Biển Đông - Quyết tâm cao nhất bảo vệ chủ quyền lãnh thổ hải đảo - tập 7

Chủ đề trong 'Thị trường chứng khoán' bởi GBlock, 18/07/2011.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
7634 người đang online, trong đó có 947 thành viên. 12:17 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 98200 lượt đọc và 1015 bài trả lời
  1. Facebook

    Facebook Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    30/03/2009
    Đã được thích:
    44
    Đọc qua các tin bài gần đây ở một số trang, trong đó có 4r của mình em thấy buồn quá!
    Buồn là vì cách làm của mỗi người Việt chúng ta trước vận mệnh đất nước không giống nhau, không hiểu nhau...
    Vì sao vậy? Chúng ta có thể lý giải như sau được không:
    Vì chúng ta không thông tin cho nhau rõ ràng; Chúng ta không được trang bị đầy đủ những kiến thức cần thiết; Chúng ta đã và không hiểu luật pháp, hoặc cố tình không hiểu; chúng ta đã bị kích động; Chúng ta, hoặc một số người đang nghĩ và cho rằng mình đang thực hiện những việc mà người khác không thể hiểu hoặc đang thực hiện việc chính nghĩa; chúng hoặc một số người nào đó đã và đang nghĩ rằng để thể hiện lòng yêu nước hay bảo vệ sự ổn định của đất nước thì phải làm như thế này hoặc như thế kia mà không cần biết các vấn đề hệ lụy khác[-X....
    Rất nhiều và rất nhiều cái chúng ta không hiểu.....
    :-w:-w:-w:-w:-w:-w:-w:-w:-w:-w:-w:-w
  2. OhYessss

    OhYessss Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    08/08/2008
    Đã được thích:
    0
    Còn tôi thì thấy buồn vì có có nhiều người muốn yên thân nên cứ loanh quanh, họ muốn nói một cái gì đó mà cứ ú ớ, không hiểu họ muốn gì ^:)^
  3. syphu

    syphu Thành viên rất tích cực Not Official

    Tham gia ngày:
    10/05/2010
    Đã được thích:
    33
    lại 1 chú có IQ cao post bài về lòng yêu nước

    thôi chú ở nhà cho khỏe, để hiểu người ta tại sao lại xuống đường,

    chú phải bị kéo lê như con vật, bị lùa lên xe buýt và ăn bánh giầy vào mặt thì mới sáng ra

    tốn cơm nuôi chú mà giữa chó với người còn ko phân biệt nổi
  4. syphu

    syphu Thành viên rất tích cực Not Official

    Tham gia ngày:
    10/05/2010
    Đã được thích:
    33
    những thằng xuống đường hô hào nhẹ thì bị khiêng như con vật, nặng thì ăn bánh giầy rồi

    cho nên những thằng còn lại đều là học sinh của trường Nguyễn Đình Chiểu và Xã đàn thôi

    tốt nhất là Què ( để đỡ ăn bánh giầy của lính a.Nhanh ) Mù để đỡ phải thấy cảnh nào mình c ùng lên xe buýt, , Câm để không phải hô khẩu hiệu, Điếc để đỡ nghe học thuyết giáo điều
  5. lefan_1

    lefan_1 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/07/2011
    Đã được thích:
    221
    hèn với giặc ác với dân
  6. Hachi8888

    Hachi8888 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/06/2011
    Đã được thích:
    0
    Ý bác là sao?
  7. thiendiahoi80

    thiendiahoi80 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/06/2011
    Đã được thích:
    0
    André Mendras Hồ Cương Quyết
    Hắn đạp vào mặt tất cả chúng ta


    Hắn đạp vào mặt anh, người thanh niên yêu nước
    khi anh nằm bất lực
    như bị tứ mã phanh thây.
    Hắn đạp vào mặt anh
    người đã hô to: Chặn tay bành trướng
    Không được xâm lăng vùng biển thiêng này!

    Hắn là ai
    mà căm thù khi anh yêu Tố quốc?
    Hắn vì ai
    mà ra tay tàn bạo với dân lành?
    Hắn tuân lệnh ai
    mà mất hết tính người?
    Hắn từ đâu ra
    mà quên hết tình đồng bào máu mủ?

    Tàn ác hơn phát súng bắn vào đầu
    anh du kích giữa Sài Gòn bị trói
    Thú vật hơn bàn tay bịt miệng
    người tù lương tâm đứng trước phiên tòa
    Cú đạp thẳng chân mặt người yêu nước
    sẽ đi vào lịch sử dân ta.

    Hắn đã đạp vào những lời lẽ tô son
    “Vì dân, Do dân…” lẻo mép
    Hắn đã đạp vào mặt luật pháp Việt Nam
    Hắn đã đạp vào mặt Nhà nước Việt Nam
    trước con mắt mở to toàn thế giới

    Hắn đạp vào mặt tất cả chúng ta
    nếu chúng ta chỉ biết khoanh tay
    đứng nhìn CÁI ÁC
    đang lên ngôi trên đất nước này!

    Ôi nỗi nhục ngậm mồm chịu đạp
    Ôi nỗi đau cốt nhục tương tàn
    chịu đến bao giờ? bao giờ? bao giờ?
    Bàn phím ta rỏ máu
    ghi mấy lời bất lực gửi anh em!


    3:49 AM ngày 20/7/2011 giờ Hà Nội
    Hoàng Hưng
    Hôm nay, ngày 18-7, lại rất đau đớn và đầy phẫn nộ! Tôi đã xem những bức ảnh – không cắt dán lắp ghép – của những ******* quần áo màu lục hay màu lam, đội mũ, đi ủng, hay những ******* mặc thường phục; họ xô đẩy, lôi kéo, đấm đá; họ đá cả vào mặt một thanh niên đã ngã xuống. Những bức ảnh này chụp điều mọi người đều chứng kiến trên đường phố.
    Cứ tưởng tượng bạo lực và sỉ nhục là như thế nào trong bót cảnh sát cửa đóng kín.
    Những người bảo vệ nhân dân đủ mọi hạng kia, quý ông thật can đảm! Cao làm sao, uy danh quý ông đem lại cho đồng phục của mình, cho những lãnh đạo đã sai khiến quý ông!
    Khi xem các ảnh đó, hơi hám của chế độ cũ trở lại trong ký ức tôi, và một vị máu mặn đắng trở lại trong miệng. Vị máu mà tôi đã hơi quên, nhưng các ông lại mang nó về gay gắt trên môi trên lưỡi. Đó là cái vị mà tôi đã nếm qua dưới chân bức tượng Thuỷ quân Lục chiến ở Sài Gòn khi tôi treo lá cờ Giải phóng, và mật vụ của Thiệu tay cầm đá đã động quyền cước mạnh mẽ đánh tôi rách da sọ! Tôi lại còn được nếm chính cái vị máu ấy lúc hứng dùi cui mưa trên đầu, khi chúng tôi kháng cự việc chúng đày những người anh em tù đi Côn Đảo trong sân khu BC của Chí Hoà; lúc đầu tôi không ngừng va đập vào mỗi nấc thang, vì bị lũ "đầu trâu mặt ngựa", đi ủng và mang dùi cui, nắm chân kéo lên xà lim biệt giam.
    Khi dân chúng càng biểu lộ lòng kiêu hãnh, sự phẫn nộ chính đáng của mình, thì hành xử của các ông càng giống như của bọn tay sai của Nguyễn Văn Thiệu và bè lũ! Tôi hổ thẹn cho các ông. Tôi hổ thẹn về lòng thù hận của các ông khi hành hạ những công dân lương thiện, ôn hoà và can đảm; về sự hèn nhát của các ông trước bọn cướp trung quốc, trong khi chúng tiếp tục công khai giết, cướp, sỉ nhục, làm sạt nghiệp những ngư dân của chúng ta: phá hoại các tàu bè của chúng ta trong vùng đặc quyền kinh tế! Hổ thẹn, phẫn nộ, và buồn!
    Cho đến nay, tôi vẫn tự kiềm chế không nói huỵch tẹt với các ông sự thực về các ông. Tôi đã ngây thơ, quá cả tin, nghĩ rằng các ông đủ thông minh, có trách nhiệm, tôn trọng dân chúng, rằng những phản ứng co rúm đầu tiên của các ông chỉ là do bị động trước sự kiện đường đột, rằng các ông sẽ lấy lại được bình tĩnh và cho phép sự phản đối ôn hoà và hợp pháp này được biểu thị. Nhưng không, các ông vẫn ngoan cố, các ông còn cấm đoán cứng rắn hơn, các ông đàn áp. Các ông đã vượt qua cái ngưỡng có thể chịu đựng được.
    Đừng mong rằng tôi sẽ làm giống như một số người bạn tôi, cựu tù nhân chính trị của chế độ Sài Gòn. Nhân danh một quá khứ quang vinh, họ im lặng cam chịu chấp nhận những khốn khổ thê thảm hiện tại. Họ sợ phải lên tiếng cùng với thế hệ thanh niên của họ đang xuống đường. Họ bám víu vào hình ảnh đầy hào quang của họ trong quá khứ và nhắm mắt trước những hình ảnh hiện tại vì sợ bị chóng mặt hay buồn nôn. Tôi rất mến những người bạn này, nhưng cũng rất thương cho họ. Chắc họ khổ tâm lắm! Khổ tâm hơn tôi nhiều. Chắc hẳn họ cảm thấy rất rõ những hy sinh ngày trước của mình bị phản bội, được tán tụng mỗi ngày chỉ để bị chà đạp thô bạo hơn! Tôi đơn giản hy vọng rằng những hành xử man rợ và phản quốc, mà những hình ảnh biểu tình ngày 17 tháng 7 tại Hà Nội đã cho tôi thấy, sẽ đánh thức dậy lòng can đảm trong tuổi hai mươi của họ... và làm cho họ khoẻ mạnh hơn. Tuổi trẻ ngày hôm nay cần đến một hình ảnh sống động và đàng hoàng của họ!
    Bằng những hành động trấn áp ngày càng bạo liệt, một số lãnh đạo của chế độ hiện đang chui vào cùng một rọ với bọn du thủ du thực vô tổ quốc của chế độ cũ. Họ gây ra cùng một loại dị ứng trong dân chúng trước đám *******, chìm hay nổi, tràn ngập, ngày càng hung hãn. Họ tạo ra điều kiện cho sự sụp đổ từ bên trong rất có hại cho Việt Nam, bởi vì phong trào yêu nước, ôn hoà và dân chủ, đã hiển lộ giữa ban ngày, sẽ không dừng lại.
    Trước làn sóng đang dâng lên, hợp pháp, lành mạnh và cứu rỗi, sự đàn áp sẽ lên đến những mức nào trong cái bẩn thỉu, sự hãi sợ, và sự ngu xuẩn? Có phải người ta sẽ mở lại các trại tập trung? Có phải người ta sẽ xử dụng xe tăng theo kiểu Thiên An Môn? Có phải người ta sẽ bắn vào quần chúng? Tra tấn? Thủ tiêu? Liệu có ai ngây thơ đến độ tin rằng nhân dân Việt Nam cũng giống như nhân dân Trung Quốc, và sẽ cúi đầu trước roi vọt? Bởi vì phong trào đã âm ỉ từ lâu như thế, và đã tiến lên như thế, sẽ không dừng lại. Đó không phải là một phong trào bột phát lửa rơm của sinh viên: nó đã tụ hợp được trên những điểm mấu chốt những trí thức có tiếng tăm, có quá khứ ái quốc đầy uy tín, được kính trọng và được lắng nghe, những quân nhân mà sự vinh quang phục vụ tổ quốc cũng như sự liêm khiết không ai có thể nghi ngờ. Nó bắt rễ rất sâu trong quá khứ yêu nước và trong văn hoá đại chúng.
    Quả là đến lúc dừng lại dùi cui, để mở mắt nhìn và để dỏng tai nghe: con đường đàn áp là bế tắc. Hỡi quý ông mang dùi cui, cái vị máu trong miệng đó, và cái nỗi thịnh nộ đó, mà mỗi ngày các phản ứng hèn hạ của quý ông mỗi làm cho thêm người cùng nếm trải, đang đưa quý ông, và gia đình, và cả đất nước này đến thảm hoạ. Mà kẻ hưởng lợi độc nhất là xâm lược Bắc Kinh.
    Chỉ có một lối thoát, chỉ có một lối ra duy nhất cho tất cả những vấn đề liên quan đến công cuộc bảo vệ quốc gia, nền độc lập dân tộc, việc hiện đại hoá nền kinh tế. Đó là nhanh chóng và can đảm mở cánh cửa dân chủ, mở ra cuộc đối thoại tự do với các công dân, khuyến khích họ thực sự tham gia một cách tích cực vào những quyết định trọng đại. Không có gì, không có ai, không một đảng nào có thể tước đoạt lâu dài những quyền tối thượng đó của nhân dân, không có thế lực nào có thể bóp nghẹt hơi thở lành mạnh và cần thiết của lòng yêu nước. Điều này đúng cho việc bảo vệ các hải đảo và vùng biển cũng như đúng cho tất cả những vấn đề khác của đất nước. Hãy ngừng lại không bịt miệng các công dân, không đàm phán sau lưng họ, không hành hạ họ!
    Hôm 5.6.2011, trong lần biểu tình đầu tiên trước cửa Lãnh sự quán Trung Quốc tại thành phố HCM, một lãnh đạo cấp cao của thành phố, mà tôi đã có lần gặp gỡ thân mật, mời tôi đối thoại, cùng với một số người bạn tôi. Vị này gọi tôi là đồng chí. Tôi đã có phản ứng lễ độ nhưng quả quyết khi trả lời rằng danh từ này chưa bao giờ có một ý nghĩa chung nhất và bền vững. Tôi cho rằng có đồng chí khi này và có đồng chí khi khác: hãy cho biết anh làm gì ở đây hôm nay, và tôi sẽ nói tôi có là đồng chí của anh hay không. Bà bán cháo, khi nhập vào dòng biểu tình để biểu lộ một cách ôn hoà sự phẫn nộ của bà, là đồng chí của tôi. Vị lãnh đạo đã mượn kiểu giảng đạo chính trị để nhân danh sự "ổn định chính trị" mà thuyết phục tôi từ bỏ quyền lợi hợp pháp và nhiệm vụ của người công dân yêu nước, mà chính là phải biểu lộ công khai sự phẫn nộ khi đất nước bị xâm lược và nhân dân bị sỉ nhục, phải chăng vị đó là đồng chí của tôi? "Đồng chí" ấy nói về kiểu "ổn định chính trị" nào vậy? Kiểu buông xuôi? Ông ta đang nói gì với tôi vậy? Rằng vấn đề tối cao về độc lập dân tộc là tôi không cần phải lo? Rằng tôi phải ngoan ngoãn về nhà, câm nín trong tủi hổ, đọc biết qua Internet là những "đồng chí" cấp cao đó thương lượng sau lưng tôi với bọn cướp vẫn đang tiếp tục cướp bóc, về kinh tế, quân sự, chính trị, ngoại giao, văn hoá, đồng thời khích động lòng thù hận trên chính nhân dân họ chống lại tôi? Đó là tình đồng chí mà tôi được trao cho ư? Không, cám ơn, nghìn lần không, tôi không muốn nhận và tôi buồn nôn. Vì nó sẽ bôi quá nhiều ô uế lên ký ức về những người mà tôi biết bao yêu mến và cảm phục, những người với máu trong miệng và trên môi, vâng, chính họ, trong ngục tù của đế quốc, đã cho tôi bài học về ý nghĩa đích thực của danh từ Việt Nam tuyệt đẹp "Đồng chí", tôi - kẻ chưa bao giờ thốt lên chữ đó bằng tiếng Pháp. Vâng, với những người đó, tôi vẫn là, và sẽ luôn luôn là đồng chí, với vinh dự, với tình yêu. Nhưng các ông, những kẻ động võ bằng dùi cui, những kẻ đạp ủng trên đồng bào đã ngã xuống đất, những kẻ xua loại chó săn hai chân tấn công các công dân trung hậu và hiền hoà, xin các ông đừng gọi tôi là "đồng chí", đừng nói đến "Đảng" với tôi. Các ông đang vận dụng hai chữ đó như thế nào là điều với tôi hoàn toàn xa lạ và không thể chịu đựng được.
    Và điều này tăng thêm cho tôi ý chí đem lại cho những chữ này ý nghĩa thực thụ của chúng, để tôi có thể có phần hãnh diện. May mắn thay cho Việt Nam và tương lai của nó, tôi không phải là người cộng sản duy nhất và cũng không là công dân duy nhất suy nghĩ như thế.
    A.M H.C.Q
    Bản dịch của Hàn Thuỷ
    Tác giả gửi trực tiếp cho BVN.
  8. hunglonely20

    hunglonely20 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/06/2009
    Đã được thích:
    1
    Thằng áo sọc vàng qua lần này sắp đc thăng chức rồi đấy, một hành động anh hùng. Thay vì bị đuổi khỏi ngành mà lại đc thăng chức thì chúng ta đừng bao giờ tin vào Đ nữa, hãy lo cho chính bản thân mình. Không chỉ có thằng tầu nó muốn tát vỡ mồm chúng ta mà ngay cả đầy tớ của chúng ta sẽ đạp vào mồm chúng ta.
  9. tcdtcd

    tcdtcd Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    31/01/2010
    Đã được thích:
    394
    Buồn vì cách hành xử vô cảm..., buồn vì không minh bạch..., buồn vì không một lời xin lỗi..., buồn vì không ai chịu trách nhiệm..., buồn vì lòng dân không yên..., buồn vì .... tất cả. :-w:-w:-w
  10. Facebook

    Facebook Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    30/03/2009
    Đã được thích:
    44
    Trung Quốc - ASEAN sẽ thực thi đầy đủ DOC
    Cập nhật lúc 21/07/2011 04:03:40 PM (GMT+7)
    [​IMG]- Thông báo về hội nghị Bộ trưởng Ngoại giao ASEAN - Trung Quốc vừa diễn ra, trợ lý Ngoại trưởng Trung Quốc Lưu Chấn Dân cho biết, Ngoại trưởng các nước ASEAN và Trung Quốc đã tán thành các quy định thực thi Tuyên bố cách ứng xử của các bên trên Biển Đông (DOC).

    Quan chức cấp cao ASEAN-TQ thống nhất việc thực thi DOC
    Chủ tịch ASEAN quyết thúc đẩy quy tắc ứng xử Biển Đông

    "Các quan chức cấp cao ASEAN và Trung Quốc đã thống nhất về các quy định thực thi DOC và đã trình lên các bộ trưởng Ngoại giao. Ngay trước cuộc đối thoại ASEAN - Trung Quốc, các bộ trưởng đã tán thành các quy định này", ông Lưu cho biết.
    [​IMG]
    Trợ lý Ngoại trưởng Trung Quốc Lưu Chấn Dân. Ảnh: Thủy Chung


    "Trung Quốc và ASEAN sẽ thực thi đầy đủ và toàn diện DOC và sẽ khởi động các hoạt động thực thi thông qua các dự án hợp tác", trợ lý Ngoại trưởng Trung Quốc nhấn mạnh.
    Ông Lưu cũng thông báo, các bộ trưởng Ngoại giao ASEAN và Trung Quốc đã bàn về quan hệ hợp tác giữa hai bên. Trung Quốc đã trở thành đối tác thương mại lớn nhất của ASEAN, trong khi ASEAN trở thành đối tác thương mại lớn thứ ba của Trung Quốc.
    Hai bên mong muốn đến năm 2015 sẽ đưa giá trị trao đổi thương mại lên tới 500 tỉ USD.
    "ASEAN đang trở nên hết sức quan trọng đối với Trung Quốc, và Trung Quốc cũng đang trở nên rất quan trọng đối ASEAN", ông Lưu nói. "Chúng tôi quyết tâm đẩy mạnh quan hệ với các nước ASEAN, trong đó có quan hệ liên nhân dân, mối liên hết lẫn nhau với các nước ASEAN, trên đất liền và trên biển".
    "Chúng tôi nhìn thấy một tương lai rộng mở và sáng lạn với các nước ASEAN", trợ lý Ngoại trưởng Trung Quốc nhận định. "Chúng tôi muốn trở thành bạn tốt, đối tác tốt, láng giềng tốt của các nước ASEAN".
    Trao đổi với báo chí trước hội nghị Bộ trưởng Ngoại giao ASEAN - Trung Quốc, Tổng thư ký ASEAN Surin Pitsuwan đưa ra nhận định Biển Đông là vấn đề giữa ASEAN và Trung Quốc, nhưng là mối quan tâm của cộng đồng toàn cầu.
    "Đông Nam Á đang trở nên ngày càng quan trọng, có ý nghĩa đối với cộng đồng toàn cầu, thế nên bất cứ nỗ lực hay kết quả tích cực nào từ các cuộc tham vấn có thể tăng cường mức độ tin tưởng lẫn nhau, ổn định và an ninh ở Đông Nam Á đều được hoan nghênh", ông Surin nói.
    "Vì thế, điều quan trọng là chúng ta phải gửi đến cộng đồng toàn cầu một thông điệp đúng đắn rằng chúng ta đang kiểm soát tốt các khác biệt", Tổng thư ký ASEAN khẳng định lại.
    Trả lời băn khoăn của một phóng viên nước ngoài về sự gia tăng các hoạt động quân sự trong khu vực, ông Surin nói: "Các nước đều muốn được chuẩn bị tốt cho các tình huống có thể xảy ra. Ngày càng có nhiều nhân viên và thiết bị quân sự được phái đi làm các nhiệm vụ nhân đạo".
    "Hội nghị Bộ trưởng Quốc phòng ASEAN và các đối tác cũng đã thống nhất rằng quân đội sẽ hoạt động trên nhiều lĩnh vực bên cạnh nhiệm vụ quốc phòng, do quân đội có đầy đủ trang bị, điều kiện, nguồn lực và trình độ trong các vấn đề như đối phó với thiên tai, y tế…", Tổng thư ký ASEAN nhận định.
    "Như vậy, đó không chỉ là các cuộc tập trận, mà còn là những cuộc tập trận để quân đội nắm một vai trò mới trong khu vực", ông Surin nhấn mạnh. "Chúng ta không nên quá lo ngại về những hoạt động truyền thồng của quân đội, chỉ có điều hoạt động hợp tác trong quân đội hiện nay có mục tiêu và tầm nhìn mới vì mục đích hòa bình, đó là điều cần được hoan nghênh".
    Thủy Chung (từ Bali)
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này