Ngôi nhà màu tím - Tầng 5 - Share, share and share to be received ...

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi RedLantern, 06/06/2011.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
6096 người đang online, trong đó có 620 thành viên. 18:18 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 34125 lượt đọc và 1019 bài trả lời
  1. LoveIsBlue12511

    LoveIsBlue12511 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/05/2011
    Đã được thích:
    1

    Mình mới được biết new_days. Rất vui nếu bạn tham gia trò chơi cùng NNHP.
  2. coeorlipstick

    coeorlipstick Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/03/2011
    Đã được thích:
    0
    Chào new-days nhé
    Bạn New có thể giới thiệu trích ngang cho tụi mình biết chút không ???
  3. lang_tu_SG

    lang_tu_SG Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/04/2011
    Đã được thích:
    0
    nhocxinhhn viết lúc 10:46 - 16/06/2011 [​IMG]
    Bài dự thi số 1

    Bức Thư Tình Tuổi 90
    Tác giả:Lang_tu_SG

    Red em!

    Đã bao h em nghĩ khi mình ở tuổi 90 chưa?còn anh,anh đang hình dung ra lúc anh 90 tuổi,anh và em sẽ như thế nào,cảm xúc chứa chan,anh hok dừng lại được,phải gõ phím,viết mail cho em.Em hãy cho đồng hồ time,chạy nhanh thêm 50 thập kỷ nữa nha em,để có cảm xúc đủ đầy khi đọc thư này của anh.:-ss

    Em yêu!
    Anh ngồi bấu tay vào thành giường nhìn ra ngoài trời. Hình như mưa. Mắt anh mấy ngày nay thấy nắng loà nhoà lại tưởng mưa, thấy mưa thì nhìn như đang nắng xuống
    .

    [​IMG]

    Thằng chắt nội nói, mắt cụ nhìn không rõ nữa, cụ đi đâu để cháu dắt. Nó nói thật em nhỉ, nhưng mình cần gì nó dắt, ví thử có em đến ngoài ngõ kia, anh chẳng nhìn thấy rõ mồn một

    [​IMG]

    Góp ý với NHOC: nên để tấm hình phía trên.

    Cụ bà phía dưới "xí" quá, gây phản cảm cho người đọc.[:p][:p][:p]


    [​IMG]


    Còn bài 2, NHOC cho mọi người đọc nốt đi.[:p]


    [​IMG]

    [​IMG]

    Tặng NHOC thêm mấy tấm hình cụ bà, chèn vào cho đồng bộ.[:p]
  4. nhocxinhhn

    nhocxinhhn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/03/2011
    Đã được thích:
    0
    Thanh kiu vinamiu.
  5. nhocxinhhn

    nhocxinhhn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/03/2011
    Đã được thích:
    0
    BÀI DỰ THI 2

    Bài nì nhoc copy từ tầng 3,các anh chị chịu khó đọc lại:-ss

    CHUYỆN GIẬN HỜN

    Bị anh Lãng trêu,nhoc giận dỗi bỏ NHMT ra đi .Nhưng chốc chốc lại ngoảnh lại nhìn NHMT thân yêu.

    [​IMG]

    Nước mắt làm mờ đường đi,hay nước mưa làm nhoc ngã???!!!

    [​IMG]

    Trái tim nhỏ bé của nhoc vỡ tan vì đau khổ

    [​IMG]

    Nhoc đi mãi,,khi kiệt sức,nhoc đã ở rất xa.

    [​IMG]

    Còn cái người gây ra tội lỗi.Sau khi cơn hiếu chiến qua đi,hắn bắt đầu ân hận.

    [​IMG]
    Hắn ngồi vơ vẩn nghĩ

    Mới một ngày không gặp
    Lòng đã thấy cồn cào
    Em như là con sóng
    Lúc chiều về xôn xao

    Hắn tìm đến nơi nhoc đã khoe với hắn,nhưng chỉ còn những bông hoa và chiếc mũ nhoc bỏ lại.

    [​IMG]
    Hắn buồn lắm


    [​IMG]

    Ngồi nhìn màn đêm,hắn càng ân hận vì sự cứng lòng của hắn,đã đẩy bé út ra khỏi ngôi nhà yêu thương

    [​IMG]

    Chợt nhớ ra ngôi nhà nhỏ,nhoc và chị Na hay tới,hắn băng rừng tìm đến:

    [​IMG]

    Quả nhiên nhóc đang ở đó.Nhưng trước nhà là một cái khó to tướng

    [​IMG]

    Hắn lục tìm chìa khóa

    [​IMG]

    Biết nhoc hay mềm lòng khi nghe những bản nhạc buồn.Hắn lấy kèn ra và:






    Ngày ấy em như hoa sen mang nhiều giáng hiền những khi chiều lên
    Ngày ấy em như sương trong nép trên bông hồng, mượt trên cánh nhung
    Ngày ấy em như cung tơ cho đời thẫn thờ, cho tôi dệt mơ
    Đường khuya tay đan ngón tay ước cho đời ước mơ dài
    Từng đêm qua trong giấc mơ vẫn mong chờ có em về .
    Hắn lại cất tiếng hát:





    Này cô bé sao ngồi lặng lẽ
    Có hay chăng đêm đã qua rồi
    Ngày đang đến cho đời thật trẻ
    Thế sao em cứ mãi suy tư

    Hãy nghe anh kể chuyện phố xá
    Rất đông vui và tiếng cười đùa
    Có con chim về chào nắng mới
    Sẽ hát em nghe câu hát yêu thương

    Này cô bé thôi đừng hờn dỗi
    Bước theo anh ra phố đông người



    Hắn đã vào được trong nhà.
    Lôi hộp kẹo trái tim ra,hắn dỗ dành nhoc:


    [​IMG]
    Chưa hết.Hắn tiếp tục rót mật vào tai nhoc:

    [​IMG]
    Hắn phần trần này nọ:

    [​IMG]

    Cuối cùng,hắn lôi trái tim của mình ra,đặt vào tay nhoc:

    [​IMG]

    Sau bao cố gắng,với sực chân thành và "lẻo mép"(ký nì hắn dư sức).

    Hắn đã được nhoc tha thứ.Hắn ghéo tay với nhoc:anh hứa,từ bi h.sẽ hok bao h làm nhoc buồn.

    [​IMG]

    Hắn còn nói.....nói......

    [​IMG]

    Có nên tin hắn hem,các chị iu quí ới:p

    Và hắn nắm tay nhoc,đưa nhoc về ngôi nhà màu tím yêu thương:))


    [​IMG]

    và đây là thư tình hắn viết cho nhoc mí ngày sau đó:

    Nhocxinh iu quí:

    Sao nhoc cứ chọc anh hoài zị.Nhoc có biết hok,những khi anh vào NHMT,điều đầu tiên anh tìm,là coi nhoc có về nhà hok,có rely bài anh hok.Nhớ lại mấy hôm nhoc giận dỗi bỏ đi,ruột gan anh đâu như cắt.Nhoc có tin hok,mỗi phút trôi qua,mà nhoc vẫn bặt vô âm tín,lòng anh như lửa đốt!Chiên chứng chứng ung,chiên cơm,cơm cháy.

    Nhocxinh iu dấu,may quá nhoc đã quay về.Từ nay NHMT sẽ luôn luôn có tiếng cười giòn tan của nhoc,hứa với anh,dù có giận anh thế nào,cũgn đừng bao h biến mất nha em.(NHA EM cho anh bắt chước em hai từ này nhé).

    Nhoc của anh.Thực ra.....thực ra...Anh muốn ngỏ lời yêu em. Mà sao quá khó. Bởi em đâu có tin là. Lời yêu thương đó là thật lòng. Để anh chìm trong mênh mông của ngày tháng. Em đâu biết rằng anh khi nào cũng nhớ mong em.
    [​IMG]Chao ôi! Cuộc đời có những trái ngang. Không phải ai ai cũng hiểu.Chỉ một lời yêu em thôi. Mà sao cũng thấy khó.

    Anh ước quay lại từ nơi mình đã bắt đầu. Để anh luôn nhường cho em, những điều vui vẻ hạnh phúc nhất. Để em luôn thấy rằng : Cuộc đời còn có những điều quá dễ thương.
    Anh không xuất sắc và anh cũng không hoàn hảo lắm đâu em àh. Nhưng ít ra anh cũng rất... rất chi là ấn tượng với tâm hồn ai đó lắm chứ bộ? [​IMG]
    Hãy đồng hành cùng anh trong mọi bước đường của cuộc sống này em nhé. Cuộc đời anh cũng luôn cần và rất cần có em bên cạnh...[​IMG]
    Học giỏi anh thương. Nhớ em thật nhiều...[​IMG]


    Ps:Với những gì mà ai ai cũng hiểu, chỉ có một người có chịu hiểu anh đâu.

    Há há,anh đang cười đúng hem anh Lãng.Nhoc đã bẩu anh "hãy đợi đấy mừ".:))

    @COE.EB : nhoc đi ngủ típ đây.4 ngày tới nhoc hok thể về nhà.Hai chị lèm ơn
    casting nhoc đêm chung kết nha nha,năn nỉ đấy,rùi nhóc....phụ......1 tay:-ss
    @Chị Na,ICE,FO:nhoc nhớ các chị rất nhìu.:x
    @new-days chào New nhé,quay kem bạn đến với NHMT[};-

    @Ban tổ chức:nhoc xin được ủy quyền cho COE và EB thay nhoc nếu nhoc được vào chung kết:-ss(biết đâu đấy,lobby cái nhở[:p])
    Bi bi
  6. IMSTUPIT

    IMSTUPIT Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/03/2011
    Đã được thích:
    0
    Trời đất [-)[-)[-)
    Đi vắng có mấy hôm [r23)][r23)][r23)] mà nhà xây cao tít ~X~X~X leo mỏi chân quá :((:((:((
    Sao vắng vẻ thế này :)):)):))
    Trốn hết rùi hả =))=))=))
    Yêu cả nhà >:D:D:D<:-*


  7. EMBE121109

    EMBE121109 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/11/2009
    Đã được thích:
    3
    Nỗi Buồn Man Mác
    Bài Dự Thi Viết Được Thế Này Thôi Ạ

    [​IMG]
    Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;} http://mp3.zing.vn/bai-hat/Bai-Thanh-Ca-Buon-Elvis-Phuong/IWZ9868W.html

    Bài Thánh Ca Buồn
    Bài thánh ca đó còn nhớ không em
    Noel năm nào chúng mình có nhau
    Long lanh sao trời thêm đẹp môi mắt
    Áo trắng em bay như cánh thiên thần
    Giọt môi hôn dưới tháp chuông ngân

    Cùng nhau quỳ dưới tượng Chúa cao sang
    Xin cho đôi mình suốt đời có nhau
    Vang trong đêm lạnh bài ca Thiên Chúa
    Khẽ hát theo câu đêm thánh vô cùng
    Ôi giọng hát em mênh mông buồn...

    Rồi mùa giá buốt cũng qua mau
    Lời hẹn đầu ai nhớ dài lâu
    Rồi một chiều áo trắng phai màu
    Em qua cầu xác pháo bay sau
    Lời nguyện mình Chúa có nghe không
    Sao bây giờ mình hoài xa vắng
    Bao nhiêu đêm Chúa xuống dương gian
    Bấy nhiêu lần anh nhớ người yêu

    Rồi những đêm thánh đường đón Noel
    Lang thang qua miền giáo đường dấu yêu
    Tiếng thánh ca ngày xưa vang đêm tối
    Nhớ quá đi thôi giọng hát ai buồn
    Đêm thánh vô cùng lạnh giá hồn tôi ...

    [​IMG]

    Đêm Giáng Sinh Năm Ấy Là Một Kỷ Niệm Lớn Của Tôi


    Tôi đã lang thang các trang Web
    và dừng lại có cái tên rất ấn tượng: "Vườn Âm Nhạc"
    Tôi tò mò và quyết định dừng chân lại đây...

    [​IMG]
    http://mp3.zing.vn/bai-hat/Sai-Gon-Anh-Tuyet/ZWZ9ZZCO.html

    Sài Gòn
    Dừng chân trên bến khi chiều nắng chưa phai,
    Từ xa thấp thoáng muôn tà áo tung bay
    Nếp sống vui tươi nối chân nhau đến nơi này
    Saigon đẹp lắm, Saigon ơi ! Saigon ơi !

    Ngựa xe như nước trên đường vẫn qua mau
    Người ra thăm bến câu chào nói lao xao
    Phố xa thênh thang đón chân tôi đến chung vui

    Lá la la lá la
    Lá la la lá la
    Tiếng cười rộn rã chan hòa niềm vui say sưa.
    Lá la la lá la
    Lá la la lá la
    Ôi đời đẹp quá, tràn bao ý thơ.



    [​IMG]

    Khi tôi chập chững bước vào ngôi nhà "không bóng người"
    nhưng lại Lung linh các hình ảnh minh họa cho các bài hát
    vì thế cái cảm nhận của tôi đây là ngôi nhà ấm cúng bình yên
    mà chủ nhân ngôi nhà tính cách mạnh mẽ, nhân hậu
    nhưng rất lãng và đầy chất thơ....


    [​IMG]
    Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;} http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=sOIlIEjADT

    Lặng lẽ Nơi Này
    Tình yêu mật ngọt
    Mật ngọt trên môi
    Tình yêu mật đắng
    Mật đắng trong đời
    Tình yêu như biển
    Biển rộng hai vai
    Biển rộng hai vai
    Tình yêu như biển
    Biển hẹp tay người
    Biển hẹp tay người lạc lối
    Em đi về nơi ấy
    Nơi đâu nơi đâu
    Sông cạn đá mòn
    Trăng treo đầu con sóng
    Tan theo tan theo
    Chút tình xa vắng
    Làm sao ru được tình vơi
    À ơi nỗi đau này người
    Tình yêu vô tội
    Để lại cho ai
    Buồn như giọt máu
    Lặng lẽ nơi này
    Trời cao đất rộng
    Một mình tôi đi
    Một mình tôi đi
    Đời như vô tận
    Một mình tôi về
    Một mình tôi về...với tôi.


    Tôi lặng lẽ nghe từng bài nhạc
    mà chủ nhân gửi gắm trong đó
    thấy ẩn chứa nỗi buồn sâu thăm thẳm...


    [​IMG]
    Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;} ​

    Nỗi buồn
    Có nhiều khi tôi quá buồn
    Tôi ước mong tìm về dưới gốc cây xưa
    Em có gửi điều gì theo lá rụng
    Nỗi đau nào đậu khẽ vào tôi

    Bóng ai như tôi đi qua cánh đồng
    Bóng ai như tôi đi qua cõi đời
    Nhặt lại mình trên ngọn gió
    Giống như con chim sẻ nọ
    Tha về từng cọng vàng khô

    Có nhiều khi tôi quá buồn
    Tôi ước mơ quanh chỗ tôi ngồi mọc lên nhiều cây cỏ
    Cây xấu hổ đau gì mà rũ lá?
    Tôi gục đầu trên bóng tôi

    Không còn nghe
    Không còn nghe ai nói cười
    Tôi còn ngồi chi đây một mình
    Từng ý nghĩ mong manh...

    [​IMG]



    Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}



  8. EMBE121109

    EMBE121109 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/11/2009
    Đã được thích:
    3
    Em bé bán diêm

    Hans Christian Andersen
    Mùa xuân đang đến gần và chúng ta sắp sửa chào đón một mùa xuân ấm áp bên gia đình và người thân của mình. Thật hạnh phúc biết bao khi được đoàn tụ bên gia đình trong những ngày cuối năm. Trao cho nhau những nụ cười, tặng nhau những lời chúc tốt đẹp và được sống trong tình yêu thương đầm ấm của gia đình thật hạnh phúc biết bao. Bánh chưng xanh bên câu đối đỏ, cành mai vàng bên cạnh đào tươi, đó là những hình ảnh thật đẹp đẽ trong ngày tết cổ truyền của chúng ta. Thế nhưng trên thế gian này, không phải ai trong chúng ta cũng được hưởng những cái tết trọn vẹn và hạnh phúc như thế. Trong khi chúng ta đang vui vẻ với những người thân trong gia đình bên mái ấm của mình thì bên ngoài kia vẫn còn những mảnh đời bất hạnh, những số phận éo le vẫn phải bươn chải chỉ để kiếm đủ cái ăn, giữ cho đủ ấm đã là hạnh phúc. Nhân dịp xuân về Enviet xin chúc tất cả các bạn một mùa xuân tràn đầy yêu thương và hạnh phúc. Xin gởi các bạn một câu chuyện rất hay và cảm động của nhà văn Đan Mạch Andersen, Cô bé bán diêm.
    [​IMG]Rét dữ dội. Tuyết rơi. Trời đã tối hẳn. Đêm nay là đêm giao thừa.

    Giữa trời đông giá rét, một em gái nhỏ đầu trần, chân đi đất, đang dò dẫm trong đêm tối.
    Lúc ra khỏi nhà em có đi giày vải, nhưng giày vải phỏng có tác dụng gì kia chứ !
    Giày ấy của mẹ em để lại, rộng quá, em đã liên tiếp làm văng mất cả hai chiếc khi em chạy qua đường, vào lúc hai chiếc xe ngựa đang phóng nước đại.
    Chiếc thứ nhất bị xe song mã nghiến, rồi dính theo tuyết vào bánh xe; thế là mất hút. Còn chiếc thứ hai, một thằng bé lượm được, cười sằng sặc, đem tung lên trời. Nó còn nói với em bé rằng nó sẽ giữ chiếc giày để làm nôi cho con chó sau này.
    Thế là em phải đi đất, chân em đỏ ửng lên, rồi tím bầm lại vì rét.
    Chiếc tạp dề cũ kỹ của em đựng đầy diêm và tay em còn cầm thêm một bao.
    Em cố kiếm một nơi có nhiều người qua lại. Nhưng trời rét quá, khách qua đường đều rảo bước rất nhanh, chẳng ai đoái hoài đến lời chào hàng của em.
    Suốt ngày em chẳng bán được gì cả và chẳng ai bố thí cho em chút đỉnh. Em bé đáng thương, bụng đói cật rét, vẫn lang thang trên đường. Bông tuyết bám đầy trên mái tóc dài xõa thành từng búp trên lưng em, em cũng không để ý.
    Cửa sổ mọi nhà đều sáng rực ánh đèn và trong phố sực nức mùi ngỗng quay. Chả là đêm giao thừa mà ! Em tưởng nhớ lại năm xưa, khi bà nội hiền hậu của em còn sống, em cũng được đón giao thừa ở nhà. Nhưng thần chết đã đến cướp bà em đi mất, gia sản tiêu tán và gia đình em đã phải lìa ngôi nhà xinh xắn có dây trường xuân leo quanh, nơi em đã sống những ngày đầm ấm, để đến chui rúc trong một xó tối tăm, luôn luôn nghe những lời mắc nhiếc, chửi rủa.
    Em ngồi nép trong một góc tường, giữa hai ngôi nhà, một cái xây lùi lại một chút.
    Em thu đôi chân vào người, nhưng mỗi lúc em càng thấy rét buốt hơn.
    [​IMG]Tuy nhiên em không thể nào về nhà nếu không bán được ít bao diêm, hay không ai bố thí cho một đồng xu nào đem về; nhất định là cha em sẽ đánh em.
    Vả lại ở nhà cũng rét thế thôi. Cha con em ở trên gác, sát mái nhà và, mặc dầu đã nhét giẻ rách vào các kẽ hở trên vách, gió vẫn thổi rít vào trong nhà. Lúc này đôi bàn tay em đã cứng đờ ra.
    Chà ! Giá quẹt một que diêm lên mà sưởi cho đỡ rét một chút nhỉ ? Giá em có thể rút một que diêm ra quẹt vào tường mà hơ ngón tay nhỉ ? Cuối cùng em đánh liều quẹt một que diêm. Diêm bén lửa thật là nhạy. Ngọn lửa lúc đầu xanh lam, dần dần biếc đi, trắng ra, rực hồng lên quanh que gỗ, sáng chói trông đến vui mắt.
    Em hơ đôi tay trên que diêm sáng rực như than hồng. Chà ! Ánh sáng kỳ diệu làm sao ! Em tưởng chừng như đang ngồi trước một lò sưởi bằng sắt có những hình nổi bằng đồng bóng nhoáng. Trong lò, lửa cháy nom đến vui mắt và tỏa ra hơi nóng dịu dàng.
    Thật là dễ chịu ! Đôi bàn tay em hơ trên ngọn lửa; bên tay cầm diêm, cái ngón cái nóng bỏng lên. Chà ! Khi tuyết phủ kín mặt đất, gió bấc thổi vun vút mà được ngồi hàng giờ như thế, trong đêm đông rét buốt, trước một lò sưởi, thì khoái biết bao!
    Em vừa duỗi chân ra sưởi thì lửa vụt tắt, lò sưởi biến mất. Em ngồi đó, tay cầm que diêm đã tàn hẳn. Em bần thần cả người và chợt nghĩ ra rằng cha em đã giao cho em đi bán diêm; đêm nay, về nhà thế nào cũng bị cha mắng.
    Em quẹt que diêm thứ hai, diêm cháy và sáng rực lên. Bức tường như biến thành một tấm rèm bằng vải màn. Em nhìn thấu tận trong nhà. Bàn ăn đã dọn, khăn trải trắng tinh, trên bàn bày toàn bát đĩa bằng sứ quý giá, và có cả một con ngỗng quay. Nhưng điều kỳ diệu nhất là ngỗng ta nhảy ra khỏi dĩa và mang cả dao ăn, phóng sết, cắm trên lưng, tiến về phía em bé.
    Rồi… que diêm vụt tắt; trước mặt em chỉ còn là những bức tường dầy đặc và lạnh lẽo.
    Thực tế đã thay thế cho mộng mị: chẳng có bàn ăn thịnh soạn nào cả, mà chỉ có phố xá vắng teo, lạnh buốt, tuyết phủ trắng xoá, gió bấc vi vu và mất ngừơi khách qua đường quần áo ấm áp vội vã đi đến những nơi hẹn hò, hoàn toàn lãnh đạm với cảnh nghèo khổ của em bé bán diêm.
    Em quẹt que diêm thứ ba. Bỗng em thấy hiện ra một cây thông Noel. Cây này lớn và trang trí lộng lẫy hơn cây mà em đã được thấy năm ngoái qua cửa kính một nhà buôn giàu có. Hàng ngàn ngọn nến sáng rực, lấp lánh trên cành lá xanh tươi và rất nhiều bức tranh màu sắc rực rỡ như những bức bày trong các tủ hàng, hiện ra trước mắt em bé. Em với đôi tay về phía cây… nhưng diêm tắt. Tất cả những ngọn nến bay lên, bay lên mãi rồi biến thành những ngôi sao trên trời.
    – Chắc hẳn có ai vừa chết, em bé tự nhủ, vì bà em, người hiền hậu độc nhất đối với em, đã chết từ lâu, trước đây thường nói rằng: “Khi có một vì sao đổi ngôi là có một linh hồn bay lên trời với thượng đế”.
    Em quẹt một que diêm nữa vào tường, một ánh sáng xanh tỏa ra xung quanh và em bé nhìn thấy rõ ràng là bà em đang mỉm cười với em.
    – Bà ơi ! Em bé reo lên, cho cháu đi với ! Cháu biết rằng diêm tắt thì bà cũng biến đi mất như lò sưởi, ngỗng quay và cây Noel ban nãy, nhưng xin bà đừng bỏ cháu ở nơi này; trước kia, khi bà chưa về với thượng đế chí nhân, bà cháu ta đã từng sung sướng biết bao ! Dạo ấy bà đã từng nhủ cháu rằng nếu cháu ngoan ngoãn cháu sẽ được gặp lại bà; bà ơi! cháu van bà, bà xin với Thượng Đế chí nhân cho cháu về với bà. Chắc Người không từ chối đâu.
    [​IMG]Que diêm tắt phụt và ảo ảnh rực sáng trên khuôn mặt em bé cũng biết mất.
    Thế là em quẹt tất cả những que diêm còn lại trong bao. Em muốn níu bà em lại ! Diêm nối nhau chiếu sáng như giữa ban ngày. Chưa bao giờ em thấy bà em to lớn và đẹp lão như thế này. Bà cụ cầm lấy tay em, rồi hai bà cháu bay vụt lên cao, cao mãi, chẳng còn đói rét, đau buồn nào đe dọa họ nữa. Họ đã về với Thuợng đế.
    Sáng hôm sau, tuyết vẫn phủ kín mặt đất, nhưng mặt trời lên, trong sáng, chói chang trên bầu trời xanh nhợt. Mọi người vui vẻ ra khỏi nhà.
    Trong buổi sáng lạnh lẽo ấy, ở một xó tường người ta thấy một em gái có đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười. Em đã chết vì giá rét trong đêm giao thừa.
    Ngày mồng một đầu năm hiện lên trên tử thi em bé ngồi giữa những bao diêm, trong đó có một bao đã đốt hết nhẵn. Mọi người bảo nhau: “Chắc nó muốn sưởi cho ấm!.” Nhưng chẳng ai biết những cái kỳ diệu em đã trông thấy, nhất là cảnh huy hoàng lúc hai bà cháu bay lên để đón lấy những niềm vui đầu năm.


  9. lang_tu_SG

    lang_tu_SG Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/04/2011
    Đã được thích:
    0


    Hoan hô EB, Bài dự thi đơn giản,ngắn gọn nhưng sâu lắng. Trình bày rất đẹp.
  10. lang_tu_SG

    lang_tu_SG Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/04/2011
    Đã được thích:
    0
    Bài dự thi của nhocxinhhn:

    Bài dự thi số 1


    Bức Thư Tình Tuổi 90
    Tác giả:Lang_tu_SG

    Red em!

    Đã bao h em nghĩ khi mình ở tuổi 90 chưa?còn anh,anh đang hình dung ra lúc anh 90 tuổi,anh và em sẽ như thế nào,cảm xúc chứa chan,anh hok dừng lại được,phải gõ phím,viết mail cho em.Em hãy cho đồng hồ time,chạy nhanh thêm 50 thập kỷ nữa nha em,để có cảm xúc đủ đầy khi đọc thư này của anh.:-ss

    Em yêu!
    Anh ngồi bấu tay vào thành giường nhìn ra ngoài trời. Hình như mưa. Mắt anh mấy ngày nay thấy nắng loà nhoà lại tưởng mưa, thấy mưa thì nhìn như đang nắng xuống
    .

    [​IMG]

    Thằng chắt nội nói, mắt cụ nhìn không rõ nữa, cụ đi đâu để cháu dắt. Nó nói thật em nhỉ, nhưng mình cần gì nó dắt, ví thử có em đến ngoài ngõ kia, anh chẳng nhìn thấy rõ mồn một

    [​IMG]

    Anh vẫn khoẻ. Mỗi ngày các cháu nó cho ăn năm bữa, mỗi bữa một bát cháo đã nát nhừ


    [​IMG]

    Anh chỉ dám viết thư cho em mà không dám gọi điện vì tiếng của anh nói em chỉ có thể nghe như tiếng rừng phi lao xào xạc.

    [​IMG]

    Sáng nào anh cũng đi thể dục, đi từ mép giường ra tới bậc cửa sổ, vị chi là bốn bước. Bốn bước mà đi mất hai giờ, mồ hôi đổ vã ra.

    [​IMG]

    sảng khoái ghê!!

    [​IMG]

    Nay con cháu đông rồi, anh không phải đánh máy như ngày xửa ngày xưa nữa, các cháu giúp ông. Nhưng khi viết thư cho em, anh phải tự đánh máy lấy.


    [​IMG]

    Thư này anh viết từ mùa hè, giữa hè, đến đúng mùa đông thì xong, mỗi ngày anh viết quần quật được hai dòng.

    [​IMG]

    Ngày nào viết đến ba dòng thì phải truyền một lọ đạm


    [​IMG]

    Nhớ cách đây chừng 50 năm em nhỉ, chúng mình chạy ào ào trên bãi biển. Em thì lúc nào cũng hét lên: Thích quá cơ. Còn anh thì chạy theo sau nhìn em, thấy đôi chân em trắng loáng trong ánh chiều hoàng hôn ở bãi biển mà nhớ mãi.

    [​IMG]

    Giờ vẫn nhớ đấy. Hôm rồi, nhớ em quá bảo đứa cháu nó đưa ra biển. Ðinh nhấc chân bước, định hổn hển nhắc lại lời em nói, thích quá cơ, nhưng suýt nữa người anh đổ chúi xuống vì gió biển thổi.

    Nhận được tin em đã hết ốm, đã ăn được mỗi bữa năm thìa cháo bột mà mừng quá. Ăn năm thìa là tốt rồi, ăn nhiều quá không nên em ạ. Anh khoẻ thế này mà chỉ ăn bốn thìa thôi là thấy no căng. Nhớ ngày xửa ngày xưa vẫn thích ăn cơm nguội với nước cá kho.

    [​IMG]

    Vừa rồi, tự dưng thèm cơm nguội cá kho, ăn một chút thôi mà miệng anh như ăn phải đá hộc, đau tê tái.


    [​IMG]

    Anh nhắc nhé, nếu ngoài trời có gió là em không được ra ngoài. Hôm qua, mấy đứa cháu bảo ông ơi, ra sân hóng mát, gió nồm mát lắm ông ạ. Theo chân nó vừa ra tới sân, ngọn gió nồm suýt thổi anh bay lên nóc nhà, may có hai thằng cháu giữ chặt.

    [​IMG]

    Sắp tới ngày sinh nhật em nhỉ. Thế là em đã tròn tuổi 80.

    [​IMG]

    Hôm đó anh sẽ cố gắng điện thoại

    [​IMG]

    Nhưng anh nói trước, nếu em nghe tiếng xào xào tức là anh nói rằng em đấy hả.

    [​IMG]

    Khi nghe tiếng thùm thùm tức là anh đang chúc em sinh nhật vui vẻ. Ðến khi nghe tiếng phù phù nhiều lần là anh đang hôn em.

    [​IMG]

    Nhớ hồi ấy, anh đưa hai tay lên nhấc bổng em quay mấy vòng giữa trời, em cười rất to

    [​IMG]

    Giờ anh nhìn lại đôi tay mình, hình như tay ai, nhìn rất tội. Hôm qua anh cố nhấc con búp bê bé tý lên cao mà nghe tiếng xương cốt kêu răng rắc, sợ quá nên thôi.

    Em ngủ ngon không?

    Anh chợp mắt từ chập tối. đến khoảng 9 giờ là dậy, ngồi, nhìn ra trời đêm. Mấy đứa cháu nói ông ngủ ít quá. Anh bảo, thì đến khi ông ra đi, xuống đất, ông ngủ cả ngày lo gì.

    Thỉnh thoảng, anh vẫn mở máy tính, xem lại mấy bài viết trên NHMT hồi ấy,. thấy rất vui. Chắc giờ mấy ông, mấy bà NHMT cũng không còn mấy ai nữa, lâu chẳng thấy ai vào blog nữa. Lũ cháu hỏi, ông ơi, Blog là gì, Chúng nó bây giờ chẳng có Blog. Ngồi bô đi ị mà vẫn có màn hình máy tính ở miệng bô, thích thật. Thời buổi giờ hiện đại quá, mình chẳng biết gì. Nhà anh, có cái máy giặt, con cháu nó đi làm, điều khiển từ xa, điều khiển cả robôt. Anh ngồi, rôbốt nó đến, nó cởi áo anh ra, nó gội đầu cho anh, tắm táp, rồi còn mang áo quần đi giặt. Lũ trẻ bây giờ yêu nhau cũng nhờ rôbôt làm hộ. Máy chữ không cần đánh, muốn viết gì, chỉ cần đọc là máy tính tự gõ chữ. Nhưng tiếng anh phì phèo quá nên máy chữ nó đánh sai hết cả. Ai đời anh viết, em ơi, anh nhớ em lắm nhưng vì miệng anh móm mém phì phò nên máy nó nghe không rõ, nó đánh thành: Phem phơi, phanh phớ phem phắm. Thế mới bực!

    Anh không muốn gọi em là bà. Cứ gọi nhau bằng anh, bằng em thế nghe ngọt ngào.
    Hai ngày nữa anh tròn 90 tuổi.ước gì mình ở bên nhau như này,em nhỉ.


    [​IMG]

    như này em

    [​IMG]

    Và như này nữa

    [​IMG]

    Anh đợi thư em.

    [​IMG]

    Mà nếu không gửi được thư thì bảo Rôbôt nó mang thư đến cho anh em nhé.
    Em ngày đêm nhớ mong em.Nhớ em,đêm quên ăn,ngày quên ngủ,ruột đau như cắt,nước mắt đầm đìa.

    [​IMG]

    Anh dừng bút.
    Thằng chắt nội đang mang chén cháo bột đến để cho anh ăn
    .

    [​IMG]

    (nó đang bảo thằng em:cứ tưởng cụ đang ngồi viết sẽ từ chối,ai dè.....:)))
    Chúc em ngủ ngon nhé. Nhớ đừng ra gió.
    Ps:để hoàn thành lá thư tình này cho em,anh phải mất đúng 100 ngày và truyền 100 chai nước biển
    .

    [​IMG]


    [​IMG]



    Bài dự thi thứ 2 của NHOC xin đọc ở trang ở trên.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này