Những đêm chờ sáng! (tầng 2) - nơi gặp gỡ của những kẻ đơn côi

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi phammabao, 15/05/2011.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
7062 người đang online, trong đó có 1006 thành viên. 13:37 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 2 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 2)
Chủ đề này đã có 32824 lượt đọc và 697 bài trả lời
  1. EMBE121109

    EMBE121109 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/11/2009
    Đã được thích:
    3
    Dạ Khúc - Quốc Bảo
    Mùa đông đến từ khi nào, ta đâu còn nhớ… Giữa lúc con trăng còn đầy, giữa lúc đêm tỏ đơn lẻ một bóng hình, giữa lúc ta xa nhau và chữ tình mỗi người mỗi vẻ,.. nghe “Dạ Khúc” mà thấy thấm lòng những nỗi nhớ ngóng trông và cả sự khắc khoải chờ đợi trong hi vọng mong manh …
    Ôm vào lòng những nỗi nhớ và thả lên trời hi vọng là cách mà ta đã làm bao năm nay rồi, người có biết? Và dường như để thêm vào đó nỗi quạnh vắng, đêm vẫn cứ dài ra từng ngày và theo cả những mùa trăng im vắng... Có ngày nào bầu trời bình yên khoáng đạt ta dạo phố, những hàng cây và mái nhà xô nghiêng từng kỉ niệm ở góc khuất nào đó vẫn thấy… Có đêm nào trằn trọc từng giấc thì hình ảnh người cứ hiển hiện trong mơ với miệng cười xinh xắn, những cử chỉ thân thương cùng lời ân cần xiết bao.. Trong khi người đi thì ta lại quá nhớ, trong những hi vọng, ước mơ người lại quá xa vời. Nói sao cho hết sự hụt hẫng. Rồi ta sẽ biết sống sao qua từng ngày đông thiếu hơi người nóng ấm, qua từng tối mùa hạ khan rạc cả những niềm vui bé nhỏ..
    Cần đêm trắng để trút vơi lòng đầy
    Cần thêm nắng để em nhìn vừa bóng tối
    Cần thêm anh hỏi han cho giấc trưa em yên lành
    Cần thêm những lần hẹn như cuối cùng

    Giấc ngủ thường giật mình không trọn vẹn vì ở đâu đó trong cuộc sống thực còn nhiều khấp khểnh lo toan. Tình yêu có nhiều ước mơ xa xôi chẳng qua cũng vì còn thiếu thốn tình cảm hoặc giả như người ta muốn nhiều hơn cần. Vì chỉ khi còn cần nhau, mới thấy hết những hi sinh và chịu đựng dành cho nhau nhiều hơn điều ta muốn. Cần cả đêm trắng mới vơi được chút lòng mình mà bày tỏ, cần thêm chút ánh sáng soi lối đến với nhau sao còn nhiều tăm tối và chỉ cần một lời yêu thương đúng lúc cho sự cố gắng mệt nhoài… Người liệu có còn làm được và cho nhiều hơn thế…
    Từ lần hẹn cuối, từ độ tình yêu dần nhạt theo mỗi ngày cũng kể như từ đó những điều giản dị trao nhau chỉ còn là mong muốn. Một đôi bàn tay nắm chặt, một nụ hôn ấm áp, một phút bên nhau xua tan cái lạnh mùa đông này,.. hình như khá là mơ hồ. Đôi khi người ta cứ nghĩ phải làm những điều thật to lớn gì đó, một sự kiện đặc biệt nào đó cho nhau để thắp lửa tình yêu. Vậy nhưng có phải cứ mãi hoài lo lắng về điều ấy hay cái lạnh thấm dần vào tâm tư mà người quên dần đi chút gió hiu hiu vẫn đượm được ngọn lửa tình. Chẳng thể biết từ khi nào suy nghĩ âu lo lớn dần trong ta cũng như không thể đo đếm được nỗi e sợ chia đôi từ phía nào nhiều hơn. Ta mặc kệ, nếu có nhau chỉ trong phút giây yêu thương bên người. Vậy mà, những khi cần có nhau nhất lại làm ta chơi vơi nhất. Ở cái thời khắc mong manh giữa lời an ủi đã trở nên vô nghĩa và tiềm thức lý trí bỗng sống dậy, ta phải bật thốt lên cay đắng: “cần yêu hay cần thôi biết yêu…”





    Cần tay níu để thấy anh còn gần
    Cần môi nóng để biết lòng còn ấm cúng
    Cần thêm anh, cần thêm cho những khi em lo sợ
    Cần thêm yêu hay cần thôi biết yêu

    Đôi khi, để thừa nhận điều gì đó khi bản thân không muốn được đánh giá là dũng cảm. Nhưng để nói dũng cảm như vậy trong tình yêu, đồng nghĩa với những nỗi buồn không thể che giấu. Nhận ra nhau đã từng yêu nhiều đến vậy, đã trao nhau cả ngọt và đắng, cho đến phút cuối lại phải tách mình ra khỏi hạnh phúc đâu thể dễ dàng thế..
    "Yêu là mất trong lòng một ít" chỉ đúng khi được yêu và tình yêu đó là bền lâu. Ấy thế nhưng đã phải cô quạnh nhìn trăng xa xưa từng đêm trắng, đong đầy sự cô đơn là những nỗi nhớ không nguôi,.. tình yêu làm người ta có thể vượt qua nhiều thử thách cũng sẽ làm người ta đau đớn những vết tích khó lành. Chấp nhận nỗi đau như kiểu người vẫn nói là "ngậm cười", đơn giản vì ta cần người và cũng có thể trao người hạnh phúc, dù điều đó có phải đánh đổi về mình nỗi trống vắng khôn nguôi. Vì, ta nghĩ...
    Đã cần thế, thương thật rồi
    Vẫn như anh còn xa rất xa
    Vì đã vùi hết những ước mơ dịu ngọt
    Em thêm cần anh đến muôn lần

    Có khi nào trước lúc xa nhau mà chẳng nói một lời, người sẽ quay lại khi nhận ra ta là một phần không thể thiếu? Có lúc nào người nghĩ về ta như thể trái đất hình tròn và cuối cùng vẫn về lại mà thấy không đâu bằng nơi xưa ấy. Còn ta, vẫn mong muốn những điều giản dị sẽ dễ thành hiện thực hơn, như một lời hứa hẹn sẽ làm được thôi, như một lần nào đó giận dỗi sẽ làm hòa, như khi qua những bão giông trời đất rồi cũng lắng dịu hiền hòa ..
    Thế tình nhé, xin về gần
    Nối thêm yêu thương vào với nhau
    Tình có dậy sóng vẫn cứ xin tình nồng
    Nối em vào anh chiếc hôn nồng

    Rồi những ngày đông buồn ảm đạm sẽ qua, ít nhất là cứ nghĩ tới mùa xuân để thấy trước ngày ấm áp. Như thể ta được nghe một ca khúc để thấy cuộc đời không quá nhàm chán với những xót xa yêu, ca từ không gồm những lời quá buồn bã, mà còn thấy trong đó những yêu thương, niềm lạc quan và cả sự hi vọng kết nối yêu thương. Nếu đang nghe "Dạ Khúc", bạn sẽ thấy tình yêu bắt đầu bằng lúc cần có nhau và kết thúc bằng một điều mong muốn trong tình yêu: "nụ hôn nồng" ...
    Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;} Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;} http://mp3.zing.vn/bai-hat/Da-Khuc-Hien-Thuc/IWZ9ZBW7.html
  2. EMBE121109

    EMBE121109 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/11/2009
    Đã được thích:
    3
    Bức Họa Đồng Quê - Văn Phụng

    Tôi về quê, mùa này trời trong xanh như ngọc. Khung cảnh đồng lúa trải ra trước mắt bao la một màu vàng óng, thấp thoáng nơi xa từng cánh chim chao lượn tầng không tạo cho tôi một cảm giác dịu nhẹ, thanh bình. Bức hoạ đồng quê của riêng tôi vẫn như thế, bao năm rồi vẫn thế...
    Qua mấy con rạch, mấy cái mương là đến nhà ngoại. Nhà dưới bưng nên phải đi một đoạn đường bộ khá dài mới vào được khoảng sân thân thuộc ngày nào. Trước sân, ngoại đang ngồi trên chiếc giường tre, chẻ từng cọng lạt, con Nô sủa ầm làm ánh nhìn của ngoại dáo dác... rồi như chợt sáng bừng khi thấy tôi về - đứa cháu xa nhà mà ngoại luôn hết mực yêu thương.
    Quê tôi quanh năm sống bằng nghề nông. Cơ cực là thế nhưng chưa bao giờ tôi nghe một lời than vãn. Từ những mảnh ruộng bạt ngàn này, biết bao đời cây lúa đã vàng ươm, trĩu hạt... biết bao nhiêu lần những ngày mùa luôn rộn rã tiếng nói cười. Ngồi tựa lưng vào rặn tre già trước ngõ, hít thật sâu vào buồng ngực cái không khí thân quen, tôi như chợt thấm thía hơn câu hát ngày nào mà ngoại đã ru "quê hương là con diều biếc, tuổi thơ con thả trên đồng, quê hương là con đò nhỏ, êm đềm khua nước bên sông..."







    Ngày mùa xôn xao, thôn nữ hân hoan những bước chân vui trên triền đê, tay ôm từng cụm lúa chín vàng vừa gặt đặt dọc hai bên đường. Những anh trai làng khoẻ khoắn đập từng nhát mạnh, làm tung hạt thóc lên trời cao xanh thẳm. Những câu hò, điệu lý lại được dịp mang ra đối đáp. Không khí mùa gặt như hứng khởi, rộn ràng, xua tan những mệt nhọc, những giọt mồ hôi bằng nụ cười của những con người đầy sức sống bình dị, hồn nhiên. Bản đồng dao mùa gặt cứ thế vang lên, trầm ấm, rộn ràng mà sao tha thiết quá. Thật ý nghĩa khi một lần nữa tôi được chìm đắm trong không gian như thế, khi mà khói lam chiều bắt đầu len lỏi trên khắp những con đê làng. Trăng lên rồi mà sao tiếng cười giòn tan của những cô thôn nữ sau một ngày gặt vẫn không dứt, cứ mãi ngân nga.
    Ngoại dọn mâm cơm, hạt cơm trắng ngần thơm mùa gạo mới... Món ăn quê nhà chỉ qua quýt đơn sơ, dĩa rau luộc, mẻ cá kho, tô canh mướp mà ăn không biết no là gì... Quả thật là quê hương luôn có một sức mạnh diệu kì, để dù có đi xa đến đâu, chúng ta vẫn nhớ ngày trở lại.
    http://mp3.zing.vn/bai-hat/Buc-Hoa-Dong-Que-Thanh-Thao/IWZAWZDD.html
    Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}


  3. EMBE121109

    EMBE121109 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/11/2009
    Đã được thích:
    3
    Ô Mê Ly...
    Chỉ thoạt nghe tựa đề Ô Mê ly, đã dấy lên một cảm giác phiêu bồng. Bản nhạc tươi sáng mà không ồn ào, rộn ràng mà không ầm ĩ ấy thực đã trở thành một nét màu trong trẻo trong bức tranh của âm nhạc trữ tình Việt Nam vốn thường hay ảm đạm, ủ dột.
    Ô, mê ly! Nghe như một lời cảm thán thốt lên từ một cõi lòng nghệ sỹ đầy khoáng đạt, say sưa trong một không gian bao la. Này là cánh đồng rộng rãi với gió lướt, mây trắng, mang tiếng hát thôn nữ từ đám lúa xanh nõn nà như xuân sắc bay vút lên, rồi êm êm lướt trên khoảng không rộng lớn. Này là con đường về thôn , em bé vui câu ca. Và tiếng lòng người nghệ sỹ chợt vang hoà cùng tiếng hát ngây thơ, non nớt. Nhưng trước khi đến với một cõi rộng, bản thâm tiếng lòng của người nghệ sỹ đã nghe thật mê ly với tiếng hát, cung đàn. Chỉ chờ chiều xa xa buông một áng mây vàng là đủ để giục lòng ta doạ phim ca với đàn. Mưa rơi hay nắng vàng cũng đủ làm những phím tơ lòng rung động. Bởi đàn cầm tay say sưa hát đã đủ là niềm vui rồi nên nắng hay mưa, gió hay mây cũng chri là cái cớ để tiếng hát với cung đàn hoà vang.
    Ca khúc Ô, mê ly được nhạc sỹ Văn Phụng viết phần giai điệu khi còn rất trẻ. Năm 52 của thế kỷ 20 , chàng thiếu niên Văn Phụng họ Nguyễn mới 15 tuổi vượt qua nhữung thí sinh người Pháp đoạt giải nhất tại cuộc thi đàn dương cầm do người Pháp tổ chức tại Nhà hát Lớn Hà Nội. Vậy mà ca khúc Ô, mê ly! Do Nhà xuất bản An Phú xuất bản lần thứ nhất vào năm 1951. Thực ra thì trên một giai điệu mà nhạc sỹ, khi ấy còn là một cậu bé, ngẫu hứng trên dương cầm, người anh trai Văn Khôi cũng là một nhạc sỹ đã viết phần ca từ. Và Ô mê ly đã góp mặt với đời từ đấy.






    Nếu chỉ để những câu ca điệu nhạc cuốn theo cái không khí vui tươi thì ca khúc Ô Mê ly cũng chỉ đơn thuần là một niềm vui thế thôi. Dẫu có vậy thì một chút vui trong bao nhiêu ca khúc trữ tình cũng thật đáng quý rồi. Nhưng,hình như, đăng sau chút vui tưng bừng ấy có tiếng lòng người nghệ sỹ nhỏ nhẹ: Vâng, tiếng hát cung đàn chỉ riêng của một người sẽ chỉ là một nỗi mê ly riêng lẻ. Hãy bước qua khung cửa chật hẹp kia! Hãy đến với những ruộng đồng bát ngát xanh tươi nọ! Hãy yêu đến vô cùng những cảnh sắc tươi đẹp của cuộc đời này! Và khi ấy, cái mê ly mang tính cá nhân sẽ hoà trong cái vô cùng của nhân sinh và biến cuộc đời này thành khúc ca bất tận. Dường như với Ô Mê ly! người nghe tìm thấy tiếng gọi của lãng du, tiếng gọi mở rộng cõi lòng từ cái riêng hoà với cái chung. Ngày xưa, hoạ sỹ Hoàng Lập Ngôn đã từng chất hết những gì cần thiết cho một nghịêp vẽ vời lên một chiếc xe để ngao du thiên hạ. Chiếc xe đó được hoạ sỹ âu yếm gọi là Nhà lăn Mê ly! Một sự trùng hợp ngẫu nhiên hay sự đồng điệu của những tâm hồn nghệ sỹ trong hội hoạ và âm nhạc?
    Ngót nghét nửa thế kỷ sau, giữa một Sài Gòn rất trẻ trung dường như không biết đến giấc ngủ đêm sau, có một nữ ca sỹ với giọng soprano thánh thót đã hát lên một lần nữa với cuộc đời này tiếng ca Ô Mê ly! Giọng hát vút cao ấy đã mở ra một không gian nghệ thuật bao la. Trong tiếng hát vút cao ấy người nghe thấy được cái thanh thản của một tấm lòng nghệ sỹ bước ra từ khung cửa hẹp đến với cõi bao la. Người nữ ca sỹ ấy là Ánh Tuyết. Hãy nghe chị hát để thấy những rung động nghệ thuật đích thực bao giờ cũng tìm được con đường ngắn nhất đi qua nhiều thế hệ...
    Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}
    http://mp3.zing.vn/bai-hat/O-Me-Ly-Anh-Tuyet/IWZAA79A.html
  4. phammabao

    phammabao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/04/2007
    Đã được thích:
    0
    Các cô lại về và vui chơi ca hát, tôi vui lắm, vui như có mùa xuân trong lòng, mùa xuân có nhiều hoa nhưng không thấy chim én, vì cô ấy vẫn chưa về. Tôi mong cô ấy.[r32)][};-


  5. coeorlipstick

    coeorlipstick Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/03/2011
    Đã được thích:
    0
    gọi là hoa nắng [};-
    ( mà có phải là hoa thuốc phiện không nhỉ :p)
  6. coeorlipstick

    coeorlipstick Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/03/2011
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    http://mp3.zing.vn/bai-hat/Em-Van-Nhu-Ngay-Xua-Tran-Thu-Ha/ZWZ99WDZ.html


    Em Vẫn Như Ngày Xưa

    Biển chiều đầy sóng vỗ, chúng ta hát ca vui như trẻ thơ
    Bao năm dưới mái trường mộng mơ, ta như con sóng nô đùa
    Biển chiều đầy sóng vỗ, giấc mơ đã qua bao giờ bao giờ
    Ai cách xa phai mờ trí nhớ, em vẫn như ngày xưa

    Biển chiều đầy sóng vổ, tóc em xoã bay mênh mang biển xa
    Em đã đến bên tôi hồn nhiên, đôi chân giỡn sóng xô bờ
    Biển chiều đầy sóng vổ, giấc mơ đã qua bao giờ bao giờ
    Bao cách xa xoá nhòa năm tháng, em có quên chiều xưa...
  7. nhocxinhhn

    nhocxinhhn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/03/2011
    Đã được thích:
    0
    CHị COE,EB,FORE,hay chị em mình dỗi đi,chả thèm iu Ma ma nữa,người đâu mờ....thấy ghét
  8. Airson

    Airson Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2010
    Đã được thích:
    0
    Bác Ma có CT rồi mà vẫn đa tình nhỉ? Người mà bác mong có phải là cô tim tím?
  9. phammabao

    phammabao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/04/2007
    Đã được thích:
    0
    Cuộc đời ai cũng có lúc ngoài chồng ngoài vợ mà bác.
    Tôi nhờ bác chăm sóc các cô bên NNMT, đừng để các cô ấy buồn bác nhẩy!:x


  10. phammabao

    phammabao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/04/2007
    Đã được thích:
    0
    Xin đừng ghét tôi cô Nhóc ạ, ghét của nào trời trao của ấy đấy cô Nhóc.:x
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này