báo động đỏ

Discussion in 'Thị trường chứng khoán' started by sieulo, Apr 18, 2010.

7441 người đang online, trong đó có 62 thành viên. 06:21 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này(Thành viên: 0, Khách: 1)
thread_has_x_view_and_y_reply
  1. sieulo

    sieulo Thành viên gắn bó với f319.com

    Joined:
    Apr 13, 2010
    Likes Received:
    29
    Logic buồn của người Hy Lạp
    ( Bình chọn: 3 [​IMG] -- Thảo luận: 0 -- Số lần đọc: 1878)

    [SIZE=+0][​IMG] [/SIZE]www.SAGA.vn - Trong cuốn sách “Văn minh làm giàu và nguồn gốc của cải”, tiến sĩ Vương Quân Hoàng kể lại câu chuyện một người Hy Lạp hỏi ông tại sao người Hy Lạp cổ đại thông minh? và anh ta giải thích: “Thời đó người Hy Lạp thông minh là vì người ta no đủ. Người Hy Lạp xưa dư thừa của cải trước tiên nhờ canh tác nông nghiệp, nhưng đặc biệt quan trọng và trên hết là nhờ thương mại trên nông sản. Tích lũy được sự giàu có từ lợi nhuận vượt trội của hoạt động thương mại quốc tế, người ta phân công lao động. Sau đó, xã hội phân hóa những người có khả năng trí tuệ vượt trội được đãi ngộ để suy nghĩ và xây dựng hệ thống kiến thức. Họ sớm coi trọng cả kinh doanh thương mại và kiến thức được hệ thống hóa của con người. Cả giá trị tiền tệ và giá trị văn hóa được thừa nhận như những mục tiêu theo đuổi tới cái đích văn minh thịnh vượng(*).

    Cuộc khủng hoảng nợ công của Hy Lạp ngày hôm nay đưa đến hai tiền đề từ giải thích trên:

    Thứ nhất, Hy Lạp đã quên bài học quá khứ, để có những người thông minh thì phải tích lũy chứ không phải vay nợ. Người Hy Lạp cổ thu được lợi nhuận vượt trội từ hoạt động thương mại quốc tế thì người Hy Lạp hiện đại thâm hụt cả trong thương mại quốc tế lẫn chi tiêu ngân sách. Ví dụ: Chính phủ Hy Lạp đã chi 12 tỷ euro (cao hơn tới 10 tỷ so với dự kiến) cho Olympic 2004 - kỳ thế vận hội được cho là hoành tráng nhất và cũng tốn kém nhất trong lịch sử - khiến ngân sách quốc gia năm 2004 thâm hụt tới 6,1% (so với GDP) trong khi giới hạn mà khối EU cho phép là 3%, xuất khẩu năm 2006 là 24,4 tỷ USD nhưng nhập khẩu lên đến 59,1 tỷ USD. Nợ công của Hy Lạp hiện lên tới 300 tỷ euro (113% GDP năm 2009). Gần đây, người ta mới phát hiện ra Hy Lạp đã “báo cáo láo” các số liệu kinh tế để có thể sớm gia nhập khối các nước sử dụng đồng euro. Đức, quốc gia đóng vai trò quan trọng trong việc cứu Hy Lạp đã chỉ trích sự chi tiêu hoang phí của Chính phủ Hy Lạp.

    Thứ hai, được thừa hưởng từ nền văn minh rực rỡ thời cổ đại, người Hy Lạp cảm thấy mình phải được đối xử, đãi ngộ cho xứng với các bậc tiền bối Platon, Aristotle, Archimedes hay Pythagoras. Hậu quả là nguồn thu từ gia sản do tiền nhân để lại không đủ nuôi nhu cầu ngày càng lớn của con cháu. Quỹ lương của khối dịch vụ công tại Hy Lạp đã tăng gấp đôi trong vòng 10 năm qua, chi cho phúc lợi xã hội cũng chiếm một tỷ trọng lớn. Khi đã quen với cuộc sống vương giả thì họ không thể chấp nhận việc hạ thấp mức sống, nhiều cuộc biểu tình, đình công đã nổ ra nhằm phản đối chính sách “thắt lưng buộc bụng” của Chính phủ; người Hy Lạp cũng có thể đã rất bực tức vì kỷ niệm 100 năm Olympic hiện đại nhưng họ không được đăng cai, thay vào đó người ta xoa dịu người Hy Lạp bằng quyền đăng cai Oympic 2004, kết quả là người Hy Lạp đã tổ chức một Olympic ra trò! Bộ trưởng Bộ Kinh tế Đức Rainer Bruederle gọi Hy Lạp là “quốc gia sống nhờ vào các chương trình phúc lợi mà chẳng chú ý tới năng lực cạnh tranh của mình”.

    Theo phép tam đoạn luận mà tổ tiên của người Hy Lạp phát minh ra thì kết luận là con cháu của Platon, Aristotle sẽ phải bán các hòn đảo cho nước ngoài hoặc trở thành nô bộc tài chính của IMF, EU. Bài học của người Hy Lạp là bài học của bất kỳ dân tộc nào, không có dân tộc ngu ngốc mãi mãi và cũng không có dân tộc thông minh mãi mãi. Nếu có một quá khứ rực rỡ thì hãy quên nó đi và nếu có tiền thì hãy nhớ tích lũy!

  2. sieulo

    sieulo Thành viên gắn bó với f319.com

    Joined:
    Apr 13, 2010
    Likes Received:
    29
    Khủng hoảng nợ cách Nhật Bản bao xa?
    ( Bình chọn: 2 [​IMG] -- Thảo luận: 0 -- Số lần đọc: 4232)

    www.SAGA.vn - Mặc dù đến nay, các nhân viên giao dịch chứng khoán vẫn khá lạc quan trước các khoản nợ công khổng lồ của Nhật Bản. Nhưng trong 3 tháng tới, thái độ này sẽ được thử thách, bởi vì chính phủ Nhật bản trước tháng 6 tới phải đưa ra kế hoạch chỉnh đốn tài chính công, thời hạn cuối cùng này là do chính phủ tự thiết lập. Hiện nay, biện pháp chủ yếu để giải quyết vấn đề nợ mà Nhật Bản đang ấp ủ chính là tăng thuế tiêu thụ. Thuế suất của thuế tiêu thụ tại Nhật Bản đang ở mức 5%, mức thấp nhất trong nhóm các quốc gia công nghiệp hóa.
    Tại châu Âu, thuế suất của loại thuế này gần bằng 20%. Tuy nhiên, một số quan chức trong nội các Thủ tướng Nhật Bản Yukio Hatoyama vẫn lo ngại, việc tăng thuế có thể tác động tới chi tiêu của người tiêu dùng, khiến kinh tế Nhật Bản sẽ lại rơi vào suy thoái.
    [​IMG]
    Nhưng Nhật Bản phải hành động ngay. 20 năm qua, tình hình tài chính Nhật Bản vẫn đang ngày càng xấu đi, so sánh theo các chỉ tiêu, tình hình tài chính Nhật Bản xấu nhất trong số các quốc gia chủ yếu toàn cầu. Nợ công của nền kinh tế lớn thứ hai thế giới đã vượt quá 2 lần GDP trong năm tài khóa. Số liệu Quỹ tiền tệ quốc tế IMF cho thấy, tổng số nợ quốc gia của Nhật bản đã tăng tới 229% GDP, tỷ lệ này của Mỹ là 92%, Ý là 115,8%. Một số nhà phân tích nghi ngờ rằng, trong bối cảnh không gia tăng thêm chi phi vay nợ, những ngày tháng tiếp tục vay tiền của Nhật Bản liệu kéo dài được bao lâu? Hay nói cách khác, Nhật Bản cách nguy cơ vỡ nợ bao xa?
    Các chuyên gia dự đoán, khủng hoảng nợ đang tiến sát gần Nhật Bản, mối lo này đã gây ra một số lần bán tháo ngắn hạn trái phiếu chính phủ Nhật Bản. Tháng 1/2010, Công ty đánh giá tín dụng Mỹ Standard & Poors cảnh báo, có thể sẽ đánh tụt xếp hạng nợ của Nhật Bản thấp hơn mức của Chile. Hãng xếp hạng tín dụng Moodys hôm thứ Năm tuần trước cũng dọa rằng, nếu Nhật Bản không đưa ra kế hoạch cắt giảm nợ thuyết phục, họ có thể sẽ hạ thấp xếp hạng tín dụng của Nhật Bản.
    Song cũng có một vài chuyên gia cho rằng, những lo lắng của thị trường về vấn đề nợ Nhật Bản là hơi quá mức.
    Giám đốc Công ty quản lý đầu tư Thái Bình Dương PIMCO – một công ty quản lý quỹ trái khoán lớn nhất toàn cầu, chuyên quan tâm tới tình hình Nhật Bản cho hay, xác suất Nhật Bản vỡ nợ vô cùng thấp, nhưng nguy cơ lãi suất dài hạn trong mấy năm tới sẽ tăng lên là có thật.
    Một yếu tố thuận lợi cho Nhật Bản đó là gần 95% các khoản nợ công chưa hoàn trả của quốc gia này đều thuộc sở hữu của các nhà đầu tư nội địa, những người này thiếu sự lựa chọn đầu tư khác. Còn tại Mỹ. khoảng 1/4 số trái khoán chưa hoàn trả đều do người nước ngoài nắm giữ, điều này ắt sẽ khiến thị trường trái phiếu Mỹ càng bất ổn định hơn.
    [​IMG]
  3. sieulo

    sieulo Thành viên gắn bó với f319.com

    Joined:
    Apr 13, 2010
    Likes Received:
    29
    Có một người chăn cừu quyết định đưa đàn cừu của mình lên sống ở phía bắc. Lúc đầu, khí hậu rất thích hợp cho đàn cừu, nên chúng sống rất phởn phơ, thoải mái. Cũng chính vì thế mà lũ cừu trở lên lười biếng.

    Rồi mùa đông đến, nhiệt độ xuống rất thấp, khiến lũ cừu không thể chịu đựng nổi, nhiều con đã chết rét. Người chăn cừu rất lo lắng.

    Anh ta suy nghĩ mãi, rồi đưa ra một giải pháp có vẻ liều lĩnh: thả vài con sói vào bầy cừu. Lúc này, bầy cừu cảm thấy tính mạng của chúng đang bị đe doạ nên không ngừng chạy chốn sự truy đuổi của bầy sói. Chính sự vận động ấy đã giúp chúng chống lại cái rét, và số cừu chết ít hơn trước đây khá nhiều.


    [​IMG]

    Bài học kinh doanh:

    Có thể thấy, chính những mối nguy hiểm lại khiến chúng ta sống tốt hơn. Một công ty cũng vậy, chỉ có thể sống mạnh mẽ hơn khi luôn có ý thức về nguy cơ trong công việc để không quá chìm đắm trong thành công.
  4. sieulo

    sieulo Thành viên gắn bó với f319.com

    Joined:
    Apr 13, 2010
    Likes Received:
    29
    Một nhà kinh tế học nổi tiếng người Italia đã đưa một quy tắc được ứng dụng rất rộng rãi trong cuộc sống: ”Thiểu số quang trọng và đa số rắc rối – quy tắc 80:20”.

    Có nghĩa là: trong một hoàn cảnh nhất định nào đó, các yếu tố quan trong thường chỉ chiếm số ít, còn những yếu tố không quan trọng lại chiếm số nhiều. Vì thế chỉ cần khống chế được “thiểu số quan trọng”, thì cũng đồng nghĩa với khống chế được toàn cục. Biểu diển trên những con số sẽ là: Quy tắc 80/20, tức là 80 % giá trị sẽ đến từ 20 % các yếu tố, 20% giá trị còn lại đến từ 80% các yếu tố.
    [SIZE=+0][​IMG][/SIZE]Ví dụ:

    * 80% mức tiêu thụ sản phẩm là do từ 20% khách hàng.
    * 80% nguồn điện thoại là từ 20% số người gọi.
    * 80% thời gian xem tivi tập trung vào 20 số các tiết mục.
    * 80% thời gian đọc báo dành cho 20% mục báo.
    * 80% tiền của nằm trong tay của 20% dân số giàu có.
    * 80% tài nguyên của trái đất do 20% tổng số cư dân sử dụng.
    * ...

    Những ví dụ như trên, chúng ta có thể thu thập rất dễ dàng. Đương nhiên 80% hay 20% chỉ là những giá trị tương đối, nhưng quy luật mà nó đưa ra thì không thể xem nhẹ. Có nhiều người rất hăng hái, làm việc, đầu óc cũng nhanh nhẹn, nhưng lại không thích thành tích tốt. Nguyên nhân ở chỗ họ đã dàn đều hoặc tập trung sức lực, trí tuệ của mình lên 80% những cồn việc không phải quan trọng nhất. Vậy thì họ có thể trách ai được nữa?

    Bài học kinh doanh:

    80% nhà đầu tư thường xuyên mua bán chứng khoán thua lỗ 20% nhà đầu tư thường xuyên mua bán chừng khoán có lái . 80% nhà đầu tư thỉnh thoảng mới giao dịch theo tín hiệu thị trường có lai 20% nhà đầu tư thỉnh thoảng mới giao dịch theo tín hiệu thị trường thua lỗ
  5. sieulo

    sieulo Thành viên gắn bó với f319.com

    Joined:
    Apr 13, 2010
    Likes Received:
    29
    Ăn mày là nghề nghiệp của tôi, phải hiểu được niềm vui do công việc của mình mang lại. Lúc trời mưa ít người ra phố, những thằng ăn mày khác đều ủ rũ oán trách hoặc ngủ. Đừng nên như thế, hãy tranh thủ mà cảm nhận vẻ đẹp của thành phố.
    Câu chuyện bắt đầu như thế này.

    Tôi xách túi đồ nhãn hiệu Levi's ra khỏi Plaza rồi đứng lại ở cửa chờ bạn. Một tay ăn mày chuyên nghiệp phát hiện ra tôi, sán tới đứng trước mặt. Câu chuyện của tôi chỉ có thế thôi. Thế nhưng tay ăn mày đã dạy tôi một bài học kinh tế còn sâu sắc hơn một khoá học tại chức kinh tế ở trường. Tôi kể câu chuyện này chính bởi ý nguyện của tay ăn mày đó.

    - Xin anh... cho tôi ít tiền đi! - Tôi đứng đó chả có việc gì nên tiện tay vứt cho hắn đồng tiền xu, rồi bắt chuyện cùng nhau.

    Ăn mày rất thích kể lể.

    - Tôi chỉ ăn mày quanh khu mua sắm này thôi, anh biết không? Tôi chỉ liếc một phát là thấy anh ngay. Đi mua Levi's ở Plaza chắc chắn nhiều tiền...

    - Hả? Ông cũng hiểu đời phết nhỉ! - Tôi ngạc nhiên.

    - Làm ăn mày, cũng phải ăn mày cho nó có khoa học. - Ông ta bắt đầu mở máy.

    Tôi ngẫm nghĩ một lát, thấy thú vị bèn hỏi:

    - Thế nào là ăn mày một cách khoa học?

    Tôi nhìn kỹ ông ta, đầu tóc rối bù, quần áo rách nát, tay gầy giơ xương, nhưng lại sạch sẽ.

    Ông ta giảng giải:

    - Ai chẳng sợ và ghét ăn mày, nhưng tôi tin anh không ghét tôi, tôi đoan chắc điều đó. Đấy là điểm tôi khác biệt với những thằng ăn mày khác.

    [​IMG]Tôi gật đầu đồng ý, đúng là tôi không ghét ông ta, nên tôi đang nói chuyện với ông ta đấy thôi.

    - Tôi biết phân tích SWOT, những ưu thế, bất lợi, những cơ hội và nguy cơ. Đối mặt với những thằng ăn mày là đối thủ cạnh tranh của tôi, ưu thế (Strengths) của tôi là tôi không làm người ta phản cảm, lánh sợ. Cơ hội (Opportunities) và nguy cơ (Threats) thì chỉ là những yếu tố điều kiện bên ngoài thuộc về hoàn cảnh, có thể là dân số ở đây đông hay vắng, thành phố có quyết định chỉnh trang đô thị, dẹp hè phố chăng...

    - ...???

    - Tôi đã từng tính toán rất cụ tỉ (cụ thể và tỉ mỉ) rằng, khu vực thương mại này người qua lại đông, mỗi ngày khoảng mười nghìn người, nghèo thì nhiều lắm, nhưng người giàu còn nhiều hơn. Trên phương diện lý luận thì giả như mỗi ngày tôi xin được mỗi người một đồng xu một nghìn đồng, thì mỗi tháng thu nhập của tôi đã được ba trăm triệu đồng. Nhưng thực tế thì đâu phải ai cũng cho ăn mày tiền, mà một ngày làm sao tôi đi xin được mười nghìn lượt người. Vì thế, tôi phải phân tích, ai là khách hàng mục tiêu của tôi, đâu là khách hàng tiềm năng của tôi.

    Ông ta lấy giọng nói tiếp:

    - Ở khu Plaza này thì khách hàng mục tiêu của tôi chiếm khoảng 30% số lượng người mua sắm, tỉ lệ thành công khoảng 70%. Lượng khách hàng tiềm năng chiếm khoảng 20%, tỉ lệ thành công trên đối tượng này khoảng 50%. Còn lại 50% số người, tôi chọn cách là bỏ qua họ, bởi tôi không có đủ thời gian để tìm vận may của mình với họ, tức là xin tiền họ.

    - Thế ông định nghĩa thế nào về khách hàng của ông? - Tôi căn vặn.

    - Trước tiên, khách hàng mục tiêu nhé. Thì những nam thanh niên trẻ như anh đấy, có thu nhập, nên tiêu tiền không lưỡng lự. Ngoài ra các đôi tình nhân cũng nằm trong đối tượng khách hàng mục tiêu của tôi, họ không thể mất mặt trước bạn khác phái, vì thế đành phải ra tay hào phóng. Rồi tôi chọn các cô gái xinh đẹp đi một mình là khách hàng tiềm năng, bởi họ rất sợ bị lẽo đẽo theo, chắc chắn họ chọn cách bỏ tiền ra cho rảnh nợ. Hai đối tượng này đều thuộc tầm tuổi 20-30. Nếu tuổi khách hàng nhỏ quá, họ không có thu nhập, mà tuổi già hơn, thì họ có thể đã có gia đình, tiền bạc bị vợ cầm hết rồi. Những ông chồng đó biết đâu có khi đang âm thầm tiếc hận rằng không thể ngửa tay ra xin tiền của tôi ấy chứ!

    - Thế thì mỗi ngày ông xin được bao nhiêu tiền?

    - Thứ hai đến thứ sáu, sẽ kém một chút, khoảng hai trăm nghìn. Cuối tuần thậm chí có thể 4-500 nghìn.

    - Hả? Nhiều vậy sao?

    [​IMG]Thấy tôi nghi ngờ, ông ta tính cho tôi thấy:

    - Tôi cũng khác gì anh, tôi cũng làm việc tám giờ vàng ngọc. Buổi sáng từ 11h đến tối 7h, cuối tuần vẫn đi làm như thường. Mỗi lần ăn mày một người tôi mất khoảng 5 giây, trừ đi thời gian tôi đi lại, di chuyển giữa các mục tiêu, thường một phút tôi xin được một lần được một đồng xu 1 nghìn, 8 tiếng tôi xin được 480 đồng một nghìn, rồi tính với tỉ lệ thành công 60% [(70%+50%)÷2] thì tôi được khoảng 300 nghìn.

    Chiến lược ăn mày của tôi là dứt khoát không đeo bám khách chạy dọc phố. Nếu xin mà họ không cho, tôi dứt khoát không bám theo họ. Bởi nếu họ cho tiền thì đã cho ngay rồi, nếu họ cho vì bị đeo bám lâu, thì tỉ lệ thành công cũng nhỏ. Tôi không thể mang thời gian ăn mày có giới hạn của tôi để đi lãng phí trên những người khách này, trong khi tôi có thể xoay ngay sang mục tiêu bên cạnh.

    Trời, tay ăn mày này có đầu óc quá đi, phân tích như thể giám đốc kinh doanh hoặc giám đốc tiếp thị vậy.

    - Ông nói tiếp đi! - Tôi hào hứng.

    - Có người bảo ăn mày có số may hay xui, tôi không nghĩ thế. Lấy ví dụ cho anh nhé, nếu có một thanh niên đẹp trai và một phụ nữ xinh đẹp đứng trước cửa shop đồ lót mỹ phẩm, thì anh sẽ chọn ai để ăn mày?

    Tôi ngẫm nghĩ rồi bảo, tôi không biết.

    - Anh nên đi đến xin tiền anh thanh niên kia. Vì đứng bên anh ta là một phụ nữ đẹp, anh ta chẳng lẽ lại không cho ăn mày tiền. Nhưng nếu anh đi xin cô gái đẹp, cô ta sẽ giả vờ là ghê sợ anh rồi lánh xa anh.

    Thôi cho anh một ví dụ nữa: Hôm nọ đứng ở cửa siêu thị BigC có một cô gái trẻ tay cầm túi đồ vừa mua từ siêu thị, một đôi nam nữ yêu nhau đang đứng ăn kem, và một anh chàng đóng bộ công chức chỉnh tề, tay xách túi đựng máy tính xách tay. Tôi chỉ nhìn họ ba giây, sẽ không ngần ngừ bước thẳng tới mặt cô gái trẻ xin tiền, cô gái cho tôi hẳn hai đồng xu, nhưng ngạc nhiên hỏi tôi tại sao chỉ xin tiền có mỗi cô ta. Tôi trả lời rằng, cái đôi tình nhân kia đang ăn, họ không tiện rút ví ra cho tiền, anh kia trông có vẻ lắm tiền, trông như sếp nhưng vì thế trên người họ thường không có sẵn tiền lẻ. Còn cô vừa mua sắm ở siêu thị ra, cô tất còn ít tiền thừa, tiền lẻ.

    Chí lý, tôi càng nghe tay ăn mày nói càng tỉnh cả người ra.

    - Cho nên tôi bảo rồi, tri thức quyết định tất cả!

    Tôi nghe sếp tôi nói bao lần câu này, nhưng đây là lần đầu tôi nghe một thằng ăn mày nói câu này.

    - Ăn mày cũng phải mang tri thức ra mà ăn mày. Chứ ngày ngày nằm ệch ra ở xó chợ, cầu thang lên đường vượt giao lộ, xin ai cho được tiền? Những người đi qua giao lộ, chạy qua cổng chợ đều vội vàng hoặc cồng kềnh, ai ra đấy mà chơi bao giờ, ra đấy xin chỉ mệt người. Phải trang bị tri thức cho chính mình, học kiến thức mới làm người ta thông minh lên, những người thông minh sẽ không bao giờ ngừng học hỏi kiến thức mới. Thế kỷ 21 rồi, bây giờ người ta cần gì, có phải là cần nhân tài không?

    Có lần, có một người cho tôi hẳn 50 nghìn, nhờ tôi đứng dưới cửa sổ gào: "Hồng ơi, anh yêu em", gào 100 lần. Tôi tính ra gọi một tiếng mất 5 giây, thời gian cũng tương tự như tôi đi ăn mày một lần, nhưng lợi nhuận đạt được chỉ 500 đồng, còn kém đi ăn mày, thế là tôi từ chối.

    Ở đây, nói chung một tay ăn mày một tháng có thể đi xin được một nghìn hoặc tám trăm lần. Người nào may mắn thì cùng lắm đi xin được khoảng hai nghìn lần. Dân số ở đây khoảng ba triệu, ăn mày độ chục anh, tức là tôi cứ khoảng mười nghìn người dân mới ăn mày một người. Như thế thu nhập của tôi ổn định, về cơ bản là cho dù kinh tế thế giới đi lên hay đi xuống, tình hình xin tiền của tôi vẫn ổn định, không biến động nhiều.

    Trời, tôi phục tay ăn mày này quá!

    - Tôi thường nói tôi là một thằng ăn mày vui vẻ. Những thằng ăn mày khác thường vui vì xin được nhiều tiền. Tôi thường bảo chúng nó là, chúng mày nhầm rồi. Vì vui vẻ thì mới xin được nhiều tiền chứ.

    [​IMG]Quá chuẩn!

    - Ăn mày là nghề nghiệp của tôi, phải hiểu được niềm vui do công việc của mình mang lại. Lúc trời mưa ít người ra phố, những thằng ăn mày khác đều ủ rũ oán trách hoặc ngủ. Đừng nên như thế, hãy tranh thủ mà cảm nhận vẻ đẹp của thành phố. Tối về tôi dắt vợ và con đi chơi ngắm trời đêm, nhà ba người nói cười vui vẻ, có lúc đi đường gặp đồng nghiệp, tôi có khi cũng vứt cho họ một đồng xu, để thấy họ vui vẻ đi, nhìn họ như nhìn thấy chính mình.

    - Ối ông cũng có vợ con?

    - Vợ tôi ở nhà làm bà nội trợ, con tôi đi học. Tôi vay tiền ngân hàng mua một căn nhà nhỏ ở ngoại thành, trả nợ dần trong mười năm, vẫn còn sáu năm nữa mới trả hết. Tôi phải nỗ lực kiếm tiền, con tôi còn phải học lên đại học, tôi sẽ cho nó học Quản trị kinh doanh, Marketing, để con tôi có thể trở thành một thằng ăn mày xuất sắc hơn bố nó.

    Tôi buột miệng:

    - Ông ơi, ông có thu nhận tôi làm đệ tử không?

    [​IMG]

  6. sieulo

    sieulo Thành viên gắn bó với f319.com

    Joined:
    Apr 13, 2010
    Likes Received:
    29
    Các nhà tài trợ kêu gọi Việt Nam giám sát chi tiêu công ​
    [​IMG]
    Ảnh: TTXVN​

    IMF dự báo tốc độ tăng trưởng GDP năm 2010 của Việt Nam có thể đạt 6,5%, lạm phát sẽ không quá 10%. Theo IMF, thâm hụt ngân sách của Việt Nam năm 2009 chiếm tới 9% GDP là lớn.



    Cho rằng mức thâm hụt ngân sách lên tới 9% GDP của Việt Nam hiện nay là lớn, Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF) khuyến nghị Chính phủ bám sát kế hoạch chi tiêu năm 2010 để đảm bảo chính sách tài khóa bền vững. Thông điệp này được đại diện cấp cao IMF đưa ra tại Hội nghị giữa kỳ nhóm tư vấn các nhà tài trợ (CG) khai mạc ở Kiên Giang sáng nay.

    Theo cách tính của IMF, thâm hụt ngân sách của Việt Nam năm 2009 chiếm tới 9% GDP (mức Việt Nam công bố là 6,9% GDP). Trong bối cảnh diễn biến ngân sách chưa rõ ràng, mức thâm hụt như vậy được cơ quan này đánh giá là lớn và không bền vững.
    Việt Nam có kế hoạch giảm thâm hụt ngân sách 2010 xuống còn 6% GDP. IMF đánh giá cao mục tiêu này, song khuyến cáo sẽ rất khó thực hiện trong môi trường thế giới chưa hoàn toàn phục hồi sau suy thoái như hiện nay.

    "Trong môi trường toàn cầu hiện nay, sự không chắc chắn như vậy của vị thế tài khóa là không nên và chúng tôi khuyến nghị Chính phủ cam kết bám sát kế hoạch chi ngân sách 2010 để đảm bảo chính sách tài khóa bền vững", đại diện IMF nói.
    Là một nền kinh tế thị trường mới nổi, Việt Nam có nhu cầu lớn về đầu tư cơ sở hạ tầng vật chất và nguồn nhân lực. Song theo IMF, thách thức nằm ở chỗ phải cấp vốn cho các khoản đầu tư này mà vẫn đảm bảo tính bền vững của tài khóa.
    "Điều này sẽ đòi hỏi phải xếp thứ tự ưu tiên một cách có kỷ luật các dự án đầu tư công và đẩy mạnh thêm các nỗ lực đang được thực hiện để huy động nguồn thu ngân sách và nguồn hỗ trợ phát triển ưu đãi", IMF khuyến cáo.
    IMF dự báo nợ của Việt Nam có thể được duy trì ở mức bền vững, nhưng còn phụ thuộc vào việc duy trì được mức tăng trưởng tương đối cao và giảm thâm hụt ngân sách xuống mức thận trọng lịch sử mà Việt Nam đã duy trì trước khi có cuộc khủng hoảng toàn cầu.
    Thông điệp của IMF được đưa ra trong bối cảnh dư luận lo thâm hụt ngân sách của Việt Nam sẽ gia tăng khi nhu cầu chi đầu tư phát triển rất lớn, tỷ lệ vay nợ cũng có thể tăng cao khi Việt Nam đưa ra nhiều dự án với số vốn lớn, như đường sắt cao tốc 56 tỷ USD.

    Phó thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng mới đây cho biết có khả năng điều chỉnh ngưỡng an toàn về vay nợ lên cao hơn mức 50% GDP hiện nay.
    Tại phiên họp sáng nay, IMF cũng như các nhà tài trợ khác đều đánh giá cao nỗ lực của Việt Nam trong việc phục hồi và ổn định kinh tế sau khủng hoảng toàn cầu.

    IMF dự báo tốc độ tăng trưởng GDP năm 2010 của Việt Nam có thể đạt 6,5%, lạm phát sẽ không quá 10%, thâm hụt cán cân vãng lai sẽ được cải thiện, niềm tin vào tiền đồng vững chắc hơn. Tuy nhiên các nhà tài trợ khuyến cáo Việt Nam cần củng cố sự ổn định kinh tế vĩ mô hơn nữa. Đại sứ Nhật Bản Mitsuo Sakaba cho rằng với mức dự trữ ngoại hối hạn hẹp, cộng với nhập siêu, lạm phát có thể cao trở lại, Việt Nam cần có chính sách ổn định kinh tế vĩ mô, hướng đến phát triển bền vững.
    Theo IMF, các chính sách nới lỏng quá sớm có thể dẫn đến những xáo trộn nữa trong thị trường ngoại hối và thị trường tiền tệ liên ngân hàng vào cuối năm nay. Điều này sẽ cản trở phục hồi trong ngắn hạn và ảnh hưởng bất lợi tới việc xây dựng lại niềm tin đối với môi trường kinh tế vĩ mô ở Việt Nam.
    Đại diện Australia khuyến cáo tình hình kinh tế còn nhiều khó khăn, chưa phát triển vững chắc nên Chính phủ cần có những chính sách rõ ràng, nhất quán trong việc đưa ra thông điệp cho thị trường.
    Đại diện Ngân hàng Thế giới, ông Martin Rama, cho rằng Việt Nam còn khoảng cách giữa việc lên kế hoạch sử dụng ngân sách và giải ngân trong thực tế.

    Ông nêu ví dụ trong khi những quốc gia khác trong khu vực đã thu hút sự quan tâm của nhiều nhà đầu tư mới bởi sự minh bạch thông tin trong thị trường tài chính tiền tệ thì Việt Nam còn yếu khâu này.


  7. songchetvick

    songchetvick Thành viên mới

    Joined:
    May 18, 2010
    Likes Received:
    0
    Xác định trước khi chơi, lãi bán lỗ nằm ngủ
  8. sieulo

    sieulo Thành viên gắn bó với f319.com

    Joined:
    Apr 13, 2010
    Likes Received:
    29
    Thủ tướng Nhật lo đất nước suy sụp vì nợ
    Trong bài phát biểu đầu tiên kể từ ngày nhậm chức, tân Thủ tướng Naoto Kan cho rằng Nhật đang đứng trước nguy cơ sụp đổ bởi núi nợ nần khổng lồ.
    > Nhật đối mặt thảm họa nợ công
    Vì vậy, ông cho rằng Nhật Bản cần một cuộc cải cách tài chính để ngăn nguy cơ khủng hoảng kiểu Hy Lạp.
    "Nợ công của chúng ta thực sự lớn. Hệ thống tài chính đang sa sút và trở nên tồi tệ nhất trong số các nước phát triển. Thật là khó để chính sách tài chính của chúng ta mãi lệ thuộc quá nhiều vào việc phát hành trái phiếu chính phủ", BBC trích phát biểu của ông Naoto Kan tại Tokyo hôm 11/6.
    Sau nhiều năm vay mượn trong và ngoài nước, nợ công của Nhật Bản hiện tương đương 2 lần tổng sản phẩm quốc nội.
    "Cũng giống như tình hình rối ren tại khu vực đồng tiền chung châu Âu hiện nay, nguy cơ sụp đổ hệ thống tài chính sẽ xảy ra nếu chúng ta cứ để nợ công gia tăng và đánh mất niềm tin của thị trường đối với trái phiếu", ông cảnh báo, với kinh nghiệm của một người từng đảm đương chức vụ Bộ trưởng Tài chính Nhật Bản.
    [​IMG]
    Ông Naoto Kan (bên phải) thời còn là Bộ trưởng Tài chính, đang trò chuyện cùng Thủ tướng lúc đó Yukio Hatoyama. Ảnh: AFP Ông Kan không nêu cụ thể những thay đổi về tài khóa, chỉ cho biết sẽ quyết tâm khôi phục kinh tế Nhật Bản sau nhiều năm trì trệ. Tuy nhiên ông để lộ khả năng sẽ phải tăng thuế, một quyết định nhạy cảm mà chính quyền tiền nhiệm đã né tránh, theo AP.
    "Khó tránh một cuộc cải cách toàn diện hệ thống thuế. Nếu chúng ta vẫn duy trì tiến độ phát hành trái phiếu như hiện nay, nợ của chúng ta sẽ vượt 200% GDP chỉ trong một vài năm tới", ông nói.
    Nhật Bản là nền kinh tế lớn thứ hai thế giới, song vẫn rất trì trệ kể từ sau cuộc khủng hoảng tài chính những năm 1990. Trong khi đó, dân số suy giảm và già đi đang gây áp lực với quá trình phát triển kinh tế.
    Quỹ Tiền tệ Quốc tế cho biết nợ công của Nhật Bản năm 2009 đã lên đến 218,6% GDP, lớn nhất trong các nước công nghiệp phát triển.
    Ông Kan là thủ tướng thứ sáu lên nắm quyền tại Nhật trong vòng 4 năm qua sau thời gian ngắn làm Bộ trưởng Tài chính. Người ta kỳ vọng ông sẽ sát cánh cùng Ngân hàng Trung ương chống thiểu phát và tập trung phát triển một chính sách vững chắc và toàn diện.
    Tân Thủ tướng kỳ vọng đến 2020, kinh tế sẽ tăng trưởng với mức bình quân hơn 2% mỗi năm.
  9. tuichilatuithoi

    tuichilatuithoi Thành viên rất tích cực

    Joined:
    May 20, 2010
    Likes Received:
    2
  10. T4TApril

    T4TApril Thành viên rất tích cực

    Joined:
    Apr 24, 2007
    Likes Received:
    5
    bác này chắc chơi trường phái vừa ngắn vừa trung nên không biết vào ra lúc nào hợp lý :D

Share This Page