Sống mạnh mẽ. ( Phần 2 )

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi dungnanlamlai, 09/07/2014.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
7441 người đang online, trong đó có 1083 thành viên. 10:07 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 60112 lượt đọc và 1995 bài trả lời
  1. Hoa_Sim

    Hoa_Sim Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/11/2010
    Đã được thích:
    23.967
    * THỰC DƯỠNG OHSAWA LÀ GÌ?


    Thực dưỡng Ohsawa nói đơn giản là một phương pháp ăn chay thuận với thiên nhiên và cân bằng Âm - Dương của cơ thể. Trong xã hội hiện đại, hầu như tất cả chúng ta đều đánh mất sự quân bình Âm - Dương trong cơ thể. Nguyên nhân là do chúng ta chưa biết lắng nghe cơ thể mình và dung nạp thức ăn bừa bãi mà chẳng hiểu gì về chúng. Chính vì thể mà ngày càng xuất hiện nhiều căn bênh lạ và khó trị hơn khiến cho tuổi thọ con người trở nên ngắn lại.


    Phương pháp thực dưỡng Ohsawa không chỉ giúp bạn có cuộc sống vui khoẻ mà còn có thể chữa lành mọi bệnh tật từ thể xác đến tinh thần. Thực phầm chính của thực dưỡng Osawa là các loại ngũ cốc và rau củ tự nhiên đặc biệt là gạo lứt và muối mè. Theo các nhà khoa học phương Tây thành phần của gạo lứt gồm có: chất bột, chất đạm, chất béo, chất xơ cùng các vitamin B1, B2, B3, B6 và các acid như: pantotenic, paraamin-obenzoic, chất canxi, sắt, magiê, xelen, glutathiôn, kali và natri... Còn trong dầu vừng (mè) có: viatamin H, E, K, tiền vitamin A, các chất phốt pho, chất béo chưa bão hoà. Chất xelen có khả năng ngăn ngừa mầm ung thư, chất glutathion phòng nhiễm bụi phóng xạ. Acid pantatenic giúp tăng chức năng của vỏ não, chống viêm da, u bướu ác tính. Vì thế, việc duy trì một chế độ ăn gồm toàn gạo lứt muối vừng sẽ rất tốt cho một số người bệnh.
  2. khahan0411

    khahan0411 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    11/05/2014
    Đã được thích:
    4.015
    Cái này rất hay ạ, anh có áp dụng kg?
  3. Hoa_Sim

    Hoa_Sim Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/11/2010
    Đã được thích:
    23.967
    http://vi.wikipedia.org/wiki/Georges_Ohsawa

    Georges Ohsawa
    , tên thật là Sakurazawa Nyoichi (桜沢 如一? Anh Trạch Như Nhất) (sinh 18 tháng 10 năm 1893 - mất 23 tháng 04 năm 1966), là triết gia người Nhật Bản, là người truyền bá phong trào thực dưỡng rộng rãi trên thế giới.

    Tiểu sử

    • Năm 1893: ra đời tại Kyoto, Nhật Bản.
    • Năm 1908: bị bệnh lao, y học chính thống không chữa được.
    • Năm 1912: khỏi bệnh lao nhờ theo phương pháp điều trị bằng ăn uống của bác sĩ Sagen Ijizuka (1850-1909), người chủ trương điều trị bệnh bằng thực phẩm dựa trên sự cân bằng các nguyên tố K/Na.
    • Năm 1914: tới Pháp lần đầu.
    • Năm 1915: làm quản lí chi nhánh công ty thương mại Nakagiri tại Kobe, Nhật Bản.
    • Năm 1917: làm giám đốc chi nhánh Kobe của công ty xuất nhập khẩu Kumazawa; bắt đầu thuyết giảng về thực dưỡng và làm một vài món thực dưỡng.
    • Năm 1924: thôi kinh doanh, dành toàn thời gian cống hiến cho phong trào thực dưỡng.
    • Năm 1929 - 1931: tới Paris, Pháp để truyền bá thực dưỡng; dự thính tại đại học Sorbonne và viện Pasteur; sống rất nghèo và viết sách.
    • Năm 1936: gặp Lima; bà trở thành người vợ phụ tá Ohsawa suốt đời.
    • Năm 1949 - 1953: lập tạp chí y khoa Sana; khuyến khích học trò từ Nhật Bản ra nước ngoài truyền bá thực dưỡng.
    • Năm 1953: cùng Lima rời Nhật Bản đi khắp thế giới truyền bá thực dưỡng.
    • Năm 1965: đi khắp châu Âu và Hoa Kì thuyết giảng, nói chuyện; đến Việt Nam thăm phong trào thực dưỡng ở đây.
    • Năm 1966: mất tại nhà ở Tokyo vì đau tim.
    Geoge Ohsawa (1893-1966) được nhìn nhận như người sáng lập ra những nguyên tắc và phong cách sống Thực dưỡng.


    Tuy vậy ông đã đóng góp nhiều lợi ích với cuộc đời và làm rất nhiều việc trong một thời gian ngắn. Cho nên khó có thể mô tả ông một cách tóm tắt như vậy. Lời nói, hành động của ông và những ảnh hưởng rộng rãi trên toàn thế giới và mọi điều chúng ta nói về ông chỉ bao trùm một phần về ông. Tối thiểu nhất ông là một nhà nho, thầy thuốc, thương nhân, nhà giáo dục và nhà thơ.


    Nhưng trước hết ông là một nhà triết học cực Đông, người đã giảng triết học cổ Trung Quốc về âm và dương trong thời gian ở Pháp, lần đầu tiên ông áp dụng triết học của mình đối với nhiều phạm vi như dinh dưỡng, chế độ ăn uống, thuốc men, hoá chất, đạo đức, tu hành, sự giáo dục, cũng như phong cách sống.


    Ohsawa cũng tập hợp nhiều tư tưởng vĩ đại từ phương Đông và phương Tây từ cổ truyền đến hiện đại và áp dụng nó đối với nhiều lĩnh vực khác của đời sống. Sự giải thích của ông dựa trên nguyên tắc thống nhất về âm và dương đã được phát minh để dẫn dắt con người trên con đường thực tiễn tiến tới sức khoẻ và hạnh phúc.


    Một mặt Ohsawa là một con người của tình yêu, sự thân ái, tính dịu dàng, người muốn giúp đỡ những người bất hạnh và ốm đau. Vì vậy ông đã thành lập cả một bệnh viện trong đó ông giúp đỡ khoảng 100 người ngày đêm và một trung tâm dạy học nơi mà bất cứ một người bất hạnh nào có thể học với ông miễn phí và theo học về chế độ ăn uống và triết học của ông. Tôi may mắn là một trong những thanh niên ông đã giáo dục tại trung tâm của ông. Hàng sáng từ 2-6 giờ ông viết những lá thư cho học sinh - những người đã rời trung tâm của ông, không có vấn đề gì ở nơi họ đang ở trên thế giới. Những bức thư như vậy lên đến hàng ngàn trang mỗi năm. Ông làm như vậy bởi vì ông là người chăm sóc và tình thương.


    Mặt khác, sự phê bình của Ohsawa đối với người khác là kiên quyết và sắc bén như một thanh gươm. Sự phê bình của ông nghiêm khắc và tức thời đến mức những học viên sợ ở gần ông. Đây là phần đặc biệt của ông làm cho kỷ luật giáo dục của ông rất nghiêm khắc, nhưng sự phê bình của ông luôn luôn được tôi luyện bởi tình thương và sự chăm sóc ân cần.


    Thí dụ: Ohsawa cho phép những sai lầm ở trung tâm giáo dục của ông nếu những sai lầm đó được thừa nhận.. Tuy nhiên ông không cho phép ai làm những hành động vì lỗi lầm. Nếu một người nào đó làm một hành động vì một lỗi lầm Ohsawa trách mắng và chỉ bảo chính xác mọi nguyên nhân mà người đó phải nhận trách nhiệm duy nhất đối với sai lầm cho đến khi nào sai lầm được chấp nhận bằng tình thương. Bằng cách này không một ai mắc lại những lỗi lầm tương tự. Vậy mà ông là một nhà giáo dục tuyệt vời. Tuy nhiên nhiều học sinh đã rời khỏi trường của ông vì bị ông la mắng.


    Khẩu hiệu tâm đắc của Ohsawa là "không vội tin" và luôn luôn nhìn vào bản thân mình. Đối với ông bất hạnh là kết quả kém khả năng suy nghĩ. Ông ra cho các học sinh vài ba câu hỏi mỗi ngày và dự định trả lời hay báo cáo vào sáng hôm sau. Ông dạy chúng tôi không được bắt chước. Nếu học sinh trả lời câu hỏi của mình dùng đến ý nghĩ hoặc khái niệm của ai đó ông cho anh ta điểm thấp nhất thậm chí cả khi đó là câu trả lời đúng. Ông sẽ hạnh phúc hơn nếu câu trả lời là suy nghĩ riêng của người đó thậm chí nếu đó là sai. Đó là bởi vì Ohsawa không thích ngay cả khi chúng ta có hiểu biết thực tế để trả lời những câu hỏi của ông mà muốn chúng tôi trả lời với suy nghĩ riêng của mình về âm và dương.. Việc suy nghĩ âm dương là xác định lạnh và nóng, trái hay phải, mở ra hay đóng lại và v.v…và có thể được dùng lại bất cứ thời gian nào trong mọi hoàn cảnh. Việc suy nghĩ âm và dương như vậy là trực giác hơn là cái mà Ohsawa quan tâm giảng dạy để có hiểu biết thực tế.


    Ohsawa cũng dạy chúng ta luôn luôn chấp nhận mọi sự thách thức mới và những khó khăn hơn. Theo ông việc giải quyết những khó khăn làm cho người ta vui sướng và hạnh phúc nhất. Đạt được một cách dễ dàng, hay những vui sướng và hạnh phúc đã có sẵn bên ngoài là không bền vững và sâu sắc. Ông dạy chúng tôi chuyển hóa ốm đau thành mạnh khoẻ, buồn thành vui, nghèo nàn thành giàu có, thù thành bạn. Nếu bạn có khả năng làm điều này một lần, làm hai lần và sau đó 3 lần. Thế thì bạn sẽ hiểu rằng sự thay đổi bất hạnh thành hạnh phúc và niềm vui. Chân thật, hơn nữa hạnh phúc này được giới hạn trong thế giới hạn chế này.


    Bằng sự hiểu biết của chúng ta về tinh thần và những hạn chế về sinh lý chúng ta đạt tới thượng đế, thế giới tinh thần là nơi mà những suy nghĩ của chúng ta hoàn toàn tự do. Đây là ngưỡng cửa hạnh phúc vĩ đại nhất. Đối với nó, Ohsawa đã nhìn nhận sự hiểu biết bên ngoài âm và dương, đang nghĩ đến cái mà ông gọi là "trật tự của vũ trụ". Âm và dương tồn tại trong sự trái ngược thế giới hạn chế nhưng trong cái bao la, thế giới thống nhất, không có gì thậm chí không cả âm dương. Vì vậy sự nhấn mạnh chính của việc giảng dạy của ông là về việc hiểu biết về trật tự của vũ trụ và việc đồng nhất hoá vị trí của bạn trong trật tự đó. "Bạn là ai?" là một câu hỏi Ohsawa luôn hỏi các học sinh. Không người nào hiểu hoàn toàn và trả lời các câu hỏi này, ngay trong lúc điều trị bất cứ bệnh gì. Vài người hiểu trong vòng 1 tháng. Những người khác không bao giờ hiểu và bỏ những phương pháp thực dưỡng thậm chí đã nhiều năm theo Ohsawa.


    Do yêu cầu như vậy đối với học sinh của mình, bản thân Ohsawa cũng luôn như một học sinh và là người nghiên cứu sự thật. Ông lại cuốn hút bởi một cảm xúc mạnh mẽ về việc tìm kiếm gốc rễ của mọi vấn đề những cái bắt đầu của bản thân cuộc sống. Việc hăng say nghiên cứu của ông đã đưa ông đến nhiều vùng đất và qua lãnh địa của các nhà tư tưởng lớn và các nhà tu hành. Ông là người đọc nhanh và hàng tháng viết hơn 10 ý kiến hay báo cáo về những cuốn sách hay hoạ báo mà ông đã đọc. Những bản báo cáo của ông hoàn hảo, duy nhất và hay đến mức mà tôi học từ bài viết của ông còn tốt hơn là từ bản gốc. Ông đọc và sau đó nói và viết về một chủ đề lớn khác như nhân chủng học, sinh vật học, hoá học, kinh tế - chế độ, giáo dục, lịch sử, công nghiệp, Nhật bản, những phương pháp thực dưỡng, thuốc men, dinh dưỡng, triết học, vật lý học, chính trị học, phương Đông và tất nhiên âm và dương.


    Không nghi ngờ rằng những nghiên cứu của Ohsawa bắt đầu với những sự kiện trong thời niên thiếu của ông. Do bản thân Ohsawa liên quan tới nó.


    "Tôi nhìn thấy cái chết của mẹ tôi ở tuổi 30 và em trai và em gái tôi nguyên nhân vì một hậu quả trực tiếp của sự quảng cáo những thức ăn phương Tây và thuốc trong đời sống của họ. Sau đó dẫn đến sự quay lại của tôi. Là một đứa trẻ mồ côi 9 tuổi rất nghèo, tôi may mắn không thể tiếp tục những thức ăn mới đã được phương Tây hoá và thuốc vì nguyên nhân tài chính. Thậm chí đến nỗi tôi đang chết ở tuổi 16 từ một khối lượng lớn hoá chất đường trắng và kẹo mà tôi còn tiếp tục dùng. Ở tuổi 18 tôi khám phá lại những thứ cực phương Đông với cơ sở bất di bất dịch của nó trong một cuốn triết học và vũ trụ học. Nó đã chữa trị cho tôi hoàn toàn".


    Một lần ông khám phá ra rằng việc ăn uống đơn giản, chế độ ăn uống tự nhiên có thể dẫn đến sức khoẻ, Ohsawa trở thành một người đề xướng mạnh mẽ và là một công nhân chăm chỉ đối với Shokuykai, một công ty ở Nhật Bản đang tiến hành công việc của Sangen Ishizuka. Ishizuka đã dạy rằng sức khoẻ của một người phụ thuộc vào một sự cân bằng thích đáng của muối natri và muối kali và hệ thống chế độ ăn uống của ông là gạo lứt, rau cải muối và dầu ăn trở thành cơ sở của gần như một chế độ ăn uống theo phương pháp thực dưỡng. Sau nhiều năm nghiên cứu và chọn lọc Ohsawa đã đóng góp vào sự thành lập lý thuyết của triết học Âm và Dương và bắt đầu sử dụng các nguyên tắc của phương pháp thực dưỡng để miêu tả sự gần gũi của ông đối với đời sống và sức khoẻ. Khi tổ chức Thực dưỡng của Ohsawa được thiết lập vững chắc ở Nhật Bản, Ohsawa sang Pháp để thuyết trình với thế giới phương Tây nguyên tắc thống nhất của Âm và Dương và sự áp dụng của nó đối với chế độ ăn uống thực dưỡng.


    Trong thời gian ở Paris, khi phải chịu đựng những điều kiện sống nghèo nhất ông bận rộn học khoa học phương Tây tại Viện nghiên cứu Sorborne, làm những công việc công cộng bình thường và dịch ra tiếng Pháp một số sách tiếng Nhật và giới thiệu với người phương Tây các khía cạnh của nền văn hoá cực Đông như thuật châm cứu và judo… Khi Ohsawa quay về Nhật ông giới thiệu những nhân tố của văn hoá phương Tây cho người phương Đông, dịch những tác phẩm quan trọng từ tiếng Pháp và tiếng Anh ra tiếng Nhật. Quan điểm của Ohsawa về thế giới bao gồm cả phương Đông và phương Tây và ông cố gắng giúp đỡ mọi người hiểu biết lẫn nhau một cách tốt hơn về tất cả. Trong khi Ohsawa đọc cuốn sách có tên là "Những tư tưởng vĩ đại" của những cuốn sách vĩ đại của thế giới được Mortume Adler chọn lọc, ông viết ngay cho người xuất bản lời giải thích rằng tên cuốn sách là mất chủ đạo bởi vì nó không bao gồm một tư tưởng nào hay một cuốn sách của phương Đông nào. Nghe theo lời phê bình này nhà xuất bản thay đổi tên thành "Những tư tưởng vĩ đại", một trong những cuốn sách nổi tiếng của thế giới phương Tây.


    Không khí chiến tranh sắp xảy ra ở Nhật Bản khiến cho Ohsawa phải quay về tổ quốc mình. Ông tuyên ngôn cuộc sống của mình chỉ vì tha thiết việc chấm dứt chiến tranh thế giới thứ II vì ông đang cần đẩy mạnh những tư tưởng Thực dưỡng. Bởi vì ông đã xuất bản nhiều cuốn sách chống chiến tranh và các bài báo, tạp chí Ohsawa lập tức bị cảnh sát quân đội truy lùng và bị bỏ tù nhiều năm. Ông bị xét án tử hình hai lần bởi vì những hành động chống chiến tranh của ông, nhưng ông lại sống lâu hơn cho đến khi Đại tướng Mac. Athus nhận ra ông sau khi Nhật Bản đầu hàng năm 1945. Ông tiếp tục hoạt động vì hoà bình thế giới cho đến hết những ngày còn lại của đời mình.


    Vào những năm 60 ông rời Nhật Bản trong một cuộc hành trình khắp thế giới rao giảng về những nguyên tắc của Thực dưỡng trong chế độ ăn uống và cách sống. Hành trình này đã tạo ra phong trào Thực dưỡng trên khắp thế giới. Nó giống như một cơn bão và Ohsawa là con mắt của con bão đó. Ông đi khắp mọi nơi và một phong trào Thực dưỡng mọc lên. Trong khi có những học viên đã đi trước ông đến nhiều nước. Đó là những chuyến thăm của Ohsawa nó đã cung cấp bãi đỗ cho phong trào. Hàng trăm hàng ngàn người được giúp đỡ và được truyền cảm hững như một kết quả trực tiếp của sự làm việc không mệt mỏi của ông.


    Tác dụng sâu sắc của Ohsawa đối với con người có thể được nhìn thấy trong số những học sinh của ông vẫn còn tích cực việc giảng dạy Thực dưỡng. Ở Mỹ tôi, Connellia Aihara gặp Ohsawa - người sáng lập ra Thực dưỡng và trung tâm nghiên cứu Vega ở miền Bắc California, Michio và Aveline Kushi được thành lập và giảng dạy tại Viện nghiên cứu Kushi ở Masachusette phương Tây và lan truyền rộng rãi qua việc truyền bá Thực dưỡng trên thế giới. Junei và Kazuko Yamazaky đang tích cực giảng dạy ở miền Bắc California, Shizuco Yamamoto ở thành phố Nữu Ước, Cecinleriu ở Los Angeles, Chichel Matsuda ở miền Bắc Corolina và nhiều người khác tiếp tục dạy và học tập theo cách sống, họ đã học trực tiếp từ Ohsawa vài ba chục năm trước hoặc lâu hơn.


    Và không có một sự khác biệt nào trên thế giới. Triết học của Ohsawa được Frncoise Riviere và Rene Levi dạy ở Pháp; Clim Yoshimi dạy ở Bỉ, Tomio Kikuchi dạy ở Brazin, Việt Nam, Ấn Độ và một số các nước khác được các học sinh cũ của Ohsawa dạy. Số lớn nhất các học sinh cũ là Nhật Bản tích cực ở đó tiếp tục thành công dưới khả năng dẫn đường của phu nhân Ohsawa. Ở giai đoạn năm 94 này.


    Những nguyên tắc cơ bản trong triết học Thực dưỡng của Ohsawa không có sự thay đổi, nhưng do sự hiểu biết của con người bị giảm đi nhiều, những học viên mới hơn dường như chỉ thích việc thiết lập lại sức khoẻ thân thể họ và chỉ dùng một phần nhỏ sự áp dụng về nguyên tắc thống nhất về âm dương - một phần chế độ ăn uống thực dưỡng đối với mục đích này. Tất cả chung quanh tôi, tôi nghe người ta nói "chế độ ăn uống thực dưỡng này" và "chế độ ăn uống thực dưỡng kia"… Nó giống như là họ không thể thấy cái đẹp của cả khu rừng bởi vì cây đã chắn mất tầm nhìn. Bạn có thể thay đổi được cuộc sống phàm tục của bạn trở thành tự do không sợ hãi, không nâng cao sự nhận biết của bạn và sống với toàn bộ niềm vui bằng việc sử dụng những phương pháp của Ohsawa. Tuy nhiên như Ohsawa nói nhiều lần "Tôi không chỉ cho bạn chìa khoá mà bạn còn phải mở cửa. Có nhiều cửa bạn phải quyết định mở một cửa."


    Tuy nhiên thời gian thay đổi con người và Thực dưỡng cũng gần như thay đổi. Chỉ là Ohsawa thay đổi bản quyền của ông nhiều lần trong đời ông. Tôi không nghi ngờ gì rằng nếu ông ta còn sống đến ngày nay ông ta sẽ thay đổi sự có mặt của mình để gặp những sự thách thức của thế giới hôm nay với sự nhiệt tình như thế và sự cống hiến mà ông đã chỉ ra cho cả cuộc đời ông.


    Mặc dù Ohsawa đã thay đổi những hành động của mình do chính trị và những nguyên nhân khác nhau, mục tiêu của ông vẫn là luôn luôn như cũ: Giáo dục con người và các nhà lãnh đạo thế giới về khái niệm của ông đối với những nguyên tắc thống nhất và trật tự của vũ trụ và tầm quan trọng của việc hiểu biết về phép thực dưỡng và chế độ ăn uống tạo ra một thế giới hoà bình và hạnh phúc. Tính chất của triết học Thực dưỡng này là cái mọi người tự do thay đổi từ yếu ớt, nô lệ của đồng tiền và thuốc men thành sức khoẻ và hạnh phúc dần dần người ta có thể nghĩ về bản thân mình.


    Vì vậy, nếu bạn muốn giải quyết bất cứ vấn đề gì bao gồm cả việc muốn có thế giới hoà bình bạn phải bắt đầu từ bản thân mình bằng việc ăn uống tự nhiên và theo nhu cầu của thân thể thông qua sự áp dụng về triết học âm và dương bạn có thể thiết lập hoặc duy trì sức khoẻ của bạn. Sức khoẻ đúng dẫn đến hạnh phúc thật sự và một xã hội hoà bình có thể được xây dựng bởi một đội ngũ những cá nhân hạnh phúc thật sự. Thông qua việc rèn luyện, thiền định hàng ngày và sẽ khoẻ hơn, bất cứ cái gì - kể cả hạnh phúc hoàn toàn hoà bình nội tạo và tự do cá nhân – có thể được thực hiện.


    Những lời nói và ý nghĩ này cứ dai dẳng thậm chí mặc dầu Ohsawa chết ngày 24/4/1966 ở tuổi 73. Theo Ushio một nhà vật lý học theo chế độ thực dưỡng – nguyên nhân của cái chết là do chứng tắc động mạch. Không ai thật sự biết tại sao Ohsawa lại mắc bệnh này. Theo ý tôi đó là do sự thiếu ngủ của ông. Ông thường nói rằng ngủ là lãng phí thời gian và rằng ông không cần ngủ. Ông cố gắng để tập điều đó. Vì vậy ông đã lấy đi giấc ngủ của hầu hết cuộc đời mình. Ông muốn làm cho mọi người hạnh phúc và ông không cho mình một thời gian nào để xa hoa hay tìm kiếm khoái lạc hay sự dễ chịu. Ông đã ngốn toàn bộ cuộc đời mình với việc giảng dạy thực dưỡng cho toàn thế giới. Ông viết hơn 300 cuốn sách và giảng dạy 5000 lần ở Nhật, Anh, Pháp, Bỉ, Đức, Mỹ, Ấn Độ và Việt Nam. Ông bị kết án tử hình 2 lần. Ông bị cảnh sát quân đội Nhật tra tấn nhiều lần trong chiến tranh thế giới thứ II. Tôi không biết tại sao nhiều lần ông bị tù. Ông có ít hoặc không có tiền trong hầu hết cuộc đời mình. Không một khó khăn nào có thể làm cho thay đổi được quyết định của ông là dạy Macrobiotics. Ông luôn luôn thúc đẩy bản thân mình đi tới giới hạn.


    Vài năm trước tôi đọc một bài báo về một ông già ở Nga vẫn còn sống đến 163 tuổi. Ông ta chưa bao giờ rời tổ quốc của mình cũng không kết bạn với người ngoài làng của mình. Ohsawa cũng có thể sống lâu hơn một trăm tuổi nếu ông không thúc đẩy bản thân mình quá như vậy. Tuy nhiên, Ohsawa chỉ không thể sống một cách im lặng một cuộc sống giới hạn trong nhà mình như vậy như người Nga già nọ. Giai đoạn của đời sống con người có thể được đo bằng chiều cao của hạnh phúc họ thành tựu được, bằng số bạn bè họ có được và những ảnh hưởng người khác thậm chí sau khi đã chết. Từ quan điểm này Ohsawa đã sống hơn 1000 năm. Chúa Jesus và Lão tử là ví dụ tương tự. Họ sống không lâu so với người đàn ông Nga già nhưng họ còn sống trong chúng ta. Tôi mong một sự hiểu biết về triết học Ohsawa sẽ kéo dài cuộc sống và hạnh phúc của bạn đến mức có thể được.
  4. HoangL0ng2007

    HoangL0ng2007 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    05/03/2014
    Đã được thích:
    32.727
    Em cũng đang ăn chay nhưng chưa trường,hạn chế ăn thịt,cá,áp dụng theo phương pháp của bác chắc sẽ tốt hơn :D=D>:-bd
  5. HoangThanh88

    HoangThanh88 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    09/02/2012
    Đã được thích:
    5.010
    CHIẾC VỸ CẦM 1 DÂY

    Niccolo Paganini, một nghệ sỹ vĩ cầm đầy sắc thái và tài năng của thế kỷ 19 đang đứng chơi một bản nhạc khó trong một khán phòng chật kín người. Một ban nhạc vây quanh ông cùng hòa nhạc với ông. Bất chợt, một dây đàn bị đứt và treo lóng lánh dưới cần đàn của ông.

    Những giọt mồ hôi từ trán ông tuôn ra. Ông lo lắng nhưng vẫn tiếp tục chơi, ứng biến một cách tốt đẹp. Dây đàn thứ hai lại bị đứt trước sự ngạc nhiên của nhạc trưởng. Và ngay sau đó là dây thứ ba. Giờ thì có ba dây đàn bị đứt đang đong đưa trên chiếc vĩ cầm của Paganini, khi người nghệ sỹ bậc thầy này hoàn thành khúc cao trào với chỉ một dây còn lại. Khán giả nhịp chân và trong phong cách lịch thiệp của người Ý, đại sảnh đã ngập tràn những tiếng “hoan hô”.

    Khi tiếng vỗ tay khen ngợi lắng xuống, người nghệ sỹ vĩ cầm này yêu cầu mọi người ngồi xuống. Mặc dù họ hiểu chẳng còn cách nào để mong ông biểu diễn phần còn lại, nhưng mọi người đều yên lặng ngồi xuống chổ ngồi của mình. Ông nâng đàn lên cao cho mọi người nhìn thấy. Ông gật đầu với người chỉ huy dàn nhạc để bắt đầu chơi lại và rồi quay mặt về đám đông. Với một ánh mắt ngời sáng, ông mỉm cười và nói to: “Đây là Paganini với một dây đàn!”

    Rồi ông đặt chiếc đàn Stradivarius một dây dưới cằm và chơi nốt đoạn cuối với chỉ một dây đàn. Trong lúc khán giả lắc đầu trong tột cùng kinh ngạc.

    Cuộc sống của chúng ta có lẽ luôn ngập tràn bao rắc rối, lo toan, thất vọng và những điều bất cập. Thành thật mà nói, chúng ta mất hầu hết thời gian để tập trung và băn khoăn về những dây đàn bị đứt đoạn, dở dang, và những điều bất chợt – tất cả đều không thể đổi thay được.

    Phải chăng bạn vẫn đang buồn đau vì những cung đàn bị đứt đoạn trong đời?

    Có phải chỉ với dây đàn còn lại mà bạn sẽ chơi lạc điệu không?

    Nếu đúng thế, liệu tôi có thể khuyên bạn đừng nản lòng, cứ tiếp tục và bắt đầu chơi lại chỉ với một dây đàn.

    Hãy để nó ngân lên một giai điệu ngọt ngào mà cả thế giới khát khao với đầy ngẫu hứng.

    Bạn có thể làm được nếu bạn muốn.
    (St)
  6. khahan0411

    khahan0411 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    11/05/2014
    Đã được thích:
    4.015
    :-bd:-bd
  7. HoangThanh88

    HoangThanh88 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    09/02/2012
    Đã được thích:
    5.010
    Em bít cái nì anh Sim à. :drm1:drm1:drm1
    dungnanlamlai, themoon1407khahan0411 thích bài này.
  8. khahan0411

    khahan0411 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    11/05/2014
    Đã được thích:
    4.015
    Câu chuyện về người nhạc công trong ga tàu điện ngầm
    BY CHARLY TRAN · DECEMBER 8, 2011


    “Vào một buổi sáng lạnh giá tháng 1/2007, tại một ga tàu điện ngầm tại thủ đô Washington, một người nhạc công với chiếc violin của mình đã chơi tất cả 6 bản nhạc của Batch trong vòng 45 phút. Trong suốt thời gian đó, có khoảng 2000 hành khách lưu chuyển trong nhà ga, phần lớn họ đang trên đường hối hả cho công việc.

    Sau khoảng 4 phút đầu tiên, một người đàn ông trung niên nhận thấy có một nhạc công đang chơi nhạc. Người đàn ông đó đi chậm lại và dừng vài giây, rồi sau đó hối hả đi tiếp để kịp lịch hẹn.

    Khoảng 4 phút sau đó, người nhạc công nhận được đồng dollar đầu tiên của mình. Một người phụ nữ đã thả tờ tiền vào chiếc mũ của anh, không hề dừng lại, người phụ nữ đó tiếp tục di chuyển rất nhanh.

    Đến phút thứ 6 tiếp theo, một cậu thanh niên tiến lại gần để lắng nghe bản nhạc từ người nhạc công, sau đó anh ta nhìn chiếc đồng hồ trên tay của mình rồi lại hối hả đi.

    Đến phút thứ 10: một cậu bé 3 tuổi dừng lại, nhưng người mẹ vội vàng kéo mạnh tay cậu theo mình. Cậu bé dừng lại để ngắm người nhạc công lần nữa, nhưng mẹ cậu, lần này kéo mạnh hơn, khiến cậu bé phải bước theo, trong khi ánh mắt vẫn ngoái lại nhìn người nhạc công. Những hành động này lặp lại vài lần ở những đứa trẻ khác, nhưng tất cả các bố mẹ, không hề có ngoại lệ, đều ép những đứa trẻ tiếp tục di chuyển thật nhanh.

    Ở phút 45: người nhạc công vẫn tiếp tục chơi những bản nhạc. Chỉ có 6 người dừng lại lắng nghe trong 1 thời gian rất ngắn. Khoảng 20 người đã thả tiền vào chiếc mũ nhưng vẫn giữ nguyên tốc độ di chuyển của họ. Người nhạc công đã thu được tổng cộng 32 dollars.

    Sau 1 giờ:
    Người nhạc công kết thúc phần chơi nhạc của mình, và sự yên lặng mau chóng thế chỗ, bao trùm lên tất cả. Không có ai chú ý, không có ai tán thưởng. Dường như chẳng có một sự công nhận nào dành cho anh ta.

    Chẳng ai biết được điều này, người nhạc công đó chính là Joshua Bell, một trong những nhạc sĩ vĩ đại nhất trên Thế giới. Anh ta đã chơi một trong những bản nhạc phức tạp nhất đã từng được viết, bằng một chiếc violin trị giá 3,5 triệu dollars. Hai ngày trước đây, Joshua Bell đã bán lại 1 nhà hát lớn tại Boston, nơi mà phải chi tới 100 dollars cho mỗi ghế ngồi để nghe anh chơi bản nhạc tương tự.

    Đây là một câu chuyện có thực, Joshua Bell đã được yêu cầu chơi nhạc một cách ẩn danh ở ga điện ngầm của Washington, trong một phần thí nghiệm xã hội về sự nhận thức, thị hiếu và những ưu tiên của con người được tổ chức bởi tờ báo Washington Post.

    Thí nghiệm này đã đưa ra một vài câu hỏi:

    Ở một môi trường công cộng, vào một thời điểm không thích hợp, liệu chúng ta có nhận thức được cái đẹp?

    Nếu có, liệu chúng ta có dừng lại để tán thưởng nó?

    Liệu chúng ta có thể nhận ra tài năng trong một bối cảnh bất ngờ, không hề trông đợi trước?

    Một kết luận đưa ra từ thí nghiệm sẽ có thể giống như này:

    Nếu chúng ta không có thời gian để dừng lại và lắng nghe một trong những nhạc sĩ tuyệt vời nhất trên Thế giới chơi những bản nhạc tuyệt vời nhất đã từng được viết, bằng một nhạc cụ tuyệt vời nhất đã từng được làm ra..
    Vậy đã có biết bao thứ chúng ta đã phí phạm bỏ lỡ khi cứ vội vã xô bồ trong suốt cuộc sống này?”
    dungnanlamlai, themoon1407HoangThanh88 thích bài này.
  9. Hoa_Sim

    Hoa_Sim Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/11/2010
    Đã được thích:
    23.967
    Phương pháp thực dưỡng do Giáo sư Ohsawa sáng lập lấy nguyên tắc quân bình âm dương trong dinh dưỡng để trị bệnh và duy trì một cuộc sống khỏe mạnh , trường sinh. Phương pháp thực dưỡng này lấy gạo lức muối mè ( vừng ) làm căn bản, tuy nhiên không bắt buộc phải từ bỏ hoàn toàn thịt cá !
    Sách về thực dưỡng Ohsawa hiện có bán nhiều tại VN và cả trên báo mạng, bạn dễ dàng tìm hiểu !
  10. Hoa_Sim

    Hoa_Sim Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/11/2010
    Đã được thích:
    23.967
    http://vi.wikipedia.org/wiki/Georges_Ohsawa

    Georges Ohsawa
    , tên thật là Sakurazawa Nyoichi (桜沢 如一? Anh Trạch Như Nhất) (sinh 18 tháng 10 năm 1893 - mất 23 tháng 04 năm 1966), là triết gia người Nhật Bản, là người truyền bá phong trào thực dưỡng rộng rãi trên thế giới.

    Tiểu sử

    • Năm 1893: ra đời tại Kyoto, Nhật Bản.
    • Năm 1908: bị bệnh lao, y học chính thống không chữa được.
    • Năm 1912: khỏi bệnh lao nhờ theo phương pháp điều trị bằng ăn uống của bác sĩ Sagen Ijizuka (1850-1909), người chủ trương điều trị bệnh bằng thực phẩm dựa trên sự cân bằng các nguyên tố K/Na.
    • Năm 1914: tới Pháp lần đầu.
    • Năm 1915: làm quản lí chi nhánh công ty thương mại Nakagiri tại Kobe, Nhật Bản.
    • Năm 1917: làm giám đốc chi nhánh Kobe của công ty xuất nhập khẩu Kumazawa; bắt đầu thuyết giảng về thực dưỡng và làm một vài món thực dưỡng.
    • Năm 1924: thôi kinh doanh, dành toàn thời gian cống hiến cho phong trào thực dưỡng.
    • Năm 1929 - 1931: tới Paris, Pháp để truyền bá thực dưỡng; dự thính tại đại học Sorbonne và viện Pasteur; sống rất nghèo và viết sách.
    • Năm 1936: gặp Lima; bà trở thành người vợ phụ tá Ohsawa suốt đời.
    • Năm 1949 - 1953: lập tạp chí y khoa Sana; khuyến khích học trò từ Nhật Bản ra nước ngoài truyền bá thực dưỡng.
    • Năm 1953: cùng Lima rời Nhật Bản đi khắp thế giới truyền bá thực dưỡng.
    • Năm 1965: đi khắp châu Âu và Hoa Kì thuyết giảng, nói chuyện; đến Việt Nam thăm phong trào thực dưỡng ở đây.
    • Năm 1966: mất tại nhà ở Tokyo vì đau tim.
    Geoge Ohsawa (1893-1966) được nhìn nhận như người sáng lập ra những nguyên tắc và phong cách sống Thực dưỡng.


    Tuy vậy ông đã đóng góp nhiều lợi ích với cuộc đời và làm rất nhiều việc trong một thời gian ngắn. Cho nên khó có thể mô tả ông một cách tóm tắt như vậy. Lời nói, hành động của ông và những ảnh hưởng rộng rãi trên toàn thế giới và mọi điều chúng ta nói về ông chỉ bao trùm một phần về ông. Tối thiểu nhất ông là một nhà nho, thầy thuốc, thương nhân, nhà giáo dục và nhà thơ.


    Nhưng trước hết ông là một nhà triết học cực Đông, người đã giảng triết học cổ Trung Quốc về âm và dương trong thời gian ở Pháp, lần đầu tiên ông áp dụng triết học của mình đối với nhiều phạm vi như dinh dưỡng, chế độ ăn uống, thuốc men, hoá chất, đạo đức, tu hành, sự giáo dục, cũng như phong cách sống.


    Ohsawa cũng tập hợp nhiều tư tưởng vĩ đại từ phương Đông và phương Tây từ cổ truyền đến hiện đại và áp dụng nó đối với nhiều lĩnh vực khác của đời sống. Sự giải thích của ông dựa trên nguyên tắc thống nhất về âm và dương đã được phát minh để dẫn dắt con người trên con đường thực tiễn tiến tới sức khoẻ và hạnh phúc.


    Một mặt Ohsawa là một con người của tình yêu, sự thân ái, tính dịu dàng, người muốn giúp đỡ những người bất hạnh và ốm đau. Vì vậy ông đã thành lập cả một bệnh viện trong đó ông giúp đỡ khoảng 100 người ngày đêm và một trung tâm dạy học nơi mà bất cứ một người bất hạnh nào có thể học với ông miễn phí và theo học về chế độ ăn uống và triết học của ông. Tôi may mắn là một trong những thanh niên ông đã giáo dục tại trung tâm của ông. Hàng sáng từ 2-6 giờ ông viết những lá thư cho học sinh - những người đã rời trung tâm của ông, không có vấn đề gì ở nơi họ đang ở trên thế giới. Những bức thư như vậy lên đến hàng ngàn trang mỗi năm. Ông làm như vậy bởi vì ông là người chăm sóc và tình thương.


    Mặt khác, sự phê bình của Ohsawa đối với người khác là kiên quyết và sắc bén như một thanh gươm. Sự phê bình của ông nghiêm khắc và tức thời đến mức những học viên sợ ở gần ông. Đây là phần đặc biệt của ông làm cho kỷ luật giáo dục của ông rất nghiêm khắc, nhưng sự phê bình của ông luôn luôn được tôi luyện bởi tình thương và sự chăm sóc ân cần.


    Thí dụ: Ohsawa cho phép những sai lầm ở trung tâm giáo dục của ông nếu những sai lầm đó được thừa nhận.. Tuy nhiên ông không cho phép ai làm những hành động vì lỗi lầm. Nếu một người nào đó làm một hành động vì một lỗi lầm Ohsawa trách mắng và chỉ bảo chính xác mọi nguyên nhân mà người đó phải nhận trách nhiệm duy nhất đối với sai lầm cho đến khi nào sai lầm được chấp nhận bằng tình thương. Bằng cách này không một ai mắc lại những lỗi lầm tương tự. Vậy mà ông là một nhà giáo dục tuyệt vời. Tuy nhiên nhiều học sinh đã rời khỏi trường của ông vì bị ông la mắng.


    Khẩu hiệu tâm đắc của Ohsawa là "không vội tin" và luôn luôn nhìn vào bản thân mình. Đối với ông bất hạnh là kết quả kém khả năng suy nghĩ. Ông ra cho các học sinh vài ba câu hỏi mỗi ngày và dự định trả lời hay báo cáo vào sáng hôm sau. Ông dạy chúng tôi không được bắt chước. Nếu học sinh trả lời câu hỏi của mình dùng đến ý nghĩ hoặc khái niệm của ai đó ông cho anh ta điểm thấp nhất thậm chí cả khi đó là câu trả lời đúng. Ông sẽ hạnh phúc hơn nếu câu trả lời là suy nghĩ riêng của người đó thậm chí nếu đó là sai. Đó là bởi vì Ohsawa không thích ngay cả khi chúng ta có hiểu biết thực tế để trả lời những câu hỏi của ông mà muốn chúng tôi trả lời với suy nghĩ riêng của mình về âm và dương.. Việc suy nghĩ âm dương là xác định lạnh và nóng, trái hay phải, mở ra hay đóng lại và v.v…và có thể được dùng lại bất cứ thời gian nào trong mọi hoàn cảnh. Việc suy nghĩ âm và dương như vậy là trực giác hơn là cái mà Ohsawa quan tâm giảng dạy để có hiểu biết thực tế.


    Ohsawa cũng dạy chúng ta luôn luôn chấp nhận mọi sự thách thức mới và những khó khăn hơn. Theo ông việc giải quyết những khó khăn làm cho người ta vui sướng và hạnh phúc nhất. Đạt được một cách dễ dàng, hay những vui sướng và hạnh phúc đã có sẵn bên ngoài là không bền vững và sâu sắc. Ông dạy chúng tôi chuyển hóa ốm đau thành mạnh khoẻ, buồn thành vui, nghèo nàn thành giàu có, thù thành bạn. Nếu bạn có khả năng làm điều này một lần, làm hai lần và sau đó 3 lần. Thế thì bạn sẽ hiểu rằng sự thay đổi bất hạnh thành hạnh phúc và niềm vui. Chân thật, hơn nữa hạnh phúc này được giới hạn trong thế giới hạn chế này.


    Bằng sự hiểu biết của chúng ta về tinh thần và những hạn chế về sinh lý chúng ta đạt tới thượng đế, thế giới tinh thần là nơi mà những suy nghĩ của chúng ta hoàn toàn tự do. Đây là ngưỡng cửa hạnh phúc vĩ đại nhất. Đối với nó, Ohsawa đã nhìn nhận sự hiểu biết bên ngoài âm và dương, đang nghĩ đến cái mà ông gọi là "trật tự của vũ trụ". Âm và dương tồn tại trong sự trái ngược thế giới hạn chế nhưng trong cái bao la, thế giới thống nhất, không có gì thậm chí không cả âm dương. Vì vậy sự nhấn mạnh chính của việc giảng dạy của ông là về việc hiểu biết về trật tự của vũ trụ và việc đồng nhất hoá vị trí của bạn trong trật tự đó. "Bạn là ai?" là một câu hỏi Ohsawa luôn hỏi các học sinh. Không người nào hiểu hoàn toàn và trả lời các câu hỏi này, ngay trong lúc điều trị bất cứ bệnh gì. Vài người hiểu trong vòng 1 tháng. Những người khác không bao giờ hiểu và bỏ những phương pháp thực dưỡng thậm chí đã nhiều năm theo Ohsawa.


    Do yêu cầu như vậy đối với học sinh của mình, bản thân Ohsawa cũng luôn như một học sinh và là người nghiên cứu sự thật. Ông lại cuốn hút bởi một cảm xúc mạnh mẽ về việc tìm kiếm gốc rễ của mọi vấn đề những cái bắt đầu của bản thân cuộc sống. Việc hăng say nghiên cứu của ông đã đưa ông đến nhiều vùng đất và qua lãnh địa của các nhà tư tưởng lớn và các nhà tu hành. Ông là người đọc nhanh và hàng tháng viết hơn 10 ý kiến hay báo cáo về những cuốn sách hay hoạ báo mà ông đã đọc. Những bản báo cáo của ông hoàn hảo, duy nhất và hay đến mức mà tôi học từ bài viết của ông còn tốt hơn là từ bản gốc. Ông đọc và sau đó nói và viết về một chủ đề lớn khác như nhân chủng học, sinh vật học, hoá học, kinh tế - chế độ, giáo dục, lịch sử, công nghiệp, Nhật bản, những phương pháp thực dưỡng, thuốc men, dinh dưỡng, triết học, vật lý học, chính trị học, phương Đông và tất nhiên âm và dương.


    Không nghi ngờ rằng những nghiên cứu của Ohsawa bắt đầu với những sự kiện trong thời niên thiếu của ông. Do bản thân Ohsawa liên quan tới nó.


    "Tôi nhìn thấy cái chết của mẹ tôi ở tuổi 30 và em trai và em gái tôi nguyên nhân vì một hậu quả trực tiếp của sự quảng cáo những thức ăn phương Tây và thuốc trong đời sống của họ. Sau đó dẫn đến sự quay lại của tôi. Là một đứa trẻ mồ côi 9 tuổi rất nghèo, tôi may mắn không thể tiếp tục những thức ăn mới đã được phương Tây hoá và thuốc vì nguyên nhân tài chính. Thậm chí đến nỗi tôi đang chết ở tuổi 16 từ một khối lượng lớn hoá chất đường trắng và kẹo mà tôi còn tiếp tục dùng. Ở tuổi 18 tôi khám phá lại những thứ cực phương Đông với cơ sở bất di bất dịch của nó trong một cuốn triết học và vũ trụ học. Nó đã chữa trị cho tôi hoàn toàn".


    Một lần ông khám phá ra rằng việc ăn uống đơn giản, chế độ ăn uống tự nhiên có thể dẫn đến sức khoẻ, Ohsawa trở thành một người đề xướng mạnh mẽ và là một công nhân chăm chỉ đối với Shokuykai, một công ty ở Nhật Bản đang tiến hành công việc của Sangen Ishizuka. Ishizuka đã dạy rằng sức khoẻ của một người phụ thuộc vào một sự cân bằng thích đáng của muối natri và muối kali và hệ thống chế độ ăn uống của ông là gạo lứt, rau cải muối và dầu ăn trở thành cơ sở của gần như một chế độ ăn uống theo phương pháp thực dưỡng. Sau nhiều năm nghiên cứu và chọn lọc Ohsawa đã đóng góp vào sự thành lập lý thuyết của triết học Âm và Dương và bắt đầu sử dụng các nguyên tắc của phương pháp thực dưỡng để miêu tả sự gần gũi của ông đối với đời sống và sức khoẻ. Khi tổ chức Thực dưỡng của Ohsawa được thiết lập vững chắc ở Nhật Bản, Ohsawa sang Pháp để thuyết trình với thế giới phương Tây nguyên tắc thống nhất của Âm và Dương và sự áp dụng của nó đối với chế độ ăn uống thực dưỡng.


    Trong thời gian ở Paris, khi phải chịu đựng những điều kiện sống nghèo nhất ông bận rộn học khoa học phương Tây tại Viện nghiên cứu Sorborne, làm những công việc công cộng bình thường và dịch ra tiếng Pháp một số sách tiếng Nhật và giới thiệu với người phương Tây các khía cạnh của nền văn hoá cực Đông như thuật châm cứu và judo… Khi Ohsawa quay về Nhật ông giới thiệu những nhân tố của văn hoá phương Tây cho người phương Đông, dịch những tác phẩm quan trọng từ tiếng Pháp và tiếng Anh ra tiếng Nhật. Quan điểm của Ohsawa về thế giới bao gồm cả phương Đông và phương Tây và ông cố gắng giúp đỡ mọi người hiểu biết lẫn nhau một cách tốt hơn về tất cả. Trong khi Ohsawa đọc cuốn sách có tên là "Những tư tưởng vĩ đại" của những cuốn sách vĩ đại của thế giới được Mortume Adler chọn lọc, ông viết ngay cho người xuất bản lời giải thích rằng tên cuốn sách là mất chủ đạo bởi vì nó không bao gồm một tư tưởng nào hay một cuốn sách của phương Đông nào. Nghe theo lời phê bình này nhà xuất bản thay đổi tên thành "Những tư tưởng vĩ đại", một trong những cuốn sách nổi tiếng của thế giới phương Tây.


    Không khí chiến tranh sắp xảy ra ở Nhật Bản khiến cho Ohsawa phải quay về tổ quốc mình. Ông tuyên ngôn cuộc sống của mình chỉ vì tha thiết việc chấm dứt chiến tranh thế giới thứ II vì ông đang cần đẩy mạnh những tư tưởng Thực dưỡng. Bởi vì ông đã xuất bản nhiều cuốn sách chống chiến tranh và các bài báo, tạp chí Ohsawa lập tức bị cảnh sát quân đội truy lùng và bị bỏ tù nhiều năm. Ông bị xét án tử hình hai lần bởi vì những hành động chống chiến tranh của ông, nhưng ông lại sống lâu hơn cho đến khi Đại tướng Mac. Athus nhận ra ông sau khi Nhật Bản đầu hàng năm 1945. Ông tiếp tục hoạt động vì hoà bình thế giới cho đến hết những ngày còn lại của đời mình.


    Vào những năm 60 ông rời Nhật Bản trong một cuộc hành trình khắp thế giới rao giảng về những nguyên tắc của Thực dưỡng trong chế độ ăn uống và cách sống. Hành trình này đã tạo ra phong trào Thực dưỡng trên khắp thế giới. Nó giống như một cơn bão và Ohsawa là con mắt của con bão đó. Ông đi khắp mọi nơi và một phong trào Thực dưỡng mọc lên. Trong khi có những học viên đã đi trước ông đến nhiều nước. Đó là những chuyến thăm của Ohsawa nó đã cung cấp bãi đỗ cho phong trào. Hàng trăm hàng ngàn người được giúp đỡ và được truyền cảm hững như một kết quả trực tiếp của sự làm việc không mệt mỏi của ông.


    Tác dụng sâu sắc của Ohsawa đối với con người có thể được nhìn thấy trong số những học sinh của ông vẫn còn tích cực việc giảng dạy Thực dưỡng. Ở Mỹ tôi, Connellia Aihara gặp Ohsawa - người sáng lập ra Thực dưỡng và trung tâm nghiên cứu Vega ở miền Bắc California, Michio và Aveline Kushi được thành lập và giảng dạy tại Viện nghiên cứu Kushi ở Masachusette phương Tây và lan truyền rộng rãi qua việc truyền bá Thực dưỡng trên thế giới. Junei và Kazuko Yamazaky đang tích cực giảng dạy ở miền Bắc California, Shizuco Yamamoto ở thành phố Nữu Ước, Cecinleriu ở Los Angeles, Chichel Matsuda ở miền Bắc Corolina và nhiều người khác tiếp tục dạy và học tập theo cách sống, họ đã học trực tiếp từ Ohsawa vài ba chục năm trước hoặc lâu hơn.


    Và không có một sự khác biệt nào trên thế giới. Triết học của Ohsawa được Frncoise Riviere và Rene Levi dạy ở Pháp; Clim Yoshimi dạy ở Bỉ, Tomio Kikuchi dạy ở Brazin, Việt Nam, Ấn Độ và một số các nước khác được các học sinh cũ của Ohsawa dạy. Số lớn nhất các học sinh cũ là Nhật Bản tích cực ở đó tiếp tục thành công dưới khả năng dẫn đường của phu nhân Ohsawa. Ở giai đoạn năm 94 này.


    Những nguyên tắc cơ bản trong triết học Thực dưỡng của Ohsawa không có sự thay đổi, nhưng do sự hiểu biết của con người bị giảm đi nhiều, những học viên mới hơn dường như chỉ thích việc thiết lập lại sức khoẻ thân thể họ và chỉ dùng một phần nhỏ sự áp dụng về nguyên tắc thống nhất về âm dương - một phần chế độ ăn uống thực dưỡng đối với mục đích này. Tất cả chung quanh tôi, tôi nghe người ta nói "chế độ ăn uống thực dưỡng này" và "chế độ ăn uống thực dưỡng kia"… Nó giống như là họ không thể thấy cái đẹp của cả khu rừng bởi vì cây đã chắn mất tầm nhìn. Bạn có thể thay đổi được cuộc sống phàm tục của bạn trở thành tự do không sợ hãi, không nâng cao sự nhận biết của bạn và sống với toàn bộ niềm vui bằng việc sử dụng những phương pháp của Ohsawa. Tuy nhiên như Ohsawa nói nhiều lần "Tôi không chỉ cho bạn chìa khoá mà bạn còn phải mở cửa. Có nhiều cửa bạn phải quyết định mở một cửa."


    Tuy nhiên thời gian thay đổi con người và Thực dưỡng cũng gần như thay đổi. Chỉ là Ohsawa thay đổi bản quyền của ông nhiều lần trong đời ông. Tôi không nghi ngờ gì rằng nếu ông ta còn sống đến ngày nay ông ta sẽ thay đổi sự có mặt của mình để gặp những sự thách thức của thế giới hôm nay với sự nhiệt tình như thế và sự cống hiến mà ông đã chỉ ra cho cả cuộc đời ông.


    Mặc dù Ohsawa đã thay đổi những hành động của mình do chính trị và những nguyên nhân khác nhau, mục tiêu của ông vẫn là luôn luôn như cũ: Giáo dục con người và các nhà lãnh đạo thế giới về khái niệm của ông đối với những nguyên tắc thống nhất và trật tự của vũ trụ và tầm quan trọng của việc hiểu biết về phép thực dưỡng và chế độ ăn uống tạo ra một thế giới hoà bình và hạnh phúc. Tính chất của triết học Thực dưỡng này là cái mọi người tự do thay đổi từ yếu ớt, nô lệ của đồng tiền và thuốc men thành sức khoẻ và hạnh phúc dần dần người ta có thể nghĩ về bản thân mình.


    Vì vậy, nếu bạn muốn giải quyết bất cứ vấn đề gì bao gồm cả việc muốn có thế giới hoà bình bạn phải bắt đầu từ bản thân mình bằng việc ăn uống tự nhiên và theo nhu cầu của thân thể thông qua sự áp dụng về triết học âm và dương bạn có thể thiết lập hoặc duy trì sức khoẻ của bạn. Sức khoẻ đúng dẫn đến hạnh phúc thật sự và một xã hội hoà bình có thể được xây dựng bởi một đội ngũ những cá nhân hạnh phúc thật sự. Thông qua việc rèn luyện, thiền định hàng ngày và sẽ khoẻ hơn, bất cứ cái gì - kể cả hạnh phúc hoàn toàn hoà bình nội tạo và tự do cá nhân – có thể được thực hiện.


    Những lời nói và ý nghĩ này cứ dai dẳng thậm chí mặc dầu Ohsawa chết ngày 24/4/1966 ở tuổi 73. Theo Ushio một nhà vật lý học theo chế độ thực dưỡng – nguyên nhân của cái chết là do chứng tắc động mạch. Không ai thật sự biết tại sao Ohsawa lại mắc bệnh này. Theo ý tôi đó là do sự thiếu ngủ của ông. Ông thường nói rằng ngủ là lãng phí thời gian và rằng ông không cần ngủ. Ông cố gắng để tập điều đó. Vì vậy ông đã lấy đi giấc ngủ của hầu hết cuộc đời mình. Ông muốn làm cho mọi người hạnh phúc và ông không cho mình một thời gian nào để xa hoa hay tìm kiếm khoái lạc hay sự dễ chịu. Ông đã ngốn toàn bộ cuộc đời mình với việc giảng dạy thực dưỡng cho toàn thế giới. Ông viết hơn 300 cuốn sách và giảng dạy 5000 lần ở Nhật, Anh, Pháp, Bỉ, Đức, Mỹ, Ấn Độ và Việt Nam. Ông bị kết án tử hình 2 lần. Ông bị cảnh sát quân đội Nhật tra tấn nhiều lần trong chiến tranh thế giới thứ II. Tôi không biết tại sao nhiều lần ông bị tù. Ông có ít hoặc không có tiền trong hầu hết cuộc đời mình. Không một khó khăn nào có thể làm cho thay đổi được quyết định của ông là dạy Macrobiotics. Ông luôn luôn thúc đẩy bản thân mình đi tới giới hạn.


    Vài năm trước tôi đọc một bài báo về một ông già ở Nga vẫn còn sống đến 163 tuổi. Ông ta chưa bao giờ rời tổ quốc của mình cũng không kết bạn với người ngoài làng của mình. Ohsawa cũng có thể sống lâu hơn một trăm tuổi nếu ông không thúc đẩy bản thân mình quá như vậy. Tuy nhiên, Ohsawa chỉ không thể sống một cách im lặng một cuộc sống giới hạn trong nhà mình như vậy như người Nga già nọ. Giai đoạn của đời sống con người có thể được đo bằng chiều cao của hạnh phúc họ thành tựu được, bằng số bạn bè họ có được và những ảnh hưởng người khác thậm chí sau khi đã chết. Từ quan điểm này Ohsawa đã sống hơn 1000 năm. Chúa Jesus và Lão tử là ví dụ tương tự. Họ sống không lâu so với người đàn ông Nga già nhưng họ còn sống trong chúng ta. Tôi mong một sự hiểu biết về triết học Ohsawa sẽ kéo dài cuộc sống và hạnh phúc của bạn đến mức có thể được.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này