Cha Và Con Gái ♥ ♪♫•*¨*•.¸¸

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi Lavender_, 11/04/2015.

7774 người đang online, trong đó có 1080 thành viên. 13:58 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 2 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 2)
Chủ đề này đã có 44860 lượt đọc và 141 bài trả lời
  1. HoaTuBi

    HoaTuBi Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    18/09/2014
    Đã được thích:
    2.151
    MY FATHER ( CHA TÔI ) - ( CHUYỆN BUỒN NĂM THÁNG)
    [​IMG]
    [​IMG]
    Khuyết danh

    ( 19/6 ) Ngày Father 'day . Kính tặng các bạn một câu chuyện về CHA )
    Vợ sinh. Tôi đón cha lên thành phố. Nếu nói là đón mẹ lên thì thích hợp với hoàn cảnh hơn. Nhưng mẹ tôi đã xa cõi đời từ lúc tôi lọt lòng. Sự ra đi của mẹ, trong thâm tâm tôi vẫn luôn là một sự đánh đổi quá nghiệt ngã của tạo hóa, mà nỗi đau đớn còn dành lại một vị đắng ở đầu môi. Và người ở lại phải sống tốt cho cả hai phần đời. Tôi đã có thật nhiều cố gắng.
    Cha tôi, người đàn ông lam lũ. Cha gầy, gầy lắm, mà không phải chỉ gầy do sức khỏe, mà thời gian đã ngấm dần trong từng thớ thịt cha, già cỗi và yếu ớt. Người đàn ông cô độc ngần ấy tháng năm của tôi.
    Bao nhiêu lần ôm cha ngủ. Từ bé, lúc lớn lên đi xa trở về, hay khi tôi đi làm có tiền thường gọi điện cho ông:
    -Cha, lên thành phố với con, con lo được mà.
    Ông hỏi dò:
    -Có thiệt không đó, cu con? Không để tiền cua gái hả?
    Rồi ông cười khà khà. Hôm sau đã có mặt ở nhà tôi. Mang nào gà, nào vịt, nào trái cây. Và không quên mang theo một cúc rượu để cha con nhâm nhi. Nhưng sao lần này, nằm cạnh ông, nhìn ông ngủ, tôi …tôi không diễn tả nỗi cảm xúc của mình. Nước mắt ở đâu cứ như nước sôi đang đun trào, cứ thế đẩy vung mà ra. Chắc vì tôi mới được làm cha, chắc lẽ thế.
    Tôi lấy vợ rất muộn. Vợ là người thành phố, con nhà danh giá. Nhưng với nỗ lực và cố gắng của mình, tôi độc lập về kinh tế, không phải dựa bóng nhà vợ.
    Khi mọi người quây quần quanh thằng Mỏ (con trai yêu quý của tôi), nhìn nó kháu khỉnh đáng yêu quá. Nhà vợ rất đông người tới. Ai cũng đòi được bế thằng Mỏ nụng nịu. Bà ngoại thằng Mỏ (là người rất khó tính) nói:
    -Ông Nội bế cháu đích tôn một chút này.
    Cha đưa tay ra định bế thì bà ngoại khựng lại:
    -Trời ơi, tay ông nội sao thế, thế thì hỏng da của cháu mất….
    Bà ngoại giữ thằng Mỏ lại trong lòng, vừa nói vừa nhìn bàn tay cha tôi dò xét.
    -Ờ….vâng, tôi lỡ…để tôi…đi rửa…
    Cha tôi ấp úng rồi đi ra nhà sau để rửa tay.
    -À, chắc ông mới làm than đó má.
    Tôi nói đỡ, rồi theo cha ra sau. Mọi người lại xúm lại đòi bế thằng Mỏ. Cha tôi rửa tay, và đúng là ông làm than thật. Tức là ông phơi mớ than củi mang từ quê lên để cho vợ tôi nằm hong, khỏi nhức mỏi đau lưng sau này. Nhưng ông làm xong từ sáng sớm rồi kia mà, lẽ nào cha tôi đã già nên lẩm cẩm rồi, chẳng còn nhớ mà rửa tay nữa. Cha ơi…
    Thấy ông đứng cặm cụi rửa tay, khó nhọc. Tôi tiến lại:
    -Cha, để con rửa cho cha.
    -Thôi đi cu con, hồi bé cha rửa tay rửa chân cho mày, giờ học đòi à, nhưng chưa đến lúc đâu….
    -Đưa con coi nào.
    Tôi giằng lấy tay ông. Trời ơi, hai bàn tay ông chai sần, những lớp da bị tróc mẻ, nham nhỡ đỏ lừ.
    -Cha bị sao thế, cha đừng rửa bằng xà bông nữa… Tôi nói.
    -Ờ, hồi trước, hồi trẻ ấy, ******* đi xây, bị xi ăn, bị dị ứng. Hôm qua tao thấy trước sân nhà mày có chỗ bị hỏng, tao hòa ít xi gắn lại. Ai ngờ lâu thế mà nó cũng bị lại…
    Ông nói rồi lững thững đi vào. Vừa đi vừa chùi chùi hai bàn tay vào áo, cái dáng còng còng như oặn trĩu bởi yêu thương. Cha bước đi không còn vững nữa rồi, năm tháng ơi...
    Là trưởng phòng kinh doanh một công ty, tôi đi tối ngày, tranh thủ chạy về lúc trưa, lúc tối muộn. Nên cha làm gì, mọi người làm gì tôi cũng không rõ hết. Nhà tôi ở ngoại ô. Có một khoảng sân nhỏ, trồng một ít cây cối. Trong những tháng ngày này, được làm cha, được sống trong cảnh gia đình sum vầy thế này. Tôi ngỡ cuộc đời như một giấc mơ. Hay đúng hơn là cuộc đời ai rồi cũng đến lúc sống đúng như một giấc mơ, khi đã cố gắng thật nhiều.
    Từ chuyện bàn tay, mà cha chưa bế cháu Mỏ một lần nào. Không chỉ vì ánh mắt e dè của bà ngoại thằng Mỏ. Mà có lẽ ông tự ái (bệnh người già mà), ông muốn mọi người được vui. Và hơn hết ông thương thằng Mỏ, như bà ngoại nói “da cháu còn nhạy cảm, như thế là không tốt”. Tôi cũng chỉ im lặng. Vì nghĩ mọi thứ đều hợp lý. Hay tại vì cha là đàn ông (yêu thương để trong lòng), ít ra cha cũng không như bà ngoại, khi một ngày không ẵm thằng Mõ vài lần nũng nịu là ăn cơm không nổi.
    Thế là cha tôi, ngày ngày lầm lũi ngoài khoảng sân nhỏ. Ông nấu nước Vằng (một loại lá cho người đẻ uống rất tốt), ông quét sân, thỉnh thoảng qua chỗ mấy ông già cùng khu phố ngồi chơi. Rồi lại thỉnh thoảng về ngắm thằng Mỏ. Vợ tôi còn bảo “ở nhà ông còn giặt cả tả, quần áo cho Mỏ”. Mặc dù có bà ngoại, hay mấy cô em vợ tôi, mà họ toàn giặt máy. Nhưng khi chưa kịp bỏ vào máy là ông lại bê đi giặt tay. Bà ngoại cũng không muốn ông phiền lòng, nên cũng đành im lặng. Nhưng tôi biết sau đó bà ngoại lại lén bỏ vào máy giặt lại, may mà bà không để cha biết….
    Thời gian cứ thế trôi đi, cuộc sống bình lặng êm đềm. Nhưng tình cảm trong tôi đang dậy sóng, vì từ Cha thiêng liêng, mỗi lúc vợ hay bà ngoại bế thằng Mỏ đều chỉ vào tôi bảo:
    -Gọi ba đi, ba ba, ba ba.
    Thằng bé chỉ nhìn rồi cười, đáng yêu vô vàn vô tận.
    Cho đến một ngày, khi tôi đang đi công tác tỉnh, vợ gọi điện thoại:
    -Chồng, về nhà đi, ông nội vào bệnh viện rồi!
    Tôi về ngay, về liền. Cha tôi đứng lên chiếc ghế đẩu để phơi tả cho thằng Mỏ, bị trượt ngã. Khi tôi về đến nơi ông đã tỉnh, bác sĩ ái ngại nhìn tôi bảo cha chỉ bị chấn thương nhẹ, cần điều trị vài ngày là hết nhưng tinh thần thì đáng lo, cần để tâm tới ông nhiều hơn. Bà ngoại và vợ nhìn tôi ái ngại. Nước mắt tôi cứ chực tuôn chảy. Cha ơi...
    Tôi về nhà lấy đồ cho cha. Tôi lục túi của ông. Một ít quần áo, một tút thuốc quê đã hút phần nữa. Và…một cuốn sổ, nhỏ bằng lòng bàn tay, màu nâu cũ kỹ, một chiếc bút được kẹp ở giữa. Tôi tò mò, tôi mở nó ra, mở ngay trang đang kẹp bút. Tôi đọc:
    “Vậy là cháu nội tôi đã chào đời được một tuần. Nhìn con trai vui, mới biết mình đã già, đã sống hết phần đời mình mất rồi. Buồn vui lẫn lộn. Khi về bên kia gặp vợ, có thể an lòng. Nhưng mà sao già này buồn quá. Muốn được ôm thằng Mỏ vào lòng quá. Mà…. Già này nhớ những tháng ngày xưa, khi vợ bỏ lại hai cha con ra đi, một mình nuôi con trai. Một mình bế nó trên tay, một mình cho nó uống sữa, một mình ru nó ngủ, trong đêm thâu. Ôi mới như hôm qua đây thôi, mà sờ lên mái tóc đã bạc trắng mất rồi. Con trai à, cháu Mỏ à, già này yêu hai cu lắm…. Bàn tay chết tiệt này, sao mày lại giở chứng đúng lúc thế….”.
    Tôi lật tiếp những trang viết đầu, những ngày tháng đầu:
    “Vợ, anh nhớ em, nhớ nhiều…anh không có gì để ví được”…. Em yên lòng, anh sẽ nuôi con, anh sẽ sống cho cả hai cuộc đời, anh sẽ làm được… “Vợ, anh không chịu được nỗi đau này…..” “Vợ ơi…”
    Dài lắm, tôi đọc mãi, đọc mãi, đến lúc những dòng chữ nghệch ngoạc của cha nhòa đi bởi nước mắt tôi nhỏ xuống. Tôi mới dừng lại. Cha viết nhật ký. Ông giấu tôi kỹ quá, giấu tài quá. Đàn ông như cây Lim cây Táu, mà tâm hồn ông như Liễu như Mai, rũ xuống vì yêu thương, rũ xuống vì tình cảm, rũ xuống vì cô độc. Ôi, cha già của con!
    -Anh ơi làm gì lâu thế, đi đưa đồ vào cho nội thay đi, anh còn ngủ ư. Vợ tôi kêu vọng lên lầu.
    -Ờ…anh biết rồi…..
    Tôi quẹt nước mắt. Gấp nhật ký của cha, bỏ lại cẩn thận. Tôi phải lén đi ra, bởi không muốn ai nhìn thấy mình đang khóc, rồi phi ngay xe tới bệnh viện. Cứ tưởng được làm cha, cảm thấu được nổi thương xót khi cha mình đã ở tuổi xế chiều. Nhưng mà, thực sự giờ tôi mới nghiệm ra một điều, là với cha mẹ, dù mình có đi mòn cả lối đời cũng không thể nào thấu hết những tình thương yêu mà họ dành cho con cái. Không thể hết được đâu. Cho nên, dù ở vị trí nào, cũng chỉ biết sống cho tốt, cho thật tốt, thế mà vẫn cảm tưởng như tình cảm mình đáp lại cho mẹ cha cũng chỉ là gáo nước giữa đồng khô nắng cháy mà thôi. Những hình ảnh về cha hiện lên trong đầu, mắt tôi đỏ ngầu hoen lệ, chứa chan.
    -Cha…Tôi mở cửa phòng bệnh viện.
    -Gì đấy cu con, cha đây mà, cha có trốn đi đâu chớ, cái thằng này.
    Cha vẫn gọi tôi như thế. Cả phòng bệnh đông lắm. Cha tôi ngồi dựa vào tường, tay đưa gói bánh cho đứa trẻ con ai ở giường bên, cha bụm bụm vào má nhóc con đó.
    Tôi chạy lại, mặc kệ ai nhìn, mặc kệ là gì đi nữa, tôi ôm lấy cha. Tôi quay mặt vào tường, cho những giọt nước mắt lăn chảy không ai thấy, tôi nói trong tiếng nấc:
    -Cha, xin lỗi cha, con đã quên...
    Bệnh viện âm thanh ồn ả vốn dĩ, mà sao tôi nghe yêu thuơng đập đầy nơi tim…
    Trần không Tên
    suutapdocotraderdoclap thích bài này.
  2. suutapdoco

    suutapdoco Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    28/11/2007
    Đã được thích:
    4.317
    "Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
    Đừng để buồn trên mắt mẹ nghe ko":((:((:((
    [​IMG]
    Mẹ vẫn biết mẹ già không sạch sẽ
    Nhưng con ơi đừng khóa mẹ trong này
    Bưng bát cơm mẹ run tay rơi vãi
    Bẩn nền nhà để con phải dọn lau

    Mẹ hứa giờ không lên phòng khách đâu
    Đừng nhốt mẹ ở đây sâu thăm thẳm
    Ở nơi này mẹ thấy cô đơn lắm
    Con ơi con cho mẹ ngắm cuộc đời

    Mẹ biết rằng để con xấu hổ rồi
    Khách đến nhà nhìn người mẹ bẩn
    Quần áo hôi mùi, tính tình luẩn quẩn
    Biết không con mẹ thấy hận tuổi già.
    ST
    [​IMG]
    traderdoclap thích bài này.
  3. suutapdoco

    suutapdoco Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    28/11/2007
    Đã được thích:
    4.317
    TƯ VẤN - SỐNG ĐẠO» TƯ VẤN
    13/06/2016 15:14 (GMT+7)
    Kích cỡ chữ: [​IMG] [​IMG]
    Gieo duyên Phật pháp cho con


    [​IMG]
    Bé vẽ Phật trong khóa tu Gieo hạt từ tâm


    GN - HỎI: Tôi có hai con trai, bé 9 tuổi và bé 5 tuổi. Tôi biết bé 5 tuổi không nhiều thiện nghiệp; bé rất hung hăng và khó bảo nên tôi muốn gieo duyên Phật pháp và tạo phước lành cho bé từ bây giờ.

    Hiện tại bé đã chịu cùng tôi ngồi niệm danh hiệu Bồ-tát Quán Thế Âm, nhưng vô chùa là bé nhất định không chịu lạy Phật và thắp nhang. Tôi có đưa cho bé ít tiền để bé tự tay cúng dường hay bố thí nhưng bé cũng không chịu làm.

    Ngoài việc chỉ bảo cho bé những phép tắc đạo đức, xin quý Báo hướng dẫn cho tôi cách giúp bé gieo duyên với Phật pháp, biết tạo nhiều phước lành để bé được nhẹ nghiệp, tăng phước khi lớn lên.

    (HOÀNG NHÃ, nhahtp@yahoo.com)

    ĐÁP:

    Bạn Hoàng Nhã thân mến!

    Theo Phật giáo, mỗi người sinh ra vốn đã “thừa tự” trọn vẹn nghiệp lực của mình. Những hạt giống xấu trong quá khứ thì nay đã hình thành. Tuy nhiên, chúng ta có thể gieo trồng thêm những hạt giống tốt vào tâm, tưới tẩm cho nó phát triển tươi tốt lên sẽ từng bước lấn át những hạt giống xấu, và nhờ đó chuyển hóa được nghiệp lực.

    Bạn đã đúng khi tạo duyên lành cho con niệm Phật, Bồ-tát, đi chùa, lễ Phật, cúng dường, bố thí. Sở dĩ bé không chịu lạy Phật, không thích bố thí cúng dường vì những hạt giống thiện lành này còn quá ít. Hãy kiên trì trợ duyên thêm cho bé, theo thời gian những hạt giống thiện sẽ nảy mầm.

    Khi bé có thêm chút hiểu biết, bạn cần giải thích ý nghĩa của từng việc thiện mà bé đang làm. Đơn cử như lạy Phật để được các Ngài gia hộ, che chở. Bố thí cúng dường thì được phước về sau sẽ khá giả. Phóng sinh để trau dồi lòng yêu thương, không bị ốm đau. Gieo nhân lành để gặt quả tốt v.v… Ngoài ra, bạn làm được công đức, phước báo nào đều hồi hướng cho con, mong con chuyển hóa.

    Con của bạn hiện đang học mọi thứ từ cha mẹ và những người thân. Nên các bậc cha mẹ phải thực sự gương mẫu, đạo đức thì mới mong dạy con tốt được. Khi con bắt đầu có bạn bè thì cần dạy con chọn bạn mà chơi. Hiện nay, các khóa tu mùa hè dành cho trẻ em được tổ chức rất nhiều, nếu được, bạn nên cho bé tham dự để thêm duyên với Phật pháp.

    Điều cần nhớ là nghiệp xấu có thể chuyển hóa, nếu được giáo dục tốt, tu tâm dưỡng tánh theo giáo lý nhà Phật thì chắc chắn con của bạn sẽ tốt hơn.

    Chúc bạn tinh tấn!

    TỔ TƯ VẤN
    traderdoclap thích bài này.
  4. HoaTuBi

    HoaTuBi Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    18/09/2014
    Đã được thích:
    2.151
    [​IMG]
    traderdoclap thích bài này.
  5. HoaTuBi

    HoaTuBi Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    18/09/2014
    Đã được thích:
    2.151
    Tình cha thật vĩ đại!
    Một người cha cắt tóc vì con ,săm hình giống con phải mổ vì bị ung thư não...
    để động viên con mình khiến nó không bị tự ti!
    [​IMG]
    traderdoclap thích bài này.
  6. HoaTuBi

    HoaTuBi Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    18/09/2014
    Đã được thích:
    2.151
    *****MẸ LÀ TẤT CẢ*****
    [​IMG]
    Mẹ suối mát thiên thu đời con tắm
    Mẹ hoa thơm, tươi thắm cả vườn xuân
    Mẹ trăng thanh huyền diệu khắp trần gian
    Mẹ gió thoảng giữa vô vàn oi bức
    Mẹ Phật Tổ độ con về bến giác
    Mẹ mưa chan xuống sa mạc cằn khô
    Mẹ trái ngon vừa chín mới hái vô
    Mẹ sữa mật cả đời cho hạnh phúc
    Mẹ linh chú ban con đầy nghị lực
    Mẹ bùa thiêng phù trợ lúc nguy nan
    Mẹ cây cao rợp bóng mát đời con
    Mẹ giếng ngọt uống muôn đời vẫn mát
    Mẹ lúa mới ăn hoài không vơi hạt
    Mẹ đại dương bát ngát bốn mùa thơm
    Mẹ trường sơn ấp ủ nắng mưa chan
    Mẹ khúc nhạc ngân vang lời thánh thót
    Mẹ ánh sáng thái dương về vạn vật
    Mẹ càn khôn vũ trụ rất bao la
    Mẹ cho con trí tuệ, biết vị tha
    “Mẹ” ngôn ngữ Ta Bà không nói hết
    Mẹ là cả những gì cao quý nhất
    Mẹ ơi con thành thật nhớ ơn người.
    -( st )-
    traderdoclap thích bài này.
  7. HoaTuBi

    HoaTuBi Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    18/09/2014
    Đã được thích:
    2.151
    TÌNH CHA
    [​IMG]
    Tình Cha cao như núi
    Con muốn làm ngàn mây
    Bay theo Cha lên đó
    Để bên Cha mỗi ngày.

    Cha cây cao bóng cả
    Luôn che mát đời con
    Con muốn làm ánh nắng
    Để bóng Cha mãi còn.

    Cha là niềm tin tưởng
    Gieo cho con bước đi
    Ngày mai con khôn lớn
    Nắng mưa đâu sợ gì.

    Cha là niềm hy vọng
    Cho con cả ước mơ
    Cánh hãi âu mạnh mẽ
    Con bay xa tít mờ.

    Cha là vầng trăng sáng
    Soi từng bước chân con
    Dù đường đời nhiều ngã
    Con theo bóng trăng tròn.

    Công của Cha như núi
    Tình của Cha như mây
    Con ghi lòng tạc dạ
    Nhớ mãi mãi sau nầy.

    Thích Chơn Phương
  8. HoaTuBi

    HoaTuBi Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    18/09/2014
    Đã được thích:
    2.151
    Bé cưng ơi, mùa Xuân lại về trên hoa lá ...
    (Lấy từ ảnh chụp của nhiếp ảnh gia Bảo Ngọc)
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
  9. HoaTuBi

    HoaTuBi Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    18/09/2014
    Đã được thích:
    2.151
  10. HoaTuBi

    HoaTuBi Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    18/09/2014
    Đã được thích:
    2.151
    Con mong mãi được mơ
    [​IMG]

    Nickname: Hải Đức Nguyễn
    (Trích trong tập thơ Ký ức Hạ về)


    Mùa xuân này chẳng thấy bóng Cha yêu
    Nhà lạnh lẽo đìu hiu làn khói mỏng
    Mùi hương trầm tận từ trong sâu thẳm
    Bóng hình Cha bảng lảng khói hương mờ
    Đã lâu rồi con chỉ thấy trong mơ
    Giọng nói cha từ nơi xa xa lắm
    Không có Cha nhà dường như vắng hẳn
    Bữa cơm thường lệch một phía bàn ăn
    Ghế Cha ngồi con vẫn đặt chỗ gần
    Để Cha dễ lấy đồ ăn... khỏi rớt
    Nay vắng Cha bàn rộng dài hơn trước
    Cơm dư nhiều...con nấu cả phần Cha
    ÔI!... âm - trần sao cách biệt quá xa
    Con nhớ Cha mà nhạt nhoà nước mắt
    Tìm bóng Cha từ nơi xa tít tắp
    Hun hút nhìn mà chẳng thấy Cha đâu
    Xuân đến rồi cây đào cạnh gốc ngâu
    Lại nở hoa nhưng mầu dường như nhạt
    Không thắm đỏ màu bích đào Cha thích
    Chắc vậy rồi vì vắng bóng Cha yêu
    Tết năm nay bánh con gói không nhiều
    Ngồi canh lửa buồn hiu con lại nhớ
    Những xuân xưa quây quần bên bếp lửa
    Cha kể chuyện đời chuyện một thuở của Cha
    Mùa xuân này con chẳng muốn mua hoa
    Thôi của nhà có hoa gì ngắm nấy
    Không có Cha lòng con buồn hoang hoải
    Đẹp nhường nào chẳng níu lại niềm yêu
    Mùa xuân này con thấy Mẹ buồn hiu
    Khi cháu con về quây quần như cũ
    Chẳng thấy Cha bên Mẹ cười rạng rỡ
    Bà đâu rồi... mừng tuổi cháu con thôi T
    ết năm nay Cha đi vắng mất rồi
    Nên chẳng có thơ xuân mừng tuổi Mẹ
    Con yêu Cha nên thay Cha con nghĩ
    Bài thơ này để tặng những chung yêu
    Còn biết bao những mong ước thật nhiều
    Con muốn kể những điều con dự định
    Hỏi ý Cha về những gì toan tính
    Nhưng muộn rồi, cách trở quá xa xôi
    Cha đi rồi nhà vắng lắm Cha ơi
    Chiều ba mươi ra nghĩa trang con gọi
    Cha ơi Cha về nhà thôi con đợi
    Hương linh người về vui tết cùng con
    Tính đến nay năm tháng đã vừa tròn
    Cha xa con, cháu thiếu đi ông Ngoại
    Cháu và con nhớ Cha nhiều lắm đấy
    Nơi thiên đường Cha nghe thấy con không
    Xuân đầu tiên con cháu thiếu vắng Ông
    Con lặng ngồi mơ về mùa xuân cũ
    Trong giấc mơ Cha con đang ngồi đó
    Bừng tỉnh rồi con mong mãi được mơ

    TẾT ĐINH DẬU 2017
    Mùa xuân đầu tiên vắng CHA.
    Con nhớ CHA thật nhiều!​

Chia sẻ trang này