Ngôi nhà màu tím - Không gian mở cho mọi người trải lòng

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi Airson, 23/03/2011.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
5460 người đang online, trong đó có 507 thành viên. 18:33 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 46350 lượt đọc và 1065 bài trả lời
  1. a_violet_poem

    a_violet_poem Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/12/2010
    Đã được thích:
    0
  2. a_violet_poem

    a_violet_poem Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/12/2010
    Đã được thích:
    0
  3. EMBE121109

    EMBE121109 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/11/2009
    Đã được thích:
    3
  4. Deckese

    Deckese Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/03/2011
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]

    Núi Đôi

    Bảy năm về trước, em mười bảy
    Anh mới đôi mươi, trẻ nhất làng
    Xuân Dục, Đoài Đông hai cánh lúa
    Bữa thì em tới, bữa anh sang

    Lối ta đi giữa hai sườn núi
    Đôi ngọn nên làng gọi núi Đôi
    Em vẫn đùa anh: sao khéo thế
    Núi chồng núi vợ đứng song đôi!

    Bỗng cuối mùa chiêm quân giặc tới
    Ngơ chùa cháy đỏ những thân cau
    Mới ngỏ lời thôi, đành lỗi hẹn
    Đâu ngờ từ đó bặt tin nhau.

    Anh vào bộ đội, lên Đông Bắc
    Chiến đấu quên mình năm lại năm
    Mấy bận dân công về lại hỏi
    Ai người Xuân Dục, núi Đôi chăng ?

    Anh nghĩ, quê ta giặc chiếm rồi
    Trăm nghìn căm uất bao giờ nguôi
    Mỗi tin súng nổ vành đai địch
    Sương trắng người đi lại nhớ người.

    Đồng đội có nhau thường nhắc nhở
    Trung du làng nước vẫn chờ trông
    Núi Đôi bốt dựng kề ba xóm
    Em vẫn đi về những bến sông ?

    Náo nức bao nhiêu ngày trở lại
    Lệnh trên ngừng bắn, anh về xuôi
    Hành quân qua tắt đường sang huyện
    Anh ghé thăm nhà, thăm núi Đôi.

    Mới tới đầu ao, tin sét đánh
    Giặt giết em rồi, dưới gốc thông
    Giữa đêm bộ đội vây đồn Thửa
    Em sống trung thành, chết thủy chung!

    Anh ngước nhìn lên hai dốc núi
    Hàng thông bờ có con đường quen.
    Nắng lụi bỗng dưng mờ bóng khói
    Núi vẫn đôi mà anh mất em!

    Dân chợ Phù Linh ai cũng bảo:
    Em còn trẻ lắm, nhất làng trong;
    Mấy năm cô ấy làm du kích
    Không hiểu vì sao chẳng lấy chồng ?

    Từ núi qua thôn, dường nghẽn lối
    Xuân Dục, Đoài Đông cỏ ngút đầy
    Sân biến thành ao, nhà đổ cháy
    Ngổn ngang bờ bụi cánh dơi bay

    Cha mẹ đưa nhau về nhận đất
    Tóc bạc thương từ mỗi gốc cau
    Nứa gianh nửa mái lều che tạm
    Sương nắng khuây dần chuyện xót đau.

    Anh nghe có tiếng người qua chợ:
    Ta gắng: mùa sau lúa sẽ nhiều
    Ruộng thấm mồ hôi từng nhát cuốc
    Làng ta rồi đẹp biết bao nhiêu!

    Nhưng núi còn kia, anh vẫn nhớ.
    Oán thù còn đó, anh còn đây
    Ở đâu cô gái làng Xuân Dục
    Đã chết vì dân giữa đất này!


    Ai viết tên em thành liệt sĩ
    Bên những hàng bia trắng giữa đồng
    Nhớ nhau anh gọi em:đồng chí
    Một tấm lòng trong vạn tấm lòng.

    Anh đi bộ đội sao trên mũ
    Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
    Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
    Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.

    Vũ Cao





  5. Deckese

    Deckese Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/03/2011
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    http://mp3.zing.vn/bai-hat/Mua-Xuan-.../IW6ZEODF.html

    Mùa Xuân Bên Cửa Sổ
    Cao cao bên cửa sổ có hai người hôn nhau
    đường phố ơi hãy yên lặng để hai người hôn nhau.
    chim ơi đừng bay nhé, hoa ơi hãy tỏa hương,
    và cây ơi lây thật khẽ cho đôi bạn trẻ đón xuân về
    Khi mặt trận bình yên, anh lính về thăm phố,
    cô gái vừa tan ca, họ hẹn nhau và chờ nhau,
    cùng khát khao hạnh phúc,
    họ đón nhau và mùa xuân cũng theo về

  6. Airson

    Airson Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2010
    Đã được thích:
    0
  7. coeorlipstick

    coeorlipstick Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/03/2011
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]

    Nếu thật buồn!

    Nếu thật buồn em cứ về với biển
    Biển vẫn xanh rờn như thuở ấy vừa yêu
    Giấu hết bão giông vào đáy lòng sâu thẳm
    Biển yên lành biển hát phiêu du

    Nếu thật buồn em hãy về với biển
    Về bãi cát xưa tìm dấu tích lâu đài
    Em sẽ thấy cát dưới chân mằn mặn
    Ngỡ chạm vào xưa cũ dấu chân ai

    Nếu thật buồn em cứ về với biển
    Viết ước mơ vào những vỏ sò
    Và hãy viết tên em lên bờ cát
    Ở chỗ chúng mình vẫn viết ngày xưa

    Nếu thật buồn em hãy về với biển
    Sẽ gặp vầng trăng ngụp lặn phía xa bờ
    Sẽ thấy bóng một người nôn nao thức
    Sẽ thấy còn nguyên vẹn một ước mơ...
    (ST)
  8. RedLantern

    RedLantern Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    17/06/2010
    Đã được thích:
    64
    Hu hu :(( :(( :(( Sáng em mới rút ATM 5 triệu, đi tung tăng một hồi làm rớt mất ví rồi. Huhu :(( :(( :(( Buồn quá!!!

    @Poem thức khuya vậy? Viết bài từ hồi 12h thấy bye đi ngủ mà khuya lơ còn vô sửa bài?

    @lavie2 CSM hôm nay 1x rùi bác, bắt đầu hấp dẫn rùi. À, mà bác dùng từ nhẹ nhàng hơn tí thì sẽ được mọi người qúy mến hơn nhé :). Mọi người ở đây ai cũng rất nhẹ nhàng.

    Ruby sướng nhỉ, hôm nào cũng có người vào đợi đến khuya để an ủi.

    Ôi buồn quá! Huhu
  9. Lavie2

    Lavie2 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/04/2010
    Đã được thích:
    0
    Cuộc đời đâu có dành cho tớ một sự dễ chịu và nhẹ nhàng nào đâu mà bắt tớ phải nhẹ nhàng với mọi người??? Hơn nữa tớ cũng chẳng cần ai quý mến mình cả!!! Tớ nghĩ sao nói vậy, viết vậy; chẳng cần giả dối màu mè gì cả. Để tớ kể cho cô em nghe câu chuyện hài vãi về con vợ của bạn tớ nhé:

    - Nguyên văn nó kể với tớ như thế này: ngày 2 đứa mới quen nhau cô ấy ăn nói nhỏ nhẹ lễ phép, một dạ hai vâng...ăn uống thì nhấm nháp như mèo, có một lần vào quán cà phê xịn, nàng kêu ly cam vắt rồi chỉ nhấm nháp mấy ngụm rồi bỏ, khi tính tiền mới biết ly cam vắt gần 100 nghìn, tối về nghĩ lại hắn thấy xót của...Thế rồi sau khi hai đứa lấy nhau con người cô ấy thay đổi 180 độ, gọi thì ư hử chứ đâu một dạ hai vâng như ngày xưa, còn chuyện ăn uống thì hài vãi: có lúc nàng ăn một lúc gần một con gà luộc, trứng vịt lộn thì nữa chục là chuyện nhỏ...Còn nhìu cái buồn cười nữa kể ra thêm dài dòng.

    - Vậy cứ để tớ tự nhiên nhẩy, tớ không thích sống 2 mặt[r24)]
    @ Chuyện CẢM ƠN trong diễn đàn cũng vậy, tớ thấy bài viết nào thật hay, thật ý nghĩa thì tớ mới CÁM ƠN, còn không thì xin miễn, và ngược lại mọi người cũng đừng cám ơn tớ nếu bài viết của tớ chỉ đáng 3 xu!!! Tớ thấy hài vãi khi có người được cám ơn những vài chục nghìn lần??? Thiên tài ư???:)):)):))
  10. RedLantern

    RedLantern Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    17/06/2010
    Đã được thích:
    64
    Yes, em hiểu ý bác mà :).

    "Cuộc đời đâu có dành cho tớ một sự dễ chịu và nhẹ nhàng nào đâu mà bắt tớ phải nhẹ nhàng với mọi người???" Điều này em cũng thấm thía rất nhiều là đằng khác, đôi khi những gì mình bỏ ra không bao giờ được nhận lại như thế. Nhiều khi em cảm thấy bất mãn về mọi thứ, nhưng tự nhủ thầm, cuộc sống vốn dĩ là cay nghiệt như thế, mình phải cố gắng để thích nghi mà thôi. Trên đời này ko có sự công bằng nào cả! Nhưng em khác bác ở chỗ em muốn được … mọi người yêu qúy :)

    Bác đừng giận em, ý em ko phải kêu bác sống ko thật với mình, mà ý em đề nghị bác đừng kể những chuyện cười hay đưa những hình ảnh "tế nhị" đầy hàm ý như thế nữa thôi ạ. :)
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này