Chia sẻ thông tin, nhận định, kinh nghiệm (phần 12)

Chủ đề trong 'Thị trường chứng khoán' bởi duc6869, 10/07/2012.

7775 người đang online, trong đó có 1066 thành viên. 15:43 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 195083 lượt đọc và 1196 bài trả lời
  1. oldiman

    oldiman Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/02/2012
    Đã được thích:
    0
    Giải trí cuối tuần: Xem ai trong F319 này mắc căn bệnh này nhé?

    Bệnh vĩ cuồng của một số tri thức trẻ
    Có những trí thức trẻ luôn tự coi mình mà nhất thiên hạ.

    Cái ảo giác vinh quang không phải là ma túy nhưng có sức gây nghiện và gây hại hơn cả ma túy. Nó bắt con người ta khi đã vướng vào luôn ở một vị trí lửng lơ "chân không tới đất, cật không tới giời".
    Có một câu chuyện vui thế này: Một anh chàng thấy trên ngực mình luôn xuất hiện một vết đỏ in hình bàn tay, anh ta không biết nguyên do vì đâu và quyết định đến bác sĩ khám.

    Bác sĩ sau một hồi khám cũng không tìm ra nguyên nhân. Anh chàng này buồn lắm, bèn kể chuyện với một đồng nghiệp. Đồng nghiệp kia mỉm cười và lý giải, đó là thói quen thường vỗ tay vào ngực mỗi khi nói chuyện của anh…

    X. có thói quen khiến người đối diện không dễ chịu tí nào (quả là cái gì được gọi là "thói" thì thường không tốt). Ấy là thói chê bai người khác, cũng giông giống cái thói vỗ ngực. "Việc ấy, vào tay tớ 5 phút là xong ngay…".

    Cái chuyện đồng nghiệp thỉnh thoảng kèn cựa, chê bai nhau sau lưng tí ti, thôi thì cũng tạm gọi là chấp nhận được, chứ đến cả "sếp" cũng dám chê: "Ông ấy thì biết cái quái gì, chẳng qua…", "Làm việc dưới trướng ông ấy chán mớ đời…".

    Đến nước này thì hẳn mọi người đều nghĩ rằng, X. phải là một người rất giỏi chuyên môn, nếu không thì cũng phải là loại cơ cấu lãnh đạo đến nơi. Nhưng không, X. chỉ là một nhân viên như nhiều nhân viên khác, mà đồng lương thời buổi tăng giá vùn vụt như hiện nay chỉ đủ ăn bún sáng và uống nước chè vặt, còn như nghiệp vụ cũng tạm được coi là cưng cứng (cưng cứng trong cái mặt bằng chung lính tráng với nhau). Tất nhiên là thỉnh thoảng cũng được "sếp" khen vì một thành tích nho nhỏ nào đó.

    Có những trí thức trẻ luôn tự coi mình mà nhất thiên hạ

    X. là người nhạy cảm. "Sếp" của anh khen xong rồi… quên luôn, như vô số lời động viên ông ấy vẫn thường dành cho những nhân viên dưới mình, nhưng anh thì nhớ dai lắm.

    Sáng ngủ dậy là X. nhớ đến ngay mấy lời khen ấy và cứ tí tách gặm nhấm niềm vui cả ngày. Nhưng anh lại không biết một điều rằng, "sếp" của anh là một nhà ngoại giao rất giỏi, rõ ràng ông ấy đang tống cổ anh ra một hoang đảo rất xa mà anh vẫn ngỡ mình đang được đi du lịch.

    Vậy thôi, X. đã cho mình là nhất, hơn đứt đám đồng nghiệp "dốt nát", suốt ngày tỉ mẩn với đống công việc bừa bộn, lặt vặt không biết làm sáng mình lên.

    Rất ít người có thể nhận ngay ra được, nếu không có cái đệm khổng lồ chắc chắn kia, thì kẻ đứng trên vai làm sao có thể yên tâm ngự ở cái thế chạm tay tới mặt trời kia.

    Trong bóng đá cũng vậy, nếu như không có những người "khổng lồ" chuyền bóng thì làm sao có những kẻ được tung hô hoan hỷ và ngay lập tức, nói oang oang trên báo chí, tự nhận mình là "number one" (số 1).

    Anh ta thừa biết rằng, một mình anh ta không thể làm nên chiến thắng, nhưng anh ta vẫn cố nén cái lòng tự trọng xuống tận đáy của vô số những phẩm chất và thói xấu của con người, để được một lần thỏa mãn với chính mình, để được tha hồ huênh hoang và nghênh ngang với đời: Ta là nhất!

    Cái ảo giác vinh quang ấy không phải là ma túy nhưng có sức gây nghiện và gây hại hơn cả ma túy. Nó bắt con người ta khi đã vướng vào luôn ở một vị trí lửng lơ "chân không tới đất, cật không tới giời".

    Vấn đề ở chỗ, ít người nào chịu nhìn lên mà lại luôn trong tư thế nhìn xuống. Vì ở trên cao nhìn xuống nên trong tầm mắt của họ cũng chỉ thấy mỗi quá khứ của mình mà thôi, và vạn vật đều trở nên bé nhỏ làm sao.

    Trong các câu chuyện dù là ở quán nước vỉa hè hay trong các nhà hàng sang trọng, nếu có dăm ba "ông bà" công chức, là y như rằng góc ấy gió bay phần phật (vì thói quen vung tay khi nói).

    Và rồi, họ thi nhau huênh hoang, cứ như công ty ấy nếu không có họ thì sẽ phá sản đến nơi, và gào lên những bài ca cũ rích. Dường như đấy là một "món ăn tinh thần" không thể thiếu đối với nhiều đám công chức hiện nay.

    "Sếp" được đặt lên bàn nhậu, cùng với nào thịt, nào cá, nào rau và họ nhắm "sếp" cùng với rượu. Điều rất lạ là, những lúc ấy, dù đã bị rượu vật mà sao họ còn nhìn ra nhiều điểm yếu của "sếp" thế không biết, nào là giá cả thì tăng vùn vụt mà “sếp” cứ lỳ, không chịu tăng lương, để anh em chết đói.

    Điều đáng nói là, họ chê "sếp" không biết làm việc, nhưng việc của "sếp" gồm những gì thì thậm chí họ không biết tường tận. Nhưng chê thì vẫn cứ chê, và họ khó chịu lắm, khó chịu thực sự, cái sự bức bối ấy đang bốc ra từ những khuôn mặt đang đỏ bừng vì rượu.

    Theo Ly Anh
    An ninh thế giới cuối tháng

    Việt Báo (Theo_Tien_Phong)
  2. duc6869

    duc6869 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/06/2011
    Đã được thích:
    4
    Chỉ những thằng ng u mới đi gây sự với nhiều người. Hãy học cách làm người trước khi đi chỉ trích người khác!
  3. lucky.chandai

    lucky.chandai Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2012
    Đã được thích:
    2
    ơ thế a chưa mua ạ? hơi tiếc đợt bull này vì e bắt đáy ít quá anh nhỉ? (ko nghĩ cú bull hoành tráng thế, hihi)
    e nhớ lại cú bull tháng 11 năm ngoái anh ạ.
    Nói chung tâm trạng của e đang cực vui anh ạ, hihi
    Dù là bull hay bẻ trend e đều rất vui vì nhà cái đã chính thức phát đi tín hiệu cuối cùng, hihi
    [r32)][r32)][r32)]
  4. lanlan

    lanlan Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    04/03/2010
    Đã được thích:
    3.148
    Đấy! Anh Đức phải nói như thế! Đi với Bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy. Anh lịch lãm với hạng người này thì nó sẽ chọc ghẹo anh mãi thôi!
  5. lanlan

    lanlan Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    04/03/2010
    Đã được thích:
    3.148
    Tôi chẳng cần biết bác ám chỉ ai. Nhưng có lẽ bác đi chỗ khác chơi được rồi đấy! Ở đây chẳng ai rảnh mà đọc những điều vớ vẩn của bác!
  6. duc6869

    duc6869 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/06/2011
    Đã được thích:
    4
    Cám ơn chị. Người này ko chọc ghẹo gì tôi nhưng xúc phạm nhiều người khác nên tôi phải lên tiếng thôi.
  7. duc6869

    duc6869 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/06/2011
    Đã được thích:
    4
    Em có bắt dù ít nhưng có lời là tốt rồi, ko nên tiếc em à, vì tiếc nghĩa là hơi ân hận thì sẽ làm cho em muốn mạo hiểm hơn những lần tới, tuy nhiên, ko phải lần bull nào cũng có được 3 phiên tăng ntn đâu, nếu chỉ bull trong phiên rồi cuối phiên giảm hoặc hôm sau giảm thì lại bị kẹp. Anh chưa rõ nhà cái phát đi tín hiệu cuối cùng là gì vậy?
  8. Phuc1102

    Phuc1102 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    29/03/2012
    Đã được thích:
    0
    Bác Đức cho em nhận định về con SBT với , liệu sang tuần tt giảm thì có nên ra hàng không ? Thanks bác !
  9. lucky.chandai

    lucky.chandai Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2012
    Đã được thích:
    2
    Hihi, vâng ạ. Hàng của e ko lỗ là may rùi mà anh [:D]

    Em dự bừa thế này ạ:p

    Thứ 2 giảm nhẹ, thanh khoản rơi vào 700-800 tỉ 2 sàn (xắc suất giảm mạnh phiên thứ 2 thấp [:D] )
    Thứ 3 xanh kèm thanh khoản 600-700 tỉ, hihi

    Sau thứ 3 e kiểm chứng lại ạ :x

    [};-[};-[};-
  10. duc6869

    duc6869 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/06/2011
    Đã được thích:
    4
    Về nguyên tắc thì nó cứ giảm đến phiên thứ 2 liên tiếp và trước đó khớp nhiều thì phải ra bớt 30%-50%, hôm sau vẫn giảm thì phải ra hết. Nếu TT chung giảm mà nó vẫn tăng thì cứ giữ và có thể chốt lời dần dần ở mức giá CE/xanh, mỗi hôm 1 ít, hạn chế chơi ngược sóng. Nói chung là ko 1 nguyên tắc nào có thể luôn luôn cho kết quả tốt nhất được nhưng vẫn phải có nguyên tắc để hạn chế tổn thất lớn.

Chia sẻ trang này