Cha Và Con Gái ♥ ♪♫•*¨*•.¸¸

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi Lavender_, 11/04/2015.

6180 người đang online, trong đó có 681 thành viên. 22:02 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 2 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 2)
Chủ đề này đã có 44869 lượt đọc và 141 bài trả lời
  1. Lavender_

    Lavender_ Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    15/11/2014
    Đã được thích:
    388
    Sư phụ! Chat của sư phụ thật bá đạo, đệ tử cảm ơn sư phụ, sau này đệ tử hok réo gọi sư phụ nữa ạ hihi. @};-

    Faith - Jang Hye Jin & MC Sniper - Bad Guy

    Binh Yen thích bài này.
  2. vfphoang76

    vfphoang76 Thành viên mới Not Official

    Tham gia ngày:
    20/06/2015
    Đã được thích:
    5
    Up lên cho bà con xem :D Gday cả nhà luôn nhá ^^!
    Lavender_ thích bài này.
  3. suutapdoco

    suutapdoco Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    28/11/2007
    Đã được thích:
    4.317
    [​IMG]
    --- Gộp bài viết, 30/07/2015, Bài cũ: 30/07/2015 ---
    [​IMG]
    Binh YenLavender_ thích bài này.
  4. Lavender_

    Lavender_ Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    15/11/2014
    Đã được thích:
    388
    [​IMG]
    JS

    [Instrumental] Jang Jae In (장재인) - 환청 (Auditory Hallucination) [Kill Me Heal Me OST Part.1]

    Binh Yen thích bài này.
  5. Lavender_

    Lavender_ Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    15/11/2014
    Đã được thích:
    388
    Kill Me Heal Me Shin Se Gi- Oh Ri Jin OST Part 1

    --- Gộp bài viết, 05/08/2015, Bài cũ: 05/08/2015 ---
    비밀 - Secret EP13 # 012

    --- Gộp bài viết, 05/08/2015 ---
    비밀 - Secret EP14 # 001

    Binh Yen thích bài này.
  6. traderdoclap

    traderdoclap Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    08/08/2015
    Đã được thích:
    1.640
    Ko có cha và con trai à.
    Mình lại ko có con gái.
    Binh YenLavender_ thích bài này.
  7. suutapdoco

    suutapdoco Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    28/11/2007
    Đã được thích:
    4.317
    Có Bữa Trưa Nào Miễn Phí?
    [​IMG]
    Sách Kinh tế dạy con rằng chẳng có bữa trưa nào miễn phí, không có sự giúp đỡ nào là hoàn toàn vô tư và không vụ lợi. Sách Kinh tế nhắc con đề phòng và nghi ngờ tất cả những điều con nhận được. Thế nhưng, chính cuộc sống này lại cho con biết luôn có rất nhiều “bữa trưa miễn phí”.

    Đó là chiếc áo len mẹ hì hục đan nửa mùa để làm quà tặng sinh nhật đứa con gái yêu.

    Đó là những túi thức ăn mẹ kì cạch chuẩn bị để con mang ra thủ đô, phòng những hôm lười nhác không muốn đi chợ.

    Đó là những ngày cuối tuần trở về nhà, mẹ ngăn không cho con động vào bất cứ việc gì, dặn con hãy cứ tập trung vào việc học.

    Đó là khi mẹ đong đếm từng đồng trong túi để gom góp đủ tiền triệu cho con đóng học khóa luyện thi IELTS.

    Đó là khi mẹ nói chỉ thích mặc đồ cũ nhưng lại luôn cho con tiền mua quần áo mới để khoe với lũ bạn.

    Đó là những ngày bố xin nghỉ làm ở nhà trông con ốm.

    Đó là khi bố đi xe vòng quanh các cửa hàng sách trong thành phố để tìm mua cho con quyển sách mà con thích.

    Đó là khi bố vội phóng xe thật nhanh ra bến xe bus đón đứa con gái nhỏ vì sợ con phải đợi lâu. Bố bị ngã xe, trầy xước tay nhưng chẳng nói sợ con gái lo.

    Đó là khi bố chăm chỉ lên chùa đặt lễ cùng với mẹ, dù chẳng thực sự dành nhiều đức tin. Tất cả chỉ vì kì thi quan trọng nhất trong đời của con gái.

    Đó là khi bố kiên nhẫn ngồi sửa lại chiếc đàn organ cho con học, mất cả buổi chiều.

    Đó là khi bố mẹ ngóng con ở ngoài cổng trường, vồn vã hỏi han khi con bước ra và rạng ngời hạnh phúc khi con nói rằng đã làm khá tốt.

    Đó là khi bố mẹ hạn chế chi tiêu, tiết kiệm từng ngày để nuôi dưỡng giấc mơ du học của đứa con gái bé nhỏ.

    Đó là khi bố mẹ dặn con phải giữ sức khỏe hơn là học thật chăm. Bố mẹ chỉ cần con mạnh khỏe, không cần con phải quá giỏi giang.

    Đó là khi bố mẹ luôn đợi con mỗi buổi tối con về nhà muộn, chỉ để ngồi quây quần bên mâm cơm ấm cúng, nghe con líu lo những chuyện lớp, chuyện trường.

    Đó là khi bố mẹ giấu con chuyện khó khăn ở công ty bố, để con yên tâm học hành.

    Đó là khi con hiểu ra rằng, dù cuộc sống có quay lưng lại, tất cả mọi người có dối gạt hay lọc lừa con, vẫn luôn có nơi để con trở về, vẫn luôn có những bữa trưa miễn phí chờ đón con.

    Đó chính là gia đình của mình, phải không bố mẹ?
    Binh YenLavender_ thích bài này.
  8. traderdoclap

    traderdoclap Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    08/08/2015
    Đã được thích:
    1.640
    Câu chuyện của bác thật ý nghĩa
    Cám ơn bác!
    Binh Yen, Lavender_suutapdoco thích bài này.
  9. suutapdoco

    suutapdoco Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    28/11/2007
    Đã được thích:
    4.317
    Cha và con Trai

    "Không sao đâu con, đôi khi con trai cũng cần phải khóc, như thế cũng không sao cả"

    [​IMG]
    Cha tôi là một người lái xe giao bánh mì. Ngày bé, mỗi khi đi chơi, tôi thường nắm lấy ngón tay út của ông. Có lần, tôi bị vấp ngã và òa khóc. Cha đỡ tôi lên âu yếm: "Không sao đâu, con trai. Đôi khi con cũng cần phải khóc, như thế cũng không sao cả". Tôi không bao giờ quên câu nói đó.

    Cha con tôi cùng mê bóng đá. Dù được coi là một đứa trẻ khá lì lợm, tôi vẫn khóc khi đội bóng mà tôi ưa thích tuột mất chức vô địch. Lúc ấy, cha tôi vỗ vai tôi và bảo: "Không sao đâu con, đôi khi con trai cũng cần phải khóc, như thế cũng không sao cả". Chẳng hiểu sao, khi nghe cha nói thế, tôi lại nín khóc.

    Rồi tôi thi vào một trường trung học xa nhà và ở ký túc xá. Có những buổi sáng mùa đông sớm tinh mơ, lạnh buốt, cha tôi ghé qua ký túc xá trên chiếc xe lớn chở bánh mì nóng đến giao cho các cửa hàng, đưa cho tôi mấy cái bánh mì nóng rực, không quên phần cho mấy đứa bạn ở cùng phòng tôi, rồi lại vội vã đi giao hàng cho kịp giờ.

    Năm học lớp 12, đội tuyển bóng đá trường tôi được vào trận chung kết giải bóng đá trung học toàn quốc. Cha tôi gọi điện và nói rằng ông rất buồn vì vẫn phải giao bánh mì ở xa, nếu tới nơi tôi thi đấu, ông phải lái xe 3 tiếng đồng hồ. Nhưng ông hứa sẽ nghe tường thuật qua đài.

    Hôm ấy, tôi được thay vào sân khi trận bóng đã đi đến nửa hiệp hai. Khi chạy vào sân, theo thói quen, tôi nhìn quanh một vòng. Và ở gần chỗ gửi xe, tôi nhìn thấy chiếc xe của cha. Cha đã dậy sớm, đi giao hết bánh mì, rồi lái xe 3 tiếng đồng hồ để tới đây, mong muốn được xem ít nhất là phần cuối của trận đấu có tôi. Đeo chiếc huy chương vàng, chạy lại gần cha, mắt tôi đỏ lên. Không chỉ xúc động vì chức vô địch mà còn vì ông đã tới. Ông lại vỗ vai tôi: "Không sao đâu con, đôi khi con trai cũng cần phải khóc, như thế cũng không sao cả".

    Nhiều năm sau, vào một buổi sáng sớm, khoảng 5 giờ sáng, tôi có điện thoại. Có người báo là cha tôi vừa mất trong một tai nạn giao thông. Cha lái xe đi giao bánh mì từ lúc tờ mờ sáng, trời lại có mưa nên không nhìn rõ một đàn gia súc húc đổ hàng rào và chạy ra quốc lộ. Tôi đã òa lên khóc như một đứa trẻ. Lần này, không có ai nói với tôi rằng con trai khóc cũng không sao cả.

    Cha ra đi để lại trong tôi một vùng trống rỗng.

    Nhưng rồi nó được lấp đầy một cách kỳ lạ vào một buổi chiều khi cậu con trai nhỏ của tôi sụt sịt chạy lại: "Bố, con bị loại khỏi đội bóng của lớp rồi". Tôi nhấc bổng cậu con trai lên, hứa sẽ dạy cho con chơi bóng để bất kỳ đội bóng nào cũng mơ ước có cậu, rồi bỗng tôi thấy mình nói: "Không sao đâu con trai. Đôi khi con trai cũng cần phải khóc, như thế không sao cả".

    Sau câu nói ấy của tôi, nước mắt cậu nhóc ngừng rơi, nhường chỗ cho một nụ cười.

    (Sưu tầm)
    Binh YenLavender_ thích bài này.
  10. suutapdoco

    suutapdoco Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    28/11/2007
    Đã được thích:
    4.317
    1)
    Mùa hạ sang cho lòng con rạo rực
    Nắng ngày hè oi bức lắm ba ơi!
    Ở quê nhà ba có được thảnh thơi
    Hay tần tảo một đời lam lũ mãi
    Ôi cuộc sống mà ba hằng bươn chãi
    Mưa gió mịt mù ba chẳng ngại gian lao
    Tấm lòng ba thật cao cả xiết bao
    Con không biết phải làm sao nói hết
    Con nhớ mãi những đêm đông giá rét
    Kéo chăn mền nhỏ bé đắp cho con
    Bao tháng năm sức khỏe đã hao mòn
    Mà ba vẫn bước chân tròn trên cát
    Ba còn nhớ mỗi chiều thu gió mát
    Bên hiên nhà ba dạy hát cho con
    Bài dân ca lời hát mãi vẫn còn
    Trong tâm trí trong lòng con nhớ mãi
    Ở noi này hằng đêm con khấn vái
    Cầu Phật trời sức khỏe ba bình yên.
    [​IMG]
    2)
    Ba đánh con bằng ngọn roi mây
    Trong lòng con nói những điều cay đắng
    Con chưa hiểu nỗi đau thầm lặng
    Nước mắt người chảy ngược vào trong
    Ba đánh con bằng tất cả tấm lòng
    Vệt lằn lưng con trái tim ba đau nhói.
    Nước mắt con rơi, ba quay đi thật vội.
    Con tủi lòng trong tiếng nấc trẻ thơ
    Ngọn roi mây bài học của ngày xưa
    Con treo đầu giường tự dạy mình lẽ phải
    Con xa nhà, con xa ba mãi mãi
    Con mới hiểu bài học ngày xưa đau đớn, ngọt ngào...
    ST
    traderdoclap, Binh YenLavender_ thích bài này.

Chia sẻ trang này