với chị ăn mày.

    Hắn băng qua đường rồi vào thẳng một quầy bán bánh.

    “ Chị bán cho tôi cái bánh dẻo này. Cho vào cái túi thật đẹp nhé! Sao? Những ba chục nghìn cơ à? Thế thì cái kia..., hai mươi lăm nghìn cũng được “.

    Hắn lại băng qua đường, bước vào một căn hộ có treo chiếc bảng " Dịch vụ điện thoại " .

    - 091394... A lô. Hằng đấy hả . Ừ , anh đây. Em đang ở đâu đấy?... Xin lỗi em nhé, tối nay anh có việc đột xuất, không đi dạo cùng em được... Bất khả kháng em ạ. Thông cảm cho anh nhé !
    ..............................

    Tạm biệt hai mẹ con người ăn xin . Từ trong công viên bước ra , hắn thấy lòng thật thư thái và sảng khoái.

    Con đường dẫn về hướng ký túc xá, đâu đấy trên phần cao của những ngôi nhà cao tầng vẫn còn những màu sáng huy hoàng được tạo bởi những tia nắng vàng còn sót lại. Chênh chếch đằng sau lưng, một vầng trăng vành vạnh , to như chiếc đĩa vừa nhô lên khỏi chân trời, hứa hẹn một đêm Trung Thu thật trong sáng.

    Vuthanhnguyen, Rose2018, storycar4 người khác đã loan bài này.
  2. Binh Yen

    Binh Yen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    26/08/2014
    Đã được thích:
    157.713
    Vài dòng cảm nhận của BY khi đọc truyện xin được gửi đến Tác giả @Vuthanhnguyen :

    Một câu chuyện rất đời thường và bình thường nhưng mang lại nhiều ý nghĩa và có giá trị nhân văn cao .
    Tình tiết chân thực , hồn nhiên .. gần gũi với người đọc , làm người đọc rất dễ hình dung , thậm chí thấy bóng mình trong đó .
    Sự tranh đấu trong lòng của một con người bình thuờng khi rất muốn nhưng hoàn cảnh kg thuận lợi ( cái tôi : tiền bạc kg dư giả và vì sĩ diện nữa )
    Nhưng cuối cùng , trái tim nhân ái dung chứa tình yêu thương con người đã chiến thắng khi nó thiết tha muốn mang đến niềm vui hiếm hoi cho thằng bé nghèo .
    "Quý giá nhất kể từ lúc chào đời ...ư ?"
    Câu này rất hay vì nó đã giúp phá tan nút thắt , tháo gỡ sự giằng co và nối liền mạch thương yêu khi "hắn" tự tin và cương quyết ... vì người
    Và cuộc điện thoại với cô Hằng của "hắn" mới thú vị làm sao he he ...
    Và em đoán , sau đó , khi gặp lại cô bạn gái tên Hằng kia , thể nào cô ấy cũng sẽ hỏi thăm có chuyện gì đột xuất khiến "hắn" phải huỷ bỏ cuộc lang thang ngắm trăng thơ mộng kia, không phải vì cô ấy tò mò mà đơn giản chỉ là sự quan tâm .

    Và với bản tính thật thà , hắn sẽ kể hết sự thật cho cô ấy nghe , cô ấy vừa nghe vừa tủm tỉm cười và sau đó bảo , việc đi dạo với cô ấy còn nhiều lần khác nhưng chiếc bánh Trung Thu với thằng bé nghèo là món quà lớn lao kể từ lúc chào đời ( và cũng có thể là trong đời dẫu mai này nó có trở thành nguời thành đạt và giàu có ) sẽ mang lại niềm vui vô bờ cho nó ...

    Và rồi , cô ấy nhìn hắn rất lạ , lạ hơn mọi ngày ... và tặng "hắn" một nụ hôn thật ngọt ngào ... kkkk

    Hắn sung sướng hạnh phúc vô cùng và càng thấm thía sâu sắc một điều , khi mang lại niềm vui cho người khác , bản thân mình cũng đã nhận về niềm vui ... nhiều hơn thế !
    Hihi... em đoán vậy được kg tác giả Vũ Thanh Nguyên ơi !

    Chân thành cảm ơn anh một làn nữa về truyện ngắn này ạ !
    Chúc anh sk , hạnh phúc và đt thắng lợi !!! @};-
    FBV đã loan bài này
  3. Brocker68

    Brocker68 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    30/05/2018
    Đã được thích:
    1.975
    Cám ơn bạn! Rất thích post này của bạn!
  4. Binh Yen

    Binh Yen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    26/08/2014
    Đã được thích:
    157.713
    Ok , cảm ơn bạn rất nhiều ! Chúc bạn và gd cuối tuần vui vẻ ! @};-
    Có chuyện gì hay post chia sẻ nhé @Brocker68 !
    Butchep01, Rose2018, Lac_Diep2 người khác thích bài này.
  5. ChienBinhJeep

    ChienBinhJeep Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa Not Official

    Tham gia ngày:
    01/03/2010
    Đã được thích:
    23.627
  6. Binh Yen

    Binh Yen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    26/08/2014
    Đã được thích:
    157.713
    ƯỚC ...

    Em ước mình là biển cả bao la
    Để cuốn trôi bao muộn phiền nhân thế
    Cho bờ mi sẽ không còn dấu lệ
    Để câu thề sẽ mãi được vẹn nguyên.


    Em ước gì , mình là những con thuyền
    Chở yêu thương, căng buồm đi trong gió
    Đến những nơi hận thù đang còn đó
    Nối nhịp cầu hàn gắn nỗi đau thương..


    Em ước mình là trăng sáng đêm trường
    Để sáng soi những con đường tăm tối
    Để dõi theo bước chân về muôn lối
    Sưởi ấm những nơi lạnh lẽo hoang vu.


    Em ước mình là khúc hát lời ru
    Mãi ngân nga trong cõi lòng cô lữ
    Nào ngủ ngoan những muộn phiền đã cũ
    Để người về vui thú với bình yên.


    Bình Yên.

    [​IMG]
  7. tornado1

    tornado1 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    31/05/2010
    Đã được thích:
    19.520
    Có những việc làm rất đáng trân trọng! Biết sẻ chia lúc khó khăn của người khác sẽ đem lại hạnh phúc trong cuộc sống!
  8. HongCK

    HongCK Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa Not Official

    Tham gia ngày:
    28/04/2014
    Đã được thích:
    73.356
    Temp @};-
    Đọc sau,
    Rose2018, storycar, Lac_Diep3 người khác thích bài này.
  9. Mina2018

    Mina2018 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    06/06/2018
    Đã được thích:
    2.397
    http://blogradio.vn/cafeblog/nhung-ngay-trung-thu-xua-cu/214222
    %%-%%-
    "Một mùa trung thu nữa lại về, tiếng cười giòn tan cùng lời đồng dao quen thuộc mỗi đêm Trung thu rước đèn là những ký ức đẹp của nhiều người. Với thế hệ chúng tôi, trung thu gắn liền với những món đồ chơi, đèn lồng tự chế từ tre, vỏ lon, hộp bột giặt, là cảm giác bồi hồi, náo nức rước đèn, tiếng gọi nhau í ới của đám bạn hàng xóm cùng cái không khí ấm cúng bên gia đình trong buổi tối đoàn viên.
    .
    Đường phố lúc đó chưa nhiều đèn điện như bây giờ, mặt trăng dường như cũng sáng hơn, không khí thật trong lành và ấm áp. Nhớ thuở ấy, niềm vui thích thú của những đứa trẻ con là được ngắm chú Cuội, chị Hằng và cây đa qua ánh trăng tròn xoe, sáng rực như gương vào đêm trung thu. Trong ánh trăng ấy, vạn vật trở nên lung linh và đẹp một cách dịu dàng mà không kém phần quyến rũ.
    .
    Chúng ta có lẽ sẽ không thể nào quên niềm háo hức cả tháng trước mùa trung thu. Đó là những hôm cùng bố vót tre làm chiếc lồng đèn của riêng mình. Cảm giác tự tay tạo nên chiếc đèn rực rỡ, óng ánh để khoe chúng bạn vẫn là niềm vui sướng, tự hào khó tả bằng lời. Trung thu xưa, lũ trẻ chúng tôi tíu tít rủ nhau đi rước đèn, xếp thành hàng dài "dung dăng dung dẻ" quanh những con đường, góc phố. Đêm trăng soi sáng rõ từng ngõ ngách, những đốm lửa nhỏ trong mỗi chiếc lồng đèn tự chế từ hộp bột giặt, vỏ lon thắp sáng như sao lung linh rải khắp con đường nhỏ. Những đốm lửa sáng lập lòe, tiếng nổ lép bép của hạt bưởi phơi khô là một sự kỳ thú đối với mỗi đứa trẻ. Nhờ những ánh nến đã thắp lên những niềm vui, kéo dài thêm đoạn đường ngắn, trung thu xưa giản dị mà ấm áp là thế.
    .
    Những đêm trăng Rằm tháng Tám, mọi người trải chiếu trước sân trò chuyện, ngắm trăng, thiên nhiên lúc đó cho ta cảm giác đẹp khó tả. Mâm cỗ trông trăng chứa đựng mênh mang cả trời thu tháng Tám: nào quả hồng đỏ tươi, múi bưởi hanh hanh vàng. Trong đó, linh hồn của cả mâm cỗ dường như là những chiếc bánh nướng, bánh dẻo nhân lạp xưởng, hạt sen, lá chanh đượm vị truyền thống hay những chú cá, chú lợn trắng ngần, da vàng đồng óng ánh. Cái tết trung thu qua như thế, êm ấm, ngọt ngào… dư vị còn đọng lại cả trong giấc mơ. Khoảng trời kỷ niệm, hương vị quê hương ấy vẫn còn đâu đó trong tâm khảm mỗi người, chỉ cần chạm khẽ, miền ký ức tuổi thơ chợt ùa về...""
  10. Binh Yen

    Binh Yen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    26/08/2014
    Đã được thích:
    157.713
    Cảm ơn bạn đã đồng cảm ! @};-
    Ôi Trời !!!
    Nhưng cũng rất cảm ơn bác đã quan tâm ạ !:D@};-
    Bài nhạc hay lắm bác Guốc ! Cảm ơn bác nhiều ! @};-
    Ôi , cả một ký ức tuổi thơ ngày xưa trúng từng món một ùa về nè em Mina hi hi ... !:x
    Cảm ơn em !@};-

    Rose2018, storycar, Lac_Diep4 người khác thích bài này.

Chia sẻ trang này