Làm giàu từ chứng khóan - những thông tin bổ ích ! (t3)

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi tridunghtvc, 19/06/2012.

2772 người đang online, trong đó có 38 thành viên. 05:29 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 2 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 2)
Chủ đề này đã có 34676 lượt đọc và 1012 bài trả lời
  1. Shapphire5

    Shapphire5 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    31/01/2012
    Đã được thích:
    67
    Chiên chứng quài em sắp loạn chưởng rồi bác , he he...:)):)):))
  2. DungTri86

    DungTri86 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa Not Official

    Tham gia ngày:
    24/05/2012
    Đã được thích:
    28.334
    Nghĩa là con thuyền lãng tử @trongvcbs vẫn chưa vừa ý với bến đỗ @HoangLan88 à ? ;))
  3. DungTri86

    DungTri86 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa Not Official

    Tham gia ngày:
    24/05/2012
    Đã được thích:
    28.334
    http://www.baomoi.com/Home/AmThuc/kenh14.vn/Trung-Quoc-Vua-lon-nang-hon-1000kg-qua-doi/8831107.epi

    Trung Quốc: Vua lợn nặng hơn 1.000kg qua đời

    12:07:41 06/07/2012


    Chú lợn khổng lồ này vừa qua đời cách đây không lâu.
    Vào ngày 28/6 vừa qua, một buổi lễ đặc biệt để bày tỏ lòng thương tiếc với một con lợn nặng hơn 1 tấn, dài 2,45m, cao 1,25m đã được tổ chức ở Chiết Giang, Trung Quốc. Con lợn này được đặt trang trọng trong một căn phòng, chăn phủ lên thân và xung quanh được trang trí bằng hoa.

    [​IMG]

    [​IMG]

    Con lợn này được đặt trang trọng trong một căn phòng, chăn phủ lên thân và xung quanh được trang trí bằng hoa.

    Chủ của con lợn là ông lão 82 tuổi. Chú lợn này là con vật cưng và cũng là một người bạn thân thiết của ông. Ông lão này đã mua con lợn từ một ngôi làng lân cận vào năm 2003, khi đó, nó chỉ nặng 45kg.


    [​IMG]
    Ông lão 82 tuổi khóc vì tiếc thương con lợn.


    [​IMG]


    Khi con lợn nặng 250kg, người dân trong gia đình đã định xẻ thịt con lợn để bán nhưng ông lão không đồng ý. Đến lúc nó đạt trọng lượng 400kg, những đứa con của ông lại thuyết phục ông thịt nó nhưng ông vẫn ngăn cản.


    [​IMG]


    Năm 2007, cân nặng của con lợn lên đến hơn 1.000kg và mọi người trong làng gọi nó là vua lợn. Vì quá to nên nó chỉ có thể nằm một chỗ. Khi qua đời, nó khoảng 9 tuổi và có trọng lượng là 1,1 tấn. Hàng chục người trong làng đã tắm rửa sạch sẽ cho nó. Họ đã nghĩ đến việc ướp đá cho con lợn nhưng việc làm này quá tốn kém và họ đang tính đến việc hỏa táng hoặc chôn cất.


    [​IMG]

    [​IMG]




    Trông cái mông con lợn giống cái nọng nung núc mỡ của Mao và Nixon thế nhỉ ?

    Sau cái bắt tay này thì Đài Loan bị Mỹ đá văng ra khỏi Hội đồng bảo an LHQ cho TQ thế chỗ , Mỹ trở mặt sau những thỏa thuận với VN tại hội nghị Paris và đẩy mạnh không kích miền bắc VN mà cao điểm là chiến dịch 12 ngày đêm oanh tạc Hà Nội ...
    Còn Trung Quốc thì thản nhiên đánh chiếm Hoàng Sa trong sự làm ngơ của Mỹ !

    Cả hai thằng khốn nạn này đều bán đứng bạn bè !

    :-":-":-":-":-"
  4. DungTri86

    DungTri86 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa Not Official

    Tham gia ngày:
    24/05/2012
    Đã được thích:
    28.334
  5. Shapphire5

    Shapphire5 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    31/01/2012
    Đã được thích:
    67
    Kỷ luật dàn lãnh đạo EVN: Bộ Nội vụ vào cuộc





    [​IMG]
    Tại cuộc họp báo thường kỳ chiều nay, Bộ Nội vụ cho biết đang tiến hành các thủ tục về việc kỷ luật các thành viên có vi phạm của Tập đoàn Điện lực Việt Nam (EVN).

    Theo Thứ trưởng Bộ Nội vụ Trần Anh Tuấn, "các hồ sơ đã được tập hợp để báo cáo Hội đồng kỷ luật xem xét. Bộ Nội vụ mới vào việc triển khai theo kết luận của Chính phủ, Ban Bí thư". Tại cuộc họp báo Chính phủ ngày 3/7, Bộ trưởng, Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ Vũ Đức Đam cho biết: Bộ Công Thương thực hiện chỉ đạo của Thủ tướng đã tiến hành các bước để làm rõ trách nhiệm của EVN và báo cáo lên Chính phủ. Ban cán sự Đảng của Chính phủ đã họp, nhận thấy đối với sự việc của EVN thì tập đoàn, một số lãnh đạo EVN phải chịu trách nhiệm. Tinh thần là xử lý nghiêm minh, trách nhiệm lớn thì kỷ luật nặng, từ đó làm rõ trách nhiệm của từng vị trí.

    “Bộ Công thương, Bộ Nội vụ đang triển khai thực hiện việc này. Khi có ý kiến kết luận, Chính phủ sẽ công khai”, ông Đam nói.

    Hồi đầu tháng 5, Thứ trưởng Bộ Công Thương Nguyễn Nam Hải cho biết, sau khi cân nhắc và được sự cho phép của Thủ tướng, về phía lãnh đạo Bộ Công Thương đã có ý kiến thẩm định đối với kết quả kiểm điểm khuyết điểm của các lãnh đạo EVN trình lên Chính phủ.

    Ông Hải cho biết thêm: “Có một số vấn đề khác giữa Bộ Công Thương so với tự kiểm điểm của các lãnh đạo EVN, sự khác biệt này không lớn”.

    Tuy nhiên, về chi tiết sự khác biệt, Bộ Công Thương chưa thể tiết lộ. Kết quả quyết định như thế nào về hình thức xử lý kỷ luật nặng hay nhẹ đối với các lãnh đạo Tập đoàn phải chờ Chính phủ.

    Trước đó, vào tháng 4, cơ quan quản lý EVN là Bộ Công Thương cho biết đã chỉ đạo EVN kiểm điểm trách nhiệm của tập thể và cá nhân liên quan việc để EVN Telecom thua lỗ, trong đó có nguyên Chủ tịch Hội đồng thành viên Đào Văn Hưng. Trong tháng 3, bộ này đã có báo cáo gửi Thủ tướng.

    Do tập trung kiểm điểm tổ chức, cá nhân liên quan EVN Telecom thời gian qua nên Bộ chưa phân công cụ thể công việc cho ông Đào Văn Hưng, sau khi ông này bị miễn nhiệm chức Chủ tịch Hội đồng thành viên EVN hồi tháng 2/2012.

    Năm 2011, EVN lần đầu tiên công bố con số lỗ khủng khiếp lên đến hơn 10 ngàn tỷ đồng.
    Tập đoàn này đầu tư ngành ngoài bị thua lỗ với khoản lỗ lớn nhất ở lĩnh vực viễn thông là EVN Telecom, lỗ tới 1.057 tỷ đồng năm 2010. Năm 2011, EVN là 1 trong 4 Tập đoàn, Tổng công ty Nhà nước có kết quả kinh doanh lỗ với mức lỗ lũy kế hơn 44.000 tỷ đồng.

    Không chỉ yếu kém trong việc đầu từ ngành ngoài như bất động sản, chứng khoán, ngân hàng, viễn thông, EVN cũng kém khi đầu tư ngành chính với việc có hàng loạt dự án điện bị chậm tiến độ, để xảy ra thiếu điện triền miên trong giai đoạn năm 2008- 2009.
  6. Shapphire5

    Shapphire5 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    31/01/2012
    Đã được thích:
    67
    Trung Quốc trong chiến lược độc chiếm biển Đông

    05/07/2012 4:00
    Ý đồ độc chiếm biển Đông và luận điệu phi lý của Trung Quốc lộ rõ từ lịch sử hành chính Hải Nam đến việc thành lập “TP.Tam Sa”.

    Trước thông tin Trung Quốc phê chuẩn việc thành lập cái gọi là “TP.Tam Sa” với phạm vi quản lý bao gồm 2 quần đảo Hoàng Sa - Trường Sa của Việt Nam, ngày 21.6.2012, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam đã phản đối mạnh mẽ quyết định này. Chủ tịch TP.Đà Nẵng và Chủ tịch tỉnh Khánh Hòa cũng nhấn mạnh: “Quyết định này vi phạm nghiêm trọng chủ quyền của Việt Nam và không có giá trị pháp lý”.
    Chúng ta cùng xem xét xâu chuỗi từ lịch sử quá trình quản lý đảo Hải Nam với các sự kiện thành lập tỉnh Hải Nam (ngày 13.4.1988), thành lập đô thị cấp huyện thuộc tỉnh Hải Nam lấy tên là Tam Sa quản lý Hoàng Sa - Trường Sa của Việt Nam (tháng 11.2007) đến quyết định phê chuẩn lập TP.Tam Sa vừa qua. Bình thường, việc thành lập một tỉnh, thành phố thuộc thẩm quyền và là công việc nội bộ của một quốc gia. Tuy nhiên, trong trường hợp này, việc thành lập tỉnh Hải Nam hay TP.Tam Sa bao gồm cả lãnh thổ nước láng giềng thì không còn là công việc nội bộ của Trung Quốc nữa, mà là một việc làm bất hợp pháp, vi phạm chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ nước khác.
    Biên giới chỉ đến Hải Nam
    Cho đến đời tiền Hán (206 - 8 trước CN), đảo Hải Nam do người Lê (hay Ly), một tộc Việt trong Bách Việt, làm chủ nhưng bị người Trung Quốc ở Quảng Đông chinh phục. Đây có thể coi là bước đầu tiên tiến xuống biển Đông của các triều đại Trung Quốc. Các chính quyền kế tiếp nhau liên tục đưa người Hoa đến định cư ở vùng ven bờ đảo Hải Nam, dồn người Lê (hay Ly) vào vùng rừng núi ở sâu bên trong đảo. Các bộ lạc người Lê không cam chịu cảnh áp bức bóc lột, vùng lên khởi nghĩa nhưng bị ********* dữ dội nên đều thất bại. Một điều đáng chú ý là ở đảo Hải Nam có dân Lê (Ly) thì ở Thanh Hóa có dân Ly. Giữa người Lê (Ly) của đảo Hải Nam và Thanh Hóa chắc có sự giao thân. Vì vậy, năm 1905, ông E.Brerault khảo sát đảo Hải Nam thấy có “người Việt ở bờ biển phía nam đảo Hải Nam”. Đó chính là người Lê (Ly) ở ven biển.

    Hoàng triều nhất thống dư địa tổng đồ” xuất bản năm 1894, “Đại Thanh đế quốc toàn đồ” xuất bản 1905, tái bản 1910 thể hiện rõ ràng điểm cực nam của Trung Quốc ở bờ nam đảo Hải Nam, và cuốn Trung Quốc địa lý giáo khoa thư xuất bản 1906 ghi rõ: Điểm cực nam Trung Quốc là Châu Nhai, Quỳnh Châu (tức Hải Nam)

    Ngoài các chính sách bóc lột hà khắc về mặt kinh tế, chính quyền phong kiến Trung Quốc vẫn dùng phương pháp chia để trị. Họ chia nhỏ các bộ lạc người Lê, bắt sống rải rác xen kẽ với các bộ lạc người Mông di cư từ tây nam Trung Quốc đến sau này. Trong vòng 19 thế kỷ tiếp theo, các chính quyền phong kiến Trung Quốc tiếp tục cho di dân đến và áp dụng chính sách đồng hóa để biến Hải Nam thành lãnh thổ của mình.
    Từ thời Đường (618 - 906) đến năm 1909, Hải Nam vẫn bị coi là vùng biên giới “lam sơn chướng khí” và dùng làm nơi đày ải tù chính trị. Người bị đi đày nổi tiếng nhất ở đây có lẽ là nhà thơ Tô Đông Pha (1036-1101).
    Sự cách biệt với nền văn hóa lục địa Trung Quốc, nạn cướp biển ven bờ, bệnh sốt rét ác tính cùng với sự nổi dậy thường xuyên của các bộ lạc bản xứ đã ngăn cản chính quyền Trung Quốc đưa người Hoa đến đây định cư với quy mô lớn. Hơn nữa, khí hậu nhiệt đới khác xa với đại lục, không thích hợp với kinh tế của người Hoa cũng là nguyên nhân làm cho nền kinh tế trên đảo chậm phát triển và người Hoa không muốn định cư ở đây. Những nguyên nhân khách quan này cản trở chính sách tiến xuống biển Đông của các triều đại Trung Quốc. Vì vậy, đến những năm cuối thế kỷ 19 đầu thế kỷ 20, các chính quyền Trung Quốc đều coi lãnh thổ của mình chỉ bao gồm từ đảo Hải Nam trở lên phía bắc.
    Đã có nhiều sự kiện, bằng chứng được ghi nhận trong sách vở Trung Quốc và Việt Nam chứng tỏ cương giới cực nam của Trung Quốc đến đầu thế kỷ 20 chỉ ở bờ biển phía nam đảo Hải Nam. Các quần đảo Hoàng Sa - Trường Sa không thuộc lãnh thổ Trung Quốc. Trong thời gian đó, nhà nước phong kiến Việt Nam đã làm chủ thực sự và tổ chức đội Hoàng Sa đi khai thác 2 quần đảo của mình.
    [​IMG][​IMG]
    Bản đồ của Trung Quốc đến đầu thế kỷ 20 chỉ vẽ lãnh thổ đến đảo Hải Nam - Ảnh: Đại Thanh nhất thống toàn đồ xuất bản năm 1894 với đảo nhỏ phía dưới là Hải Nam, gần đó bên trái là Giao Chỉ (VN) - Nguồn: Biengioilanhtho.gov.vn
    Tham vọng và mưu đồ
    Từ năm 1909, Trung Quốc mới bộc lộ tham vọng trên biển Đông. Theo lệnh Phó vương Lưỡng Quảng, Đô đốc Lý Chuẩn đem một số pháo thuyền nhỏ đến một vài đảo của Hoàng Sa, bắn vài phát súng rồi vội vã rút lui dù khi đó quần đảo này đã có chủ. Từ đó, Trung Quốc bắt đầu có những hành động tranh chấp chủ quyền đối với 2 quần đảo trên biển Đông của Việt Nam.
    Năm 1932, Trung Quốc chính thức nêu yêu sách tiến xuống phía nam tới quần đảo Hoàng Sa. Trong Công hàm 29.9.1932 của đại diện Trung Quốc tại Paris gửi chính phủ Pháp chỉ nêu yêu sách quần đảo Tây Sa (Hoàng Sa): “Tây Sa là bộ phận lãnh thổ cực nam của Trung Quốc”. Với công hàm này, Trung Quốc chưa hề yêu sách đối với Trường Sa. Những dữ kiện nói trên càng chứng tỏ lập luận Trung Quốc có “chủ quyền từ lâu đời” trên 2 quần đảo là không có cơ sở. Tiếp đó, họ chưa làm thêm được gì thì đảo Hải Nam bị quân đội Nhật chiếm đóng từ 1939 đến năm 1945.
    Tháng 4.1950, phe Tưởng Giới Thạch phải từ bỏ Hải Nam. Từ đó, nơi đây được xem là một bàn đạp quan trọng trong chiến lược xâm chiếm biển Đông, vốn được đẩy lên mức hơn hẳn các chế độ trước đó.
    Cùng năm, một nhà xuất bản Trung Quốc cho ra bản đồ “Trung Hoa Nhân dân Cộng hòa quốc phân tỉnh tinh đồ”. Trong đó, điểm cực nam không còn ở đảo Hải Nam nữa mà nó đã được đưa xuống phía nam hơn 1.500 km, tới tận vĩ tuyến 40 bắc, gần bờ biển Malaysia. Theo bản đồ này, đường “lưỡi bò” trên biển ôm trọn tới 80% biển Đông, bao gồm cả 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam. Tham vọng quá đáng của Trung Quốc xâm phạm chủ quyền lãnh thổ và các vùng biển thuộc quyền tài phán quốc gia Việt Nam và một số nước Đông Nam Á.
    Tiếp theo “chính sách xâm lược bằng bản đồ”, vào ngày 15.8.1951, Thủ tướng kiêm Ngoại trưởng Trung Quốc Chu Ân Lai tuyên bố yêu sách về vùng biển và hải đảo theo bản đồ nói trên. Từ đó, Bắc Kinh tích cực bắt tay chuẩn bị hành động. Nhưng do tình hình quốc tế lúc bấy giờ và lực lượng hải quân còn yếu nên tham vọng trên hướng biển vẫn còn có mức độ. Năm 1956, lợi dụng quân đội Pháp rút khỏi Đông Dương, quân đội Sài Gòn chưa kịp ra thay thế ở Hoàng Sa, Trung Quốc bí mật đưa quân đổ bộ, chiếm đóng đảo Phú Lâm và Linh Côn thuộc nhóm phía đông của quần đảo Hoàng Sa.
    Tháng 1.1974, sau khi ký Thông cáo chung Thượng Hải và với sự làm ngơ của Mỹ, Trung Quốc huy động lực lượng kết hợp hải quân, không quân đánh chiếm nốt nhóm phía tây của Hoàng Sa. Chỉ huy chiến dịch mở mang bờ cõi bất hợp pháp này là ông Đặng Tiểu Bình và tướng Diệp Kiếm Anh (còn tiếp).
    Bằng chứng về luận điệu thiếu cơ sở của Trung Quốc
    - Nhiều sách báo phương Tây ghi lại sự kiện khoảng năm 1895, 1896 tàu Bellona của Đức và tàu Ymedi Maru của Nhật chở hàng cho Anh bị đắm ở khu vực quần đảo Hoàng Sa, cách đảo Hải Nam 140 hải lý về phía nam. Người Trung Quốc ở đảo Hải Nam đã ra lấy trộm đồng trên tàu. Lãnh sự Anh ở Hải Nam phản đối với nhà đương cục Trung Quốc và nhận câu trả lời rằng Hoàng Sa không thuộc Trung Quốc do đó Trung Quốc không có trách nhiệm gì ở đấy.
    - Hàng loạt tài liệu, bản đồ chính thức và bán chính thức của Trung Quốc cho đến đầu thế kỷ 20 đều chỉ vẽ lãnh thổ Trung Quốc đến đảo Hải Nam. “Hoàng triều nhất thống dư địa tổng đồ” xuất bản năm 1894, “Đại Thanh đế quốc toàn đồ” xuất bản 1905, tái bản 1910 thể hiện rõ ràng điểm cực nam của Trung Quốc ở bờ nam đảo Hải Nam, và cuốn Trung Quốc địa lý giáo khoa thư xuất bản 1906 ghi rõ: Điểm cực nam Trung Quốc là Châu Nhai, Quỳnh Châu (tức Hải Nam). Sợ không chính xác, cuốn sách này còn nói rõ thêm: điểm cực nam đó ở vĩ tuyến 18o13’ bắc.
    - Trong cuốn Phủ biên tạp lục của nhà bác học Việt Nam Lê Quý Đôn viết năm 1776 cũng ghi lại một sự việc: Năm 1754, thuyền của đội Hoàng Sa do Chúa Nguyễn phái ra khai thác Hoàng Sa bị đứt dây neo, trôi dạt vào cảng Thanh Lan thuộc đảo Hải Nam. Các quan sở tại đã tra xét những người ở trên thuyền, khi biết là người của đội Hoàng Sa Việt Nam, đã chu cấp tiền, gạo cho về quê mà không hề phản đối gì. Chúa Nguyễn còn sai người viết thư cám ơn.
    Tiến sĩ Hoàng Trọng Lập (*)
    (*) Nguyên Phó trưởng ban Biên giới của Chính phủ, nguyên Đại sứ VN tại Malaysia
  7. Shapphire5

    Shapphire5 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    31/01/2012
    Đã được thích:
    67
    Người dân Trung Quốc đang bị kích động


    SGTT.VN - Tại sao ở Trung Quốc liên quan đến vấn đề biển Đông lại xuất hiện dư luận hiếu chiến đến mức mù quáng, bất chấp lẽ phải và sự thật, bất chấp luật pháp quốc tế? Kết quả của một cuộc thăm dò của Thời báo Hoàn Cầu.
    Kết quả của một cuộc thăm dò do Thời báo Hoàn Cầu thực hiện với gần 1.500 người ở Bắc Kinh, Thượng Hải, Quảng Châu, Thành Đô, Tây An, Thẩm Dương... cho thấy rõ điều này. Gần 80% ủng hộ Trung Quốc “sử dụng vũ lực để đập tan các hành động gây hấn và xâm phạm” trên biển Đông. Chỉ vỏn vẹn 16,6% là nói không.
    Thử khảo sát trên các trang Weibo... của cư dân mạng Trung Quốc cũng dễ dàng nhận thấy một dư luận tương tự. Rất nhiều ý kiến đòi chính quyền tuyên chiến trên biển Đông. “Không có chỗ cho đàm phán khi xét đến vấn đề lãnh thổ. Một cuộc chiến có thể đem lại 10 năm hòa bình” - một người viết. Người khác lại thẳng thừng: “Tôi ủng hộ việc bắn phá Philippines”. Nhiều người còn chỉ trích chính quyền Trung Quốc là hèn nhát, không dám bảo vệ đất nước. Đa số khẳng định căng thẳng trên biển Đông là “âm mưu thâm độc” do Mỹ dàn dựng để chống Trung Quốc...
    Tâm lý nạn nhân
    [​IMG]
    Người Trung Quốc ở nước ngoài biểu tình phản đối Philippines trước lãnh sự quán nước của nước này ở New York. Họ cho rằng Philippines xâm lấn biển đảo của Trung Quốc.
    Tại sao dư luận Trung Quốc lại mù quáng, bất chấp đạo lý và lẽ phải đến như vậy? Câu trả lời dễ nhận ra là do người dân đã bị “tẩy não” và bị “đầu độc” hằng ngày hằng giờ những điều sai lệch.
    Các phương tiện truyền thông Trung Quốc, điển hình nhất là tờ Thời báo Hoàn Cầu, thường xuyên cáo buộc Việt Nam và Philippines là “kích động”, “gây hấn” trên biển Đông và đòi chính quyền Bắc Kinh phải phát động “một cuộc chiến tranh quy mô nhỏ” chống lại các quốc gia Đông Nam Á. Giới tướng lĩnh quân đội Trung Quốc (PLA) liên tục đe dọa sẽ trừng trị các nước láng giềng.
    Sách giáo khoa của học sinh tiểu học và trung học đều khẳng định cực nam lãnh thổ Trung Quốc là quần đảo Trường Sa của Việt Nam. Các bản đồ chính thức của Trung Quốc cũng vẽ lãnh thổ Trung Quốc kéo dài tới tận Trường Sa.
    Tất nhiên, sách giáo khoa Trung Quốc đã lờ tịt việc hải quân nước này đánh chiếm bất hợp pháp quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam vào năm 1974. Giới “học giả” Trung Quốc cứ ra rả một luận điệu dối trá khi nhấn mạnh trước thập niên 1970 không hề có cái gọi là “vấn đề biển Đông” do “biển Đông thuộc quyền quản lý của Trung Quốc”.
    Trung Quốc hiện có một số tổ chức lớn chuyên nghiên cứu về biển Đông như Viện Hàng hải Trung Quốc, Viện Nghiên cứu Nam Hải, Học viện Khoa học xã hội, Viện Quan hệ quốc tế đương đại... Các “học giả” và “chuyên gia” của các tổ chức này, thông qua các hội nghị, hội thảo, diễn đàn, đều chung một luận điệu dối trá cho rằng khu vực được quy định bởi “đường chín đoạn” là thuộc chủ quyền lịch sử của Trung Quốc.
    Phân tích dư luận của Trung Quốc về vấn đề biển Đông, nghiên cứu của Tổ chức Khủng hoảng quốc tế (ICG) cho rằng nguyên nhân là do chính quyền Bắc Kinh đã “tẩy não” người dân nước mình ngay từ khi họ còn là những đứa trẻ và “đầu độc” họ hằng ngày, nên người dân luôn tin rằng toàn bộ biển Đông là của Trung Quốc. Hằng ngày họ liên tục tiếp nhận những thông tin méo mó, dối trá qua các phương tiện thông tin. Do đó, niềm tin này càng trở nên mạnh mẽ đến mức họ coi các quốc gia khác là kẻ gây hấn, còn Trung Quốc là người vô tội.
    Tâm lý của kẻ bị vây hãm
    Vẫn theo ICG, trong vấn đề biển Đông, chính quyền Trung Quốc đã kích động một tâm lý dân tộc cực đoan bằng cách mô tả Trung Quốc là “nạn nhân” của các quốc gia xung quanh, là “kẻ yếu thế” trong các tranh chấp trên biển Đông. Chẳng hạn, báo chí Trung Quốc thường đưa tin theo kiểu: “Có hơn 1.000 giàn khoan dầu trên biển Đông và bốn sân bay ở Trường Sa, nhưng không có một cái nào là của Trung Quốc”.
    Việc Mỹ tuyên bố trở lại châu Á càng là cơ hội để truyền thông Trung Quốc tô đậm “tâm lý nạn nhân” này, đẩy nó lên thành “tâm lý của kẻ bị vây hãm” bởi “những thế lực chống Trung Quốc” ở bên ngoài, và Trung Quốc đang phải tả xung hữu đột để chống đỡ và cố thoát ra tình trạng bị bủa vây này. Tất nhiên, như ICG vạch rõ, bằng cách này các cơ quan và chính quyền địa phương ở Trung Quốc mới có thể lợi dụng để thực hiện những ý đồ riêng. Họ thường công khai chỉ trích các quốc gia khác để gây sức ép buộc chính quyền Bắc Kinh hỗ trợ thêm nguồn lực. PLA cũng lợi dụng tranh chấp ở biển Đông để mở rộng ngân sách quốc phòng.
    Chính do những thứ tâm lý này, các giọng điệu hiếu chiến luôn chiếm ưu thế trước quan điểm ôn hòa trong dư luận Trung Quốc. Cũng chính vì tự thổi ngọn lửa dân tộc cực đoan, chính quyền Bắc Kinh lại luôn bị áp lực phải thể hiện bộ mặt cứng rắn để không bị xem là yếu thế mỗi khi đề cập đến vấn đề biển Đông. Một số học giả nhận định chính Bắc Kinh đã “tự tạo ra một con quái vật mà nó sẽ khó lòng kiểm soát”.
    Theo Tuổi Trẻ
    Tất nhiên, ở Trung Quốc vẫn còn có những người tử tế, biết tôn trọng lẽ phải và sự thật, biết yêu đất nước mình và tôn trọng quyền lợi chính đáng của những nước khác như hội thảo “Chủ quyền quốc gia và quy tắc quốc tế” do Viện Nghiên cứu kinh tế và báo mạng Tân Lãng tổ chức mới đây đã cho thấy. Thế nhưng những tiếng nói như vậy còn ít ỏi và lẻ loi, thậm chí đang có nguy cơ bị xem là “những kẻ phản quốc”. Nguyên văn tuyên bố của thiếu tướng quân đội Trương Châu Trung như sau: “Có hơn 1 triệu kẻ phản quốc ở Trung Quốc. Một số học giả là do Mỹ đào tạo, đọc sách Mỹ, chấp nhận quan niệm Mỹ và họ đang giúp Mỹ chống Trung Quốc”.
  8. trongvcbs

    trongvcbs Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa Not Official

    Tham gia ngày:
    20/04/2010
    Đã được thích:
    73
    :-ss:-ss:-ss:-ss:-ss:-ss:-ss Im lặng là vàng:-ss:-ss:-ss:-ss:-ss:-ss:-ss
  9. tridunghtvc

    tridunghtvc Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/12/2011
    Đã được thích:
    427
  10. Shapphire5

    Shapphire5 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    31/01/2012
    Đã được thích:
    67
    Đến lượt ngành chăn nuôi kêu cứu

    [​IMG]
    Nếu không có biện pháp hỗ trợ ngành chăn nuôi, người dân sẽ bỏ chuồng trại và nguy cơ thiếu thịt, sốt giá thực phẩm vào cuối năm nay sẽ thành hiện thực.
    Tại hội nghị bàn giải pháp khắc phục khó khăn của ngành chăn nuôi ở TP.HCM ngày 6-7, ông Nguyễn Đăng Vang, chủ tịch Hội Chăn nuôi VN, cho biết cần có những giải pháp cấp bách để cứu người chăn nuôi trong giai đoạn cực kỳ khó khăn hiện nay. Từ lỗ đến lỗ
    Sau thời gian dài giảm liên tục, giá heo và gà hiện đều rơi xuống dưới giá thành. Đầu tháng 7, giá heo giảm chỉ còn 36.000-39.000 đồng/kg, mỗi ký heo bán đi người chăn nuôi lỗ 8.000 đồng. Tương tự ngày 6-7, giá gà công nghiệp chỉ còn 20.000 đồng/kg trong khi giá thành mức 30.000 đồng/kg. “Nếu tình hình này kéo dài thì người nuôi sẽ bỏ đàn hết, còn các công ty cũng phải tính lại phương án kinh doanh” - ông Nguyễn Thanh Phương, phụ trách chăn nuôi Công ty Emivest VN, cảnh báo.
    Theo ông Nguyễn Đăng Vang, thiệt hại do người dân bán sản phẩm thấp hơn giá thành hiện lên tới 2.000-2.500 tỉ đồng/tháng và nếu kéo dài tới tháng 9, thiệt hại sẽ lên đến 5.000 tỉ đồng/tháng. “Nếu không ngăn chặn nhanh còn có thể kéo theo thiệt hại kép như đàn heo nái giảm quá đà, tết này sẽ thiếu thịt, giá cả tăng cao như đã xảy ra ở nửa đầu năm 2011” - ông Vang nói.
    Các chuyên gia cho rằng nguyên nhân của tình trạng này là do cung vượt cầu. Một chuyên gia cho biết giá heo, gà ở mức rất cao cuối năm 2011 đã kích thích người dân đầu tư mở rộng chăn nuôi. Trong khi đó nhu cầu lại giảm khá mạnh khi bước sang năm 2012, người tiêu dùng giảm mua do kinh tế khó khăn kéo dài. Thông tin chất kích nạc hồi tháng 3 và 4 cũng làm người tiêu dùng ngưng hoặc giảm tiêu thụ thịt heo.
    Còn theo ông Nguyễn Thanh Phương, thịt nhập khẩu là một trong những nguyên nhân chính làm giá gà trong nước giảm mạnh. “Mỗi tháng VN nhập trung bình 6.500 tấn thịt gà công nghiệp, quy đổi ra sẽ thành 3,24 triệu con gà/tháng, tương đương 25% tổng lượng gà tiêu thụ hằng tháng tại thị trường nội địa. Do đó Nhà nước nên có biện pháp hạn chế nhập khẩu thịt trong thời gian tới để cứu ngành chăn nuôi” - ông Phương nói.
    Số liệu Cục Chăn nuôi cho biết trong sáu tháng đầu năm nay, tổng lượng thịt nhập khẩu về VN đạt 41.310 tấn, trong đó thịt gà chiếm 38.900 tấn (94%) và thịt heo 2.400 tấn. Ngoài ra, theo Hiệp hội Chăn nuôi VN, thời gian qua mỗi ngày hàng chục xe (2 tấn/xe) chở gà già từ Trung Quốc về VN. “Đó là gà già sau khi hết vòng đời đẻ trứng họ không ăn nên bán rẻ cho VN. Lượng gà này góp phần tăng nguồn cung tại thị trường VN vốn đang dư thừa, đồng thời đây là nguồn dịch bệnh cần kiểm soát chặt chẽ” - ông Vang cho biết.
    Giải cứu ngành chăn nuôi
    Ông Vang đề nghị giải pháp cấp bách nhất là giảm nguồn cung để cân đối lại thị trường. Theo đó, các hộ gia đình nuôi heo nên giảm khoảng 15% heo cai sữa sang thành heo quay, còn các cơ sở giết mổ nên áp dụng quy trình cấp đông sâu để lưu trữ thịt trong 3-4 tháng.
    Bộ NN&PTNT vừa kiến nghị Thủ tướng Chính phủ ban hành chính sách hỗ trợ doanh nghiệp có điều kiện mua, bảo quản, chế biến thịt heo đông lạnh. Cụ thể, đối với doanh nghiệp tiêu thụ tươi và giết mổ cấp đông sẽ cho vay 20 triệu đồng/tấn sản phẩm, thời hạn ba tháng với lãi suất 0%. Với những doanh nghiệp chế biến sản phẩm đóng hộp sẽ được vay 30 triệu đồng/tấn sản phẩm trong thời hạn sáu tháng, lãi suất 0%.
    Ông Nguyễn Quốc Trung, tổng giám đốc Công ty Japfa VN, cho biết Nhà nước cần bỏ thuế giá trị gia tăng ra khỏi ngành thức ăn chăn nuôi vì thuế này đánh trực tiếp vào người dân. “Chỉ cần bỏ thuế này ra thì giá thành chăn nuôi sẽ giảm được 5%” - ông Trung nói. Ông Nguyễn Đăng Vang cho biết sẽ kiến nghị vấn đề này lên Chính phủ, vì ở các nước Đông Nam Á chẳng có nước nào áp thuế giá trị gia tăng với thức ăn chăn nuôi.
    Hơn nữa, theo phó giáo sư Lê Thanh Hải, ngành chăn nuôi cần có giải pháp căn cơ lâu dài thay vì giải quyết kiểu “mất bò mới lo làm chuồng” như hiện tại. “Dịch bệnh năm nào cũng có nhưng Cục Thú y làm gì mà cứ để tình trạng lặp đi lặp lại. Quy hoạch chăn nuôi và sản xuất thức ăn chăn nuôi chủ yếu trên giấy. Nếu có quỹ phát triển chăn nuôi thì nay dùng tiền đó mua thịt heo rồi cấp đông sẽ giảm áp lực cho thị trường để đẩy giá lên, nhưng nhiều năm rồi vẫn chưa có” - ông Lê Thanh Hải bức xúc.
    Theo Trần Mạnh
    Tuổi Trẻ

Chia sẻ trang này