Cuối tuần xin phép DD cho các đệ tử Phật được nghe các bài giảng và phim về Đạo Phật !

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi phongthuyBDS, 01/01/1970.

7663 người đang online, trong đó có 1057 thành viên. 14:06 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 2 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 2)
Chủ đề này đã có 159280 lượt đọc và 2008 bài trả lời
  1. HoaTuBi

    HoaTuBi Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    18/09/2014
    Đã được thích:
    2.151
    [​IMG]
    48 ĐẠI NGUYỆN CỦA ĐỨC PHẬT A DI ĐÀ


    (Trích Từ Kinh Vô Lượng Thọ)


    1.Giả sử khi tôi thành Phật, nước tôi còn có địa ngục, ngạ quỷ, súc sanh thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    2.Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi sau khi mạng chung còn trở lại ba ác đạo thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    3.Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi chẳng đều thân màu vàng ròng thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    4.Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi sắc thân chẳng đồng có kẻ xấu người đẹp thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    5.Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi chẳng biết túc mạng, tối thiểu là biết sự việc trong trăm ngàn ức na do tha kiếp thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    6.Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi chẳng được thiên nhãn, tối thiểu là thấy trăm ngàn ức na do tha cõi nước chư Phật thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    7.Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi chẳng được thiên nhĩ, tối thiểu là nghe lời thuyết pháp của trăm ngàn ức na do tha chư Phật và chẳng thọ trì hết, thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    8.Giả sư khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi chẳng được tha tâm trí, tối thiểu là biết tâm niệm của chúng sanh trong trăm ngàn ức na do tha cõi nước, thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    9.Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi chẳng được thần túc, tối thiểu là khoảng một niệm qua đến trăm ngàn ức na do tha nước Phật thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    10.Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi nếu sanh lòng tưởng nghĩ tham chấp thân thể thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    11.Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn ở nước tôi, chẳng an trụ định tụ quyết đến diệt độ thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    12.Giả sử khi tôi thành Phật, quang minh có hạn lượng, tối thiểu chẳng chiếu đến trăm ngàn ức na do tha cõi nước chư Phật thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    13.Giả sử khi tôi thành Phật, thọ mạng có hạn lượng, tối thiểu là trăm ngàn ức na do tha kiếp thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    14.Giả sử khi tôi thành Phật, hàng Thanh Văn trong nước tôi mà có người tính đếm được, nhẫn đến chúng sanh trong cõi Đại Thiên đều thành bực Duyên Giác cùng nhau chung tính đếm suốt trăm nghìn kiếp mà biết được số lượng ấy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    15.Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi thọ mạng không ai hạn lượng được, trừ họ có bổn nguyện dài ngắn tự tại. Nếu chẳng như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    16.Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi mà cón nghe danh từ bất thiện thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    17.Giả sử khi tôi thành Phật, mười phương vô lượng chư Phật chẳng đều ngợi khen xưng tụng danh hiệu của tôi thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    18.Giả sử khi tôi thành Phật, chúng sanh ở mười phương chí tâm tin ưa muốn sanh về nước tôi nhẫn đến mười niệm, nếu không được sanh thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    19.Giả sử khi tôi thành Phật, chúng sanh ở mười phương phát tâm Bồ đề tâm, tu các công đức chí tâm phát nguyện muốn sanh về nước tôi. Lúc họ mạng chung, tôi và đại chúng vây quanh hiện ra trước mặt họ. Nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    20.Giả sử khi tôi thành Phật, chúng sanh ở mười phương nghe danh hiệu của tôi, chuyên nhớ nước tôi, trồng những cội công đức, chí tâm hồi hướng muốn sanh về nước tôi mà chẳng được toại nguyện thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    21.Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi chẳng đều đầy đủ ba mươi hai tướng đại nhơn thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    22.Giả sử khi tôi thành Phật, chúng Bồ Tát ở cõi nước khác sanh về nước tôi rốt ráo tất cả đến bực nhứt sanh bổ xứ. Trừ người có bổn nguyện tự tại hóa độ, vì chúng sanh mà mặc giáp hoằng thệ chứa công đức độ tất cả, đi qua các nước Phật tu hạnh Bồ Tát, cúng dường chư Phật mười phương, khai hóa hằng sa vô lượng chúng sanh khiến họ đứng nơi đạo chánh chơn vô thượng, vượt hơn công hạnh của hạng tầm thường, hiện tiền tu công đức Phổ Hiền. Nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    23.Giả sử khi tôi thành Phật, Bồ Tát trong nước tôi thừa thần lực Phật đi cúng dường chư Phật, khoảng bữa ăn nếu không đến khắp vô số vô lượng ức na do tha cõi nước thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    24.Giả sử khi tôi thành Phật, Bồ Tát trong nước tôi ở trước chư Phật hiện công đức mình, nếu những thứ dùng để cúng dường không có đủ theo ý muốn thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    25.Giả sử khi tôi thành Phật, Bồ Tát trong nước tôi chẳng thể diễn nói nhứt thiết trí thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    26.Giả sử khi tôi thành Phật, Bồ Tát trong nước tôi chẳng được thân Kim Cương Na la diên thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    27.Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn và tất cả vạn vật trong nước tôi trang nghiêm thanh tịnh sáng rỡ hình sắc đặc biệt lạ lùng vi tột diệu không ai lường biết được, dầu là có thiên nhãn mà biện biệt được danh số ấy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    28.Giả sử khi tôi thành Phật, Bồ Tát trong nước tôi, nhẫn đến người công đức ít nhứt mà chẳng thấy biết đạo tràng thọ màu sáng vô lượng cao bốn trăm muôn dặm thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    29.Giả sử khi tôi thành Phật, Bồ Tát trong nước tôi nếu đọc tụng thọ trì diễn thuyết kinh pháp mà chẳng được trí huệ biện tài thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    30. Giả sử khi tôi thành Phật, trí huệ biện tài của Bồ tát trong nước tôi mà có hạn lượng thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    31.Giả sử khi tôi thành Phật, nước tôi thanh tịnh soi thấy tất cả vô lượng vô số bất khả tư nghị thế giới chư Phật mười phương, như gương sáng soi hiện hình gương mặt, nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    32.Giả sử khi tôi thành Phật, từ mặt đất lên đến hư không, những cung điện, lâu đài, ao nước, cây hoa, tất cả vạn vật trong nước tôi đều dùng vô lượng châu báu, trăm ngàn thứ hương hiệp lại làm thành xinh đẹp kỳ lạ hơn hàng thiên nhơn. Hương ấy xông khắp vô lượng thế giới mười phương. Bồ Tát nghe mùi hương ấy đều tu hạnh Phật. Nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    33.Giả sử khi tôi thành Phật, những loài chúng sanh của vô lượng bất tư nghị thế giới mười phương, được quang minh tôi chiếu đến thân, thân họ nhu nhuyến hơn hẳn hàng thiên nhơn. Nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    34.Giả sử khi tôi thành Phật, những loài chúng sanh của vô lượng bất tư nghị thế giới mười phương nghe danh hiệu tôi mà chẳng được Bồ Tát vô sanh pháp nhẫn các thâm tổng trì thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    35.Giả sử khi tôi thành Phật, hàng nữ nhơn của vô lượng bất tư nghị thế giới mười phương nghe danh hiệu tôi vui mừng tin ưa phát tâm Bồ đề nhàm ghét thân người nữ, nếu sau khi chết mà họ còn sanh thân người nữ lại thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    36.Giả sử khi tôi thành Phật, chúng Bồ Tát trong vô lượng bất tư nghì thế giới mười phương thế giới nghe danh hiệu tôi sau khi thọ chung thường tu phạm hạnh đến thành Phật đạo. Nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    37.Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn trong vô lượng bất tư nghị thế giới mười phương nghe danh hiệu tôi rồi năm vóc gieo xuống đất cúi đầu vái lạy vui mừng tin ưa tu hạnh Bồ Tát thì được chư Thiên và người đời đều kính trọng. Nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    38.Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi muốn được y phục liền tùy nguyện hiện đến, y phục đẹp đúng pháp như Phật khen ngợ tự nhiên mặc trên thân. Nếu còn phải may cắt nhuộm giặt thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    39.Giả sử khi tôi thành Phật, hàng thiên nhơn nước tôi hưởng thọ khoái lạc chẳng như bực lậu tận Tỳ Kheo thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    40.Giả sử khi tôi thành Phật, Bồ Tát nước tôi tùy ý muốn thấy vô lượng nước Phật trang nghiêm thanh tịnh mười phương thì liền được toại nguyện, đều được soi thấy ở trong những cây báu, như thấy mặt mình hiện rõ trong gương sáng. Nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    41.Giả sử khi tôi thành Phật, chúng Bồ Tát ở quốc độ phương khác nghe danh hiệu tôi, từ đó đến lúc thành Phật nếu các căn thân còn thiếu xấu chẳng được đầy đủ thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    42.Giả sử khi tôi thành Phật, chúng Bồ Tát ở quốc độ phương khác nghe danh hiệu tôi thảy đều chứng được thanh tịnh giải thoát tam muội, khoảng một lúc phát ý, cúng dường vô lượng bất khả tư nghị chư Phật Thế Tôn, mà không mất tâm chánh định. Nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    43.Giả sử khi tôi thành Phật, chúng Bồ Tát ở quốc độ phương khác nghe danh hiệu tôi, sau lúc thọ chung sanh nhà tôn quý. Nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    44.Giả sử khi tôi thành Phật, chúng Bồ Tát ở quốc độ phương khác nghe danh hiệu tôi vui mừng hớn hở tu hạnh Bồ Tát đầy đủ cội công đức. Nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    45.Giả sử khi tôi thành Phật, chúng Bồ Tát ở quốc độ phương khác nghe danh hiệu tôi thảy đều chứng được phổ đẳng tam muội, an trụ trong tam muội nầy đến lúc thành Phật thường thấy vô lượng bất khả tư nghị tất cả chư Phật. Nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    46.Giả sử khi tôi thành Phật, chúng Bồ Tát ở trong nước tôi tùy chí nguyện của mỗi người muốn được nghe pháp liền tự nhiên được nghe. Nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    47.Giả sử khi tôi thành Phật, chúng Bồ Tát ở quốc độ phương khác nghe danh hiệu tôi mà chẳng liền được đến bực bất thối chuyển thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

    48.Giả sử khi tôi thành Phật, chúng Bồ Tát ở quốc độ phương khác nghe danh hiệu tôi mà chẳng liền được đệ nhứt nhẫn, đệ nhị nhẫn và đệ tam pháp nhẫn, nơi các Phật pháp chẳng liền được bực bất thối chuyển thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.
    Congtringuyen1971suutapdoco thích bài này.
  2. suutapdoco

    suutapdoco Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    28/11/2007
    Đã được thích:
    4.317
    Hoa Niệm Phật
    [​IMG]

    Hoa Niệm Phật nở vườn tâm em nhé
    Nở ngày đêm, sáng tối, đủ sáu thời
    Nở mọi nơi, dù đi đứng nằm ngồi
    Bỏ chữ quên, mỗi ngày luôn nhớ

    A Di Đà, gắn liền theo hơi thở
    Phật A Di, niệm niệm ở làn môi
    Niệm tại tâm, trong lời nói tiếng cười
    Niệm vô niệm, đó là tâm bất tán

    Anh niệm tiếng Di Đà trên ghềnh thác
    Chị niệm tiếng Di Đà giữa bờ dâu
    Con niệm tiếng Di Đà buổi kinh cầu
    Là kết tạo duyên lành sen chín phẩm

    Hoa Niệm Phật nở một đời tinh tấn
    Một kiếp này xin gìn giữ nâng niu
    Thật trong lành và tròn vẹn tin yêu
    Ta bà khổ biến thành Tây Phương cảnh

    Hoa Niệm Phật ươm trong vườn thể tánh
    Chỉ một câu : Lục tự Di Đà
    Là xa lìa phiền não kiếp trần sa
    Thoát sinh tử, liễu sanh bờ bỉ ngạn

    Hoa Niệm Phật tựu liên trì ao báu
    Cùng Bồ Tát bạn hữu kết đài sen
    Hỡi chúng sanh trên khắp mọi nẻo, miền
    Hoa Niệm Phật, chắp tay đồng niệm Mãi ...

    Nam Mô A Di Đà Phật
    Nam Mô A Di Đà Phật
    Nam Mô A Di Đà Phật

    ST
    --- Gộp bài viết, 27/10/2016, Bài cũ: 27/10/2016 ---
    Lựa Chọn Sự Ra đi -Thượng Tọa Thích giác Đăng
    Congtringuyen1971HoaTuBi thích bài này.
  3. suutapdoco

    suutapdoco Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    28/11/2007
    Đã được thích:
    4.317
    KINH NIỆM PHẬT BA LA MẬT
    [​IMG]
    PHẨM THỨ BA :
    NIỆM PHẬT CÔNG ĐỨC: " NÀY PHẬT TỬ HÃY CHĂM CHÚ LẮNG NGHE, TÔI SẼ GIẢI THÍCH TƯỜNG TẬN.
    DANH HIỆU NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT VỐN ĐẦY ĐỦ VÔ LƯỢNG VÔ BIÊN HẰNG HÀ SA CÔNG ĐỨC, VÔ LƯỢNG VÔ BIÊN HẰNG HÀ SA Ý NGHĨA, VÔ LƯỢNG VÔ BIÊN HẰNG HÀ SA LỰC DỤNG, CỨU CÁNH, CẢNH GIỚI, GIÁC TÁNH... DẪU TRĂM NGÀN MUÔN ỨC NA DO THA VI TRẦN ĐẠI KIẾP, CŨNG KHÔNG THỂ DIỄN NÓI HẾT ĐƯỢC. NAY VÌ CHÚNG SANH NƠI THỜI KỲ CHÁNH PHÁP CUỐI CÙNG, MÀ TÔI SẼ LƯỢC NÓI ĐỂ CHÚNG SANH THU HOẠCH NHIỀU LỢI ÍCH.
    NÀY PHẬT TỬ! NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT NGHĨA LÀ GÌ ?
    NAM MÔ LÀ THỦY GIÁC, A DI ĐÀ LÀ TƯƠNG TỤC GIÁC, PHẬT LÀ BỔN GIÁC.
    NAM MÔ LÀ NĂNG NIỆM, A DI ĐÀ LÀ TƯƠNG TỤC NIỆM, PHẬT LÀ SỞ NIỆM.
    NAM MÔ LÀ GIỚI LUẬT, A DI ĐÀ LÀ THIỀN ĐỊNH, PHẬT LÀ TRÍ HUỆ.
    NAM MÔ LÀ THẾ GIAN GIỚI, A DI ĐÀ LÀ PHÁP GIỚI, PHẬT LÀ VÔ SAI BIỆT GIỚI, VÔ SỞ HỮU CẢNH GIỚI, VÔ TRỤ XỨ CẢNH GIỚI.
    NAM MÔ LÀ THƯỜNG, A DI ĐÀ LÀ TỊCH, PHẬT LÀ QUANG.
    NAM MÔ LÀ DIỆU QUAN SÁT TRÍ, A DI ĐÀ LÀ BÌNH ĐẲNG TÁNH TRÍ, PHẬT LÀ ĐẠI VIÊN CẢNH TRÍ, VÔ TẬN SỞ HỮU TRÍ.
    NAM MÔ LÀ PHI HỮU, A DI ĐÀ LÀ PHI VÔ, PHẬT LÀ KHÔNG TÁNH, PHI HỮU VÔ ĐỊNH TÁNH.
    NAM MÔ LÀ NHƯ THẬT HỮU, A DI ĐÀ LÀ NHƯ THẬT KHÔNG, PHẬT LÀ NHƯ THẬT BẤT KHÔNG.
    NAM MÔ LÀ SAI BIỆT TRÍ, A DI ĐÀ LÀ VÔ SAI BIỆT TRÍ, VÀ PHẬT LÀ PHÁP HẢI HUỆ CÔNG ĐỨC VÔ TẬN TẠNG VIÊN MÃN TRÍ.
    NAM MÔ LÀ PHƯƠNG TIỆN LỰC, A DI ĐÀ LÀ CỨU CÁNH LỰC, VÀ PHẬT LÀ DUNG THÔNG PHƯƠNG TIỆN SIÊU VIỆT CỨU CÁNH LỰC.
    NAM MÔ LÀ LY TRẦN, A DI ĐÀ LÀ LY CĂN, PHẬT LÀ LY THỨC.
    NAM MÔ LÀ CHUYỂN Y TẠNG, A DI ĐÀ LÀ VÔ TẬN THIỆN CĂN TẠNG, PHẬT LÀ QUYẾT ĐỊNH CHÁNH GIÁC TẠNG.
    NAM MÔ LÀ LY CẨN TẠNG, A DI ĐÀ LÀ NIẾT BÀN TẠNG, PHẬT LÀ NHƯ HUYỄN GIẢI THOÁT TẠNG.
    NAM MÔ LÀ TRANG NGHIÊM PHẬT QUỐC ĐỘ, A DI ĐÀ LÀ THÀNH TỰU VÔ BIÊN PHẬT QUỐC ĐỘ, PHẬT LÀ NHƯ HUYỄN THẬP PHƯƠNG HOA TẠNG THẾ GIỚI HẢI.
    NAM MÔ LÀ GIA TRÌ LỰC, A DI ĐÀ LÀ TIẾP DẪN LỰC, PHẬT LÀ TỰ TÁNH TƯƠNG ƯNG NHIẾP THỌ LỰC.
    NAM MÔ LÀ KHAI THỊ VÔ LƯỢNG TRÍ, A DI ĐÀ LÀ THÂM NHẬP CHÁNH GIÁC TRÍ, PHẬT LÀ QUANG MINH PHỔ CHIẾU TRÍ.
    NAM MÔ LÀ THẾ GIAN GIẢI, A DI ĐÀ LÀ GIÁC NGỘ GIẢI, PHẬT LÀ NHẤT THIẾT TRÍ BIẾN CHIẾU THẬP PHƯƠNG VIÊN MÃN GIẢI.
    NÀY PHẬT TỬ, DANH HIỆU NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT CÓ VÔ LƯỢNG VÔ BIÊN BẤT KHẢ THUYẾT Ý NGHĨA THÂM MẬT VI DIỆU NHƯ THẾ, DẪU BA ĐỜI MƯỜI PHƯƠNG CHƯ PHẬT DIỄN NÓI CŨNG KHÔNG CÙNG TẬN... ......."
    Congtringuyen1971, HoaTuBiBinh Yen thích bài này.
  4. suutapdoco

    suutapdoco Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    28/11/2007
    Đã được thích:
    4.317
    Hòa thượng Trung Phong chỉ dạy rằng:

    Làm việc có ích cho người là Thiện, còn chỉ có lợi cho riêng mình là Ác. Có ích cho người thì , dù đánh hay chửi mắng họ cũng vẫn gọi là thiện, chỉ có ích lợi riêng cho mình dù tôn kính, lễ phép đối với người cũng kể là ác. Bởi vậy, người làm việc thiện mà có ích cho người là công, chỉ lợi cho mình là tư,công là chân, còn tư là giả.

    Lại nữa, làm việc thiện mà phát xuất từ tấm lòng thành là chân thiện, còn hời hợt, chiếu lệ mà làm là giả thiện.Hơn nữa hành thiện mà không nghĩ tới một sự báo đáp nào cả là chân thiện, trái lại còn hy vọng có sự đền đáp là giả thiện, đó là những điều TỰ MÌNH CẦN KHẢO SÁT KỸ LƯỠNG.
    [​IMG]
    Congtringuyen1971, HoaTuBiBinh Yen thích bài này.
  5. suutapdoco

    suutapdoco Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    28/11/2007
    Đã được thích:
    4.317
    Thích Đạo Chánh
    2 Tháng 11 lúc 20:11
    Bạch Thầy! Con muốn được nghe thầy giảng cho con hiểu rõ hơn : Con là nợ. Vợ chồng là oan gia. Gia sản là nghiệp chướng!

    Các bạn thân mến. Đây là câu truyền miệng mà các thầy thường hay nói với các phật tử. Tuy nhiên cũng không hoàn toàn đúng, vì điều gì cũng có ngoại lệ.
    Nói đến con là nợ tức là những cha mẹ nào có những đứa con bất hiếu, bệnh tật, suốt đời làm khổ cha mẹ nên mới nói con là nợ. Chứ lúc khi mới lấy nhau chưa có con thì trông mong có một mụn con, thậm chí có những cặp vợ chồng phải chạy đông, chạy tây để chữa bệnh vô sinh, để cầu phật, bồ tát phù hộ cho mình đứa con. Khi sinh được đứa con thì tổ chức ăn mừng thì sao gọi con là nợ được. Tuy nhiên, sau khi lớn lên, con mình học theo hạnh xấu, bất hiếu cha mẹ, chơi bời cờ bạc, … làm cho cha mẹ hao tài, tổn sức như thế lúc đó mới gọi con là nợ. Còn những đứa con ngoan hiền, học giỏi, hiếu thuận, biết chăm lo cho cha mẹ khi yếu, già, bệnh tật. Đem đến nhiều niềm vui cho cha mẹ thì lúc đó cha mẹ có nói con là nợ không? Theo Nhân quả thì tất cả khổ vui, hạnh phúc đều do mình gieo cả. Con với cha mẹ là duyên, là nợ cũng không ai biết trước được.
    Vợ chồng là oan gia, thế sao ai cũng mong lấy vợ, lấy chồng. Gái chưa đến 30 đã lo là ế. Trai 35 chưa vợ lo không tìm được tình yêu. Khi yêu nhau không ai biết được vợ hay chồng mình là oan gia của mình cả. Khi sống chung với nhau mới biết được thôi. Khi gặp phải người chồng rượu chè, cờ bạc, gái gú, tiêu tán tài sản, đánh chửi vợ con thì lúc đó mới nói chồng là oan gia. Gặp vợ dữ như La sát, ăn tiêu phá tán, chửi mắng chồng con thì lúc đó mới ngộ ra vợ là oan gia. Còn những cặp vợ chồng đồng tâm, đồng ý, thương yêu chia sẽ ngọt bùi, chăm sóc nhau khi ốm đau, bệnh tật thì có nói vợ chồng là oan gia không? Tất cả duyên nợ cũng là nhân quả trả vay mà thôi.
    Gia sản là nghiệp chướng, thế mà ai ai cũng tất bật ngược xuôi tìm cầu. Ai cũng mong muốn nhà lầu, xe hơi chứ có ai chấp nhận nhà tranh, vách đất cơm dưa đạm bạc đâu? Ngay cả thầy tu hiện đại một số thầy cũng chạy theo nhà cửa cao sang, xe gộ đẹp đẽ, áo quần là lượt huống là người đời chưa biết phật pháp. Nếu như mình có phúc, được hưởng sự tiện nghi đầy đủ mà không cần phải gian lận, tham nhũng, lừa đảo của người khác thì không thể nói gia sản là nghiệp chướng được mà đó là phước báu của mình được hưởng. Nhưng nếu vì ham nhà lầu, xe hơi, phương tiện sang trọng nhưng phải đánh đổi cả một đời vất vả lo toan, thậm chí phải gian lận, lừa đảo, tham nhũng, hối lộ để mà có được thì đúng nhà cửa là nghiệp chướng thật. Vì để được gia sản giàu có đó mà phải tạo không biết bao nhiêu là nghiệp ác, tội lỗi. Người ta thường nói khi mới sinh ra hai bàn tay màu trắng, nhưng khi chết đi hai bàn tay lại thành màu đen. Đó là lúc mới sinh còn nhỏ chưa tạo nghiệp ác. Khi lớn lên bàn tay mình đã dính không biết bao nhiêu tội lỗi nên biến thành bàn tay đen.
    Như vậy: con là nợ, vợ chồng là oan gia, gia sản là nghiệp chướng đúng cho những ai đang thiếu phước.
    Còn con là vinh hạnh, vợ chồng là bạn bè, gia sản là tiện nghi hưởng thụ đối với những ai đang đầy đủ phước báu. Nhiều tài sản chưa chắc đó là phước báu vì nếu là tài sản do gian lận, lừa lọc mà có thì sớm muộn cũng không tồn tại lâu. Nhà tranh vách đất chưa chắc thiếu phước nếu họ không tham cầu, không gian xạo, tâm hồn thanh thản và dành của cải để làm từ thiện, thì người này có phước báu lớn ở cõi trời hay cõi người trong kiếp vị lai.
    Cho nên cổ đức nói : Giàu mà khổ, giàu làm chi sao bằng thanh thảnh an vui tháng ngày. Cuộc đời rồi ai cũng chết, tài sản nhiều đâu có đem theo. Cớ sao lại phải nhọc nhằn, lao tâm khổ trí một đời bất an.
    Chúc các bạn có một cuộc sống hạnh phúc an lạc. Con cái hiếu thảo, vợ chồng hòa thuận, của cải sung túc và nhớ là siêng làm việc thiện nhé. Hihi
    [​IMG]
    Congtringuyen1971, HoaTuBiBinh Yen thích bài này.
  6. suutapdoco

    suutapdoco Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    28/11/2007
    Đã được thích:
    4.317
    Sáu điều tổn đức đừng làm - Đại đức Thích Trí Huệ 2016

    [​IMG]
    [​IMG]
    Congtringuyen1971HoaTuBi thích bài này.
  7. suutapdoco

    suutapdoco Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    28/11/2007
    Đã được thích:
    4.317
    "Cô bé nghèo trả lại tỷ phú chiếc cặp quý, hơn 20 năm sau con trai ông làm 1 việc không ngờ"
    Nếu tham lam khoản tiền trong chiếc cặp năm ấy, chắc có lẽ cuộc đời cô bé không có bước ngoặt lớn như bây giờ.
    [​IMG]
    Cuộc đời vốn dĩ có nhân có quả. Làm việc thiện không tính toán thì chắc chắn sẽ được báo đáp từ việc thiện, đó chính là điều căn bản nhất.

    Có những người khi làm việc thiện thì tính toán hơn thiệt, nên việc từ thiện của họ trở thành tảng đá cản đường, khiến việc thiện mà không thiện.


    Hãy cùng đọc câu chuyện dưới đây

    Vào một buổi tối mùa đông cách đây hơn 20 năm, tại thủ đô Washington của nước Mỹ, một quý bà không may đánh rơi chiếc cặp tài liệu trong bệnh viện. Chồng của quý bà là một thương nhân giàu có. Ông đã vội vã quay lại bệnh viện giữa đêm hôm để tìm kiếm, bởi vì trong chiếc cặp không chỉ là rất nhiều tiền mà còn có cả một tập tài liệu mang thông tin mật của thị trường tài chính.

    Vị thương nhân đang đảo mắt tìm kiếm thì thấy một đứa trẻ rách rưới đứng ở hành lang bệnh viện. Cô bé đứng dựa vào tường, người vẫn còn co rúm trong bộ quần áo mỏng manh. Và trên tay cô bé chính là chiếc cặp mà vợ ông đánh mất.

    Cô bé tên là Xi Yada, đang cùng mẹ điều trị ở phòng cấp cứu trong bệnh viện. Tính mệnh mẹ cô bé vô cùng nguy cấp, tất cả tài sản trong nhà đều đã bán sạch, vậy mà ngay cả tiền viện phí một đêm ở bệnh viện họ cũng không đủ để thanh toán. Không có tiền, ngày mai mẹ Xi Yada sẽ phải rời khỏi nơi đây. Xi Yada bất lực đi lại trong hành lang bệnh viện, cầu nguyện Chúa sẽ bảo hộ cho mẹ mình.

    Lúc ấy có một người phụ nữ sang trọng từ trên lầu bước xuống, bà đã đánh rơi chiếc cặp da màu đen ngay trước mặt Xi Yada. Có lẽ trong tay vẫn còn nhiều đồ vật khác nên bà không biết chiếc cặp bị đánh rơi. Lúc này trên hành lang chỉ có mình Xi Yada, cô bé chạy lại nhặt chiếc cặp và vội vàng đuổi theo người phụ nữ, nhưng khi Xi Yada ra đến cửa thì người phụ nữ đã bước lên chiếc xe hơi rồi đi mất.

    Xi Yada mang theo chiếc cặp trở lại phòng. Khi vừa mở ra, cả hai mẹ con cô bé đều giật mình sửng sốt khi nhìn thấy bên trong là một khoản tiền rất lớn. Trong giây phút đó, họ hiểu rằng số tiền này đủ để trả toàn bộ viện phí, cứu được mẹ con họ qua cơn nguy kịch. Nhưng mẹ Xi Yada đã không làm vậy mà yêu cầu con gái mình đem chiếc cặp ra hành lang đứng đợi người đánh mất quay lại. Bà nói: “Người đánh mất tiền có lẽ rất lo lắng sốt ruột, việc cần làm nhất trong đời người chính là giúp đỡ người khác, biết nghĩ cho người khác. Việc không nên làm nhất chính là tham lam tiền bạc bất nghĩa.”

    Tuy nhận được sự giúp đỡ tận tình của vị thương nhân, nhưng sau cùng mẹ của Xi Yada cũng ra đi, để lại một mình cô bé bơ vơ trên cõi đời này. Hai mẹ con Xi Yada không chỉ trả lại vị thương nhân toàn bộ số tiền, mà quan trong hơn tất cả, đó là bộ tài liệu mật đã quyết định sự thành công của ông trên thị trường tài chính. Chính điều ấy đã giúp vị thương nhân sau này trở thành một đại gia giàu có.

    Sau này, khi vị thương nhân về già và nguy kịch, ông đã để lại một bản di chúc viết rằng:

    “Trước khi gặp hai mẹ con Xi Yada, tôi đã là một người rất nhiều tiền. Nhưng đứng trước mặt hai mẹ con nghèo khổ, dù bệnh tật vẫn từ chối khoản tiền lớn để cứu chính mình, tôi mới phát hiện họ chính là những người giàu có nhất. Họ có một phẩm chất đạo đức cao thượng, đây cũng chính là điều mà một thương nhân như tôi không có được. Tiền bạc mà tôi kiếm, đa phần là do tranh đấu giành giật mà có. Họ đã khiến tôi cảm nhận được một chân lý: Tài nguyên quý giá nhất của đời người chính là phẩm hạnh.

    [​IMG]

    Ông quyết định để lại gia sản cho cô bé.
    Sau khi đi học từ nước ngoài trở về, người con trai của vị thương nhân lập tức ký ngay vào bản kế thừa tài sản cho Xi Yada mà không mảy may do dự: “Tôi đồng ý cho Xi Yada kế thừa toàn bộ di sản của cha tôi để lại, đồng thời mong muốn Xi Yada sẽ làm vị hôn thê của tôi.”

    Xi Yada ngẩn người vì bất ngờ. Cô suy nghĩ một lúc rồi cũng ký tên: “Tôi chấp nhận kế thừa toàn bộ di sản của tiền bối để lại, bao gồm cả con trai ngài.”

    Ở đời, có một câu nói rằng: Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo.

    Người phương Tây có một câu rất hay và dễ hiểu về tình yêu: “Bàn tay tặng đoá hồng thì nó thơm trước”. Đấy nếu ta dâng đóa hồng tặng cho người thì tay ta đã thơm rồi, chưa kể ta sẽ được đền trả bằng một đoá hồng khác. Nhưng nếu ta tặng gai cho người, giống câu phương ngôn “kẻ nào gieo gió sẽ gặt bão”, đến lúc ta sẽ nhận lại cả búi gai.

    Nhân quả chính là thứ cho đi và nhận lại. Đứng trước bức tường nếu ta cất tiếng hát du dương, thì bức tường sẽ vọng lại lời hát đó; còn nếu ta cất lời chửi rủa, tục tĩu, cáu gắt thì bức tường cũng sẽ phản xạ lại những âm thanh xấu xí quái dị đó.

    Nhân quả không chỉ trải qua một đời là hết. Theo lời Phật, nhân quả báo ứng theo ta từ kiếp này sang kiếp khác. Nếu là phúc thì sẽ được đền đáp đến khi hết phúc thì thôi, còn nếu là ác báo, sẽ phải chịu cho đến khi trả hết nghiệp mới dừng.

    Sưu tầm
    Congtringuyen1971HoaTuBi thích bài này.
  8. suutapdoco

    suutapdoco Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    28/11/2007
    Đã được thích:
    4.317
    [​IMG]
    [​IMG]
    Congtringuyen1971HoaTuBi thích bài này.
  9. HoaTuBi

    HoaTuBi Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    18/09/2014
    Đã được thích:
    2.151
    [​IMG]
    Congtringuyen1971 thích bài này.
  10. suutapdoco

    suutapdoco Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    28/11/2007
    Đã được thích:
    4.317
    [​IMG]
    HoaTuBiCongtringuyen1971 thích bài này.

Chia sẻ trang này