Biển Đông - Quyết tâm cao nhất bảo vệ chủ quyền lãnh thổ hải đảo - tập 4

Chủ đề trong 'Thị trường chứng khoán' bởi GBlock, 14/06/2011.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
7618 người đang online, trong đó có 268 thành viên. 08:08 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 115641 lượt đọc và 1985 bài trả lời
  1. Mr.Miss

    Mr.Miss Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    31/05/2011
    Đã được thích:
    0
    bác tự tin qua [r2)]
  2. drachen999

    drachen999 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/07/2010
    Đã được thích:
    0
    e cũng căm bọn khựa thối lắm,nhưng chả biết làm thế nào cả
    hôm vừa rồi e có dịp sang hà khẩu,thế là làm quả trả thù cho dân tộc
  3. spooling

    spooling Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/12/2009
    Đã được thích:
    0
    http://www.bbc.co.uk/vietnamese/forum/2011/06/110619_vietchina_vothihao.shtml

    Sự hung hãn của TQ và thời cơ của VN


    [​IMG] Võ Thị Hảo
    Gửi cho BBC từ Hà Nội




    [​IMG]Trung Quốc cho hay sẽ tăng cường lực lượng hải quân, tuần duyên và các hoạt động quốc phòng trên Biển Đông.


    Các diễn biến dồn dập căng thẳng về tranh chấp biển đảo trên biển Đông, các cuộc biểu dương lực lượng của họ vừa qua, không khỏi làm cho chúng ta suy nghĩ về mối quan hệ thực sự giữa người láng giềng "đồng chí" Trung Quốc với Việt Nam và đồng thời tới cơ hội của đất nước chúng ta.
    Thế nhưng, việc điểm lại trước hết một số các ứng xử của ông bạn láng giềng nước lớn này và ngay cả cách thức ứng xử đối nội giữa người Việt Nam với nhau, giữa chính quyền và dân, có lẽ cũng cho chúng ta thấy sáng tỏ lên một số điều hữu ích.
    Thiết nghĩ không cần thêm một dẫn chứng nào để chứng minh về nguy cơ thảm họa nhỡn tiền từ phương Bắc về mọi mặt như kinh tế, sức khỏe, lối thu mua tận diệt cả rễ, cái lối làm hàng giả và chế thuốc độc hại tẩm vào lương thực thực phẩm cùng vô vàn thứ khác từ phía bên kia biên giới đem bán cho người Việt Nam (VN).
    Đó là chưa nói về sự hung hãn đe dọa xâm lược biên giới, biển đảo và toàn thể lãnh thổ VN từ phía ông “láng giềng với 16 chữ vàng” này.
    Càng ngày Trung Quốc càng tỏ ra thiếu kiên nhẫn khi thấy thời cơ “nuốt chửng con mồi” đã chín muồi
    Nhà văn Võ Thị Hảo


    Theo nhiều nhận định, thì đó thực sự là một thảm họa diệt chủng đối với VN.
    Và càng ngày Trung Quốc càng tỏ ra thiếu kiên nhẫn khi thấy thời cơ “nuốt chửng con mồi” đã chín muồi, nhất là khi thấy những người dân bày tỏ lòng yêu nước- lẽ ra là niềm tự hào và tài sản vô giá của quốc gia mà những người đứng đầu phải cảm tạ, thì lại bị chính một số đại diện của nhà nước VN đàn áp họ.
    Hình ảnh đàn áp, trừng phạt người bày tỏ lòng yêu VN bằng cách bỏ tù, nắm gáy bóp cổ, lôi đi xềnh xệch trên đường “như lôi kéo một con vật”, vốn càng là những nhát dao cứa vào lòng người VN bao nhiêu, thì càng làm nức lòng kẻ hung hãn có dã tâm xâm lược quốc gia được cho là nhỏ yếu hơn, bấy nhiêu.
    Để cảnh báo về ông bạn láng giềng này, gần đây nhất, người Mỹ đã ra một cuốn sách làm chấn động thế giới…. “Chết dưới tay TQ- đối phó với con rồng - Lời kêu gọi hành động toàn cầu”…. mà trong đó người ta kêu gọi thế giới, nhất là Mỹ, phải hành động thích hợp và kịp thời để tự vệ.
    Việt Nam lẽ nào không biết đến tín hiệu này?!
    "Thời cơ từ thảm họa"
    [​IMG]Hoa Kỳ hiện được nhiều quốc gia trong khu vực kỳ vọng là một đối tác gìn giữ và hỗ trợ hòa bình trên Biển Đông.


    Hàng loạt các ý kiến, bình luận của các giới, quần chúng trong và ngoài nước, lề trái rồi lề phải, bất ngờ được cất lên, dù là tranh thủ việc được bật đèn xanh hay không, đang gợi cho chúng ta những cảnh báo và lời kêu gọi nhãn tiền.
    Chủ quan là chết. Tham lam là chết. Sợ hãi là chết. Không có đồng minh lớn và văn minh là chết. Và, chậm là chết.
    Tất nhiên, những kẻ hung hãn ấy không phải là tất cả người dân TQ. Họ chỉ là người phải đổ máu cho quyền lợi của nhà cầm quyền khi chiến tranh xẩy ra. Chính bản thân họ cũng là nạn nhân của một chế độ khét tiếng độc tài, toàn trị, tham lam và cơ hội.
    Để tránh cho những người TQ và người VN khỏi phải tang thương thành núi xương sông máu như kinh nghiệm lịch sử không biết bao lần đã trải qua, để rồi những người sống sót lại đứng lên bắt đầu với hai bàn tay vấy máu và nắm tro tàn, thiết nghĩ chúng ta cần phải tỉnh táo để nhận rõ rằng, rất nhiều khi, thời cơ tái sinh lại đến dưới hình hài của một thảm họa.
    Rõ ràng, xét về tiềm lực mọi mặt mà nói, VN không thể cao giọng khẳng định đánh thắng TQ nếu xảy ra chiến tranh, nếu thực sự có nguy cơ đó vào lúc này.
    Nếu những nhà lãnh đạo có lương tâm làm được điều này, họ sẽ có công lớn khi lần đầu tiên trong lịch sử cởi bỏ cho đất nước VN một mối họa ngoại xâm và bất ổn thường trực mấy ngàn năm.
    Nhà văn Võ Thị Hảo


    Nhưng VN có thể tìm cách để bảo vệ sự tồn tại của mình, bằng cách học kinh nghiệm của những nước khác như Nhật bản, Thái lan, Philippines, bằng cách có một cam kết chặt chẽ, trung thành với nhiều đồng minh song hoặc đa phương, vốn là các cường quốc phát triển, văn minh và có tiềm lực như Mỹ, Nhật, Đức, Anh quốc và nhiều nước khác có thể làm đối trọng.
    Muốn thế, VN cần phải lập tức chớp thời cơ, thực hiện cải cách chính trị, thay đổi thể chế, chuyển đổi tư tưởng và đối sách chiến lược thực sự và thích đáng, thì mới hy vọng tranh thủ được sự hậu thuẫn vững mạnh của phần còn lại của thế giới nhằm thoát khỏi sự độc tài đi kèm cái bóng hung hãn lấy thịt đè người của láng giềng TQ.
    Nếu những nhà lãnh đạo có lương tâm làm được điều này, họ sẽ có công lớn khi lần đầu tiên trong lịch sử cởi bỏ cho đất nước VN một mối họa ngoại xâm và bất ổn thường trực mấy ngàn năm.
    Nhiều người nói rằng nếu hy vọng VN như thế, chẳng khác nào hy vọng “chạch đẻ ngọn đa”. Thế nhưng biết đâu đấy!
    Và ngày 17/ 6/2011 mới đây, VN và Hoa Kỳ đã ra thông cáo chung về biển Đông. Thiết nghĩ cơ hội tưởng đã đánh mất bây giờ đang trở lại, nếu những nhà cầm quyền VN tỉnh táo
  4. saomakhothe

    saomakhothe Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/05/2007
    Đã được thích:
    0
    EM báo danh đi Trường Sa

    Họ tên: BC KIÊN
    Thường trú: HÀ NỘI

    Kinh phí có thể thu xếp: 20-30 triệu
    Thời gian có thể nghỉ: 2 tuần
  5. Soldier2010

    Soldier2010 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/12/2009
    Đã được thích:
    0
    Thế nếu bác là nhà cầm quân thì khi chúng đánh t/sa mà lấy bàn đạp từ Hải Nam và H.sa liệu bác phải làm j vì khi đó quyết tâm của khựa là chiếm sạch các đảo t/sa của VN? H.sa là 1 phần đất của VN.....chỉ cần khựa nổ súng thì VN phải dập tan các cứ điểm quân sự trên H/sa và đổ quân nắm giữ ngay lập tức....mọi việc khác giải quyết sau [r37)]
  6. anhhaiftu

    anhhaiftu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/06/2011
    Đã được thích:
    0
    Tẩy chay hàng TQ, chỉ dùng hàng VN thôi
  7. ndl_70

    ndl_70 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    24/11/2010
    Đã được thích:
    197
    淖颂TA cùng典权已经河内DJE THAP nen中nhang thương TIEC町田到TA DJA VUI禅师dưới转到ĐốngDJA。 Đồng志闹biếtBOI THI岭谭嘉宋泓兰添海婴儿床CAC立方米DJA ANH粪切特đuối南xưa六Đại清oanhliệt。旺梅家文翰立方米吨硅本身志町町宜安TA添丽đượcNOI立方米斋的投资回报率约一个锡。
    颂TA cũng nen中岭宋波巴赫Đằng毫安白vọng梅家文翰CAC立方米DJA3转录uống没有nước弗吉尼亚州đem比林感染复数nuôi约Đại越南。旺嫂神经共同转录巴赫Đằng周四4 THI议员TA全胜猛马已经VOI武CONØ的Trung阮。

    hê..hê...Đọc tếng khựa đê :))
    Khựa cấm cãi =))
  8. anhhaiftu

    anhhaiftu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/06/2011
    Đã được thích:
    0
    Bài đăng trên Vietnamnet

    http://tuanvietnam.vietnamnet.vn/2011-06-21-blog-phong-vien-co-mo-t-qua-n-ca-phe-bie-n-dong

    Blog phóng viên: Có một quán cà phê Biển Đông

    Tác giả: Huỳnh Phan
    Bài đã được xuất bản.: 21/06/2011 06:00 GMT+7

    • Recomend
    • +
    Red


    TRONG MỤC NÀY (Đọc thêm)






    Tại quán cà phê này, có một cái bàn mà những ẩm khách ngồi cố định ở đó rất hay bàn chuyện Biển Đông.
    Tra trên google, độc giả có thể tìm thấy 2 quán cà phê Biển Đông. Một ở Bưởi (Hà Nội), và một ở TP Tân An (Long An).
    Trong bài này, tôi muốn nói đến một quán cà phê "Biển Đông" khác, cũng nằm trên phố Trần Hưng Đạo, cách cái quán 15B mà tôi đã từng viết, chừng 300 mét.
    Và tên của nó cũng chẳng phải là "Biển Đông", mà có thể là Mimosa, Lily, hay Mango, tôi không nhớ rõ. Mà cũng có thể là Hồng, Na, Nụ, Mít, hay Bưởi gì đó. Nhưng chắc chắn không phải Sầu Riêng. Chúng tôi quen gọi là Cà phê Số 9. Nhưng điều quan trọng là tại quán cà phê này, có một cái bàn mà những ẩm khách ngồi cố định ở đó rất hay bàn chuyện Biển Đông.
    Tiếc là quán cà phê này, không hiểu vì lý do gì đã đóng cửa được khoảng 1 năm nay, và thay vào đó là một cửa hiệu "Yến Sào Cao Cấp". Cũng vì vậy, tôi còn gọi quán này Cafe "Biển của một thời đã mất".
    Lãng tử Yến Thanh và Huyền mao Sư vương

    Thường 1-2 ngày trong tuần, tôi bỏ đám bạn bên quán 15B, lẻn sang bên này.
    Người rủ tôi sang là phóng viên ảnh Việt Thanh. Nhưng tôi hay gọi anh là Lãng tử Yến Thanh, bởi phong cách lãng tử của anh mà tôi nhìn thấy ngay, và số đào hoa của anh mà tôi nghe thiên hạ đồn đại.
    Tôi quen Việt Thanh hồi viết bài trên Nhịp Cầu Đầu Tư về triển lãm ảnh của anh và Hoài Linh, kết hợp với "rối nước" của Chu Lượng, tại Smithsonian, nhân chuyến thăm Mỹ của Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết năm 2007. Theo trí nhớ của tôi, những bức ảnh mà Việt Thanh mang đến cuộc triển lãm đó, chủ yếu là ảnh chân dung.
    Đã chứng kiến cảnh chúng tôi hay tranh cãi ỏm tỏi với nhau bên quán 15B, và sợ tôi buồn, Việt Thanh giới thiệu ngay với tôi một nhân vật trông rất ngầu, vẻ mặt lừ lừ, râu ria xồm xoàm, đang chúi mũi vào chiếc laptop.
    "Xin giới thiệu với anh đây là một chuyên gia có hạng về Biển Đông. Chỉ sợ anh không đủ sức 'chém gió' thôi", Việt Thanh vừa cười vừa nói.
    Còn Na Sơn, một phóng viên ảnh nổi tiếng khác của đất Hà Thành, chêm vào: "Tên anh ấy là Mr. Patriot."
    Không hiểu tại sao, nhìn cái đầu từ từ ngước lên, vẻ mặt lừ lừ của người được giới thiệu, tự nhiên tôi lại liên tưởng tới Tạ Tốn, theo bức ảnh bìa của bộ Ỷ Thiên Đồ Long Ký mà tôi đã đọc đi đọc lại hàng năm trời, khi phải thức đêm lau mồ hôi lưng cho cô con gái trong ba năm đầu đời. Mai Kỳ (tên thật của Mr. Patriot) mũi cao, mắt to. Mặc dù râu tóc không dài, và cũng không vàng, như của Kim Mao Sư Vương.
    [​IMG]

    Quán cà phê Biển Đông. Ảnh: Việt Thanh
    Mai Kỳ là một doanh nhân. Anh có một công ty chuyên làm quảng cáo. Nhưng anh giao du với Việt Thanh, cũng như Na Sơn, do sở thích chụp ảnh. Thay cho thanh đao Đồ Long như Tạ Tốn, Huyền Mao Sư Vương dùng khẩu thần công (nghe nói tiếng Anh người ta gọi là Canon).
    Mai Kỳ hay chụp về biển, về diêm dân, và nhiều nhất là về ngư dân miền Trung - những người vì sinh kế luôn phải đối mặt với thiên tai, và, gần đây, là "tàu lạ".
    Cứ hễ đọc báo, chủ yếu là Tuổi Trẻ và Thanh Niên, thấy có tin ngư dân gặp bão, hay bị tàu Trung Quốc cướp ngư cụ, hay bắt giữ đòi tiền chuộc, Mai Kỳ lại nhấp nhổm định lên đường. Những hôm như vậy, chúng tôi đến khổ vì sự càu nhàu, cáu bẳn khác thường của anh.
    Xuân Thi, một đồng nghiệp cũ ở Sài Gòn Tiếp Thị của tôi, đã nhận xét rằng, nếu ai không biết về thi sĩ Xuân Quỳnh và mối tình bà dành cho Lưu Quang Vũ, đều có thể nghĩ rằng bài "Thuyền và Biển" là viết về tình cảm của những người như Mai Kỳ.
    "... Chỉ có biển mới hiểu, Kỳ đi đâu về đâu...", hay, "Nếu phải cách xa em, Anh chỉ còn Bão Gỗ". Xuân Thi hay ngâm nga như vậy, mỗi khi nhắc về Mai Kỳ. ("Bão Gỗ" là tên một phóng sự ảnh nổi tiếng của Mai Kỳ trên Báo SGTT về trận bão lũ dữ dội ở Quảng Nam năm 2009).
    Khác với Mai Kỳ, Việt Thanh có nhiều bộ ảnh chụp miền núi rất đẹp. Tôi cứ trộm nghĩ, nếu sau này Sài Gòn Tiếp Thị ăn nên làm ra, ra tiếp ấn phẩm "Vùng cao Tiếp Thị" (cũng là để đưa hàng Việt Nam chất lượng cao lên vùng cao), chỉ cần Việt Thanh và Na Sơn là đủ sức "thầu" chuyên trang phóng sự ảnh.
    Tuy nhiên, cũng có lần Việt Thanh cho chúng tôi xem bộ ảnh hiếm hoi về biển. Biển trong ảnh của Việt Thanh nói chung là đẹp, trong sự hiền hòa, thanh bình, với mầu sắc tươi sáng. Nhưng trong đó, có một bức ảnh đã khiến tôi cảm thấy bị sốc thực sự. Đó là tấm ảnh vợ một người ngư dân đang bày bán mớ cá nhỏ xíu, chắc còn lâu mới đến tuổi trưởng thành.
    Tôi chợt nhớ tới lời khuyến cáo của ông Phó Tổng Cục trưởng Thủy sản về chuyện bao năm nay ngư dân Việt Nam thuyền nhỏ - lưới bé, thân cô thế cô bị chèn ép trên biển, nên cứ đành phải an phận "gà què ăn quẩn cối xay". "Chả mấy chốc mà nguồn lợi thủy sản gần bờ bị khai thác cạn kiệt", ông Chu Tiến Vĩnh cay đắng thốt lên, khi nói tới đề xuất thành lập đội tàu bảo vệ ngư dân, để họ có thể yên tâm ra đánh bắt xa bờ.
    [​IMG]

    "Sự yên bình của biển". Ảnh: Việt Thanh​
    Việt Thanh, ai cũng biết, đã tham gia nhiều triển lãm ảnh trong và ngoài nước, và cũng đoạt nhiều giải thưởng. Mai Kỳ, theo tôi biết, mới một lần tham gia cuộc triển lãm ảnh về đề tài "Việt Nam - thiên tai và con người", sau khi đoạt giải nhất ở cuộc thi ảnh cùng tên, do Ngân hàng Thế giới và Bộ Nông nghiệp đồng tổ chức vào cuối năm 2009.
    Tôi cứ nghĩ tại sao hai người bạn thân này lại không tổ chức một triển lãm ảnh chung về chủ đề biển nhỉ? Cái đẹp, cái bình yên của biển, trong ảnh Việt Thanh, dường như rất mong manh - mong manh như tiếng đàn piano, của chàng cựu cử nhân Đại học Văn hóa Hà Nội này - mà kết hợp với cái đời thường trần trụi, khắc khổ trước những hiểm họa tiềm ẩn qua ống kính của "Huyền Mao Sư Vương", thì hay biết bao. Tôi tin chắc người xem sẽ có những cảm xúc lẫn lộn, và nhận được những thông điệp rõ ràng.
    Càng quen lâu với Mai Kỳ, tôi càng nhận thấy đây là một con người yêu, ghét rất rõ ràng, thậm chí đến cực đoan.
    Tôi đã chứng kiến Mai Kỳ lôi ngay một người bạn đến Vinatex để sắm cho bộ đồ mới từ từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài, thay cho bộ quần áo hàng Tầu biên giới mà anh bạn này đang mặc.
    Còn tôi, cứ hễ gặp, anh lại hỏi đã đọc bài này của Tiến sĩ Nguyễn Nhã, bài kia của Thạc sĩ Hoàng Việt, hay bài nọ của Thiếu tướng Lê Văn Cương, chưa. Kiến thức và sự ham mê về đề tài Biển Đông của tôi cũng nhờ "sự giáo dục cưỡng bức" đó của Mai Kỳ mà tiến bộ rất nhiều. Thỉnh thoảng, tôi cũng có cơ hội "góp giỗ", với những điều "hóng hớt" được từ các hội thảo về Biển Đông, hoặc từ những câu chuyện bên lề với những học giả quốc tế như Carl Thayer, Ramses Amer, hay Tướng về hưu Daniel Schaeffer.
    Và càng ngày, tôi càng nhận thấy Mai Kỳ giống Hoàng thân Myshkin của Dostojevski, hơn là Tạ Tốn của Kim Dung. Ai mà được "Gã khờ" này yêu, chắc hạnh phúc lắm nhỉ? Ít nhất là về khoản 'hàng Việt Nam chất lượng cao".
    Có một lần, ngồi uống bia với Mai Kỳ và Nguyễn Thị Hậu ở ngõ Hàng Hương, khi nghe tôi nhận xét rằng Mai Kỳ trông giống "Gã khờ" Myshkin, vị nữ học giả này chợt nhướn mắt lên, rồi quay sang nhìn Mai Kỳ rất chăm chú, và cũng rất lâu. Xuân Thi, người cũng có mặt hôm đó, đoan chắc rằng đó không hề là ánh mắt của một nhà
  9. SINH-TU

    SINH-TU Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    01/06/2010
    Đã được thích:
    73
    Định phá đám sao bé con.
    Lần trước ăn nào là gạch ngói, phân, trứng thối chưa đủ à
    Bọn khưa chúng mày là thứ bẩn thỉu, tiểu nhân, hèn hạ nhất trên thế giới này.

    Khóa nick tao cũng chửi cái bọn ch.ó chúng mày
  10. Mr.Miss

    Mr.Miss Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    31/05/2011
    Đã được thích:
    0
    Em e là mình chưa kip oánh nó oánh trước ây chứ. Chỉ căm thù cái bọn rước voi về xéo mả tổ thôi, nó mà oánh từ boxit tây nguyên và tây bắc xuống thì bỏ mịa, đề nghị cp ngưng ngay kẻo chết với bọn nó
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này