Sống mạnh mẽ. ( Phần 3 )

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi dungnanlamlai, 24/08/2014.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
6669 người đang online, trong đó có 535 thành viên. 20:02 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 3 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 3)
Chủ đề này đã có 98837 lượt đọc và 1917 bài trả lời
  1. Trovecatbui88

    Trovecatbui88 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    29/09/2014
    Đã được thích:
    15.192
    Ngày hôm sau không bao giờ đến

    Rồi một thời gian dài anh không viết thư cho tôi. Tôi bắt đầu lo lắng vì tôi đã viết đến 6 bức thư. Cho đến khi tôi mất hết hy vọng, tôi nhận đuợc lời nhắn: "Hãy gặp anh ở hàng rào nơi chúng ta vẫn trò chuyện truớc đây".

    ***

    Câu chuyện bắt đầu khi tôi 16 tuổi. Trong khi đang chơi bên ngoài trang trại của gia đình ở California, tôi gặp một nguời con trai.

    Ðó là một người bình thường như bao người khác, nguời trêu chọc bạn để rồi bạn đuổi theo và đấm cho anh ta một trận. Sau lần gặp gỡ đầu tiên đó, chúng tôi tiếp tục gặp nhau và trêu chọc lẫn nhau.

    [​IMG]

    Nhưng việc trêu chọc chỉ diễn ra một lúc, rồi chúng tôi thuờng đứng nói chuyện ở hàng rào. Tôi có thể kể với anh mọi bí mật của mình. Anh chỉ yên lặng lắng nghe và tôi nhận thấy anh thật dễ gần.

    Ở truờng chúng tôi đều có những mối quan hệ riêng, nhưng khi về nhà chúng tôi thuờng kể cho nhau nghe mọi chuyện. Một hôm tôi kể với anh cái gã mà tôi thích đã làm cho trái tim tôi tan nát. Anh an ủi tôi và bảo rồi mọi chuyện sẽ qua. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc vì có một người bạn thực sự hiểu mình. Có điều gì đó ở anh khiến tôi rất thích, tôi lại cho rằng đây chỉ là cảm giác.

    Trong những năm trung học, chúng tôi luôn bên nhau với tình bạn đơn thuần. Vào buổi lễ tốt nghiệp, tuy chúng tôi nhận đuợc bằng vào hai ngày khác nhau nhưng tôi rất muốn ở cạnh anh.

    Tối hôm đó khi mọi nguời đã về hết tôi đến nhà anh, nói rằng tôi rất muốn gặp anh. Ðó quả là một cơ hội lớn, nhưng tất cả những gì tôi có thể làm chỉ là ngồi bên cạnh anh ngắm sao trời và cùng bàn về những dự định của hai đứa. Anh nói anh muốn lấy vợ sớm để ổn định cuộc sống, rằng anh muốn trở thành người giàu có, thành đạt.

    Tôi về nhà với nỗi ân hận vì đã không thổ lộ cho anh biết tình cảm của mình. Tôi muốn ngỏ lời yêu anh nhưng lại quá nhút nhát và sợ sệt. Tôi để những cơ hội ấy qua đi và tự nhủ sẽ nói cho anh ấy vào một ngày nào đó.

    Trong những năm học đại học, tôi luôn muốn thổ lộ cùng anh nhưng luôn có nhiều nguời xung quanh anh. Sau khi ra truờng anh tìm việc làm ở New York. Tôi mừng cho anh nhưng cũng cảm thấy buồn vì chưa nói được gì với anh. Nhưng làm sao tôi có thể nói ra điều đó được, khi mà anh đang chuẩn bị ra đi.

    Tôi giữ kín điều đó cho riêng mình và nhìn anh bước lên máy bay. Tôi đã khóc rất nhiều và cảm thấy rất buồn khi không nói được những điều trong trái tim mình. Sau đó tôi được nhận vào làm thư ký, rồi làm cho một nhà phân tích máy tính. Tôi rất tự hào về những gì mình đạt đuợc. Cho đến một ngày tôi nhận được một bức thư có kèm thiệp mời mừng đám cuới. Ðó là của anh.

    [​IMG]

    Tôi đến dự đám cuới một tháng sau đó. Ðám cưới thật lớn được tổ chức ở một nhà thờ và chiêu đãi ở một khách sạn lớn. Tôi gặp cô dâu và cả anh nữa, và tôi nhận ra rằng mình vẫn rất yêu anh. Tôi đã tự kiềm chế để không làm hỏng ngày vui của anh.

    Tôi cố gắng tỏ ra vui vẻ khi nhìn thấy anh bên cô ấy để che giấu đi những giọt lệ đang tuôn rơi trong lòng tôi. Tôi rời New York và cho rằng mình đã hành động đúng. Khi tôi lên máy bay, anh đi tiễn và nói rằng anh rất vui khi gặp lại tôi. Tôi về nhà cố quên đi mọi chuyện đã xảy ra ở New York vì hiểu rằng mình không thể làm khác. Một năm qua, chúng tôi vẫn trao đổi thư từ cho nhau và kể cho nhau nghe mọi chuyện.

    Rồi một thời gian dài anh không viết thư cho tôi. Tôi bắt đầu lo lắng vì tôi đã viết đến 6 bức thư. Cho đến khi tôi mất hết hy vọng, tôi nhận đuợc lời nhắn: "Hãy gặp anh ở hàng rào nơi chúng ta vẫn trò chuyện truớc đây".

    Tôi đến và gặp lại anh. Anh nói rằng anh đã vui vẻ trở lại, quên di mọi chuyện rắc rối từ cuộc ly dị. Tôi càng yêu anh hơn nhưng vẫn không thể nói ra mối tình ấp ủ bấy lâu. Khi anh quay lại New York, tôi đã khóc rất nhiều. Tôi không muốn nhìn thấy anh ra đi. Anh hứa sẽ đến thăm tôi ngay khi có thể.

    Rồi một ngày anh không đến thăm tôi như đã hẹn. Tôi đoán rằng có lẽ anh rất bận. Chuỗi ngày chờ dợi kéo dài cho đến khi tôi đã quên đi điều đó thì nhận được một cuộc điện thoại từ luật sư của anh ở New York. Ông ấy cho tôi biết anh đã mất trong một tai nạn trên đường ra sân bay. Trái tim tôi duờng như vỡ vụn và tôi thực sự bị sốc. Bây giờ thì tôi đã hiểu tại sao anh không đến như đã hẹn. Tôi đã khóc, những giọt nuớc mắt của sự mất mát và đau đớn dến khôn cùng.

    Tôi tự hỏi: "Tại sao điều đó lại xảy đến với một người tốt như anh?". Tôi thu dọn công việc đến New York để nghe đọc di chúc của anh. Mọi thứ đã được chuyển về cho gia dình và người vợ cũ của anh. Tôi gặp lại cô ấy. Cô kể cho tôi nghe về tình trạng của anh, rằng anh luôn buồn cho dù cô ấy đã làm mọi cách cũng không thể nào khiến cho anh hạnh phúc được như hôm gặp lại tôi ở đám cưới của họ.

    [​IMG]

    Người ta trao lại cho tôi quyển nhật ký của anh. Nó được bắt dầu từ ngày đầu tiên chúng tôi gặp nhau. Anh viết rằng anh rất yêu tôi nhưng vì quá nhút nhát mà không dám nói ra điều đó. Ðó là lý do tại sao anh im lặng và thích lắng nghe tôi.

    Anh luôn yêu tôi kể cả khi dến New York và kết hôn với người khác. Ðối với anh quãng thời gian hạnh phúc nhất là khi ở bên tôi và được nhảy với tôi trong đám cưới. Anh đã tưởng tượng rằng đó là đám cuới của chúng tôi và anh đã rất đau khổ khi không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc ly hôn.

    Anh viết rằng anh rất hạnh phúc khi nhận được thư của tôi. Và cuốn nhật ký kết với dòng chữ: "Hôm nay, nhất định tôi sẽ nói với cô ấy rằng tôi rất yêu cô ấy". Ðó chính là ngày mà anh bỏ tôi ra đi vĩnh viễn - ngày mà tôi sẽ biết được tình yêu từ sâu thẳm trái tim anh dành cho tôi.

    Nếu bạn yêu một người nào đó, đừng đợi đến ngày mai để nói với họ biết điều đó. Bởi lẽ ngày hôm sau đó có thể sẽ không bao giờ đến nữa.
    (St)
  2. Binh Yen

    Binh Yen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    26/08/2014
    Đã được thích:
    171.992
    OK , tks em nhiều , chị sẽ cố gắng .@};->:D<. Mà em đi ăn cơm rùi ngủ chút đi cho khoẻ. Chị cũng nghỉ đây lát dậy còn chở hoàng tử của chị đi học thêm Anh ngữ nữa.

  3. Trovecatbui88

    Trovecatbui88 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    29/09/2014
    Đã được thích:
    15.192
    [​IMG]

    Ta Đi Nhặt Lá Ven Đường
    Gom Đầy Nỗi Nhớ Yêu Thương Một Người


    --- Gộp bài viết, 18/10/2014, Bài cũ: 18/10/2014 ---
    --- Gộp bài viết, 18/10/2014 ---
    --- Gộp bài viết, 18/10/2014 ---
  4. Binh Yen

    Binh Yen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    26/08/2014
    Đã được thích:
    171.992

    [​IMG]
    --- Gộp bài viết, 18/10/2014, Bài cũ: 18/10/2014 ---
    [​IMG]
    --- Gộp bài viết, 18/10/2014 ---
    [​IMG]
    --- Gộp bài viết, 18/10/2014 ---
    [​IMG]
    --- Gộp bài viết, 18/10/2014 ---
    @Trovecatbui88 , @vannghe , thích trái cây này hem , tươi nguyên kg sợ bị ướp hoá chất hay thuốc tăng trưởng đâu nha. Tặng 2 em nè :D%%-@};->:D:D< :D:drm1:drm1:drm1

    [​IMG]
    Last edited: 18/10/2014
  5. Binh Yen

    Binh Yen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    26/08/2014
    Đã được thích:
    171.992
    Hic hic... cảm động quá em à! Chỉ có một tình yêu đích thực và chân thành mới khiến con người ta sẵn sàng hy sinh tất cả, kể cả mạng sống của mình để cho người mình yêu được hạnh phúc. Trước đây chị không tin lắm, tưởng chỉ có trên phim ảnh và tiểu thuyết thôi nhưng giờ thì chị tin là có loại tình yêu như thế.
  6. Trovecatbui88

    Trovecatbui88 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    29/09/2014
    Đã được thích:
    15.192
  7. Binh Yen

    Binh Yen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    26/08/2014
    Đã được thích:
    171.992
    Á, vậy là em kg ăn được chua hử? Chị thì không thích ngọt quá nhưng cũng đừng chua quá nhưng nói chung chị thích chua hơn . Mà ăn được chua tốt hơn ngọt đó em, có nhiều vitamin C làm tăng sức đề kháng lại hổng sợ ...tiểu đường, hihiX_X:p
    --- Gộp bài viết, 18/10/2014, Bài cũ: 18/10/2014 ---
    Dạ, xưa nay em vẫn tin chị à. :x[/QUOTE]
    OK! Chúc cho em có được tình yêu như thế , gặp được người xứng đáng để em có thể hy sinh tất cả vì người đó mà kg bao giờ hối tiếc cả.@};-;)
  8. Trovecatbui88

    Trovecatbui88 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    29/09/2014
    Đã được thích:
    15.192
    Nhân kể chuyện TY, em kể 1 câu chuyện này ạ:
    Em có 1 anh bạn lớn tuổi, mấy năm trước ba mẹ anh ấy đập căn nhà cũ đi và xây 1 ngôi nhà mới, vào đúng ngày làm lễ chuyển về nhà mới thì mẹ anh ấy bị đột quỵ và qua đời, tất cả người thân và bạn bè xa gần đều bàng hoàng và thương tâm, lúc đó bọn em rất thương ba anh ấy, lo ba anh ấy ko có người chăm sóc vì chẳng ai chăm ông bằng bà được ạ...
    Nhưng mà bây giờ bác ấy có người chăm sóc rùi chị ui, tuyệt vời hơn người đó lại chính là mối tình đầu của bác ấy ạ. Giờ 2 ông bà như đôi chim ý, suốt ngày rủ rỉ. :x
  9. Trovecatbui88

    Trovecatbui88 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    29/09/2014
    Đã được thích:
    15.192
    OK! Chúc cho em có được tình yêu như thế , gặp được người xứng đáng để em có thể hy sinh tất cả vì người đó mà kg bao giờ hối tiếc cả.@};-;)[/QUOTE]

  10. Binh Yen

    Binh Yen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    26/08/2014
    Đã được thích:
    171.992
    Bác ấy thật may mắn!
    Ở đời này bên cạnh những đôi lứa sống bên nhau hạnh phúc cũng còn rất nhiều những gia đình ly tan mà khổ nhất chính là những đứa con của họ. Thời buổi ngày nay thanh niên được toàn quyền lựa chọn tình yêu , người bạn đời cho mình mà sao tỉ lệ ly hôn mỗi ngày một cao em nhỉ???
    Có lẽ bên cạnh nguyên nhân do hết duyên hết nợ nên đành đường ai nấy đi thì cũng do cái tôi của mỗi người quá lớn, mỗi cá nhân không thể hy sinh cho nhau một chút và sống vì nhau nên chia tay là điều tất yếu.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này