Nhà cái đã thay đổi cách đánh mà anh em không nhận ra

Chủ đề trong 'Thị trường chứng khoán' bởi giaoxuvinhduc, 05/05/2012.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
6482 người đang online, trong đó có 624 thành viên. 22:17 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 10791 lượt đọc và 176 bài trả lời
  1. giaoxuvinhduc

    giaoxuvinhduc Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/05/2010
    Đã được thích:
    1
    Một bài viết Kinh điển của Chunjunxo từng gây chấn động TTCK VN[:D][:D][:D]

    Nội dung có chỉnh sửa 1% so với bản gốc cho phù hợp với thời thế !:-ss:-ss:-ss

    Bài viết này đã cứu bao mảnh đời bất hạnh trên TTCK VN



    Em nói luôn, anh em đọc xong tiêu đề topic này đừng vội xxx em nhé, ý em nhẹ nhàng thôi ạ, chỉ là cảnh báo cho anh em kẹp cổ đừng bán ngay đáy thôi ạ...xót xa lắm....có nhiều mã đã giảm 70-98% kể từ đỉnh mà còn tính cút nốt thì xót xa lắm ạ....không phải bây giờ TT tăng được mấy chục phiên rồi em ăn theo nói leo đâu ạ, nhưng kinh nghiệm 9 năm chơi chứng cho em phán đoán thế ạ...


    Tháng 12 năm ẤT DẬU, Xứ An Nam - TTCK ảm đạm, tiếng khóc ai oán thê lương, không khí tang tóc đầy mùi tử khí - 8.000 diễn đàn tràn ngập anh em chim nhợn hoành hành dữ dội....Bìm bịp thất thủ lặn mất xác 300 ngày đêmchưa thấy nổi lên....Bài viết này ra đời & đã cứu bao mảnh đời bất hạnh trên TTCK VN vì tránh được ĐẠI HỌA BÁN NGAY ĐÁY DÀI HẠN !

    Sáng nay (03 - 05 - 2012) em dùng MS lọc ra những mã tăng mạnh nhất trong 80 phiên vừa qua(tại sao lại 80 phiên mà không là 60 phiên hay 70 phiên? em lấy 80 phiên vì cách đây 80 phiên người anh hùng áo vải chân trần KSA một mình một ngựa xông pha anh dũng đứng lên khởi nghĩa khi 2 sàn con chìm trong biển máu dưới gươm đao bọn tèo bang, sọc seo, báo lá cải đưa tin vớ vẩn....) thì cho kết quả:
    - 5 mã tăng trên 300% kể từ đáy
    - 25 mã tăng hơn 250% kể từ đáy
    - 385 mã đã tăng hơn 150% kể từ đáy
    - số mã tăng trên 100% nhiều như lợn con đếm không hết !


    Kinh ! Trong lúc người anh em chim nhợn còn vò đầu bứt tai nghi ngờ thì cái đám oắt con này đã kịp làm loạn100-500%....Thành quả đó, ÂU CŨNG LÀ LẼ CÔNG BẰNG CHO NHỮNG NGƯỜI ANH EM LIỀU MÌNH "BẮT ĐÁY"....


    Nhìn TT này mà em tiếc cho một số anh em, một số mã anh em gồng mình chịu trận 800 ngày đêm nắm giữ từ lúc em nó 5x-7x, cắn răng chịu đựng giờ còn 5.000 - 10.000, tức là đến giờ này anh em lỗ 70-90% rồi, vậy mà nó vừa tăng được 5-10-15 phiên thì anh em bán CHO RẢNH CÁI CỦA NỢ vì chim nhợn hù dọa, mấy tờ báo lá cải hù dọa, anh em làm vậy chẳng khác nào anh em trồng cây cho thằng khác hái quả, thằng khác ăn ốc bắt anh em đổ vỏ sao? Tiếc quá ! ĐỜI CHƠI CHỨNG ĐAU NHẤT LÀ MUA NGAY ĐỈNH VÀ BÁN NGAY ĐÁY !

    Anh em hãy nhìn tấm gương đạo đức cách mạng sáng ngời của KSA - BMC - KSS - KTB - KSH - BGM - PTC - HSG - CSM - DRC....mà noi theo...



    Tối qua em RÀ SOÁT LẠI LẦN CUỐI trước khi quyết định xuống xác 1 em thì thấy nhiều mã có giá thấp KHÔNG THỂ TƯỞNG TƯỢNG được, ít nhất là cách đây 1 năm...rất nhiều em đã giảm 70-95% từ đỉnh....dĩ nhiên trong đám loằng ngoằng này có em tốt, em xấu nhưng công nhận nhiều em thơm ngon thật, có nhiều em giảm từ 6x giờ còn 8.000 - 15.000...EPS năm 2011 4.000-10.000 >>> PE=2-4 ...NHÌN MÀ THÈM NHỎ DÃI....Nói 1 câu chân tình nếu cụ nào mới bước vào chứng trường 3 năm trở lại đây thì nhìn TT này sẽ rất bi quan, lo lắng và chán nản, còn những cụ nào từng chinh chiến trên đỉnh núi lửa 1176 và hẻm núi tuyết 235 sẽ thấy ĐÂY LÀ CƠ HỘI VÀNG, CƠ HỘI KIM CƯƠNG có lẽ không biết đến bao giờ mới gặp lại....cơ hội lấy lại tất cả những gì đã mất và cơ hội làm giàu gia tăng TK 5-10 lần đang hiển hiển trước mắt, cơ hội đang đến rất gần...gần lắm rồi....

    Những ngày gần đây tràn ngập tin xấu trên báo chí chính thống lẫn báo mạng và khắp các diễn đàn ck...nào là LS NH cao chót vót, giá vàng, giá đô tăng chóng mặt, dòng tiền rút ra khỏi TT, dự báo CPI tháng 11 sẽ rất cao....em công nhận những tin này gần như tất cả là có thật...nhưng cũng chính vì thế mà cổ cánh bây giờ mới có cái giá rẻ mạt thế này...Nói đến đây nhiều cụ sẽ nhao nhao phản đối ngay, thế nào là rẻ...cp không có khái niệm đắt rẻ...rẻ rồi còn có thể rẻ hơn nữa...Vâng, em biết ! Em hiểu mà...đừng vội nhao nhao lên như thế chứ ! Em muốn nói trong tất cả các lĩnh vực đời sống, các ngành khoa học, kinh tế....Có những lý thuyết, công thức, định lý, chỉ số...trở thành nguyên tắc, chuẩn mực trong từng lĩnh vực....CK cũng thế....em không tuyệt đối hóa những con số EPS, PE, BV, P/BV, ROA, ROE....Nhưng cũng đừng xem thường nó....tại sao FPT - VNM - VIC - MSN - DHG - PHR ....giữ giá rất tốt trong thời gian qua và có giá có thể nói là cao ngất ngưỡng so với mặt bằng chung của TT, điều gì làm nên những tên tuổi đó?

    Kinh nghiệm 9 năm chơi chứng cho em biết được vài kinh nghiệm nhỏ sau đây:

    - TTCK luôn đi trước nền kinh tế 1 bước, tất cả tin tức tốt/xấu đã phản ánh vào giá cp.
    - Đỉnh của LS là đáy của CK - Ngoài LSNH hàng ngày em vẫn xem chart LS trái phiếu CP các kỳ hạn và mấy ngày gần đây em thấy rằng.....oh la ..la....
    - Khi những tin tức xấu cuối cùng được Media tung ra thì cũng là lúc CK chạm đáy....
    - Khi lòng người chán nản, không khí u ám bao trùm TT thì "đáy nằm đâu đây rồi"

    - Có nhiều người thắc mắc: Sao dạo này Tin tốt (xấu) tung ra liên tục thế, sao trùng hợp lúc thị trường đang tăng vù vù (hay đang giảm thê thảm) lại tung ra 1 đống tin tốt (xấu) thế? Sao trùng hợp vậy ta? KHÔNG CÓ GÌ LÀ NGẪU NHIÊN, TẤT CẢ ĐỀU DO BÀN TAY MA QUỶ SẮP ĐẶT ! Cuộc chơi ngày càng khắc nghiệt, chiến thắng luôn thuộc về thiểu số, anh em hãy nhớ điều đó !

    - TTCK VN vì biên độ nên có 1 cái dở: Hôm nay tranh nhau bán sàn không cách gì bán được...mở mắt lệnh chất bán sàn cao như núi nhìn mà kinh hãi....ai cũng cố thoát ra khỏi cái biển lửa này càng sớm càng tốt...như thể ngày tận thế sắp ập đến....Thế mà chỉ 24 giờ sau...tình thế quay ngoắt 180 độ, cũng mã đó hôm qua còn chất bán hơn 1 triệu cổ giá sàn không ma nào thèm mua, tất cả đều quăng guốc dép bỏ chạy mất xác...Vậy mà hôm nay vừa mở mắt ra đã lù lù 1 cục dư mua trần 9000.000 (heheh con CMI của em đó, đè cho lắm vào) cổ, lại tranh nhau lên tàu, tranh nhau mua trần mà có mua được đâu, chen nhau làm gì cho tốn công, tốn sức ! Vé lên tàu đã hết, tàu đã chuyển bánh ! Chiếc vé cuối cùng đã được bán ra ngày hôm qua sao anh không mua? Vì hôm qua anh lập luận: Dại gì mà mua, ngày mai, ngày mốt mua có phải rẻ hơn không? Thậm chí tuần sau, tháng sau mua có khi còn rẻ hơn 20-30% ấy chứ....

    Rồi lại vò đầu bứt tai thắc mắc một câu hỏi không lời giải đáp, số hàng mới hôm qua chất bán sàn hàng triệu cổ không ai mua đâu rồi, sao hôm nay họ không bán đi, mà bán giá trần đàng hoàng nhé ! Sao không bán đi, dại quá...Xin thưa, họ không dại đâu ạ ! Hàng đâu mà bán vì số hàng hôm qua chất bán sàn là HÀNG ĐỂU đấy ạ ! ủa sao TTCK cũng có hàng đểu nữa à'? giờ mới nghe lần đầu à nha

    Năm xưa khi VNI về 235, lòng người chán nản, tiếng khóc ai oán thê lương, nhiều Bluechip giảm từ 20x-30x-40x-50x về còn 1x-2x (SAM - REE-ITA - SSI- LCG - TDH - BCI - CII ....) thậm chí dưới mệnh giá như KLS - HSG - DQC... còn 8000-8500 sau đó LỪ ĐỪ ĐI LÊN TỪ VŨNG BÙN LẦY TĂM TỐI...1x rồi 2x nhiều người còn nghi ngờ..tăng nóng quá, ảo tung chảo quá...đang còn vò đầu bứt tai nghi ngờ thì nó lại tăng mịa lên 3x...lại lắc đầu chê ảo tung chảo thì nó vút lên 4x-5x hồi nào chả hay...thằng bên cạnh nó đã chén 100%-200%-300% mà mình còn nghi ngờ...ngơ ngác...tiếc nuối...ngẩn ngơ...ước gì thời gian quay trở lại anh nhỉ....nếu nó mà quay lại 1x mình bán nhà xúc ngay...nhưng đến 1 ngày đẹp trời NHỮNG CON HÀNG TEEN CHÂN DÀI MƠN MỞN mà a từng mơ ước...nằm khêu gợi mời gọi a xơi mà a lại từ chối..đến khi em cất bước ra đi theo thằng khác thì a lại tiếc nuối ước gì em trở lại chốn xưa...a sẽ xxx em 3 ngày 3 đêm ....cho thỏa những ngày khát khao....ĐỜI LÀ BỂ KHỔ..ĐỜI LÀ MỢT CHUỖI NGÀY DÀI.CHƠI TRÒ CÚT BẮT....

    PS: Media việc họ họ làm ! đó là bổn phận của họ, là chén cơm của họ, kệ họ ! Chim nhợn họ vất vả ngày đêm lên 18 diễn đàn cảnh báo anh em, họ lo cho túi tiền của anh em? Không có đâu ạ, đừng phỉnh phờ em ạ....Phần nhiều (em không nói tất cả nhé, và chim nhợn cũng tùy thời điểm nhé) chim nhợn hay bìm bìm bịp họ cũng có mục đích cả í ạ ! BÀI VIẾT NÀY CŨNG VẬY ! ĐÃ QUÁ MUỘN ĐỂ CUT LOSS ạ - Ai máu me thì margin tẹt ga vào - liều ăn nhiều !

    Ví dụ cụ thể nhé ! Nhiều mã giảm 70-90% từ 5x-9x giờ còn 1x-2x thậm chí 4.000 - 8.000, EPS năm 2011 = 4000-5.000 (em không chơi EPS đểu của thằng Cafef nhé), anh em hãy nhắm mắt lại 30 giây nhé và trả lời khách quan nhé: cửa tăng và cửa giảm cửa nào nhiều hơn? Nếu giảm thì khả năng giảm bao nhiêu % nữa? Nếu tăng thì khả năng tăng bao nhiêu %? Trước khi trả lời câu hỏi đó thì anh em phải trả lời câu này nhé, anh em có thể nắm giữ cổ cánh thêm 1-2 tháng tới & lầu hơn 6 tháng tới không nếu TT vẫn giảm?.

    Gửi anh em chim nhợn: Em biết tỏng nhiều cụ xón lắm rồi, hứng lắm rồi, nứng lắm rồi nhưng vẫn kiềm chế chưa...chịu cho vào anh em thật đáng khâm phục và đáng học hỏi, nhưng anh em đừng dối lòng mình và giết chết những anh em đang cầm cổ và đang rất xoắn, nuốt nước mắt vào trong mỗi đêm nhìn vợ con mà chảy nước mắt.....tội nghiệp người ta lắm....Chim nhợn cũng có 2 loại: 1 loại ngay lúc này họ nghĩ VNI sẽ về 250-300 và HỌ HÔ HÀ GÀO THÉT ĐÚNG NHƯ NHỮNG GÌ HỌ SUY NGHĨ, HỌ RẤT TỐT ! Nhưng phần đông anh em chim nhợn BỤNG BẢO DẠ, MÌNH NÓI THÌ NÓI VẬY THÔI, HÔ CHO TỤI NÓ CHẠY THÔI CHỨ THÂM TÂM MÌNH NGHĨ VNI KHÓ THỦNG 300 LẮM, khoảng 350 là mình vào xúc rồi, hứng lắm rồi....Các cụ thật ĐỂU GIẢ, à không ĐỂU THIỆT chứ !

    Khiếp, sáng nay làm gì mà bức xúc thế? I'm very xoaning ạ !

    Em là Chunjunxo hiện hồn về đây ạ, cụ ấy ra đi trong 1 ngày mưa giông bão tố, trời đầy sấm sét ạ !

    Trân trọng, nếu có gì không phải anh em bỏ qua cho ạ, em trẻ người non dạ, tuổi trẻ dại khờ bồng bột ạ !
  2. giaoxuvinhduc

    giaoxuvinhduc Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/05/2010
    Đã được thích:
    1
    Năm 94 tôi ra Hà nội thi đại học. Ra trước một tuần cho thông thổ. Thằng bạn tôi ra trước cả tháng ôn thi xí cho một chỗ trong KTX, nhưng không phải diện chính thức hợp lệ. Nói toẹt ra là suất ở chui, chung giường với nó. Chuyến xe ca lông gà đưa tôi ra với phố thị mất 5 tiếng đồng hồ. Mất thêm 7 nghìn xích lô thì tôi về được chỗ thằng bạn.


    Đêm đầu tiên mới là ác mộng. Phòng 12 đứa nhưng có tới 20 mạng, nóng như rang. Hóa ra có tới 8 đứa chui lủi như tôi. Đang nửa đêm mơ màng thì bị đập cửa. Một hội 3 thằng đầu trâu mặt ngựa, tay cầm gậy gỗ ập vào. Chúng bắt bọn tôi cởi trần mặc xịp chào cờ hát quốc ca lúc nửa đêm. Chán đi lại bắt mỗi đứa nộp 10 nghìn để các anh bồi dưỡng. Khi chúng đi, tim vẫn đập, chân vẫn run. Thằng bạn tôi bảo, các anh lớn khóa trên dật dẹo ở lại chăn đàn em kiếm cơm hè. Mẹ, sinh với chả viên, khác éo kẻ cướp.


    Các đêm sau cũng thế. Có điều không phải các anh lớn khóa trên mà là bọn xung kích dùi cui băng đỏ. Chúng đi bắt bọn ở chui như tôi. Mẹ kiếp, cứ mỗi phen thế, ***** phọt hết cả ra quần, chen nhau chui gầm giường, nóc nhà vệ sinh mà trốn. Nhưng bắt thì cứ bắt. Đuổi ban đêm chúng tôi lại mò vào ban ngày. Cơ cực thế, nhưng quen lại thấy vui, cứ như trò trốn tìm hay đánh trận giả.


    Tôi chả ôn tập mẹ gì, cứ ngày chơi đêm ngủ. Tôi lọ mọ đi khắp đó đây, nào Bờ Hồ, nào Thủ Lệ, lắm bận lạc đường còn chui vào cả nhà thổ. Ban đêm thì theo thằng bạn tôi sang khu nữ chơi. Chả là nó ma cũ, ra trước tôi cả tháng nên quen biết nhiều. Nhờ đi cùng nó mà tôi quen được mấy bạn gái, cũng ở xa tít tắp như tôi. Trong số đó, có Ngỗng, quê Phú Thọ.


    Mỗi bận tôi sang chơi là Ngỗng lại cắm cúi học bài. Tôi thấy nàng tài vãi. Chuyện như nhặng bu mà nàng vẫn chuyên tâm được. Hôm tò mò, tôi ngó xem nàng học gì. Giời ạ, hóa ra nàng cắm cúi chép phao. Với tôi, những loại học vẹt và chép phao là ngu đáo để, tôi không thèm chơi. Cơ mà Ngỗng đẹp, không chơi nó cũng phí đi.


    Ngày thi đến, tôi làm bài búp búp hơn nửa thời gian là ngồi chơi. Mẹ, tài thế chứ. Lắm lúc nghĩ lại, tôi phục tôi quá cơ. Ngày đó có quy định, hết 2/3 thời gian thi mới được ra. Thế là tôi ngồi ngó nghiêng bọn đồng liêu thi thố. Trông cái cảnh đứa cắn bút, đứa vò tai, đứa ngẫn ngơ như ngỗng mà buồn cười. Còn các thày cô trông thi thì nhìn tôi ngưỡng mộ. Mà ngưỡng mộ quá đi chứ lị, tôi tài thế cơ mà, há há. Chưa thi xong mà tôi đã đốt ngón tay tính ra được điểm. Đỗ là chắc chắn rồi, vấn đề là thấp hay cao thôi.


    Trước hôm về, tôi sang tạm biệt Ngỗng, đồng thời cũng tranh thủ hỏi han thi thố ra sao. Ngỗng có vẻ như không làm được bài, buồn ra mặt. Nhưng lúc Ngỗng buồn, tôi thấy Ngỗng đẹp ngồ ngộ. Tôi không biết động viên thế nào, chìa quyển vở bảo Ngỗng ghi địa chỉ để sau này biên thư. Ngỗng cũng tặng tôi một cái mù soa mới tinh, trong gói miếng giấy hồng ghi địa chỉ liên lạc. Chúng tôi chia tay nhau chơ lơ, hững hờ như thế.


    Đầu tháng 9 năm đó, tôi lại ra Hà nội. Và tất nhiên, để làm anh sinh viên trường Luật oai như cóc bố. Có địa chỉ trường lớp ngon lành, tôi biên thư thăm Ngỗng ngay và cũng qua bì thư tranh thủ khoe tí cái mác sinh viên xúng xính. Thế chó nào chờ dài cổ mà không thấy Ngỗng biên lại tôi. Hay thi trượt lấy mẹ chồng mất rồi? Hay Ngỗng biên địa chỉ đểu cho tôi?. Chịu! Tôi kệ mẹ nó với thời gian.


    Giữa tháng 10, thu buồn man mác. Khi tôi đang thu lu giảng đường học cái môn chính trị buồn thiu thì có lời nhắn thăm gặp. Tôi ra ngoài hiên. Giời ạ, Ngỗng. Tôi định lao lại ôm Ngỗng phát, nhưng ngại nên chỉ cầm tay, rất tự nhiên. Lần đầu tiên tôi được cầm tay Ngỗng. Hai đứa dung dẻ xuống căng tin trà đá, cắn hướng dương tí tách.


    [​IMG]

    Đúng là Ngỗng thi trượt thật. Nhưng cũng nhờ gia thế hay quan hệ gì đó mà đi được cái trung cấp tài chính ở Phúc Yên, cũng vừa mới nhập học. Xong xuôi Ngỗng bắt tàu xuống thăm tôi, mỗi mình. Tôi bỏ luôn cả tiết học, dẫn Ngỗng về nhà trọ.


    Tôi giới thiệu Ngỗng với thằng Bôm Bốp, nó vừa ngủ dậy, dắm thối um nhà làm tôi phát ngượng. Tôi đuổi thằng Bôm Bốp lên gác xép để nhường giường cho Ngỗng ngồi. Ngỗng í tứ đặt đít, không quên thém chăn, gấp màn cho tôi. Nhìn Ngỗng thao tác, tôi thấy đích thị là người bén việc, ưa làm. Thấy thinh thích ra phết.


    Tôi leo gác xép thì thầm hỏi thằng Bôm Bốp còn tiền không để chợ lo bữa chiều. Nó nhăn mặt, đầu như con lắc. Tôi mở hòm, lấy cái áo Phi lốt bảo nó mặc vào đem đầu ngõ cắm tạm. Thấy thằng Bôm Bốp ních chặt cái áo trong tiết thu mát mẻ thì Ngỗng lạ lắm, nàng hỏi tôi, bạn ấy ốm à? Ừ, sốt rét lo bữa chiều.


    Thằng Bôm Bốp cắm cái áo được ba chục. Nó mua được 5 cân gạo dự trữ, 2 bìa đậu, 3 lạng thịt bò, 1 mớ giá sống, 6 quả trứng vịt, 1 chai Lúa mới và 2 chai coca. Nó bảo tôi, vừa khít.


    Bữa chiều một tay Ngỗng nấu, ngon cực kì. Giờ nhớ lại tôi vẫn nhớ đến vị của nó. Ngỗng uống cooca, tôi với Bôm Bốp cưa hết chai Lúa mới, cạo cháy thủng đáy nồi. Chúng tôi buôn bao nhiêu chuyện. Mẹ kiếp, cái tuổi dở dở ương ương, lắm chuyện ***** chịu.


    Đang vui thì Ngỗng bảo 8 giờ phải ra tàu. Chuyến tàu đêm duy nhất đỗ ga Phúc Yên gần trường Ngỗng. Tôi trong cơn chếnh choáng men say gặp lại Ngỗng bảo, để hẵng mai. Thằng Bôm Bốp cũng chêm vào, mấy khi có dịp. Cứ tưởng Ngỗng nằng nặc chối, ai ngờ Ngỗng gật luôn, bảo mai đi bằng xe khách. Thế mới tài chứ!


    Cơm no, rượu say nhưng đến đoạn ngủ nghê mới gay. Tôi với thằng Bôm Bốp có mỗi cái giường bé tí. Trên cái gác xép cũng bé tí kia cũng chỉ cất được hai cái hòm tôn đồ dùng. Nằm trên đó chỉ có nước ngủ ngồi. Tôi bảo thằng Bôm Bốp phắn chỗ khác ngủ nhờ nhưng nó không chịu, kiên quyết ngủ ngồi trên gác xép. Mẹ kiếp, thế tao ngủ ***** đâu? Tôi hoang mang thực sự. Giường kia, sẽ giành cho Ngỗng.



    [​IMG]

    Thằng Bôm Bốp có rượu leo gác xép kéo gỗ phe phé. Tôi hướng dẫn Ngỗng cách mắc màn. Tự tay tôi giũ chăn cho Ngỗng. Khi Ngỗng đã yên chỗ, tôi chỉ dám ngồi ké mép ngoài thang giường. Ngỗng bảo, chui vào trong mà nằm, đặt cái gối ở giữa, hai đứa quay mặt hai nơi. Mẹ kiếp, cảnh này nghe quen quen. À, phải rồi, đâu như trong một tiểu thuyết rẻ tiền chữ to thì phải. Tôi bảo không. Ngỗng ngủ tôi sẽ trèo xép ngủ cùng thằng Bôm Bốp.


    Đấy là tôi nói phét thế. Bằng chứng là cơn buồn ngủ do rượu kéo đến quá nhanh cộng với muỗi giãi lao vào như châu chấu làm tôi phải chui vào giường nằm cùng Ngỗng. Tôi chả thèm đặt gối ngăn đôi lãnh thổ như Ngỗng nói mà dùng để gối đầu mình. Gối dùng là để kê, đầu hoặc đít chứ ai lại lấy làm vật cách ngăn. Với lại, tôi ngủ quen có gối kê đầu rồi.


    Tôi thiếp đi nhanh như một tia chớp. Trong mênh mông tôi vẫn nghe thấy tiếng kéo gỗ của thằng Bôm Bốp ngày một hung hăng. Cả tiếng thở gấp gáp của Ngỗng nữa. Cả tiếng thở dài não nuột nữa. Tôi nghe thấy hết chứ chả đùa đâu.

    [​IMG]

    Mấy giọt nước lạnh nhỏ vào mặt tôi. Thằng Bôm Bốp đứng đầu giường nhăn nhở, Ngỗng về rồi à? Không biết, tôi ú ớ. Thế tối qua mày ngủ cùng Ngỗng à, xơ múi được gì không? Biết ***** đâu, ngủ như chết. Thằng Bôm Bốp hắt cả ca nước vào mặt, đúng là đồ con lợn. Xong nó cầm mảnh giấy để ở cái bàn bé xíu cuối đuôi giường đưa tôi. Chữ của Ngỗng " Em về. Anh đần lắm...".


    Thế là thế éonào? Một đứa mắng mình đồ con lợn. Một đứa bảo mình đần. Mẹ, chúng nói như đúng rồi thật. Con lợn éo nào mà chả đần. Hả giời???
  3. giaoxuvinhduc

    giaoxuvinhduc Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/05/2010
    Đã được thích:
    1
    [​IMG]

    Đồng chí Larry Hillblom đã tịch cách đây 17 năm vì tai nạn máy bay và mất xác trên biển Thái Bình Dương. Chuyện chả có gì đáng nói, nhưng vì lúc đó đồng chí là giám đốc hãng chuyển phát nhanh DHL với tổng tài sản cỡ hơn tỷ đô. Hơn thế, đồng chí lại là người có một mớ con rơi ở một số nước mà đồng chí từng đi qua.


    Với VN, đồng chí là nhà đầu tư nước ngoài tiên phong bỏ vốn vào khách sạn Novotel và xây sân golf Phan Thiết. Cũng trong thời gian mần ăn ở đây, đồng chí đã để lại một đứa con rơi tên là Nguyễn Bé Lory, người được thừa kế gia tài hàng chục triệu USD.


    Tuần trước Nguyễn Bé Lory cùng mẹ là Nguyễn Thị Bé từ Mỹ về thăm gia đình ở tỉnh Bình Thuận thì một lần nữa, chuyện về Nguyễn Bé Lory lại là đề tài nóng hổi. Chuyện không chỉ thuần túy về mặt tình ái mà hơn thế là câu chuyện pháp lý xung quanh quyền thừa kế rất đáng để suy ngẫm.


    Đồng chí Larry Hillblom sinh năm 1943 ở California; quán triệt sâu sắc đường lối của Tiệc, và sự ưu việt của nền giáo dục XHCN, đồng chí đồng chí đã tốt nghiệp trường Luật – Đại học Berkeley. Năm 1969, Larry cùng hai người bạn là Adrian Dalsey và Robert Lynn, thành lập công ty chuyển phát nhanh, lấy chữ đầu của tên ba người ghép lại, thành DHL.


    Thoạt đầu, DHL dùng máy bay, giao nhận thư tín, các loại giấy tờ, vận đơn của tàu biển đến những cảng, nơi tàu sẽ cập bến. Khi tàu đến, việc bốc dỡ hàng hóa diễn ra rất nhanh gọn bởi lẽ mọi thủ tục đã được hoàn tất từ trước rồi.


    Dần dà, DHL trở thành hãng chuyển phát nhanh lớn và nổi tiếng nhất hành tinh với đủ chủng loại – từ cây kim may quần áo đến chiếc xe ủi đất. Bên cạnh đó, DHL cũng là hãng duy nhất có tuyến giao nhận ở Cuba và Bắc Hàn.


    Ước tính, vào thời điểm trước khi Hillblom chết, tài sản của DHL vào khoảng 5,7 tỉ USD, bao gồm 420 máy bay chở hàng, hơn 100 tàu biển, 76.200 xe vận tải, 450 kho hàng cùng các bất động sản khác. Trong đó, phần của Hillblom chừng 1,6 tỉ. Với 285 nghìn nhân viên làm việc tại 222 chi nhánh trên toàn thế giới. Mỗi năm, DHL vận chuyển khoảng 1,5 tỉ chuyến hàng.


    Đồng chí là một người đam mê máy bay, và đặc biệt, rất thích bay với các loại máy bay cổ điển. Sau những năm 80, khi sự thành công đã lên đến đỉnh cao, đ/c Hillblom bỗng quyết định tôn thờ chủ nghĩa độc thân và quan hệ với phụ nữ theo kiểu mua lẻ, “bóc bánh trả tiền”. Cách sống ấy được những cộng sự và luật sư riêng của đồng chí giữ bí mật. Chỉ sau khi Hillblom chết, cuộc chiến giành quyền thừa kế giữa những đứa con rơi nổ ra, người ta mới biết đ/c Hillblom có cả một chuỗi mai mối ở các nước mà đồng chí đã từng lưu lạc, chuyên cung cấp cho đồng chí những cô gái còn trinh trắng.


    Hầu hết những cô này là bồi bàn, hoặc phục vụ trong những quán bar. Thông thường, đ/c Hillblom chỉ quan hệ với mỗi cô trong vòng vài tuần. Sau đó, đ/c cho họ một ít tiền, vài món quà rồi… thay cô khác theo chính sách luân chuyển cán bộ một cách thật thà.




    Năm 1982, đ/c Hillblom chuyển đến sống ở đảo Saipan, thủ phủ của quần đảo Mariana, là vùng lãnh thổ thuộc Mỹ nằm ở phía đông Philippine. Tại đây, đ/c trực tiếp điều hành các thương vụ kinh doanh tại quần đảo Hawaii, Philippines. Riêng tại Việt Nam, Hillblom bỏ ra 40 triệu USD để đầu tư cải tạo, nâng cấp khách sạn Palace, Đà Lạt.


    Việc đầu tư phải thông qua một công ty của một nước thứ ba vì thời điểm ấy, Mỹ vẫn thi hành lệnh cấm vận với Việt Nam. Cũng chính vì Mỹ quốc chưa dỡ bỏ lệnh cấm vận nên khách sạn của đ/c đìu hiu, hoạt động lay lắt một thời gian rồi phải đóng cửa.


    Như đã nói ở trên, đ/c Hillblom có máu say mê các loại máy bay du lịch. Ngoài mấy chiếc Cessna 4 chỗ ngồi, Beachcraft 8 chỗ ngồi, đ/c còn sở hữu một chiếc thủy phi cơ kiểu Catalina, mà đ/c đặt tên là “Seabee” (ong biển).
    Chính chiếc thủy phi cơ này đã vùi đ/c Hillblom cùng một người bạn và viên phi công xuống vùng biển Anatahan vào ngày 21/5/1995, khi đồng chí trên đường từ Saipan đến đảo Pagan để xem núi lửa phun cho thỏa chí tò mò. Vì thời tiết quá xấu nên đ/c phải quay về, nhưng đ/c đã không về đến nhà mà là về với đáy đại dương. Tìm kiếm suốt một tuần lễ, nhân viên cứu hộ chỉ vớt được xác bạn đ/c và viên phi công. Còn đ/c Hillblom thì mãi mãi biến mất.


    Năm 1982, khi bắt đầu đến đảo Saipan sinh sống, ở tuổi 40, đ/c Hillblom đột ngột viết… di chúc. Trong di chúc, đ/c để lại toàn bộ tài sản cho Trường đại học UC – San Francisco, California, và tuyệt nhiên không hề có một dòng chữ nào nói về những đứa con rơi ở phần thừa kế.


    Ngay cả mẹ đồng chí là bà Helen Anderson cùng hai người anh, em ruột, tên là Grant Anderson và Terry Hillblom cũng được đ/c cho… đi tàu suốt! Tuy nhiên, theo luật Saipan – là nơi Hillblom đăng ký thường trú, thì những đứa con sinh ra sau khi viết di chúc, vẫn có quyền thừa hưởng tài sản của người cha.


    Vì vậy, lúc thông tin về cái chết của Hillblom được công bố, có nhiều cô gái ở nhiều nước đã lên tiếng, rằng đồng chí này là cha của con mình. Mẹ cháu bé Mercedita Felliciano cho biết, cô đã bán trinh cho Hillblom với giá 2.200 USD, và kết quả là sự ra đời của đứa con gái.


    Mẹ một bé trai khác – tên là Jellian Cuatero cũng khẳng định trong một lần đến quán bar nơi cô làm việc ở Philippines, Hillblom – thông qua một “má mì”, đã ngủ với cô ba đêm, thù lao là một chiếc đồng hồ đeo tay bằng vàng và 1.500 USD.
    Riêng cháu bé Junior Larry Hillblom ở đảo Guam thì đặc biệt hơn cả. Hillblom đã ở với mẹ cháu gần 4 tháng, rồi khi cô này có bầu, đ/c đã đồng ý cho cô lấy họ, tên Hillblom để đặt cho con.


    Tổng cộng, có tất cả 8 bà mẹ, với 11 đứa con mà bà nào cũng quả quyết con mình là “thứ thiệt”. Thế nhưng, trong tất cả những cuộc tình chớp nhoáng ấy, Hillblom hầu như không bao giờ chụp hình chung với những cô gái mà đ/c đã từng ăn ở, cũng như sau khi chia tay, có lẽ do say sưa hoạt động cách mạng nên đ/c chẳng thư từ thăm hỏi gì nên tất cả các “bà mẹ” đều chỉ có thể chứng minh bằng… miệng mà thôi!


    Chính cái mắc mứu này đã khiến giới luật sư được dịp hốt bạc và có thể nói, trong số hơn 200 luật sư ở Saipan, hầu như ông nào cũng dính dáng đến vụ kiện đòi tiền thừa kế.

    Để có thể hưởng phần thừa kế, thì phải chứng minh đứa bé mang trong mình dòng máu của Hillblom bằng phương pháp xét nghiệm ADN. Thế nhưng, vì xác của Hillblom không được tìm thấy, nên không thể lấy mẫu tế bào của đ/c này để làm xét nghiệm.


    Điều đáng ngạc nhiên là một tuần sau khi Hillblom chết, căn nhà của đ/c ở Saipan đã được ai đó lau chùi rất sạch sẽ. Ngay cả bồn tắm – là nơi có thể tìm thấy những mẩu tóc của Hillblom để phân tích ADN, cũng được rửa bằng axít muriatic (là loại axít có tác dụng phân hủy nhanh chóng tế bào sừng như tóc, lông, móng tay).


    Hai chiếc ôtô du lịch của Hillblom cũng thế – nghĩa là được tẩy rửa từ trong ra ngoài. Riêng những vật dụng cá nhân như lược, dao cạo râu, quần áo, bàn chải đánh răng… của Hillblom, lại được chôn trong khu vườn phía sau nhà. Và khi tìm ra, thì chúng không còn phục vụ cho việc xét nghiệm được nữa.


    Có giả thuyết nói rằng, do con rơi con rớt nhiều quá, sợ sau này khi Hillblom chết, chúng sẽ tranh nhau gia tài của ông, nên Hillblom đã âm thầm dặn dò một số cộng sự thân tín, rằng nếu chẳng may tịch sớm, thì tất cả những gì có thể giúp cho những đứa con rơi chứng minh được, nó là con của đ/c phải tiêu hủy hết.


    Lại có giả thuyết nói, Trường đại học UC San Francisco sợ… mất phần vì phải chia năm sẻ bảy, nên đã mua chuộc những người giúp việc trong nhà, để họ xóa bỏ mọi dấu tích của đ/c Hillblom. Tuy nhiên, vì đ/c Hillblom đã hy sinh, mà người chết thì không nói nên giả thuyết mãi mãi vẫn chỉ là giả thuyết mà thôi.


    Giới luật sư quyết không chịu thua bởi lẽ nếu thắng kiện đòi thừa kế, thì họ là một trong những người vớ bẫm nhất. Thậm chí, họ còn trả tiền để điều tra xem túi đựng rác của nhà Hillblom là những túi nào, rồi thuê người ra bãi rác, bới tung lên, hòng kiếm một mẩu móng tay của Hillblom, cũng như dò hỏi những tiệm hớt tóc mà Hillblom hay lui tới, xem lần cuối cùng đ/c cắt tóc là lần nào.


    Sau nhiều ngày mò mẫm, họ biết trước kia đ/c Hillblom từng bị tai nạn, và đã từng vào bệnh viện của Trường đại học UC San Francisco để cấy ghép da mặt. Qua nhiều lần thương thảo, Trường UC đồng ý cho họ tiến hành lấy mẫu ADN trên mẫu da mặt của Hillblom mà trường vẫn còn bảo quản, mặc dù điều này có thể khiến UC mất đi một phần tài sản mà Hillblom đã tặng cho trường nếu nó chứng minh được rằng Hillblom có con rơi. Bên cạnh đó, giới luật sư còn ra sức thuyết phục mẹ và anh, em của Hillblom cho họ lấy mẫu ADN nhưng đã bị từ chối.


    Sau khi phân tích ADN từ mẩu da mặt được cho là của Hillblom, rồi đối chiếu với ADN của hai đứa bé là Jellian Cuartero và Junior Larry Hillblom, thì hóa ra nó lại không trùng khớp. Như vậy, một là mẩu da ấy không phải của Hillblom và hai là hai đứa bé kia, chẳng đứa nào là con rơi của ông tỉ phú.


    Lần này, cánh luật sư phải nhờ đến một chuyên gia hàng đầu thế giới về di truyền là Giáo sư – tiến sĩ Brener, và ông đưa ra một giải pháp: Đó là so sánh ADN của những đứa bé – được cho là con rơi của Hillblom với nhau. Mặc dù những người phụ nữ đã từng chung chạ với Hillblom ở nhiều quốc gia khác nhau, nhưng nếu những đứa con của họ – là cùng một ông bố, thì ADN của nó cũng sẽ phải giống nhau.

    [​IMG]

    Tất cả những việc ấy, đều không qua khỏi con mắt của bà Helen Anderson – là mẹ ruột Hillblom. Có lẽ sợ… mất phần – mặc dù thực tế thì trong di chúc, bà chả có phần gì – cuối cùng bà Helen đồng ý cung cấp mẫu ADN của bà cho phòng xét nghiệm. Đổi lại, bà được 1 triệu USD cùng một ngôi biệt thự xây theo kiểu Pháp, trị giá cũng khoảng triệu rưỡi USD.
    Kết quả cho thấy trong số hàng chục đứa “con rơi” đòi quyền thừa kế, thì chỉ 4 đứa là “con thật” của đồng chí Hillblom đáng kính. Đó là Jellian Cuartero, Mercedita Felliciano, Junior Larry Hillblom và Nguyễn Bé Lory.


    Đồng chí Larry Hillblom gặp Nguyễn Thị Bé năm 1993, lúc ấy cô mới 18 tuổi. Sau nhiều lần đến Phan Thiết, đ/c Hillblom quyết định đầu tư vào khách sạn Vĩnh Thủy, theo hình thức hợp tác liên doanh và bỏ thêm vốn nâng cấp nội thất biến nó thành khách sạn Novotel như hiện nay.


    Bên cạnh đó, đồng chí còn cho xây dựng một sân golf 18 lỗ chỉ nhằm để thỏa mãn thú chơi golf của mình. Sân golf này có thời được đánh giá là sân golf đẹp nhất châu Á. Hiện giờ sân đã được xã hội hóa đông người chơi nhưng hồi mới ra đời, chủ yếu chỉ phục vụ cho nhu cầu của Hillblom, mỗi năm đồng chí tạt qua vài ba lần giao lưu với bạn hữu ở đó, bỏ ra một số tiền để bảo dưỡng mặt cỏ để năm sau quay lại.


    [​IMG]


    Tại khách sạn Vĩnh Thủy – nơi Nguyễn Thị Bé làm công, đ/c Hillblom đã để mắt đến cô và kết quả là Nguyễn Bé Lory ra đời. Nhưng cũng như mẹ của Jellian Cuartero, Mercedita và Junior Larry Hillblom, Nguyễn Thị Bé sau khi mang thai Nguyễn Bé Lory, thì Hillblom không hề có một lời thăm hỏi, chứ đừng nói gì đến chu cấp tiền bạc.
    Lúc đó, Nguyễn Thị Bé chỉ là lao động hợp đồng theo thời vụ, khi bầu bí càng to, khách sạn không thuê cô nữa, đành ngậm ngùi về quê, kiếm một căn lều rách nát nương thân. Trở về quê để tránh búa rìu dư luận vì theo Tây có thai ngoài giá thú, nhưng cô Nguyễn Thị Bé không thể trốn mãi trong căn chòi lá rách nát. Dù bụng mang dạ chửa, Bé vẫn phải ráng ra đồng đi gặt, đi làm cỏ mướn để kiếm ăn.
    Trong lúc mang thai, Nguyễn Bé không có tiền để mua sữa uống, ăn cơm với rau mắm qua ngày, thịt cá cũng chỉ là giấc mơ. Cuối năm 1994, dẫu bà mẹ thiếu dinh dưỡng thằng cu vẫn ra đời nặng gần 4 kg. Bà mụ vườn soi ngọn đèn dầu leo lét cắt rốn, vỗ đánh đét vào mông đứa bé khiến nó khóc ngằn ngặt rồi reo lên: “Một thằng Mỹ lai, mày đặt tên nó là gì?”. Ôm đứa con trai kháu khỉnh vào lòng, Bé ứa nước mắt ghép tên của mình và người tình tỷ phú.

    Nhưng khi đi làm khai sinh cho cháu, lóng ngóng thế nào cha cô ghi lộn chữ Larry thành Lory. Cái tên Nguyễn Bé Lory ra đời từ đó. Thằng bé trổ giò lớn nhanh như thổi. Nó có khuôn mặt tựa người cha điển trai nhưng lại thừa hưởng mái tóc đen mượt của mẹ.

    [​IMG]
    Nghe tin Bé sinh con, một người bạn của cô đã đến chụp cô Bé và Lory ba kiểu ảnh và gửi lên Đà Lạt cho người thân cận chuyển đến Larry. Nhờ những tấm ảnh này, tỷ phú Larry mới biết mình có con rơi ở Việt Nam .

    Năm 1995, khi thằng bé chưa đủ tuổi thôi nôi, một thanh niên tên H. ở Phan Thiết đến làm thuê ở Tân Xuân xót thương hoàn cảnh của cô Bé đã ngỏ lời cầu hôn. Đối với Bé đó là mối tình đầu đời của cô dù cả hai đều là những người cùng khổ. Anh H. dọn về ở chung trong căn chòi lá với Bé ở Tân Xuân và hai người cũng sống với nhau không hôn thú.

    Tuy nhiên, cuộc sống của họ thật sự hạnh phúc dù mỗi ngày phải làm thuê đong gạo ký. Bé Lory gọi anh H. là cha và nó luôn quyến luyến, nũng nịu đòi cha bắt dế, bắt chim mỗi chiều khi anh H. đi làm đồng về. Nó hoàn toàn không có thứ đồ chơi nào mà chỉ biết vọc cát quanh nhà. Thế nhưng căn nhà lá trống trước hụt sau vẫn đầy ắp tiếng cười của thương yêu.

    Khi bé Lory giáp thôi nôi, cả cô Bé và Lory đều không biết rằng cha nó – tỷ phú Larry Hillblom sắp có một chuyến bay cuối cùng. Cũng chính từ biến cố của chuyến bay tử thần này đã làm thay đổi cuộc đời của mẹ con cô Bé.
    Cái chết của tỷ phú Larry Hillblom lúc đó cũng chưa có một ảnh hưởng nào đến cậu nhóc Nguyễn Bé Lory lẫn mối tình nghèo của Bé và anh H. Năm 1996, Bé sinh cho anh H. một đứa con gái bụ bẫm và đặt tên là Nhung.

    Một đêm hè 1996, khi Lory vừa lên hai tuổi thì có một nhóm người Tây + ta đi xe hơi bóng lộn xuất hiện tại căn nhà lá. Lory được đưa cho túi đồ đắt tiền nhưng lạ thay nó không buồn nhận mà như ý thức được điều gì đó nên khóc thét và ôm chặt người cha dượng.

    Ngay sau khi biết chính xác Nguyễn Bé Lory là con ruột của Hillblom qua kết quả xét nghiệm ADN, hai luật sư John Veaque và Garrick Gallager đã làm thủ tục, đưa mẹ con Nguyễn Thị Bé và Nguyễn Bé Lory ra khỏi Việt Nam để đến sinh sống ở một thành phố nhỏ thuộc miền Đông nước Mỹ.

    Cho đến nay, giới luật sư đã lấy ra từ tài khoản của Hillblom 25 triệu USD. Tổng số tiền mà 4 đứa “con thật” của Hillblom sẽ được hưởng là 300 triệu USD, nhưng họ chỉ thực nhận mỗi người 30 USD triệu vì phải nộp thuế liên bang và thuế lợi tức. Riêng Bệnh viện UC San Francisco được 200 triệu USD.

    Hiện tại, mỗi tháng mẹ con cô Nguyễn Thị Bé được nhận từ ngân hàng 5.000 USD để tiêu dùng. Khi Nguyễn Bé Lory đủ 18 tuổi – nghĩa là vào năm 2013, mẹ con cô sẽ được lĩnh tổng cộng 60 triệu USD (bao gồm cả tiền thừa kế chính thức cộng với lãi ngân hàng).

    Có lẽ trong cộng đồng người Việt ở Mỹ – và một số quốc gia khác, thì Nguyễn Bé Lory là người giàu nhất. Nói chung, ai cũng mừng cho mẹ con cô Nguyễn Thị Bé với một hậu vận tốt đẹp. Nhưng – vẫn là một chữ nhưng, nếu đến lúc này mà Larry Hillblom vẫn còn sống, thì chẳng hiểu đời Bé Lory cùng Jellian Cuartero, Mercedita Felliciano, Junior Larry Hillblom – và có thể sẽ còn có thêm những đứa bé khác, sẽ như thế nào?

    Chuyện về những đứa con rơi của nhà tỉ phú Larry Hillblom chưa phải đến đó là chấm dứt. Mới đây, một phụ nữ có tên Sally Bauer lại gửi đơn khởi kiện lên Tòa tối cao Saipan , đòi quyền thừa kế cho 2 đứa con – mà Bayer khẳng định đó là con của Hillblom. Theo lời Bauer, chỉ đến khi cô xem tivi nói về Larry Hillblom và về chuyện thừa kế, thì lúc ấy cô mới biết Hillblom đã chết.

    Phát biểu với báo chí, một luật sư của Bauer là ông Antonio M Altalig, cho biết: “Đây không chỉ là sự đòi hỏi công bằng cho bà Bauer, mà là cho hai đứa trẻ. Chúng có quyền được biết ai thật sự là cha chúng, và trong thâm tâm của chúng, cha chúng là ông Larry Hillblom”.

    Dẫu đã tịch cách đây 17 năm, nhưng cuộc đời hoạt động cách mạng của đồng chí Larry Hillblom là vô cùng phong phú và chuyện về những đứa con rơi cũng thú vị không kém. Khi không còn trên cõi đời này nữa thì chủ đề về đ/c vẫn là đề tài hấp dẫn với báo chí.
  4. giaoxuvinhduc

    giaoxuvinhduc Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/05/2010
    Đã được thích:
    1
    Tăng thuế NK từ 0% lên 10% đối với mặt hàng thép không gỉ dạng thanh và que


    Mức thuế mới được áp dụng kể từ ngày 11/6/2012.


    Bộ Tài chính mới ban hành Thông tư số 67/2012/TT-BTC về việc điều chỉnh mức thuế suất thuế nhập khẩu ưu đãi đối với một số mặt hàng thép không gỉ dạng thanh và que thuộc phân nhóm 7222.30.10 tại Biểu thuế nhập khẩu ưu đãi. Theo đó, mặt hàng này được điều chỉnh từ 0% lên 10%.

    Thông tư này có hiệu lực thi hành kể từ ngày 11/6/2012.

    Theo Bộ Tài chính


    Tin này có ảnh hưởng đến mấy thằng thép không? HSG - HPG - VGS - HLA - VIS - TLH - PHT - DNY - POM....

    Thằng nào trong số trên SX- KD THÉP KHÔNG GỈ?
    nongdanHN thích bài này.
  5. trongvcbs

    trongvcbs Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa Not Official

    Tham gia ngày:
    20/04/2010
    Đã được thích:
    73
    Sóng ngân hàng thuở ấy
    Theo www.atpvietnam.com - 2 năm trước
    (ATPvietnam.com) -Tôi biết anh vào khoãng những tháng cuối năm 2007, anh người Sài Gòn còn tôi là người ở tỉnh lẽ. Vào những ngày này của năm đó tháng đó, thị trường chứng khoán Việt Nam đã làm nên một bước đột phá thần kỳ …Cơ hội mà nó mang lại cho những người mang khác vọng làm giàu và vươn lên khi có cơ hội là vô cùng to lớn!

    Ngày đó khi nói về đầu tư cổ phiếu, thật ra mà nói thì trình chứng khoán của tôi và anh phải nói là rất “Gà” thậm chí là “Gà Quá Xá” ! Chúng tôi lao vào mua mua bán bán mà chẳng biết đâu là điểm kết thúc và đâu là điểm khởi đầu…

    Mà nói thật mua bán “Rùa” như thế mà chúng tôi cũng lời, lời lắm !

    Tôi nhớ không lầm là ngay ngày đầu biết nhau ,khi mời tôi đi uống café anh ấy khuyến nghị tôi đầu tư vào Sacombank. Lúc đó Sacombank giá là 168 ngàn! Anh nói rất nhiều, nói tràng giang đại hải…Nào là Việt Nam là nước đang trên đà phát triển, nghành ngân hàng là có tốc độ phát triển vượt bậc, cổ phiếu ngân hàng là cổ phiếu dẩn dắt thị trường ,sắp tới có tin chia 1 được 1 mình mua vô chia xong nó đẩy lên sau khi chia cở nào cũng lời .v.v…

    Nói chung là chỉ một màu hồng ! Trong mắt anh lúc ấy không nơi nào làm nhanh ra tiền như thị trường chứng khoán…

    Tôi ngồi im hút thuốc nhìn anh nghe anh nói mà vô cùng khâm phục và ngưỡng mộ trong lòng, nét vui mừng hiện ra rỏ trên gương mặt. Đối với một thằng “Nhà Quê” biết mấy món vỏ “Mèo quào” như tôi thì đây quả là một cơ hội thật sự đổi đời ! Tôi thầm cảm ơn thượng đế ! Cảm ơn người đã đoái hoài và mang anh đến giúp đỡ tôi…

    Buổi café đó kéo dài đến 10 giờ đêm ! Tôi ra về mà niềm vui vẫn còn rạng ngời trên khuôn mặt…Trong lòng thầm nhủ một cách quyết liệt : Mai đua Sacombank !

    Như nhìn ra tâm trạng tôi lúc ấy, trước khi lên xe ,anh ngoái đầu lại “Lên dây cót” cho tôi nói : Em àh ! Thị trường chứng khoán này cơ hội không nhiều đâu, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt đó ! Chiếc xe SH này là do anh trúng cổ phiếu mua đó…Rồi rồ chiếc xe tay ga tăng tốc chạy đi ,miệng nói : Bye bye ! Để mặc tôi tẩn ngẫn tò te giây lâu trên chiếc “Xế điếc” của tôi với niềm khát khao ước gì thời gian bò qua chầm chậm (như con BCC)….

    Sáng ra tôi dậy thật sớm ! Vào nhà tắm mà miệng cứ hút gió pheo pheo(Thật ra cả đêm nằm trằn trọc lăn lộn không ngủ được…Vì mơ thấy mai mua xong STB là cổ phiếu đó nó lên trần ! ) làm công tác vệ sinh căn bản xong là phi ngay lên sàn ! Phải lên sớm chứ, lên sớm thôi ! Đời người đâu có bao cơ hội …Tận dụng ngay, chớp thời cơ triệt để ! Trong lòng tôi lúc đó chỉ nghĩ duy nhất một điều : Không mua thì họ mua hết Sacombank, đời người có bao là cơ hội…

    Sàn chứng khoán Vietcombank chi nhánh số 8 Nguyển Huệ lúc đó vẫn chưa mở cửa !

    Tấp vô bãi gửi xe sớm hơn mọi khi, sớm như chưa từng được sớm ! Đá chóng xe cái rééét trước cặp mắt soi mói,kênh kênh quạ quạ của tên giử xe đáng ghét (Thường xãy ra gần các sàn chứng khoán) ! Tôi sà vào một quán café cóc ven đường gần đó lên giọng kêu lớn rỏ một tiếng :

    Em trai ! Pha cho anh một ly café đá nha ! Nhanh nhanh nha em trai…

    Khốn nạn thay lúc đó quán café cũng đang dọn ra chứ chưa bán…Thằng bé chủ quán tên Dương nhìn tôi với ánh mắt dị hợm nhưng nhẹ nhàng dể thương cười hì hì nói :

    Anh chờ em một tý nha ! Hôm nay anh có việc hay sao mà đến sớm quá thế ! Em đang dọn… Rồi vừa nói vừa kéo cái ghế súp ra mời tôi ngồi sau đó đi vào trong…

    Sàn Vietcombank chi nhánh số 8 Nguyển Huệ ở cạnh bên lúc đó vẫn chưa mở cữa !

    Café nè anh ! Giọng thằng bé vang lên làm tôi tạm quên đi nổi bực bội đang xâm chiếm tâm tư từ từ…

    Để đó cho anh _Tôi miệng tuy nói thế nhưng ánh mắt thì nhìn về phía cửa của toà nhà ! Ôi sao giờ này mà tụi nó chưa mở cửa nhỉ ! Đúng là làm ăn quan liêu quá_Tôi bắt đầu bực dọc thầm chửi rủa trong lòng, chỉ có ở Việt Nam mới thế này ,hèn chi nghèo cũng phải…

    Sàn Vietcombank cũng chưa mở cửa !!!

    Nhóc ,ê nhóc ! Bán cho anh tờ báo Tuổi Trẻ cưng ! Giá bao nhiêu vậy…Tôi gọi thằng bán báo dạo.

    Dạ 2 ngàn rưởi anh_Nó trả lời_Thôi nè, cầm 4 ngàn luôn đi ! Tôi hào phóng đưa nó 2 tờ 2 ngàn như cái nét hào phóng hiển nhiên của dân buôn chứng thời @ (Tuy ăn mặc lèng phèng nhưng xèng thì rách túi )rồi cầm tờ báo lên xem qua loa mấy cái hình quảng cáo mà mắt lúc thì nhìn đồng hồ lúc thì nhìn về phía toà nhà có sàn Vietcombank số 8 Nguyển Huệ với một tâm trạng pha chút tâm tư bồn chồn, bức xúc, ray rứt thậm chí khó chịu…

    Dương ! Tiền café nè nha em trai ! Tôi vừa nói vừa đặt xuống cái ghế có ly cafe 5 ngàn (Thật ra ly café có 3 ngàn ) rồi bước đi vội vã về hướng toà nhà một cách gấp gáp khi vô tình lượm được bí kíp là phát hiện “Đồng chí” bảo vệ vừa mở cửa ra !

    Vào sớm thế chú em…Hì hì… “Đồng chí” bảo vệ vừa cười vừa chào tôi khi tôi vừa bước vào chổ chờ thang máy.

    Dạ em có việc anh àh ! Tôi trả lời qua quýt chiếu lệ cho qua rồi bước vào thang máy bấm nút lên tầng 4 với tư cách công dân của một nhà đầu tư vĩ đại gương mẩu “Đến bám sàn sớm như chưa từng được bám”…

    Oái…Phòng làm việc của sàn giao dịch vẫn chưa mở cửa !

    Bực mình thật, làm với việc ,đúng là quan liêu quá_Tôi lại thầm rủa trong lòng…Nhưng vốn là người biết kềm chế cảm xúc, sau vài giây bối rối không biết tỏ cái nổi niềm thầm kín cùng ai này…Như một giám đốc bận rộn…Tôi lấy điện thoại ra bấm bấm xem tin nhắn, danh bạ lung tung_ Vì thật ra cũng không biết làm cái gì, mà đứng đợi thì mất tự nhiên coi không giống ai…Thật tình mà nói thì với tôi giờ này có gì quan trọng nữa ! Có gì quan trọng cho bằng việc mua Sacombank cho bằng được, không mua người ta mua hết mình lấy gì ăn…Đời người dễ gì có cơ hội cơ chứ !!!

    Cuối cùng thì sau khi chờ một lúc có lẽ cũng cảm động lòng trời nên thần may mắn bắt đầu mĩm cười với tôi khi cô nhân viên của sàn đến mở cửa làm việc !

    Kẹt_Tiếng rít rất nhỏ của cánh cửa vừa mở ra .

    Xông vào phòng giao dịch một cách vội vã như cơn gió lốc đồng thời quăng cái laptop xuống cái ghế của khách đến giao dịch hay ngồi…Nhào đến bên quầy môi giới tôi lên tiếng gấp gáp….

    Em…Em…Mua cho anh 1 ngàn Sacombank ngay em nhé ! Quăng trần hốt ngay_Tôi nói một cách dứt khoát dỏng dạt như một tên cướp trên chốn giang hồ quên đi cương vị mình là “Nhà đầu tư gương mẩu bám sàn vĩ đại”…

    Anh viết phiếu lệnh mua đi_Cô nhân viên mặc váy xinh như hoa tươi cười nhắc tôi_Anh viết em mới mua được chứ !

    Tôi bối rối lên tiếng : Ùhm….Rồi viết thật nhanh ,ký ào ạt cái rột đưa cho cô ấy. Nè…Em mua nhanh nha ,kẻo muộn không kịp đó !

    Rồi bước từ từ về hàng ghế mà khách hay đến giao dịch ngồi, tôi không quên liếc nhìn cô ta cười tình một cái mãn nguyện, trong lòng lén khen cô nhân viên môi giới : Hôm nay cô ta mặc váy bông màu xanh trông xinh thật ! Số mình hên đây….

    Chưa bao giờ tôi thấy cô ta đẹp như thế này, đúng là “Mỹ nhân tự cổ vô danh tướng” !!! Rồi tôi không giấu được suy nghĩ quái gở của mình cười cười ngồi xuống ghế thỉnh thoãng liếc về phía cô em trong khi chờ đợi sàn giao dịch…Qua tấm kính ngăn cách trên bàn làm việc, tôi thấy má cô nhân viên thoáng đỏ…

    Thời gian trôi đi chậm quá…Cái thế gian này ,nếu gọi là mất thì thật ra có mất hay không ? Hay cái mà người ta gọi là thời gian tồn tại kia nó giống như một sợi dây có mắc xích vô hình cuốn phăng tất cả, tất cả qua từng giây từng phút….

    Mặc kệ, mặc kệ tất cả…Trong lòng tôi chỉ có tập trung một việc quan trọng như chưa từng có sự việc quan trọng nào bằng ! Đời người có mấy lần có cơ hội chứ , phải mua cho bằng được Sacombank thôi !!!

    Khớp chưa em ? Tôi bắt đầu sốt ruột hỏi khi phiên một rồi phiên hai trôi qua mà lệnh chưa trả về.

    Chưa anh àh _Cô nhân viên nhỏ nhẹ_Khi nào khớp em báo anh ngay. Anh đặt lệnh sớm chắc có lẽ khớp đó…Ráng chờ tý nha ! Sắp vào phiên 3 rồi, có lẽ anh nằm chờ trong số sẽ khớp đó !

    30 phút phiên 3.

    Một khoãng thời gian dài vô tả ! Mặc kệ hết, mặc kệ tất cả không gian uyên náo xung quanh… Tôi vẫn im lặng chăm chú nhìn về phía bảng điện tử bên trên !

    Trời ơi…Khớp đi ông ! Làm ơn khớp đi cho con nhờ !!! Tôi nhìn về phía bảng điện mà trong lòng cầu mong ông thần may mắn. Tôi hồi hộp ,tôi chờ đợi…Thời gian ơi ! Sao mày dài thế chứ, sao mày ác thế chứ ? Trận mưa lớn nhất trên hành tinh này cho dù dài cả triệu năm cũng không bằng một khoãng thời gian bé tý tẹo này ! Sao mà lâu thế chứ…

    Bỏ qua tất cả cảm xúc, không gian bên tôi giờ như ngừng đọng…Tôi im lặng, chờ đợi, hồi hộp !

    Bảng điện tử vẫn thế…Lệnh dư mua trần hãy vẫn còn chất đống !!!

    Hết giờ rồi anh ! Lệnh chưa trả về_Cô nhân viên nhỏ nhẹ làm tôi giật mình trở về hiện thực.

    Thế có mua được không em ? Tôi hỏi ráng một câu chứ trong lòng thừa hiểu là có lẽ mình mua không được…

    Em nghĩ có lẽ không mua được anh ạ ! Thôi mai mua anh àh. Còn nhiều cơ hội mà đúng không anh, biết đâu không mua được lại là may mắn thì sao_Cô gái cười cười an ủi tôi.

    Uhm…Thôi mai mua vậy ! Anh về nha …

    Rồi bước ra cửa với cái laptop nặng trĩu trên vai, không nói không rằng tôi gượng cười buồn nhìn về cô nhân viên môi giới ! Như hiểu tâm trạng tôi lúc đó, cô nhân viên đưa tay vẫy vẫy tươi cười rồi không nỡ nhìn tôi mà quay nhanh người đi vào phía trong bỏ mặc tôi cùng với nổi buồn của tôi trong nổi niềm tình thôi xót xa âm ỉ…

    Đưa tay bấm nút bước vào thang máy mà lòng chợt chùng xuống như nặng trĩu ,móc điện thoại ra định gọi cho anh định rủ đi uống café giải sầu thì điện thoại vọng lên một câu quen thuộc : The number…..please….again…

    Tôi bần thần bước ra thang máy cuối đầu đi về bãi giữ xe với tâm trạng buồn buồn thất vọng. Chẳng lẽ mình thật sự không có duyên với con sóng ngân hàng này sao ? Chẳng lẽ mình không có cơ hội đổi đời sao….

    Mua không được Sacombank phải không ? Hì hì_Giọng ai quen quen vang lên…

    Dạ ! Múc không được ạh ! Sáng giờ anh ở đâu ? Em gọi anh không được. Thôi mai mua anh àh ! Đời thiếu cha gì cơ hội đúng không anh !!! Tôi nói cứng nhưng cười buồn buồn…

    Uhm…Máy anh “Hết pin”,với lại anh bận “Tiếp khách hàng” . Thôi đi café với anh, anh bao . Đời còn nhiều cơ hội mà ! Chú mới vào chơi chưa biết chứ “Nhằm khi mua không được biết đâu lại là may mắn” đó… Rồi anh cười vang, tiếng cười sảng khoái lan toả qua tôi làm khoãng không gian xung quanh như nhẹ nhàng mà ấm áp.

    Tôi cười hoà theo cùng anh vang lên trong bãi giử xe, tiếng cười hai chúng tôi trầm bổng bay vút lên cao, cao như cảnh sáng nay cổ phiếu Sacombank đột ngột lên trần …

    Ô hay…Sài gòn bổng nhiên hôm nay đẹp quá !

    Trọng VCBS
  6. giaoxuvinhduc

    giaoxuvinhduc Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/05/2010
    Đã được thích:
    1
    [​IMG][​IMG][​IMG]

  7. giaoxuvinhduc

    giaoxuvinhduc Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/05/2010
    Đã được thích:
    1
    Cái mâu thuẫn ghê gớm của nhỏ lẻ em không sao giải thích nổi: Downtrend thì cố GỒNG MÌNH 800 NGÀY ĐÊM ÔM CHẶT CỔ CÁNH, nhiều mã giảm 50-70-90% từ 60.000 về 50.000 rồi 35.000 - 25.000 rồi 5.000 vẫn GỒNG MÌNH ÔM RẤT CHẶT - Vậy mà nó vừa tăng lại 10-20-30% lên 6.000 - 8.000 thì BÁN QUÁCH CHO RẢNH CỦA NỢ.... Bán xong nó lại phi như ma đuổi 100 - 200 - 300%... lại chửi thề ! Tại sao Downtrend thì margin tẹt ga, uptrend thì không dám mua hết tiền tươi? Tại sao?
  8. giaoxuvinhduc

    giaoxuvinhduc Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/05/2010
    Đã được thích:
    1
    Ngay khi gõ mấy dòng này mà lòng em buồn lắm các bác ạ, tối qua đi nhậu với mấy anh bạn cũng là những con nghiện chứng khoán lâu năm, ai cũng hả hê sóng này ăn 100 - 200 - 300%, ông nào cũng margin tẹt ga, cầm hàng nóng bỏng tay, ăn 10 - 15 - 20 phiên CE vẫn không chịu nhả, em thì ôm mấy con lởm khởm VGS - VCG - HLA - CMI - BGM... từ đầu sóng, lại hay nhảy nhót lung tung, tại cái tính khôn lỏi với lại cái T4 nó đã ngấm vào máu em, nên cứ ăn 10-20% là em phắn... mấy con hàng em toàn chạy sau và chạy chậm hơn TT, lúc đầu sóng thì không dám margin vì ai cũng bảo là CẨN THẬN COI CHỪNG BULLTRAP.... Cuối cùng tính ra đến giờ này TK em mới tăng 80%, trong khi nhiều con HÀNG CHIẾN như BMC-KSA-BGM-SBS-KSS-KSH-KTB-HSG đã tăng 200-500%... Chán ơi là chán,,,, có bác nào cùng tâm trạng với em vào chia sẻ với em đi. Em ước gì thời gian quay trở lại em sẽ múc con bmc -KSA margin 300%.... có phải TK giờ đã nhân 30 rồi không?
  9. sansousee

    sansousee Super Moderator Thành viên ban quản trị

    Tham gia ngày:
    02/07/2010
    Đã được thích:
    4
    Đang mất ngủ đọc bài bác này hoa hết cả mắt, xanh đỏ tím vàng, dài loằng ngoằng, cười ngoạc hết cả mồm.
  10. Linhanbinh

    Linhanbinh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/05/2009
    Đã được thích:
    2
    Dù sao tôi cũng phải vote cho bác vì cái công bác pót bài quá dài quá lủng củng, chữ nghĩa xanh đỏ, to nhỏ ko đều nhau.
    Tôi để ý mấy lần gần đây cứ hễ bác xuất hiện pót bài, TT đang ngon lành đi theo chiều của nó là y như rằng TT chuẩn bị gẫy. Tôi rất mong lần này là tôi đoán sai

    Rượu nhạt uống lắm cũng say
    Người khôn nói lắm dẫu hay cũng nhàm

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này