Những đêm chờ sáng! (tầng 2) - nơi gặp gỡ của những kẻ đơn côi

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi phammabao, 15/05/2011.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
5882 người đang online, trong đó có 641 thành viên. 18:14 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 32840 lượt đọc và 697 bài trả lời
  1. nhocxinhhn

    nhocxinhhn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/03/2011
    Đã được thích:
    0
    Anh Zin_Meo,sao anh ít vào nhà thế anh.Nhoc nhắn anh hoài,chắc anh hem về NHMT,nên hok bít.
  2. IMSTUPIT

    IMSTUPIT Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/03/2011
    Đã được thích:
    0
    Chúc mừng cô Tim Tím của MM trở về


    [​IMG]


    [​IMG]
  3. nhocxinhhn

    nhocxinhhn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/03/2011
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]

    Một ngày mới nắng lên
    Em dang tay chào đón
    Nhẹ nhàng tia nắng hồng
    Em ngân nga chờ đón
    Và anh đến bên em.

    Dịu dàng tia nắng hồng
    Mang cho em ngày mới
    Bầu trời xanh ngắm nhìn
    Em bên anh rạng rỡ
    Và quên hết quanh ta


  4. IMSTUPIT

    IMSTUPIT Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/03/2011
    Đã được thích:
    0
    Sao thía R >:D:D:D<:-*[};-[};-[};-[};-[};-

    Thui , về được nhà là mừng rùi [r32)][r32)][r32)][};-[};-[};-

    ICE trồng hoa đầy vườn rùi nè


    [​IMG]


    Nay chị em ta qua bên kia chọn tổ ấm nha =))=))=))
  5. a_violet_poem

    a_violet_poem Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/12/2010
    Đã được thích:
    0
  6. a_violet_poem

    a_violet_poem Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/12/2010
    Đã được thích:
    0
  7. EMBE121109

    EMBE121109 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/11/2009
    Đã được thích:
    3
  8. EMBE121109

    EMBE121109 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/11/2009
    Đã được thích:
    3
  9. phammabao

    phammabao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/04/2007
    Đã được thích:
    0
    Hày lớ, hày lớ, tôi lại về quét nhà lau bụi đây, tôi đi mà thấy lòng nóng như lửa đốt, mắt trái giựt liên hồi bèn quay về, thì ra cô Tim Tím đã trở lại. Lòng tôi vui như mùa xuân có hoa nở, có chim én bay về. Các cô lại vô đây vui chơi ca hát tôi lại càng vui, tôi cám ơn các cô.



    Hơ hơ .Tôi tặng cô Tím Tím.>:)
  10. phammabao

    phammabao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/04/2007
    Đã được thích:
    0
    Hơ hơ, nghe cô 6 tốn tiền vá áo giáp tôi bèn viết một chuyện vui tặng cô ( viết dựa theo một chuyện đã đọc). Cô 6 đọc không ưng thì cũng đừng giận tôi mà tội nghiệp. Chuyện là:
    Normal 0 MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman";}

    Sao tôi không chết!

    Có một cụ bà sống trong viện dưỡng lão, bà thầm trách con cháu không phụng dưỡng mình trong tuổi xế chiều, hơn nữa cuộc sống trong viện cũng tù túng và buồn chán. Bà không muốn sống nữa, bà muốn tự kết liễu đời mình. Một hôm bà gọi điện đến bác sỹ:

    - Thưa bác sỹ, ông cho tôi biết trái tim nằm ở đâu trên cơ thể

    Bác sỹ:

    - Thưa cô, nó nằm ở bên trái cơ thể, phía dưới núm vú 3cm.

    Ngay tối hôm đó cụ bà quyết định thực hiện cái ý định của mình, bà cẩn thẩn lấy thước đo từ núm vú trái xuống đúng 3cm, sau đó bà lấy một cây cây sắt được dũa thật nhọn rồi đâm mạnh vào… Lúc tỉnh dậy thấy mình đang nằm cấp cứu trong bệnh viện. Bà bèn gọi điện kể lại toàn bộ sự việc cho bác sỹ nghe, bác sỹ nói:

    - Lạy Chúa tôi! nếu đâm trúng tim thì giờ này cô không thể sống sót được!

    - Nhưng tôi vẫn còn sống đây!

    Bác sỹ:

    - Xin lỗi, năm nay cô bao nhiêu tuổi?

    - Còn đúng 1 ngày nữa là tôi bước sang tuổi 90.

    Bác sỹ cười lớn:

    - Ồ! Thế thì bà chưa thể chết được.

    Không biết mũi tên trúng dưới ngực trái cô Sáu 3m thì........?>:)>:)>:)
  11. phammabao

    phammabao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/04/2007
    Đã được thích:
    0
    Háy là, háy là, đọc phóng sự đi các bác, các cô

    Thời niên thiếu của một giang hồ
    Sự kiện: "Đại bàng" rũ cánh
    Ngay từ những năm 1975, đất Sài Gòn đã sản sinh ra những tay giang hồ, du đãng cộm cán làm khuynh đảo đời sống của người dân.

    Đó là một số cái tên như Trần Đại (Đại Cathay), Huỳnh Tỳ, Ngô Văn Cái, Ba Thế, Minh “Cầu Muối”... Còn về giang hồ người Hoa cát cứ ở khu vực Chợ Lớn và một số địa bàn ở hướng tây thành phố thì có: Tín Mã Nàm (con ngựa điên), Lục Chỉ, Sám Sò, Xây Tỷ, Hải Phùng Kin, Xú Hùng... Trong số đó, Chà Và Hương (tên thật là Ngô Văn Hương, SN 1940) - một đại ca có số má - hiện là nhân chứng sống phản ánh đầy đủ bản chất của giới giang hồ trong bối cảnh xã hội thời đó. Hương từng kết nghĩa giang hồ với Đại Cathay, sống chung với Sơn Đảo, bảo kê cho hàng loạt sòng bạc của Hải Phùng Kin, Tín Mã Nàm, Năm Thông Lợi, Hai Niệm... Sau giải phóng, Chà Và Hương đã được tập trung giáo dục, ông trở thành cố vấn võ thuật cho liên đoàn võ thuật cổ truyền TPHCM. Bước sang tuổi “cổ lai hy”, được Năm Cam mời tham gia tổ chức của hắn nhưng ông không đồng ý mà dọn về ở ẩn tại Củ Chi với cuộc sống bình thường của nghề bốc thuốc, châm cứu.

    Kỳ 1: Thời niên thiếu của một giang hồ

    Những năm 1970, giới giang hồ Sài Gòn - Chợ Lớn thường tổ chức lôi đài cho các võ sĩ thi đấu tự do để lấy tiền. Ngoài việc “thâm canh ma túy” và “mua quan bán tước” ra thì đây là cách kiếm tiền dễ dàng nhất. Mạnh ai nấy đấu, không cần phải phân biệt hạng cân, độ tuổi, võ phái. Các đấu thủ muốn so tài với ai thì nhìn mặt chỉ đích danh người đó. Có thể nói, sự bất lực của bộ máy chính quyền chế độ cũ khiến cho tình hình xã hội bấy giờ rất phức tạp, bầu không khí ngột ngạt, bạo lực và chết chóc bao trùm lên cuộc sống người dân. Từ Sài Gòn đến Tây Ninh, từ miền Đông Nam bộ xuống tận lục tỉnh Nam kỳ nơi nào cũng có lôi đài đấu võ. Kèm theo đó, võ đường mở ra rất nhiều và thanh niên theo học võ cũng rất đông, mục đích chủ yếu là đánh nhau kiếm tiền. Trong giới cao thủ đương thời vẫn truyền nhau câu nói về “cặp chân Sáu Nhỏ, cặp chỏ Chà Và Hương”. Nếu như lôi đài nào có sự tham gia của hai cao thủ này thì sẽ thu bộn tiền của dân cá cược.

    Chà Và Hương gốc ở Hóc Môn - Sài Gòn nhưng sinh ra tại Bình Đức - Long Xuyên - An Giang, là con thứ năm trong một gia đình có 8 anh em. Vì lai gốc Ấn Độ nên mọi người thường gọi là Chà Và Hương. Khi lớn lên thất lạc mất bốn người anh em, Hương lên Sài Gòn. Học đúng ba năm nhưng không viết nổi một chữ cái nên hằng ngày, mẹ bán bánh tét, theo sau tập nghề đánh giày. Nghề đánh giày không đủ nuôi thân bởi mỗi đôi giày được 3 đồng, trong khi giá một đĩa cơm đã 1,5 đồng. Tiền làm ra bị bọn bảo kê trấn lột hết. Và cũng như các “đại ca” nổi tiếng khác, chính cái nghề “cắp tráp rửa hia” cũng là bước “nhập môn” cho Hương bước chân vào thế giới gang hồ, du đãng, sống lang thang ở ga xe lửa Bà Chiểu.

    Sau nhiều trận đánh sứt đầu mẻ trán để chiếm lĩnh địa bàn đánh giày, Hương đã gặp được Sáu Nhỏ (sau này là Trần Văn Trọng ở Đakao). Cả hai, ngày đánh giày kiếm sống tạm bợ, tối về được ông từ gác miếu ở Đakao cho cơm ăn và chỗ ngủ tạm ngay trong miếu. Tại đây, gặp được một đối tượng khác tên Cà Na là một kẻ du côn khu vực Tân Định. Cà Na mồ côi cha mẹ, tóc quăn, da đen, thân hình nhỏ con nhưng rất lì lợm. Trong một lần có cuộc đua xe đạp từ Sài Gòn lên Trảng Bàng - Tây Ninh, cả ba mang tráp dụng cụ chạy bộ theo đoàn đua lên Tây Ninh và ở lại Trảng Bàng mấy đêm liền. Cũng trong dịp này, ở Trảng Bàng có tổ chức lôi đài đấu võ để dân chơi cá cược ăn tiền, tuy không ai biết võ vẽ thế nào nhưng đám “nhóc tỳ” này cũng xin tham gia thi đấu để kiếm tiền. Ngày đó thi đấu võ không phải tính theo trọng lượng thứ hạng mà chỉ mặt để tìm đối thủ, muốn đánh nhau thì lên võ đài, dễ kiếm tiền như lấy đồ trong túi. Do không xuất thân từ lò võ nào nên nhóm của Hương, Sáu Nhỏ, Cà Na thi đấu chỉ tính từ hòa đến thắng, không bao giờ bị xử thua. Thắng thì được thưởng 400 đồng, còn thua cũng nhận được 300 đồng. Cà Na do lì đòn nên đã thắng được võ sĩ Ba Tăng (tức Văn Tâm, học trò của võ sư Văn Hai ở Thị Nghè). Chà Và Hương đấu với võ sĩ Cao Thành Hai, đệ tử của võ sư Cao Thành Sang và hậu quả bị đánh nhừ tử. Còn Sáu Nhỏ thì khỏi nói, bầm dập toàn thân, đứng không vững.

    Trong trận lôi đài đó có nhiều cao thủ Sài thành tham dự. Sau khi trận đấu kết thúc, Cà Na té khỏi sới thì một người đàn ông xuất hiện hỏi: “Con là học trò của ai?”. Không ngần ngại, Cà Na trả lời là “học trò của Huỳnh Tiền”. Người đàn ông kia giật mình bởi ông ta chính là võ sư Huỳnh Tiền và trong đám đệ tử của mình không có đứa trẻ này. Rồi sau đó, cũng nhờ sự láu cá, Cà Na cũng được võ đường Huỳnh Tiền nhận làm đệ tử với tên gọi Huỳnh Sơn. Còn Hương và Sáu Nhỏ do bị đòn quá nặng nên được trung tá Hoàng - quận trưởng Trảng Bàng cho 300 ngàn, nhà thuốc Võ Văn Vân cho 2 chai thuốc bổ trị giá khoảng 300 ngàn.

    Sau trận thượng đài đầu tiên ở đất Trảng Bàng, Chà Và Hương được một người tên Tú (biệt danh Moustadia) đưa về giữ chuồng bò sữa tại Bà Quẹo. Tú cũng là người học võ, tuyệt kỹ của anh ta là những cú đá mạnh có thể làm chết con bò. Hương vừa trông bò vừa học võ, thời gian sau đưa thêm Sáu Nhỏ đến đây học võ. Sau một thời gian, Hương được cha mẹ đưa về học chữ tại khu vực hẻm chùa Long Vân - Bà Chiểu (nay là P24, Q.Bình Thạnh). Học chữ mãi không được nhưng bản chất giang hồ đã hình thành và bắt đầu ăn vào máu. Hương thấy võ thì mê và nghĩ rằng không có nghề gì dễ kiếm tiền bằng... đấm đá nên đã xin gia nhập võ quán của võ sư Lê Quảng Đại lấy tên là Lê Phi Hoàng.

    Năm 1959, nhân hội thi võ Thị Nghè, Chà Và Hương được đăng ký thượng đài với võ sư Óp Bi Đơ (võ sĩ người Campuchia). Trong trận đấu đó, khi hiệp đấu thứ hai kết thúc, Hương bị quần tơi tả, nhưng được bản chất lì lợm nên khụy xuống lại cố đứng dậy để không bị thua. Lúc này dưới khán đài, vợ của võ sư Lê Quảng Đại thấy vậy nóng ruột liền thét lên: “Mày đánh thế nào tao không biết, nhưng mày không thực hiện được cú đá của Moustadia thì đừng về nhà nữa”. Sức không có, chịu đòn không nổi, huống gì dùng lực đá phản công đối phương, tuy nhiên trong lúc tưởng như cầm chắc phần thua, Chà Và Hương đã sử dụng cặp cùi chỏ vô cùng nguy hiểm của mình để hóa giải đòn của đối thủ và cuối cùng hạ được võ sĩ Óp Bi Đơ với một cú nốc ao quyết định bằng cặp cùi chỏ trời giáng vào đầu.

    (Còn tiếp)
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này