42 lời kinh của Phật - Mỗi ngày một lời dạy

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi tuanlong1710, 13/08/2010.

7203 người đang online, trong đó có 1035 thành viên. 14:52 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 2 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 2)
Chủ đề này đã có 14970 lượt đọc và 255 bài trả lời
  1. Tigers

    Tigers Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/05/2010
    Đã được thích:
    2
    sap cái blast giống mình thế nhỉ[-)[-)[-)
  2. GauBo2

    GauBo2 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    01/12/2009
    Đã được thích:
    1
    Chào bạn gái xinh đẹp [};-
    Hân hạnh quá
    [};-
    Có thể là chúng ta cũng đều là người yêu thích anh Trịnh Công Sơn chăng ?[};-


  3. Tigers

    Tigers Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/05/2010
    Đã được thích:
    2
    Vầng. chắc thế ạ
  4. GauBo2

    GauBo2 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    01/12/2009
    Đã được thích:
    1
    Để Gió Cuốn Đi
    [​IMG]








    Tác giả: Trịnh Công Sơn

    Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
    Để làm gì em biết không ?
    Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi
    Gió cuốn đi cho mây qua dòng sông
    Ngày vừa lên hay đêm xuống mêng mông
    Ôi trái tim đang bay theo thời gian
    Làm chiếc bóng đi rao lời dối gian

    Những khi chiều tới cần có một tiếng cười. Để ngậm ngùi theo lá bay. Rồi nước cuốn trôi, rồi nước cuốn trôi

    Hãy nghiêng đời xuống nhìn hết một mối tình
    Chỉ lặng nhìn không nói năng
    Để buốt trái tim để buốt trái tim
    Trong trái tim con chim đau nằm yên
    Ngủ dài lâu mang theo vết thương sâu
    Và sớm mai chim bay đi triền miên
    Và tiếng hót vang trong trời gió lên

    Hãy yêu ngày tới dù quá mệt kiếp người. Còn cuộc đời ta cứ vui. Dù vắng bóng ai, dù vắng bóng ai.


    ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI
    “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
    Để làm gì em biết không ?
    Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi...”
    Ai trong chúng ta cũng đều có một tấm lòng, một tấm lòng nhân hậu thật sự. Bạn rơi nước mắt khi thấy các hoàn cảnh bất hạnh. Tôi nhoi nhói nơi tim lúc chứng kiến những tai nạn thương tâm. Và chúng ta, luôn ghi nhớ lời dạy của cô thầy năm xưa: “ở hiền thì sẽ gặp lành nghe con”, cố gắng đem lại niềm vui, hạnh phúc cho cộng đồng chung quanh mình. Rồi đêm về, nằm hân hoan, một sự hân hoan thầm kín trong tâm hồn, hân hoan vì đã và đang làm việc tốt.

    Nhưng đó là giai đoạn đầu đời. Càng bước sâu vào cuộc sống, tôi càng cảm thấy lung lay ý nguyện “người tốt việc tốt” hôm nào. Sự giả tạo, phản bội, sụp đổ cứ lấn lướt ngày qua ngày, đập tan, ném vỡ cụm từ “ở hiền gặp lành” trong tôi. Tôi không tin có vế sau, quả thật không tin...
    Và, phản ứng theo bản năng của một đứa trẻ người non dạ, yếu kém tinh thần, tôi “xù lông” phản ứng gay gắt với tất cả. Đôi mắt tôi giờ đây chỉ thấy sự ám hại và mỉa mai. Tôi dè chừng, hơn thua trong mọi việc. Một vỏ bọc cứng cáp, trải đời, nhưng bên trong chắc gì không phải là một sự yếu đuối?
    Thêm tuổi, đọc thêm sách, được thêm nhiều lời dạy dỗ, tôi lờ mờ nhận ra rằng hình như ranh giới giữa đúng-sai, trắng-đen quá hư ảo? Những gì tôi làm trong quá khứ chưa chắc đã là tốt cho người xung quanh. Những gì tôi nhận được cũng không hẳn là xấu. Tôi rơi nước mắt, thương xót cho nhận thức của mình. Một nhận thức bị suy dinh dưỡng trầm trọng, một nhận thức bị căn bệnh “tiêu cực” ngặt nghèo làm chậm phát triển...
    Tôi vốn ít nghe nhạc Trịnh. Là kẻ hậu bối, tôi chỉ biết và ngưỡng mộ cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn qua những trang viết về ông, qua những câu chuyện, những giai thoại của người trong cuộc kể về người đã khuất. Nhưng tôi đặc biệt thích ca khúc Để gió cuốn đi. Tôi nghe để an ủi lòng mình: hãy sống thật “người”, sống như ngày mai ta và họ không còn nữa...
    Giữ vững được nhân cách trong cuộc sống thực tế không bao giờ dễ dàng. Khi cao hứng, tôi có thể ghi ra đây những dòng đầy tính nhân văn. Nhưng, biết đâu ngay hôm sau, vì đấu tranh quyền lợi-công danh, tôi lại thực hiện ngay những việc mình vừa chỉ trích hôm qua?
    Tôi mừng vì mình đang sống trong thời đại số hóa, có thể mua một chiếc máy nghe nhạc nhỏ gọn, lưu vào bài hát yêu thích. Và sau đó? Những khi cần sẽ hòa mình vào từng lời ca da diết “...hãy yêu ngày tới dù quá mệt kiếp người, còn cuộc đời ta cứ vui...”.
    Hãy yêu, dù cho gió sẽ cuốn đi tất cả.
    http://www.nhacso.net/music/baihatvang/03_DeGioCuonDi/[};-

  5. tuanlong1710

    tuanlong1710 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/07/2008
    Đã được thích:
    0
    [};-[};-[};---- Lời Kinh Thứ 06 ---[};-[};-[};-
    Không cái gì thiếu
    [};-[};-[};- Sự tưởng tượng của tâm trí[};-[};-[};-
    Sau mười chín năm cuộc sống gia đình vất vả, Clancy cuối cùng cũng bắt gặp và tặng vợ mình, maria, bộ áo vét lông sóc thực. Khi cô ấy mặc bộ vét phô trương đi lên xuống trong bếp, đứa con nhỏ của họ Terri kêu lên "Con vật đáng thương kia phải thực sự đau khổ để cho mẹ cái áo vét này"
    "Câm ngay" Mẹ nó la lên, khi cô ta tát vào miệng nó. "Con không được nói cái kiểu đó về bố con"
    Bây giờ người mẹ đang nói điều gì đó về tâm trí của riêng cô ấy. Đứa con đáng thương đang nói điều gì hoàn toàn khác
    [};-[};-[};-
    Điều đó phụ thuộc vào tâm trí của bạn, cách bạn nhận nó
    [};-[};-[};-
  6. thanglongpnpd

    thanglongpnpd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/07/2010
    Đã được thích:
    0
    Trăm năm trước, ta chưa từng gặp
    Trăm năm sau, biết có gặp lại không
    Cuộc đời sắc sắc, không không
    Thôi thì hãy sống hết lòng với nhau!
  7. hasyphu

    hasyphu Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    11/09/2009
    Đã được thích:
    505
    Người xưa nói: Bậc Đại ẩn thì ở chốn triều chung.
    Tu tại chùa là bậc cuối cùng của tu hành.
    Lời dạy của Phật nhưng thực hành được bao nhiêu?
    Tâm sao thì làm vậy, thế mới là phật tại tâm
  8. tuanlong1710

    tuanlong1710 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/07/2008
    Đã được thích:
    0
    [};-[};-[};---- Lời Kinh Thứ 07 ---[};-[};-[};-
    Sống Pháp
    Người làm điều hại, người lên án người trí tuệ rất giống người khạc nhổ lên trời. Nước bọt sẽ không bao giờ lên trời mà rơi lại vào bản thân người đó.
    Người làm điều hại giống như người khuấy bụi ngược chiều gió. Bụi không bao giờ bay lên mà không làm người đó bị tổn thương do vậy người trí tuệ sẽ không bao giờ bị tổn thương nhưng lời chửi rủa thì nhất định phá hủy bản thân người làm điều hại
    [};-[};-[};-
  9. tuanlong1710

    tuanlong1710 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/07/2008
    Đã được thích:
    0
    Phật nói :
    Nếu ông cố nắm lấy nhiều đạo qua học hỏi, ông sẽ không hiểu đạo. Nếu ông quan sát đạo bằng sự đơn giản của trái tim, thì thực sự đây là Đạo
    [};-[};-[};-
    Phật nói :
    Những người hân hoan trong việc thấy người khác đi theo đạo sẽ được phúc lạc lớn lao.
    Một Shamana hỏi Phật :
    Phúc lạc này có bao giờ bị phá hủy đi không ?
    Phật nói :
    Điều đó cũng giống như một ngọn đuốc thắp sáng và lửa của nó được san sẻ sang nhiều ngọn đuốc khác mà mọi người có thể đem đi. Và với lửa đó họ sẽ nấu thức ăn và xua tan bóng tối, trong khi ngọn đuốc ban đầu bản thân nó vẫn còn cháy mãi như cũ. Điều đó thậm chí vẫn như vậy với phúc lạc của Đạo.
    [};-[};-[};-
  10. tuanlong1710

    tuanlong1710 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/07/2008
    Đã được thích:
    0
    [};-[};-[};---- Lời Kinh Thứ 08 ---[};-[};-[};-
    Chân thành trong tìm kiếm
    ...

Chia sẻ trang này