Sai Lầm Trong ĐTCK (Trở Về Cát Bụi ♥♪♫)

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi Trovecatbui88, 22/12/2014.

2470 người đang online, trong đó có 36 thành viên. 02:44 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 2 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 2)
Chủ đề này đã có 344358 lượt đọc và 2932 bài trả lời
  1. Trovecatbui88

    Trovecatbui88 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    29/09/2014
    Đã được thích:
    15.192
  2. Binh Yen

    Binh Yen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    26/08/2014
    Đã được thích:
    172.590
    @Trovecatbui88 , Chúc mừng Cha em đã chiến thắng tử thần để trở về với gia đình thân yêu ! Chúc mừng em và gia đình !
    Đôi khi , có những điều vượt ra ngoài sự vận động tự nhiên , chỉ có ý chí và niềm tin mãnh liệt mới có thể kéo con người ta thoát khỏi bàn tay của tử thần.
    Và có lẽ , điều tạo nên cái ý chí sinh tồn thật mạnh mẽ ấy của Cha em chính là sự hiếu thảo của đứa con gái yêu , bởi ông kg muốn phụ tấm lòng của con gái đã ngày đêm cận kề, quên ăn quên ngủ , chăm sóc ông mỗi phút giây. :)
    Hơn nữa , tấm lòng hiếu thảo và tình yêu vô bờ dành cho Cha của em có lẽ đã lay động cả Trời xanh rùi , hi... hi...@};-

    Thật cảm động khi đọc câu chuyện của em . Chị hiểu lắm hoàn cảnh của em khi một mình chăm Cha , trong thời gian mà ranh giới giữa sự sống và cái chết mong manh hơn bất cứ thứ gì có thể mong manh trên đời . Khi bất cứ giây phút nào , ta cũng có thể mất đi người thân vĩnh viễn .

    Chị cũng đã từng trải qua 2 cuộc chiến sinh tử ấy cùng với người thân thời gian trước , nhưng chỉ có một người chiến thắng trở về , còn một người đã ra đi vĩnh viễn ...

    Nếu đã từng túc trực ở khoa HSCC của bệnh viện , nơi mà 10 người vô thì chỉ có 1 người may mắn được ra bằng cửa chính , tiếp tục duy trì sự sống , còn lại sẽ phải ra bằng cửa phụ , về bên kia thế giới . Mới thấy được điều gì mới là quan trọng nhất của đời người . Danh vọng ư ? Tiền bạc ư ? Bao nỗi Sân Si ư? ... Kg phải , chúng chẳng có nghĩa lý gì cả , mà chỉ có cái nghĩa , cái tình , tấm lòng yêu thương đã dành cho nhau mới thực sự còn vương vấn mà thôi.

    Hẳn là Cha em Phước lớn mạng lớn , mới có thể thoát được kiếp nạn này . Chị tin rằng ông sẽ sống lâu trăm tuổi cùng cô con gái tuyệt vời và những những người thân trong gia đình dấu yêu của mình.
    Chúc em luôn vui và hạnh phúc , thành công trong cuộc sống nhé ! @};-%%->:D<

  3. Trovecatbui88

    Trovecatbui88 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    29/09/2014
    Đã được thích:
    15.192
    TraMy686, Binh YenHoaTuBi thích bài này.
  4. HoaTuBi

    HoaTuBi Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    18/09/2014
    Đã được thích:
    2.151
    Đọc cảm động và khâm phục tình cảm cha và con gái quá ạ ! Cha thật có Phúc có con gái hiếu thảo đấy Cha ạ !
    [​IMG]
    Xin tặng Chị và Cha :
  5. Trovecatbui88

    Trovecatbui88 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    29/09/2014
    Đã được thích:
    15.192
    Bụi cảm ơn HoaTuBi nhiều, chúc HTB luôn an lạc nha. @};-%%->:D<:bz:drm1



    VẠN SỰ TÙY DUYÊN VÀ NHỮNG ĐIỀU PHẢI NHỚ TRÊN ĐỜI


    Trong cuộc sống có những người chúng ta vẫn gặp hàng ngày có tình cảm với nhau, yêu quý nhau, cũng có người ta gặp không hản là do tình cờ đâu nhé, ta gặp được họ trên đời cũng là vì có lý do cả đấy...

    Có một câu nói rất hay rằng : "Những người chúng ta gặp không phải là tình cờ, Họ đi ngang qua đời ta là có một lý do"

    1. Giữa người với người, có thể gần, cũng có thể xa. Giữa việc với việc, có thể phức tạp, cũng có thể giản đơn. Giữa tình cảm với nhau, có thể sâu, cũng có thể cạn.

    2. Đừng mong cầu mọi người đối xử với mình đặc biệt, cũng chẳng nên hy vọng họ sẽ bớt đi những toan tính.

    3. Cuộc sống có người nói ít làm nhiều, cũng sẽ có kẻ chỉ biết hoa chân múa tay. Bạn không nên quá bận lòng, chỉ cần quản tốt việc của bản thân, còn lại mọi việc hãy thuận theo nhân duyên.

    4. Đức Phật từng nói: Với người không có duyên, dù bạn nói bao nhiêu lời cũng là thừa; còn như đã hữu duyên thì chỉ cần xuất hiện, bạn cũng có thể đánh thức mọi giác quan của họ.

    [​IMG]

    5. Có một số việc, vừa phân trần trắng đen đã trở thành quá khứ. Có một số người, giận hờn vài ngày đã trở thành dĩ vãng. Có những nỗi đau, vừa cười lên đã tan thành bọt nước. Có những hoàn cảnh, nhờ chịu chút thương đau mà trở nên kiên cường.

    6. Đôi khi hôm nay là việc lớn, ngày mai nhìn lại chẳng có gì đáng kể. Năm nay quan trọng, sang năm sẽ trở thành thứ yếu. Chuyện vĩ đại đời này, đời sau người ta gọi là truyền thuyết.

    7. Chúng ta, nhiều nhất cũng chỉ là câu chuyện của một người. Vì thế trong cuộc sống hay công việc, nếu gặp chuyện không vừa ý, hãy nói với bản thân: “Hôm nay sẽ qua đi, ngày mai rồi cũng đến, hãy buông bỏ tất cả để bắt đầu ngày mới!”

    8. Trên đời, có một số việc không phải không để tâm, mà để tâm cũng không làm được gì hơn.

    9. Cuộc sống không có “Nếu Như”, chỉ có “Hậu Quả” và “Kết Quả”

    10. Đón nhận đời mình như thế nào là do bản thân lựa chọn, người khác không thể quyết định thay.

    11. Trưởng thành rồi, bạn sẽ biết cách lấy nụ cười đối diện với tất cả.

    KẾT LUẬN:

    1- Chỉ cần quản tốt những việc của bản thân

    2- Làm những việc cần làm

    3- Đi con đường nên đi

    4- Giữ gìn sự lương thiện

    5- Nuôi dưỡng lòng chân thành

    6 – Khoan dung với mọi người

    7- Nghiêm khắc với bản thân

    8- Mọi việc còn lại, thuận theo “Nhân Duyên”
    (St)
    Choi268, TraMy686, HoaTuBi1 người khác thích bài này.
  6. Trovecatbui88

    Trovecatbui88 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    29/09/2014
    Đã được thích:
    15.192
    ĐIỀU QUAN TRỌNG KHÔNG PHẢI BẠN LÀ AI, MÀ LÀ AI Ở BÊN CẠNH BẠN?

    Trong thực tế cuộc sống, việc bạn ở bên cạnh ai đó thật sự rất quan trọng, thậm chí có thể thay đổi quỹ đạo phát triển của bạn, quyết định thành bại cuộc đời của bạn.

    Bạn ở chung với người như thế nào, thì bạn sẽ như thế đó

    Ở cùng với người chăm chỉ, bạn sẽ không lười biếng. Ở cùng với người tích cực, bạn sẽ không chán nản.

    Đồng hành cùng người có trí tuệ, bạn sẽ không giống như bình thường. Làm bạn với cao nhân, bạn có thể leo đến nơi cao nhất.

    Các nhà khoa học thông qua nghiên cứu đã chứng minh được rằng: “Con người là động vật duy nhất có thể tiếp thụ những biểu hiện”.

    Biểu hiện tích cực, tạo ra ảnh hưởng tốt cho sinh lý cũng như tâm trạng của con người, kích phát tiềm năng bên trong con người, kích phát những khả năng đặc biệt của sinh mệnh, khiến người ta dám nghĩ dám làm, thúc đẩy họ thăng tiến. Vì vậy nên sống bên cạnh người tích cực.

    Ngược lại, nếu tiếp thu những biểu hiện tiêu cực, chúng sẽ vô chi vô giác lấy đi ước mơ của bạn, làm cho bạn dần chán nản, trở thành người tầm thường.

    [​IMG]

    Người tích cực tựa như ánh Mặt trời, chiếu đâu là sáng đó. Người tiêu cực tựa như ánh Mặt trăng, độ sáng mỗi ngày mỗi khác.

    Thái độ quyết định tất cả, còn tính cách quyết định số phận

    Thái độ nào, thì tương lai nấy, tính cách như thế nào, thì cuộc đời như thế ấy. Vì thế, bạn nên yêu những thứ cho bạn năng lượng đích thực, tìm những người bạn có thể cho bạn năng lượng để hợp tác.

    Bạn muốn hạnh phúc, thì hãy đi tìm một người có thể cảm nhận được hạnh phúc, đừng tìm một người không có cảm xúc, không có lòng đam mê trong cuộc sống và công việc. Những người như thế, họ chỉ suốt ngày ở nhà than thở phàn nàn với bạn, sống một cách yếu ớt không sức lực, chỉ mở ti vi bật hết kênh này đến kênh khác, giống như ngoài ti vi ra họ không còn cách nào để giải trí.

    Người có năng lượng chính diện, luôn tràn đầy sức sống với mọi việc, luôn muốn thử nghiệm bất kỳ điều gì mới mẻ. Họ sẽ dẫn bạn đến một nhà hàng mới khai trương, dẫn bạn đi xem những bộ phim nổi tiếng, đi xem những tiết mục âm nhạc hấp dẫn, cùng bạn đi du lịch đến những thành phố thật xa. Bạn sẽ thấy rằng thế giới thật rộng lớn, thật đáng dùng hết một đời để trải nghiệm, khám phá.

    Không nên tìm một người không thể cho bạn cảm giác an toàn để sống cùng, họ luôn ở trong vòng luẩn quẩn của bất hạnh, luôn lo nghĩ về những tai vạ sẽ xảy ra trong tương lai.

    Người có năng lượng chính diện, luôn vui vẻ với cuộc sống, luôn tin vào bản thân mình, họ biết rằng cuộc sống chính là buồn vui lẫn lộn, vì thế họ đã học được cách thản nhiên đối mặt. Khi phiền nhiễu đến họ sẽ dùng lý trí để quyết định.

    Họ có thể xác định chính xác rằng mình là ai, mình đang ở vị trí nào? Họ hiểu được bản thân, không hạ thấp mình cũng không thổi phồng chính mình, biết được khi nào cần tự lập, khi nào cần nhờ sự giúp đỡ.

    Người có năng lượng chính diện sẽ khiến bạn trở nên tích cực

    Người có năng lượng chính diện, có trí tuệ lớn, họ có thể phân biệt được trắng đen phải trái một cách rõ ràng, họ sẽ không đi chệch hướng trên con đường cuộc đời của mình, sẽ không như nước chảy bèo trôi, mất đi phương hướng.

    Họ biết được nguyên lý vận hành của thế giới, biết rõ con người đều có ưu có khuyết, vậy nên họ sẽ đưa ra cho bạn một kiến nghị đúng trọng tâm mà bạn đang cần, một lời khuyên có nguyên tắc, có chủ kiến, có thể nghe được.

    Không nên tìm một người không có mơ ước và dễ dàng từ bỏ, vì khi họ gặp trắc trở, phản ứng đầu tiên cũng như phản ứng cuối cùng của họ đều là trốn tránh, họ có thể vứt bỏ cả thế giới này.

    Người có năng lượng chính diện, có niềm tin kiên định vào chính mình, có mục tiêu của cuộc đời, biết mình cần gì và không ngừng nỗ lực để đạt được nó. Họ rất ủng hộ những cải tiến, những sáng tạo mới. Khi đối mặt với khó khăn, họ không ngại phiền toái, không muốn an nhàn, họ biết phía sau gò núi sẽ là phong cảnh mỹ lệ, họ sẽ làm cho bạn ngạc nghiên, cũng sẽ khiến bạn cảm động.

    Người như vậy sẽ giúp bạn đi trên con đường chính trực, đoạn tuyệt với những giá trị quan uốn éo lòng vòng. Nếu bạn không phải là người có đủ năng lượng chính diện, vậy thì bạn nhất định phải kết bạn với những người có năng lượng chính diện.

    Đời người là một quá trình lựa chọn, lựa chọn quan trọng nhất của cuộc đời là lựa chọn ở bên cạnh những ai, chọn ai để cộng tác, chọn ai để kết bạn, kết hôn với ai, chọn ai để học tập…

    Việc bạn sống cùng ai, sẽ quyết định tương lai của bạn

    Bạn sống cùng ai là do bạn quyết định, vậy nên hãy nhìn thật kỹ, dụng tâm tìm kiếm. Có thể gặp được 3 loại người này, chính là may mắn của cuộc đời bạn, đó chính là: “Khi đi học gặp được thầy giáo giỏi; khi làm việc gặp được người thợ cả giỏi; khi lập gia đình gặp được người bạn đồng hành lý tưởng”.

    Có câu một câu nói rất hay: “Điều quan trọng không phải bạn là ai, mà chính là bạn ở bên cạnh ai“. Chim ưng mà ở lâu trong ổ gà sẽ mất đi bản lĩnh bay lượn, cũng như ở bên những người tiêu cực sẽ khiến bạn thiếu đi áp lực để hướng lên. Nếu muốn giống như chim ưng bay lượn tự do trên bầu trời, thì bạn phải bay cùng với chim ưng.

    Nếu bạn muốn thông minh, thì bạn phải ở bên cạnh người thông minh, bạn mới có thể nhìn xa trông rộng hơn.

    Nếu bạn muốn xuất sắc, thì phải ở bên người xuất sắc, bạn mới có thể nổi bật.

    Cuối cùng hãy nhớ, đọc sách hay, gặp cao nhân, chính là hai may mắn lớn trong cuộc đời!
    (St)
    Choi268, TraMy686Binh Yen thích bài này.
  7. Trovecatbui88

    Trovecatbui88 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    29/09/2014
    Đã được thích:
    15.192


    NGƯỜI LÁI XE VÀ CÔ BÉ THỌT CHÂN


    "Ông Chu là một tài xế lái xe taxi, hàng ngày ông đều giao trả xe lúc 5 giờ rưỡi chiều. Hôm đó, ông cũng lái xe như thường lệ. Đến con đường cạnh cổng trường cấp hai, đưa tay lên nhìn đồng hồ, đã là hơn 5 giờ, ông Chu liền dựng tấm biển nhỏ “tạm dừng đón khách” lên phía cửa trước của xe rồi đi chậm vào ven đường.

    [​IMG]

    Đúng là ngày cuối tuần, cổng ra vào của khu nội trú bên kia đường rất đông học sinh ào ra ngoài. Ông Chu nhịn không được mà đem xe dừng lại, nhìn chằm chằm vào những cô cậu học sinh. Tất cả chúng đều mặc những bộ đồng phục mộc mạc và cười tươi sáng lạn.

    “Bác tài! Cháu …cháu muốn đi xe của bác!” – Một cô bé thọt chân đeo cặp sách đi tới, nhìn trái nhìn phải rồi nói một cách vội vã.

    Ông Chu nói: “Bác sắp phải trả xe rồi, bác chỉ dừng lại ở đây một lát thôi!”

    Cô bé cúi đầu xuống, mấy giây đồng hồ trôi qua, lại tha thiết nói: “Cháu cảm ơn bác!..Bác ơi…cháu chỉ xin ngồi một trạm thôi!”

    Tiếng “cảm ơn”của cô bé khiến ông Chu động lòng. Ông nhìn nhìn cô bé, mặc bộ đồng phục trắng tinh nhưng lại đeo một chiếc cặp sách cũ kỹ, cũ đến mức không còn cũ hơn được nữa. Ông thở dài một tiếng rồi nói: “Được! Cháu lên xe đi!”

    Cô bé vô cùng vui sướng vội vã bước lên xe. Đi đến chỗ rẽ, cô bé đột nhiên lúng túng nói: “Bác tài! Cháu chỉ có 5.000, cho nên bác cho cháu đi nửa trạm thôi ạ!”

    Ông Chu nhìn qua chiếc gương nhận thấy cô bé đang đỏ ửng hai má mà không nói lời nào. Taxi ở cái thành phố này, chỉ cần lăn bánh đã là 10.000 rồi.

    Chạy đến trạm xe buýt gần nhất, ông Chu cho xe dừng lại. Cô gái lúc đóng cửa xe vui vẻ nói: “Thật sự là cảm ơn bác ạ!”

    Ông Chu nhìn cô bé khập khiễng đi về phía trước, đột nhiên trong lòng cảm thấy đau xót…

    Ông chợt nghĩ: “Thì ra là những ngày cuối tuần trước, cô bé đều đứng đợi ở cổng trường. Mấy chiếc taxi đi qua mà cũng không có nhìn chỉ một mực đứng khập khiễng chờ đợi. Cô bé đang đợi mình sao?” Ông Chu suy đoán như vậy, trong lòng ông lại bỗng nhiên thấy ấm áp. Ông lái xe đi qua, cô gái từ xa xa giơ tay vẫy chào ông. Ông Chu ngạc nhiên: “Ồ, cái xe Santana màu đỏ của mình đâu có gì khác biệt với những chiếc khác mà cô bé chỉ liếc mắt đã nhận ra ngay được nhỉ?”

    Vẫn là 5000 và vẫn là một trạm xe buýt, ông Chu cũng không hỏi cô bé xem tại sao lại chuyên môn chờ xe của mình và cũng không hỏi xem tại sao chỉ ngồi một trạm? Trong lòng cô bé chắc hẳn có một điều bí mật! Ông Chu hiểu rõ điều này.

    Một lần, hai lần, ba lần, rồi nhiều lần trôi qua đã khiến ông Chu dưỡng thành một thói quen, cứ ngày cuối tuần và trước giờ trả xe, ông lại chờ một người. Ông dựng thẳng tấm “tạm dừng đón khách” và chăm chú chờ đợi ở cổng trường. Nhưng, cô bé 14-15 tuổi thọt chân ấy, mỗi lần nhìn thấy ông đều nhảy lên vui sướng như con nai, vẫy chào các bạn, sau đó lại chỉ ngồi xe chừng mấy phút rồi xuống và nói: “Cháu cảm ơn bác ạ!”

    Dường như, vì đợi câu nói này nên dù ông Chu có chở khách đi xa cũng muốn mau chóng trở lại trường để đón cô bé đó. Thậm chí, có hôm ông còn bị phạt tiền vì trễ giờ trả xe nữa nhưng ông vẫn một mực muốn tiễn cô bé ấy một đoạn đường.

    Thời gian trôi qua rất nhanh, ngoảnh đi ngoảnh lại đã đến mùa hè năm thứ hai. Ông Chu nhìn thấy cô bé mang ba lô cặp sách rất nặng nề lên xe, trong lòng ông bất giác thất vọng. Bởi vì ông biết rằng cô bé đã tốt nghiệp cấp hai và sẽ lên cấp ba học tập, cô bé sẽ không còn học ở nơi này nữa…

    “Bác tài! Cháu cảm ơn bác. Đây có thể là lần cuối cùng cháu ngồi xe của bác, cũng là lần cuối gây phiền toái cho bác. Cháu đã thi đỗ lớp 10 trường điểm rồi, nên có thể nửa năm mới lại qua nơi này một lần ạ!” Ông Chu nghe xong, cảm thấy trong lòng có chút khó chịu, mất mát. Ông nhìn qua gương và thầm nghĩ: “Cô bé này quả thực rất giỏi, có thể đỗ vào trường điểm vậy chỉ còn một bước nữa là đã vào được đại học rồi.”

    “Bác sẽ đưa cháu về tận nhà!” Ông Chu nói.

    Cô gái lắc đầu và nói: “Không cần ạ! Cháu chỉ có 5.000 thôi ạ!”

    “Lần này bác không thu tiền!”

    Lái xe chừng nửa giờ sau, ông Chu dừng xe lại. Cô bé xuống xe và ông Chu lấy ra một chiếc hộp rồi nói: “Đây là quà bác tặng cháu!”

    Cô bé ngạc nhiên nhận quà và nói: “Cháu cảm ơn bác rất nhiều ạ!”

    Ông Chu đứng nhìn cô bé khập khiễng đi vào trong tòa nhà rồi thở dài: “Từ nay không còn được gặp con bé nữa rồi! Mình thậm chí còn không biết tên của con bé này nữa!”

    Thời gian thấm thoắt, đã 10 năm trôi qua. Ông Chu vẫn lái xe taxi như trước đây. Hôm nay, ông hơi vắng khách nên có thời gian rảnh rỗi, bèn tranh thủ lau qua cái xe. Bất chợt ông nghe trên đài truyền thanh thông báo tìm người, mà quả thực đều là những thông tin về ông. Ông ngẩn người một lát rồi băn khoăn: “Không biết ai tìm mình vậy nhỉ? Thật khó hiểu!”
    Ông Chu vội gọi điện thoại tới đài phát thanh hỏi và nhận được số điện thoại của người cần tìm. Ông vẫn chưa hết hoài nghi trong lòng: “Là ai được? Ngoài bà vợ của mình ở nhà ra thì mình có còn quen người phụ nữ nào đâu?”

    Chuông điện thoại reo lên, đầu dây bên kia một giọng nữ cất lên: “Là bác sao? Bác tài?”

    Ông nghe giọng nói quen quen nhưng vẫn không nhận ra ai thì người ở đầu dây bên kia lại cất giọng: “Cháu cảm ơn bác! Bác tài!”

    Lần này, ông Chu đã nhận ra, ông thực sự kinh ngạc hỏi: “Là cháu sao? Cháu còn nhớ ta sao?”

    Cô gái hẹn ông Chu tới một quán cà phê ở gần đó, từ xa xa ông đã nhận ra cô bé khập khiễng năm xưa vẫn ngồi xe của mình, giờ đây đã là một cô gái xinh đẹp, duyên dáng. Cô gái cúi sâu người xuống và nói: “Cháu thực sự cảm ơn bác từ tận đáy lòng ạ!”

    Vừa uống cà phê cô gái vừa kể lại chuyện năm xưa:

    “Mười hai năm trước, cha của cháu cũng là một tài xế lái xe taxi. Cha cháu rất thương cháu. Cháu học ở trường nội trú nên cuối tuần mới về nhà, dù bận thế nào cha cũng lái xe đến đón cháu về. Tết âm lịch năm đó, cả nhà cháu trở về quê để ăn tết. Vì phải mang nhiều đồ đạc nên cha cháu đã mượn chiếc xe tải của một người bạn để chở cả nhà về. Đi đến giữa đường, đột nhiên có tuyết rơi, nên trong lúc sơ ý xe mà cha cháu lái đã va vào một cái xe tải khác. Chiếc xe tải bị đâm biến dạng, cha của cháu mất tại chỗ. Cũng chính lần tai nạn đó mà chân của cháu mới thành ra như thế này.”

    Cô gái kể đến đây, cả cô và ông Chu đều ngồi im, thời gian, không gian như đọng lại…

    Cô lại kể tiếp: “Sau khi an táng cho cha xong, mẹ cháu phải bồi thường xe cho bạn của cha cháu, rồi lại chữa cho cái chân của cháu nên rất bận rộn, làm ngày làm đêm. Còn cháu bị tổn thương nặng nề nên đành lao vào học, mong cho đoạn thời gian này trôi qua thật nhanh. Điều gì cháu cũng chịu đựng được nhưng lại không muốn chịu cảnh người khác thương hại mình.

    Vì thế, cháu không kể với bất kỳ ai về việc đã xảy ra trong nhà. Mỗi lần tan học, các bạn hỏi sao không thấy cha đến đón, cháu đều nói dối rằng cha đi công tác. Hơn một nửa năm trôi qua thì bỗng một hôm cháu nhìn thấy chiếc xe của bác dừng lại trước cổng trường…

    Khi ấy, cháu chỉ có 5000, ngồi taxi được một trạm nên sẽ phải đi bộ khập khiễng hơn 30 phút nữa mới về đến nhà. Nhưng điều này lại khiến cháu rất thảnh thơi, bởi vì không có ai biết rằng cha cháu đã mất.

    “Bác chắc chắn không biết được rằng, chiếc xe mà bác lái chính là chiếc xe mà cha cháu đã lái trước đây đâu! Bởi vì biển số xe đã khắc sâu trong tâm trí cháu rồi!”

    Cô bé nói xong, nước mắt trào ra hai má: “Cho nên, từ xa xa, chỉ cần liếc mắt là cháu đã nhận ra rồi!”

    Sau buổi trò chuyện, hai người chia tay nhau, ông Chu nhìn theo cô gái lái xe đi trong lòng không khỏi bùi ngùi. Ông chợt nhớ tới cô con gái đã mất vì bị ung thư của mình cũng trạc tuổi cô gái này…"
    (St)
    TraMy686Binh Yen thích bài này.
  8. Trovecatbui88

    Trovecatbui88 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    29/09/2014
    Đã được thích:
    15.192
  9. HoaTuBi

    HoaTuBi Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    18/09/2014
    Đã được thích:
    2.151
    HẾT THẢY ĐỀU TÙY DUYÊN THÌ TÂM BẠN SẼ THANH TỊNH
    [​IMG]
    Trong sanh hoạt đừng nên chấp trước quá mức, đừng nên tham muốn, hưởng thọ quá mức, khi bạn có thể hết thảy đều tùy duyên thì tâm bạn sẽ thanh tịnh, vô cùng tự tại, trong đó thật sự sung sướng. Nếu đòi hỏi yêu cầu quá mức thì sẽ khổ lắm, đời sống của họ sẽ là đời sống rất khổ, dù giàu sang cũng là khổ.

    Cho nên người biết đủ, hết thảy đều không yêu cầu đòi hỏi, hết thảy đều tùy duyên, dù nghèo hèn thì họ cũng vui sướng, đời sống của họ sẽ là đời sống sung sướng. Từ điểm này có thể biết khổ hay vui đều ở tại một niệm, hết thảy đều tùy duyên thì làm sao không tự tại? Làm sao không vui sướng?

    (Lão Ân Sư Tịnh Không)
    Nam Mô A Di Đà Phật

    Tình Cho Không..

    [​IMG]
    Giving someone all your love is never an assurance that they'll love you back!
    Don't expect love in return;
    Just wait for it to grow in their heart,
    But if it doesn't, be content it grew in yours. -

    Mahatma Gandhi

    Trao ai hết tình yêu thương của bạn không có nghĩa rằng chắc chắn họ cũng sẽ thương yêu bạn!
    Đừng trông đợi tình yêu như một sự đáp trả;
    Hãy chỉ đợi cho nó lớn lên trong tim họ,
    Nhưng nếu không được như vậy,
    thì bạn hãy vui vì nó đã lớn lên trong chính trái tim mình . (*___*)

    ___(())___
    TraMy686Trovecatbui88 thích bài này.
  10. Trovecatbui88

    Trovecatbui88 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    29/09/2014
    Đã được thích:
    15.192

Chia sẻ trang này