Refresh tâm hồn!

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi phuthuymayman, 15/02/2015.

2582 người đang online, trong đó có 88 thành viên. 05:28 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 2 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 2)
Chủ đề này đã có 171554 lượt đọc và 5389 bài trả lời
  1. Pooh_Lei

    Pooh_Lei Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    26/05/2015
    Đã được thích:
    3.246
    Hum nay thặc là tình cờ, thần giao cách cảm của anh em mình sao =)) nay em mới bò vào F thì bắt gặp anh ở đây haha
  2. 24hphep

    24hphep Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    05/02/2015
    Đã được thích:
    811
    :) Lâu lắm mới thấy bạn trở lại nhà này...!. Không biết có phải tâm trạng không mà trời nắng chang chang mà mình có cảm giác như bị "say mưa"...:D:D

    Chúc mọi người ngày cá tháng 4 có nhiều trò hay nhé!@};-%%-
    --- Gộp bài viết, 01/04/2016, Bài cũ: 01/04/2016 ---
    Sáng đến giờ em có chọc ghẹo đc ai chưa @Pooh_Lei ? chắc là nhiều vô số rồi đúng kg?:D
    --- Gộp bài viết, 01/04/2016 ---
  3. Pooh_Lei

    Pooh_Lei Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    26/05/2015
    Đã được thích:
    3.246
    Dạ có e trêu điên sếp em c ơi =))))) ông định đuổi việc em :))))
  4. cogiko

    cogiko Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    11/12/2013
    Đã được thích:
    24.127
    Say mưa là say kiểu gì đã vậy còn "" no hiểu
    phuthuyxauxi, kevin pham24hphep thích bài này.
  5. suutapdoco

    suutapdoco Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    28/11/2007
    Đã được thích:
    4.317
    XIN DỪNG LẠI

    Xin dừng lại những bàn tay hủy diệt
    Đừng hại người bằng tẩm độc thức ăn
    Có thân người là muôn vạn khó khăn
    Đừng phun thuốc cây xanh vì tham lợi

    Xin nắm tay cùng nhau làm tươi mới
    Cho tương lai thế giới được xanh vời
    Cho nụ cười em bé được lên ngôi
    Và hành tinh sáng ngời tình nhân loại

    Xin cùng nhau một lòng lên tiếng nói
    Cho bàn tay kẻ ác khỏi lộng hành
    Cho tinh cầu được bao phủ màu xanh
    Và muôn loài bình an yêu thương sống

    Đồ uống thức ăn đến giờ báo động
    Bởi vô minh diệt chủng của con người
    Xin dừng lại bàn tay vô nhân tính
    Không ngôn lời tả xiết hiện lên ngôi

    Cùng lên tiếng gọi bàn tay dừng lại
    Thế giới mất còn từ bạn và tôi...

    - Huệ Viên-01-04-2016 .

    [​IMG]
  6. 24hphep

    24hphep Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    05/02/2015
    Đã được thích:
    811
    :) "no hiểu" đôi khi lại hay bạn à!%%-
    phuthuyxauxi, kevin phamcogiko thích bài này.
  7. 24hphep

    24hphep Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    05/02/2015
    Đã được thích:
    811
    Vâng ạ. Ngay giữa tâm bão dư luận mà bác bộ trưởng phát biểu một câu "xanh màu lá chuối", cũng may hôm qua bác ấy đã công khai xin lỗi người dân, cảm thấy còn chút niêm tin và hy vọng. Sáng thứ 2 được đọc thơ, xem hoa của bác thấy cuộc sống này tươi mới làm sao...!
    Cám ơn bác rất nhiều! Em xin chúc bác một tuần mới tràn ngập niềm vui và hạnh phúc!
  8. Pooh_Lei

    Pooh_Lei Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    26/05/2015
    Đã được thích:
    3.246
    Hôm bác bộ trưởng phát biểu là 1/4 mà chị nên đâu ai tin :))) dân toàn hiểu ngược lại các con số mà bác í đưa ra :)) Được cái vote cho bác này vui tính c ơi :))
  9. 24hphep

    24hphep Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    05/02/2015
    Đã được thích:
    811
    :)) Chắc đành phải nghĩ thế thôi em :D. Lỗi của người soạn ra bài viết đó cho bác chứ kg phải lỗi của bác, bác ấy chỉ đọc sao nói vậy thui à.

    Saxophone cuối ngày Bi Tồ ui, đúng ra phải nghe vào lúc đêm thì hay hơn...nhưng mà ghiền quá òi...:p



  10. HoaTuBi

    HoaTuBi Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    18/09/2014
    Đã được thích:
    2.151
    Nụ cười và câu xin lỗi của nhà sư

    (PGVN)
    Tôi thật sự ngạc nhiên, vì người sai là anh chạy xe máy chứ không phải nhà sư, và ngạc nhiên hơn nữa là nhà sư vẫn có phong thái từ tốn, nhận lỗi về mình, không chút bực tức, trách móc. Mọi việc được giải quyết như vậy, không một lời qua tiếng lại…
    Đã nhiều lần nghe nói về sự hiền từ của các nhà sư và sự đối xử từ bi của đạo Phật, nhưng vì chưa chứng kiến nên tôi vẫn còn hoài nghi. Âu cũng tại vì tôi là người nghiên cứu khoa học tâm lý, nên cứ muốn chứng minh mọi sự phải rõ ràng, phải mắt thấy, tai nghe. Tôi chưa bao giờ được chứng kiến sự ứng xử của các nhà sư ở ngoài đời mà chỉ biết về các nhà sư ở trong chùa qua các câu chuyện chân kính.
    [​IMG]
    Ảnh minh họa

    Tuy rằng tin vào sự hiền hậu, những lời nói từ tốn, luôn nhận lỗi về mình, nhưng sự hoài nghi trong tôi về đời sống thực ở các nhà sư vẫn không thể trút bỏ, nhất là khi có nhiều tin đồn trái chiều, thất thiệt về đời sống của một số nhà tu hành. Phải chăng vì thế mới là đời thường? Rồi dịp may đã đến với tôi:
    Trong một chuyến đi giảng ở trường Cao đẳng Văn hóa Nghệ thuật và Du lịch tại thành phố Nha Trang, hôm đó, tôi rời trường vào lúc 11 giờ trưa đề gấp rút về Sai Gon. Các em sinh viên vui vẻ tiễn tôi ra xe với tình cảm thân thiết. Trên đường đi, xe bất ngờ thắng gấp, tôi giật mình, nhìn về phía trước và thấy một chiếc xe máy lượn vòng trước xe của chúng tôi đụng phải một nhà sư đang đi bộ ngang qua đường, nhà sư ngã lăn ra đường một lúc mới tự đứng dậy được. Lúc đó, người chạy xe máy dừng lại định đỡ nhà sư dậy. Với vẻ mặt tự nhiên và hiền từ, nhà sư chắp tay nói với người đã đụng phải mình: “xin lỗi, xin lỗi…”.
    Tôi thật sự ngạc nhiên, vì người sai là anh chạy xe máy chứ không phải nhà sư, và ngạc nhiên hơn nữa là nhà sư vẫn có phong thái từ tốn, nhận lỗi về mình, không chút bực tức, trách móc. Mọi việc được giải quyết như vậy, không một lời qua tiếng lại…
    Hình ảnh nhà sư theo tôi suốt buổi chiều hôm ấy, và đến nay điều đó vẫn thôi thúc tôi không thể không viết lại câu chuyện này. Lòng tự hỏi, không biết bằng cách nào mà nhà sư lại bình thản khi bị xe gắn máy đụng ngã lăn ra đường, và điều gì đã giúp nhà sư không oán trách người đã gây ra tai nạn cho mình?
    Trong cuộc sống của chúng ta, nói tốt đã khó, nhưng có được hành vi ứng xử tốt là việc khó hơn. Bản năng của con người là phản xạ, tự vệ trong các tình huống khi có tác động bởi ngoại cảnh. Nếu người bình thường, hiền lắm thì cũng mắng cho anh chàng đi ẩu một hồi, nhưng ở nhà sư, vẫn nụ cười vô sự để mọi sự yên lặng qua đi, trong khi việc đau đớn do trầy xước thân thể là không thể nào tránh khỏi.

    Tôi nghĩ, nếu là tôi, thì việc đầu tiên là phải kiểm tra cơ thể xem có bị thương tích gì không, sau đó phải nhận định đúng sai, ai chịu trách nhiệm đến đâu, lỗi do tôi hay do người chạy xe… để có hướng giải quyết. Nhưng đối với nhà sư sao mà mọi chuyện trở nên đơn giản thế. Có ai bắt nhà sư phải cam chịu thiệt thòi như vậy? Người chạy xe cũng định đỡ nhà sư dậy cơ mà, nhưng nhà sư lại tự đứng dậy và xem mình là người có lỗi.
    Theo thuyết nhà Phật, có duyên mới tạo ra nghiệp, trả nghiệp sẽ có duyên cao hơn, cứ theo thế mà thoát ra khỏi luân hồi. Tôi nghĩ, việc nhà sư đi trên đường và gặp người gây ra tai nạn cho mình vừa là duyên vừa là nghiệp của cả hai người. Duyên tức là gặp người, nhưng do nghiệp còn, nên duyên đến thì nợ đến, trả được “nợ” tức là còn duyên.

    Nụ cười và câu xin lỗi của nhà sư với người gây tai nạn cho mình tức là nhà sư đang gieo duyên mới cho bước đường tu hành. Nhà sư hôm đó đã tạo ra nhân duyên mới để có được giá trị văn hóa ứng xử cao, làm xúc động lòng người như thế, điều đó chỉ có nhà sư tự chứng biết. Và phải chăng sự tu hành đạt đến một mức độ nào đó thì người ta thoát khỏi sự sân hận.

    Hình ảnh và cách ứng xử rất đẹp ấy của nhà sư trên đường phố Nha Trang đã làm cho lòng tôi rung động. Tôi thấy mình còn nhỏ nhoi, còn nhiều tham vọng quá. Tôi tự hỏi, trong cuộc sống đời thường bề bộn này, còn phải phấn đấu bao nhiêu nữa tôi mới được như nhà sư kia?...

    Tác giả: TS. Vũ Gia Hiền/

Chia sẻ trang này