Ngôi nhà màu tím ( T3) - Nơi giao lưu của các tài tử, giai nhân

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi Airson, 06/05/2011.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
5885 người đang online, trong đó có 706 thành viên. 17:36 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 2 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 2)
Chủ đề này đã có 37450 lượt đọc và 1027 bài trả lời
  1. LoveIsBlue12511

    LoveIsBlue12511 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/05/2011
    Đã được thích:
    1

    Nghe nhoc gọi là anh Blue, anh cứ nghĩ là gọi ai, ai nhè đó là tên mới của mình. Khà....khà.... vui nhỉ.

    A bất ngờ vì những bài hát nhoc post lên đều là những bài a rất thik.

    Nhoc chơi với tụi anh riết coi chừng nhoc "già" trước tuổi đó nhé.
  2. LoveIsBlue12511

    LoveIsBlue12511 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/05/2011
    Đã được thích:
    1

    Các anh, chị, em nếu có dịp xuống An Giang - quê anh - thì nhắn cho anh một tiếng. Muốn gì cũng có.

    Người An Giang rất hiếu khách, rất nhiệt tình. Anh ở trong số đó. Hihihi

    Trận trọng kính mời............
  3. nhocxinhhn

    nhocxinhhn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/03/2011
    Đã được thích:
    0
    Thích một người là nghĩ về người đó cuối cùng trước khi ngủ và nghĩ về người đó đầu tiên khi thức dậy .[​IMG]
    Thích một người là ngồi vào bất kì chiếc bàn nào trong lớp cũng muốn hý hoáy tên người đó lên mặt bàn .
    [​IMG]

    Thích một người là lúc nào trong đầu cũng đầy ắp về người ấy . Khi có một chút gì đó liên quan là ngay lập tức : " Ah , cái này hắn cũng có! "
    [​IMG]

    Thích một người là khi người đó có những điểm mình không thể mê được nhưng vẫn tìm được những lí do chính đáng để thông cảm .
    [​IMG]

    Thích một người là mong chờ tiếng chuông điện thoại của người ta ,cầm ống nghe đôi khi không biết phải nói gì , không còn gì để nói , mỏi tay ơi là mỏi vẫn không bỏ xuống .


    Thích một người là khi đã chuẩn bị rất kĩ những gì phải nói nhưng đến lúc gặp thì quên hết và sau khi gặp , mặc dù rất muốn vẫn không thể nào nhớ được đã nói những gì . [​IMG]

    Thích một người là sẵn sàng đi cùng người đó đến những nơi người ấy thích mà mình cực kì ghét . [​IMG]

    Thích một người là sẵn sàng đợi người người đó dù không có lí do gì để đợi . Không hề muốn đợi nhưng không thể đi đâu khác được .
    [​IMG]

    Thích một người là khi người ta quan tâm đến những điều khác và lơ là mình nhưng mình vẫn có thể bỏ qua . Giận thì dễ , thông cảm và hiểu được mới là điều khó .
    [​IMG]

    Thích một người là đi bên cạnh người đó , im lặng , không nói bất cứ điều gì mà vẫn như đã nói hết những điều cần phải nói ...
    [​IMG]
    [​IMG]


    @ anh Blue:nhoc hem rà đâu mờ.Hong tin anh hỏi anh Lãng ý.Coi anh ý phải tốn bao công mới " dụ dỗ" được nhoc quay về đây đới.:)).(Đùa thôi,anh chịu khó quay lại khoảng trang 10-15 xem fim là bít nhoc nghịch tới chừng nào.
  4. EMBE121109

    EMBE121109 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/11/2009
    Đã được thích:
    3
    Giấu Em Vào Nỗi Nhớ Anh Chưa?
    Thỉnh thoảng lại có cảm giác như thế này, đêm tĩnh lặng... bất chợt vang lên trong đêm những ca từ của Trịnh... hình như là được phát ra từ phòng bên cạnh hay từ khung cửa sổ căn phòng của nhà cao tầng đối diện. Em thích những âm thanh trong trẻo như thế. Nghe mà thấy thèm thuồng, muốn gác bỏ mọi thứ bộn bề để tâm hồn mình hòa quyện theo từng cung bậc cảm xúc của Trịnh...

    [​IMG]
    Đêm sạch trong, đêm gụi gần, đêm như người tình ấp ôm hình hài em đã từng hao gầy mấy bận...
    Dạo này em cứ thấy mình hay giận dỗi, mà có gì đâu phải giận cơ chứ? Em và người có vướng víu gì nhau? Có khi hững hờ, có khi dịu dàng... chẳng hiều nổi hay vờ cố tình không hiểu? Mà dạo này thấy mình ngày càng giống con nước lớn ròng của miền sông nước,"đầy mà" (*) trong những đêm trăng và rúc thật sâu thật xa khi nước ròng. Lúc muốn yêu thương, lúc thờ ơ với những thanh âm ân cần, rồi lại sợ chúng mất đi. Em đã thôi buồn những nỗi buồn vu vơ mà thay vào đó là những cung bậc cảm xúc mãnh liệt, nhớ mãnh liệt, thờ ơ mãnh liệt, giận dữ mãnh liệt... rồi tắt lịm như ngọn lửa vừa bùng lên rồi gặp cơn mưa rào tắt ngắm...
    Đêm nay lang thang ra phố, giữa dòng người ồn ã thấy tâm hồn tĩnh lặng, mong manh, cô độc và em lại tự nói với chính mình một câu nói vô tình đọc được ở đâu đó rằng "Giấu em vào nỗi nhớ của anh đi...". Vậy đấy, cứ mỗi khi nhận thấy thân này mong manh hơn cả gió là lại mong một lần được níu giữ dẫu mong ước cũng mỏng tanh như khói...
    Mà không biết người có nhớ em không, người có muốn giấu em vào nỗi nhớ của người không? Giá như người giấu em vào nỗi nhớ len lén như giấu hương bưởi thơm vào trong túi áo, gần trái tim người nhất, để dệt yêu thương một lần vắt ngang trong đời rồi thôi... Bởi em biết rằng tình này mong manh lắm...
    Em thở than nhiều đúng không? Em buồn mênh mang đúng không? Khi người ta không hiểu về em, người ta chỉ nhìn thấy nỗi buồn trong em thôi chứ họ nào nhìn thấy những niềm hạnh phúc be bé em thả trôi qua mỗi con chữ... Ví như những cung bậc của cuộc đời được tấu lên, họ không nghe được khúc nhạc trong em đúng không?

    Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}
  5. lang_tu_SG

    lang_tu_SG Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/04/2011
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]

    TÌNH ANH BÁN VỊT

    Hễ cứ làm việc thì thôi, khi ngưng tay, hình ảnh Cà Na lại hiện lên trong tâm trí hắn, cái hôm ghé cty cô ấy để trả lại tiền hắn cũng ngại lắm, do dự mãi mới dám gõ cửa phòng làm việc của cô ấy, hắn chỉ sợ vẻ quê mùa thô kệch của mình làm cô xấu hổ với đồng nghiệp, vậy mà cô ấy lại tiếp đón hắn ần cấn niềm nở, còn mời ăn cơm trưa nữa, khi ngồi ăn, hắn nhận thấy đằng sau những nụ cười trên gương mặt của cô ấy có ẩn chứa một nét u buồn, hắn không biết cô buồn vì chuyện gì, hắn định hỏi, nhưng cuối cùng lại thôi.

    Rồi mọi chuyện cũng trở về với cái củ, hắn ngày ngày chăm lo cái chòi vịt, làm đầu tắt mặt tối từ sáng sớm cho đến chiều hôm, thời gian đầu hắn còn mong ngóng Cà Na, hễ nghe tiếng xe máy từ đầu đường là hắn ngưng tay và ngóng đợi, khi biết không phải là cô ấy hắn lại buông ra những tiếng thở dài. Được khoảng hơn một tháng thì hắn biết cô ấy sẽ không bao giờ đến nữa.

    MỘT NĂM SAU

    Một năm trời lặng lẽ trôi qua, những ngày rét mướt âm u của mùa đông rồi cũng qua đi để nhường chổ cho cái ấm áp của mùa xuân. Một năm, cảnh vật không thay đổi là bao nhưng lòng người thì đổi thay nhiều lắm…

    Năm rồi Lavie làm ăn khấm khá, nhờ trời, một năm mưa thuận gió hoà lại không có dịch bệnh nên đàn vịt của hắn ngày càng sinh sôi nảy nở, sau cái vụ ăn gian 50 nghìn của cô Cà Na, hắn quyết tâm làm ăn đàng hoàng để phước đức lại cho con cháu, cũng nhờ vậy mà thương lái nhiều nơi nườm nượp kéo đến mua vịt của hắn. Tổng kết cuối năm sau khi trừ đi mọi chi phí , hắn còn dôi ra gần một trăm triệu, hắn ra chợ mua 2 lượng vàng, đợi cho mụ vợ và sắp nhỏ đi vắng, hắn đào cái thùng đạn đại liên Mỹ chôn ở đầu giường lên rồi cất vào đó, hắn nhẩm tính: Cộng với 10 lượng đã có nay thêm 2, vị chi hắn có tổng cộng 12 lượng vàng. Chắt chiu dành dum từng ấy năm mới được bấy nhiêu. Nhiều lúc hắn nghĩ lấy bớt một lượng, sắm chiếc xe máy để đi ,vừa tiện lợi, vừa nở mày nở mặt với người ta, rồi mua cho sắp nhỏ cái tivi, tội nghiệp tối nào cũng sang nhà hàng xóm để coi ké…Tính lui tính tới lại rồi lại thôi, nghĩ tới bầy con dại 10 đứa là hắn gạt hết mọi cái ý định mua sắm, phải chắt chiu để lo cái ăn, cái mặc, học hành cho chúng nó, rồi còn ốm đau bệnh tật nữa.

    Vợ của Lavie vẫn chứng nào tật nấy, cờ bạc đề điếc như đã ngấm sâu vào xương tuỷ của mụ ấy, từ sáng sớm mụ đã ra khỏi nhà, khuya lắc khuya lơ mới về. Tội nghiệp sắp nhỏ, phải tự chăm sóc lẫn nhau, đứa lớn chăm sóc đứa nhỏ, đứa nhỏ chăm sóc đứa nhỏ hơn. Hắn đã nhiều lần khuyên can mà mụ ấy nào có nghe, riết rồi hắn cũng chán. Thôi kệ, xem như không có mụ ấy nữa.

    ……………..

    Dạo gần đây Lavie nhận thấy vợ mình có nhiều thay đổi, đi sớm về khuya thường xuyên, nhiều hôm ngủ qua đêm không về nhà, lại còn đi xăm mày xăm môi, áo quần chưng diện, nước hoa thơm ngào ngạt…Hắn cũng nghe phong phanh mụ ấy có nhân tình nhân ngãi, nghe xong hắn cũng bỏ ngoài tai, hắn không thèm ghen vì tình yêu của hắn dành cho vợ đã tắt ngấm tự lâu rồi.

    Và việc gì đến thì cũng phải đến, một ngày nọ Lavie về nhà thì thấy chiếc giường ngủ của mình bị dịch sang một bên, dấu đất đào chưa kịp lấp còn mới nguyên, hắn sửng sốt và đau đớn khi thấy thùng đạn đựng vàng biến mất, hắn biết ai đã lấy, hắn quỳ sụp xuống đất rồi gào thật to: “trời ơi là trời !!! mình ơi là mình !!! sao mình lại làm như vậy???”. Tiếng thét tuyệt vọng của hắn nghe thảm thiết lắm, hệt như con thú bị đâm một nhát chí tử.

    Suốt một tuần lễ sau đó Lavie như kẻ mất hồn, hắn chẳng còn thiết tha gì nữa, công việc làm ăn cũng chẳng màng tới, đứa con lớn phải tạm nghỉ học để trông coi thay cha. Suốt ngày hắn ngồi im một chỗ chẳng nói một lời, cơm nước qua loa cho qua bữa, cứ mỗi đêm về là hắn nốc rượu, nốc như người ta uống nước lã, hắn uống để quên đi cái sự đời, quên đi con đàn bà bội bạc. Lúc say hắn gào thét như người điên dại, rồi hắn khóc lóc thảm thương chẳng khác gì một đứa trẻ. Chòm xóm thấy vậy cũng sang an ủi nhưng chẳng giúp được gì. Một đêm nọ, sau khi uống xong một lít rượu, mệt quá hắn ngủ thiếp đi, tỉnh dậy thì đã giữa khuya, không hiểu sao hắn thấy tỉnh táo lạ thường, chợt nghĩ thằng Hai Trăng Sao* với con Út Thêm đang ngủ ngoài chòi vịt giữa đồng trống, hắn cảm thấy không yên tâm, hắn muốn ra với sắp nhỏ, hắn liêu xiêu bước ra khỏi nhà, mon men theo con đường làng giữa đêm tối mịt mù…Cơn giông đầu mùa bỗng đâu ập đến, trời mưa như trút nước, hắn lảo đảo loạng choạng trên con đường lầy lội và trơn trợt, bỗng hắn thấy nhức đầu dữ dội, khó thở, ngực đau thắt, trời đất như quay cuồng rồi hắn ngã vật xuống đất và mê man bất tỉnh…Hắn mơ hồ thấy mình như được nhấc bổng lên cao rồi rơi tự do xuống đất, cứ lập đi lập lại nhiều lần, rồi hắn thấy mình bồng bềnh chao đảo như đang đi trên con tàu giữa biển khơi, hắn thấy mình bị hút và xoáy mạnh vào một cái lỗ đen ngòm với những âm thanh ma quái…Hắn lịm dần, lịm dần…trước khi ý thức không còn gì nữa hắn còn nghe tiếng chân người chạy lịch bịch trên đường, rồi tiếng còi hụ của xe cứu thương, tiếng con Út Thêm văng vẳng từ cỏi xa xăm: “ Tỉnh lại cha ơi! tỉnh lại cha ơi ! “.

    ……………………………….

    Khi mở mắt ra, người đầu tiên hắn nhìn thấy là Cà Na, cô ngồi bệt dưới đất và ngủ thiếp bên giường, bàn tay cô ấy nắm chặt bàn tay hắn như thể không làm như vậy thì hắn sẽ mãi mãi ra đi, hắn nhìn phía trên đầu giường: chai nước biển đang nhỏ từng giọt, từng giọt chậm chạp, hắn biết mình vẫn còn sống và đang nằm trong bệnh viện………

    Lãng_tử_SG
    (còn tiếp)

    * Hai Trăng Sao: đứa con đầu lòng của hai vợ chồng Lavie, số là cái hôm đầu tiên cưới nhau, hai vợ chồng hắn rủ nhau ra chòi vịt ngồi tâm sự. Đêm ấy trời trong vắt, bầu trời có cả trăng và sao, 2 người nhìn lên trăng sao rồi thề thốt sẽ yêu nhau suốt đời, và sau đó hai người[:p][:p][:p]…………9 tháng 10 ngày sau vợ hắn sinh một đứa con trai, để kỷ niệm cái đêm đáng nhớ ấy, hắn và vợ đặt tên cho con là Trăng Sao, Nguyễn Trăng Sao. [:p][:p][:p]
  6. EMBE121109

    EMBE121109 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/11/2009
    Đã được thích:
    3
    Tks bác Lãng Tử [r32)][};-
    Câu chuyện ngày càng ly kỳ và hấp dẫn, rất thu hút. Cuộc sống thật nhiều phiền phức, bi ai, cái không thể mà có thể
    ...
  7. EMBE121109

    EMBE121109 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/11/2009
    Đã được thích:
    3
  8. coeorlipstick

    coeorlipstick Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/03/2011
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]

    TÌNH ANH BÁN VỊT

    Hễ cứ làm việc thì thôi, khi ngưng tay, hình ảnh Cà Na lại hiện lên trong tâm trí hắn, cái hôm ghé cty cô ấy để trả lại tiền hắn cũng ngại lắm, do dự mãi mới dám gõ cửa phòng làm việc của cô ấy, hắn chỉ sợ vẻ quê mùa thô kệch của mình làm cô xấu hổ với đồng nghiệp, vậy mà cô ấy lại tiếp đón hắn ần cấn niềm nở, còn mời ăn cơm trưa nữa, khi ngồi ăn, hắn nhận thấy đằng sau những nụ cười trên gương mặt của cô ấy có ẩn chứa một nét u buồn, hắn không biết cô buồn vì chuyện gì, hắn định hỏi, nhưng cuối cùng lại thôi.

    Rồi mọi chuyện cũng trở về với cái củ, hắn ngày ngày chăm lo cái chòi vịt, làm đầu tắt mặt tối từ sáng sớm cho đến chiều hôm, thời gian đầu hắn còn mong ngóng Cà Na, hễ nghe tiếng xe máy từ đầu đường là hắn ngưng tay và ngóng đợi, khi biết không phải là cô ấy hắn lại buông ra những tiếng thở dài. Được khoảng hơn một tháng thì hắn biết cô ấy sẽ không bao giờ đến nữa.

    MỘT NĂM SAU

    Một năm trời lặng lẽ trôi qua, những ngày rét mướt âm u của mùa đông rồi cũng qua đi để nhường chổ cho cái ấm áp của mùa xuân. Một năm, cảnh vật không thay đổi là bao nhưng lòng người thì đổi thay nhiều lắm…

    Năm rồi Lavie làm ăn khấm khá, nhờ trời, một năm mưa thuận gió hoà lại không có dịch bệnh nên đàn vịt của hắn ngày càng sinh sôi nảy nở, sau cái vụ ăn gian 50 nghìn của cô Cà Na, hắn quyết tâm làm ăn đàng hoàng để phước đức lại cho con cháu, cũng nhờ vậy mà thương lái nhiều nơi nườm nượp kéo đến mua vịt của hắn. Tổng kết cuối năm sau khi trừ đi mọi chi phí , hắn còn dôi ra gần một trăm triệu, hắn ra chợ mua 2 lượng vàng, đợi cho mụ vợ và sắp nhỏ đi vắng, hắn đào cái thùng đạn đại liên Mỹ chôn ở đầu giường lên rồi cất vào đó, hắn nhẩm tính: Cộng với 10 lượng đã có nay thêm 2, vị chi hắn có tổng cộng 12 lượng vàng. Chắt chiu dành dum từng ấy năm mới được bấy nhiêu. Nhiều lúc hắn nghĩ lấy bớt một lượng, sắm chiếc xe máy để đi ,vừa tiện lợi, vừa nở mày nở mặt với người ta, rồi mua cho sắp nhỏ cái tivi, tội nghiệp tối nào cũng sang nhà hàng xóm để coi ké…Tính lui tính tới lại rồi lại thôi, nghĩ tới bầy con dại 10 đứa là hắn gạt hết mọi cái ý định mua sắm, phải chắt chiu để lo cái ăn, cái mặc, học hành cho chúng nó, rồi còn ốm đau bệnh tật nữa.

    Vợ của Lavie vẫn chứng nào tật nấy, cờ bạc đề điếc như đã ngấm sâu vào xương tuỷ của mụ ấy, từ sáng sớm mụ đã ra khỏi nhà, khuya lắc khuya lơ mới về. Tội nghiệp sắp nhỏ, phải tự chăm sóc lẫn nhau, đứa lớn chăm sóc đứa nhỏ, đứa nhỏ chăm sóc đứa nhỏ hơn. Hắn đã nhiều lần khuyên can mà mụ ấy nào có nghe, riết rồi hắn cũng chán. Thôi kệ, xem như không có mụ ấy nữa.

    ……………..

    Dạo gần đây Lavie nhận thấy vợ mình có nhiều thay đổi, đi sớm về khuya thường xuyên, nhiều hôm ngủ qua đêm không về nhà, lại còn đi xăm mày xăm môi, áo quần chưng diện, nước hoa thơm ngào ngạt…Hắn cũng nghe phong phanh mụ ấy có nhân tình nhân ngãi, nghe xong hắn cũng bỏ ngoài tai, hắn không thèm ghen vì tình yêu của hắn dành cho vợ đã tắt ngấm tự lâu rồi.

    Và việc gì đến thì cũng phải đến, một ngày nọ Lavie về nhà thì thấy chiếc giường ngủ của mình bị dịch sang một bên, dấu đất đào chưa kịp lấp còn mới nguyên, hắn sửng sốt và đau đớn khi thấy thùng đạn đựng vàng biến mất, hắn biết ai đã lấy, hắn quỳ sụp xuống đất rồi gào thật to: “trời ơi là trời !!! mình ơi là mình !!! sao mình lại làm như vậy???”. Tiếng thét tuyệt vọng của hắn nghe thảm thiết lắm, hệt như con thú bị đâm một nhát chí tử.

    Suốt một tuần lễ sau đó Lavie như kẻ mất hồn, hắn chẳng còn thiết tha gì nữa, công việc làm ăn cũng chẳng màng tới, đứa con lớn phải tạm nghỉ học để trông coi thay cha. Suốt ngày hắn ngồi im một chỗ chẳng nói một lời, cơm nước qua loa cho qua bữa, cứ mỗi đêm về là hắn nốc rượu, nốc như người ta uống nước lã, hắn uống để quên đi cái sự đời, quên đi con đàn bà bội bạc. Lúc say hắn gào thét như người điên dại, rồi hắn khóc lóc thảm thương chẳng khác gì một đứa trẻ. Chòm xóm thấy vậy cũng sang an ủi nhưng chẳng giúp được gì. Một đêm nọ, sau khi uống xong một lít rượu, mệt quá hắn ngủ thiếp đi, tỉnh dậy thì đã giữa khuya, không hiểu sao hắn thấy tỉnh táo lạ thường, chợt nghĩ thằng Hai Trăng Sao* với con Út Thêm đang ngủ ngoài chòi vịt giữa đồng trống, hắn cảm thấy không yên tâm, hắn muốn ra với sắp nhỏ, hắn liêu xiêu bước ra khỏi nhà, mon men theo con đường làng giữa đêm tối mịt mù…Cơn giông đầu mùa bỗng đâu ập đến, trời mưa như trút nước, hắn lảo đảo loạng choạng trên con đường lầy lội và trơn trợt, bỗng hắn thấy nhức đầu dữ dội, khó thở, ngực đau thắt, trời đất như quay cuồng rồi hắn ngã vật xuống đất và mê man bất tỉnh…Hắn mơ hồ thấy mình như được nhấc bổng lên cao rồi rơi tự do xuống đất, cứ lập đi lập lại nhiều lần, rồi hắn thấy mình bồng bềnh chao đảo như đang đi trên con tàu giữa biển khơi, hắn thấy mình bị hút và xoáy mạnh vào một cái lỗ đen ngòm với những âm thanh ma quái…Hắn lịm dần, lịm dần…trước khi ý thức không còn gì nữa hắn còn nghe tiếng chân người chạy lịch bịch trên đường, rồi tiếng còi hụ của xe cứu thương, tiếng con Út Thêm văng vẳng từ cỏi xa xăm: “ Tỉnh lại cha ơi! tỉnh lại cha ơi ! “.

    ……………………………….

    Khi mở mắt ra, người đầu tiên hắn nhìn thấy là Cà Na, cô ngồi bệt dưới đất và ngủ thiếp bên giường, bàn tay cô ấy nắm chặt bàn tay hắn như thể không làm như vậy thì hắn sẽ mãi mãi ra đi, hắn nhìn phía trên đầu giường: chai nước biển đang nhỏ từng giọt, từng giọt chậm chạp, hắn biết mình vẫn còn sống và đang nằm trong bệnh viện………

    Lãng_tử_SG
    (còn tiếp)

    * Hai Trăng Sao: đứa con đầu lòng của hai vợ chồng Lavie, số là cái hôm đầu tiên cưới nhau, hai vợ chồng hắn rủ nhau ra chòi vịt ngồi tâm sự. Đêm ấy trời trong vắt, bầu trời có cả trăng và sao, 2 người nhìn lên trăng sao rồi thề thốt sẽ yêu nhau suốt đời, và sau đó hai người[:p][:p][:p]…………9 tháng 10 ngày sau vợ hắn sinh một đứa con trai, để kỷ niệm cái đêm đáng nhớ ấy, hắn và vợ đặt tên cho con là Trăng Sao, Nguyễn Trăng Sao. [:p][:p][:p]


    hihi, LT tả cứ như thật ấy.... đọc đoạn này .... em buồn cười quá:p.... đoạn vô BV cứ như là phim HQ í í [:p]
  9. EMBE121109

    EMBE121109 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/11/2009
    Đã được thích:
    3
  10. lang_tu_SG

    lang_tu_SG Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/04/2011
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]

    Không biết đoạn kết câu chuyện cô Cà Na viết như thế nào? Nếu cô ấy đồng ý thì sẽ có một đám cưới hoành tráng giữa Lavie & Cà Na, thực đơn là những món ăn toàn vịt:

    1/ Hột vịt lộn
    2/ Gỏi vịt
    3/ Vịt quay Bắc Kinh
    4/ Vịt nấu măng
    5/ Vịt quay chao
    6/ Vịt nấu cam
    7/ Cà ry vịt
    8/ Vịt tiềm
    9/ Vịt quay Tứ Xuyên
    10/ Vịt hầm hạt sen
    .............................
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này