Biển Đông - Quyết tâm cao nhất bảo vệ chủ quyền lãnh thổ hải đảo - tập 5

Chủ đề trong 'Thị trường chứng khoán' bởi GBlock, 22/06/2011.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
7376 người đang online, trong đó có 518 thành viên. 20:01 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 116711 lượt đọc và 2176 bài trả lời
  1. huaren81_2006

    huaren81_2006 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    17/07/2006
    Đã được thích:
    280
    Sau cái tin 16 chữ vàng đc nhắc lại...

    Các bác có thể tạm thời quay trở lại với CK đc rồi, TT sẽ có 1 con sóng đủ lớn cho đến khi Tàu khựa " cắt thêm 1 đoạn cáp" nữa của ta.
  2. sks_sks

    sks_sks Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/03/2010
    Đã được thích:
    0
    [:D][:D][:D][:D][:D][:D][:D]:)):)):)):)):)):))=))=))=))=))=))=))
    Ra Bạch Long Vĩ thăm đảo tiền tuyến, rồi rút về Đồ Sơn hội thảo, ai không thể hoà giải với ai thì cho vào phòng riêng tự giải toả :-*[r32)]:-"
  3. anhhaiftu

    anhhaiftu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/06/2011
    Đã được thích:
    0
  4. yht267

    yht267 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    25/08/2010
    Đã được thích:
    182
    [:D][:D][:D][:D][:D][:D][:D]:)):)):)):)):)):))=))=))=))=))=))=))
    Ra Bạch Long Vĩ thăm đảo tiền tuyến, rồi rút về Đồ Sơn hội thảo, ai không thể hoà giải với ai thì cho vào phòng riêng tự giải toả :-*[r32)]:-"[/QUOTE]
    Hihi. Chiêu này được đới.=D>=D>=D>:)>-
  5. luck-money

    luck-money Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/05/2011
    Đã được thích:
    54
    Tài liệu tham khảo đặc biệt
    Thứ Năm, ngày 23/6/2011​
    TTXVN (Hồng Công 20/6)
    Trang web tờ Liên hợp Buổi sáng (Xinhgapo) ngày 15/6 đăng bài của đặc phái viên Hàn Vịnh Hồng của báo này tại Bắc Kinh (Trung Quốc) cho biết những sự kiện mang tính tập thể giờ đây không phải là điều gì đó mới mẻ ở Trung Quốc. Điều làm mọi người bất an là những oán hận từ các đối tượng cụ thể được mở rộng ở phạm vi lớn hơn và ngày càng xuất hiện nhiều đòn báo thù tàn ác. Dưới đây là nội dung bài viết:
    Một đôi vợ chồng trẻ người ngoại tỉnh bán hàng trước cửa siêu thị nảy sinh tranh cãi với nhân viên đội bảo vệ trị an sở tại. Sau đó, lãnh đạo địa phương và xe cứu thương tới hiện trường. Khi người vợ mang bầu chuẩn bị được đưa lên xe cứu thương, có người kiên quyết ngăn cản. Lúc này, hiện trường đã trở nên đông đúc với hàng trăm người vây quanh phẫn nộ và họ bắt đầu ném gạch đá, chai lọ vào nhân viên chính quyền cùng cảnh sát. Cuộc bạo động nhuốm màu bạo lực kéo dài ba ngày ở thị trấn Tân Đường thuộc thành phố Tăng Thành (Quảng Châu, Quảng Đông) đã khai màn như vậy.
    Mấy năm lại đây, những sự kiện mang tính tập thể đã không còn là điều gì đó mới mẻ ở Trung Quốc, nhưng các giới vẫn cần phải cảnh giác cao độ với những diễn biến ở Tân Đường. Nguyên nhân không phải là sự kiện bạo động ở Tân Đường có thể kéo dài hoặc tăng lên về quy môi, mà nằm ở chỗ xuất phát điểm của nó rất nhỏ, trong khi có tốc độ lan truyền tình cảm lại rất nhanh. Đồng thời, những người tham gia bạo động không chỉ tấn công cơ quan công quyền và nhân viên công vụ, mà còn nhằm cả vào những đối tượng vô tội, bao gồm xe buýt, người qua đường, hạ tầng, công trình kiến trúc ven đường… Trên Internet, có cư dân đã đưa lên các tấm hình cho thấy tứ chi đều bị thương tổn bởi gạch đá tấn công trong vụ bạo động. Nghe nói, những kẻ gây ra sự kiện bạo động ở Tân Đường chủ yếu là người Tứ Xuyên.
    Không chỉ là Tân Đường, trong tháng 6, thành phố Triều Châu thuộc tỉnh Quảng Đông cũng xảy ra sự kiện bạo lực mang tính tập thể. Một công nhân người Tứ Xuyên ở thị trấn Cổ Hạng, huyện Triều An (thành phố Triều Châu) chỉ vì đòi lương đã bị chặt đứt gân tay, gân chân. Đồng hương của người công nhân nọ liền bao vây đập phá đồn *******, xe cộ ngoài phố, tấn công người qua đường vô tội. Sau bạo động, người bản địa ở Cổ Hạng đã phải lập đội tự vệ để đánh lại người từ nơi khác đến. Tới nay, 20.000 người ngoại tỉnh ở Cổ Hạng và 60.000 người Cổ Hạng bản địa, không một ai cảm thấy an toàn.


    Chuyên gia xã hội học Trung Quốc Vu Kiến Vanh từng phân chia các sự kiện mang tính tập thể ở nước này thành hai loại: sự kiện trút giận tập thể và bạo động. Khác biệt giữa hai loại này là trong bạo động, những kẻ tham gia tấn công cả các đối tượng không liên quan như cửa hàng buôn bán, người qua đường. Trong hai sự kiện Tân Đường và Cổ Hạng, người ta thấy phạm vi mục tiêu tấn công của những kẻ tham gia đã được mở rộng từ cơ quan quyền lực sang nhóm mà họ cho rằng phải chịu trách nhiệm gián tiếp về sự bất hạnh của họ – người bản địa (có thân phận cao hơn họ, nền tảng vất chất ưu việt hơn họ, văn hoá và ngôn ngữ khác họ). Diễn biến của cuộc bạo động ở Tân Đường và Cổ Hạng khiến người ta không thể không liên tưởng tưói sự kiện đốt phá, cướp bóc ngày 14/3/2008 ở Lhasa, Tây Tạng. Đằng sau hai cuộc bạo động này cũng là sự đối lập của nhóm người thuộc các dân tộc khác nhau.
    Điều làm mọi người bất an là những oán hận từ các đối tượng cụ thể được mở rộng ở phạm vi lớn hơn và ngày càng xuất hiện nhiều đòn báo thù tàn ác. Về hành vi bạo lực cá nhân có vụ cắt mũi, huỷ hoại dung nhan nữ phóng viên đài truyền hình trung ương Trung Quốc ngay trước cổng cơ quan này hay việc một người đàn ông ném bom tự tạo vào toà nhà chính quyền Thiên Tân, làm 2 người bị thương mà nguyên nhân chỉ vì con trai tự sát do mắc bệnh trầm cảm và bị vợ ly dị hoặc chuyện ông Tiền Minh Kỳ ở Phủ Châu, Giang Tô bị tháo dỡ nhà đã đánh bom theo kiểu tự sát nhằm vào các cơ quan chính quyền, làm 3 người thiệt mạng. Về sự kiện bạo lực mang tính tập thể, ngoài Tân Đường và Cổ Hạng, trong mấy ngày qua còn có việc hàng ngàn người dân ở thành phố Lợi Xuyên, tỉnh Hồ Bắc bao vây tấn công toà thị chính sau khi Cục trưởng Cục Chống tham nhũng chết đột ngột trong thời gian ông này bị cách ly điều tra.
    Mấy ngày trở lại đây, tờ Thời báo Hoàn Cầu, một phụ trương của Nhân dân Nhật báo, tờ báo của cơ quan trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc, liên tục đăng bài bác bỏ ý kiến cho rằng xã hội Trung Quốc đang trở nên “rối loạn bất an”. Trong bài xã luận đăng ngày 14/6, Thời báo Hoàn Cầu đã coi Internet là một “bị can” phải chịu trách nhiệm khi cho rằng Internet đã phóng đại ảnh hưởng của những sự việc mang tính riêng lẻ, làm trầm trọng thêm ấn twongj của người dân về “rối loạn bất an” xã hội. Mới đây, tờ báo này cũng đã chỉ trích một số nhân vật nổi tiếng tham gia cổ suý cho hiện tượng thù ghét quan chức, thù ghét cảnh sát và thù ghét người giàu, thổi lên sự thù hận xã hội, tổng kết “tội ác của chế độ”, “tội ác của chính quyền” từ những sự kiện không công bằng cụ thể, “tạo ra đích ngắm trút giận cho tình cảm xã hội”.
    Quả thực, bình luận nêu trên có căn cứ khách quan và hợp lý, cho thấy sự phức tạp của Trung Quốc. Rất nhiều thành phố lớn ở Trung Quốc (thậm chí là cả các thành phố nhỏ và vừa), một mặt vẫn trong cảnh thái bình ca hát, mặt khác thần kinh của người dân lại bị kích thích bởi những thông tin đánh bom, bạo động xuất hiện ngày càng nhiều. Sự kích thích đó đã tăng tới mức đủ để ảnh hưởng tới toàn cục chưa? Câu trả lời là vẫn chưa đủ.
    Tuy nhiên, điều đáng quan tâm chú ý là tình hình đang đi xuống. Những chính quyền tạo ra cảnh thái bình ca hát hiện nay, đồng thời cũng có trách nhiệm trong việc gây ra sự bất bình đẳng giữa thành thị và nông thôn, sự ách tắc trong kênh biểu đạt ý kiến của người dân và sự thiếu minh bạch trong pháp trị. Nếu như lợi ích của các công nhân Tứ Xuyên được bảo đảm trong thời gian dài, họ đã không phải làm quen với việc sử dụng “hội đồng hương”, một tổ chức có màu sắc xã hội đen, để ra mặt bảo vệ mình và mức độ bạo lực trong sự kiện ở Tân Đường có thể sẽ không cao như vậy. Sau lớp vở hào nhoáng của thành thị, nhân tâm con người dường như trở nên lạnh lẽo.
    Hàng loạt sự kiện gần đây một lần nữa đã làm nổi cộm đặc trưng ổn định mong manh: “nguyên nhân nhỏ, tốc độ lan tràn lớn” của xã hội Trung Quốc. Ổn định mong manh đương nhiên vẫn là ổn định. Nhưng với bản năng hướng về phía trước, các phần tử trí thức rất cso thể sẽ nghĩ rằng hiện thực còn tệ hại hơn. Lẽ nào nhà cầm quyền không tính tới điều này? Trong khi nguy cơ chưa thổi phồng, nên thừa nhận rằng những sự kiện bạo động và đánh bom đều là các tín hiệu cảnh báo.
  6. anhhaiftu

    anhhaiftu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/06/2011
    Đã được thích:
    0
  7. seallove8119

    seallove8119 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/11/2008
    Đã được thích:
    30
    Nếu khai chiến trên biển Đông,
    Hoa lục có thể sẽ thua Việt Nam


    Một số tờ báo của Hồng Công gần đây như "Đại công báo", “Văn Hối”, “Đông phương” và nguyệt san “Phòng vệ Hán Hoà” dẫn lời các nhà quan sát quân sự Bắc Kinh cho rằng tuy từ đầu năm 2009 đến nay, các bước chuẩn bị đấu tranh quân sự của Hoa Lục trong vấn đề tranh chấp chủ quyền biển Đông (Hoa Lục gọi là biển Hoa Nam) vô cùng rầm rộ. Thế nhưng trong bối cảnh hiện nay, còn rất nhiều rào cản khiến Hoa Lục chưa thể áp dụng hành động quân sự thực tế trong tranh chấp chủ quyền biển Đông. Các chuyên gia quân sự Hoa Lục cũng cảnh báo nếu Bắc Kinh áp dụng hành động quân sự, cái giá phải trả sẽ rất đắt, thậm chí ảnh hưởng quốc tế tiêu cực của hành động này đối với Hoa Lục còn lớn hơn cả phát động một cuộc chiến tranh tại Eo biển Đài Loan. Dưới đây là tổng hợp nội dung cơ bản của các bài viết này.

    1- Rào cản chính trị: Tại khu vực Biển Đông, hiện nay có ba nước tồn tại bất đồng lớn nhất với Hoa Lục về lãnh hải và hải đảo là Việt Nam, Philippin và Malaixia, trong đó Việt Nam là hàng đầu. Vì thế, khả năng bùng nổ xung đột quân sự tại khu vực biển Đông chỉ có thể là Hoa Lục tấn công quân sự chiếm các đảo, bãi mà Việt Nam đang kiểm soát tại quần đảo Trường Sa (Hoa Lục gọil à Nam Sa). Còn khả năng Hoa Lục và Malaixia nổ ra xung đột quân sự do tranh chấp đảo Layan Layan (đá Hoa Lau) trong tương lai gần, cơ bản bằng không. Thế nhưng, vấn đề quan trọng là Hoa Lục áp dụng hành động quân sự quy mô lớn với Việt Nam, thế tất sẽ thiêu huỷ hoàn toàn hình tượng quốc tế “hoà bình phát triển” mà Hoa Lục tạo dựng trong gần 20 năm qua. Hệ quả là sự cảnh giác của Ôxtrâylia, Mỹ, Nhật Bản và cả Hiệp hội các nước Đông Nam á (ASEAN) đối với Hoa Lục sẽ tăng cao. - Gần đây, hợp tác và trao đổi quân sự giữa Mỹ với ASEAN và Việt Nam đã có những bước tiến lớn, một khi Hoa Lục áp dụng hành động quân sự, dư luận và báo chí chính thức của Mỹ, Ấn Độ, Nhật Bản và các nước phương Tây khác sẽ đứng về phía Việt Nam. Mỹ, Ấn Độ và Nhật Bản thậm chí còn cung cấp cho Việt Nam chi viện về tình báo và hậu cần quân sự cho Việt Nam . Bên cạnh đó, “Học thuyết quân sự mới” của Ôxtrâylia cho rằng biển Đông chính là “biên cương lợi ích” của Ôxtrâylia sẽ có cớ phát triển. - Một khi chiến tranh bùng nổ, sẽ thúc đẩy nhanh hơn sự thành lập chính thức của tập đoàn “NATO biển Đông”, bước đi Nam tiến của Lực lượng Tự vệ trên biển của Nhật Bản cũng sẽ trở thành hiện thực và tạo ra căn cứ hợp pháp để Mỹ can thiệp quân sự trực tiếp. Hơn thế, tại khu vực này, tồn tại “Hiệp ước đồng minh Mỹ - Xinhgapo - Ôxtrâylia” và từ sau năm 1995, Mỹ cùng với 6 nước ASEAN là Philippin, Thái Lan, Xinhgapo, Malaixia, Inđônêxia và Bruney tổ chức cuộc diễn tập quân sự hàng năm mang tên “Karat”, được mệnh danh là “Tập đoàn Karat” và trên thực tế đã trở thành quan hệ “chuẩn đồng minh”. - Quần đảo Trường Sa hiện nay, có một số đảo nằm sát bờ biển Malaixia, có một số đảo gần đường trung tuyến Việt Nam - Malaixia, cách Hoa Lục xa như vậy, nói là của Hoa Lục thật khó có sức thuyết phục. Do vậy, khi Hoa Lục áp dụng hành động quân sự, hình tượng quốc tế của các nước hữu quan, nhất là Việt Nam sẽ tốt hơn nhiều so với Hoa Lục, theo đó các nước lớn châu Âu, thậm chí cả Mỹ và Ấn Độ sẽ cùng đưa ra đề nghị cung cấp vũ khí cho Việt Nam, khiến cho nhân tố thiên thời và nhân hòa là bất lợi đối với Hoa Lục.

    2- Rào cản về quân sự: Các nhà quan sát quân sự Bắc Kinh nêu rõ nhìn bề ngoài, so sánh sức mạnh quân sự giữa Hoa Lục với Việt Nam, phía Hoa Lục có vũ khí hiện đại mang tính áp đảo, nhất là ưu thế về số lượng và chất lượng tàu mặt nước, tàu ngầm cỡ lớn. Thế nhưng, phân tích sâu về học thuyết địa - quân sự, thực sự bùng nổ chiến tranh trên không và trên biển với Việt Nam, ưu thế sức mạnh quân sự không hẳn nghiêng về Hoa Lục. Bởi vì đặc điểm mới của chiến tranh kỹ thuật công nghệ cao với vũ khí tên lửa là không có khái niệm so sánh sức mạnh của nước mạnh, nước yếu. Theo đó, nước yếu có một số ít tên lửa hiện đại, trong chiến tranh trên biển và trên không, vẫn có thể dựa vào ưu thế thiên thời, địa lợi, nhân hòa v.v. - So sánh cụ thể hơn, về hải quân và không quân của Hoa Lục tham gia cuộc chiến tranh này thành phần chính sẽ là Hạm đội Nam Hải (Bộ Tư lệnh đặt tại Trạm Giang, Quảng Châu). Còn Việt Nam lực lượng không quân được trang bị máy bay chiến đấu “Su-30MKV” và “Su-27SK/UBK”. Hải quân Việt Nam được trang bị phi đạn tốc độ cao “Molniya-12418” và tới đây có cả tàu ngầm “KILO-636”. Như vậy, xu thế so sánh sức mạnh tại biển Đông đang phát triển theo hướng bất lợi cho Hoa Lục. Trong tương lai gần, khi Hải quân Việt Nam đưa tàu ngầm “KILO- 636” vào sử dụng, quyền kiểm soát cục bộ dưới nước có thể sẽ nghiêng về phía Hải quân Việt Nam. Ngoài ra, Hoa Lục phải tính đến nhân tố máy bay chiến đấu “Su-30MKV” của không quân Việt Nam có thể sẽ được trang bị hoả tiễn siêu âm không đối hạm “BRAHMOS” (của Ấn Độ) và “YAKHONT” (của Nga) với tầm bắn đạt 300km. Về năng lực phòng không, Hoa Lục và Việt Nam đều được trang bị tên hỏa tiễn đối không “S-300PMU1”. Lực lượng phòng không của Việt Nam có 2 tiểu đoàn, còn con số này của Hoa Lục là 20. Thế nhưng, lực lượng này (của Hoa Lục) có căn cứ trên đất liền, do vậy vai trò có thể phát huy trong chiến tranh trên biển và không phận trên biển khá hạn chế.

    3- Rào cản về địa lý: Toàn bộ 29 đảo, bãi mà Việt Nam kiểm soát hiện nay tại Trường Sa, cách đất liền từ 400 - 600 km. Tại khu vực này, Việt Nam có các căn cứ không quân tại vịnh Cam Ranh (Nha Trang), Đà Lạt (Lâm Đồng) và ở Thành phố Hồ Chí Minh, đa số không phận tại khu vực tranh chấp này đều nằm trong tầm tác chiến của máy bay tấn công “Su-22” của không quân Việt Nam, chưa kể đến máy bay chiến đấu “Su-30MKV” và “Su-27SK” với bán kính tác chiến lên đến 1.500 km. Từ đó cho thấy cả Hoa Lục và Việt Nam đều có đủ năng lực tấn công tầm xa đối với các căn cứ hải quân trung tâm của đối phương. Việt Nam đã xây dựng sân bay tại đảo Trường Sa. Nếu so sánh, không quân Hoa Lục kể cả cất cánh từ sân bay tại đảo Hải Nam, khoảng cách đường thẳng đối với 29 đảo bãi Việt Nam đang kiểm soát đã lên đến từ 1.200 - 1.300 km, còn cất cánh từ khu vực quần đảo Hoàng Sa, khoảng cách đến Trường Sa cũng lên đến từ 900 - 1.000 km… Điều này buộc máy bay chiến đấu “J-10” và “J-8D” và cả “Su-30MKK” và “Su-27SK” của Không quân Hoa Lục đều cần được tiếp dầu trên không mới có thể tham chiến. Tuy vậy, thời gian tác chiến trên vùng trời biển Đông so với máy bay chiến đấu cùng loại của không quân Việt Nam cũng ngắn hơn khoảng 50%. Khi chiến tranh bùng nổ, sân bay trên đảo Vĩnh Hưng (Hoàng Sa) và thậm chí cả sân bay trên đảo Hải Nam của không quân Hoa Lục nhiều khả năng trước tiên sẽ bị máy bay chiến đấu “Su-22” của không quân Việt Nam thực hiện tấn công phủ đầu. Căn cứ Toại Khê, Căn cứ Quế Lâm (Quảng Tây) của Sư đoàn không quân số 2 cũng nằm trong phạm vi bán kính tác chiến tấn công của máy bay chiến đấu “Su-30MKV” của Không quân Việt Nam. Ngoài ra, còn một yếu tố quan trọng khác là xung đột không chỉ hạn chế ở khu vực biển Đông, toàn bộ các mục tiêu chiến lược tại đảo Hải Nam, Hồng Kông, Côn Minh (Vân Nam) và Nam Ninh (Quảng Tây) đều nằm trong phạm vi bán kính tác chiến của máy bay chiến đấu “Su-30MKV” của Không quân Việt Nam. Địa hình lãnh thổ của Việt Nam dài hẹp, máy bay “Su-27SK” và “J-10A” của Hoa Lục, sau khi tham chiến, trên đường bay trở về căn cứ tại đảo Hải Nam hay căn cứ Toại Khê, Quế Lâm (Quảng Tây), đều nằm trong tầm tác chiến của máy bay chiến đấu “MiG-21Bis” của Không quân Việt Nam cất cánh từ các căn cứ không quân miền Bắc và miền Trung Việt Nam. Do vậy, MiG-21Bis của Việt Nam có thể cất cánh đánh chặn máy bay chiến đấu của Hoa Lục đã hết vũ khí và thiếu nhiên liệu vào bất cứ lúc nào.

    4- Rào cản về chiến thuật: Máy bay chiến đấu “Su-22” của không quân Việt Nam có thể sẽ áp dụng chiến thuật không kích siêu thấp và có được sự yểm hộ hoả lực trong tấn công đảo, bãi. Vì thế, ngay cả khi Hoa Lục chiếm lĩnh được các đảo bãi Việt Nam đang kiểm soát hiện nay, bảo vệ lâu dài là vấn đề cực kỳ khó khăn. Ngoài ra, Không quân Việt Nam áp dụng chiến thuật không kích tầm siêu thấp, sẽ tránh được sự theo dõi của các loại radar trên tàu mặt nước của Hoa Lục và trực tiếp tấn công các tàu mặt nước cỡ lớn của hải quân Hoa Lục. Hải quân Việt Nam không có tàu mặt nước cỡ lớn, cho nên không ngại Hoa Lục áp dụng chiến thuật không kích tầm siêu thấp. Hơn thế, như vậy còn khiến cho tàu ngầm hiện đại của Hoa Lục không thể phát huy sức mạnh, chỉ có thể tấn công tàu vận tải của hải quân Việt Nam. Nhưng phán đoán từ loại tàu đổ bộ từ đất liền tiến ra đảo, bãi quần đảo Trường Sa của Việt Nam hiện nay, đa số là tàu vận tải cỡ nhỏ lớp từ 300 - 500 tấn trở xuống, hơn thế phần nhiều là được đóng bằng gỗ, cho nên điều động tàu ngầm hiện đại để tiêu diệt là không cần thiết

    Đọc xong thấy an tâm, lên tinh thần quá.
  8. anhhaiftu

    anhhaiftu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/06/2011
    Đã được thích:
    0
  9. OhYessss

    OhYessss Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    08/08/2008
    Đã được thích:
    0

    Tôi không biết chú tuổi gì và giới tính ntn, tôi tạm đoán là nữ tuổi teen (dựa trên nhưng gì cô khua môi múa mép trên này), có vẻ việc nên làm trước khi tôi tranh luận với cô là tôi nói về mình trước để tiện xưng hô, tôi là nam giới, sinh năm 1977, thân phụ ra tôi có không dưới 50 năm tuổi đảng, thân mẫu tôi hiện đang đóng góp rất rất nhiều cho công tác phường (người ta gọi là ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng), tôi có tối thiểu 2 cái bằng đại học đểu, đã từng là nhân viên quèn làm về business cho 3 công ty trong List of Fortune Global 200 Companies (listed 2009). Tôi rất hy vọng cô cũng nói qua về cô để mọi người dễ xưng hô hơn. Và để tránh việc cô chụp mũ tôi là khựa bốc phép những thông tin trên thì tôi ĐKM đứa nào nói dối trong cuộc tranh luận giữa cô và tôi.

    Cô rất biết mánh khoé để cãi nhau và phỉ báng người khác bằng cách xoáy vào những sơ hở của họ không chỉ với một mình tôi (mà tôi chẳng có sơ hở nào, tất cả là do cô bịa đặt, ý tôi là sơ hở của người khác thôi :rolleyes:) mà với nhất nhiều thành viên khác, tôi đã không so đo việc cô nói tôi thế này thế nọ bằng cách không post vào trong topic này nữa, nhưng gần đây cô, đồng bọn và tay chân dùng nhiều nick để đeo bám và bôi nhọ những thành viên khác thì tôi thấy nên vạch mặt cô ra cho mọi người cũng biết sự bỉ ổi của cô.

    Tôi đã đặt một số vấn đề như sau:
    - Chú nói vậy có nghĩa là chú khẳng định nick Thai_Duong và Nuhoangtuyet không phải là của một người? => cảm ơn cô đã công nhận
    - đặc biệt là tôi dị ứng với: thứ nhất bịa đặt quá khứ đã chiến đấu vì cách mạng, như vậy là chú báng bổ những giọt máu thực sự của các chiến sỹ cách mạng, thứ 2 là bịa đặt chuyện làm từ thiện. => cô đánh trống lảng, không đề cập đến nội dung này? có nghĩa là cô công nhận tôi nói đúng?

    Đối với vấn đề thứ 2, nếu cô chấp nhận tôi nói đúng và cô bịa đặt ra câu chuyện này thì tôi phải xác nhận cô là loại người rất hèn hạ, và tôi sẽ không thừa thời gian để đối chấp với người như cô.

    Tôi đã đề xuất là cô công khai tên tuổi vì nếu đúng là cô đã hy sinh xương máu, đã làm tư thiện với số tiền cá nhân không nhỏ (mà cô nói) là 300tr cho Miền Trung thì cô xứng đáng được mọi người tôn trọng và ủng hộ, cô công khai tên tuổi để tôi và mọi người tin rằng thực sự có một con người như vậy, để chúng tôi có thêm niềm tin và tự hào hơn vào cộng đồng, cũng như bao nhân sỹ khác họ đang làm, họ đã yêu nước thì họ chẳng phải sợ bất cứ ai quấy rối họ chỉ vì họ yêu nước.

    Cô yên tâm chả thằng khựa nào hay thằng chống cộng nào nó thèm đếm xỉa đến những phường vô liêm xỉ đâu, mất thời gian.

    Còn tôi, tôi tự nhận tôi chỉ đóng góp được cho đất nước này là tiền thuế hàng tháng, chẳng có gì to tát, nên cô cần thông tin cá nhân tôi làm gì?

    Tất cả những gì cô làm, ban quản trị diễn đàn này rất dễ dàng để xác định cô có bao nhiêu nick, thông tin cá nhân của cô như thế nào, nên tôi nói trước là trước khi cô nói dối thì cô nên suy nghĩ cho kỹ.

    Những hành động của cô trong cái topic này theo tôi thấy đang làm căng thẳng VN & TQ leo thang trong cộng đồng thành viên ở đây, mà phần đông là tri thức. Mục đích của cô là gì? như nhiều thành viên nói, người dân VN sẽ cầm súng khi giặc đến vì họ có trách nhiệm bảo vệ quyền tự do, đồng bào, người thân của họ chứ không phải vì họ nghe theo lời kêu gọi của một đứa vô liêm xỉ nào đó. Vậy mục đích của cô làm làm mối thù oán dâng cao, cô mới chính là con khựa chính hiệu, cô vào đây khua môi múa mép để gây thù oán giữa nhân dân hai nước, chia rẻ thành viên. Hành động của cô trong quá khứ cho thấy cô nói cô thường xuyên hoạt động thương mại với bọn khựa, và cái dự án châu chấu kia cũng để bán cho khựa, mà cả thế giới đều biết châu chấu là loại phá hoạt mùa màng như thế nào? cô đúng là con khựa chính gốc cài vào đây gây mất đoàn kết, và phá hoại kinh tế VN, nhưng mồm vẫn leo lẻo vu khống người khác, y như miệng lưỡi bọn Khựa bây giờ đang nói về HS của VN. Chính cô là người đang đi ngược lại những hành động và lời nói của CP VN bây giờ, Thai_duong là Việt gian fản động chính hiệu.

    Về cái khoản tiền từ thiện mà cô bốc phét là 300tr, đó là một khoản tiền rất lớn mà tôi khẳng định rằng không có một cá nhân nào trong diễn đàn này từng làm từ thiện một lần nhiều như vậy, nó tương đương với số tiền làm từ thiện của một tổng công ty lớn (mà họ từ thiện vì không phải tiền của họ và đằng sau đó có nhiều mục đích khác). Tôi không thể tưởng tượng được có người nào đó hèn hạ đến mức phịa ra chuyện này. Nếu đó là sự thật thì cô thực sự có tấm lòng cao cả, tôi phục đó. Với tôi, nếu tôi giầu có như vậy trước hết là tôi sẽ xem anh em con cháu họ hàng nội ngoại nhà tôi có ai còn thiếu ăn thiếu mặc, thiếu công việc thì tôi sẽ giúp họ trước tiên, chứ nói thật là tôi không dám vung 300tr ra làm từ thiện đâu, điều này cho thấy rằng trong suy nghĩ của tôi có lẽ thầm thường hơn cô nhiều =))

    @Ballack88

    Chú chắc sinh năm 88, chú còn non lắm, chú làm ơn tìm giúp tôi chỗ nào tôi hô hào bắt tay với Mỹ? không tìm ra thì shut up đi.
    Tôi cũng như nhiều thành viên khác đã từng lên án Đ và NN, tham nhũng, tham quan, nhưng như tôi đã nói chú còn non nên chưa hiểu vì sao họ lại lên án, để tôi giải thích:
    - Không có thằng tham nhũng nào thừa thời gian vào mấy cái diễn đàn nào đọc nên có lên án ở đây thì cái thằng cần nghe nó cũng chẳng nghe
    - Chúng tôi lên án vì chúng tôi muốn chia sẻ những suy nghĩ của chúng tôi cho bạn bè và cộng đồng để cùng nhận thức cái gì đúng cái gì sai, cái gì chưa tốt để cùng nhau xây dựng xã hội tốt đẹp hơn

    Thế nào là dân chủ thì nhiều người đã trình bày rồi và nói cũng đầy ở trên sách báo, internet, tôi không nghĩ chú dốt đến mức tôi phải trình bầy lại nữa.

    Chú sinh năm 88, chú nói chú biết Thai_duong (đã bốc phét là sinh năm 4x - 5x), thế chú có thân thiết với Thai_duong không, đã từng nhậu nhẹt bù khù với Thai_duong bao giờ chưa, hay chú biết Thai_duong trên mạng?=))
  10. acurasg

    acurasg Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    02/04/2010
    Đã được thích:
    0
    Những tiếng nói tôn trọng lẽ phải trên báo chí Trung Quốc

    TP - Không phải bất cứ người Trung Quốc nào cũng tin vào những tuyên truyền về “chủ quyền không thể tranh cãi của Trung Quốc đối với Nam Hải” cách gọi của người Trung Quốc về Biển Đông) cùng những lời đe dọa dùng vũ lực giải quyết tranh chấp trên Biển Đông mà một số tờ báo và trang mạng quá khích tung ra.


    Chính “Thời báo Hoàn Cầu” (tờ báo vừa qua tung ra những luận điệu xuyên tạc và kích động) trong một bài báo ngày 21-6 cũng thừa nhận: “Giới học giả Trung Quốc khá bình tĩnh (trong vấn đề sử dụng vũ lực). Trong số 5 học giả được “Thời báo Hoàn cầu” phỏng vấn hôm 20-6, có 4 vị cho rằng: Dùng vũ lực để giải quyết tranh chấp ở Nam Hải là không sáng suốt.
    Đáng chú ý là trên nhiều trang mạng của Trung Quốc từ hôm 22-6 xuất hiện bài viết của ông Ngô Kiến Dân, Viện sĩ Viện Khoa học Châu Âu, Viện sĩ Viện Khoa học Âu Á, Chủ nhiệm Trung tâm nghiên cứu các vấn đề quốc tế Thượng Hải, nhan đề: “Việc Trung Quốc tự kiềm chế trong vấn đề tranh chấp Nam Hải là thể hiện sự tự tin”. Bài báo đã dấy lên phản ứng rất mạnh, ông Ngô phải hứng chịu những trận “ném đá” tơi bời trên mạng từ phía những kẻ đại diện cho tư tưởng hiếu chiến.
    Nguyên nhân khiến Viện sĩ Ngô bị phê phán, bị gọi là “Hán gian” bởi ông phản đối việc gây hấn, sử dụng vũ lực với các nước láng giềng. Ông viết: Do thời thế đã thay đổi nên trong quan hệ quốc tế đã xuất hiện tình hình mới, tác dụng của chiến tranh không còn như trước. Trong 3 cuộc chiến tranh diễn ra trong thế kỷ này: Chiến tranh Afghanistan, chiến tranh Iraq và chương trình Lybia thì 2 cuộc đầu do Mỹ và phương Tây tiến hành với ưu thế quân sự tuyệt đối đánh nước nghèo, nước nhỏ, kết quả là Mỹ và đồng minh sa vào cảnh khốn đốn.
    Còn cuộc chiến tranh Lybia đang diễn ra cũng sẽ dẫn đến kết cục đó. Vấn đề Nam Hải là do lịch sử để lại, khinh suất gây chiến tranh là không được. Lãnh đạo Trung Quốc nhấn mạnh cần phải giương cao ngọn cờ hòa bình, hợp tác, phát triển là sáng suốt. Ông phân tích tình hình, vị thế của Đông Á, quan hệ đem lại lợi ích chung lớn đang có giữa Trung Quốc với Việt Nam, Philippines rồi khẳng định: “Trước những thách thức cần phải bình tĩnh quan sát, xem xét toàn diện, tối kỵ nôn nóng hành sự, tối kỵ dùng tư tưởng cũ thời chiến tranh và cách mạng để xử lý những vấn đề hiện nay, nếu làm thế sẽ phạm phải sai lầm thời đại”.
    Ngay trong muôn vàn ý kiến phản hồi trên Hoàn Cầu và các diễn đàn mạng Trung Quốc khác, bên những ý kiến quá khích, cực đoan, chúng ta vẫn thấy xuất hiện những ý kiến tỉnh táo, có trách nhiệm của những người dân Trung Quốc hiểu biết, tôn trọng lẽ phải, tôn trọng sự thật, như: “Những cái đầu nóng chỉ mang lại tai họa, đầu phải lạnh mới có được quyết sách đúng!”, “Làm gì thì cũng phải tuân thủ Luật quốc tế trước”, “Tôi đã nghi ngờ nhiều năm. Vì sao lại vẽ Nam Hải của chúng ta tới tận cửa nhà người ta. Địa Trung Hải chả phải là biển của riêng nước nào hay sao?”, “Tôi nhìn bản đồ, không tin vào những điều chính phủ nói. Trung Quốc bắt đầu từ thời Minh đã thực thi chính sách bế quan tỏa cảng, đời Thanh cũng vậy, trước nay đâu có phát triển ra biển. Vậy mà nay lại vẽ bản đồ ra xa đến tận cửa nhà người khác như vậy. Tôi không tin trong lịch sử Trung Quốc đã có những nơi đó…”, “Vấn đề lãnh thổ xưa nay luôn là “được làm vua, thua làm giặc”, không hề như lối nói ngu xuẩn “từ xưa đến nay đã là lãnh thổ của XXX”.
    Bản đồ Trung Quốc luôn thay đổi trong lịch sử. Trung Quốc từng là một bộ phận của Mông Cổ, nếu nay người Mông Cổ nhảy ra nói “Trung Quốc là một bộ phận không thể chia cắt của Mông Cổ” thì người Trung Quốc nghĩ sao?”; “Nói thật lòng, là người Trung Quốc tôi dĩ nhiên cho rằng Nam Hải là của Trung Quốc, nhưng sau khi hiểu rõ tình hình và nhìn kỹ bản đồ, tôi mới phát hiện ra rằng Trung Quốc cần rút ra khỏi cuộc tranh chấp với Việt Nam và các nước Đông Nam Á. Nam Hải cách Trung Quốc xa nhưng gần với họ quá. Nếu Nam Hải thật sự trở thành của Trung Quốc thì nói hơi ngoa một chút, người nước họ bơi ra biển là đã “xuất ngoại” xâm phạm lãnh hải nước khác ư? Nếu là người Việt Nam thì bạn sẽ rất buồn”.v.v.

    Thu Thủy
    Theo báo chí Trung Quốc

    ---------------

    Cũng vẫn có người Trung quốc nhận thức đúng đắn về đường lưỡi bò. Đó là sự phi pháp của TQ. Họ cũng cho rằng Biển Đông không phải của Trung quốc. Trung quốc không được hiếu chiến.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này