Hiểu về trái tim

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi Binh Yen, 01/12/2014.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
8437 người đang online, trong đó có 521 thành viên. 18:54 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 77478 lượt đọc và 1578 bài trả lời
  1. chilee

    chilee Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    25/02/2014
    Đã được thích:
    22.604
    Làm thêm này nửa Binh Yen nhỉ!@};->:D<
    nhạc nga thấy mấy bài êm dịu cũng hay hay! phù hợp với nhà @Binh Yen@};-:p
  2. Binhminhseden

    Binhminhseden Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    04/04/2014
    Đã được thích:
    20.003
    VCSC: Công ty môi giới Việt Nam vẫn đánh giá thấp cổ phiếu ngân hàng
    VCSC cho rằng hệ thống ngân hàng không còn rủi ro mang tính dây chuyền. Nếu nhà đầu tư muốn có một cái nhìn lạc quan đối với triển vọng kinh tế Việt Nam, sức tăng trưởng ấn tượng của ngành hàng tiêu dùng, lĩnh vực ngân hàng sẽ phát triển mạnh nhất trong thời gian tới.
    http://vinacorp.vn/news/vcsc-cong-t...an-danh-gia-thap-co-phieu-ngan-hang/ct-569068
  3. chilee

    chilee Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    25/02/2014
    Đã được thích:
    22.604
    :-j:-j:-j bửa nào SUI có dịp đi xuống SG chilee dẩn SUI đi đầm sen đạp zịt Sui hi! :D>:D< giờ không còn gì đâu nửa mà ế [-O<[-O<[-O<!
    Binhminhseden đã loan bài này
  4. Binh Yen

    Binh Yen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    26/08/2014
    Đã được thích:
    180.443
    CHO BÕ LÚC TRĂM NĂM


    Đời ngắn lắm cầm tay nhau chưa đủ
    Nói làm chi lời chia cách vực sâu,
    Hắt hơi thở là tạ từ cuộc lữ
    Dẫu muốn tìm, chẳng dễ gặp nhau đâu!

    Ngày ngắn lắm chưa cười đêm đã xuống
    Sao ta hoài ước muốn chuyện.. sương tan,
    Sao chỉ thấy ngày mai là hạnh phúc
    Còn Bây Giờ, để phai úa thời gian?

    Em dẫu biết đời chẳng chi thường tại
    Sao vẫn buồn ngây dại giữa hư hao.
    Khi sân khấu tấm màn nhung khép lại
    Kiếp huy hoàng, lộng lẫy.. cũng chiêm bao.

    Đời ngắn ngủi sao lời thương chưa nói?
    Ngại ngần chi, người đang rủ nhau đi.
    Ai khóc ngất tiễn ai vào mộ địa
    Bởi niềm thương dấu nhẹm lúc đương thì...

    Đời quá ngắn thương nhau còn chưa đủ
    Bận lòng chi bao oán hận bâng quơ..
    - Ta cười bóng trong gương cười trở lại
    Lòng yêu thương thành biển rộng vô bờ.


    THÍCH TÁNH TUỆ
    Last edited: 04/12/2014
    Binhminhseden đã loan bài này
  5. Binh Yen

    Binh Yen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    26/08/2014
    Đã được thích:
    180.443

    Biết đủ


    Càng ngày, ta thấy mình dần biến thành những cỗ máy vô tri, không còn cảm nhận những gì đang biểu hiện trong dòng cảm xúc, trong tân tư và những giá trị màu nhiệm của cuộc sống đang diễn ra xung quanh .
    Vậy mà lúc nào chúng ta cũng tin rằng mình đang xây dựng một tương lai rất vững vàng và sáng sủa. Làm sao nắm bắt được tương lai nếu hiện tại ta không nắm bắt được

    Tất cả những vật chất kia chỉ đem tới sự thoải mái dễ chịu trong cuộc sống, nó không phải là lý do lớn nhất để ta sống.


    Tương lai đi về đâu

    Hai thập kỷ qua, hàng loạt nghiên cứu xã hội và tâm lý học cho thấy không có mối quan hệ thực sự giữa số tiền kiếm được mà mức độ thỏa mãn có được. Người ta cảm thấy hụt hẫng khi bỏ ra quá nhiều thời gian và năng lực để tích cóp tiền bạc, nhưng cảm giác sung sướng ấy thật cạn cợt và lại tan biến rất nhanh. Dần dần, con người không còn tin tưởng và định nghĩa những cảm giác thỏa mãn vật chất chính là hạnh phúc nữa. Người ta đã tỉnh táo nhận ra rằng tiền bạc không những không mua được hạnh phúc, mà còn có thể hủy diệt cả hạnh phúc.

    Quả thật như vậy, Từ khi ta háo hức phát triển ngành công nghiệp để cho ra những sản phẩm cao cấp phục vụ sự hưởng thụ tang tiến của mình, cũng chính là lúc ta mất dần tính chủ quyền sống. Thời gian để phục vụ cho công việc đã lấn át hết thời gian cho những sinh hoạt căn bản nhất của con người. Túy có đầy đủ tiện nghi nhưng ta không thể tận hưởng. Lúc nào ta cũng bận rộn với công việc, với khách hang. Ta không có thời gian chăm sóc sức khỏe, không có cơ hội trò chuyện với mọi người, không có điều kiện học hỏi them kinh nghiệm sống, khong thu xếp được những bữa cơm gia đình đầm ấm, không thể lắng nghe và thẩu hiểu những người thân sống bên cạnh. Tệ hại nhất là lòng tham phát triển không ngừng và hang loạt phẩm chất đạo đức cũng bị bào mòn từ đó.

    Ta thấy mình dần biến thành những cỗ máy vô tri không còn cảm nhận tinh tế trước những biểu hiện trong cảm xúc, trong tâm tư và những giá trị màu nhiệm của cuộc sống. Vậy mà lúc nào ta cũng tin rằng mình đang xây dựng một tương lai rất vững vàn và sang sủa. làm sao nắm bắt được tương lai nếu ngay cả những gì đagn diễn ra trong hiện tại mà ta cũng không nắm bắt được? Nhiều khi có người hỏi ta có thấy mùa thu vừa qua đpẹ không thì ta ngẩn ngơ như kẻ xa lạ từ đâu tới: “Ủa, mùa thu đã đến rồi à, tôi bận quá nên có hay biết gì đâu”. Nhưng rồi ta cũng chẳng buồn chú tâm hay tiếc nuối, vì với ta đó là những quan tâm xa xỉ, phi kinh tế. Duong như bây giờ bất cứ điều gì ta làm cũng đều được toan tính rất kỹ lưỡng, xem những việc ấy có đem tới lợi lộc gì không.

    Có khi ta cho rằng thà hy sinh đời mình để đời con cháu được sung sướng thì cũng xứng đáng. Nhưng hành trang vào đời của một người trẻ đâu cần phải là số tài khoản ngân hàng cao ngất. Điều con trẻ cần hơn hết là sự quan tâm, thấu hiểu và chia sẻ với những gút mắc và mơ ước của chúng về cuộc sống. Con cái cần có một gia đình hạnh phúc để nương tựa và học hỏi. Tài sản của cha mẹ để lại chưa hẳn là điều kiện tốt. Nó dễ khiến sinh ra tâm lý ỷ lại, lười biếng phấn đấu và dễ dàng lao vào sự hưởng thụ. Rốt cuộc, cha mẹ hy sinh cho con cái nhưng con cái lại oán trách cha mẹ. Chúng nghi ngờ cách tích góp tiền bạc kia thật sự là vì chúng hay là vì lòng ham muốn làm giàu không thể cưỡng lại của cha mẹ. Những người trẻ ấy chắc chắc sẽ rất lạc lõng khi bước vào đời, vì họ không biết đi đâu và không biết tin vào đâu.

    Có lẽ quan niệm “cực trước sướng sau” vẫn còn in khắc sâu đậm trong trí não của nhiều người. Nhưng ta hãy thử tìm hỏi những người đang ở tuổi về hưu xem họ có thật sự hưởng nhàn, hay là họ đang sống trong sự cô đơn lạc long? Cái họ đang cần là được hiểu và được thương, nhưng chính tính độc tài và thói quan ngờ vực là hậu quả của cuộc tranh chấp khốc liệt về kinh tế đã đẩy họ ra khỏi vòng tay của những người thân mất rồi. Vật chất đủ đầy đôi khi chẳng còn ý nghĩa gì với họ nữa, thậm chí họ rất chán ngán và muốn lánh xa. Niềm khao khát lớn nhất của họ bây giờ chính là được trở về thời tuổi trẻ để sống thật tươi cui, thật hay và thật đẹp. Cái hay và cái đẹp mà họ đã để cho dang dở đó chính là tình yêu, là tình Huynh đệ, là một việc gì đó ý nghĩa cho đời.

    Kinh tế và phi kinh tế

    Chủ nghĩa thực dụng được hình thành vào khoản giữa thế kỷ 19 và phát triển rầm rộ vào thế kỷ 20, nổi bật nhất là ở Mỹ. Chủ nghĩa này đề cao kinh nghiệm và hiệu quả, trong đó mọi hành động của con người là vì mục đích tìm kiếm lợi nhuận. Vì nó thỏa mãn được nhu cầu hưởng thụ vô cùng của con người nên đã nhanh chóng nhận được sự ủng hộ nhiệt liệt của mọi tầng lớp. Nó vượ qua hẳn chủ nghĩa duy vật và của chủ nghĩa duy tâm, bác nỏ những vấn đề cơ bản của triết học hay tôn giáo vốn được đặt ra từ nhiều thế kỷ trước. Từ nền tảng đó, người ta mới phân định rạch ròi giữa kinh tế phi kinh tế.

    Những gì có thể đem tới lợi nhuận thì gọi là kinh tế, còn những gì không đem tới lọi nhuận hay tổn thất là phi kinh tế. Thí dụ, trong một buổi gặp gỡ bạn bè mà khai thác được nhiều thông tin bổ ích, hoặc ít nhất có them những quan hệ tốt có thể hỗ trợ cho công việc làm ăn thì người ta gọi buổi gặp gỡ đó là xứng đáng, là thực tế. Còn tốn mấy tiếng đồng hồ mà chỉ nghe toàn là những câu chuyện thương tâm, hay nhắc lại những kỷ niệm xa xưa cũ rich, hoặc chỉ đơn giản là uống trà ngắm cảnh thôi thì đối với họ quả là một sự lãng phí, phi thực tế. Phi thực tế tức là phi kinh tế. Bây giờ người ta dùng chữ “thực tế” để chỉ cho kinh tế. Người không thực tế là người không có đầu óc kinh tế.

    Những người làm kinh tế phải luôn ý thức loại trừ những vấn đề lien quan tới tình cảm. Không có chuyện nhường nhịn hay cảm thong trong khi làm ăn. Tất cả đều phải đi theo những nguyên tắc rạch ròi. Nhưng ai làm kinh tế, con người hay cỗ máy? Nếu là con người thì phải được bồi dưỡng sức khỏe, phải được nghỉ ngơi, phải được quan tâm nâng đỡ, phải được thấu hiểu và thương yêu chứ. Ta đừng có vội cho đó là những thứ phi kinh tế. Vì nếu không có nó thì ta không thể làm kinh tế, và cũng sẽ chẳng có cái gì là nều kinh tế cả. Những bản năng của con người vốn luôn bảo vệ cái tôi ích kỷ, nên người ta thà chịu hy sinh tình cảm hơn kinh tế. Vì làm kinh tế thì mình có thể bỏ túi riền, còn thương yêu thì phải san sẻ bớt. Biết bao cuộc tình tan vỡ, Huynh đệ tương tàn, chiến tranh giữa các sắc tột cũng vì mức ảnh hưởng quá lớn của kinh tế trong nhận thức của con người.

    Cho nên, kinh tế lớn mạnh là đồng nghĩa với khổ đau của con người lớn mạnh. Người ta biết nói không có kinh tế thì tình cảm sẽ khó bền vững, nhưng người ta lại quên rằng không có tình cảm thì kinh tế cũng trở thành vô nghĩa. Làm giàu để làm gì khi ta không thể sống vui tươi, bình yên, hạnh phúc và trãi lòng ra với mọi người?

    Tìm một lối đi

    Cái luẩn quẩn nhất của con người trong thời đại này chính là không xác định được cái gì là phương tiện và cái gì là mục đích sống. Tất cả những vật chất kia chỉ đem tới sự thoải mái dễ chịu hơn trong cuộc sống, nó không phải là lý do lớn nhất để ta sống. Ta sống vì ta là một sinh linh, một thực tại mầu nhiệm, nên ta cần được phát huy đúng bản chất của mình là được thảnh thơi, bình yên và hạnh phúc. Bất kỳ hành vi nào của ta, dù thương yêu hay làm kinh tế cũng phải phản ánh được mục đích cao cả ấy. Không thể nói ta đang còn bận làm ra phương tiện, để năm hay mười năm nữa thì ta mới nắm được mục đích. Bây giờ ta còn kẹt cứng trên phương tiện, bị phương tiện khống chế đến phờ phạc, thì làm sao ta dám chắc sẽ dùng nó để đạt được mục đích? Với thái độ sống như thế thì rất có khả năng ta sẽ ngã quỵ và chết gục ngay trên chính phương tiện ấy.

    Bhutan là một trong những nước nghèo nhất thế giới. Nhưng lúc nào họ cũng có sẵn nụ cười trên môi và luôn cảm thấy hạnh phúc với cuộc sống hiện tại. Người dân nơi này ý thức rằng một đất nước phát triển không có nghĩa là phải hy sinh môi trường hay hạnh phúc cộng đồng. Cho nên, họ đặt ra tiêu chí GNH (Gross National Happiness – tổng hạnh phúc quốc gia) để có thể chạm được mục đích của đời sống ngay trong thực tại, mà không cần thông qua con đường viển vông và đầy nguy hiểm của vật chất cao cấp. Nhờ “không giống ai” mà đời sống của họ rất an ninh, mức độ tội phạm hay ly dị rất thấp, và hơn hết là họ tận hưởng giá trị cuộc sống từng ngày nên tuổi thọ rất cao.

    Lối xây dụng hạnh phúc này ngày càng thu hút sự chú ý của nhiều nước phát triển. Họ bắt đầu tập lắng nghe những khát khao sâu sắc của người dân mà quyết định giảm chí số GDP (Gross Domestic Product – tổng sản phẩm quốc nội), để mọi người giảm giờ làm mà có cơ hội trở về với những sinh hoạt căn bản trong cuộc sống. Tại Anh, khoảng 81% người dân đề nghị chính phủ chỉ nên tập trung vào việc làm cho người dân sống hạnh phúc hơn là giàu có. Họ yêu cầu cấm quảng cáo nhằm vào đối tượng trẻ con để hạn chế khuynh hướng tôn sung vật chất. Còn Nhật Bản thì hoảng hốt khi nhìn lại mức độ tội phạm và làm việc tang giờ không hề giảm so với thập niên 80, mạc dù kinh tế của họ đứng nhất nhì thế giới. Các vị lãnh đạo cấp cao đã nhìn vào tấm gương sống “biết đủ” của Bhutan nên đã mạnh dạn lên nhiều dự án “làm ít hơn, chơi nhiều hơn” để chỉ số GDP luôn song hành với chỉ số GNH. Nghĩa là kinh tế phải đi liền với hạnh phúc.

    Vấn đề “hạnh phúc quốc gia” cũng đã thu hút sự quan tâm của nhiều thành phần xã hội, từ nhà kinh tế, triết gia, bác sĩ tâm lý, nhà sinh vật học và cả nhà tâm linh. Nhưng thực tế cho thấy xây dựng GNH khó gấp trăm ngàn lần so với GDP. Bởi vì trước tiên con người cần phải có ý thức đúng đắn về giá trị hạnh phúc, rồi phải trải qua một thời gian khá lâu để thuần phục bản năng hưởng thụ quá lớn của mình thì mới đủ sức gạt bỏ bớt những phương tiện hấp dẫn. Thay đổi thói quan để giảm bớt những cảm xúc tốt là một thách đố rất lớn. Nhưng nếu toàn xã hội cùng làm thì khó khan ấy sẽ dần được chấp nhận và hóa giải.

    Việt Nam cũng đang dành mọi ưu tiên để phát triểu kinh tế và quyết tâm đưa nó đến đỉnh cao. Nhuuwng nếu ta ý thức được giá trị hàng đầu của hạnh phúc thì vẫn còn phải hy sinh vật chất, mãi là một quốc gia không giàu có thì ta cũng vui vẻ chấp nhận. Ta nhất định không thể sống thiếu thốn tình cảm và hạnh phúc. Theo gương những quốc gia khác, ta không thể “bắt cá hai tay”. Vậy từ bây giờ ta phải loại trừ ngay chủ nghĩa thực dụng và dồn năng lượng quay về xây dựng nếp sống văn minh tâm hồn. Chỉ có nếp sống ấy mới giúp ta luôn tìm thấy chính mình, gạn lọc những cáu bẩn phiền não và nuôi dưỡng những hạt giống tốt đẹp của tâm hồn. Trong không gian ấy, con người luôn ý thức rằng mọi thứ luôn có mặt trong một thứ, nên chủ nghĩa cá nhân được thay thế bằng tình nhân ái bao la. Đó chính là hạnh phúc cao đẹp nhất của con người.

    Chờ đợi một chính sách ban hành để mọi người cùng làm thì sẽ rất lâu. Phần lớn mọi người vẫn chưa tin sống ít vật chất là có thể hạnh phúc, và nhiều người vẫn cho rằng con người phải đạt tới đỉnh cao vật chất thì mới chịu quay trở lại giá trị tinh thần. Nhưng thực tế cho thấy “nhà giàu cũng khóc”, và chẳng có mấy ai muốn từ bỏ lối hưởng thụ cao cấp. Một khi lòng tham của con người đã giãn nở ra rồi thì rất khó thu lại. Và khi ấy thì ta còn hồn phách nữa đâu để cảm nhận và giữ gìn những giá trị hạnh phúc. Mảnh đất tâm của ta đã khô cằn và chai sạn bởi cái gọi là nhu cầu vật chất mất rồi.

    Hãy xem lại bức tranh hạnh phúc mà cụ Nguyễn Du đã vẽ sẵn cho chúng ta: “Một nhà chung chạ sớm tră/ Gió trăng mát mặt muối dưa chay lòng/ Bốn bề bát ngát mênh mông/ Triều dâng hôm sớm mây hồng trước sau” (Truyện Kiều). Thực tập đời sống biết đủ là cơ hội duy nhất để ta còn khả năng quay về thừa hưởng những tài sản lớn lao mà đất trời đã ban tặng cho ta. Những tài sản ấy đủ để làm nên đời sống ý nghĩa của một kiếp người. Một kiếp người rất ngắn ngủi. Không ai biết được mình sẽ sống bao lâu, vì thế xin đừng hững hờ với nó để lao theo vật chất. Ngày mai nếu phải ra đi mà ta chưa kịp sống sâu sắc cho ra một kiếp người đó thì chẳng phải là niềm ân hận rất lớn hay sao?

    Ngày hôm qua đi đâu
    Ta bỏ quên hạnh phúc?
    Còn đây trong xanh xao
    Giấc mơ buồn thổn thức.


    --- Gộp bài viết, 04/12/2014, Bài cũ: 04/12/2014 ---
    Đẹp trai thía sao ế được Chiile hỉ?:D@};-
    Binhminhseden đã loan bài này
  6. chilee

    chilee Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    25/02/2014
    Đã được thích:
    22.604
    X_XX_XX_X quá đê! Avatar thui ! ngoài xấu goắc hà!:-j:-j:-j ế thiệt rùi bạn hiền ah!:((:D
    Binhminhseden đã loan bài này
  7. Binh Yen

    Binh Yen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    26/08/2014
    Đã được thích:
    180.443
    Vậy để mình làm mai cho nhé, bạn thích mẫu phụ nữ nào nè. :D@};-:bz
    --- Gộp bài viết, 04/12/2014, Bài cũ: 04/12/2014 ---
    --- Gộp bài viết, 04/12/2014 ---
    --- Gộp bài viết, 04/12/2014 ---

    Last edited: 04/12/2014
    Binhminhseden đã loan bài này
  8. chilee

    chilee Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    25/02/2014
    Đã được thích:
    22.604
    Có hem bạn hiền!@};- đừng làm chilee mừng hụt nghen!:-bd còn về mẩu người thì chilee bó tay bạn hiền ui ! chilee đang thuôc diện Sale off rùi mừ>:D dạng triệt buộc :D
    Binhminhseden đã loan bài này
  9. vietbq87

    vietbq87 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa Not Official

    Tham gia ngày:
    20/10/2014
    Đã được thích:
    11.148
    Chúc cả nhà ngủ ngon.
    Khavienthanh, Jayce, SuSuCaRot5 người khác thích bài này.
  10. Binhminhseden

    Binhminhseden Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    04/04/2014
    Đã được thích:
    20.003
    LỜI KHẤN NGUYỆN

    Kính lạy mười phương Phật
    Kính lạy mười phương Pháp
    Kính lạy mười phương Tăng
    Xin chứng giám lòng con
    Với tất cả tâm thành
    Dâng lên lời khấn nguyện.


    Xin cho con mãi mãi
    Lòng tôn kính vô biên
    Hơn núi biển mông mênh
    Dâng lên mười phương Phật.


    Xin cho con mãi mãi
    Lòng thương yêu không cùng
    Trải thế giới tam thiên
    Đến chúng sanh vô tận.


    Xin cho khắp muôn loài
    Sống yên lành bên nhau
    Không ganh ghét oán thù
    Không chiến tranh giết chóc.


    Xin cho kẻ bất thiện
    Biết tin có luân hồi
    Có nghiệp báo trả vay
    Để hồi đầu hướng thiện.


    Xin kẻ mù được sáng
    Kẻ điếc lại được nghe
    Kẻ nghèo được ấm no
    Kẻ ốm đau bình phục.


    Xin cho loài cầm thú
    Thoát được nghiệp ngu si
    Tái sanh vào cõi người
    Biết tu theo Phật Pháp.


    Các vong linh vất vưởng
    Trong cõi giới u huyền
    Thoát nghiệp đói triền miên
    Quy y và siêu thoát.


    Xin cho nơi địa ngục
    Chúng sanh đang đoạ đày
    Khởi được tâm từ bi
    Để xa lìa cảnh khổ.


    Cúi lạy Mười phương Phật
    Chư Bồ-tát Thánh Hiền
    Đem chánh pháp thiêng liêng
    Sáng soi nghìn thế giới.


    Cho chúng con mãi mãi
    Dù sinh về nơi đâu
    Đều gặp pháp nhiệm mầu
    Để nương theo tu tập.


    Cho con biết khiêm hạ
    Biết tôn trọng mọi người
    Tự thấy mình nhỏ thôi
    Việc tu còn kém cỏi.


    Cho tay con rộng mở
    Biết san sẻ cúng dường
    Biết giúp đỡ yêu thương
    Đến những người khốn khó.


    Xin cho con bình thản
    Trước nghịch cảnh cuộc đời
    Dù bị mắng bằng lời
    Hay bằng điều mưu hại.


    Xin tâm con sung sướng
    Khi thấy người thành công
    Hoặc gây tạo phước lành
    Như chính con làm được.


    Cho con biết im lặng
    Không nói lỗi của người
    Chỉ lặng lẽ dùng tâm
    Cầu cho người hết lỗi.


    Xin vòng dây tham ái
    Rời khỏi cuộc đời con
    Để cho trái tim con
    Biết yêu thương tất cả.


    Cúi lạy Mười phương Phật
    Đau khổ đã nhiều rồi
    Vô lượng kiếp luân hồi
    Đắng cay và mỏi mệt.


    Nay con dâng lời nguyện
    Giải thoát, quyết tìm về
    Giác ngộ, quyết lìa mê
    Độ sinh, đền ơn Phật.


    Xin cho con giữ vững
    Được chí nguyện tu hành
    Không một phút buông lơi
    Không một giờ xao lãng.


    Xin vẹn toàn giới hạnh
    Với thiền định lắng sâu
    Với trí tuệ nhiệm mầu
    Xoá tan dần chấp ngã.


    Xin cho con tỉnh táo
    Không kiêu mạn tự hào
    Dù tu tiến đến đâu
    Vẫn tự tìm chỗ dở.


    Nguyện cho con đi mãi
    Không đứng lại giữa đường
    Đến tuyệt đối vô biên
    Tâm đồng tâm chư Phật.


    Rồi trong muôn vạn nẻo
    Của sinh tử luân hồi
    Con mãi mãi không thôi
    Độ sinh không ngừng nghỉ.


    Cúi lạy Mười phương Phật
    Xin chứng giám lòng con
    Lời khấn nguyện sắt son
    Dâng lên ngôi Tam Bảo.


    Nam-mô Bổn Sư Thích-ca Mâu-ni Phật.






    (SƯU TẦM)
    Khavienthanh, Jayce, SuSuCaRot5 người khác thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này