Đọc sách " Đắc nhân tâm "

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi baovelephai, 26/10/2013.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
3246 người đang online, trong đó có 48 thành viên. 02:37 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 2 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 2)
Chủ đề này đã có 37222 lượt đọc và 660 bài trả lời
  1. baovelephai

    baovelephai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    01/11/2011
    Đã được thích:
    8.849
    Đắc Nhân Tâm
    Dale Carnegie
    -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------



    Tôi được thêm một khách hàng nữa mà bà ta được nhiều trứng thêm vì gà đẻ nhiều
    hơn. Cả hai chúng tôi đều hài lòng.

    Nhưng nếu tôi không để cho bà ta nói trước, nói cho thỏa thích, rồi tự ý tin rằng
    mắc điện vào nhà là lợi, thì tôi có được kết quả đó không?".

    Có những kẻ như vậy: để tự ý họ mua chứ không mời ép được.

    Mới rồi, trong tờ báo New york Herald Tribune, một hãng nọ có đăng quảng cáo
    cần một người có tài năng và kinh nghiệm đặc biệt. Ông Charles T.Cubellis viết
    thư xin việc và vài ngày sau nhận được giấy mời. Không để mất một phút, ông lại
    ngay đường Wall Street thu hết thảy những tài liệu về người sáng lập và ông chủ
    hãng hiện tại.

    Trong khi nói chuyện với ông chủ đó, ông Cubellis nói:

    "Tôi sẽ lấy làm hân hạnh lắm, nếu được giúp việc một hãng có quá khứ rực rỡ như
    hãng ông... Hình như ông bắt đầu ganh đua trên đường thương mãi từ hồi 28 tuổi,
    và vốn chỉ vỏn vẹn có một phòng giấy nhỏ và người giúp việc chỉ có mỗi một thư
    ký đánh máy. Phải như vậy không, thưa ông?".

    Phần nhiều những người đã thành công thích nhớ lại những khó khăn buổi đầu.
    Ông này cũng không ra ngoài lệ đó. Ông đã mở hãng với cái vốn 450 mỹ kim và
    một ý mới trong đầu. Ông đã thắng được hết những nỗi thất vọng, những lời phúng
    thích cay chua, làm việc 12 giờ tới 16 giờ một ngày, chủ nhật hay ngày lễ cũng
    vậy. Và bây giờ chính những nhà đại tư bản ở Wall Street đều lại nhờ ông chỉ bảo.
    Ông đắc chí lắm về chỗ có quyền hành như vậy. Mà thật tình ông đắc chí là phải.
    Kể lại những chuyện đó, ông hoan hỉ vô cùng.

    Sau cùng, ông hỏi qua loa về lý lịch ông Cubellis, rồi mời ông phó hội trưởng lại
    nói: "Tôi tưởng ông này giúp việc cho chúng ta được".

    Ông Cubellis đã chịu khó kiếm tài liệu về ông chủ mà ông muốn được giúp việc.
    Như vậy ông tỏ rằng ông quan tâm tới ông chủ đó và xí nghiệp của ông ta. Ông lại
    khuyến khích cho ông chủ nói. Vì vậy mà gây được mỹ cảm rất dễ dàng.

    Chúng ta nên nhớ rằng bạn thân của chúng ta thích nói về những tài năng của họ
    hơn là thích nghe ta kể những tài năng của ta.

    La Rochefoucauld nói: "Ta tỏ ra vẻ hơn bạn, thì bạn sẽ thành kẻ thù của ta; chịu
    nhường bạn, thì bạn sẽ liên kết với ta".



    -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
    -88-​
  2. baovelephai

    baovelephai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    01/11/2011
    Đã được thích:
    8.849
    Đắc Nhân Tâm
    Dale Carnegie
    -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------



    Thực vậy, khi họ hơn ta, họ muốn tỏ sự quan trọng của họ ra; nếu trái lại, họ thấy
    kém ta thì họ sẽ ganh ghét ta.

    Một câu phương ngôn Đức nói: "Không có nỗi vui nào hoàn toàn đầy đủ bằng cái
    vui hiểm ác được thấy kẻ trước kia mình thèm muốn địa vị, nay bị sa cơ lỡ bước".
    Thiệt vậy, chắc có nhiều bạn thân của ta thấy chúng ta lỡ làng lại vui hơn là thấy
    chúng ta sung sướng.

    Cho nên phải kín đáo: Đừng nói tới sự thành công của ta; như vậy người chung
    quanh chắc chắn sẽ vui lòng. Văn sĩ irwin Cobb hiểu điều ấy. Một hôm tại tòa án,
    khi đứng làm chứng cho một người bạn, một ông luật sư nói với ông: "Thưa ông,
    tôi biết rằng ông là một trong những văn sĩ nổi danh ở Mỹ, có phải không ạ?". Ông
    Cobb trả lời: "Thưa ông, có lẽ tôi chỉ là người gặp nhiều may mắn nhất mà thôi".

    Chúng ta phải nhũn nhặn vì chúng ta chỉ là phàm nhân. Trăm năm nữa, bạn và tôi
    đều không còn nữa và chẳng ai còn nhớ tới chúng ta cả. Đời thật ngắn ngủi. Có
    biết bao việc nên làm, hơi đâu bắt kẻ chung quanh ta phải nghe ta kể lể những đức
    tính, những thành công của ta. Nên để cho họ nói. Mà nghĩ cho kỹ, chúng ta có gì
    đáng tự phụ đâu? Bạn có biết ngu xuẩn với thông minh khác nhau sao không? Rất
    ít: chỉ hơn kém nhau một chút xíu chất i-ốt (iode) trong hạch giáp trạng tuyến của
    ta. Nếu một y sĩ mổ hạch, lấy chất i-ốt trong đó ra thì bạn sẽ thành ra ngu xuẩn. Chỉ
    nhờ vài giọt i-ốt, mà tiệm bào chế nào cũng có bán nên bạn khỏi phải sống trong
    các dưỡng đường dành cho những kẻ bất thành nhân. Chỉ chờ có bấy nhiêu đó thôi:
    Vài giọt i-ốt! Thiệt chẳng có chi đáng khoe khoang hết!

    Vậy, muốn cho người khác theo ý bạn, thì...

    "Bạn cứ để người đó nói cho thỏa thích".

    Đó là quy tắc thứ sáu.


    -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
    -89-​

    Last edited: 14/11/2013
  3. baovelephai

    baovelephai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    01/11/2011
    Đã được thích:
    8.849
    Đắc Nhân Tâm
    Dale Carnegie
    -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------


    Chương bảy

    Thiện bất chuyên mỹ

    Những ý kiến mà bạn tự kiếm thấy, có phải bạn tin hơn là những ý mà người ta đặt
    trong mâm bạc để dâng bạn không? Nếu bạn hiểu điều đó là đúng mà bạn còn nhất
    định bắt người khác phải theo ý bạn, chẳng phải là vụng về ư? Biết khéo léo dẫn
    khởi vài ý rồi để cho người ta tự kết luận lấy, chẳng là khôn hơn ư?

    Ông Adolph Seltz, ở Philadelphie, trông nom việc bán xe trong một hãng xe hơi
    lớn, có một nhóm người giúp việc vừa bất tài, vừa vô quy củ. Ông có bổn phận là
    gieo hăng hái trong lòng nhóm vô vọng đó. Ông bèn họp cả nhóm, rồi xin họ có
    nguyện vọng gì, cứ nói thẳng ra, không ngại chi hết, rồi ông sẽ hết sức làm cho họ
    vừa lòng. Bọn họ bèn yêu cầu này nọ. Đến lượt ông, ông hỏi lại họ: "Bây giờ, các
    thầy cho tôi biết tôi hy vọng ở các thầy được những gì?". Họ đồng thanh nói:

    "Chúng tôi xin trung thành, ngay thẳng, lạc quan, có sáng kiến, hăng hái hợp tác,
    mỗi ngày làm đủ 8 giờ".

    Một người bán hàng chịu nai lưng 14 giờ một ngày nữa. Ông Seltz chép hết những
    điều họ yêu cầu và những điều họ cam kết trên một tấm bảng đen và ông chuẩn y
    hết những điều họ ước vọng.

    Kết quả là sau cuộc nói chuyện đó, hết thảy mọi người đều làm việc với lòng can
    đảm và những sáng kiến mới lạ, và số hàng bán tăng lên một cách kỳ dị.
    Ông Seltz nói: "Các người giúp việc tôi đều ký kết với tôi một tờ hợp đồng tinh
    thần và tôi giữ lời của tôi thì họ cũng quyết giữ lời của họ. Tôi chỉ cần hỏi ý họ, đãi
    họ có thể thống, là tôi muốn gì được nấy".

    Chúng ta không ai muốn làm việc một cách bất đắc dĩ, mà muốn rằng công việc
    của ta hợp với ý nguyện và sở thích của ta. Và mong người khác biết đến những ý
    tưởng, nhu cầu, ước vọng của ta.

    Như trường hợp của ông Eugène Wesson. Ông đã mất ăn hoa hồng hàng ngàn mỹ
    kim rồi mới hiểu được chân lý đó. Ông là một nghệ sĩ vẽ kiểu cho các nhà sản xuất
    vải bông và kiểu áo. Đã ba năm, ông kiên tâm xin giúp kiểu cho một nhà chế tạo
    quan trọng nhất ở Nữu Ước. Nhà chế tạo đó vẫn tiếp ông, nhưng không bao giờ
    mua giúp ông một kiểu nào hết, chỉ ngắm nghía kỹ những bức vẽ của ông rồi nói:

    "Anh Wesson, những kiểu bữa nay không dùng được".



    -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
    -90-​
  4. baovelephai

    baovelephai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    01/11/2011
    Đã được thích:
    8.849
    Đắc Nhân Tâm
    Dale Carnegie
    -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

    Sau nhiều lần thất bại, ông Wesson hiểu rằng phương pháp của ông dở, và ông đã
    theo vết xe của người khác rồi. Ông nhất định đi đường khác và bắt đầu nghiên cứu
    nghệ thuật dẫn dụ người.

    ít lâu sau, ông nảy ra một ý. Lựa năm sáu bức phác họa còn dở dang, ông chạy lại
    nhà chế tạo và nói: "Thưa ông, tôi muốn xin ông giúp tôi một việc. Tôi có vài bức
    vẽ phác đây; xin ông cho biết tôi nên thêm bớt ra sao để được vừa ý ông".
    Nhà chế tạo ngắm nghía hồi lâu không nói nửa lời rồi tuyên bố: "Để tôi suy nghĩ ít
    bữa".

    Ông Wesson nghe lời, ba ngày sau trở lại, vâng theo chỉ bảo của nhà chế tạo, về
    nhà vẽ theo ý ông ta. Kết quả: tất cả những kiểu đó đều được thu nhận.
    Từ đó trở đi, ông Wesson luôn luôn được lãnh vẽ kiểu theo ý nhà chế tạo.

    Nhà nghệ sĩ đó nói:

    "Tôi hiểu tại sao trong hàng năm trời, tôi đã thất bại. Là vì tôi muốn xui ông ấy
    mua những bức vẽ, mà tôi cho rằng hợp ý ông. Phải làm ngược lại như vậy mới
    được. Bây giờ tôi hỏi ý trước; nên ông có cảm tưởng rằng chính ông đã sáng tạo ra
    kiểu mà quả có vậy thiệt. Tôi không cần phải mất công bán kiểu của tôi, mà chính
    ông tìm mua những kiểu tự ông đã đặt".

    Khi ông Theodore Roosvelt còn làm Thống đốc tỉnh Nữu Ước, đã làm được một
    thủ đoạn kỳ dị; ông dùng cách ôn hòa khiến thủ lãnh các đảng chánh trị trong tỉnh
    vui lòng tán thành những cải cách mà trước kia họ phản kháng kịch liệt.

    Đây là phương pháp của ông: khi có một ghế quan trọng nào trống, ông mời hết
    các nhà thủ lãnh lại hỏi, theo ý nên tiến cử ai. Ông Roosevelt nói: "Trước hết, họ
    được cơ hội tiến cử một đảng viên lão luyện của họ, cho đảng họ thêm vây cánh
    trong chánh phủ. Tôi trả lời rằng người đó có lẽ không được dân chúng ủng hộ và
    nếu cử y có lẽ thất sách.

    Họ đưa ra một nhân vật khác mà tôi không ưa lắm. Tôi trả lời có lẽ người đó không
    làm hài lòng sự mong đợi của dân chúng và như vậy dân tình sẽ thất vọng mất; nên
    tìm một người khác tài năng và tư cách đủ hơn hết để giữ địa vị đó.
    Lần thứ ba, họ tiến cử một người khá hơn nhiều, nhưng vẫn chưa được như ý.



    -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
    -91-​
  5. baovelephai

    baovelephai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    01/11/2011
    Đã được thích:
    8.849
    Đắc Nhân Tâm
    Dale Carnegie
    -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------



    Tôi cảm ơn họ và yêu cầu họ gắng sức một lần cuối cùng nữa. Tức thì họ tiến cử
    một người mà chính ý tôi cũng muốn chọn. Tôi hoan hỉ nhận lời và cám ơn họ đã
    giúp tôi rất đắc lực. Tôi để họ tin rằng họ đã toàn quyền tiến cử. Rồi tôi chỉ cho họ
    thấy rằng tôi đã chiều lòng họ, và tôi tin họ sẽ tận tâm báo đáp tôi trong dịp khác.

    Và để trả ơn tôi, họ đã tán trợ những cải cách triệt để của tôi về pháp chế".

    Xin bạn nhớ kỹ điều này: Roosevelt luôn luôn hỏi ý những người cộng tác và tôn
    trọng ý kiến của họ. Mỗi lần ông bổ dụng một người vào một địa vị quan trọng,
    ông để cho thủ lãnh các đảng chính trị tưởng rằng chính họ đã lựa người đó.

    Thiện bất chuyên mỹ

    Một người bán xe hơi cũ theo học lớp giảng của tôi, cũng dùng phương pháp đó để
    bán một chiếc xe hơi cho một mối hàng người xứ Tô Cách Lan. Chỉ đã đủ kiểu xe
    mà khách hàng chẳng vừa ý chiếc nào hết: xe này hở quá, xe kia kín quá, chiếc thì
    cũ quá, chiếc thì mắc quá, chiếc quái nào cũng mắc quá... Thất vọng, người bán xe
    lại hỏi ý những bạn theo học lớp giảng của tôi.

    Chúng tôi khuyên nên bỏ ý muốn làm cho khách hàng tin theo mình. Nên để cho y
    tự định đoạt lấy. Đừng tỏ ý kiến của mình ra nữa, trái lại nên hỏi ý kiến của y...
    Làm cho y tin rằng chính y quyết định chớ không phải ta xúi y.

    Người đó theo lời. Gặp nhằm lúc mới mua lại được một chiếc mà có lẽ ông khách
    keo kia sẽ vừa ý, bèn dùng điện thoại mời ông lại cửa hàng để xin chỉ bảo giùm
    một việc.

    Khi khách hàng tới, người bán xe hỏi: "Ông giúp tôi được một việc không? Tôi
    biết ông sành về việc mua bán xe hơi lắm. Ông xét và thử giùm chiếc xe này giúp
    tôi. Và xin ông cho biết, theo ý ông, chừng bao nhiêu tiền thì nên mua".

    Mặt khách hàng tươi như hoa. Người ta đã phục tài y, lại hỏi ý kiến y. Y lái xe đi
    thử một vòng lớn, trở về tuyên bố: "Nếu có thể mua với giá 5.000 đồng thì nên
    lắm. Giá đó hời".

    - Thưa ông, nếu tôi mua được giá đó rồi để lại hầu ông, ông chịu không?

    - 5.000 đồng? Thì chịu liền chứ còn gì nữa!

    Chiếc xe bán được tức thì vì chính khách hàng đã tự tính giá lấy.



    -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
    -92-​
  6. baovelephai

    baovelephai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    01/11/2011
    Đã được thích:
    8.849
    Đắc Nhân Tâm
    Dale Carnegie
    -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------



    Cũng nhờ phương pháp đó mà một hãng sản xuất máy chiếu quang tuyến X., bán
    được máy cho một trong những nhà thương lớn nhất ở Brooklyn. Nhà thương đó
    muốn mở một phòng chiếu quang tuyến tinh hảo nhất trong nước Mỹ. Bác sĩ L. là
    người được giao trách nhiệm đảm đương công việc đó bị những nhà thay mặt đủ
    các hiệu máy lại quấy rầy. Họ thi nhau ca tụng máy của họ.

    Nhưng có một nhà sản xuất khôn khéo hơn họ nhiều vì ông ta đã thâm hiểu khoa
    dẫn dụ người. Ông viết bức thư này cho bác sĩ L:

    "Xưởng chúng tôi mới phát minh một kiểu máy mới để chiếu quang tuyến X. Cửa
    hàng chúng tôi mới nhận được lô thứ nhất. Chúng tôi biết kiểu chưa được hoàn
    toàn và muốn sửa chữa lại cho thiệt vừa ý. Cho nên xin Ngài nếu có thì giờ quá bộ
    lại xem giúp chúng tôi để chỉ bảo cho chúng tôi cách sửa đổi, ngõ hầu được giới
    chuyên môn thâu dùng, thì chúng tôi đội ơn Ngài lắm.

    Vì biết rằng Ngài rất bận việc, nên chúng tôi xin Ngài cho biết giờ nào Ngài có thể
    gia ân giúp chúng tôi để chúng tôi cho xe lại rước Ngài".

    Bác sĩ L. nói: "Tôi nhận được bức thư đó, ngạc nhiên lắm, ngạc nhiên mà cũng vui
    nữa. Từ trước, chưa có nhà chế tạo nào hỏi ý kiến tôi hết. Bức thư đó làm cho tôi
    thấy tôi quan trọng. Tuần đó, tôi bận việc lắm, nhưng tôi xin kiếu không dự một
    bữa tiệc nào để làm vui lòng nhà kỹ nghệ. Tôi lại thử máy, khi xem xét kỹ, tôi thấy
    máy tốt, có giá trị. Không ai mời tôi mua hết mà tự ý tôi, tôi ngỏ ý mua về dùng
    trong nhà thương của tôi".

    Hồi ông Wilson làm Tổng thống Mỹ quốc, đại tá House đã có rất nhiều ảnh hưởng
    trong các quyết định của Tổng thống cả trong phạm vi quốc gia lẫn quốc tế. Trong
    những vấn đề quan trọng nhất. Tổng thống Wilson cũng thường nghe theo đại tá
    House nhiều hơn cả những nhân viên trong văn phòng Ngài.

    Đại tá làm cách nào có ảnh hưởng tới bực đó? Ta nay được biết rõ nhờ đại tá đã kể
    tâm sự với một người bạn thân như sau: "Khi tôi muốn cho Tổng thống theo ý kiến
    tôi, tôi làm như vô tình tỏ ý đó ra trước mặt Ngài; tôi gieo hạt giống đó vào trong
    trí Ngài, và chỉ nói thoáng qua đủ để Ngài nghe thấy và suy nghĩ tới. Lần đầu tiên
    vì bất ngờ mà tôi thấy giá trị của phương pháp đó: Một bữa, tôi thăm Ngài tại Bạch
    Cung, tôi bày tỏ một chính sách cần phải áp dụng liền, nhưng xem ý Ngài không
    thuận. ít ngày sau, trong một bữa cơm chiều, tôi hết sức ngạc nhiên nghe Ngài đưa
    đề nghị của tôi ra, nhưng bày tỏ hoàn toàn như do sáng kiến của Ngài mà ra vậy!".

    Lúc đó, đại tá có la lên: "Thưa Tổng thống, thì chính tôi đã khuyên Ngài như vậy
    không?". Ai kia chứ đại tá House thì không khi nào ngu dại vậy. Ông không cần ai



    -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
    -93-​
  7. baovelephai

    baovelephai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    01/11/2011
    Đã được thích:
    8.849
    Đắc Nhân Tâm
    Dale Carnegie
    -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------


    khen ông hết; ông chỉ muốn sao có kết quả là được. Cho nên ông để cho Tổng
    thống Wilson tưởng rằng chính Ngài đã có quyết định đó. Hơn nữa, trước công
    chúng, ông còn tuyên bố cho mọi người biết chính Tổng thống đã có sáng kiến mới
    mẻ ấy.

    Chúng ta nên nhớ rằng những người mà ngày mai chúng ta sẽ gặp, cũng có những
    nhược điểm như Tổng thống Wilson... và ta nên thi hành những phương pháp của
    đại tá House.

    Cách đây hai mươi lăm thế kỷ. Lão Tử đã nói một câu mà độc giả nay còn nên suy
    nghiệm:

    "Nước suối và mưa nguồn đều chảy xuống sông sâu bể cả là vì núi cao mà sông và
    bể thấp.

    Người quân tử muốn tỏ đức với thiên hạ bao giờ cũng tự lùi lại sau.
    Cho nên địa vị người quân tử bao giờ cũng vượt thiên hạ, mà thiên hạ không oán
    cũng không hờn".

    Vậy muốn dẫn dụ người khác, xin bạn theo quy tắc thứ bảy là:

    "Để cho họ tin rằng họ hành động
    hoàn toàn theo sáng kiến của họ".


    -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
    -94-​

    Last edited: 14/11/2013
  8. baovelephai

    baovelephai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    01/11/2011
    Đã được thích:
    8.849
    Đắc Nhân Tâm
    Dale Carnegie
    -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------



    Chương tám

    Quy tắc này sẽ giúp bạn làm được những việc dị thường

    Xin bạn nhớ điều này: dù người hàng xóm có hoàn toàn lầm lộn nữa thì người đó
    cũng không tin rằng họ lầm, vậy đừng buộc lỗi họ; kẻ điên nào làm như vậy cũng
    được. Bạn nên ráng hiểu họ. Như vậy là bạn khôn, có đại độ và có lẽ xuất chúng
    nữa.

    Người hàng xóm đó suy nghĩ và hành động như vậy vì họ có lý của họ. Bạn ráng
    tìm nguyên nhân sâu kín đó, tự nhiên bạn sẽ hiểu hành vi của họ và có lẽ cả cá tính
    của họ nữa.

    Bạn hãy thành thật gắng tự đặt mình vào địa vị họ mà tự nhủ: "Nếu ta ở vào địa vị
    họ, ta sẽ có những tình cảm gì, sẽ có những p hản động ra sao?". Như vậy bạn đỡ
    tốn thì giờ và đỡ cả bực tức. Hơn nữa, bạn sẽ tiến được một bước lớn trong nghệ
    thuật dẫn đạo người.

    Một nhà tâm lý viết: "Thử bình tâm tự xét, bạn sẽ thấy điều mâu thuẫn sau này:
    bạn mê man chú ý tới việc riêng của bạn mà thờ ơ với hết thảy mọi việc trên thế
    giới. Xin bạn nhớ kỹ rằng trên địa cầu này ai cũng có tính đó hết. Bạn sẽ thấy như
    Lincoln và Roosevelt rằng muốn thành công trong bất cứ nghề nào - trừ nghề coi
    ngục - cần phải hiểu quan điểm của người khác".

    Một trong những sự giải trí mà tôi ưa nhất, là bách bộ hoặc cưỡi ngựa dạo chơi
    trong khu rừng gần nhà tôi. Tôi thích cây sồi lắm. Cho nên tôi đau lòng thấy mỗi
    năm những cây đó bị những đám cháy tàn phá, không phải do tàn thuốc mà do sự
    vô ý của tụi con nít chơi nghịch trong rừng, bắt chước dân lạc hậu, xếp đá làm ông
    táo để nấu nướng. Có khi cháy lan rộng, đến nỗi phải kêu lính chữa lửa tới.

    ở ven rừng, có tấm bảng dọa phạt vạ hoặc bỏ tù những kẻ nào vô ý làm cháy rừng,
    nhưng bảng đặt ở một nơi ít người đi tới, khách du lịch khó thấy được. Cũng có
    một người kỵ hiến binh đi coi rừng nhưng y không làm tròn phận sự, cho nên
    những đám cháy vẫn tiếp tục. Một lần tôi chạy lại bảo một người lính rằng có đám
    cháy, nhưng người đó uể oải trả lời rằng đám cháy không phải ở trong khu của y.
    Thấy vậy, tôi phải đích thân làm công không cho chính phủ.

    Ban đầu, mỗi khi tôi thấy một đám thanh niên đốt lửa cắm trại, tôi vội chạy lại, lo
    sợ cho những cây quý của tôi. Tôi đe họ nên coi chừng, chứ không thì ngồi tù, vì
    làm cháy rừng. Nghĩa là tôi nói cho họ giận, không cần tự đặt vào quan điểm của



    -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
    -95-​
  9. baovelephai

    baovelephai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    01/11/2011
    Đã được thích:
    8.849
    Đắc Nhân Tâm
    Dale Carnegie
    -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------



    họ. Cho nên họ bất đắc dĩ phải vâng lời, càu nhàu, oán hờn. Và có lẽ, họ chỉ đợi tôi
    quay lưng đi để nhóm lửa lại, đốt cả khu rừng cho đỡ tức.

    May thay, lần lần tôi hiểu được bản tính con người và trở nên lịch thiệp hơn, hiểu
    người hơn, đại lượng hơn. Cho nên khi thấy một bọn trẻ quây quần chung quanh
    ngọn lửa trại, tôi lại gần nói:

    "Vui không các em?... Các em nấu món gì đó?... Hồi nhỏ tôi cũng như các em,
    cũng thích đốt lửa trong rừng lắm. Mà có lẽ bây giờ tôi vẫn còn thích nữa... Nhưng
    các em cũng biết: đốt lửa ở đây nguy hiểm lắm... Anh biết, các em có ý tứ, cẩn
    thận lắm. Nhưng có nhiều kẻ vô ý hơn các em. Họ thấy các em đốt lửa, cũng bắt
    chước đốt và khi đi thì quên không dập. Rồi lửa bén tới lá khô, leo lên cây. Và nếu
    chúng ta không cẩn thận, thì khu vườn này không còn lấy một cây... Anh không ra
    lệnh cho các em đâu, không muốn quấy rầy các em đâu... Thấy các em chơi giỡn,
    anh vui lắm. Nhưng các em nên dẹp những lá khô này đi, cho nó khỏi bén cháy.
    Rồi khi đi về, nhớ lấy nhiều đất phủ lên bếp nhé? Các em nghe chứ? Và lần sau,
    các em nên làm bếp tại đằng xa kia, chỗ lấy cát kia. Như vậy không nguy hiểm...
    Thôi, cám ơn các em nhiều lắm. Chào các em... và chúc các em chơi vui nhé!''.

    Kết quả thiệt khác hẳn với lần trước. Bọn trẻ vội vàng làm theo ý tôi. Không càu
    nhàu, không oán hờn gì hết, vì tôi không bắt chúng vâng lời tôi, tôi xin chúng hợp
    tác với tôi, chúng hành động là tự ý chúng. Lần này hai bên đều hài lòng vì tôi đã
    biết trọng quan điểm của chúng.

    Lần sau, muốn xin bọn cắm trại có ý tứ một chút cho khỏi cháy rừng, hoặc muốn
    bán một món hàng hoặc mời một ông bạn dự vào một việc thiện, xin bạn hãy trầm
    tư một lúc và tự hỏi: "Họ chịu làm điều mình xin họ là vì lẽ gì?". Đành rằng như
    vậy mất thì giờ một chút, nhưng bạn sẽ được lợi nhiều vô cùng vì bạn sẽ tìm được
    cách cảm động người đó và ít khó nhọc mà kết quả mỹ mãn hơn nhiều.

    Vị giáo sư dạy khoa Thương mãi ở Đại học đường Harvard nói: "Chẳng thà đi
    bách bộ hai giờ đồng hồ trên vỉa hè trước phòng giấy của một khách hàng để suy
    nghĩ, còn hơn là bước sồng sộc ngay vào phòng đó mà không biết rõ được mình sẽ
    nói gì với người ta và không đoán trước được rằng người ta sẽ trả lời mình ra
    sao?".

    Lời đó quan trọng tới nỗi tôi muốn lặp lại một lần nữa:

    "Chẳng thà đi bách bộ hai giờ đồng hồ trên vỉa hè trước phòng giấy của một khách
    hàng để suy nghĩ, còn hơn là bước sồng sộc ngay vào phòng đó mà không biết rõ



    -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
    -96-​
  10. baovelephai

    baovelephai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    01/11/2011
    Đã được thích:
    8.849
    Đắc Nhân Tâm
    Dale Carnegie
    -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------



    được mình sẽ nói gì với người ta và không đoán trước được rằng người ta sẽ trả lời
    mình ra sao?".

    Nếu cuốn sách này chỉ giúp bạn được mỗi một điều là làm tăng năng lực hiểu thấu
    quan điểm của người khác mà không quên quan điểm của bạn, trong bất cứ trường
    hợp nào, phải, nếu cuốn này chỉ giúp bạn được bấy nhiêu thôi, thì nó cũng đã đánh
    dấu một quãng đường đầy ý nghĩa trong cuộc đời làm ăn của bạn rồi.


    ---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
    -97-​

    Last edited: 14/11/2013
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này