CST: Cty CP Than Cao Sơn- CP Đầu tư Cực chất

Discussion in 'Thị trường chứng khoán' started by timestock, Apr 20, 2022.

8030 người đang online, trong đó có 61 thành viên. 02:24 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này(Thành viên: 0, Khách: 1)
thread_has_x_view_and_y_reply
  1. giavanchuakhon

    giavanchuakhon Thành viên gắn bó với f319.com

    Joined:
    Apr 27, 2017
    Likes Received:
    238,750
    Hệ thống thủy điện trên sông Chảy cũng đồng loạt xả lũ: Bảo Nhai bậc 2 xả 817 m3/s, Nậm Lúc hơn 1.000 m3/s, Vĩnh Hà hơn 1.150 m3/s, Phúc Long 1.600-2.600 m3/s, Thác Bà hơn 330 m3/s.
    --- Gộp bài viết, Sep 30, 2025, Bài cũ: Sep 30, 2025 ---
    Từ tối 29/9, mưa lớn và thủy điện Đồng Sung xả lũ với lưu lượng 2.600 m3/s khiến nước sông Thao dâng nhanh
  2. giavanchuakhon

    giavanchuakhon Thành viên gắn bó với f319.com

    Joined:
    Apr 27, 2017
    Likes Received:
    238,750
    Lại trượt

    Đúng lúc bctc quý 3 sắp ra
    --- Gộp bài viết, Oct 6, 2025, Bài cũ: Oct 6, 2025 ---
    https://vnexpress.net/bao-matmo-vao-trung-quoc-giam-con-cap-8-4947594.html
    --- Gộp bài viết, Oct 6, 2025 ---
    3 cơn liên tiếp, chỉ cần trúng 1 cơn là có lý do đẹp để quăng vàng mã vài trăm tỷ, cổ đông vỡ mồm con chó xồm thêm vài năm
    GAAC likes this.
  3. LungMat_1991

    LungMat_1991 Thành viên gắn bó với f319.com

    Joined:
    Jun 14, 2020
    Likes Received:
    888
    Đoạn này đúng thử thách đột độ cho cổ đông nhóm than rồi bác. Cưa chân bàn bào mòn tâm lý ae ghê quá.
    GAAC and giavanchuakhon like this.
  4. giavanchuakhon

    giavanchuakhon Thành viên gắn bó với f319.com

    Joined:
    Apr 27, 2017
    Likes Received:
    238,750
    Từ giờ tới 30/10 không hiểu còn kịp cơn bão nào không

    Mấy cơn rồi to quá, thủy điện ăn cả, lãnh đạo và thổ phỉ tiếc hùi hụi
    LungMat_1991 and GAAC like this.
  5. GAAC

    GAAC Thành viên gắn bó với f319.com

    Joined:
    Dec 22, 2014
    Likes Received:
    1,537
    Nay bão ở QN thế nào bác oiw? Than nản bác nhỉ
  6. LungMat_1991

    LungMat_1991 Thành viên gắn bó với f319.com

    Joined:
    Jun 14, 2020
    Likes Received:
    888
    Mấy nhịp trước tụi thổ phỉ còn để lộ vol, nhịp ép này ghê quá bác vol thì bé tẹo mà cứ chuyền cành đi xuống đúng ác luôn.
    giavanchuakhon likes this.
  7. giavanchuakhon

    giavanchuakhon Thành viên gắn bó với f319.com

    Joined:
    Apr 27, 2017
    Likes Received:
    238,750
    Trượt hết cụ ạ, toàn cơn bão rất to, lượng mưa cực lớn, dồn dập sát bctc quý 3

    Vậy mà trượt
    --- Gộp bài viết, Oct 7, 2025, Bài cũ: Oct 7, 2025 ---
    Đang ép NN nhả hơn 2 triệu cổ đó bác, vẫn còn 1,9 triệu cổ nữa

    Ép xong cst về 8-9 thì đúng là hài hước
    GAAC and LungMat_1991 like this.
  8. giavanchuakhon

    giavanchuakhon Thành viên gắn bó với f319.com

    Joined:
    Apr 27, 2017
    Likes Received:
    238,750
    Ngồi với anh em công nhân, nhiều người rất bức xúc việc nhà cửa, đồ đạc còn đẹp, vẫn sử dụng tốt nhưng lại đập đi thay thế, sửa chữa, vô cùng lãng phí.

    Đơn giản như gạch hoa đang lát chéo, vẫn đẹp, chả làm sao cũng phá đi để lát thẳng.

    Bàn ghế còn mới, dùng tốt cũng đè ra thay.

    Việc này hay xảy ra ở những đơn vị có Giám đốc mới.

    Lý do thì không cần nói ai cũng hiểu.

    Kính mong Tập đoàn giám sát kỹ các dự án đầu tư của các mỏ, từ bé đến to, công trình nào muốn sửa chữa phải chụp ảnh, quay video hiện trạng, gửi lên Tập đoàn thẩm định xem đã cần thiết phải thay thế, sửa chữa hay ko.

    Không nên để lãnh đạo các mỏ muốn làm gì thì làm.

    By người quảng ninh
    GAAC likes this.
  9. giavanchuakhon

    giavanchuakhon Thành viên gắn bó với f319.com

    Joined:
    Apr 27, 2017
    Likes Received:
    238,750
    8 TÍNH CÁCH CỦA NGƯỜI CÓ GIÁO DỤC

    Thế nào là người có giáo dục? Nhiều khi “vô học” lại là những kẻ chữ nghĩa đầy mình, cũng như những người nông dân ít học lại vô cùng sáng suốt và tinh tế... Liệu người ngày xưa và ngày nay có hiểu khái niệm “con người có giáo dục” khác nhau không, hãy xem qua câu chuyện cách đây gần một thế kỷ rưỡi này...

    Anton Chekhov (1860-1904) – nhà văn và tác giả kịch vĩ đại người Nga-đã để lại 900 tác phẩm đủ các thể loại, nhưng trong cuộc sống ông còn dạy chúng ta nhiều điều hơn trong các tác phẩm của mình. Ông có người anh ruột Nicolai (1858-1889) là một họa sỹ đầy tài năng, nhưng tiếc thay lại không có bản lĩnh và suốt đời say rượu. Ông rất hiểu, rất thương và buồn cho cách người anh coi thường chính khả năng trời phú của mình. Và ông không có cách nào hơn, là viết cho Nicolai một bức thư, mà đến nay chúng ta đọc lại cũng sẽ tìm được cho mình khá nhiều điều bổ ích...

    “Matxcơva 1886

    “Anh thường than thở với em là “Người ta chẳng hiểu anh!” Đến Niutơn và Gớt còn chẳng than thở về điều đó...Người ta hiểu anh rất rõ! Nếu người khác không hiểu anh, thì đó không phải lỗi của mọi người...

    Là một người thân và gần gũi với anh, em có thể khẳng định rằng em rất hiểu và đồng cảm với anh...Em biết tất cả mọi tính tốt của anh, như năm ngón tay của bàn tay mình vậy, đánh giá rất cao và kính nể chúng. Nếu để chứng minh rằng em hiểu và đánh giá cao chúng thì em thậm chí có thể liệt kê chúng ra đây. Theo em thì anh tốt bụng đến mức quá đà, rất rộng lượng, dễ tính, thương người, thương yêu súc vật, không đểu giả, không thù dai, tin người...Anh gặp may hơn rất nhiều người: trời cho anh tài năng! Tài năng đặt anh lên trên hàng triệu người, vì cứ hai triệu người mới có một họa sỹ tài năng...

    Tài năng đặt anh vào một vị thế đặc biệt: anh có là con cóc hay con nhện độc, thì mọi người vẫn tôn sùng anh, vì tài năng được bỏ qua, tha thứ tất cả. Anh chỉ có một điểm yếu duy nhất. Nó là nguyên lý sai lầm của anh, của nỗi khổ của anh, của chứng viêm loét dạ dày của anh. Đó chính là tính vô giáo dục đến cực điểm của anh! Xin tha lỗi cho em, nhưng veritas magis amicitiae (chân lý cao hơn tình bạn)... Bởi vì cuộc sống có những điều kiện của nó...Muốn cảm thấy thoải mái trong môi trường trí thức, không trở nên lạc lõng ở đó và không cảm thấy nặng nề thì cần phải được giáo dục một cách căn bản... Tài năng đưa anh vào môi trường đó, anh thuộc về đẳng cấp đó, thế nhưng... anh bị lôi kéo khỏi nó, và anh cứ phải tìm cách cân bằng giữa tầng lớp văn minh và những người vis-a-vis (đối nghịch). Dễ thấy ảnh hưởng của thói tiểu tư sản thành thị, rượu chè, bố thí... Thật khó mà vượt qua được điều đó, quả thật rất khó!

    Những người có giáo dục, theo em phải thỏa mãn được những điều kiện sau:

    1) Những người có giáo dục trân trọng tính cá nhân, do đó luôn rộng lượng, nhẹ nhàng, lịch sự, nhường nhịn... Họ không phát khùng lên vì mất cái búa hay cái tẩy, nếu sống với ai đó thì họ không coi đó là sự ban ơn, còn nếu ra đi họ sẽ không nói rằng: chẳng thể sống với các người! Họ bỏ qua cho sự ồn ào, cơn giá lạnh, miếng thịt rán quá lửa, các câu nói đùa cũng như sự có mặt của người lạ tại nhà của họ...

    2) Họ xót thương không chỉ người ăn mày hay lũ mèo. Họ thương cảm cả với những điều mà mắt thường không nhìn thấy được...

    3) Họ tôn trọng tài sản của người khác, do đó trả hết các khoản nợ nần.

    4) Họ thật thà và sợ điều dối trá như sợ bỏng. Đến các việc vặt họ cũng chả dám nói sai sự thật. Sự dối trá sẽ xúc phạm người nghe và hạ thấp người nói trong con mắt người nghe. Họ không khoe mẽ, hành xử ngoài đường cũng như ở nhà. Không phét lác đối với lớp trẻ. Họ không ba hoa, không giãi bày tâm sự nhất là khi người khác không yêu cầu. Tôn trọng người khác, họ thường im lặng nhiều hơn.

    5) Họ không hạ mình để cho người khác thương cảm và giúp đỡ họ. Họ không khơi gợi lòng trắc ẩn của kẻ khác, để được cảm thông và chăm sóc. Họ chẳng nói: “Người ta chẳng hiểu tôi”...

    6) Họ không lăng xăng. Họ chẳng quan tâm đến những hạt kim cương giả, cũng như sự quen biết với những người danh tiếng, sự thán phục của bạn rượu hay lời chào hỏi của những kẻ gác cửa...

    7) Nếu họ có tài năng, họ sẽ biết trân trọng nó. Họ sẽ vì nó mà hy sinh thời gian, rượu chè, phụ nữ, giao du...

    8) Họ sẽ giáo dục trong mình cái đẹp. Họ không thể mặc nguyên áo quần mà lăn ra ngủ, nhìn thấy tường nứt nẻ đầy rận rệp, hít thở không khí u ám, đi trên sàn nhổ đầy nước bọt, nấu ăn bằng bếp dầu. Họ sẽ chế ngự và tôn vinh bản năng dục tính. Họ không cần ở đàn bà chuyện giường chiếu, mồ hôi dầu, đầu óc toàn chuyện dọa dẫm bằng việc giả vờ có thai và nói dối quanh...Họ- đặc biệt là những họa sỹ - cần sự tươi mới, vẻ hoàn mỹ, tính nhân văn... Họ chỉ uống khi không bận rộn, vào những dịp đặc biệt... Bởi vì họ cần mens sana in corpore sano (tinh thần sảng khoái trong một cơ thể cường tráng).

    Để giáo dục bản thân và không đứng thấp hơn môi trường xung quanh... cần phải làm việc cả sáng cả chiều, đọc luôn luôn, lòng hiếu học, lý trí... Từng giờ khắc đều quý... Anh hãy đến đây, đập vỡ cái bình rượu vođka ấy đi, nằm xuống và đọc, hãy đọc chẳng hạn Turgeniev, tác giả mà anh còn chưa đọc ấy...!”

    P.S. Nhà văn Chekhov còn là một bác sỹ tâm lý giỏi, thế nên ông là hình mẫu của việc “nói được-làm được”. Cũng như đa số các nhà văn, nhà thơ kinh điển của Nga (hình như có một “truyền thống” như vậy) ngoài vợ ra ông còn có hàng chục nhân tình và luôn tìm được cách thoát ra khỏi họ mà không quá làm họ tổn thương. Ông cũng rời khỏi cõi đời theo một cách rất “có giáo dục” và phải nói là rất ngoạn mục. Bị lao phổi đã lâu, khi đang nghỉ dưỡng ở Đức, thấy mệt lúc nửa đêm, lần đầu tiên ông cho mời bác sỹ tới khám. Khi bác sỹ tới rồi, ông gọi một chai sâm-panh, rót đầy một cốc, sau đó nói “Tôi chết đây” bằng tiếng Đức và tiếng Nga. Thế rồi ông uống hết cốc rượu, cười bằng nụ cười luôn quyến rũ của mình, chỉ nói thêm “Tôi lâu lắm chưa uống sâm-panh...”, nằm xuống giường và ra đi mãi mãi!

    Đọc lại, để tự răn mình...

    (St)

    Ảnh: Anton Chekhov và người anh Nicolai.

    Xin đọc tiếp phần II: https://www.facebook.com/namhhn/posts/954961837899087
    GAAC and Congthanhdanhtoai like this.
  10. giavanchuakhon

    giavanchuakhon Thành viên gắn bó với f319.com

    Joined:
    Apr 27, 2017
    Likes Received:
    238,750
    Chúng ta sẽ thế nào, nếu chúng ta có đạo?

    À, may mắn nhất, đó là chúng ta không phải bế nhau đi chữa lành thành chửa đẻ, không phải hùng hục chánh niệm theo anh Tuệ, không phải ngồi thiền cho đứng yên mọi thứ, riêng phao câu lại rung.

    Chúng ta biết rằng thế giới là rộng lớn, biết vũ trụ bao la, chứ không ngồi như cụ cố Hồng, rồi thẩm du như thằng chột làm vua xứ mù, bất cần biết bên ngoài kia có gì.

    Nếu chúng ta có đạo, chúng ta sẽ có đức tin. Có đức tin, tức là luôn tin rằng có một đấng như thế, họ sẽ dõi theo mình, để khi mình làm xấu biết thoái, làm tốt biết vui, làm hại biết hối lỗi, dựa trên nhận thức và “thang đo”, chỉ ra các chuẩn mực phân biệt thiện - ác, đúng - sai, nên - không nên. Có đức tin tức có THƯỚC ĐO CÁC HÀNH VI CỦA CUỘC SỐNG để không bị lệch chuẩn. Mà có lệch lại quay trở về tự vấn thang đo, để nắn nó lại. Người không có đạo đôi khi ngồi nghĩ rất mệt, vì bộ công cụ của chúng ta chỉ là nhận thức cá nhân, không hoàn chỉnh như của 1 tôn giáo, nên tự vấn khá mất thời gian, gặp coát-ching còn không tránh được, đừng nói là cuộc gọi từ Căm hiện về.

    Nếu chúng ta có đạo, chúng ta sẽ có cộng đoàn. Bởi khi có đức tin sẽ có cộng đoàn, và ta được hưởng lợi từ đó. Được gặp gỡ hàng tuần, được ăn bận đẹp, được nói lời yêu thương, được tham gia nghi lễ, và được tôn trọng.

    Trong các lợi ích từ tôn giáo, thì ĐƯỢC TÔN TRỌNG là quan trọng nhất. Vì lẽ ấy, mà coaching, bản đồ thần số hay đa cấp lợi dụng được điểm yếu của con người để trục lợi. Đẩy người ta lên, tôn vinh người ta 1 vài thời khắc, cho người ta tham gia những bữa tiệc “xa hoa” bằng tiền chính họ, nhưng vượt ngưỡng sinh hoạt mà họ có. Ví dụ vào khách sạn 5* ăn uống, ngủ, được phục vụ, được mặc đẹp, được chào đón, được xướng tên, với hàng trăm người như mình. Mà thường 1 mình có khi không tự tin để vào. Hoặc có vào thì xót tiền. Nhưng “hào quang” có được đã tạo cho con người ta cảm giác hưng phấn đến mức, không thấy tiếc khi tiêu tiền, không thấy làm sai khi “dụ khị” người khác tham gia để có tiền,…

    Tôn giáo khác biệt ở chỗ, là cung cấp cho người tin theo một nghi lễ hàng tuần, thi thoảng còn có lễ lớn, với một bầu không khí hoà ái, sủng hạnh, nâng đỡ, và trìu mến.

    Tôn giáo không chỉ “vô lợi” với người tin theo, mà ngược lại, còn đem đến niềm hân hoan hạnh phúc, đem đến phép thử “được tôn vinh” hàng tuần, để từ đó, người ta nhận thức được rằng, thứ coaching thần số đa cấp chỉ là tôn vinh giả tạo. Vì thế, có đức tin sẽ ít bị lừa bởi tham. Rất hiếm khi thấy bà con có đạo, tham gia vào mấy trò đó, dù học vấn hay nhận thức của họ không hẳn đã cao. Bởi họ được hướng thiện vô thức do các thang đo ngấm vào trái tim, vào khối óc, chi phối, và bởi có đức tin, có cộng đoàn, có tập dượt hàng tuần, nên với họ, không có con người nào ở ngoài đời, có thể sang cả diệu kì bẳng đức Chúa, đức Phật hay bậc Thánh nào đó, và cũng không có bữa tiệc nào có thể lung linh bằng bữa tiệc khi có Chúa kề bên cùng anh chị em.

    Khi có đạo ta sẽ ít đi sự ngờ vực, băn khoăn, bấn loạn. Đôi khi ta đạt được sự thánh thiện hay bằng lòng như trẻ thơ, mà chẳng cần chữa lành hay chánh niệm hoặc thiền rung phao câu.

    Tại sao trẻ luôn thích những câu chuyện thần thoại, những chuyện huyền hoặc, hư không, những công chúa hoàng tử, những phép thuật từ cọng rơm? Ấy là vì chúng có trái tim thuần khiết, có ý niệm thơ ngây, trong sáng, chúng yêu đời, yêu người. Chúng thích đoàn tụ, ấm êm, yêu thương, trìu mến. Chúng mong muốn được vỗ về. Và chúng vô cùng chóng quên những điều làm chúng buồn lòng, dễ dàng thu xếp các cuộc cãi vã. Không thù hận. Không chiếm đoạt. Không làm ác.

    Các huyền thoại hay bí tích mà đôi khi ta có cảm giác không tưởng, phi thực tế, xa rời thực tiễn khoa học, đôi khi cũng có tác dụng nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ, hay là cách vẽ râu cho tượng, mà các lớp người đi trước vẽ bày, thành ra quá khứ cần tôn trọng, tin theo, như ta có mồ mả ông bà, phong tục tập quán trừ tà đuổi ma hay bao việc khác. Nhưng ta lộn xộn hơn bởi không có đường găng định hướng, thành thử mỗi thời mỗi vùng một khác không nói, mà thiếu sắp xếp lớp lang bày biện nhất quán. Từ đó sinh ra lắm thứ mê tín, cuồng tín mà ít đức tin.

    Mê là mê muội, cuồng là si là loạn, nhưng đức tin nằm ở chữ đức, nghĩa là biết phân biệt thị phi, thiện - ác, đúng - sai, nên - không nên. Như “ngũ giới” của Phật giáo, “mười điều răn” của Kitô giáo. Đức tin giúp chúng ta nhận thức ranh giới đạo đức, định hướng hành vi đúng đắn theo chuẩn mực được chúng ta thừa nhận, tin theo, một cách hết sức tự nhiên.

    Nếu con người hướng đến đức tin, hướng đến cộng đoàn, hướng đến một vị chúa tâm linh nào đó trong vũ trụ, dõi theo, nâng đỡ, khuyên răn và nhắc nhở chúng ta, một cách vô hình, thì quá tốt, nếu tin theo. Đừng quá nặng nề với các giai thoại, huyền tích. Nó chỉ là bề nổi của tảng băng chìm mang tên tôn giáo. Không có nó, những giá trị tốt đẹp của tôn giáo vẫn tồn tại, chỉ là thiếu đi những “lí do” để làm cho nghi lễ được rõ ràng hơn, phong phú hơn, và có cớ hơn. Như chúng ta làm giỗ, làm rằm này nọ. Ví dụ phương Tây. Chúng ta nhìn họ lạ lẫm với những câu chuyện như thần thoại, thì họ cũng sẽ nhìn chúng ta kì khôi khi cúng vái giỗ chạp thôi. Hãy coi đó là nếp sinh hoạt của cộng đoàn. Và vì nó không làm hại ai, nên chẳng việc gì phải bỏ. Hãy tin rằng có 1 vị Chúa trời ở trong vũ trụ này, thế là đủ, các vị thánh khác trong đạo, coi như là râu tóc móng tay móng chân hay áo quần của chúa, thế là xong.

    Những điểm bất hợp lí trong mọi vấn đề hay bản thể của cuộc sống có rất nhiều, như râu tóc sao cứ dài ra để phải đi cắt, trong khi lông thì không, móng tay sao cứ mọc ra để phải tỉa tót,…, nó quá vô lí và quá lãng phí về mặt thời gian, công cụ lẫn chi tiêu cho nó. Nhưng thay vì đắm chìm trong những điều bất hợp lí hay vô dụng đó, thì con người ta hướng đến sự thưởng ngoạn cuộc sống, thông qua chăm sóc tóc, móng, và các nhà tạo mẫu lẫn làm nail ra đời, làm cho cuộc sống phong phú hơn, có màu sắc hơn, dù nó gối đầu lên sự vô lí, vô nghĩa. Tôn giáo cũng thế thôi, bí tích hay huyền tích, hay những thứ mà người không có đạo cho là khó chấp nhận, thì thay vì thắc mắc đến nó, hãy thưởng ngoạn những giá trị đẹp đẽ mà nó mang lại, thông qua thánh lễ hay sinh hoạt cộng đoàn, lời ca hay giai điệu mà nó mang lại, làm đẹp cho cuộc sống theo cách mà mình cảm nhận, bỏ ngoài ý nghĩ những phân định thực, hư.

    Có cái hay, là ở VN, người theo Chúa thì ít bị tâm thần hay rối loạn tâm lý hơn theo Phật, ấy là vì người ta theo Chúa là thực bụng theo, còn theo Phật đôi khi vì kiểu một dạng thời trang hoặc lí do nào đó khác nữa. Xong đi đâu họ cũng nói đến thiền, đến chánh niệm. Nói một hồi, giới tâm lý còn nghiên cứu đưa cả thiền chánh niệm vào trị liệu tâm lý luôn. Tức là kiểu một thứ “thuốc”, anh uống ngoài đời anh bị bệnh rồi, anh vào “buồng bệnh”, người ta lại cho anh uống tiếp, y nuôi nghiện.

    Xong về đời cái lại quên mất, bèn khấn, A di đà lạt. Thế rồi thông linh.

    By ledung
    GAAC likes this.

Share This Page