Ngôi nhà màu tím - Không gian mở cho mọi người trải lòng

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi Airson, 23/03/2011.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
2977 người đang online, trong đó có 38 thành viên. 03:27 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 4 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 4)
Chủ đề này đã có 46274 lượt đọc và 1065 bài trả lời
  1. forever3388

    forever3388 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    29/04/2010
    Đã được thích:
    24
    [SIZE=+0][SIZE=+0]TIẾNG CHIM HÓT TRONG BỤI MẬN GAI[/SIZE][/SIZE]


    Theo truyn thuyết có mt loài chim ch hót lên mt ln trong c cuc đi nó, tiếng hót đó ngt ngào hơn bt c sinh vt nào trên trái đt này. Ngay khi va ri t loài chim y đi tìm ngay mt th cây có nhng cành gai nhn và tiếp tc bay mãi không chu ngơi ngh, cho đến khi tìm được mi thôi. Sau đó nó ct tiếng hót gia nhng cành cây hoang di ri lao vào mt cây gai dài và nhn nht, cây gai xuyên thng qua ngc. Gia cơn hp hi mt tiếng hót vút cao, thánh thót hơn c tiếng hót ca sơn ca hay ha mi. Tiếng hót tuyt vi đánh đi bng c cuc sng. Tri đt dng li đ lng nghe còn thượng đế trên cao thì mm cười. Bi vì s tuyt vi ch có được bng nim đau vô tn y.

    Con chim mang chiếc gai nhn xuyên qua ngc vn tuân theo mt quy lut bt biến, không hiu điu gì đã thúc đy nó t đâm sut vào tim và lm dn trong tiếng hót. Vào lúc gai nhn xuyên qua nó không ý thc được cái chết đang chc ch. Nó ch mãi mê hót và hót cho đến khi không còn hơi th đ ct thêm mt nt nhc nào nữa ......





  2. IMSTUPIT

    IMSTUPIT Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/03/2011
    Đã được thích:
    0



    Bác Lavie đang tính idol bản thân đấy à !?!?!?
    =))=))=))=))=))
  3. RedLantern

    RedLantern Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    17/06/2010
    Đã được thích:
    64
    Kimkhanh viết đi, CN thích lắm. Hôm trước CN cũng định viết nữa. Thích nhất là cái đoạn "dòng thư ân tình đậm mãi trong tim...". Bài này ca từ đẹp, nhớ mong khắc khoải, gợi cho mình nhớ về dòng sông tuổi thơ...ngày ấy thật êm đềm...
  4. Lavie2

    Lavie2 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/04/2010
    Đã được thích:
    0
    Truyện tình tự kể

    Lạnh lùng (phần 2)
    .......................................

    -Vẫn chưa về sao?

    Tiếng anh T, bảo vệ cơ quan sang sảng đưa tôi về với thực tế.

    - Đang thưởng thức tiếng đàn đây, Mà tiếng đàn này ở đâu ra vậy anh?

    - À, cậu mới về nên chưa biết đó thôi, ra đây tôi chỉ cho.

    Nói xong anh lôi tôi ra ngoài ban công và chỉ căn biệt thự chếch về phía trái cơ quan khoảng 30m, một căn biệt thự khá đẹp màu xám trắng, cổng vào có một vòm bông giấy um tùm màu đỏ rực.

    -Quán cà phê hả anh ?

    -Ừ quán cà phê, mà cậu có vào đó bao giờ chưa?

    -Tôi về làm việc mới hơn 1 tuần, chỉ quanh quẩn trong cơ quan chưa đi đâu cả.

    - Tôi khuyên cậu tốt nhất là đừng nên vào!

    Tôi mở to mắt tò mò nhìn anh :

    -Cà phê Ôm?

    -Ôm, cái con khỉ. Quán đàng hoàng, rất đàng hoàng là đàng khác.

    Tôi ngạc nhiên:

    -Rất đàng hoàng thì sao anh khuyên tôi không nên vào?

    -Sao thắc mắc nhiều thế, có thuốc lá cho tôi một điếu?

    Mở gói thuốc thấy còn lưng một nửa , tôi đưa hết cho anh, anh lấy vội 1 điếu đưa lên môi ,bật lửa rồi rít một hơi dài ra chiều sảng khoái lắm, một hồi anh nói:

    -Trong quán có một con bé cực kỳ xinh đẹp, tôi nói thật lòng nhé, năm nay tôi đã hơn 40 rồi, từ thời cha sinh mẹ đẻ đến giờ tôi chưa thấy một đứa con gái nào đẹp như nó!

    Anh N đưa tôi đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác,tôi hỏi vội:

    -Vậy còn tiếng đàn piano mỗi buổi chiều?

    -Thì cũng của cô ấy chứ ai, dân nhạc viện Thành Phố đó.

    Cả hai chúng tôi yên lặng. Những điều anh T. vừa nói làm tôi vừa tò mò vừa thích thú, thêm vào đó thoáng lo lắng mớ hồ… Tôi quay sang hỏi anh:

    -Nhưng sao anh lại khuyên tôi không nên vào đó?

    - Khà khà khà…( Anh cười lớn) tai hoạ cho thằng trai trẻ nào bước chân vào cái quán đó, mười thằng vào hết muời si dại con nhỏ ngay từ cái nhìn đầu tiên, nói đâu cho xa, cơ quan chúng ta cũng có một mớ, mà có thằng nào lọt được vào cặp mắt xanh của con bé đâu!

    Nói đoạn anh ta nhìn tôi từ đầu đến chân:

    -Nói thật, tôi nghĩ câu cũng chưa đủ chuẩn đâu!

    Thấy tôi im lặng, anh lại nói như thể an ủi:

    -Về con người thì cậu còn có thể, nhưng về “phương tiện tác chiến” thì cậu còn một khoảng cách xa lắc, tôi nói thật lòng đó, cậu đừng buồn nhé!

    Xong anh bỏ đi mặc tôi đứng đấy, được một đoạn anh quay đầu lại nheo mắt nhìn tôi cười:

    - Mà sao cậu không thử một chuyến xem sao? Thử để biết thế nào là “thú đau thương” !

    Anh cười sằng sặc rồi mất hút sau cánh cửa…

    Tôi suy nghĩ mãi mà chưa hiểu lắm “ Phương tiện tác chiến” là gì?

    Lavie2
    (Mốt tiếp).




  5. forever3388

    forever3388 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    29/04/2010
    Đã được thích:
    24
    Lả tả bay trên thành phố đông người
    Tro quá khứ tình yêu em đã đốt
    Cái quá khứ không đem mà ăn được
    Nhưng con người lại chẳng thể quên
    Dẫu bây giờ không được nắm tay em
    Mắt trong mắt như cái thời lửa cháy
    Nhưng hãy lọc trong tro tàn đen ấy
    Có những điều đốt mãi chẳng thành tro.

    (Lê Quang Trọng)



    [HT
  6. Airson

    Airson Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2010
    Đã được thích:
    0
    Hiện tại Cash is king . Tìm được CP khi đủ T+4 có LN thật khó, đa phần chỉ hòa hoặc lỗ. Không có thông tin hỗ trợ, TT sẽ còn rơi tiếp.
  7. Airson

    Airson Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2010
    Đã được thích:
    0
    Tập 2 Cà na đặt móng nhé.
  8. kimkhanh26

    kimkhanh26 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/04/2010
    Đã được thích:
    2
    Chào Red.. vui vì được bạn khích lệ . Tặng bạn bài cảm nhận mới về dòng sông


    Dòng sông lơ đãng !

    Sông còn bên lở bên bồi
    Tình nào mà vẹn muôn đời hỡi em

    http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=uLlLWf7wEO


    [​IMG]




    Từng ngón tay khép như nụ hoa trắng
    Bỏ lại hàng cây ngơ ngác sau lưng
    Và nỗi đau rơi trong lòng đêm vắng
    Nỗi đau ta nhận riêng mình

    Từ chốn nào dòng sông đã hòa cùng đại dương
    Cạn bến bờ chiều nay thẫn thờ nhìn hoàng hôn
    Rồi chúng ta sẽ đôi lần hối tiếc
    Để một dòng sông lơ đãng trôi qua
    Một sớm kia xuôi theo dòng em đến
    Cớ sao anh chẳng đứng chờ

    Rồi sớm mai sẽ không còn dấu vết
    Một bờ phù sa quên bước chân qua
    Chỉ có mưa bâng khuâng về trong mắt
    Khóc đi cho thỏa dỗi hờn
    Một sớm kia xuôi theo dòng em đến
    Cớ sao anh chẳng đứng chờ







    “Chỉ có mưa bâng khuâng về trong mắt”....Có phải là mưa không hay nước mắt – nước mắt buồn cho một cuộc tình lơ đãng sông trôi… “Khóc đi cho thỏa dỗi hờn”, cho “hàng cây ngơ ngác sau lưng”, cho những chiều “cạn bến bờ” “thẫn thờ nhìn hoàng hôn” để rồi chìm giữa cô đơn, nhận về cho mình nỗi đau loang đêm chơi vơi, khắc khoải…
    Đêm thao thức, nhớ người không ngủ được. Chợt vọng lại đâu đó trong anh giai điệu chậm buồn của “Dòng sông lơ đãng” - giai điệu một thời ám ảnh anh mãi không thôi và gần đây bất chợt gặp lại khiến những cảm xúc xưa cũ lại tìm về, để anh bâng khuâng soi vào đó chuyện của chúng mình:
    Từng ngón tay khép như nụ hoa trắng
    Bỏ lại hàng cây ngơ ngác sau lưng
    Và nỗi đau rơi trong lòng đêm vắng
    Nỗi đau ta nhận riêng mình.

    [​IMG]
    Đôi bàn tay vẫy chào lần cuối trong tiếc nuối dần khép lại chơi vơi theo ánh nhìn thẫn thờ của một người con gái… Cái “ngơ ngác” của hàng cây trầm lặng phía sau lưng cũng là sự ngơ ngác, bàng hoàng khi người như nhánh sông trôi – trôi qua nhau vô tình, lãng đãng, để “nỗi đau rơi trong lòng đêm vắng” chỉ anh nhận về, ngậm ngùi riêng anh…
    Yêu thương quá nhiều sẽ hóa những niềm đau. Ngồi đối diện với đêm – với nỗi nhớ người và giai điệu khắc khoải của từng câu hát.... Phải vậy chăng, nên người gọi tên tình mình bằng bốn từ “lơ đãng sông trôi”?anh không biết, màn đêm và vầng trăng chênh chếch bóng người cuối trời xa kia cũng không biết…
    Chỉ những câu hát buồn mà đẹp như thơ vẫn dội về, vỡ òa nuối tiếc khôn nguôi:
    Ở chốn nào, dòng sông đã hòa cùng đại dương
    Cạn bến bờ, chiều nay thẫn thờ nhìn hoàng hôn
    Rồi chúng ta sẽ đôi lần nuối tiếc
    Để một dòng sông lơ đãng trôi qua…



    [​IMG]


    Dòng sông em lơ đãng trôi qua nhịp ngày, qua lòng người, qua ánh nhìn “thẫn thờ” mong ngóng, hoài vọng phía hoàng hôn nơi anh. Ai trong đời cũng đều đã – đang – và sẽ để “ một dòng sông lơ đãng trôi qua” như thế - và khi giật mình nhìn lại, cảm nhận được về những mất mát cùng yêu thương, lòng biết “nuối tiếc”, muốn níu kéo, giữ lại những điều tốt đẹp xưa ấy thì cũng là lúc ngỡ ngàng nhận ra cả hai đều đã lỗi hẹn cùng dòng sông:


    Một sớm kia xuôi theo dòng em đến
    Cớ sao anh chẳng đứng chờ...




    [​IMG]


    Tình yêu và những điều tốt đẹp trong cuộc sống này cũng như một dòng sông – lơ đãng trôi đi từ một bờ bến này đến một bờ bến khác, từ tay người này đến tay người khác. Sông trôi qua, trôi xa, thì những “vết dấu” rồi cũng vơi tan, xóa nhòa theo từng đợt sóng, theo từng bờ phù sa bồi đắp hư hao, phủ kín bước chân tình người xưa cũ.


    Rồi sớm mai sẽ không còn vết dấu
    Một bờ phù sa quên bước chân qua
    Chỉ có mưa bâng khuâng về trong mắt
    Khóc đi cho thỏa dỗi hờn.




    [​IMG]


    “Chỉ có mưa bâng khuâng về trong mắt”... Nuối tiếc. Ngậm ngùi. Vương vấn sông trôi…Đôi mắt anh ngân ngấn cô đơn và chơ vơ giữa đôi bờ quên lãng theo gót mưa về…
    Mà có phải là mưa không, hay chính là nước mắt – nước mắt buồn cho một cuộc tình lơ đãng như sông? “Khóc đi cho thỏa dỗi hờn”, cho “hàng cây ngơ ngác sau lưng”, cho những chiều “cạn bến bờ” “thẫn thờ nhìn hoàng hôn” để rồi chìm giữa cô đơn, nhận về cho mình nỗi đau loang đêm chơi vơi, khắc khoải…


    Tôi không tìm thấy trong “Dòng sông lơ đãng” của Việt Anh một từ “yêu” hay “nhớ”, nhưng vẫn thấy được tràn ngập một tình yêu, sự mong ngóng nhớ thương và khát khao đến quặn lòng theo từng hình ảnh thẫn thờ nuối tiếc khôn nguôi…

    Vậy nên mong ai khi yêu hãy yêu và sống hết mình, cùng nhau nâng niu và giữ gìn “dòng sông” của chính mình, đừng bao giờ “để một dòng sông lơ đãng trôi qua” giữa đôi bờ chênh vênh tiếc nuối….
    Tặng RED..
    Đôi ta như thể đôi bờ
    Gặp nhau song chẳng bao giờ thành sông
    Thôi đành muôn kiếp song song
    Đôi ta trả lại dòng sông cho đời

  9. Airson

    Airson Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2010
    Đã được thích:
    0
    Chưa nói chuyện đè thì TT cũng không lên được: Dòng tiền suy kiệt, tâm lý NDT chán nản, cảnh giác. Vừa rồi TT được đẩy lên từ 90p (HNX) và đã không thành công, chỉ 1 phiên là rớt. Muốn kích thích lòng tham TT phải giảm thêm khá sâu, khi đó không có chuyển biến tích cực thì 90p lại trở thành ngưỡng kháng cự khó vượt qua ( ngắn hạn)
  10. forever3388

    forever3388 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    29/04/2010
    Đã được thích:
    24
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này