Biết ai còn nhớ đến ân tình xưa?

Chủ đề trong 'Thị trường chứng khoán' bởi chunjunxo, 28/07/2010.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
2955 người đang online, trong đó có 174 thành viên. 00:23 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 35781 lượt đọc và 598 bài trả lời
  1. moussaoui

    moussaoui Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2006
    Đã được thích:
    0
    Hiện tại trên 1 số Topic em quan sát thấy rất nhiều cụ đi PR cho con VE1 thì các cụ biết phải làm gì rồi đấy..

    GTT PR lúc giá 16-18.... bây giờ 14,x

    VHG PR lúc giá 35-37 ... bây giờ 2x..

    UIC PR lúc giá .............

    Và bây h VE1 PR lúc giá 3x và đợi em nó về.....xxxxx??

    Thôi em chẳng nói nữa, các bác í lại bẩu em thoát đc hàng rồi quay sang đá bát làm các bác í kẹt hàng..
  2. mautimhoasim

    mautimhoasim Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/01/2010
    Đã được thích:
    0

    cụ này chắc rảnh dữ lắm [r2)]
  3. chunjunxo

    chunjunxo Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/06/2008
    Đã được thích:
    2
    Thi công cái giề, mấy cái dự án vớ vẩn ở tỉnh lẻ thì cháo không có mà húp, vốn thì to đùng tới 30 tỷ mà dám thi công các dự án tận 640 tỷ, bị ảo tưởng à', nếu tính lãi 5% trên tổng doanh thu chẳng lẽ năm nay thằng oắt con này lãi 32 tỷ sao? em éo tin, chỉ có lừa đảo thôi.....mà nếu thi công nhiều dự án vật vã thế, lãi to thế sao lại có giá 31, chắc chắc là vẽ vời để lùa gà rồi..chết thật....


    Thôi em không dám chê con VE1 vĩ đại của các cao thủ đang ngồi trên nóc tủ nữa đâu....các cụ ôm đi nó lên 9x trong tháng 8 chứ chẳng chơi....chúc các cụ chén lòi mồm, toác mỏ nhá....


    Hỡi những con chiên lầm đường lạc lối, các con hãy tỉnh lại đi...đừng có ngồi trên nóc tủ mà mơ mộng nữa...các cụ ăn phải bả gì mà giờ này còn lao đầu vào chổ chết thế...anh em cẩn thận, tụi làm giá nó đang dụ gà vào để xả đó, em biết tụi này...thất đức lắm.
  4. Zimkhoai

    Zimkhoai Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/07/2010
    Đã được thích:
    0
    Chào Bác Chun, mấy hôm vừa rồi Zím bận đi tỉnh, bây giờ mới về vào nhà Bác Chun, sao mà xây nhanh thế lại còn dài - nhiều, đọc mãi chưa hết. Đành nhảy cóc, hay Bác Chun túm lại mấy cái ghạch đầu dòng giúp em ... [:D] hì hì ... Tuần sau Bác, em và ... còn nương nhờ ve một được mấy ngày nữa đây.
  5. chunjunxo

    chunjunxo Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/06/2008
    Đã được thích:
    2
    Bác chưa kể các siêu làm giá tời kỳ trước đổi mới rồi:
    BMC (BÌNH ĐỊNH) TCT (TÂY NINH)

    Sau này có :
    VSP - HAP - VTV - TMX - HCT - HPB (Hải Phòng - Mảnh đất của những a hùng làm giá)

    PVA - SRA - SRB (Nghệ An)

    KSH (HÀ NAM)

    KSS (Bắc Cạn)

    SSM - DXV (Đà Nẵng - Tự nhiên nói tới Đà Nẵng em lại thấy nhột trong người)

    Mời anh em liệt kê tiếp nào....


    Tại sao anh em lại xúm vào con lởm này làm gì, làm ăn thì tào lao....nói chung là không nên rớ vào mấy con lởm này....chỉ giỏi ăn theo con VE9 thôi, mà con VE9 giá có 52 chứ mấy....2 con VE2-VE3 = 42...thật không thể chơi với bọn này....


    Nói chung bọn này chỉ giỏi làm giá thôi, bác nào máu oánh bạc thì em xin mời....

    Lại còn cái này nữa, trụ sở ở tỉnh thì làm ăn giề, ở ĐÀ NẴNG thì có mà chết đói nhăn răng, miền Trung cháy khát...nói chung àl ĐÓI....đừng có mơ màng nữa hỡi những NĐT giàu trí tưởng tượng...

    Hãy nhìn con SSM cũng có trụ sở ở ĐÀ NẴNG đấy, tụi nó ủn từ 17 lên 74 rồi lừa NĐT nhỏ lẻ, ngây thơ vào đổ vỏ cho bọn chúng, làm giàu trên xương máu đồng loại, ở đời sao mà có loại người thất đức thế không biết...rồi mới đây nhất là con DXV cũng ở ĐÀ NẴNG, khổ quá, tụi nó ủn từ 11 lên 38 rồi lừa cổ đông vào xả...bây giờ nó còn bao nhiêu....sáng mắt ra chưa hỡi những NĐT nhẹ dạ cả tin....Nói chung cái bọn này không chơi được.....

    Mà như con SSM - DXV còn có thanh khoản, cổ cánh lưu hành ở ngoài nhiều chứ con lởm VE1 này có 2 triệu cp ở ngoài, mua rồi bán cho ai, ma nó mua à'....KHỔ QUÁ ! BIẾT RỒI KHỔ LẮM NÓI MÃI.... !

    Nói chung thứ 2 hết chạy, không cách gì chạy được, bảo đảm 1,6 tr cổ về sẽ chất bán sàn cho mà xem....

    HĐQT thi nhau bán như phá mả, hãy nhìn tấm gương PVA - SHN - DCS - SRB....HĐQT bán xong thì sao?


    1. Công ty Cổ phần Xây dựng điện VNECO 1

    + Vốn điều lệ: 30.000.000.000 đồng

    + Cơ cấu sở hữu: Nhà nước: 28,08%, cổ đông trong, ngoài công ty: 71,92%.

    + Địa chỉ trụ sở chính: 489 Nguyễn Lương Bằng, phường Hòa Hiệp Nam, quận Liên Chiểu, Tp Đà Nẵng.

    + Ngành nghề kinh doanh chính: Xây lắp các công trình hệ thống lưới điện, trạm biến áp đến 500Kv, các công trình dân dụng và công nghiệp, giao thông, thủy lợi, viễn thông, văn hóa, thể thao, sân bay, bến cảng...
  6. chunjunxo

    chunjunxo Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/06/2008
    Đã được thích:
    2
  7. chunjunxo

    chunjunxo Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/06/2008
    Đã được thích:
    2
    em copy

    Sóng ngân hàng thuở ấy
    Thứ năm, 8/10/2009, 22:32 GMT+7

    (ATPvietnam.com) -Tôi biết anh vào khoãng những tháng cuối năm 2007, anh người Sài Gòn còn tôi là người ở tỉnh lẽ. Vào những ngày này của năm đó tháng đó, thị trường chứng khoán Việt Nam đã làm nên một bước đột phá thần kỳ …Cơ hội mà nó mang lại cho những người mang khát vọng làm giàu và vươn lên khi có cơ hội là vô cùng to lớn!

    * Ước tính kết quả kinh doanh 9 tháng năm 2009 của các công ty niêm yết (New)
    * Các doanh nghiệp đã công bố kết quả kinh doanh tới tháng 8/2009
    * Cập nhật kết quả kinh doanh 6 tháng đầu năm 2009



    Ảnh: ATPvietnam.

    Ngày đó khi nói về đầu tư cổ phiếu, thật ra mà nói thì trình chứng khoán của tôi và anh phải nói là rất “Gà” thậm chí là “Gà Quá Xá” ! Chúng tôi lao vào mua mua bán bán mà chẳng biết đâu là điểm kết thúc và đâu là điểm khởi đầu…

    Mà nói thật mua bán “Rùa” như thế mà chúng tôi cũng lời, lời lắm !

    Tôi nhớ không lầm là ngay ngày đầu biết nhau, khi mời tôi đi uống café anh ấy khuyến nghị tôi đầu tư vào Sacombank. Lúc đó Sacombank giá là 168 ngàn! Anh nói rất nhiều, nói tràng giang đại hải…Nào là Việt Nam là nước đang trên đà phát triển, nghành ngân hàng là có tốc độ phát triển vượt bậc, cổ phiếu ngân hàng là cổ phiếu dẩn dắt thị trường ,sắp tới có tin chia 1 được 1 mình mua vô chia xong nó đẩy lên sau khi chia cở nào cũng lời .v.v…

    Nói chung là chỉ một màu hồng! Trong mắt anh lúc ấy không nơi nào làm nhanh ra tiền như thị trường chứng khoán…

    Tôi ngồi im hút thuốc nhìn anh nghe anh nói mà vô cùng khâm phục và ngưỡng mộ trong lòng, nét vui mừng hiện ra rỏ trên gương mặt. Đối với một thằng “Nhà Quê” biết mấy món vỏ “Mèo quào” như tôi thì đây quả là một cơ hội thật sự đổi đời! Tôi thầm cảm ơn thượng đế! Cảm ơn người đã đoái hoài và mang anh đến giúp đỡ tôi…

    Buổi café đó kéo dài đến 10 giờ đêm! Tôi ra về mà niềm vui vẫn còn rạng ngời trên khuôn mặt…Trong lòng thầm nhủ một cách quyết liệt : Mai đua Sacombank!

    Như nhìn ra tâm trạng tôi lúc ấy, trước khi lên xe, anh ngoái đầu lại “Lên dây cót” cho tôi nói: Em àh! Thị trường chứng khoán này cơ hội không nhiều đâu, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt đó ! Chiếc xe SH này là do anh trúng cổ phiếu mua đó…Rồi rồ chiếc xe tay ga tăng tốc chạy đi ,miệng nói : Bye bye ! Để mặc tôi tẩn ngẫn tò te giây lâu trên chiếc “Xế điếc” của tôi với niềm khát khao ước gì thời gian bò qua chầm chậm (như con BCC)….

    Sáng ra tôi dậy thật sớm ! Vào nhà tắm mà miệng cứ hút gió pheo pheo (Thật ra cả đêm nằm trằn trọc lăn lộn không ngủ được…Vì mơ thấy mai mua xong STB là cổ phiếu đó nó lên trần!) làm công tác vệ sinh căn bản xong là phi ngay lên sàn ! Phải lên sớm chứ, lên sớm thôi ! Đời người đâu có bao cơ hội …Tận dụng ngay, chớp thời cơ triệt để ! Trong lòng tôi lúc đó chỉ nghĩ duy nhất một điều : Không mua thì họ mua hết Sacombank, đời người có bao là cơ hội…

    Sàn chứng khoán Vietcombank chi nhánh số 8 Nguyển Huệ lúc đó vẫn chưa mở cửa!

    Tấp vô bãi gửi xe sớm hơn mọi khi, sớm như chưa từng được sớm ! Đá chóng xe cái rééét trước cặp mắt soi mói,kênh kênh quạ quạ của tên giử xe đáng ghét (Thường xãy ra gần các sàn chứng khoán) ! Tôi sà vào một quán café cóc ven đường gần đó lên giọng kêu lớn rỏ một tiếng :

    Em trai ! Pha cho anh một ly café đá nha ! Nhanh nhanh nha em trai…

    Khốn nạn thay lúc đó quán café cũng đang dọn ra chứ chưa bán…Thằng bé chủ quán tên Dương nhìn tôi với ánh mắt dị hợm nhưng nhẹ nhàng dể thương cười hì hì nói :

    Anh chờ em một tý nha ! Hôm nay anh có việc hay sao mà đến sớm quá thế ! Em đang dọn… Rồi vừa nói vừa kéo cái ghế súp ra mời tôi ngồi sau đó đi vào trong…

    Sàn Vietcombank chi nhánh số 8 Nguyển Huệ ở cạnh bên lúc đó vẫn chưa mở cữa !

    Café nè anh ! Giọng thằng bé vang lên làm tôi tạm quên đi nổi bực bội đang xâm chiếm tâm tư từ từ…

    Để đó cho anh _Tôi miệng tuy nói thế nhưng ánh mắt thì nhìn về phía cửa của tòa nhà ! Ôi sao giờ này mà tụi nó chưa mở cửa nhỉ ! Đúng là làm ăn quan liêu quá_Tôi bắt đầu bực dọc thầm chửi rủa trong lòng, chỉ có ở Việt Nam mới thế này ,hèn chi nghèo cũng phải…

    Sàn Vietcombank cũng chưa mở cửa !!!

    Nhóc, ê nhóc ! Bán cho anh tờ báo Tuổi Trẻ cưng! Giá bao nhiêu vậy…Tôi gọi thằng bán báo dạo.

    Dạ 2 ngàn rưởi anh_Nó trả lời_Thôi nè, cầm 4 ngàn luôn đi ! Tôi hào phóng đưa nó 2 tờ 2 ngàn như cái nét hào phóng hiển nhiên của dân buôn chứng thời @ (Tuy ăn mặc lèng phèng nhưng xèng thì rách túi )rồi cầm tờ báo lên xem qua loa mấy cái hình quảng cáo mà mắt lúc thì nhìn đồng hồ lúc thì nhìn về phía tòa nhà có sàn Vietcombank số 8 Nguyển Huệ với một tâm trạng pha chút tâm tư bồn chồn, bức xúc, ray rứt thậm chí khó chịu…

    Dương ! Tiền café nè nha em trai ! Tôi vừa nói vừa đặt xuống cái ghế có ly cafe 5 ngàn (Thật ra ly café có 3 ngàn ) rồi bước đi vội vã về hướng tòa nhà một cách gấp gáp khi vô tình lượm được bí kíp là phát hiện “Đồng chí” bảo vệ vừa mở cửa ra !

    Vào sớm thế chú em…Hì hì… “Đồng chí” bảo vệ vừa cười vừa chào tôi khi tôi vừa bước vào chổ chờ thang máy.

    Dạ em có việc anh àh ! Tôi trả lời qua quýt chiếu lệ cho qua rồi bước vào thang máy bấm nút lên tầng 4 với tư cách công dân của một nhà đầu tư vĩ đại gương mẩu “Đến bám sàn sớm như chưa từng được bám”…

    Oái…Phòng làm việc của sàn giao dịch vẫn chưa mở cửa !

    Bực mình thật, làm với việc ,đúng là quan liêu quá_Tôi lại thầm rủa trong lòng…Nhưng vốn là người biết kềm chế cảm xúc, sau vài giây bối rối không biết tỏ cái nổi niềm thầm kín cùng ai này…Như một giám đốc bận rộn…Tôi lấy điện thoại ra bấm bấm xem tin nhắn, danh bạ lung tung_ Vì thật ra cũng không biết làm cái gì, mà đứng đợi thì mất tự nhiên coi không giống ai…Thật tình mà nói thì với tôi giờ này có gì quan trọng nữa ! Có gì quan trọng cho bằng việc mua Sacombank cho bằng được, không mua người ta mua hết mình lấy gì ăn…Đời người dễ gì có cơ hội cơ chứ !!!

    Cuối cùng thì sau khi chờ một lúc có lẽ cũng cảm động lòng trời nên thần may mắn bắt đầu mĩm cười với tôi khi cô nhân viên của sàn đến mở cửa làm việc !

    Kẹt_Tiếng rít rất nhỏ của cánh cửa vừa mở ra .

    Xông vào phòng giao dịch một cách vội vã như cơn gió lốc đồng thời quăng cái laptop xuống cái ghế của khách đến giao dịch hay ngồi…Nhào đến bên quầy môi giới tôi lên tiếng gấp gáp….

    Em…Em…Mua cho anh 1 ngàn Sacombank ngay em nhé ! Quăng trần hốt ngay_Tôi nói một cách dứt khoát dỏng dạt như một tên cướp trên chốn giang hồ quên đi cương vị mình là “Nhà đầu tư gương mẩu bám sàn vĩ đại”…

    Anh viết phiếu lệnh mua đi_Cô nhân viên mặc váy xinh như hoa tươi cười nhắc tôi_Anh viết em mới mua được chứ !

    Tôi bối rối lên tiếng : Ùhm….Rồi viết thật nhanh ,ký ào ạt cái rột đưa cho cô ấy. Nè…Em mua nhanh nha ,kẻo muộn không kịp đó !

    Rồi bước từ từ về hàng ghế mà khách hay đến giao dịch ngồi, tôi không quên liếc nhìn cô ta cười tình một cái mãn nguyện, trong lòng lén khen cô nhân viên môi giới : Hôm nay cô ta mặc váy bông màu xanh trông xinh thật ! Số mình hên đây….

    Chưa bao giờ tôi thấy cô ta đẹp như thế này, đúng là “Mỹ nhân tự cổ vô danh tướng” !!! Rồi tôi không giấu được suy nghĩ quái gở của mình cười cười ngồi xuống ghế thỉnh thoãng liếc về phía cô em trong khi chờ đợi sàn giao dịch…Qua tấm kính ngăn cách trên bàn làm việc, tôi thấy má cô nhân viên thoáng đỏ…

    Thời gian trôi đi chậm quá…Cái thế gian này ,nếu gọi là mất thì thật ra có mất hay không ? Hay cái mà người ta gọi là thời gian tồn tại kia nó giống như một sợi dây có mắc xích vô hình cuốn phăng tất cả, tất cả qua từng giây từng phút….

    Mặc kệ, mặc kệ tất cả…Trong lòng tôi chỉ có tập trung một việc quan trọng như chưa từng có sự việc quan trọng nào bằng ! Đời người có mấy lần có cơ hội chứ , phải mua cho bằng được Sacombank thôi !!!

    Khớp chưa em ? Tôi bắt đầu sốt ruột hỏi khi phiên một rồi phiên hai trôi qua mà lệnh chưa trả về.

    Chưa anh àh _Cô nhân viên nhỏ nhẹ_Khi nào khớp em báo anh ngay. Anh đặt lệnh sớm chắc có lẽ khớp đó…Ráng chờ tý nha ! Sắp vào phiên 3 rồi, có lẽ anh nằm chờ trong số sẽ khớp đó !

    30 phút phiên 3.

    Một khoãng thời gian dài vô tả ! Mặc kệ hết, mặc kệ tất cả không gian uyên náo xung quanh… Tôi vẫn im lặng chăm chú nhìn về phía bảng điện tử bên trên !

    Trời ơi…Khớp đi ông ! Làm ơn khớp đi cho con nhờ !!! Tôi nhìn về phía bảng điện mà trong lòng cầu mong ông thần may mắn. Tôi hồi hộp ,tôi chờ đợi…Thời gian ơi ! Sao mày dài thế chứ, sao mày ác thế chứ ? Trận mưa lớn nhất trên hành tinh này cho dù dài cả triệu năm cũng không bằng một khoãng thời gian bé tý tẹo này ! Sao mà lâu thế chứ…

    Bỏ qua tất cả cảm xúc, không gian bên tôi giờ như ngừng đọng…Tôi im lặng, chờ đợi, hồi hộp !

    Bảng điện tử vẫn thế…Lệnh dư mua trần hãy vẫn còn chất đống !!!

    Hết giờ rồi anh! Lệnh chưa trả về_Cô nhân viên nhỏ nhẹ làm tôi giật mình trở về hiện thực.

    Thế có mua được không em? Tôi hỏi ráng một câu chứ trong lòng thừa hiểu là có lẽ mình mua không được…

    Em nghĩ có lẽ không mua được anh ạ! Thôi mai mua anh àh. Còn nhiều cơ hội mà đúng không anh, biết đâu không mua được lại là may mắn thì sao_Cô gái cười cười an ủi tôi.

    Uhm…Thôi mai mua vậy ! Anh về nha …

    Rồi bước ra cửa với cái laptop nặng trĩu trên vai, không nói không rằng tôi gượng cười buồn nhìn về cô nhân viên môi giới ! Như hiểu tâm trạng tôi lúc đó, cô nhân viên đưa tay vẫy vẫy tươi cười rồi không nỡ nhìn tôi mà quay nhanh người đi vào phía trong bỏ mặc tôi cùng với nổi buồn của tôi trong nổi niềm tình thôi xót xa âm ỉ…

    Đưa tay bấm nút bước vào thang máy mà lòng chợt chùng xuống như nặng trĩu, móc điện thoại ra định gọi cho anh định rủ đi uống café giải sầu thì điện thoại vọng lên một câu quen thuộc: The number…..please….again…

    Tôi bần thần bước ra thang máy cuối đầu đi về bãi giữ xe với tâm trạng buồn buồn thất vọng. Chẳng lẽ mình thật sự không có duyên với con sóng ngân hàng này sao? Chẳng lẽ mình không có cơ hội đổi đời sao….

    Mua không được Sacombank phải không ? Hì hì_Giọng ai quen quen vang lên…

    Dạ! Múc không được ạh! Sáng giờ anh ở đâu ? Em gọi anh không được. Thôi mai mua anh àh! Đời thiếu cha gì cơ hội đúng không anh !!! Tôi nói cứng nhưng cười buồn buồn…

    Uhm…Máy anh “Hết pin”,với lại anh bận “Tiếp khách hàng”. Thôi đi café với anh, anh bao. Đời còn nhiều cơ hội mà! Chú mới vào chơi chưa biết chứ “Nhằm khi mua không được biết đâu lại là may mắn” đó… Rồi anh cười vang, tiếng cười sảng khoái lan tỏa qua tôi làm khoãng không gian xung quanh như nhẹ nhàng mà ấm áp.

    Tôi cười hòa theo cùng anh vang lên trong bãi giử xe, tiếng cười hai chúng tôi trầm bổng bay vút lên cao, cao như cảnh sáng nay cổ phiếu Sacombank đột ngột lên trần …

    Ô hay…Sài gòn bổng nhiên hôm nay đẹp quá !
  8. chunjunxo

    chunjunxo Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/06/2008
    Đã được thích:
    2
    Thêm một...

    [​IMG]

    Thêm một chiếc lá rụng,

    Thế là thành mùa thu.

    Thêm một tiếng chim gù,

    Thành ban mai tinh khiết.

    Dĩ nhiên là tôi biết,

    Thêm một - lắm điều hay.

    Nhưng mà tôi cũng biết,

    Thêm một - phiền toái thay!

    Thêm một lời dại dột,

    Tức thì em bỏ đi.

    Nhưng thêm chút lầm lì,

    Thế nào em cũng khóc.

    Thêm một người thứ ba,

    Chuyện tình đâm dang dở.

    Cứ thêm một lời hứa,

    Lại một lần khả nghi.

    Nhận thêm một thiệp cưới,

    Thấy mình lẻ loi hơn.

    Thêm một đêm trăng tròn,

    Lại thấy mình đang khuyết.

    Dĩ nhiên là tôi biết,

    Thêm một lắm điều hay

    Trần Hoà Bình
  9. chunjunxo

    chunjunxo Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/06/2008
    Đã được thích:
    2

    Posted on 30/04/2009 by Dr. Nikonian

    Công bằng mà nói, từng câu, từng chữ, từng cảm xúc, hay hơn và thật hơn so với nhiều người được chứng nhận là HỘI VIÊN HỘI NHÀ VĂN VIỆT NAM

    Vậy là chỉ sau một giấc ngủ dài trên máy bay, con đến Mỹ, đặt chân xuống sân bay Chicago tráng lệ. Chỉ sau một đêm, con giã từ bạn bè, góc phố thân quen, mái trường cũ…, để làm quen với một thế giới khác.
    Cái thế giới mới mẻ của Hiệp Chủng quốc Hoa Kỳ, quả kỳ lạ phải không con? Nơi mà sự ân cần, thân thiện của chú hải quan nơi phi trường, chị da đen ở Sở An sinh xã hội, và mọi nhân viên công quyền khác làm cho cha con ta lạ lẫm. Nơi mà con vào công viên chơi bóng rổ, không phải trả tiền như trăm ngàn đứa trẻ Hoa kỳ khác. Đó là một ân sủng, khi thoát khỏi văn mẫu, đề thi sai, chạy trường chạy lớp, con bước vào một hệ thống giáo dục khác, nơi mà cơ hội đồng đều cho mọi người. Không có biệt lệ cho bất cứ con ông cháu cha nào cả.
    Đó là lý do vì sao ta trào nước mắt, khi thấy các con trai ta, sung sướng, hồn nhiên chơi bóng rổ dưới bóng lá cờ sao vạch của một đất nước khác, không phải quê hương.
    Giấc mơ Mỹ, quả là vĩ đại, không phải vì sự to lớn của nó, mà vì nó là của riêng con, riêng cho từng người. Và nó sẽ là sự thực, nếu con muốn, không phải là những lời phét lác huênh hoang của một thiên đường dối trá.
    Chúc mừng con, con trai ta ạ!
    Chỉ sáu tháng sau, ta thầm cám ơn trời đất, ông bà khi gặp lại con. Con chững chạc, cao lớn, tự tin như bao thanh niên khác trên đất Mỹ. Con không còn từ chỗ mỗi ngày trở về nhà nhớp nhúa, hôi hám, kiệt sức với khói xe, bụi đường, nước cống ngập đen xì. Con đậu bằng lái xe hơi ở Mỹ, kết quả của một cuộc thi cử công bằng và nghiêm túc. Con có quyền tự hào khi được ngồi sau tay lái, ung dung chen vào đoàn xe xuôi ngược ngày đêm trên hệ thống xa lộ vĩ đại nơi đây. Con đã được một quyền cơ bản, quyền lái xe, một cách danh chính ngôn thuận, mà không phải chạy chọt, dấm dúi như bao người khác ở quê nhà. Ở Mỹ, có bằng lái xe là một sự kiện lớn trong đời đó con!
    Chúc mừng con, con trai ta ạ!
    Các con ta, mỗi ngày cắp sách đến trường, về nhà không kiệt sức, không cùn mằn trong sự học nơi đây. Quyền đi học trong phẩm giá và niềm vui, quyền được hưởng thụ một nền giáo dục chính trực, công bằng, các con đã có! Đó là điều duy nhất, mà ta châm chước cho cái xã hội vừa kỳ quái nhất, vừa tốt đẹp nhất theo kiểu Hoa kỳ.
    Chúc mừng con, con trai ta ạ!
    Ta biết là ta may mắn khi có những đứa con trai như vậy!
    Chỉ có một điều: con không muốn về Việt nam nữa!
    Ta hơi chựng lại, nhưng ngẫm nghĩ một hồi, ta chẳng ngạc nhiên. Chỉ mới 6 tháng, ký ức đen của con về trường lớp, kẹt xe, khói bụi, tai nạn…vẫn chưa kịp phai nhạt. Con ghê sợ những điều ấy, cũng như ta, như triệu người Sài gòn khốn khổ khác. Con vẫn chưa quên sự phẫn nộ về một hệ thống giáo dục đầy bất công và tiêu cực. Con vẫn chưa quên những phi vụ tham nhũng bẩn thỉu đầy trên các báo ở nhà. Và bao nhiêu điều tội nghiệp đáng buồn khác, ai mà quên được?
    Nhưng mà con ơi, dù nhếch nhác thảm hại đến vậy, đó vẫn là quê hương con. Nơi đó, có một Sài gòn, mà cha con ta đã từng rong ruổi. Nơi con cất tiếng chào đời, nơi con lẫm chẩm những bước đầu tiên. Nơi con nói những tiếng Việt đầu tiên “từ thuở nằm nôi”. Kể cả những điều nhỏ nhặt nhất, từ quán phở ám khói cha con ta hay ngồi, từ hiệu video con ghé, từ quán café nhìn ra sông lộng gió cha con ta ngồi tán gẫu. Tất cả những điều tưởng như vô nghĩa với cuộc sống hào nhoáng nơi đây, nhưng là ký ức, đó là quê hương máu thịt con ạ!
    Con đã bị nhồi vào đầu những kiến thức sử học nhàm chám, khô khan, đầy máu và căm thù. Con đã học niềm vinh quang dối trá từ nồi da xáo thịt, từ huynh đệ tương tàn. Con đã đọc sách thấy vì nhân danh lý tưởng, niềm tin, người ta đấu tố cha mẹ anh em. Sự hung bạo, được ngụy tín dưới vỏ niềm tin. Sự mù quáng, được đậy điệm bằng lòng kiên định trung thành…
    Con không thể yêu quê cha đất tổ từ những điều giả trá ấy.
    Hãy về đây! Ta sẽ đem con đến Yên Tử, kể cho con nghe chuyện đánh Nguyên Mông, dưới bóng tùng già 700 năm tuổi, phủ bóng lên mộ Trúc Lâm tam tổ. Ta sẽ chỉ cho con bãi cọc của Hưng Đạo Đại vương nơi bến Bạch Đằng, nơi gã lính viễn chinh xâm lược khi nhớ đến phải run sợ đến bạc đầu. Ta sẽ dẫn con đến ngôi từ đường đơn sơ mộc mạc của bà Bùi Thị Xuân, cùng cúi lạy anh linh nữ tướng. Ta sẽ dẫn con đến đèo Ngang lúc “bóng xế tà”, cho con hiểu sự thanh cao của một tâm hồn Việt. Bên ngọn sóng bạc đầu Chương Dương, ta sẽ chỉ cho con những dấu chân xưa của Yết Kiêu, Dã Tượng, và của muôn vạn dân binh áo vải khác đã ngã xuống cho “đất nước vững thiên thu”.
    Nhớ lại đi con, con trai nhỏ của ta! Con đã đặt chân đến Vạn lý Trường thành, ghê sợ cái nghĩa trang ngập xương máu lớn nhất hành tinh. Con đã thấy một Bắc kinh hào nhoáng nhưng xấu xí với khói, bụi, ô nhiễm, khạc nhổ, oang oang nơi công cộng. Con đã thấy cảnh bắt người bán hàng rong như súc vật ngay chân Tử Cấm Thành. Con cũng đã thương hại gã Trung hoa khốn khổ, lắp bắp một thứ tiếng Anh giả cầy khi bị quát tháo nơi sân bay quôc tế. Đất nước chúng ta, vẫn trường tồn dưới ách một gã khổng lồ, nhơ bẩn và man rợ như vậy đó con. Vì sao hôm nay ta không để tóc đuôi sam, con không ê a Hán tự, chúng ta không nhồm nhoàm những món ăn man rợ như óc khỉ, chân gà sống nướng? Vì sao chúng ta không bị đồng hóa theo lũ Thái thú ô hợp kia, nếu không phải vì khí thiêng sông núi, anh linh tiên tổ đang chảy trong con?
    Quê hương con đó!
    Nhiều lắm con, nhiều chỗ để chỉ cho con thấy, dân tộc mình đã oai hùng, kiêu dũng, thanh sạch và khổ đau đến mức nào để có con sinh thành hôm nay.
    Hoặc nếu thì giờ eo hẹp, con hãy về một miền quê cát trắng, nơi ông bà, tổ tiên con yên nghỉ dưới bóng phi lao vi vút. Họ đã sống, đổ mồ hôi trên mảnh đất này, như một người nông dân lành và lương thiện như đất. Họ về với đất, trong vinh dự âm thầm, không như những ngụy-danh-nhân với lăng tẩm đền đài đồ sộ.
    Quê hương con đó!
    Sài gòn mà con ca thán, đâu phải thế! Sài gòn ngày xưa đẹp, thanh bình với “con đường Duy Tân cây dài bóng mát”, với “Trưng Vương khung cửa mùa thu”. Sài gòn mà con ngưỡng mộ qua những ca khúc vượt thời gian, qua những người Sài gòn xưa mà con hết lòng khâm phục. Sài gòn nay, như một cô gái đẹp bị lũ du côn rạch mặt, nham nhở đến tội nghiệp. Hỗn độn, xấu xí, bẩn thỉu, và hỗn hào biết mấy so với Hòn ngọc Viễn đông nền nã năm xưa.
    Quê hương con đó!
    Một ngày kia, con sẽ hiểu: đó là một phần máu thịt trong con. Con sẽ quay về với nó, như con cáo nhớ hang, con chim nhớ tổ. Con sẽ có cảm giác về nhà - coming home- như ta mỗi lần quay lại từ một thế giới đầy ánh sáng, đặt chân xuống Tân Sơn Nhất. Cái cảm giác tìm về tổ đó, nó là bản năng, nó dẫn dắt người Do thái quay về với mảnh đất Sion cằn cỗi, nó là niềm đau đáu của 2 triệu đồng bào con nơi đất khách. Không giải thích được bản năng tìm về cội nguồn đâu, con ạ! Mà cội nguồn con, đâu chỉ là Sài gòn hỗn độn hôm nay. Cội nguồn con đã bắt đầu, khi Lang Liêu mở tấm bánh chưng xanh mộc mạc tạ ơn trời đất. Gốc rễ con, đã phôi thai với mẹ Âu Cơ khi đem con lên rừng xuống biển.
    Về đây con! Về “mặc áo the, đi guốc mộc”, về mà “nghe chuyện tình bằng lời ca dao” , về để nhìn “bóng tre êm ru” lẫn “con diều vật vờ”, để thấy “trong đêm sao mờ lòng ta bâng khuâng theo gió vi vu”…Con đã lớn lên cùng ta, với những ca khúc này mà!
    Ngày con về, chắc tóc ta đã trắng như bạt ngàn lau lách. Nhưng có hề chi, nếu máu ta vẫn chảy trong con lòng thương nhớ cội nguồn không bao giờ có tuổi.
    Nhớ về, nghe con!
    30.4.2009
  10. chunjunxo

    chunjunxo Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/06/2008
    Đã được thích:
    2


    Sulang
    [FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Nhà em không định viết bài này nhưng nghĩ thấy tụi nó ác ôn, tàn bạo quá nên chia sẻ với mọi người, mong rằng từ nay những ai có ý định mua hàng của tụi này về dùng thì hãy né thật xa (hay người ta thường gọi là tẩy chay).

    [FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]
    Nó không đụng gì tới em cả, nó cũng không gay mất mát, hay thiệt hại gì nhà em nhưng nghĩ mà thấy ức, mà thấy tức thay cho những người nông dân, những tiểu thương ngày đêm cày quần quật ngoài đồng.

    Kể từ nay em cũng tảy chay tụi nó việc đầu tiên hôm nay em làm là vứt cái điện thoại của tụi nó đi thay bằng một cái khác[​IMG][​IMG]

    Các bác biết bọn nào không???
    Chuyện là thế này. từ trước tới nay ông bà ta vẫn thường nói THÂM NHƯ TẦU nay nhìn thấy, nghe thấy mới cảm nhận đc rằng ông bà ta nói không sai tẹo nào.
    Không nói đến chuyện đất đai, lãnh thổ vì nó liên quan tới nhiều cấp, nhiều ngành, nhiều người. nói đúng hơn là liên quan tới chính trị[​IMG]anh em ta chơi kinh tế thì hãy nói tới chuyện kinh tế thôi[​IMG] ngay trong năm nay em chứng kiến một số vụ sau mà xin hầu chuyện các bác.

    Thứ nhất: cách đây ít tháng tụi nó nhập lạc (đậu phụng)và mủ cao su ngay đầu vụ tụi nó nhập giá khá cao và rất vô tư khiến cánh lái buôn hồ hởi đi thu mua lạc tại khắp mọi miền đất nước. người dân thấy vậy cũng chuyển đổi nhiều loại cây chồng qua chồng lạc để bán cho tụi nó nhưng khi một vài chuyến hàng xuất khẩu êm đẹp và từng đoàn xe nuối đuôi nhau tiến lên phía trước thì tụi nó bắt đầu làm nũng, ép giá, không nhập [​IMG]khiến giá XK giảm thạm hại, hàng ứ đọng, hỏng.

    Thứ hai: là tiếp sau lạc đến sắn (miền nam gọi là củ mì)

    Thứ 3: là hiện nay, ngay lúc này là vụ dưa[​IMG] bà con đua nhau trồng dưa, mọi miền trồng dưa. những ngày đầu tụi nó cho nhập thả cửa, nhập giá cao, nhập vô tư, nhưng khi nó biết dân ta đến kì thu hoạch nhiều và thấy hàng đoàn xe nối đuôi nhau mang dưa lên cửa khẩu để xuất thì nó lại cấm nhập, nếu có nhập thì nhập cực ít, lại ép giá thảm hại khiến bà con lao đao, dưa làm ra rẻ hơn khoai lang mà cũng không bán được, dưa đổ đầy đường, dưa ứ đầy cửa khẩu. mà các bác biết rồi đó dân ta thật thà nên đâu có dùng thuốc bảo quản nên dưa chỉ để ít ngày là vứt hết.

    Lại nói đến thuốc bảo quản em hầu chuyện các KỤ tiếp để từ nay mọi người mỗi khi dùng hàng thực phẩm, hoa quả của tụi nó thì nên xem xét (lưu ý là mọi thông tin chỉ là nhìn thấy chứu không có bất kể một đơn vị hay cơ quan nào kiểm nghiệm và công bố)

    Thứ tư: nói về thực phẩm mà điển hình là con gà.
    Thông thường sức chịu đựng của một con gà khi bị nhồi nhét, thiếu không khí và vận chuyện trên xe accs bác biết nó chịu đc bao nhiêu thời gian thì chết không? đấy là nói về gà ta có sức chịu đựng tốt hơn, đc nuôi tốt hơn[​IMG] vậy tại sao gà của tụi nó thời gian sinh trưởng bằng 1/3 gà mình nuôi vậy mà khi nhồi nhét, không được ăn uống mà nó vận chuyện hàng ngàn cây số, hàng tuần không bị chết. tại sao lại vậy? mấy tên buôn gà nó nói chuyện với nhà em rằng gà nó cho ăn và uống thuốc gì đó [​IMG] đầu tiên em bảo không tin sau nó nói là không tin thế tại sao gà nó không cho ăn, không cho uống, nhồi nhét như thế mà đi hàng ngàn cây số tới đường biên. sau đó lại quăng quật qua bao nhiêu lượt mới tới đất ta, rồi đến quân ta quăng quật bao nhiêu thời gian, qua bao ngả, qua bao cửa ải mới đến người tiêu dùng mà vẫn sống? Nó còn bảo nếu nói thế còn không tin thì thử đi mua một con gà của nó về mổ ra coi xem nội tạng còn gì không? có khác thường không? lòng mề có thành hình thù không?[​IMG]Bác nào không tin cũng thử làm coi rồi sẽ thấy.

    Thứ 5, là vụ hoa quả của tụi nó.
    Em chỉ nói thế này cho các bác nhanh hiểu. dân đánh cá trên này họ nói rằng muốn đánh cá nhanh nhất là mua một lọ thuốc bảo quản hoa, quả của bọn tầu khựa 200ml về thả xuống sông đảm bảo ít nhất tầm 3 đến 5km sông cá nổi chết hết[​IMG] mà cá đánh bằng loại thuốc này chỉ để chút thời gian là nội tạng phân huỷ hết[​IMG]
    Túm lại loại thuốc này cực độc mà hoa và quả của tụi nó bắt buộc phải phun thuốc này.

    Đọc qua các bác biết là bọn nào rồi đó vì thế cớ sao ta không chơi hàng ta hay của nơi khác mà cứ phải chơi đồ của nó?

    Còn rất nhiều món mà mức độ tởm hết biết. nếu các KỤ nhìn và thấy thì em đảm bảo 100% không bao giờ các bác đủ bản lĩnh đưa vào mồm[​IMG] hay mua về [​IMG] ( nhưng hàng ngày dân ta vẫn tiêu thụ không biết bao nhiêu)[​IMG]
    các món này em sẽ hầu chuyện các KỤ sau[​IMG]
    [FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Bài của Sulang - (diễn đàn chứng khoán sanotc.com). Tác giả bài viết này từng là dân buôn hàng biên giới cửa khẩu Tân Thanh, nhà ở Lạng Sơn.[/FONT]

    [FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]*********************************[/FONT]
    [FONT=Arial,Helvetica,sans-serif] Chính quyền TQ mấy thập kỷ nay rõ ràng họ ko muốn cho Việt Nam ta giầu mạnh.
    Họ chỉ muốn ta là chư hầu của họ ( như Bắc Triều Tiên chẳng hạn ), họ muốn ta chỉ là “ phên dậu “ của họ.
    Các nước lớn khi muốn những nước nhỏ ( như VN ta ) lệ thuộc nhiều vào họ thì kế đầu tiên ( bao giờ cũng ) là “ LY GIÁN – GÂY CHIA RẼ NỘI BỘ “ . Người bạn lớn Phương Bắc cũng ko ngoại lệ .
    Khi Chính phủ ta có những động thái ko như mong muốn của họ là họ “ dằn mặt “ ngay .
    Vừa qua, Trung ương Đảng đang phát động Phong trào tìm hiểu về biển đảo Việt Nam, sắp có cuộc gặp với TNS John McCain để tăng cường hợp tác Việt – Mỹ là xảy ra chuyên ngay, như vụ xuất khẩu trái cây – dưa hấu chẳng hạn ( bác Sulang vừa nêu ở bài viết trên – em rất đồng tình với bác về quan điểm này ).
    Tóm lại , Việt Nam ta phải làm sao tạo sự đồng thuận lớn trong toàn xã hội, kết hợp chính sách ngoại giao khôn khéo thì mới mong giàu mạnh bên Người bạn lớn phương bắc này được. Tổ tiên chúng ta trước kia, vì điếu kiện giao thương lúc đó, đâu có nước lớn nào giúp đâu mà vẫn bảo vệ được Tổ quốc ?!
    Cá nhân tôi rất ngưỡng mộ Nền văn minh Trung Hoa nhưng ko vì thế mà mất cảnh giác với Người bạn nhiều tham vọng này .
    [/FONT]



    • Bản thân em cũng vậy , không kì thị hay ghét bỏ người Hoa...em có nhìu bạn gốc Hoa chơi rất thân , các bạn cũng rất tốt ... em chỉ muốn nói đến chính quyền TQ. Nói chung chuyện Ta vs chuyện Tàu mấy ngàn năm nay ai cũng biết, chuyện lớn ăn hiếp bé là chuyện thường chẳng lạ gì rồi... ông bà xưa bảo "ngàn năm giặc Tàu, trăm năm giặc Tây" , giặc Tây chỉ là kẻ thù trước mắt, chúng hiện đại nhưng không thâm hiểm , còn giặc phương Bắc mới là kẻ thù lâu dài muôn đời của ta về mọi mặt , mọi phương diện...
      Thật ra, nếu TQ muốn thống lĩnh thế giới này thì cũng chẳng phải chuyện khó , họ đã tính đường lâu dài cho tương lai từ ngàn xưa ....nhìn nơi đâu , đất nước nào cũng thấy người TQ, họ sinh sôi phát triển và cũng rất giỏi trong các lĩnh vực,luôn giữ vững truyền thống và tự hào về dân tộc mình... nên việc vượt mặt , áp đảo dân bản địa thì không phải khó ...mới đây chính phủ TQ cũng mới cho 200.000 hộ gia đình sang Lào để giảm bớt gánh nặng dân số cho TQ , ngoài ra cũng để mưu tính chuyện tương lai...Lào chẳng dám hó hé gì mặc dù trong tâm chắc cũng biết mưu đồ của người bạn lớn...
      Dù vậy , giận nhất vẫn là chuyện đầu độc dân ta bằng thực phẩm, chèn ép ta về kinh tế... vì biết dân ta khổ,lại thật thà, nông dân của ta thì nghèo, không có cái ăn nên bất cứ giá nào dù là cái chết người dân nghèo cũng chịu trả cho chúng để kiếm tiền, mua cái ăn... ngoài miệng thì bảo là anh em, nhưng chơi như vậy thì ác quá...
      Tóm lại phải nêu cao tinh thần cảnh giác, VN có quá nhiều kẻ thù, đặc biệt là những người "bạn" lớn đầy tham vọng ...chính phủ mình phải chỉ đường cho dân đi đúng hướng, phát triển mạnh mẽ thì mới tránh khỏi họa mất nước về sau
    [/FONT]
    [/FONT]
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này