Hiểu về trái tim

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi Binh Yen, 01/12/2014.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
5408 người đang online, trong đó có 542 thành viên. 18:22 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 3 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 3)
Chủ đề này đã có 72564 lượt đọc và 1585 bài trả lời
  1. Jayce

    Jayce Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    04/11/2014
    Đã được thích:
    7.128
  2. Hu_Nguyen

    Hu_Nguyen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    13/12/2014
    Đã được thích:
    3.940
    BM mà nghe thấy lời này của @Tulacoiphuc pt , có lẽ cậu ấy rất lấy làm cảm kích vì @Tulacoiphuc pt không nghĩ sai về cậu ấy....
    vannghe, DungTri86, suutapdoco3 người khác thích bài này.
  3. Tulacoiphuc pt

    Tulacoiphuc pt Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    28/10/2014
    Đã được thích:
    2.711
    Em ko bao giờ dám nghĩ sai về ai cả ,em dù còn ngốc ,ko hiểu hết những từ hán việt ,nhưng câu "tiên trách kỷ ,hậu trách nhân " thì em nghĩ là "trước trách mình sau trách người" .
    Em chỉ thấy sao nói vậy thôi .Cái tên của người (dù là nick)cũng phần nào thể hiện con người hay ý trí ,niềm mong muốn của người đó .
    Văn tức là người ,Người văn hay chữ tốt thì ho ra thơ ,thở ra văn .Người giỏi thì giọng văn rất khiêm cung
    ,người vui vẻ thì giọng văn vui nhộn ,người nóng tính thì cách hành văn cũng nóng
    Người hiền hòa thì từng câu chữ cũng nhu mì ...
    Bác Hào Bụi thì có lúc hào sảng ,có lúc bụi bặm ... và cao ngạo .
    Nếu như Bác ý ko muốn thay đổi thì kệ thôi ,Tu ko quan trọng,cũng ko muốn quen cái người mà đùa cợt để hạ thấp đến 1 nửa con dân Việt !
    vannghe, DungTri86, Binh Yen3 người khác thích bài này.
  4. Hu_Nguyen

    Hu_Nguyen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    13/12/2014
    Đã được thích:
    3.940
    Hư Nguyên rất mong muốn được học hỏi từ @Tulacoiphuc pt những vấn đề về Phật học ạ, mong rằng bạn bỏ chút ít thời gian để chỉ giáo giúp mình......để mình mở mang thêm Trí Huệ ạ....
  5. Tulacoiphuc pt

    Tulacoiphuc pt Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    28/10/2014
    Đã được thích:
    2.711
    Dạ Tu mới chỉ đang thích tu chứ còn rất kém cỏi ạ ,Tu ko dám chỉ bảo cho ai ,chỉ chân thành chia sẻ chút vốn hiểu biết còm cõi của mình để ngày càng tinh tấn hơn trong đường đời đường đạo ạ !
  6. cogiko

    cogiko Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    11/12/2013
    Đã được thích:
    24.127
    Đồng ý với bạn về việc hành văn.

    Không biết trước đây bạn với bác hb có vấn đề gì không hay những gì bác ấy viết về bm như thế nào. Nếu chỉ xét về việc bác ấy nói người ta tự chạy tới thì mình nghĩ 1 nửa là đùa và một nửa là thật nhưng vấn đề đó xảy ra trong cuộc sống chứ không phải trên f319. Đây là những cảm nhận của mình khi đọc đoạn đó.
    --- Gộp bài viết, 14/12/2014, Bài cũ: 14/12/2014 ---
    Thêm một vấn đề nữa là chị by đã không có vấn đề và chị muốn mọi chuyện vui vẻ thì đừng nhắc tới nữa.
    vannghe, Jayce, DungTri863 người khác thích bài này.
  7. haobui688

    haobui688 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    24/03/2014
    Đã được thích:
    75.604
    @Binh Yen từ nay anh sẽ ko vào hay cmt gì ở pic của em nữa ... anh đã rất nhẫn nhịn ko phải vì anh sai hay anh ko đối đáp được lại mấy cái trò trẻ con và lố bịch đó ... mà là anh ko chấp và ko muốn pic em ồn ào nữa ... kẻ nào đứng sau mấy cái trò ném đá dấu tay này ... rồi gieo nhân nào sẽ gặp quả đó thôi ... bye em @};-:-h
    vannghe, vietbq87Binh Yen thích bài này.
  8. Binh Yen

    Binh Yen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    26/08/2014
    Đã được thích:
    173.257
    @DungTri86 , @haobui688 , @Binhminhseden , @Tulacoiphuc pt và tất cả các bạn nếu có ghé qua nơi đây.
    Nếu các bạn không nghĩ rằng mình hoàn hảo ..., nếu các bạn thấy rằng mình vẫn cần phải học hỏi ...và nếu các bạn luôn muốn đem đến những điều tốt đẹp cho người khác ... thì xin hãy dành chút ít thời gian để nghe hay đọc kỹ bài viết " Phán xét" trong tác phẩm hiểu về trái tim nhé.
    BY đã đọc rất nhiều lần rồi và mình hy vọng sau khi nghe hay đọc xong, các bạn sẽ rút ra được những điều bổ ích cho mình .

    Chúc các bạn một buổi tối bình yên và hạnh phúc!@};-%%-

    @};-@};-@};-@};-@};-


    Phán Xét


    Từ khoảng cách nhận xét đến phán xét rất gần. Nhận xét dù vẫn dựa trên nhận thức và cảm xúc của riêng mình nhưng vẫn chưa có tính chất ấn định lời nhận xét ấy là không thể thay đổi được nữa như phán xét.
    Nhận xét có đúng sai thì phán xét cũng có đúng sai , và cũng như nhận xét, những lời phán xét thường để lên án hay buộc tội kẻ khác chứ ít khi để nâng đỡ.

    Phán xét dù đúng đắn đến đâu thì nó cũng là lưỡi gươm sòng phẳng cắt đứt tình thâm, tạo thêm sự cách biệt giữa mọi cá thể trong cùng bản thể.

    Thói quen phát xét

    Có khi ta vượt hàng trăm dặm đường xa để được ngắm hoa anh đào, nhưng khi tới noi ta đã thất vọng vì nó không nở rộ như những năm trước. Đi giữa rừng hoa anh đào thơ mộng mà ta không cảm thấy thích thú và nhiệt tình ngắm từng cánh hoa như bao người khác. Nhìn hoa anh đào hiện tại ra lại tiếc nhớ đến hoa anh đào quá khứ, nén long cứ dâng lên cảm giác hụt hẫng và buồn chán. Khi có người hỏi ta năm nay hoa đào nở như thế nào thì ta không ngần ngại đưa ra nhận xét: “Rất tệ! Không bằng một nửa mấy năm trước”. Nếu hoa anh đào nghe được những lời nhận xét ấy chắc nó sẽ rất buồn. Dù năm nay nó không thể nợ rộ như mọi lần, nhưng nó vẫn phải nếm trải cái lạnh thấu xương của tiết trời mù đông thì mới tung cánh tỏa hương được. Nó đã cố gắng hết sức để làm tròn trách nhiệm, nhưng nó không thể thay đổi tình trạng khí hậu theo ý của nó được.

    Nhưng tại sao ta lại đòi hỏi hoa anh đào phải như thế này hay như thế kia? Ta đã làm gì cho hoa anh đào chưa, hay chính ta đã góp phần tàn phá môi sinh để cho khí hậu biến đổi thất thường, khiến cho hoa đào trở nên như vậy. Lỗi tại ta hay tại hoa anh đào? Và có phải năm nay ai ngắm hoa anh đào cũng mang tâm trạng đầy phiền muộn như ta không?

    Nhìn lại, ta thấy mình thường xuyên buông ra những lời vô trách nhiệm như thế. Lẽ dĩ nhiên, cuộc sống luôn cần có những nguyên tác hay tiêu chuẩn căn bản để tạo nên sự cân đối và bình ổn. Nhưng đâu phải bất cứ điều gì cũng cần đưa vào tiêu chuẩn. Mà dù là tiêu chuẩn thì nó cũng chỉ có tính tương đối, nởi nó được dựa trên tâm thức của mỗi xã hội trong từng thời đại mà đặt ra. Không có một tiêu chuẩn nào để ngắm hoa anh đào hay thưởng thức vẻ đẹp vả. Tất nhiên, ta có quyền đưa ra nhận xét của riêng ta, không ai có thể kết tội ta nếu nhận xét ấy chẳng hại gì. Nhưng chính thái độ phán xét vô tình ấy sẽ khiến ta đánh mất con mắt trong sang để nhìn vào thực tại. Không những ta không thấy được thực tại, mà ta còn phủ lên nó một cái nhìn so sánh khi them vào đó thái độ yêu ghét của bản ngã. Nhận xét để giúp nhau tiến bộ hơn, làm cho cuộc đời tươi đẹp hơn, khiến cho chúng ta gần gũi với đất trời hơn thì rất cần thiết. Nhưng sụ thật là hầu hết những lời nhận xét của ta đều từ thói quan bảo vệ quyền lợi ích kỷ của mình mà thôi.

    Từ nhận xét đến phán xét là một khoảng cách rất gần. Nhận xét dù vẫn dựa trên nhận thức và cảm xúc của riêng mình, nhưng vẫn chưa có tính chất ấn định lời nhận xét ấy là không thể thay đổi được nữa như phát xét. Nhận xét có đúng sai thì phán xét cũng có đúng sai. Và cũng như nhận xét, những lời phán xét thường để lên án hay buộc tội kẻ khác chứ ít khi để nâng đỡ. Đối với những người được giao quyền đại diện cho công lý, cho pháp luật thì bắt buộc họ phải đưa ra lời phán xét đúng hay sai để giải quyết vấn đề có ảnh hưởng nghiêm trọng. Nhưng đó cũng là việc làm bất đắc dĩ để điều hợp xã hội, ngăn ngừa cái sai lấn át cái đúng. Bởi dự thật, không ai có đủ tư cách làm đại diện cho sự thanh cao hay chân lý để phán xét ai cả. Ai cũng có những sai trái và ai cũng có tố chất thánh thiện.

    Khi ta phán xét người kia, tức là ta chỉ thấy được một mặt của họ và ấn định con người họ chỉ là như vậy mãi mãi. Dù hôm qua họ không dễ thương, họ đã gây ra những vụng về hay lầm lỗi, nhưng đứng trước mặt ta hôm nay là một con người mới, một tâm hồn đã lành lặn, một cơ chế tâm thức đã chuyển hóa, thì lời phán xét kia không có giá trị đúng đắn nữa. Dù ta cố tình không nhìn ra và không chấp nhận thì sự thật vẫn là như thế. Càng cố chấp vào thành kiến hay định kiến cũ kỹ của mình thì ta càng tụt lại phái sau của đời sống. Ta sẽ không nắm bắt được giá trị mầu nhiệm của sự sống.

    Vì đời sống còn chìm trong vô tâm, nên ta thường không để ý đến thái độ của mình khi nhìn về một đối tượng hay một vấn đề nào đó. Mỗi khi đưa ra lời nhận xét, ta luôn kèm theo thái độ thích hay không thích của mình. Khi có một người hỏi ta về thong tin của người kia, nhìn vào ánh mắt tin tưởng của họ và thái độ có sẵn của ta về người kia, nên ta không kiềm chế nổi cảm xúc muốn đưa ra lời nhận xét và cả phán xét của mình. Nếu thích thì ta sẽ ca tụng hết lời, còn không thích thì ta sẽ chê bai không thương tiếc, khiến cho người nghe có cảm tưởng như những điều ấy hoàn toàn là sự thật. Đáng lẽ, ta hãy để họ cảm nhận trực tiếp đối tượng mà họ muốn biết. Dù với lý do đặc biệt nào đó mà ta cần phải cung cấp những điều thật sự cần thiết và đúng đắn. Nhưng ta không quên kèm theo lời cẩn trọng khôn ngoan: “Đó là nhận xét của tôi, chưa chắc có đúng hay không”. Neeusta cũng có thể khiên cho người khác mất hết niềm tin vào bản thân; một lời phán xét của ta cũng có thể thành bản án chung than đẩy họ vào tuyệt lộ.

    Câu chuyện thiếu phụ ở Nam Xương là một bài học rất lớn. Khi chàng Trương lên đường chinh chiến, nàng Thiết ở nhà chăm sóc đứa con thơ dại. Đêm đêm nàng dỗ con bằng cách chỉ bóng mình trên vách nhà phản chiếu từ ngọn đèn dầu mà bảo rằng: “Bố con đó!”. Hơn một năm sau, từ chiến trận trở về, chàng Truowg vô cùng đau khổ vì đứa bé không chịu nhận mình là bố. Nó nói: “Bố tối mới đên. Hễ mẹ ngồi bố xũng ngồi, mẹ đi bố cũng đi theo sau”. Chàng Trương vốn tính đa nghi, nay nghe con trẻ nói như thế liền vội tin ngay. Dù chồm xóm hết mực khuyên lơn, nhưng chàng Trương vẫn không nghe, khăng khăng phán quyết vợ mình đã phản bội. Nàng Thiết uất ức không biết giãi bày cũng ai nên đành nhảy xuống sông tự tử. Đêm về, chàng Trương lại dỗ con bên ngọn đèn dầu hiu hắt, đứa bé nhìn lên vách nhà và reo lên: “Bố đến kìa!”. Chàng chợt bang hoàng tỉnh ngộ.

    Để đừng lặp lại lầm lỡ của chàng Truong thì xin đừng để sự tự ái hay chủ quan che khuất khả năng lắng nghe để tìm hiểu ngọn ngành trước khi ta buông lời phán quyết.

    Có chắc không?

    Trong các quầy thuốc ở các nước phương Tây thương có ghi câu: “Ngay cả khi bạn chắc rồi, thì cũng xin kiểm tra lại một lần nữa”. Một liều thuốc lầm lẫn có thể cướp đi mạng sống của con người trong tích tắc. Cho nên, ta phải hết sức cẩn thận và phải có ý thức trách nhiệm trước khi đưa ra lời phán xét có tính chất quyết định tương lai hay số phận của kẻ khác. Dù đã nghe, đã thấy, đã nắm bằng chứng trong tay rồi, thì ta cũng đừng vội tin chắc và phán quyết “như đinh đóng cột”. Bởi có thể đó chỉ là “động tác giả| để họ thực hiện sứ mệnh cao cả nào đó, hay vì họ đã vượt thoát những khuôn khổ đặt để thông thường mà vươn tới trình độ phi thường, nên ta không thể nào đoán biết được. Vì vậy, hãy đừng quên tự dặn long “Có chắc không?”, hay ”Thấy vậy chứ không phải vậy” đẻ ta tự cho mình thêm cơ hội khám phá, để ta vượt qa nhận thức và cảm xúc của chính mình trong hiện tại mà luôn sống được với sự thật. Bởi cảm xúc là phản ứng của yêu thương hay ghét bỏ, nó có thể làm lệch hướng mọi nhận xét để đưa tới lời phán xét đầy cảm tính. Nhưng tiếc thay, thường khi nhận thức được sang tỏ trở lại thì đã quá muộn màng, vì thông tin và cảm xúc ấy đã được truyền tái đi khắp nơi.

    Nhà khí tượng học Edward Norton Lorenz đã đưa ra lý thuyết về hiệu ứng cánh ****: “Một cái đập cánh của con **** ở Brazil có thể tạo nên một cơn bão lớn ở Texas”. Cái đập cánh của con **** tuy rất nhỏ, nhưng nó đã tác động dây chuyền đến các động năng khác đáng kể hơn, nên có thể tạo ra hiệu ứng rất lớn. Theo nguyên tắc đó, dĩ nhiên, một cái đập cánh khác cũng có thể dập tắt lại nó. Không ai có thể ngờ rằng mọi hành vi của mình đều có thể tạo nên những hiệu ứng vĩ đại cho kẻ khác, và đáng sợ hơn chính nó sẽ trả lại ta bằng một hiệu ứng lớn hơn gấp bội. Vì nó không những không biến mất khi đã xảy ra, mà sẵn sang chờ đợi những lực khác có cùng tần số đưa tới để hình thành hiệu ứng khác. Không cần công nghệ thông tin, không cần những đối tượng khác biết hay không, chỉ cần năng lượng trong ta phát đi thì nó sẽ được truyền dẫn bởi những năng lượng có sẵn trong vũ trụ. Có khi hiệu ứng tức thì, cũng có khi đến thế hệ con cháu của ta mới hoàn tất hiệu ứng. Nếu ta đã vô cớ đem đến cho người kia khối cảm xúc xấy khổng lồ qua sự phẫn nộ và khinh miệt sai lầm của đại chúng, thì ta sẽ phải đón nhận lại “khoản nợ” ấy cộng them “phần lãi” do vũ trụ gửi them cũng là lẽ đương nhiên.

    Cho nên, nếu không được sự đồng thuận cùng chịu trách nhiệm của đại chúng, hay không xuất phát từ tấm lòng tốt muốn giúp đỡ thì ra đừng bao giờ buông ra năng lượng phán xét, dù trực tiếp hay gián tiếp. Nó vừa làm tổn hại đến kẻ khác, mà cũng vừa hủy diệt mầm sống trong chính ta. Còn khi ta chỉ mới nghi ngờ, chưa nghe chính đối phương xác nhận, thì hãy nên khẩn trương timg hiểu sự thật bằng cái tâm không thành kiến để mau chóng giải tỏa năng lượng nghi ngờ ấy. Vì nghi ngờ và phán xét là đôi bạn rất thân. Hễ nghi ngờ đã xuất hiện thì phán xét cũng sẽ dễ dàng xuất hiện theo. Tuy vậy, lắng nghe và ái ngữ là hai bảo bối cũng nằm ngay trong ta. Nó có thể giúp ta chặn đứng sự hình thành thái độ phán xét và hóa giải luôn những bóng tối nghi ngờ.

    Một lần, đức Khổng Tử đang nằm đọc sách, bất ngờ đưa mắt xuống bếp thấy Nhan Hồi lấy đũa xới cơm cho vào tay, nắm lại từng nắm nhỏ rồi đưa lên miệng. Đức Khổng Tử thở dài mà than rằng: “Chao ôi! Học trò thân tín nhất của ta mà lại ăn vụng thầy, vụng bạn, đốn mạt đến thế này ư?”. Khi các học trò quay quần lại chuẩn bị dùng cơm, đức Khổng Tử nói rằng: “Các con ơi! Chúng ta đi từ Lỗ sang Tề, đường xa vạn dặm, thầy rất mừng vì trong hoàn cảnh loạn lạc đói khổ như thế này mà các con vẫn giữ được tấm lòng trong sạch, một dạ theo thầy và thương yêu đùm bọc lẫn nhau. Hôm nay thầy trò chúng ta may mắn có được bữa cơm, thầy chạnh lòng nhớ đến quê hương, nhớ on cha mẹ thầy. Cho nên thầy muốn xới một bát cơm để cúng cha mẹ thầy, các con bảo có nên chăng?”. Các học trò đều chắp tay thưa: “Dạ thưa thầy, nên ạ!”. Chỉ riêng Nhan Hồi vẫn đứng im.

    Đức Khổng Tử lại nói: “Nhưng không biết nồi cơm này có sạch hay không?”. Các học trò không rõ ý thầy nên ngơ ngác nhìn nhau. Lúc bấy giờ Nhan Hồi liền chắp tay thưa: “Dạ thưa thấy, nồi cơm này không được sạch. Vì khi con mở vung ra xem thử cơm đã chính đều chưa, chẳng may một cơn gió tràn vào, bồ hóng và bụi trên nhà rơi xuống làm bẩn cả nồi cơm. Con đã nhanh tay đậy vung lại nhưng không kịp. Sau đó con đã xới lớp cơm bẩn ra, định vuwts đi. Nhưng con lại nghĩ cơm thì ít mà an hem lại đông, nếu bỏ lớp cơm bẩn này thì sẽ mất một phần ăn, an hem hẳn phải ăn ít lại. Vì thế cho nên con đã mạn phép thầy và tất cả an hem ăn trước phần cơm bẩn ấy, còn phần cơm sạch để dâng thầy và tất cả an hem. Như vậy là hôm nay con đã ăn cơm rồi, bây giờ con xin phép chỉ ăn phần rau thôi. Và thưa thấy, nồi cơm đã ăn trước thì không nên cúng nữa ạ!”.

    Nghe Nhan Hồi nói xong, đức Khổng Tử ngửa mặt lên trời mà than rằng: “Chao ôi, thế ra trên đời này có những việc chính mắt mình trông thấy rành rành mà vẫn không hiểu đúng sự thật. Chao ôi! Suýt chút nữa là Khổng Tử này trở thành kẻ hồ đồ mất rồi!”.

    Phán xét dù đúng đắn đến đâu thì nó cũng là lưỡi gươm sòng phẳng cắt đứt tình thâm, tạo nên sự cách biệt giữa mọi cá thể trong cùng bản thể. Cho nên, ta hãy cố gắng thực tập cho mình thói quan nhận diện đơn thuần – nhìn thực tại như chính nó đang là – để buông bỏ bớt những nhận xét phân biệt không cần thiết. Hãy thay thế thói quen phát xét bằng những lời góp ý chân thành để ta luôn tạo cho nhau cơ hội được hoàn thiện hơn.

    Tâm ý đã mệt nhoài
    Thương ghét mãi chưa nguôi
    Dừng nói năng phân biệt
    Ta tìm về ta thôi.

    vannghe, vietbq87, DungTri865 người khác thích bài này.
    Hu_Nguyen đã loan bài này
  9. Hu_Nguyen

    Hu_Nguyen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    13/12/2014
    Đã được thích:
    3.940
    A DI ĐÀ PHẬT.
    Thật là Phước lành biết bao...
    vannghe, DungTri86, chilee2 người khác thích bài này.
  10. Binh Yen

    Binh Yen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    26/08/2014
    Đã được thích:
    173.257
    Theo mình thấy thì xã hội bây giờ , con gái chạy theo đàn ông đâu phải là chuyện hiếm , ngoài đời mình chứng kiến rồi , còn trên F319 thì chưa thấy nhưng nếu họ PM cho nhau thì mình cũng không thể biết được.
    Bạn đã quá nhạy cảm khi cho rằng giá trị con gái Việt bị hạ thấp chỉ vì có một số cô chạy theo đàn ông sao ? Họ vẫn có nhưng chỉ chiếm số ít thôi.

    Còn cái tên , theo cách hành văn thì đúng nhưng thực tế lại không hẳn như vậy . Theo mình cái tên cũng chẳng nói lên được giá trị của con người đâu bạn. Hồi xưa các cụ thường đặt tên con rất xấu cho dễ nuôi đó thôi . Còn bây giờ có nhiều người tên rất đẹp nhưng vẫn thấy đăng trên báo ******* hàng ngày đó .
    Việc nhận xét hay đánh giá một con người không hề đơn giản , nhất là lại qua cái tên hay vài câu nói ...
    Last edited: 14/12/2014
    vannghe, Jayce, vietbq876 người khác thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này