Nóng trong ngày...

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi hoatimbanglang, 30/12/2011.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
6376 người đang online, trong đó có 752 thành viên. 12:40 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 3 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 3)
Chủ đề này đã có 30864 lượt đọc và 1031 bài trả lời
  1. yht267

    yht267 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    25/08/2010
    Đã được thích:
    182
    Vào nhà không có ai. Chán quaá......:((:((:((:((:((:((:((
  2. hocchoick2010

    hocchoick2010 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    02/05/2010
    Đã được thích:
    1
    Toàn cảnh đảo Trường Sa Lớn,đẹp không ???

    [​IMG]

    [​IMG]
  3. TuGan

    TuGan Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/11/2010
    Đã được thích:
    112
    Trưa 29 tết là tan chợ rồi ! Kinh doanh như em thì phá sản sớm !
    Nói ra là biết không phải dân kinh doanh !
    Bán hoa có thể bán quanh năm ! Bán mai chỉ một tuần trước tết ! Chấm hết !
    Đố em tìm ở đâu ra có ai bán mai cả tháng ?

    :)):)):)):)):))
  4. TuGan

    TuGan Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/11/2010
    Đã được thích:
    112
    Tham thì thâm !
    Tương tự như vụ mua tàu cao tốc của Đức rồi sao chép , vụ làm nhái S300 hay SU-30 làm Trung Quốc mất nhiều hơn được !
    Hàng nhái rõ ràng không bằng hàng thật , lại lấy giá rẻ để cạnh tranh với hàng thật chính hảng làm Trung Quốc mất lòng tin của bạn bè !
    Bây giờ còn ai là bạn của Trung Quốc ? Ngoài những nước độc tài lạc hậu ở châu Phi ?
    Ai dám bán kỹ thuật quân sự tiên tiến cho Trung Quốc ?
    Bán cho TQ để rồi bị làm nhái và cạnh tranh thì có ngu mới không thấy điều đó !
    Vậy TQ khôn lỏi mà hóa ra là ngu !
    @vethoi1 và @hongkyonline về mà đọc bài này nhé !
  5. TuGan

    TuGan Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/11/2010
    Đã được thích:
    112
    Hiện nay nick Thai_Duong bên cạnh việc bị khóa vĩnh viễn do thông báo với Mod để xử lý trường hợp lekien1989 phổ biến tài liệu chống nhà nước CH XHCN VN ( bị Mod kết tội dọa nạt và gây rối BQT ) thì đã không thể gửi PM được nữa !
    Bình thường khi bị khóa nick vẫn PM được !
    Thật không hiểu GBlock nghĩ sao về Thai_Duong ?
    Một người tích cực với diễn đàn , đấu tranh chống bọn p hản động và nội gián Tàu thì bị bịt mồm không vẫn chưa đủ ! Cả đến gửi PM cũng bị khóa luôn !
    Trong khi những chủ đề nói xấu chế độ thì nhan nhãn và tha hồ lộng ngôn hô hào hoa nhài !
  6. TuGan

    TuGan Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/11/2010
    Đã được thích:
    112
    @yht267 - @hoatimbanglang - @TALATA - @tridunghtvc không biết bao giờ mối tình tay tư này đi đến hồi kết cuộc ?

    :-":-":-":-":-"
  7. ptkh

    ptkh Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/12/2004
    Đã được thích:
    83
    http://doanhnhansaigon.vn/online/dien-dan-doanh-nhan/thoi-su/2012/01/1061103/noi-that/

    Nói thật
    Thứ Hai, 09/01/2012 10:04 (GMT+7)
    1
    2
    3
    4
    5
    6
    7
    8
    9
    10
    Đánh giá : 0 phiếu


    Bản in Gởi E-mail Đánh dấu Chữ nhỏ Chữ lớn

    [​IMG] Làm tốt và nói thật là những điều mà mọi người trông đợi nhau làm. Do đó, chúng được dạy dỗ trong luân lý và khuyến khích trong tôn giáo. Pháp luật không quy định chúng một cách rành rọt; mà chỉ trừng phạt khi chúng gây ra thiệt hại cho xã hội.

    [​IMG]Mỗi người trong chúng ta ai cũng cần một sự an tâm trong lòng, một sự ổn định trong cuộc sống và có thể tiên đoán được tương lai càng nhiều càng tốt để tránh cho mình các điều xấu.
    Sống trong một tập thể lời nói phải đi đôi với việc làm. Đó là nhu cầu nhân bản.
    Do vậy, ngay cả một thành viên mafia, họ có thể nói dối, làm sai với bất cứ ai họ gặp; nhưng khi ở trong phe với nhau thì họ bị cấm làm. Kẻ gian cũng cần sự thật!
    Luân lý và tôn giáo khuyến khích, luật pháp chỉ trừng phạt một cách chọn lọc; vậy trong cuộc sống hằng ngày khi luật pháp không buộc thì ta có thể làm ngược lại các điều trên được không?
    Nói cách khác có ai hay cái gì trừng phạt khi ta làm khác đi - tức là làm xấu và nói dối - không? Thưa có! Để nhận ra sự trừng phạt này ta phải quay về với chính mình.
    Khi ấy ta sẽ nhận ra rằng khi sinh ra ta, tạo hóa đã đặt vào trong ta một “cơ chế trừng phạt nội sinh” mà nó sẽ tác động mỗi khi ta đã làm xấu hoặc nói dối. Cơ chế ấy là: nói dối thì hay quên, nhưng làm xấu thì nhớ mãi!
    Nói dối hay quên
    Vâng. Một sự việc gì đã xảy ra cho ta, một hành động nào đó ta đã làm, đã trải qua thì nó sẽ mãi mãi nằm lại trong ký ức của ta bằng hình ảnh và bằng cảm xúc. Nó có thể trỗi dậy vào bất cứ lúc nào trong ta, khi ta sống ở trong một hoàn cảnh tương tự. Xin giải thích điều này.
    Ở nhà, vào một buổi tối nào đó, bạn rót một ly rượu vang mời vợ, để cảm ơn bạn nàng đã nói: “Uống rượu của anh, em say nó thì ít, mà say anh thì nhiều!”. Hết sẩy!
    Tối hôm qua, bạn cùng cô bồ ruột uống rượu trong một phòng khách sạn ở một khu du lịch biệt lập (hide-away); bạn lại quầy, rót rượu cho cô ấy. Quay lưng lại cô ta, đứng rót rượu, nhìn dòng rượu chảy vào ly, nó có thể gợi lên trong đầu bạn hình ảnh bạn rót rượu cho vợ hôm nào.
    Ký ức trỗi dậy trong ta như thế. Nó bất chợt, khi nhiều khi ít, nhưng không thay đổi, vì cái gì đã diễn ra, nó nằm trong trí nhớ của ta. Kể lại việc ấy, tức là nói thật, thì không bao giờ bạn nói khác đi dù có lặp đi lặp lại bao nhiêu lần. Có thể có lần bị sót, nhưng các chi tiết chính - như câu nói của vợ bạn - không bao giờ sai!
    ******* dựa vào đặc tính này để tìm xem bạn khai thật hay khai dối. Họ yêu cầu bạn kể đi kể lại vụ việc, hoặc khai lý lịch. Bạn nói dối, bịa ra, tức là nói cái không hề nằm trong ký ức thì khi kể lại lần sau nó sẽ khác với lần trước! Vụ bà chủ tiệm vàng ở Quảng Ngãi bịa chuyện mất vàng vì bị kẻ cướp thôi miên đã bị ******* khám phá vì mỗi lần khai bà ấy kể khác nhau.
    Làm xấu nhớ mãi
    Chúng ta từng nghe ám ảnh, ác mộng… chúng sở dĩ tồn tại là vì ở trong ta có “cơ chế” này! Khi một người đã tự tay làm, hay cố ý làm một việc xấu, và biết hay nhìn thấy hậu quả của việc đó; họ sẽ không bao giờ quên được nó; nó nằm lại trong ký ức họ.
    Thí dụ một lần tranh giành nhau lên tàu để chạy trốn. Sau này, khi nhớ lại việc ấy phản ứng tâm lý của ta sẽ khác nhau. Nếu chỉ tranh giành không thôi, thì khi nghĩ lại ta thấy sờ sợ. Và ta nhất định sẽ tránh việc ấy sau này.
    Đó là ký ức thoáng hiện, và khi đã quyết định rồi thì ta quên. Tuy nhiên, nếu khi tranh giành, ta đã kéo tay một người ra, cho họ rơi Xuống, và nghe thấy tiếng kêu ới của họ; bây giờ mỗi khi nghĩ lại việc ấy, lòng ta áy náy, bứt rứt; không biết người kia đã ra sao và ta có thể tưởng tượng ra nhiều thứ.
    Ban ngày mà nghĩ về nó nhiều thì đêm ngủ tiếng kêu kia sẽ vọng lên tai ta. Lúc ấy ta sợ hãi, mồ hôi có thể toát ra. Đó là ám ảnh, là ác mộng. Chẳng những thế, nó còn sẽ trỗi dậy mạnh mẽ hơn ta khi ta ốm đau liệt giường, sa cơ thất vận, không còn dự tính được những ngày giờ sắp tới sẽ làm gì.
    Vì tương lai không còn, nên quá khứ trở lại. Lời oán hờn của nạn nhân, khuôn mặt đau đớn của họ hiện lên rành rành trong đầu óc ta. Ta hối hận, ta muốn gặp nạn nhân để xin lỗi; nhưng ốm liệt giường, bị giam cầm và không thể làm được. Sự hối hận gia tăng.
    Do đó, nếu có khi nào bạn thấy một người ốm nặng luôn vật vã, hay gắt gỏng với mọi người thì đa số họ là người đang bị sự hối hận dày vò. Cơn đau của thể xác có thể chữa được bằng cách uống thuốc giảm đau; nhưng sự đau đớn trong lòng không chữa được. Nói về cảnh này Kinh thánh dạy: “Được cả thế giới mà mất chính mình thì được ích gì?”.
    Ở mức độ nhẹ hơn, một người đã làm một việc xấu, biết mình sai, thì sẽ lo âu trong lòng và sẽ có phản ứng để tạo lập sự cân bằng trong tâm lý. Phản ứng kia cũng “nội sinh”, nên một loạt diễn biến xảy ra.
    Trước hết, họ sợ người khác biết; do đó việc đầu tiên là che giấu, là nói dối, là nói tốt về mình. Mặc dù vậy, cũng chưa an tâm nên họ đề phòng. Khi ấy họ trở nên nghi ngờ mọi người “không biết nó có biết không, có vẻ như nó biết…”.
    Từ đó người ấy không còn tin ai là thật với mình nữa. Họ đã đánh mất sự hồn nhiên của mình! Do vậy, một người hay nói dối thì luôn luôn nghĩ rằng ai nói gì với mình thì cũng đều nói dối. Suy bụng ta ra bụng người!
    Việc làm xấu cũng có thể được gợi lại ở một dạng khác trong ta. Năm ngoái, một hôm mưa to gió lớn, hàng xóm đi vắng, cửa nhà họ bị gió thổi tung ra; cơ hội quá tốt, ông A bèn sang lấy một món đồ mình đã thích từ lâu. Ông ta không ăn trộm vì cửa mở!
    Thế nhưng, hôm nay đang đi xe trên đèo Prenn, nghe radio thấy nơi ở của mình bị bão, ông A - tự nhiên - sẽ liên tưởng đến cảnh cũ ngày nào. Và ông ta lo: cửa nhà có bị bung ra không, kẻ trộm có vào không, không biết cái xe Honda để trong nhà có sao không.
    Cơn bão nghe nói ở nhà đang diễn ra trong lòng ông ấy! Nó tách ông ta ra khỏi hoàn cảnh thực đang sống. Và nó có thể làm ông ấy bực bội với người bên cạnh vì người sau… đang ngủ!
    Tạo hóa đã đặt ra “cơ chế trừng phạt nội sinh”. Đến một tuổi nào đó, sau nhiều gian truân trải qua, ta sẽ thấy làm tốt, nói thật là đúng nhất. Chỉ tiếc rằng thanh niên nghe thấy thế lại bảo “Mấy ông già lẩm cẩm!”. Và tết bèn làm cái công việc phân định ai già, ai trẻ!



    NGUYỄN NGỌC BÍCH
  8. TuGan

    TuGan Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/11/2010
    Đã được thích:
    112
    Bây giờ em muốn làm ai ?
  9. hoatimbanglang

    hoatimbanglang Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    17/03/2010
    Đã được thích:
    3.142

    Bán hoa có thể bán quanh năm ! Bán mai chỉ một tuần trước tết ! Còn mai mối thì ...Chấm hết !
  10. hoatimbanglang

    hoatimbanglang Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    17/03/2010
    Đã được thích:
    3.142
    Thân tặng @Thai_Duong @Tugan @ptkh @Daicanho @TALATA @tridunghtvc @caominhhuy , @namson67 ...và các bạn hữu của HTBL!

    Hà Nội chiều đông 2012

    Hà Nội ngày này, đông chí vừa qua...
    Dạo gót trên phố phường, trời lạnh quá...
    Mình Ta đi giữa dòng đời hối hả...
    Đôi lúc mềm lòng, sống mũi cay cay...

    Trời mùa đông, lạnh lắm chiều nay...
    Gió rít thổi, như lòng ta bão nỗi...
    Người qua đường vội vàng, không ngoái lại...
    Để nỗi buồn vương vấn, đọng sau lưng...

    Mình Ta đi chầm chậm trên đường...
    Chân thấm đẫm nỗi buồn Người để lại...
    Ta nhẹ vung tay, đôi bàn tay nhân ái...
    Ta mỉm cười dạo bước tới tương lai...

    Dẫu Bằng Lăng lạc lõng giữa đời này...
    Dẫu mùa đông với chiều về lạnh buốt...
    Dẫu thiên hạ với tấm lòng hơn thiệt...
    Ta hằng mong đông nhanh hết, xuân về...

    Nắng bừng lên... Trời sẽ hết tái tê...
    Lòng ấm lại, và người người phấn khởi...
    Trên đất Thủ đô ngàn năm quật khởi...
    Có một người mãi mãi mong XUÂN...


    Hà Nội, chiều 9/1/2012


    [};-[};-[};-[};-[};-[};-[};-[};-[};-[};-[};-[};-
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này