Lòng mẹ.

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi baovelephai, 29/09/2013.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
4510 người đang online, trong đó có 500 thành viên. 20:35 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 45659 lượt đọc và 949 bài trả lời
  1. Hoa_Sim

    Hoa_Sim Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/11/2010
    Đã được thích:
    23.967
    Bọn cai ngục Trung Quốc mà tốt thế sao ?
    Không tin được !
    Láo như Tàu !

    :-P:-P:-P:-P:-P:-P:-P:-P
  2. Hoa_Sim

    Hoa_Sim Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/11/2010
    Đã được thích:
    23.967
    Bạn biết @Sam hoi là ai không ? ;))
  3. Sam hoi

    Sam hoi Thành viên gắn bó với f319.com Not Official

    Tham gia ngày:
    04/04/2014
    Đã được thích:
    1.106
    Dạ, em có nói với bạn ấy rồi anh Sim, em mời bạn ấy về đây giao lưu đó anh.
    baovelephai, Surfing, Hoa_Sim2 người khác thích bài này.
  4. Sam hoi

    Sam hoi Thành viên gắn bó với f319.com Not Official

    Tham gia ngày:
    04/04/2014
    Đã được thích:
    1.106
    Chào ngày mới an lành, hạnh phúc.@};-

    [​IMG] [​IMG]


    baovelephai, Surfing, Hoa_Sim2 người khác thích bài này.
  5. tulacoiphuc

    tulacoiphuc Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    06/11/2013
    Đã được thích:
    2.618
    Cha ơi!!!
    [​IMG]

    Chầm chậm chứ thời gian vô tâm quá?!
    Để tóc Cha thêm bạc trắng nữa rồi
    Mỗi nếp nhăn là mỗi chặng đường đời
    Cha lam lũ để cho con đỡ khổ

    Nổi nhớ cồn cào muôn ngàn nổi nhớ
    Nổi nhớ trong tim con nhớ về Cha
    Ngày đầu tiên đến lớp quãng đường xa
    Cha cõng con sợ con đi chân mỏi

    Và như thế dòng thời gian trôi vội
    Giờ chân con cứng cáp bước đường dài
    Chỉ lo Cha chân yếu tay run
    Mà phải chống phải chèo vì cuộc sống

    Sáu chục ngày mưa ba trăm ngày nắng
    Cha chỉ quen với cái cuốc con trâu
    Chiếc áo xanh dãi nắng chuyển thành nâu
    Chiếc quần cũ in hằn bao mảnh vá

    Cha thương con chẳng ngại mưa quản gió
    Chỉ mong con mau chóng được nên người
    Như thế thôi là Cha mãn nguyện rồi
    Cha chẳng ngại khổ- chỉ sợ con hư hỏng

    Cha là thuyền cuộc đời là biển rộng
    Đưa con đi đến những bến bờ xa
    Đến những nơi cuộc sống thắm màu hoa
    Chưa đến đích là Cha còn gắng sức

    Lần lựa mãi còn tìm trong kí ức
    Hình ảnh nào Cha sừng sững một góc trời
    Trong tim con vĩ đại nhất trên đời
    Là Cha đó không ngoài ai duy nhất

    Con là mầm non còn Cha là đất
    Con lớn khôn nhờ mạch huyết của Cha
    Cha mang bao vị ngọt của phù sa
    Để vun đắp cho con thêm cứng cáp

    Dìu dắt con trong gió mưa bão táp
    Ban cho con nghị lực hơn người
    Dạy cho con kinh nghiệm để vào đời
    Với tất cả những gì Cha được biết

    Chỉ vì con đời Cha không thấy tiếc
    Chỉ vì con Ba chẳng ngại hi sinh
    Bao công lao dưỡng dục bậc sinh thành
    Làm sao trả ơn Cha cao hơn núi

    Đêm nay con cúi đầu quỳ gối
    Bên chân Cha như những lúc con thơ
    Cha xoa đầu con ánh mắt thẫn thờ
    con bật khóc...lòng con đau quặn thắt

    Cha muốn khóc nhưng còn gì để khóc
    Nước mắt Cha đã khô cạn từ lâu
    Chẳng còn chi trong đôi mắt trũng sâu
    Chỉ còn chăng trái tim trong Ba luôn nóng hổi

    Trái tim ấy luôn ấm tình phụ tử
    Bao niềm thương không nói được nên lời
    Con khóc đêm nay con khóc một đời
    Xin đánh đổi một ngày Cha đỡ khổ

    Đường Cha đi chông gai để đường con phẳng lặng
    mà sao con ...cứ vấp mãi trong tim...(st)
    baovelephai, Surfing, Hoa_Sim2 người khác thích bài này.
  6. tulacoiphuc

    tulacoiphuc Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    06/11/2013
    Đã được thích:
    2.618
    [​IMG]
    Con hỏi mẹ: "Sao mẹ cài hoa màu trắng?
    Vào những ngày báo hiếu lễ Vu Lan?
    Sao không cài hoa hồng thắm cao sang?"
    Mẹ khẽ bảo: "Mẹ không còn có mẹ!"

    Trong vũ trụ muôn loài đều có mẹ
    Kẻ vô phần nên mẹ sớm ra đi
    Thân cút côi sống lặng lẽ sầu bi
    Đời đâu có tình nào hơn tình mẹ!

    Thương thân mẹ, mất bà từ thuở bé
    Thiếu tình thân yêu, âu yếm thiêng liêng
    Thiếu vắng vòng tay trìu mến dịu hiền
    Thiếu hơi ấm, ấp lòng khi giá lạnh

    Thiếu hình bóng bên đèn chong đêm quạnh
    Lời ngọt ngào khuyên dỗ lúc ốm đau
    Chạy rong chơi vấp ngã té cầu ao
    Về phụng phịu: "Mẹ ơi, con đau đớn..."

    Thương yêu con, mẹ quên con đã lớn
    Gió trở mùa, cây thay lá vàng thu
    Đợi cổng trường khi đem nón, đem dù
    Che mưa nắng, cho con phòng cảm mạo

    Có những hôm trời lên cơn dông bão
    Gió lạnh căm căm, thời tiết đổi thay
    Đường về nhà trơn trợt tuyết mưa bay
    Đội giá buốt, đem con giầy cao ống

    Hết cấp ba, con vào trường Đại học
    Sống xa nhà, mẹ lo sợ đắn đo...
    Luôn nhắc con: "Trở gió dễ cảm ho
    Nhớ mặc áo, choàng khăn cho đủ ấm"

    Trước nhập học, tự tay mẹ mua sắm
    Từ chiếc khăn, đôi vớ, thỏi xà phòng
    Cây kim may, cuộn chỉ với mền bông
    Chai dầu gió, phòng hờ khi cảm lạnh!

    Nơi gác trọ những đêm dài hiu quạnh
    Buồn bâng quơ hay chợt đến bất ngờ
    Tình thơ ngây vụng dại tuổi học trò
    Thương nhớ mẹ, vội vàng ra đi hết

    Luôn cuối tuần, thứ bảy hay chủ nhật
    Đến thăm con, mẹ chỉ dạy khuyên răn
    Đem cho con, giỏ đầy ắp thức ăn
    Và ánh mắt, ôi dịu dàng trìu mến

    “Mẹ mới có tình thương vô bờ bến
    Con hơn người, vì có mẹ bên con
    Con hơn người vì có mẹ chu toàn
    Con hạnh phúc, cài hoa hồng lên áo!”
    baovelephai, Surfing, Hoa_Sim2 người khác thích bài này.
  7. themoon1407

    themoon1407 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    28/04/2014
    Đã được thích:
    7.914
    Cha và con!

    Con trai: "Bố ơi, con có thể hỏi bố một câu hỏi?"
    Bố: "Chắc chắn, đó là những gì?"
    Con trai: "Bố ơi, bố kiếm được bao nhiêu trong một giờ?"
    Bố: "Đó không phải là việc của con. Tại sao con hỏi như vậy?"
    Con trai: "Con chỉ muốn biết, bố kiếm được bao nhiêu 1 giờ thôi mà?"
    Bố: "Bố kiếm 100 USD mỗi giờ"
    Con trai: "Ồ (đầu cúi xuống).
    Con trai: "Bố ơi, con có thể mượn 50 USD?"


    Người bố đã rất tức giận.

    Bố: "Nếu lý do duy nhất con hỏi đó là vì con muốn mượn một số tiền để mua đồ chơi vớ vẩn hay một làm cái khác, hãy đi thẳng vào phòng và ngủ ngay lập tức. Bố làm việc chăm chỉ mỗi ngày không phải chỉ để cho những đòi hỏi trẻ con vớ vẩn như vậy"

    Cậu bé lặng lẽ đi vào phòng và đóng cửa lại.

    Người đàn ông ngồi xuống, vẫn giận giữ vì câu hỏi của cậu bé. Làm sao nó dám hỏi như vậy chỉ để mượn một số tiền?

    Sau một giờ miên man người đàn ông đã bình tĩnh lại, và bắt đầu suy nghĩ:
    Có thể con mình thực sự cần 50 USD để mua một cái gì đó quan trọng. Cậu bé có khi nào hỏi vay tiền của bố đâu.


    Người đàn ông đã đi đến cửa phòng của cậu bé và mở cửa.

    Bố: "Con ngủ chưa, con trai?”
    Con trai: "Chưa bố ạ, con còn thức".
    Bố: “Bố đã suy nghĩ lại. Có lẽ bố đã khắt khe sau một ngày dài mệt mỏi. Đây là 50 USD mà con cần!”


    Cậu bé ngồi thẳng lên, mỉm cười.

    Con trai: "Ồ, cảm ơn bố!"

    Sau đó, cậu thò tay xuống dưới gối của mình, lấy ra một số hóa đơn nhàu nát. Người cha thấy cậu bé đã có tiền, bắt đầu nổi giận trở lại. Đứa con từ từ đếm tiền của mình, và sau đó ngước nhìn cha mình.

    Bố: "Tại sao con muốn có nhiều tiền hơn trong khi con đã có?"
    Con trai: "Bởi vì con không đủ, bây giờ con sẽ làm”. Bố ơi, nếu con có 100 USD, con có thể mua thời gian không? Bố vui lòng về nhà sớm hơn vào ngày mai. Con muốn ăn tối với bố”.


    Người cha nghẹn ngào. Ông vòng tay ôm cậu bé…
    baovelephai, Surfing, Sam hoi2 người khác thích bài này.
  8. Sam hoi

    Sam hoi Thành viên gắn bó với f319.com Not Official

    Tham gia ngày:
    04/04/2014
    Đã được thích:
    1.106
    Bài này của em hay.@};-

    "Con ơi!... con ngủ, má đỏ kề trên tay, tóc mây dính trên trán. Cha mới lén vào
    phòng con... Cha muốn thú tội với con: lúc nãy trong khi cha đọc báo bên phong
    sách, đợt sóng hối hận xâm chiếm tâm hồn cha. Cha đã hỏi nghiêm khắc với con
    hôm nay. Sáng ngày, trong khi con sửa soạn sách vở đi học, cha đã rầy con vì con
    chỉ quệt chiếc khăn ướt lên đầu mũi con thoi, cha đã mắng con vì giày con không
    đánh bóng, cha đã la khi con liệng đồ chơi của con xuống đất.

    Trong lúc điểm tâm cha lại khiển trách con nữa: con đánh đổ sữa, con nuốt vội mà
    không nhai, con tì khuỷu tay lên bàn, con phết bơ lên bánh nhiều quá... Khi ra đi,
    con quay lại và chào cha: "Thưa cha, con đi!". Và cha đã cau mày: "Ngay người
    lên!".

    Buổi tối, vẫn điệu đó. ở sở về, cha rình con ở ngoài đường. Con chơi bi, đầu gối
    quỳ lên cát, vớ rách hở cả thịt ra. Cha đã làm nhục con trước bạn bè, vì bắt con đi
    trước mặt cha cho tới nhà... "Vớ đắt tiền, nếu mày có phải bỏ tiền ra mua, mày mới
    tiếc của mà giữ gìn nó!". (Con thử tưởng tượng, có ai, cha mà mắng con như vậy
    không?).

    Rồi con nhớ không? Tối đến, trong khi cha đọc sách, con rón rén vào phòng giấy
    cha, vẻ đau khổ lắm. Cha ngửng lên, giọng bất bình hỏi: "Cái gì?".
    Con không trả lời chi hết, nhưng trong một lúc xúc động không chống lại được,
    con chạy lại cha, bá cổ cha, ôm cha với tình sùng bái cảm động mà Trời Phật đã
    làm nảy nở trong lòng con, mà sự lạnh lùng của cha không làm cho héo được... Rồi
    thì con chạy lên cầu thang.

    Này con, chính lúc đó cuốn sách ở tay cha rớt xuống và một nỗi sợ ghê gớm xâm
    chiếm cha. Cái thói hay chỉ trích, trách mắng đã làm cho cha thành như vậy đó,
    thành một người cha gắt gỏng. Cha đã phạt con vì con còn con nít mà cha bắt con
    làm như người lớn. Không phải cha không thương con đâu, nhưng cha đã đòi hỏi ở
    tuổi thơ của con nhiều quá, cha đã xét con theo tuổi nhiều kinh nghiệm của cha.

    Mà tâm hồn con đại lượng, cao thượng, trung trực biết bao! Trái tim nhỏ của con
    mênh mông như bình minh ló sau rặng đồi. Chỉ một sự hăm hở tự nhiên lại hôn cha


    Trích Đắc nhân tâm.
    baovelephai, Hoa_Sim, Surfing2 người khác thích bài này.
  9. tulacoiphuc

    tulacoiphuc Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    06/11/2013
    Đã được thích:
    2.618
    Ui Anh Sim cảnh giác thật đấy ạ !
    Văn học thì có thể họ cũng nhân cách hóa mà ạ !
    Nhưng anh ơi , lúc > 10 năm em trước có đi theo bố mẹ sang TQ mấy lần về công việc ,có ở 1 gia đình sống 4 đời hòa thuận bên nhau (vợ chồng cụ cố ,2 vợ chồng bố mẹ thêm 2 đôi vợ chồng anh ,em và những đứa cháu chắt thêm thỉnh thoảng các người con gái đi lấy chồng đem con cháu về nữa ...),rồi thăm Vạn Lý trường thành,thăm các ngôi Chùa ở Nam Phổ Đà,các Chùa ở Đảo Lạc Già,Kiết già ...nơi đó đi lễ cả tuần mà các nhà hàng chỉ bán đồ chay. Cả cái Rừng Trúc Tía (nơi Bồ Tát lấy cây trúc đan cái giỏ để hàng phục con tinh cá -trong phim Tây Du Ký , bây giờ thành con cá gỗ treo ở ngoài bên hông Chùa để làm dùi đánh trống ,mõ ...)
    Hầu như dân lao động của TQ đều hiền ,tốt và chăm chỉ vô cùng, chỉ có các lãnh đạo của họ,những doanh nghiệp (nhất là trong lĩnh vực hóa học) tạo ra các sản phẩm độc hại cho sức khỏe con người ,vì lợi nhuận,làm ăn vô lương tâm... thôi anh à !
  10. tulacoiphuc

    tulacoiphuc Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    06/11/2013
    Đã được thích:
    2.618
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này