★ ♥ ♦ ♣ ♠ ♫ Đất nền thủ đô lại dậy sóng: Hà Nội 7 triệu người, trung bình 3000 người/km2, mỗi năm nh

Chủ đề trong 'Thị trường chứng khoán' bởi chaos8x, 04/10/2011.

6538 người đang online, trong đó có 41 thành viên. 05:13 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
Chủ đề này đã có 27328 lượt đọc và 518 bài trả lời
  1. chaos8x

    chaos8x Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/03/2007
    Đã được thích:
    0
    dân khu hoài đức, đan phương giờ toàn chạy xế hộp thôi
    ông nào cũng vài nghìn m2 đất>:)
  2. Tn1976

    Tn1976 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/06/2010
    Đã được thích:
    0
    Cháo tìm khách cho mình với nhé!
  3. chaos8x

    chaos8x Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/03/2007
    Đã được thích:
    0
    phang chết mạ mấy thằng ngu đi các bác[:D]
  4. xxxmarsxxx

    xxxmarsxxx Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    31/03/2008
    Đã được thích:
    44
    Thế thì phải về Hải Phòng Nam Định Thái Bình gì đấy rồi ~X
  5. chaos8x

    chaos8x Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/03/2007
    Đã được thích:
    0
    buôn cái này lãi lắm
    Thanh niên Cổ Nhuế xin thề, chưa đầy 2 sọt chưa về quê hương

    Đăng ngày: 19:42 26-03-2007 Thư mục: Chung




    Cổ Nhuế, ai từng ở Hà Nội cũng biết cái tên này với câu vè:
    Thanh niên Cổ Nhuế xin thề
    Chưa đầy hai sọt chưa về quê hương

    Hay:
    Đào Nhật Tân, phân Cổ Nhuế
    Nhưng không phải ai cũng biết Cổ Nhuế vốn là một làng cổ rất đẹp với nghề truyền thống là nghề may (không phải cái nghề 2 sọt đâu nhá). Nói đến sản phẩm may của Cổ Nhuế thì không phải là nổi tiếng khắp Việt Nam mà phải nói là nổi tiếng khắp thế giới. Chỉ tiếc là sản phẩm may của làng Cổ Nhuế lại không có thương hiệu, vì sản phẩm may tập trung vào việc đánh hàng copy... Từ những năm trước đổi mới, người Việt Nam đi lao động hợp tác ở Đông Âu, Tây Âu thường cố gắng mua về áo bay, quần bò Levi's, áo Nato, áo lông Đức,... nhưng cũng nhiều người mua về đến Hà Nội mới biết mình đã mua phải đồ copy Made in Cổ Nhuế...
    Xã Cổ Nhuế ngày nay nằm ngay chân cầu Thăng Long, bên con Sông Hồng cuộn đỏ phù sa. Ngày xưa, khi sau khi học xong 2 năm đại cương tại thị trấn Phúc Yên, bọn em chuyển xuống Cổ Nhuế học giai đoạn 2, các anh chị sinh viên cũ căn dặn rằng "Chúng mày đi học dưới ấy cẩn thận nhá, bọn Cổ Nhuế gấu lắm đấy!". Khổ thân thằng bé, suốt mấy tháng đầu ở Cổ Nhuế phải đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên,... mãi rồi cũng quen với các anh giai Cổ Nhuế, thấy người dân ở đây cũng lành, chẳng đến nỗi nào.
    Nền kinh tế phát triển đã làm Cổ Nhuế mất đi cái vẻ đẹp vốn có của nó, nhưng đâu đó vẫn phảng phát những nét xưa liêu tịch với những nếp nhà rêu phong, những bức tường cũ kỹ nham nhở, những con đường lát gạch, những chiếc cổng xiêu vẹo...
    Nhân hôm bỏ lỡ chuyến đi Ba Bể tắm tiên với tụi bạn trên TTVNOL, em đành vác xe đi loanh quanh Hà Nội, nghe thằng bạn rủ rê quay lại Cổ Nhuế, Đông Ngạc ngắm làng cổ mới phát hiện ra Hà Nội có quá nhiều chỗ mình chưa biết.
    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    Cổng làng

    [​IMG]
    Đường làng
    [​IMG]

    Tường cổ với dấu ấn của thời gian

    [​IMG]

    [​IMG]

    Không hiểu sao tường cổ lại bị thời gian sói mòn thành những đường tròn, vòng cung thế này? Nhìn tưởng bức tường này cũng kết cấu với những viên đá ở bãi Đá Cổ tít tận Sa Pa vậy.
    Và tôi khám phá ra 1 điều lý thú: Người Hà Nội hiện đại đã từng đến nơi này:
    [​IMG]

    Người Phần Lan cũng đã đến đây và để lại dấu ấn bằng những cục gạch

    [​IMG]
    Chúng tôi tìm đến một căn nhà cổ trong làng. Gọi là cổ thì cũng chưa phải, chỉ là căn nhà cũ thôi. Tuổi đời của nó mới gần có 80 năm, nhà được xây từ lúc ông cụ chủ nhà bây giờ còn chưa đẻ.
    Cổng nhà
    [​IMG]
    Giữa sân nhà có một cái bình phong, nó giống như một cái ngai, được xây giữa sân, chắn trước của đại của ngôi nhà. Về mặt phong thuỷ cái này được xây để chắn tà ma, một hình tượng thường thấy ở các ngôi nhà cổ trong các làng xã Bắc Bộ.
    [​IMG]
    Ông cụ chủ nhà bây giờ đã 73 tuổi. Căn nhà này do bố của ông xây từ khi ông còn chưa đẻ.
    [​IMG]
    Chúng tôi vào nhà ông chơi, trong nhà quá tồi tàn và cũ kỹ. Những vật dụng trong nhà đã hỏng gần hết, vẫn còn chiếc đài radio tuổi đời có lẽ cũng gần 30 năm, chiếc tivi 14" chỉ có thể bắt gặp trước thời kỳ đất nước đổi mới, rồi những thúng mủng nong nia long cạp bám đầy mồ hóng,... Nhưng giữa nhà vẫn còn một ban thờ khá khang trang với những hoành phi, câu đối, cột kèo được trạm trổ tinh vi. Chứng tỏ gia đình này ngày trước rất giàu có. Thấy tôi mê mẫn với những đồ đạc cũ kỹ, cụ bảo rằng trước nhà cụ nhiều đồ lắm, nhưng chiến tranh, rồi giải phóng, rồi ABC XYZ... hết sạch mất rồi... Lần gần đây nhất cụ đi thăm con, bọn trộm vào khuân mất của cụ cái sập gụ cổ, trước đấy đã có người ngỏ ý hỏi mua với giá gần trăm triệu đồng... Tôi hỏi cụ: "Con cụ đâu mà cụ lại sống ở đây mỗi mình thế?" Cụ trả lời: "Chúng nó lên Hà Nội làm công nhân hết cả rồi". Rồi cụ lặng im nhìn ra cửa, ánh mắt nhìn xa xăm về phía những tia sáng cuối cùng của buổi chiều còn sót lại... Mới đến chân cầu Thăng Long thôi, nhưng cứ như cụ nói thì Hà Nội là một miền đất nào xa xôi lắm...
    [​IMG]

    GIẢI NỖI OAN CỔ NHUẾ
    Sưu tầm bài viết của Hoàng Quân, báo Công nghiệp, số 20/2003 (trang 50)
    Anh cán bộ phụ trách văn hoá khoát mạnh tay vào khoảng không trước mặt: “Đấy, nhà báo cứ đi khắp cái xã này, hỏi dân, tra sử sách xem có thấy ai trong chúng tôi làm nghề đấy không. Tiện thể, anh sẽ được tận mắt chứng kiến nghề truyền thống thực sự của xã tôi luôn”. Chết thật, không lẽ anh chàng “hai sọt một gầu” bị ông quản trị khu tập thể nơi tôi ở bắt quả tang chạng vạng sáng hôm ấy cứ sống chết “em ở Cổ Nhuế” lại là chuyện đùa. Lại còn câu ví “Đào Nhật Tân, phân....” nữa chứ...
    Giải nỗi “oan” Cổ Nhuế
    Có gì không phải, xin quý vị bạn đọc lượng thứ cho cái “tít” đầy chất hình sự này. Nhưng quả thật, chuyện xảy ra ở khu tập thể của tôi hôm ấy đã gợi ý cho tôi về một chuyến hành hương về Cổ Nhuế.
    Cái nghề chẳng ra cái nghề đó, xét cho cùng, trong khi phương tiện cơ giới của chúng ta chưa kịp phát triển, đất nước ta lại chủ yếu dựa vào nghề nông, thì đó là một nghề tối cần thiết. Và thời nào cũng thế, xung quanh nó là biết bao giai thoại, thực cũng có, dân gian sáng tác cũng nhiều, nhưng không thể không thừa nhận rằng, đã có một nghề như thế với đầy đủ mọi buồn vui, vất vả. Và tên tuổi của xã Cổ Nhuế đã gắn liền với sự hưng- thịnh, quen thuộc như câu thơ cửa miệng:
    Thanh niên Cổ Nhuế xin thề
    Chưa đầy hai sọt chưa về quê hương

    Tôi đưa quý danh anh thanh niên nọ hỏi anh cán bộ xã. Chẳng cần tra sổ sách, anh cán bộ văn hoá chắc nịch: “Xã Cổ Nhuế làm gì có xóm Đoài, lại càng không có ai là Trần Tiến Hoạt cả”. Vậy là anh thanh niên đó đã nói dối tôi. Nhưng không sao. “Thế còn đền thờ vị thành hoàng làng chuyên nghề đi phân, rồi tập tục mỗi năm xã tổ chức lễ rước sọt, gầu?” “Anh sưu tầm ở đâu giai thoại đấy thế?”- Anh cán bộ có vẻ cáu. Và như để lấy lại bình tĩnh, anh bắt đầu giới thiệu sơ lược về các công trình tâm linh trên địa bàn Cổ Nhuế. Lúc này tôi mới lờ mờ hiểu được. Cổ Nhuế xưa tuần 3 phiên chợ... phân. Chợ vắt qua đường quốc lộ, lan tới cả khu vực bệnh viện E bây giờ. Những hôm trở gió, đứng cách chợ cả cây số vẫn “đượm” mùi. Người Hà Nội ít người dám đi Cổ Nhuế, trừ những người có nhu cầu trồng trọt. Dân gian vẫn rỉ tai nhau về giai thoại mặc cả... phân của một anh thu mua và bán phân chuyên nghiệp. Bực mình về lời chê của khách hàng “hàng này trông có vẻ không sánh lắm nhỉ? Bên dưới có đất sét không đấy?”. Tức mình, anh vứt tọet gói xôi lạc đang ăn xuống đất, chạy xăm xăm ra chỗ đôi sọt, sắn tay áo lên tận nách, khoắng mạnh “này thì đất sét này, này thì không sánh này"...
    Giai thoại thì hài hước như vậy, nhưng đó là một nghề có thật và vô cùng cực nhọc. Ngót nghét 20 năm trước đây, khá quen thuộc với mọi người dân là hình ảnh giữa trưa hè, một người thanh niên mặt mũi, quần áo ướt đẫm mồ hôi, gò lưng đạp chiếc xe đạp đằng sau lắc lẻo hai sọt “hàng” nặng trịch, dù đã cố gắng đạp rất nhanh, song không thể tránh được những ánh mắt sợ hãi và những cái bịt mũi, thậm chí, nhổ nước bọt của người dân hai bên đường. Và đã từ rất lâu, người ta đã nhất trí gán ghép cho người dân xã Cổ Nhuế cái nghề ít thiện cảm này. Chỉ đến khi tìm về xã Cổ Nhuế, tận mắt thấy những đổi thay, nghe được những thông tin, tôi mới hiểu: Cổ Nhuế đã bị oan!
    Nghề may mới là nghề truyền thống
    Về nỗi oan kia, ông Chu Văn Đoàn, chủ tịch Hội nghề may xã Cổ Nhuế lý giải: “Đi phân là nghề đặc thù của nhà nông. Không chỉ ở Cổ Nhuế chúng tôi, mà hầu như các xã ngoại thành đều có đội ngũ này. Cổ Nhuế không có người đi chuyên nghiệp mà chỉ tranh thủ lúc nông nhàn. Có thể, địa bàn Cổ Nhuế giáp ranh với nhiều xã, người ta cứ gán thế cho tiện”. Thật ra, nếu chỉ là một công việc nặng nhọc bình thường thì chẳng có gì đáng nói. Nhưng cái sự không bình thường ở đây chính là ở chỗ ấy. Thế là, xã Cổ Nhuế lại mang danh là khai sinh ra nghề "hai sọt một gầu" và vì thế, đã có không ít người tìm đến Cổ Nhuế với hy vọng được nhìn thấy đền thờ Thành Hoàng làng chuyên nghề đi phân cho thoả nỗi hiếu kỳ. Trong khi đó, người ta lại hoàn toàn không được biết rằng, nghề may mới là nghề truyền thống của xã Cổ Nhuế.
    Cây kim, sợi chỉ trở thành nguồn thu nhập với Cổ Nhuế dễ cũng phải hơn trăm năm. Người Cổ Nhuế hay nhắc đến ba ông cụ họ Nghiêm đã khai sinh ra nghề bằng tiệm may quần áo nhỏ, may bằng tay, chứ không có máy móc như bây giờ. Nhiều chị em phụ nữ trong xã, cả cánh nam giới nữa, nếu có nguyện vọng, đều được truyền nghề. Nghề may phát triển rộng ở Cổ Nhuế những năm thực dân Pháp chiếm đóng. Kháng chiến toàn quốc bùng nổ, những nghệ nhân hàng đầu của Cổ Nhuế tham gia vào xưởng may quân nhu cho bộ đội trên Thái Nguyên. Người Cổ Nhuế hôm nay còn lưu truyền với nhau kỷ niệm của một nghệ nhân trong làng đã vinh dự được may biếu Bác Hồ một bộ quần áo…
    Đất nước thống nhất, cơ chế bao cấp là tiền đề cho may Cổ Nhuế tạo được tiếng tăm. Ba hợp tác xã may với hơn 1.000 xã viên làm không hết việc. Đến khi cơ chế chuyển đổi, khi các mối hàng vốn trông vào đơn đặt hàng của các cơ quan nhà nước không còn nữa, bởi chính các doanh nghiệp ấy cũng gặp khó khăn. Cổ Nhuế khủng hoảng. Nhuệ Giang, Xuân Hà, Tự Cường lần lượt giải thể, phải chuyển đổi mục đích sử dụng đất đai. Mãi đến năm 1989, nghề may của Cổ Nhuế mới có dịp phục hồi, nhờ những đúc kết sau cú sốc ghê gớm kia và cả chút nhanh nhạy nắm bắt thị trường.
    Cổ Nhuế hồi sinh. Những chiếc máy khâu tuổi đời đã mấy chục năm được trưng dụng lại. 3.000 lao động là con số bây giờ nhắc lại nhiều người vẫn thèm. Ông Đoàn nhớ lại: "Hàng xuất được nhiều với số lượng lớn khiến chúng tôi sinh ẩu. Mẫu mã chẳng chịu thay đổi. Thế là khi các nước Đông Âu tan rã, sản phẩm của Cổ Nhuế lập tức bị quay lưng. áo gió, tơ tằm, xoa, cốt tông… ê chề chẳng ai đoái hoài tới. May sao lúc ấy, thị trường nội địa mở rộng cánh cửa". Sau mấy phen hú vía, Cổ Nhuế đã coi trọng khâu thăm dò thị trường. Chất lượng sản phẩm luôn đi kèm với thị hiếu người tiêu dùng. Những mô hình công ty đầu tiên đã ra đời.
    Bài này viết đã lâu rồi, xong em mới phát hiện ra trong khi lang thang em đã đi sang cả bên địa phận xã Đông Ngạc nữa, thành ra có một số ảnh được chụp ở Đông Ngạc.Thêm một chi tiết khá thú vị nữa, Cổ Nhuế thời phong kiến là xã toàn quan. Thông thường to nhất ở xã là Lý trưởng. Nhưng ở Cổ Nhuế thì Lý trưởng chỉ là tép riu, vì trong làng toàn quan triều đình với lại người nhà của quan... thành ra Lý trưởng ra đường cứ phải khúm núm, rón rén, lớ dớ thằng trẻ con cạnh nhà nó ngứa mắt về mách bố, thế là... chém! Ặc ặc... thế mới biết làm quan nó cũng cũng chưa chắc đã oách.
  6. lavan

    lavan Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    08/03/2010
    Đã được thích:
    600
    bán đất tổ 15, Hòa Bình- Yên Nghĩa. diện tích 62m2 , ngõ 2 m2, ô tô cách nhà 10m : 1,1 tỷ. bác cháo bán hộ em cái
  7. chaos8x

    chaos8x Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/03/2007
    Đã được thích:
    0
    dân chứng khoán
    Ảnh nhọc nhằn kiếm sống ở Hà Nội

    Khu vực nội thành Hà Nội vẫn là nơi lý tưởng để nhiều người ngoại tỉnh mưu sinh, từ việc nhặt rác, thu gom phế liệu, cửu vạn, đánh giày cho đến bán hàng rong...

    [​IMG]

    Cửu vạn nam chờ việc.
    [​IMG]

    Cửu vạn nữ, oằn mình kiếm sống.
    [​IMG]

    Thanh niên đi đánh giày.
    [​IMG]

    Cụ bà thì bán mía
    [​IMG]

    và thu gom phế liệu.
    [​IMG]

    Giữa trời nắng cô gái trẻ đi bán hàng rong.
    [​IMG]

    Nhịp sống vẫn hối hả.
    [​IMG]

    Với bước chân nặng nhọc...dân bất động sản
    3 năm trước, hắn vốn là một đại gia trên sàn chứng khoán. Nhà biệt thự ngay tại hồ Gươm. Ngày nào, hắn cũng lái con Mẹc cáu cạnh lên sàn cty. Tay cầm điện thoại Vertu, nách đeo con lap ViO hàng hiệu. Bước vào phòng VIp, hàng loạt các em chân dài đến nách, váy ngắn đến mông phục vụ tận tình
    Cổ phiếu của hắn ngày nào cũng tăng trần. Hắn chỉ việc vểnh râu đếm tiền 5. 7% mỗi ngày. Đời hắn lên hương, nằm trên đống tiền.
    [​IMG]
    Hắn giàu như vậy, thế mà cái con Thị Nở, vợ hắn, chỉ suốt ngày quanh quẩn bên gánh cháo hành đầu ngõ. Hắn tức lắm, mỗi lần lái xe về nhà là hắn chửi đổng:
    - Tiên sư con Nở, chồng mày là đại gia mà mày lại đi bán cháo à ?? Mày bôi gio trát trấu vào mặt ông, mất hết tư cách của ông rồi.
    Thế nhưng vợ hắn vẫn im lặng, quanh quẩn bên gánh cháo hành.
  8. xxxmarsxxx

    xxxmarsxxx Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    31/03/2008
    Đã được thích:
    44
    Đẹp quá , thanh bình quá =D>
    [​IMG]

    [​IMG]
  9. xxxmarsxxx

    xxxmarsxxx Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    31/03/2008
    Đã được thích:
    44
    nhà ông nội mình ở Quảng Bá , tuổi thơ mình cũng gắn với con ngõ đẹp như thế =D>
  10. DAIGIA8X

    DAIGIA8X Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    01/05/2010
    Đã được thích:
    0
    biết chỗ này.200 tr múc luôn.:)>-:)>-:)>-

Chia sẻ trang này