Nhà đầu tư nói

Chủ đề trong 'Thị trường chứng khoán' bởi Xbay_rongX, 22/06/2011.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
4949 người đang online, trong đó có 421 thành viên. 21:10 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 58557 lượt đọc và 1193 bài trả lời
  1. Xbay_rongX

    Xbay_rongX Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    20/04/2011
    Đã được thích:
    138
    Chiều qua mà đi mua gold là giờ có ăn rồi còn gì nữa?

    Chắc sắp có "quả" đỡ/nâng giá để chốt của mấy Quỹ/tổ chức :p:p:p
  2. Xbay_rongX

    Xbay_rongX Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    20/04/2011
    Đã được thích:
    138
    Chiều cuối tuần, ngồi "lai rai" với bác tí ;));));))

    Trước tiên là về số phận/may mắn ...

    Tôi không tin "dị đoan" như "giải hạn", đi chùa, cúng, lễ ... để mong mình được "phù hộ", giải thoát các "tội lỗi", ... do mình gây ra (như tham nhũng, hút máu của dân rồi đi chùa cầu cho gia đình mình sự bình an, thăng quan, tiến chức). Nhưng tôi tuyệt đối tôn trọng các suy nghĩ, hành động khác biệt (của người khác) ...

    Nếu bác đọc bài tôi viết (nhiều) thì chắc hẳn bác sẽ nhận ra rằng tôi rất hay đề cập đến hai chữ "cơ duyên" :-??:-??:-??

    Tôi vẫn tin cuộc đời (hay thế giới này) là sự "sắp đặt" hoàn hảo. Tất nhiên, cuộc đời có thể tươi đẹp với người này, bi thảm với người khác, chẳng vui, chẳng buồn với người kia, ... nhưng đó vẫn là sự "hoàn hảo" vì nó có nhiều "lề" :p:p:p

    Cơ duyên cũng có thể là sự "sắp đặt" nào đó mà ta không "cảm" được chăng?

    Tôi cho rằng số phận hay may mắn nó phụ thuộc khá nhiều vào hành vi. Ví dụ, trong cuộc sống sẽ có người nghĩ thầm rằng sao thằng đó nó luôn gặp thuận lợi? Có thể "số phận" anh ta thế nhưng cũng có thể do "hành vi" của anh ta "sáng" nên anh ta cảm thấy "thoải mái" --> xử lý mọi việc thuận lợi.

    Cụ thể hơn, tôi kể chuyện thằng bạn tôi ...

    Đi ăn quán, quán tính thiếu mất mấy phần ăn, nó biết rõ là quán tính thiếu nhưng không nói. Vội vội, vàng vàng trả tiền và cứ muốn đi nhanh khỏi quán, đi xa khỏi "tầm kiểm soát" của chủ quán để không bị phát hiện mà đòi trả thêm tiền.

    Cái "hành vi" đó khiến đầu óc nó "căng cứng", tay chân không bình thường và gặp tai nạn giao thông (sau này mới kể). Như vậy có phải chăng là "cái số" nó thế? Câu hỏi sẽ gây nhiều "tranh cãi"? :-??:-??:-??

    Về case của bác đưa ra, ở trường hợp a, tôi gặp khá nhiều (bác vui lòng đọc câu chuyện "thang máy với anh bạn học cùng tôi) ... với tôi, nó là "sức ì" trong cuộc sống của mỗi người (chúng ta).

    Chúng ta ngại "thay đổi" ... ở lĩnh vực "quản trị", người ta gọi đó là "Change Management" ... Tôi chia sẻ luôn là tôi có lần phải mất hai năm trời (hơn 700 ngày liên tục) trao đổi email, điện thoại, đi lại để thuyết phục các sếp "thay đổi" (một số điểm trong quản trị) và làm sao để cái thay đổi đó đến với chúng ta "nhẹ nhàng", ...

    Càng lớn (tuổi, quy mô), càng leo cao, ... người ta càng ngại thay đổi và mọi chuyện được "hóa giải" bằng sự ... an phận. Không đúng, không sai :)>-:)>-:)>-

    Để trả lời cho câu hỏi a của bác, tôi chia sẻ thế này ...

    Muộn. Nhưng muộn còn hơn không ... Hãy tìm cho mình động lực/khát khao sống, cống hiến. Có thể nhìn gia đình mình, những đứa con ... và hỏi như câu hỏi ở "thang máy" ... 60s or forever? Lúc đó, tự bản thân anh kỹ thuật đó sẽ biết "học" cái gì (tôi thiên về hướng soft-skills) và để giảm thiểu khả năng "thất bại", hãy học cách thay đổi (từ từ).

    Ở case b, tôi kể câu chuyện học tiếng Anh của một sếp nào đó đã được đăng báo ...

    Sếp này không giỏi tiếng Anh bởi đi đâu cũng có phiên dịch. Trong các cuộc họp với đối tác (nước ngoài), mọi người thỉnh thoảng "bông đùa" với nhau bằng một vài câu chuyện vui. Tất nhiên, khi bọn "tây" đùa thì sếp không thể cười "đúng lúc", "đúng nhịp".

    Thế là sếp quyết tâm học tiếng Anh và rất giỏi (về sau) vì sếp bảo rằng ... tôi không muốn cười bằng miệng của người khác (ý nói miệng của tay phiên dịch).

    Tôi cho rằng cô gái trong case của bác đưa ra là người có "duyên" trong buôn bán (cái này là đặc biệt quan trọng). Sự chân thành của cô (chắc là có cả uy tín nữa) khiến mọi người thương mến và thành công ... nên tôi "khuyến nghị" học về "nghiệp vụ" :)>-:)>-:)>-

    Với sinh viên mới tốt nghiệp, ở tình hình như ở ta, rất khó để "chia sẻ". Bởi lẽ, anh/chị ta có "hợp" với chuyên ngành mình được đào tạo hay "học đại" (không có định hướng 4-5 năm trước) hoặc "điều kiện" của anh ta như thế nào.

    Với một case bình thường (trong suốt), tôi nghĩ chưa nên quan tâm chuyện lương/vị trí, cơ hội thăng tiến ... vì thực tế hiện nay, rất nhiều sinh viên vào làm tại các công ty "chuyên nghiệp" như U, P&G, KPMG, HSBC, ... để lấy kinh nghiệm rồi ... tính sau và bọn tây tụi nó cũng thế. Cái này hơi khác bọn Nhật, bọn Nhật thì chọn một công ty và làm hoài đến hưu >:)>:)>:)

    Hơi dài nhưng không biết có đủ ý như bác kỳ vọng chưa. Nếu chưa, bác vui lòng nhắc giúp.

    Chúc vui!
  3. Xbay_rongX

    Xbay_rongX Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    20/04/2011
    Đã được thích:
    138
    Cái này thì rõ ràng là muốn phản ánh việc "giáo dục" ở ta rồi :p:p:p

    Ở ta, học quá nhiều nhưng những cái "cần" và "đủ" thì không được quan tâm mấy.

    Tôi có đề cập ở mấy bài trước như về giáo dục giới tính chẳng hạn. Nguy hiểm lắm ...

    Cách sống độc lập, tồn tại khi cần thiết (khủng hoảng), trình bày trước đám đông, kỹ năng giao tiếp, ...
  4. july87

    july87 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/04/2010
    Đã được thích:
    0
    Phải chăng đây là dấu hiệu cho một kỷ nguyên mới cho Chứng, các yếu kém của nó đã bọc lộ hết, ai ăn cũng ăn đủ, ai lãnh cũng lãnh đủ, và thời điểm nhìn lại và có những bước khắc phục ngoạn mục.:-bd:-bd:-bd
  5. PHSHP

    PHSHP Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/04/2010
    Đã được thích:
    0
    ra ĐS phỏng[:D]
  6. Xbay_rongX

    Xbay_rongX Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    20/04/2011
    Đã được thích:
    138
    Trước đây chưa biết Đồ sơn thế nào. Đi một lần sợ, hẹn kô bao giờ quay lại.

    Công nghiệp quá mà công nghệ lại kém.
  7. johnherry

    johnherry Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    10/05/2010
    Đã được thích:
    3.723
    tôi chia sẻ 1 chút câu chuyện thật của người bạn tôi thế này:

    tôi có thằng bạn thân học chung ĐH, nó học cũng khá, hơn tôi, trong khoa lúc tốt nghiệp nó thuộc dạng điểm cao nhất Khoa. Tuy nhiên,

    điểm yếu của nó là ngoại hình không good lắm, tiếng Anh thì bập bẹ, và hơn nữa là các soft skíll của nó khá yếu (như kỹ năng giao tiếp,

    trình bày trước đám đông...). re trường, nó đi làm nhân viên kinh doanh , công việc cũng cực mà lương ko đủ sống.

    Trong khi đó, tôi vừa mới tốt nghiệp đã vào bank làm luôn, lương và thu nhập của tôi lúc đó thuộc dạng khá trong lớp, được bạn bè khá

    ngưỡng mộ.

    Thế rồi, một hôm chẳng bít suy nghĩ thế nào, thằng bạn tôi hỏi tôi rằng tao cũng muốn xin vào bank làm, mày tư vấn giúp tao với. Lúc ấy,

    sau 2 năm đi làm bank, tôi cũng thấy cuộc sống tuy ổn nhưng ko có nhiều đột phá, và tất nhiên với tình yêu dành cho chứng khoán (lại

    chứng khoán[:D]) tôi khuyên nó là nên làm về tài chính, và nên vào chứng khoán.[r24)]

    Tuy nhiên, sau 1 vài lần phỏng vấn trượt (do kỹ năng mềm chưa tốt) nó cũng đậu vào 1 bank nhỏ, làm tín dụng (nó quyết định theo bank

    chứ ko theo chứng!).

    Nó làm cv tại bank đó khá good và giờ đây, chỉ sau gần 3 năm làm bank, nó đã được bổ nhiệm làm Giám đốc 1 phòng giao dịch của bank

    đó. Và cv ở vị trí mới của nó hiện nay khá tốt. Còn tôi, mặc dù làm tài chính (bank) trước nó, nhưng hiện giờ vẫn lẹt đẹt ở vị trí ..chuyên

    viên.[r24)]

    Ngày nó thông báo được bổ nhiệm, tối chúc mừng nó và nghĩ bụng nó thật giỏi. Tuy nhiên, tôi cũng thầm nghĩ rằng đúng là ...SỐ PHẬN,

    rằng nó thật MAY MẮN!

    Tuy nhiên, giờ đây sau nhiều thăng trầm và trải nghiệm trong cuộc sống, cũng như chứng kiến những gì mà nó và tôi đã làm được, tôi biết

    thành công của chúng.ta chỉ được quyết định (nếu có) không nhiều... bởi SỐ PHẬN.

    Và tôi rất thích câu màu đỏ của bác chủ.=D>
  8. Xbay_rongX

    Xbay_rongX Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    20/04/2011
    Đã được thích:
    138
    Cám ơn bác đã chia sẻ câu chuyện riêng nhưng cũng là chuyện không của riêng ai :)>-:)>-:)>-

    Tôi vẫn muốn nhắc lại quan điểm của mình rằng "trải nghiệm" là thứ gì đó rất, rất quý giá. Không hẳn tiền bạc, thời gian, ... có thể đánh đổi được mà phải thật nghiêm túc nhìn nhận, rút tỉa ra cho mình những "ứng xử"/"phản hồi" thích hợp (kể cả trường hợp tốt hoặc xấu).

    Vì có những người có thể trải qua các giai đoạn rất "đau thương" nhưng vẫn tiếp tục lặp lại những "sự sai lầm" như đã từng gặp ... rất đáng tiếc.

    ---

    Muốn khoe một chút là tôi mới đi ăn mừng với gia đình nhỏ của mình về xong. Lý do ăn mừng là sếp (cao) đã quyết định bổ nhiệm chính thức tôi vào vị trí đang "tạm quyền" mà không cần 6 tháng thử thách. Quyết định có thời hạn (hiệu lực) trong 3 năm. Lý do thì sếp không nói nhưng tôi nghĩ đó là do quá trình "phấn đấu" của tôi (trước đây), và tôi rất may mắn khi đang trong kỳ thử thách lại có sóng (vàng) [r24)][r24)][r24)]

    Tuy nhiên, vẫn không có nhiều thời gian dành cho các topic về nhận định thị trường mà chỉ đơn thuần lên đây chém gió với anh em chuyện linh tinh, lang tang mà thôi.

    Chúc anh em sức khỏe, cuối tuần vui vẻ!
  9. maker

    maker Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    03/08/2010
    Đã được thích:
    2.084
    Lên nhanh thế cơ ah, cẩn thận nhé>:)>:)>:)
  10. johnherry

    johnherry Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    10/05/2010
    Đã được thích:
    3.723
    =D>=D>=D>chúc mừng bác nhé[r2)][r2)][r2)]

    Bác thật GIỎI

    Tôi sẽ cố gắng nghe theo những chia sẻ của bác và lấy bác làm tấm gương để học hỏi, noi theo (thật lòng đấy).

    À, nghe chừng thì vị trí bổ nhiệm mới này cũng liên quan nhiều đến mảng Kiếm Tiền của bank bác nhỉ[r24)]
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này