Đọc sách " Đắc nhân tâm "

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi baovelephai, 26/10/2013.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
8201 người đang online, trong đó có 1240 thành viên. 11:39 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 37270 lượt đọc và 660 bài trả lời
  1. Hoa_Sim

    Hoa_Sim Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/11/2010
    Đã được thích:
    23.967
    Rất hay ! =D>
    Riêng 2 câu cuối là phong cách AQ ! ;)
  2. ILikeYou70

    ILikeYou70 Thành viên gắn bó với f319.com Not Official

    Tham gia ngày:
    16/11/2013
    Đã được thích:
    450
    Vậy là thay phiên bản mới là công dã tràn sao bác Sim?
    baovelephai, Sam hoi, Hoa_Sim1 người khác thích bài này.
  3. ILikeYou70

    ILikeYou70 Thành viên gắn bó với f319.com Not Official

    Tham gia ngày:
    16/11/2013
    Đã được thích:
    450
    Bài này rất hay.
    baovelephai, Sam hoi, Hoa_Sim1 người khác thích bài này.
  4. ILikeYou70

    ILikeYou70 Thành viên gắn bó với f319.com Not Official

    Tham gia ngày:
    16/11/2013
    Đã được thích:
    450
    Mình cũng thích 2 câu cuối.
    baovelephai, Sam hoi, Hoa_Sim1 người khác thích bài này.
  5. Hoa_Sim

    Hoa_Sim Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/11/2010
    Đã được thích:
    23.967
    Ban quản trị có cái lý của họ khi thay phiên bản mới !
    Tuỳ theo góc nhìn, không phải cái lý nào cũng đúng với mọi người !
    Tương tự như việc lấy gỗ xoan thay cho gỗ sưa ở đình Cựu Quán vậy !

    http://vnexpress.net/tin-tuc/thoi-su/dinh-cuu-quan-lay-go-xoan-thay-go-sua-2970402.html

    Các nhà bảo vệ di sản văn hoá thì lên án , nhân dân cũng không đồng tình, nhưng các vị quản trị đình thì ... cứ làm , không làm thì sao có khoản chênh lệch giá giữa gỗ xoan và gỗ sưa ? :-"
    Còn khoản chênh lệch đó được sử dụng thế nào ... thì có trời mới biết ! :eek:

    Riêng tôi vẫn thích phiên bản cũ hơn !
    Ôi... bao giờ cho đến ngày xưa ?
    Ngày xưa... ( trước khi chuyển đổi ) , nam thanh nữ tú vào đây đông như trẩy hội , có bao nhiêu nhóm bạn tập trung theo sở thích ( Miu bang , Nhà Áo Tím , Nhật ký đêm , Biển Đông ... ), còn bây giờ ?
    Le que mấy mạng ... không quá năm ngón tay !

    Nghĩ mà buồn...

    :-<:-<:-<:-<:-<:-<
  6. Sam hoi

    Sam hoi Thành viên gắn bó với f319.com Not Official

    Tham gia ngày:
    04/04/2014
    Đã được thích:
    1.106
    Mời xem thống kê bên dưới để thấy MÌNH CÒN HẠNH PHÚC

    TÌM HIỂU "THẾ GIỚI CỦA CHÚNG TA”

    Nếu ta ta thu nhỏ nhân loại thế giới thành 1 làng nhỏ có 100 người thì ta sẽ có:

    * 57 người Châu Á, 21 người Châu Âu, 14 người Châu Mỹ và 8 người Châu Phi.

    * Trong đó chia ra: 52 Phụ nữ, 48 Đàn ông, 70 người da màu , 30 người da trắng.

    * Về tài sản có: 6 người sở hữu 59% tổng số tài sản của cả Làng và cả 6 người đều là người Mỹ.

    ·Trong số 100 người của làng sẽ như sau:

    ·80 người sẽ không có nhà ở cho đúng nghĩa một căn nhà.

    ·70 người mù chữ

    ·60 người sẽ không được ăn no.

    ·01 người sẽ chết trong đêm nay.

    ·02 trẻ em được sinh ra trong ngày.

    ·Chỉ có 1người có trình độ đại học trở lên.

    ·01 người có máy tính.

    ·09 người thất nghiệp

    ·Nhìn thế giới một cách cụ thể như thế, bạn sẽ thấy rằng bạn hạnh phúc hơn nhiều người, và chúng ta cần thông cảm ,chia sẻ, thân ái vì loài người vẫn còn quá nhiều bất công, khoảng cách giữa giầu nghèo quá lớn, và thiếu thốn tri thức đến mức không thể tưởng tượng.

    ·Nếu bạn có 1 căn nhà, trong tủ lạnh có thức ăn , bạn được ăn mặc tử tế…bạn đã giàu có hơn 75% nhân loại.

    ·Nếu bạn có tài khoản trong ngân hàng, có tiền trong túi.. bạn đã thuộc vào 8% những người đầy đủ trên thế giới.

    ·Nếu bạn đã từng được đi học, đang đi học, bạn biết chữ, bạn thực sự may mắn hơn ít nhất 800 triệu người.

    ·Nếu bạn có việc làm,bạn hạnh phúc hơn 600 triệu người đang thất nghiệp (hiện ở Mỹ có 14,6 triệu người.

    ·Nếu bạn lành lặn, bạn đã may mắn hơn hàng chục triệu ngừơi bị thương tật, khuyết tật và khiếm thị.

    ·Nếu sáng nay, bạn thức dậy khoẻ mạnh nghĩa là bạn đã sung sướng hơn hàng ngàn người vừa chết đêm qua.

    ·Nếu bạn chưa bao giờ trải qua chiến tranh, bạn chưa từng hấp hối vì thương tật và đói khát, chưa từng bị mất tự do trong nhà tù, thưa bạn, bạn thật sự có thể tự hào bạn là người hạnh phúc và may mắn hơn 500 triệu người trên hành tinh còn nhiều đau thương tang tóc này.

    ·Nếu bạn được đọc tài liệu này,đọc những dòng chữ này, bạn đã hạnh phúc thêm một lần nữa vì:

    1. Đã có một người bạn nào đó đã quan tâm đến bạn đã tặng bạn tài liệu này để bạn có dịp… nhìn lại mình để thấy mình là người may mắn, hạnh phúc hơn rất nhiều người.!

    2. Bạn sẽ không còn than vãn, bạn khổ quá, bạn không được may mắn như người khác.

    3. Bạn sẽ không còn trách đời, trách cha mẹ, trách số phận, trách Chúa,trách Phật vv… đã đối xử không công bằng với bạn ,vì bạn vẫn còn thiếu nhiều món chưa mua sắm được, bạn vẫn chưa bằng người lối xóm, người đồng nghiêp ,hoặc người bà con của bạn.

    4. Và bạn hãy nhớ rằng: nơi bạn đang sinh sống,xung quanh bạn và thế giới này,vẫn còn quá nhiều nơi còn chiến tranh,thương tật,thiếu thốn,nghèo khổ.đói rét,bệnh tật,khiếm thị,và đang hấp hối ở đâu đó…

    Đã có biết bao người hy sinh, đóng qua nhiều thế hệ để chúng ta có được cuộc sống như ngày hôm nay.


    Một vài hình ảnh đối lập và bất công của cuộc sống

    [​IMG]Nếu bạn đang được ăn no,mặc ấm được học hành, vui chơi thì bạn đã hơn hẳn hàng triệu người trên thế giới này...!!!


    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]




    [​IMG]
    baovelephai, minman, ILikeYou702 người khác thích bài này.
  7. Surfing

    Surfing Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    27/11/2013
    Đã được thích:
    5.126
    Qua đi rồi cuộc đời bão giông
    Là tìm thấy niềm vui trở lại. :drm1:drm1:drm1
  8. Surfing

    Surfing Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    27/11/2013
    Đã được thích:
    5.126
    LƯƠNG TÂM GIÁ BAO NHIÊU?

    Hà Tam là lái xe chở hàng hóa. Hôm nay, xe đang bon bon chạy trên đường bỗng nhiên "khực" một cái rồi dừng lại. Hỏng rồi! Hà Tam xuống xe đến bên vệ đường vác hai hòn đá to chặn bánh sau lại rồi chui vào gầm sửa xe. Khoảng hơn hai tiếng đồng hồ thì xong. Hà Tam lên xe nổ máy chuẩn bị đi tiếp.
    Đúng lúc đó có một ông lão chăn bò bên cạnh đường chạy đến đập đập tay vào cửa xe, nói rất to: "Này anh lái xe, anh đánh rơi đồ kìa!". Ông lão vừa nói vừa chỉ chỉ về phía sau xe. Hà Tam đoán ông lão nhắc đến hai hòn đá chặn bánh sau xe mà mình vác ra lúc nãy. Hà Tam toét miệng cười, nói do vội đi nên quên mất. Nói vậy song anh ta vẫn cố ý nhấn ga cho xe chạy.

    Ông lão vừa đuổi theo vừa quát to: "Anh làm người như thế à? Làm người phải có lương tâm chứ? Anh bỏ hai hòn đá to ở trên đường để cho người ta…"

    Những lời trách cứ của ông lão chăn bò bị bỏ lại cùng đám bụi phía sau xe. Hà Tam cười thầm trong bụng: Lương tâm giá bao nhiêu tiền một cân?

    Chạy hơn trăm cây số vào thành phố, đến trạm kiểm tra của cảnh sát, Hà Tam hết sờ túi này lại nắn túi nọ, tìm mãi không thấy giấy phép lái xe đâu. Hà Tam thừ người ra: Giấy phép lái xe rõ ràng là để trong chiếc ví da lúc nào cũng mang trong người, vậy sao lại tìm không thấy? Cẩn thận nhớ lại, Hà Tam mới chắc là chiếc ví da đã bị rơi khi mình chui vào gầm xe sửa chữa. Đành phải để xe lại trạm cảnh sát, Hà Tam vội vã vẫy taxi quay lại chỗ sửa xe.

    Khi quay lại chỗ sửa xe ban sáng, Hà Tam tìm khắp nơi không thấy cái ví cũng không thấy ông lão chăn bò đâu. Hai hòn đá chặn bánh xe đã được ai đó khuân vào để bên vệ đường. Trên hòn đá thấy dán mảnh giấy có mấy chữ xiêu xiêu vẹo vẹo: "Muốn lấy lại giấy tờ thì phải vác hòn đá này lên trên đồi".

    Ôi mẹ ơi! Hòn đá vừa to vừa nặng, ngọn đồi trước mặt lại vừa cao vừa dốc, vác hòn đá này liệu có bò lên được trên đó không? Hà Tam kêu to lên: "Đừng bắt ép người ta như thế! Cần bao nhiêu tiền cứ ra giá đi!".

    Khi Hà Tam vác hòn đá đến chân đồi thì thấy một cái mũ lá có kẹp một tờ giấy viết mấy chữ: "Đừng nói đến tiền, xin mời lên đồi". Hà Tam tiếp tục đi, được một đoạn lại thấy cái mũ lá cũng có tờ giấy yêu cầu Hà Tam cứ vác đá lên đồi, các chuyện khác miễn bàn. Không còn cách nào khác, Hà Tam đành phải bê hòn đá vất vả từng bước bò lên.

    Lên được đỉnh đồi thật không dễ gì. Vậy mà trên đó không thấy có người cũng không thấy giấy tờ lái xe, chỉ thấy có tờ giấy dán trên một thân cây yêu cầu Hà Tam vác hòn đá theo hướng chỉ dẫn đi xuống phía dưới.

    Xuống được dưới chân đồi vẫn không thấy giấy tờ, ngoài một tờ giấy yêu cầu Hà Tam vác hòn đá đi ngược trở lên. Cứ như thế theo hướng chỉ dẫn trên các tờ giấy, Hà Tam vác hòn đá đi qua mấy quả đồi nhỏ, mệt tưởng chết, cuối cùng mới thấy cái ví da của mình đặt trên một nấm mồ đất trơ trọi.

    Giấy tờ đủ cả, tiền bạc không thiếu một xu.
    Dưới cái ví tiền còn có một tờ giấy viết:
    "Cái ví này là do tôi nhặt được, bây giờ nó đã trở về với chủ của nó. Anh có biết vì sao tôi lại bắt anh vác hòn đá đi một quãng đường xa đến trước nấm mồ này không? Đây là mộ của con trai tôi. Một đêm hai năm trước, nó đi xe máy về nhà, vấp phải hòn đá của một kẻ nào đó không có lương tâm bỏ ở trên đường, bị ngã mà chết. Tôi đưa anh đến tận mồ của con trai tôi là mong anh hiểu rõ một đạo lý:
    " Lương tâm là vô giá, làm người có thể để mất cái gì thì mất nhưng nhất thiết không được để mất lương tâm".
    (St)
  9. Hoa_Sim

    Hoa_Sim Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/11/2010
    Đã được thích:
    23.967
    Những kẻ không có lương tâm thì làm sao hiểu được bài này ?
    Họ không có lương tâm thì làm sao mà mất ?

    Cũng như tôi , tôi không thể nào mất ngai vàng vì tôi sinh ra không phải là hoàng tử !
  10. Sam hoi

    Sam hoi Thành viên gắn bó với f319.com Not Official

    Tham gia ngày:
    04/04/2014
    Đã được thích:
    1.106
    NGƯỜI VỢ CHUNG THỦY NHẤT

    Một thương nhân giàu có có 4 bà vợ.

    Ông yêu người vợ thứ tư nhất, ông tự hào về người vợ thứ ba, ông tìm đến người vợ thứ hai như một người bạn tâm tình nhưng hầu như chẳng bao giờ chú ý đến người vợ thứ nhất…

    Ông nâng niu chiều chuộng, coi người vợ thứ tư như một món đồ trang sức quý, luôn mua sắm cho bà ta những bộ đồ sang trọng đắt tiền.

    Bốn bà vợ ông cũng rất yêu người vợ thứ ba.Ông tự hào về người vợ này và luôn muốn “khoe” vợ với bạn bè. Tuy nhiên, trong ông luôn thường trực nỗi lo sợ bà bỏ đi với người đàn ông khác.

    Ông cũng yêu người vợ thứ hai. Ông coi bà như người bạn tâm tình, người giúp ông vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Bất cứ khi nào gặp khúc mắc, ông đều tìm đến bà.

    Người vợ thứ nhất lại là người rất chân thành, chung thuỷ, luôn kề vai sát cánh bên ông lo toan chu đáo chuyện gia đình. Tuy nhiên, ông lại không yêu bà vợ thứ nhất. Mặc dù bà rất yêu ông, ông hầu như chẳng bao giờ chú ý đến bà.

    Một ngày, ông ngã bệnh. Ông tự biết rằng mình sắp từ giã cõi trần. Ông nghĩ về cuộc sống giàu sang xa hoa và tự nhủ: “Hiện mình có 4 bà vợ. Nhưng khi mình chết, lại chỉ có một mình. Thật cô đơn làm sao!”.

    Ông ta hỏi bà vợ thứ tư: “Tôi yêu mình nhất, luôn dành cho mình sự quan tâm đặc biệt và những điều tốt đẹp nhất. Tôi chẳng còn sống được bao lâu nữa, liệu khi tôi chết, mình có nguyện đi theo tôi không?”. “Không đâu” – Bà vợ thứ tư đáp lại và bước đi. Người vợ thứ ba vốn là niềm tự hào của ta, rồi cũng sẽ bước đi theo người khác, bỏ mặc ta mà thôi Câu trả lời như một nhát dao cứa vào. Ông hỏi người vợ thứ ba: “Tôi yêu bà nhiều lắm, tôi sắp chết rồi, bà có nguyện theo tôi không?”. “Không, cuộc sống vẫn đang đẹp mà. Sau khi ông chết, tôi sẽ tái hôn”. Trái tim ông run lên đau đớn. Sau đó, ông hỏi người vợ thứ hai: “Bất cứ khi nào gặp vấn đề khó khăn rắc rối gì tôi cũng đều tìm đến bà. Bây giờ tôi xin bà hãy kề vai sát cánh cùng tôi lần cuối cùng. Khi tôi chết, bà có nguyện đi theo tôi không?”. Bà vợ thứ hai trả lời: “Xin lỗi, lúc này tôi không thể giúp ông được. Nếu có, tôi chỉ đưa linh cữu ông ra mộ thôi”. Người vợ thứ hai – người bạn tâm tình thân thiết thủy chung của ta cũng chỉ khóc khi ta chết, đưa ta ra đến mộ rồi quay đầu Ông nghe câu trả lời mà như sét đánh ngang tai. Ông thực sự quá đau đớn vì người mà ông nghĩ có thể tin tưởng nhất cũng bỏ rơi ông. Bỗng có một giọng nói cất lên: “Tôi sẽ đi cùng ông, đi đến bất cứ nơi nào ông tới”. Ông dáo dác tìm kiếm chủ nhân của giọng nói và nhận ra đó chính là người vợ thứ nhất, người mà chẳng mấy khi ông để ý tới. Trông bà gầy và xanh xao quá. Rưng rưng xúc động, ông nói: “Đáng lẽ ra trước đây tôi phải chăm sóc bà nhiều hơn nữa”. Chỉ có duy nhất người vợ cả, người thường bị ta bỏ mặc, lãng quên khi sống… là kiên quyết đi theo, yêu thương ta cả cuộc đời.

    Mỗi chúng ta ai cũng có 4 bà vợ. Bà vợ thứ tư chính là thân thể của chúng ta. Cho dù ta có chăm chút, trau chuốt đến mấy, rồi nó cũng rời bỏ ta khi ta chết. Còn bà vợ thứ ba? Đó chính là của cải, địa vị. Khi chúng ta chết, chúng sẵn sàng đi theo người khác. Bà vợ thứ hai chính là gia đình và bạn bè. Cho dù có thân thiết đến mức độ nào, khi ta chết, họ cũng chỉ khóc đưa ta ra mộ mà thôi. Bà vợ thứ nhất chính là tâm hồn ta, thường bị lãng quên khi ta chạy theo tiền tài, địa vị, danh vọng, của cải, nhưng nó sẽ theo ta suốt cuộc đời. Tốt hơn hết là nuôi dưỡng tâm hồn ngay từ bây giờ, vì đó là “người” thân tín nhất bên ta. Đừng để phải hối hận vì đã lãng quên nó.

    (st)
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này