Sống mạnh mẽ.

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi dungnanlamlai, 13/09/2013.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
4718 người đang online, trong đó có 412 thành viên. 20:25 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 86516 lượt đọc và 2004 bài trả lời
  1. khanhbd

    khanhbd Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    20/04/2010
    Đã được thích:
    8.512
    Rất cảm ơn anh về những bài học vô cùng ý nghĩa [r32)]
    Vẫn tiếp tục anh nhé ! [r2)][r2)][r2)][r2)][r2)][r2)][r2)][r2)]
  2. dungnanlamlai

    dungnanlamlai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    17/03/2011
    Đã được thích:
    11.128
    Chuyện Ma có thật ở Little Saigon.

    Đã gần 3 giờ sáng, giờ này không còn xe buýt, chỉ còn độc nhứt chiếc Taxi của tôi đang bon bon trên đại lộ Bolsa vắng vẻ.

    Một cô gái tóc xõa dài, mặc trên người nguyên bộ đồ trắng vẫy tay ngoắc xe tôi...

    - Thưa cô, đi đâu?

    - Bác tài, chở tôi lên Commerce Casino...............

    Chiếc taxi tôi đang chạy thật nhanh, đồng hồ lên xuống 60-80 miles giờ. Suốt một khoảng đường dài yên ắng, tôi cảm thấy đàng sau không một tiếng động mới ngẩng đầu nhìn vào kính chiếu hậu, không thấy cô gái đâu cả, toát cả mồ hôi, tôi vội thắng gấp xe và quay đầu ngó ra băng ghế sau và thấy cô gái ngồi đó đang trừng trừng cặp mắt nhìn vào mặt tôi.

    Sợ quá,Tôi lại quay đầu chúi mũi vọt xe, một đỗi sau lại ngó lên kính chiếu hậu. Quả thật kinh hãi, cô gái không còn thấy ngồi đằng sau nữa.

    Tôi thót cả người, mồ hôi rướm đầy ra trán, lại một cú thắng thật gấp, quay đầu nhìn lại thì cô gái vẫn còn ngồi đó với cặp mắt đỏ nghầu đang trừng trừng ngó tôi.

    Xe tiếp tục chạy...cô gái lại biến đâu mất không thấy trên kính chiếu hậu. Tôi lại thắng, cú này đôi chân tôi đạp thắng thật mạnh lút chân thắng.Quay đầu ngó ra sau thì thấy nguyên một bộ mặt máu me chần dần của cô gái mà máu mũi đang phún ra sối xã ướt cả nệm ghế xe tôi.

    Cô ta chồm người lên, hai bàn tay móng sơn tím xiết lấy cổ tôi thật chặt rồi gầm lên:

    - Mụ nội mày... tao với mày có thù có oán gì!.. mà hễ tao cúi đầu xuống cột dây giày thì mày lại thắng xe chúi nhủi, để đến nỗi tao bị dập cái mũi mới sửa? Mụ nội mày, phen này thì tao phải giết mày!... rồi có đi tù cũng được.

    Tôi vội tông cửa vọt ra ngoài để giử lấy mạng , móc phone kêu cảnh sát và xe cứu thương.
  3. dungnanlamlai

    dungnanlamlai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    17/03/2011
    Đã được thích:
    11.128
    Lần đầu tiên trong đời ........

    Đây là lần đầu tiên của em. Em nằm xuống, các cơ bắp căng cứng. Em đẩy anh ấy ra và cố tìm một câu xin lỗi, nhưng anh không chịu . Anh ấy hỏi em có sợ không và em lắc đầu một cách dũng cảm.

    Anh ấy đúng là người đàn ông đầy kinh nghiệm. Ngay cú đầu tiên ngón tay anh ấy đã đưa đến chạm đúng điểm cần thiết. Anh ấy tiến sâu hơn và em run rẩy toàn thân. Cơ thể em căng thẳng chờ đợi nhưng anh ấy rất dịu dàng như đã hứa với em.Anh nhìn thẳng vào mắt và nói em hãy tin tưởng vì đã làm như thế nhiều lần trước đây rồi . Nụ cười dễ thương của anh ấy làm em bớt căng thẳng ,và rồi em mở ra cho anh ấy có thể cho vào một cách dễ dàng.

    Em năn nỉ anh ấy lẹ hơn nhưng anh ấy vẫn cứ từ từ và giải thích làm vậy để cho em ít bị đau nhất. Thế rồi anh tiến vào gần hơn, sâu hơn... và em cảm thấy sự đau đớn lâng lâng dâng tràn và chạy rần rần khắp thân thể.

    Anh ấy nhìn em lo lắng và hỏi có đau lắm không? Mắt em rưng rưng nhưng lắc đầu và nói anh cứ tiếp tục , em chịu được. Anh ấy lắc lắc, kéo ra ấn vào với sự chuẩn xác của bao nhiêu năm kinh nghiệm. Nhưng lúc này em đã tê liệt hoàn toàn để có thể cảm thấy bất cứ cái gì bên trong em.. Sau một vài giây phút tê liệt em cảm thấy có cái gì đó cháy bỏng bùng lên và anh ấy lấy cái của nợ đó ra ngoài.

    Em nằm thở hổn hển, nhẹ cả người vì đã xong. Anh ấy nhìn em với một nụ cười ấm áp và nói với em rằng em thật là ngoan cường từ trước đến nay hiếm thấy. Em mỉm cười và cảm ơn anh nha sĩ. Đây là lần đầu tiên trong đời, em đi nhổ răng !!!


    Tây có câu "Honni soit qui mal y pense" (Xấu hổ cho kẻ nào nghĩ bậy)


    CẬU HỌC TRÒ THÔNG MINH !

    Cu Tèo năm nay 10 tuổi học trường tiểu học lớp 5. Học được 1 tuần thì Cu Tèo chán học, không chịu làm bài vở nữa. Cô giáo bèn hỏi nguyên nhân tại sao thi` Cu Tèo nói là tại chương trình học quá thấp so với trình độ của Cu Tèo và Cu Tèo xin cô cho Cu lên học cấp trung hoc. Cô giáo dẫn Cu Tèo lên văn phòng hiệu trưởng trình bày đầu đuôi câu chuyện. Hiệu trưởng bàn với cô giáo là Ông sẽ hỏi Cu Tèo một số câu hỏi về Khoa Học, còn cô giáo sẽ hỏi Tèo về Kiến Thức Tổng Quát, nếu Cu trả lời đúng thì ông sẽ cho Cu nhảy lớp.

    Hiệu Trưởng: 25 lần 25 là bao nhiêu ?
    Cu Tèo: Dạ là 625.
    HT: Công thức tính diện tích vòng tròn ?
    CU TÈO: Dạ là bình phương bán kính nhân Pi.
    HT: Nước bốc thành hơi khi nào ?
    CU TÈO: Dạ khi nước sôi 100 độ C.


    Sau gần 1 tiếng "tra tấn" Cu Tèo, câu nào Tèo cũng đáp đúng hết, Ông rất hài lòng về kiến thức Khoa Học của Cu và giao cho cô giáo hỏi về Kiến Thức Tổng Quát:

    Cô Giáo : Con gì càng lớn càng nhỏ ?
    Ông HT : hết hồn, nhưng Cu trả lời ngay.
    -CU TÈO: Dạ là con cua nó có càng lớn và càng nhỏ.
    CG : Cái gì trong quần thầy hiệu trưởng có mà cô không có ?
    Ông HT : xanh cả mặt.
    -CU TÈO: Cái ví.
    CG : Ở nơi đâu lông của đàn bà quăn nhiều nhất ?
    Ông HT : run lên...
    -CU TÈO: Phi Châu.
    CG : Cái gì cô có ở giữa 2 chân của cô ?
    Ông HT : chết điếng người !
    -CU TÈO: Đầu gối.
    CG : Cái gì trong người của cô lúc nào cũng ẫm ướt ?
    Ông HT : hóc mồm ra...
    -CU TÈO : Cái lưỡi.
    CG : Cái gì của cô còn "nhỏ" khi chưa có chồng va` "rộng" ra khi cô lập gia đình ?
    Ông HT : ra dấu không cho Cu trả lời nhưng Cu đáp ngay.
    -CU TÈO : Cái giường.
    CG : Cái gì mềm mềm nhưng vào tay cô một hồi thì cứng ra ?
    Ông HT : không dám nhìn cô giáo.
    -CU TÈO : Dầu sơn móng tay.
    CG : Cái gì dài như trái chuối, cô cầm một lúc thì nó chảy nước ra ?
    Ông HT : ngất xỉu !
    -CU TÈO : Cây cà-rem.


    Sau một hồi lâu Ông HT tỉnh lại mình mẩy vẩn đầy mồ hôi, bảo cô giáo đừng hỏi nữa và nói với Tèo:
    "Thầy cho con lên thẳng Đại Học vì nãy giờ thầy đáp không đúng 1 câu nào hết !
  4. TroVeCatBui1

    TroVeCatBui1 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/09/2013
    Đã được thích:
    3.097
    Sống chậm lại để cảm nhận cuộc sống

    themoon1407, Hoa_Sim, Kinhkha703 người khác thích bài này.
  5. Hoa_Sim

    Hoa_Sim Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/11/2010
    Đã được thích:
    23.967



    Cha, con và chú chim sẻ


    Tiếng chuông cảnh tỉnh cho những người con


  6. dungnanlamlai

    dungnanlamlai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    17/03/2011
    Đã được thích:
    11.128
    Thật ra những câu chuyện trên và dưới đây nó có rất nhiều trên các trang mạng xã hội, thậm chí còn hay hơn nhiều, nhưng tôi mạnh dạng post lên đây hầu chia sẻ với các bạn thân mến, bởi vì tôi nhận được nó từ một vài người bạn lớn tuổi định cư tại Mỹ, với họ rất trân trọng, thích thú vì thấy gần gũi quê nhà khi gởi cho tôi, và tôi cũng như họ cảm nhận ấm áp khi gởi đến cho bạn, bình thường thế thôi.....ta lại thấy đời vui...:)):)):)):)):))


    TÌNH YÊU CỦA NGƯỜI MẸ NHẬT BẢN

    [​IMG]Câu chuyện có thật về Sự Hy Sinh của một Người Mẹ trong trận động đất ở Nhật Bản, 2011.
    Khi trận động đất xảy ra, khi đội cứu hộ tiếp cận hiện trường hoang tàn thuộc về ngôi nhà của một phụ nữ trẻ, họ trông thấy thi thể bất động của cô qua các khe nứt. Nhưng tư thế của cô thật kì lạ, trông cô như đang quỳ xuống như khi cầu nguyện, thân cô hướng về phía trước, và hai tay cô như đang bọc lấy thứ gì đó. Ngôi nhà đổ nát đã đè quỵ hoàn toàn lưng và đầu của cô.
    Dù rất khó khăn, người đội trưởng vẫn cố gắng đưa tay qua các khe nứt để chạm tới thân người phụ nữ. Ông hy vọng mong manh rằng cô vẫn sống. Tuy nhiên, làn da lạnh và cơ thể cứng đã bảo ông rằng người phụ nữ này đã vĩnh viễn ra đi.
    Ông và các thành viên còn lại của đội tiếp tục tìm kiếm ở các căn nhà đổ nát kế tiếp. Linh tính mách bảo điều gì đó, người đội trưởng bị thôi thúc quay lại căn nhà sụp đổ của người phụ nữ đó. Một lần nữa, ông lại lần mò một cách khó nhọc bên dưới không gian chật hẹp cơ thể đã lạnh của người phụ nữ, và bất ngờ thay, ông reo lên một cách mừng rỡ: "Một đứa trẻ, là một đứa trẻ!"
    Cả đội đã cùng với nhau, cẩn thận di dời từng mảnh đổ vỡ của căn nhà chung quanh người cô. Một cậu bé 3 tháng tuổi đã được tìm thấy trong tấm chăn hoa bên dưới thân người mẹ đã mất của mình.
    Người phụ nữ rõ ràng đã thực hiện sự hi sinh cuối cùng để cứu con trai mình. Khi ngôi nhà của cô rơi xuống, cô đã ôm trọn đứa trẻ và đã dùng cơ thể của mình để làm tấm chắn bảo vệ con trai mình. Cậu bé vẫn ngủ một cách yên bình khi đội trưởng đội cứu hộ nhấc bé lên.
    Bác sỹ nhanh chóng kiểm tra cậu bé, khi mở tấm chăn ông thấy một chiếc điện thoại di động bên trong. Có một tin nhắn văn bản trên màn hình, nói rằng: "Nếu con có thể sống sót, con phải nhớ rằng... mẹ luôn yêu con." Chiếc điện thoại này đã đi từ hết bàn tay này đến bàn tay khác, qua bàn tay khác. Tất cả những người đọc tin nhắn đã khóc. "Nếu con có thể sống sót, con phải nhớ rằng... mẹ luôn yêu con..."


    Câu chuyện xảy ra trên một chuyến bay của hãng hàng không TAM.
    Một người phụ nữ trung niên khoảng 50 tuổi đến chỗ ngồi của mình … và phát hiện ra người khách ngồi kế mình là 1 người đàn ông da đen. Cảm thấy hết sức phẫn nộ, bà ta đã gọi tiếp viên hàng không. Tiếp viên nữ lịch sự hỏi: "Có chuyện gì vậy, thưa bà?"
    "Cô không thấy à, tôi bị ngồi kế một thằng da đen. Tôi không thể ngồi đây được, cô phải đổi chỗ cho tôi ngay."
    "Mong bà hãy bình tĩnh lại. Thực ra các chỗ ngồi đều đã được mua hết, tuy nhiên tôi vẫn sẽ đi kiểm tra lại xem còn chỗ trống nào không."
    Nữ tiếp viên rời đi và trở lại sau vài phút. "Thưa bà, như tôi đã nói khi nãy, không còn chỗ trống nào trong khoang ghế bình dân. Tôi đã báo chuyện này lên phi cơ trưởng và anh ấy nói rằng tuy không còn chỗ trống ở khoang ghế bình dân nhưng vẫn còn ghế trống ở khoang thương gia."
    Trước khi người phụ nữ có thể nói điều gì thì nữ tiếp viên tiếp tục.
    "Thông thường thì chúng tôi không cho phép hành khách từ khoang ghế bình dân lên khoang ghế thương gia. Tuy nhiên trong một số trường hợp, người chỉ huy nghĩ rằng sẽ có thể gây xì căng đan nếu để một vị khách phải ngồi kế bên một người gây rối khác."
    Sau đó nữ tiếp viên quay sang người đàn ông da đen và nói.
    "Điều đó có nghĩa là, thưa ông, nếu ông không phiền, xin hãy thu xếp hành lý và theo tôi chuyển lên khoang ghế thương gia nhé..."
    Ngay lúc đó, những vị hành khách ngồi gần cảm thấy thật sự sốc vì cách xử thế quá hay và có người thậm chí đứng dậy vỗ tay.
    Nếu có mặt tại đó, tôi cũng sẽ vỗ tay với cơ trưởng và nữ tiếp viên ấy, còn các bạn thì sao???




    Đã bao giờ bạn tự hỏi thành công là gì mà bao kẻ bỏ cả cuộc đời mình theo đuổi? Phải chăng, đó là kết quả hoàn hảo trong công việc, sự chính xác đến từng chi tiết? Hay đó là cách nói khác của từ thành đạt, nghĩa là có được một cuộc sống giàu sang, được mọi người nể phục? Vậy thì bạn hãy dành chút thời gian để lặng mình suy ngẫm. Cuộc sống sẽ chỉ cho bạn có những người đạt được thành công theo một cách giản dị đến bất ngờ.

    Thành công là khi bố và con trai có dũng khí bước vào bếp, nấu những món ăn mẹ thích nhân ngày 8-3. Món canh có thể hơi mặn, món cá sốt đáng lẽ phải có màu đỏ sậm thì lại ngả sang màu… đen cháy. Nhưng nhìn mâm cơm, mẹ vẫn cười. Bởi vì hai bố con không thể thành công trên “chiến trường” bếp núc, nhưng lại thành công khi tặng mẹ “đoá hồng” của tình yêu. Một món quà ý nghĩa hơn cả những món quà quý giá, hạnh phúc ấy long lanh in trong mắt mẹ.

    Thành công còn là hình ảnh một cậu bé bị dị tật ở chân, không bao giờ đi lại bình thường được. Từ nhỏ, cậu đã nuôi ước mơ trở thành cầu thủ bóng đá. Sau bao nỗ lực khổ luyện, cậu bé trở thành cầu thủ dự bị trong một đội bóng nhỏ, và chưa bao giờ được chính thức ra sân. Nhưng đó không phải là thất bại. Trái lại, thành công đã nở hoa khi cậu bé năm xưa, với bao nghị lực và quyết tâm, đã chiến thắng hoàn cảnh để theo đuổi ước mơ từ ngày thơ bé. Thành công ấy, liệu có mấy người đạt được?

    Sau mỗi mùa thi đại học, có bao “sĩ tử” buồn rầu khi biết mình trở thành “tử sĩ”. Hai bảy điểm, cao thật đấy. Nhưng cao mà làm gì khi NV1 lấy tới hai bảy phẩy năm? Đó thật ra không phải là thất bại, chỉ là khi thành công – bị – trì – hoãn mà thôi. Cuộc sống vẫn chào đón họ với NV2, NV3. Quan trọng là họ đã nỗ lực hết sức để khẳng định mình. Đó là ý nghĩa vẹn nguyên của các kỳ thi, và cũng là bản chất của thành công.

    Ngày còn nhỏ, tôi đã được đọc một câu chuyện rất xúc động. Truyện kể về một cậu bé nghèo với bài văn tả lại mẹ – người phụ nữ đã che chở cuộc đời em. Cậu bé viết về một người mẹ với mái tóc pha sương, với đôi bàn tay ram ráp nhăn nheo nhưng dịu hiền và ấm áp. Cậu kết luận rằng: bà ngoại là người mẹ – người phụ nữ đã nâng đỡ em trong suốt hành trình của cuộc đời. Bài văn lạc đề, phải về nhà viết lại. Nhưng đó mới chính là một tác phẩm thành công, bởi ở đó chất chứa tình yêu thương của đứa cháu mồ côi dành cho bà ngoại. Liệu có thành công nào, tình cảm nào thiêng liêng hơn thế?

    Nhiều năm trước, báo chí từng vinh danh một cậu học trò nghèo thi đậu đại học với vị trí thủ khoa. Đối với cậu, đó là một thành công lớn. Nhưng có một thành công khác, lặng thầm mà lớn lao, đó là chiến thắng của một người cha gần 20 năm trời đạp xích lô nuôi con ăn học. Bao niềm tin và hi vọng hiện lên trên gương mặt vốn đã chịu nhiều khắc khổ. Và ngày con trai đậu đại học cũng là ngày tốt nghiệp khoá – học – của – một- người – cha.

    Tôi biết có một nữ sinh tốt nghiệp đại học với tấm bằng loại ưu gần hai mươi năm trước. Với tài năng của mình, cô có thể gặt hái thành công trên con đường sự nghiệp và danh vọng. Nhưng cô sinh viên năm ấy đã chấp nhận hi sinh những cơ hội của đời mình để trở thành một người vợ đảm đang, một người mẹ dịu hiền của hai cô công chúa nhỏ. Cho tới bây giờ, khi đã là một phụ nữ trung niên, Người vẫn nói với tôi rằng: “Chăm sóc bố và hai con chu đáo, đối với mẹ đã là một thành công lớn”. Mỗi khi nghe câu nói ấy, tôi lại rơi nước mắt. Gia đình là hạnh phúc, là thành quả đẹp đẽ của đời mẹ, và chúng tôi phải cảm ơn mẹ vì điều đó.

    Con người luôn khát khao thành công, nhưng mù quáng theo đuổi thành công thì thật là vô nghĩa. Bạn muốn mình giàu có, muốn trở thành tỷ phú như Bill Gates? Vậy thì hãy gấp đồng tiền một cách cẩn thận rồi trao nó cho bà cụ ăn xin bên đường. Với việc làm đẹp đẽ ấy, bạn sẽ cho mọi người hiểu được bạn không chỉ giàu có về vật chất mà còn giàu có tâm hồn. Khi đó, bạn đã thực sự thành công.

    Cũng có khi bạn ước mơ thành công sẽ đến với mình như đến với Abramovich – ông chủ của đội bóng toàn những ngôi sao? Thành công chẳng ở đâu xa, chỉ cần bạn dành thời gian chăm sóc cho “đội bóng” của gia đình bạn. Ở đó, bạn nhận được tình yêu thương vô bờ bến, thứ mà Abramovich không nhận lại được từ những cầu thủ của ông ta. Thành công đến với mọi người một cách giản dị và ngọt ngào như thế!

    Bạn được sinh ra, đó là một thành công vĩ đại của cha và mẹ. Trách nhiệm của bạn là phải gìn giữ cho vẻ đẹp hoàn thiện của thành công ấy. Đừng bao giờ ủ ê nghĩ rằng cuộc sống là một chuỗi của thất bại, bởi như một giáo sư người Anh từng nói: “Cuộc sống này không có thất bại, có chăng là cách chúng ta nhìn nhận mọi việc mà thôi”. Còn đối với tôi, thành công là khi ai đó đọc được bài viết nhỏ này. Có thể sẽ chẳng được điểm cao, nhưng gửi gắm được những suy nghĩ của mình vào trang viết, với tôi, đó là một thành công.
  7. TroVeCatBui1

    TroVeCatBui1 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/09/2013
    Đã được thích:
    3.097
    Nghe và xem để thấy yêu cuộc sống và yêu những người xung quanh hơn

  8. dungnanlamlai

    dungnanlamlai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    17/03/2011
    Đã được thích:
    11.128
    [​IMG]

    1. Dương đông kích tây (Đánh lạc hướng đối phương):
    Tức là giả vờ như thật sự đánh vào phía đông, nhưng chủ yếu lại đánh vào phía tây. Kế này mờ ảo vô song. Hẳn các bác trai cũng hiểu rằng phụ nữ là một sinh vật xinh đẹp nhưng lại vô cùng phức tạp – phức tạp từ tâm lý, tính cách, đến suy nghĩ, hành động, nói chung là rất khó đoán. Chính vì vậy ta phải lấy độc trị độc, phải nhằm ngay vào yếu huyệt này – cái gót chân Asin của nàng – để làm cho nàng mê ta.
    Có nhiều cách để thực hiện kế này, như:
    - Tạo tin đồn: Ta dẫu có “tài đức” đến mấy thì nàng cũng ít tin vào hiện thực trước mắt hơn là nghe đám bạn gái đồn đại (phụ nữ lạ thật), chính vì thế ta phải tạo tin đồn có lợi cho ta.
    - Làm rối tai rối mắt địch: Dĩ nhiên là ta mê nàng, nhưng đôi khi ta phải làm sao cho nàng không biết được tình ý của ta. Ta vừa tỏ ra rất quan tâm và ga lăng với nàng khiến nàng vô cùng cảm động và ngưỡng mộ, rồi có khi ta sắm bộ mặt thật lạnh lùng, dứt khoát, làm nàng băn khoăn nghĩ ngợi về ta. Lâu dần nàng sẽ sinh thương thầm nhớ trộm.
    - Buộc đối phương lo nhiều mặt: Cổ nhân dạy: “Theo tình tình chạy, chạy tình tình theo”, thế nên đôi khi ta phải khuấy động lên trong nàng cái ý thức lo lắng chinh phục được ta, phải làm sao để nàng thấy được rằng mất ta là mất một con cá to.
    - Mê hoặc ý chí của địch. Cổ nhân dạy: “Con trai yêu bằng mắt, con gái yêu bằng tai”. Chính thế đã mang thân đi tán gái thì phải thủ vài lời hoa mỹ. Nhưng do con gái thời nay tinh thần cảnh giác cao, trí tuệ siêu phàm nên anh em phải để ý: khen sao cho chân thành, tìm cho đúng điểm tốt đẹp của nàng mà khen, thậm chí phải biến cái xấu thành cái tốt một cách hợp lý. Ví dụ nàng đanh đá mà ta lại khen là dịu dàng thì vứt, nàng sẽ nghĩ ta giả dối và đãi bôi. Trong trường hợp này ta phải sửa lại là “sắc sảo và cá tính”, nàng lại chả thích mê đi. Cứ thế từ từ mưa dầm thấm đất, nàng dẫu sắt đá thì ý chí cũng dần lung lạc.
    2. Điệu hổ ly sơn (Dụ hổ ra khỏi rừng).
    Kế này cực kỳ quan trọng trong thuật tán gái. Hẳn các bác trai cũng biết rằng tán gái ở giai đoạn nào cũng phải có không gian phù hợp, ví dụ làm sao ta có thể hôn nàng trước mặt ông bà nhạc tương lai được . Chính vì thế phải dụ hổ khỏi rừng, khi ấy muốn ôm hổ hay thỏ thẻ với hổ thì cũng chẳng sợ kiểm lâm nữa.
    3. Nhất tiễn hạ song điêu (Một mũi tên hạ hai con chim).
    Làm trai nên biết: tán gái chỉ mới là điều kiện cần, phải tán cả nhà gái nữa mới là điều kiện đủ. Phàm là cha mẹ ai không muốn con gái mình lọt vào tay một thằng ngon lành? Mà con gái thì lại hay nể cha mẹ. “Hậu phương có vững vàng thì tiền tuyến mới không dao động” là vậy. Có một câu chuyện vui về kế này: Một bà mẹ hỏi chàng rể [​IMG]tương lai: “Nếu bác và con gái bác rớt xuống sông nhưng chỉ cứu được một người thì cháu sẽ cứu ai?” Anh chàng láu cá không do dự trả lời: “Cháu sẽ cứu bác sau đó nhảy xuống sông chết cùng con gái bác để trọn tình.”
    Ý của mưu kế này là dùng sức lực tối thiểu để đạt được hiệu quả tối đa.
    4. Minh tri cố muội (Biết rõ mà làm như không biết).
    Không phải chuyện gì ta biết cũng đều nói cho nàng nghe cả. Có những chuyện ta biết mà làm ra vẻ không biết gì để kiểm tra tấm lòng chân thành và trung thực của nàng đối với ta.
    5. Du long chuyển phượng (Biến rồng thành phượng).
    Kế này nghĩa là bên trong là hình rồng đó, nhưng làm cho nó trở thành phượng. Ví dụ nếu hôm nay ta đi nhậu về chưa kịp tắm, miệng đầy mùi bia rượu mà phải đến điểm hẹn ngay kẻo nàng dỗi thì có thể ngụy trang bằng nước hoa hay kẹo cao su....
    6. Mỹ nhân kế (Kế dùng người đẹp).
    Do kế này được áp dụng trong thuật tán gái nên phải hiểu đây là “nam nhân” chứ không phải là “nữ nhân”. Con gái thời nay nhiều ưu điểm nên cũng đòi hỏi cao, không phải chỉ có chí khí anh hùng mà làm xiêu lòng nàng được. Vì thế đàn ông cũng phải biết làm đẹp, nhưng là đẹp nam tính để cho nàng sung sướng và hãnh diện. Tiền đầy túi mà người vừa hôi vừa bẩn, lôi thôi lếch thếch thì làm sao xin được cái hôn của người đẹp?
    7. Sấn hỏa đả kiếp (Theo lửa mà hành động).
    Kế này là lợi dụng lúc loạn để thao túng, lúc tình hình rối ren mà sắp xếp theo ý muốn. Chẳng hạn như tranh thủ nàng gặp chuyện buồn thì ta phải nhân đó mà thể hiện hết cái tình của ta, đưa nàng đi theo quỹ đạo của ta, làm cho tình cảm của nàng phụ thuộc vào ta . Đặc điểm của kế này là phải biết tùy cơ ứng biến.
    8. Vô trung sinh hữu (Không có mà làm thành có).
    Cổ nhân nói: “Thời thế tạo anh hùng”, quả đúng như vậy. Nếu thiên hạ không loạn, trật tự không rối thì làm gì có anh hào xuất lộ! Nhưng phàm ở đời đâu phải lúc nào cũng diễn ra cảnh cô bé đi học về trong đêm tối bị bọn lang sói bâu quanh để ta ra tay hiệp sĩ như trên phim ? Chính thế ta phải tạo ra thời cơ để tỏ rõ bản lĩnh của ta. Ví như ta giỏi IT thì phải chờ lúc nàng sơ ý mà chọc ngoáy cho máy tính của nàng hỏng đi, thế là nàng phải nhờ ta. Lúc đấy ta sẽ xuất chưởng và được nàng thưởng cho cái nhìn khâm phục. Nếu ta bơi giỏi thì phải nhờ đứa nào đó chen lấn đẩy nàng rơi xuống nước rồi ta nhảy xuống cứu... Kế này phải thực hiện cực kỳ cẩn trọng và chính xác đấy nhé, nếu không thì hậu quả sẽ khôn lường.
    9. Tiên phát chế nhân (Ra tay trước để chế phục đối phương).
    Phàm ở đời làm gì cũng phải tính chuyện đi trước người khác một bước. Nếu nàng có nhiều vệ tinh theo đuổi, ta lại do dự chần chừ thì há chẳng phải là “mồi thơm dâng giặc” hay sao? Chính vì thế phải đánh nhanh thắng nhanh, ra tay trước những bọn tình địch kia để thu phục đối phương .
    10. Đả thảo kinh xà (Đập cỏ làm cho rắn sợ) [​IMG]
    Phụ nữ thường hay có những phút xao lòng, nhất là khi có rất nhiều vệ tinh rình rập ở quanh. Ta có thể bóng gió xa xôi, cốt là để nàng hiểu trên đời này ta phải là người đàn ông duy nhất của nàng.
    11. Tá đao sát nhân (Mượn đao để giết người).
    Nếu tán được cô nàng xinh xắn, duyên dáng, thông minh thì dĩ nhiên phải chấp nhận thực tế là nàng có nhiều người theo đuổi. Thay vì nhỏ mọn ghen tuông vớ vẩn thì ta phải tỏ ra là người quân tử, nhưng phải làm sao để mấy tên tình địch kia triệt hạ lẫn nhau, còn ta chỉ “ngồi trên núi xem hổ đánh nhau”, rốt cuộc trong mắt nàng lũ chúng nó đều xấu cả, chỉ mình ta là “anh đẹp dần lên trong mắt em”.
    Nhớ lại chuyện thời Tam Quốc, Tào Tháo mượn Lưu Biểu giết Nễ Hành, mượn lòng quân giết Dương Tu rồi lại làm cái việc mèo già khóc chuột, thật là một tay thông minh, gian hùng.
    12. Di thể giá họa (Dùng vật gì để vu khống người ta).
    Kế này là vu oan cho tấm lòng trong sáng của người ta, khiến người ta phải ấm ức, sầu đau, tuyệt vọng, rồi khi ấy ta sẽ tỏ ra là một bậc chính nhân quân tử, an ủi vỗ về và lau nước mắt cho nàng.
    13. Khích tướng kế (Kế chọc giận tướng giặc).
    Phụ nữ vốn tính hiếu thắng, có khi không rung động trước sự đeo bám 10 năm của một anh chàng nhưng lại mê mẩn một chàng khác trong năm phút chỉ vì sự khiêu khích của bạn bè. Vì thế đôi khi ta có thể cao ngạo lạnh lùng để chạm vào sự tự ái của nàng, rồi gài gián điệp thách thức nàng, tạo cho nàng cơ hội hả hê là đã chinh phục được ta, mà không hề hay biết là đã mắc lừa mưu gian của ta.
    14. Man thiên quá hải (Lợi dụng sương mù để lẩn trốn).
    Kế này có thể hiểu rộng ra là lợi dụng thiên nhiên, thời tiết để phục vụ mục đích của mình. Ví dụ đi chơi thì phải đưa nàng ra bờ hồ lộng gió để nàng lạnh, thế là ta … ôm . Hay trời mưa bất chợt thì phải biết tìm chỗ kín đáo cho nàng đứng, còn ta thì đứng ngoài lấy thân trai che mưa cho nàng.
    15. Ám độ trần sương (Đi con đường mà không ai nghĩ đến).
    Trí tưởng tượng của phụ nữ thường bị kích thích vì những cách tỏ tình độc đáo, không ai nghĩ ra. Vì thế thấy phim người ta chiếu anh chàng cầm bông hồng run rẩy đứng dưới mưa chờ người yêu mà cũng học đòi làm theo thì nhầm to. Cái sự độc đáo ấy đôi khi rất đơn giản, miễn là phải bất ngờ và khác lạ.
    16. Phản khách vi chủ (Đổi vị khách thành vị chủ).
    Kế này tức là ta phải biến thế thụ động thành chủ động để khống chế cục diện. Chẳng hạn chỉ mới đi chơi với nàng một hai buổi đầu mà đã nóng nảy hôn nàng thì cũng nên chuẩn bị tinh thần có thể phải xơi một cái tát . Biết thế nhưng nhiều khi vẫn phải làm (ôi giời, ngày xưa bị bố đánh đòn còn chiến hơn mà vẫn chịu được thì có nhằm nhò gì cái đánh của mỹ nhân), cốt là để nàng có cớ mà phụng phịu, đưa đẩy, còn ta có cớ mà lấn lướt. Phụ nữ thật lạ, đi chơi với nàng nếu chân tay ta táy máy thì lập tức bị đẩy ra ngay, nhưng nếu ta không làm thế mà lại ngồi cứng đờ như khúc gỗ thì tức là ta đang xúc phạm sâu sắc đến lòng kiêu hãnh của nàng đấy . Vì thế làm trai nên nhớ: khi địch lùi một bước thì ta tiến một bước, khi địch lùi đến chân tường rồi thì ta phải lập tức ôm lấy để địch không còn nơi nào nương tựa ngoài vòng tay của ta.
    17. Kim thiền thoát xác (Ve sầu vàng lột xác).
    Kế này dùng cho lúc nguy cấp, tính chuyện ngụy trang một hình tượng để lừa dối, che mắt đối phương. Ví dụ như ta đang uống bia cùng lũ bạn cũ, nhưng lại bảo nàng là tối nay anh phải làm việc ngoài giờ không đến em được. Nhỡ nàng bất thình lình cùng gia đình đi ăn tối mà gặp ta ở nhà hàng thì phải bàn bạc với chúng bạn chớp nhoáng và lập tức chủ động đến dẫn nàng tới giới thiệu với các “đối tác kinh doanh”.
    18. Không thành kế (Kế bỏ trống cửa thành).
    Ấy là khi ta vờ xây dựng quan hệ bạn bè với nàng, để nàng thong dong bước vào đời ta một cách vô tư, trong sáng, rồi khi thời cơ đã chín muồi ta tập hợp lực lượng và mưu chước để nàng không thể thoát khỏi cuộc đời ta.
    19. Cầm tặc cầm vương (Dẹp giặc phải bắt tướng giặc).
    Giặc ở đây là một đội ngũ gồm những người thân xung quanh nàng và nàng là tướng. Đương nhiên nhân vật trung tâm là nàng rồi. Khi ta đã chiếm lĩnh trọn trái tim của nàng thì những cản trở khác có ăn thua gì. Các kế khác suy cho cùng cũng để phục vụ kế này.
    20. Ban chư ngật hổ (Giả làm con heo để ăn thịt con hổ).
    Lão Tử nói: “Người cực khôn khéo mà làm ra vụng về” là vậy. Ấy là có những lúc ta tỏ ra ngờ nghệch để nàng không cảnh giác, chẳng qua cũng chỉ là “ru ngủ quân thù” , thế rồi chờ thời cơ chín muồi ta mới giáng đòn sấm sét, tấn công chớp nhoáng khiến nàng không thể không nặng tình với ta, không những thế ta còn tiến lên để chi phối cuộc đời nàng.
    21. Quá kiều trừu bản (Qua cầu rồi phá cầu).
    Kế này có thể thêm một chút là khi tán nàng được rồi thì lập tức thiết quân luật, cắt mọi đường tiếp giáp để những gã trai rập rình không có cơ hội ăn trộm trái tim của nàng. Tất nhiên là kế này phải được thực hiện kín đáo, tế nhị không thì nàng sẽ nghĩ là ta độc đoán.
    22. Liên hoàn kế (Kế móc nối nhau).
    Kế này cũng thêm một chút, là ta có thể câu kết với những thành phần có sức ảnh hưởng lớn đến nàng để chinh phục trái tim của nàng, ví dụ: người thân, bạn bè, đồng nghiệp, mà nếu bạn đang ở phương Tây thì có khi chỉ cần mua chuộc chú chó cưng là cũng đủ kiếm điểm trong mắt nàng rồi đấy.
    23. Dĩ dật đãi lao (Lấy khỏe để đối phó với mệt).
    Ấy là có những lúc tán gái ta vẫn phải lên kế hoạch chi tiết, có đầy đủ ngân sách dự phòng và thời hạn kết thúc… Khi đó ta có thể thong thả chờ cá cắn câu, không nhất thiết phải hấp tấp, nóng nảy mà làm hỏng việc lớn. Cái chính là ta phải nắm được “thiên thời, địa lợi, nhân hòa” để ra đòn quyết định. Nếu thời cơ chưa chín thì phải kiên nhẫn chờ đợi.
    24. Chỉ tang mạ hòe (Chỉ vào gốc dâu mà mắng cây hòe).
    Kế này là không tiện mắng thẳng mặt nên mượn một sự kiện khác để tỏ thái độ. Đôi khi nàng cũng có những điểm sai trái và ta phải “nghiêm khắc dạy dỗ” , tuy nhiên, để không tỏ ra gia trưởng, và để nàng không khóc thì ta phải mắng sao cho khéo, khiến nàng thương ta, nể ta, phục ta và nghe lời ta.
    25. Lạc tỉnh hạ thạch (Ném đá vào người dưới giếng).
    Tôn Tử nói: “Nếu đứng trên quan điểm đạo đức Khổng – Mạnh thì đây là hành động không chính nhân quân tử, nhưng nếu coi là một mưu kế thì hành động này lại là một hành động sáng suốt.” Lại nhớ chuyện Lã Bố bị bắt, Tào Tháo trong lòng còn đôi chút thương mến muốn dụ dỗ Lã Bố, Lưu Bị ngại Tào Tháo có thêm một mãnh tướng nữa nên đã ghé tai Tào Tháo mà nhắc khéo: “Ông không nhớ chuyện Đinh Nguyên và Đổng Trác hay sao?” Thế là Bố chết. Áp dụng chuyện xưa cho chuyện nay, nếu nàng có kể chuyện về một thằng tình địch nào đó thì phải khéo léo mà ném đá để nàng tự xử lý nó thôi.
    26. Hư trương thanh thế (Thổi phồng thanh thế).
    Kế này là để cho người ta lóa mắt, nể sợ, đặc biệt hữu hiệu vào lúc mới bắt đầu tán gái. Tất cả những ưu điểm mà ta có được phải thể hiện cho nàng biết (dù là trực tiếp hay gián tiếp), thậm chí ưu điểm nhỏ ta phải làm cho nó to ra. Ngày nay kế này được gắn những mỹ từ như “lăng xê”, “quảng cáo”…
    27. Phủ để trừu tân (Bớt lửa dưới nồi).
    Có những lúc phải lùi một bước để tiến ba bước, ví dụ như nàng đang bừng bừng tức giận thì khoan hãy cãi lý với nàng, mà dỗ dành cho nàng hạ nhiệt . Đợi đến khi nàng dịu dàng như một con thỏ non ta sẽ đem chuyện đó ra châm chọc một cách hài hước để nàng thích chí và nể phục cái khiếu ăn nói của ta.
    28. Sát kê hách hầu (Giết gà cho khỉ sợ).
    Tán gái thành công chưa đủ, mà phải biết giữ cho tình yêu của nàng bền chặt với ta. Khổ nỗi cuộc sống nhiều cám dỗ, vì vậy thỉnh thoảng ta phải kể những trường hợp bên ngoài (đôi khi bịa ra là của một thằng bạn nào đó) hoặc đọc được trên báo chí để thăm dò thái độ và nâng cao ý thức chung thủy của nàng. Phải luôn làm cho nàng quán triệt tư tưởng rằng phản bội là đồng nghĩa với “đường ai nấy đi”, sẽ không có sự tha thứ.
    29. Phản gián kế (Dùng kế của đối phương để quật lại).
    "Phản gián kế" là dùng người của đối phương để lừa đối phương. Ví dụ như trong thời gian còn thăm dò mà nàng phái thằng em đi tìm hiểu ta thì ta phải tận dụng ngay thằng này để nó làm nịnh thần cho ta.
    30. Lý đại đào cương (Đưa cây lý chết thay cây đào).[​IMG]
    Nghĩa là nếu ta có lỗi với nàng thì phải tìm cách đổ lỗi cho đối tượng khác, mà đối tượng hay nhất là những “nguyên nhân khách quan” để không bị mang tiếng ác.
    31. Thuận thủ khiên dương (Thuận tay dắt con dê về).
    Kế này nghĩa là phải biết nắm lấy bất cứ cơ hội nào vụt hiện đến trước mắt (vụ này phải thật linh hoạt mới được). Ví dụ như đi chơi mà nàng không may bị dẫm vào vũng nước bẩn, đừng đứng đờ ra đó mà hãy mua ngay chai La Vie cho nàng rửa chân và tìm khăn lau cho nàng.
    32. Dục cầm cố tung (Muốn bắt mà lại thả ra).
    Có những lúc ta không nên tấn công ráo riết mà tránh xa ra, thực hiện những hành động cốt để thu phục lòng người, giữ người. Từ đó mà nàng tự tìm đến với ta.
    33. Khổ nhục kế (Hành hạ thân xác mình để người ta tin).
    Có khi ta phải hành hạ cho mình ốm mấy ngày, hoặc giả vờ ốm, rồi đem cái thân xác khổ sở ấy mà mua chuộc tình thương mến thương của nàng, khiến nàng xót xa và chăm sóc cho ta.
    34. Phao bác dẫn ngọc (Ném hòn ngói để thu về hòn ngọc).
    Ta phải ga lăng với nàng, phải xem những ngày sinh nhật, valentine, 8-3… là dịp trời cho để thể hiện tình cảm sâu đậm của ta đối với nàng . Ngay cả khi không có lễ gì vẫn có thể kiếm chuyện để tặng quà cho nàng. Mất mấy món quà mà có cơ hội chinh phục được cả một người vợ, thử hỏi cái nào quý hơn?
    35. Tá thi hoàn hồn (Mượn xác để hồn về).
    Kế này là sau khi thất bại trong một cuộc tình, ta tìm đến cuộc tình khác (mượn xác) để lấy lại niềm vui (hồn về). Tuy nhiên, kế này có nguy cơ rủi ro cao là trong lúc tinh thần bất ổn, nếu không tinh ý thì có thể rước nhầm “xác chết”.
    36. Tẩu kế (Chạy, lùi, thoát thân).
    Nếu sau khi tán xong một cô nàng ta mới té ngửa ra là nàng xấu xa đầy mình, không thể cải tạo, khi ấy chắc chả còn cách nào khác ngoài “bỏ của chạy lấy người”, it’s time to say good-bye! (Hy vọng các bác không phải áp dụng cách này)
  9. dungnanlamlai

    dungnanlamlai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    17/03/2011
    Đã được thích:
    11.128
    Vui cười một chút thôi....

    Tiếng Việt phong phú
    1.Khẩu hiệu kế hoạch hóa gia đình:
    Gia đình có hai con vợ
    Chồng
    hạnh phúc.
    2.Tả em gái chơi cầu lông:
    Mấy em mặc váy đánh cầu
    Lông
    bay phất phới trên đầu các anh.
    3.Bạn gái khen e-mail của bồ:
    E-mail anh viết thật bay
    bứ.ơ.m
    em mong đợi từng ngày từng đêm.
    4. Tỉnh Bắc Ninh có vô địch đô vật Nguyễn trùng Dương:
    Bắc Ninh có cậu Nguyễn trùng
    Dương
    vật rất khỏe cả vùng thất kinh.
    5. Ngày Thương Binh Liệt Sĩ, hội phụ nữ đi tảo mộ:
    Chị em nô nức đặt vòng
    Hoa
    mộ liệt sĩ tỏ lòng biết ơn.
    6. Anh hùng lao động Lê văn Cầu bảo vệ không cho xe tải lăn xuống vực mà bị nghiến đứt cánh tay:
    Hoan hô anh Lê văn Cầu
    Cánh tay tuy đứt nhưng đầu vẫn nguyên.
    7.Thơ vận động bầu cử:
    Ta đi bầu cử tự do
    Chọn người tài đức mà cho vào hòm
    8. Ca ngợi chị em du kích Cửa Việt:
    Chị em du kích giỏi thay
    Bắn tàu bay Mỹ rơi ngay cửa mình.
    9. Sau khi Thu Ba ngâm thơ của Thu Bồn,
    Bùi Giáng tặng ngay hai câu thơ:
    Thu Ba ca ngợi Thu Bồn,
    Thu Bồn thích chí sờ...tay Thu Ba.
    10. Ở Chợ Đồng Xuân Hà Nội:
    Chợ Đồng Xuân có tiếng đồn,
    Có chị bán trứng vịt lộn rất to.


    Văn Hóa đ.é.o ( không )
    Lần đầu tiên, mới tới Hà Nội, tôi không khỏi bỡ ngỡ, khi tìm nhà của một người quen làm trưởng một khu phố Văn Hóa thấy có mấy đứa trẻ con đang nô đùa ngòai ngõ, tôi hỏi:
    - Này các cháu có biết nhà ông xã trưởng khu phố Văn Hóa ở đâu không?
    Một đứa trẻ trai, trạc trên dưới 10 tuổi, ngước nhìn tôi bằng ánh mắt xấc láo, ranh mãnh, đáp gọn lỏn:
    - Biết, nhưng đ.é.o chỉ!
    Tôi lắc đầu đi sâu vào ngõ Văn Hóa, gặp một thanh niên hỏi:
    - Anh ơi, anh có biết nhà ông trưởng khu phố Văn Hóa này ở chỗ nào không anh?
    Gã trẻ tuổi này chẳng thèm dòm ngó gì đến tôi, trả lời cộc lốc:
    - Đ.é.o biết!
    Khi gặp ông trưởng khu phố Văn Hóa, tôi đem chuyện này kể cho ông ta nghe với lời than thở:
    - Anh ạ, các bậc phụ huynh ở đây đã không dạy dỗ con em hay sao mà để chúng nó ăn nói với người khách lạ thô bỉ đến thế hả anh?! Chẳng cần suy nghĩ gì, ông trưởng khu phố Văn Hóa đã thuận miệng trả lời tôi ngay:
    - Có dậy đấy chứ, nhưng chúng nó đ.é.o nghe.
    Lúc ấy cô con gái của ông bạn tôi là cô giáo, dạy môn văn, vừa đi dạy về vừa tới đem chuyện ấy ra kể lại. Thay vì trả lời trực tiếp cho tôi, cô giáo xin phép thuật lại một câu chuyện như sau:
    - Hôm ấy cháu giảng bài văn, có đoạn kể thành tích anh hùng và dũng cảm của nhân dân ta đã đánh gục Tây, đánh nhào Mỹ vv…. Cuối cùng, cháu kêu một em học trò trai lớn nhất lớp, bảo nó cắt nghĩa hai chữ “dũng cảm” là gì. Nó đứng suy nghĩ một lúc rồi đáp gọn lỏn:
    - Nghĩa là … là … đ.é.o sợ.
    Sau đó cháu lại có cuộc tiếp xúc với ông bộ trưởng giáo dục và đào tạo, liền đem chuyện thằng bé học trò đã cắt nghĩa 2 chữ “dũng cảm” là đ.é.o sợ” cho ông nghe . Nghe xong, ông bộ trưởng tỏ vẻ đăm chiêu, ra điều suy nghĩ lung lắm. Cuối cùng, ông ngắm nghía nhìn tôi, rồi gật gù như một triết gia uyên bác vừa khám phá ra một chân lý, chậm rãi đáp:
    - Ừ, mà nó cắt nghĩa như thế cũng đ.é.o sai!!!
    Đấy, bây giờ luân lý, đạo đức của con người như thế đấy. Rồi đây các thế hệ trẻ sau này cũng vậy thôi! Làm sao tránh được? …Đất nước ta thế này thì đ.é.o khá!


    CHUYỆN CHÓ

    1> Khi còn bị phân chia bởi “bức tường ô nhục”, người dân Ðông Ðức hay kể lén câu chuyện sau đây: Có một con chó chui tường từ Ðông sang Tây. Thấy khách lạ nên lũ chó bên Tây Ðức xúm xít lại, tíu tít hỏi thăm:
    - Bên ấy có hội bảo vệ súc vật không?
    - Có chứ.
    - Có nhà thương và bác sĩ thú y không?
    - Có luôn.
    - Có đồ hộp dành riêng cho chó không?
    - Có tuốt.
    - Thế thì việc gì đằng ấy phải vất vả chui tường sang đây?
    - Tại vì bên âý chúng cấm không cho...sủa!
    Còn những con Chó từ Việt Nam sang Mỹ thì những con Chó bên Mỹ hỏi:
    - Thế bên Việt nam giờ đả thay đổi và sướng lắm rồi mà, sao còn sang Mỹ?
    Chó VN trả lời:
    - Bên ấy chỉ có Chó của Cán bộ là sướng thôi, nhiều bồi dưởng và mập béo, còn bọn em thì chỉ được cơm thừa canh cặn thôi ạ !
    Còn những con Chó Hải Ngoại hồi hương thì bị những con Chó bên VN hỏi rằng:
    - Các bạn bên ấy đầy đủ hết thế sao lại về nước?
    Chó Hải Ngoại hồi hương trả lời:
    - Bên ấy họ không cho bọn em ăn c.ứ.t chỉ bên nhà mới được ăn caca nên tụi em phải về!

    2> Một con chó đến xin Ngọc Hoàng cho được đầu thai làm người Việt Nam. Ngọc Hoàng chấp thuận:
    - Được, ta sẽ cho mi toại nguyện, mi còn xin điều gì nữa không?
    Chó nói: - Con xin là người Việt nhưng được sống ở Đức, được ăn học ở Đức.
    Ngọc Hoàng phán: - Cũng được.
    Ngọc Hoàng lại hỏi: - Cho mi làm người Việt, cho mi sống ở Đức, ăn học trường Đức, thành tài ở Đức, mi sẽ làm những việc gì?
    Chó thưa: - Con hứa khi là người và khi con ăn, học ở nước Đức, con thành tài, con là bác sĩ, luật sư, chuyên gia, con sẽ là Việt Kiều Yêu Nước, con sẽ trung thành với anh Ba, anh Tư......ve vét của công đất nước.
    Ngọc Hoàng phán:
    - Vậy thì đầu óc mi vẫn là Chó, mi xin đầu thai làm người làm gì?


    PHẢN ỨNG

    Trong một tiệm ăn, khách kêu café, nhà hàng mang tới một ly café trong đó có một con ruồi lớn đang vùng vẫy. Phản ứng của nguòi khách ?
    Khách người Nhật : lễ độ trả tiền, không đụng tới ly café, kín đáo ra khỏi tiệm.
    Khách nguòi Anh : lạnh lùng chỉ cho chủ tiệm con ruồi trong ly.
    Khách ngưòi Pháp : phàn nàn, cau có vì ly café làm mất vui, phí một ngày trong 3 tháng nghỉ hè thường niên.
    Khách nguòi Mỹ : gọi điện thoại cho luật sư riêng, ra lệnh làm thủ tục kiện tụng, đòi 2 triệu dollars bồi thường thiệt hại tinh thần
    Khách nguòi Đức : đề nghị chủ tiệm thi hành kỷ luật vói nhân viên có lỗi.
    Khách nguòi Ý : mọi chuyện sẽ ổn thoả, nếu tiệm không tính tiền café và tiền bũa ăn.
    Khách Ả Rập Dầu lửa : rút ngân phiếu, mua tiệm ăn, đóng cửa, sa thải tất cả nhân viên.
    Khách Thụy Điển : cảnh cáo chủ tiệm không tôn trọng sinh mạng và hạnh phúc của sinh vật.
    Khách nguòi Mễ : gạt con ruồi, uống ly café
    Khách nguòi Tầu : tu ly café ừng ực rồi nhậu con ruồi ngon lành, hỏi chủ tiệm cách dụ ruồi vào nhà bếp.
    Khách Do Thái : dụ bán con ruồi cho nguòi Tầu, bán ly café cho người Mễ, kiện chủ tiệm và nghiệp đoàn tiệm ăn về tội kỳ thị Do thái. Chính phủ Do thái tố cáo Hồi giáo đã sáng chế võ khí khủng bố mới bằng ruồi nhằm tiêu diệt Do Thái, ra lệnh quân đội nhẩy dù, đổ bộ, chiếm toàn thể vùng Gaza và một phần lãnh thổ Ai Cập dọc biên giới Palestine. Lobby Do thái tố cáo chính phủ Mỹ làm tay sai cho Hồi giáo, bán đứng Do Thái. Tổng thống Mỹ chính thức cáo lỗi và Thượng Viện biểu quyết tăng gấp ba viện trợ quân sư, kinh tế của Mỹ cho Do Thái.
    Câu chuyện không đề cập đến nguòi Việt nam, có lẽ vì thiên hạ nghĩ người Việt cũng là nguời Tầu. Nhưng theo bạn, phản ứng của ông khách An Nam sẽ như thế nào ?
    Theo thiển ý, ông ta sẽ la lối, hạch sách om xòm nếu chủ tiệm là nguời đồng huơng, sẽ nín khe nếu chủ tiệm là nguời Mỹ hay nguòi Pháp.
    Nếu chuyện xẩy ra ỏ Hà Nộì, thủ đô văn hóa VN, ông khách sẽ phát biểu ý kiến một cách tế nhị, "** chúng mày, làm ăn như vậy mà không sợ mất khách hả ?".
    Và ông chủ, hay bà chủ, sẽ lịch sự trả lời: "** mày, không uống thì trả tiền rồi cút đi cho khuất mắt. Có biết tiệm này của ai không? Ông mà ới một tiếng là đi tù mục xương. Sống không muốn, muốn chết hả ?"


    Phụ nữ ...
    Phụ nữ cũng như phần mềm máy tính:
    Giao diện đẹp chưa chắc đã chạy ổn định.
    Chạy ổn định chưa chắc đã xử lý thông minh.
    Xử lý thông minh chưa chắc dễ bảo trì.
    Mà nếu một phần mềm có đủ hết các yêu cầu trên
    thì …chắc gì mua được,
    mà dù có mua được đi nữa
    thì …chưa chắc gì chúng ta có đủ trình độ quản lý,
    nếu có đủ trình độ quản lý...

    Thiết kế của Thượng Đế

    Ông vua xe hơi, Henry Ford sau khi chết được đưa lên thiên đàng.
    Tại cổng thiên đàng có Thánh Peter chờ sẵn để đón Ford. Vừa gặp Ford, Thánh Peter cho biết: hồi ngươi còn sống, ngươi đã làm nhiều việc công ích cho xã hội, như sáng chế phương pháp làm việc dây chuyền cho kỹ nghệ xe hơi làm thay đổi cả thế giới. Với thành quả như vậy, ngươi sẽ được một ân huệ là có thể chuyện trò với bất cứ ai ở thiên đàng này. Suy nghĩ vài giây, Ford xin được gặp Thượng Ðế. Thánh Peter dẫn Ford đến gặp Thượng Ðế.
    Vừa gặp Thượng Ðế, Ford Ford không ngần ngại hỏi ngay:
    - Thưa Ngài, lúc ngài chế tạo ra đàn bà, ngài đã suy nghĩ gì?
    Thượng Ðế nghe xong giật mình, bèn hỏi lại:
    - Ngươi hỏi như vậy là ý gì?
    Ford liền trả lời:
    - Trong sáng chế của ngài có quá nhiều sơ sót. Phía trước thì bị phồng lên, phía sau thì bị nhô ra. Máy thường kêu to khi chạy nhanh. Tiền bảo trì và nuôi dưỡng quá cao. Thường xuyên đòi hỏi nước sơn mới. Cứ đi 28 ngày là lại bị chảy nhớt và không làm việc được. Chỗ bơm xăng và ống xả lại quá gần nhau. Ðèn trước thì quá nhỏ. Tiêu thụ nhiên liệu thì nhiều kinh khủng khiếp.
    Thượng Ðế nghe qua liền bảo:
    - Ngươi hãy đợi một chốc lát để ta xem lại bản thiết kế.
    Ngài bèn cho gọi toàn bộ kỹ sư thiết kế và cơ khí trên thiên đàng lại để xem lại quá trình, sau một thời gian họ đã trình lên cho Thượng Ðế bản báo cáo. Xem xong, ngài bèn phán rằng:
    - Những lời ngươi vừa nói hoàn toàn đúng, bằng sáng chế của ta thật có nhiều sai sót, nhưng nếu tính trên phương diện kinh tế thì hiệu quả lại rất cao: Có gần 98% đàn ông trên thế giới xài sản phẩm do ta chế tạo, trong khi chỉ chưa đầy 10% đàn ông xài sản phẩm của ngươi.

    Người Huế là tổ tiên của người Nhật?

    Có một nhà nghiên cứu ngôn ngữ và nhân chủng học người Nhật đi tìm nguồn gốc tổ tiên của dân tộc mình. Ông ta đã đi khắp thế giới để tìm kiếm nhưng vô vọng.
    Cuối cùng, ông trở về Châu Á và đặt chân đến Việt Nam. Ông đi tàu lửa từ ga Hà Nội. Vào đến ga Huế, tình cờ ông nghe được 2 người dân địa phương trò chuyện với nhau:
    - Mi đi ga ni?
    - Ừ, tau đi ga ni. Mi đi ga mô?
    - Ga tê. Tau đi ga tê.
    - Ga tê ga chi?
    - Ga Lăng Cô tề.
    - Răng đông như ri?
    - Ri mà đông chi!
    - Mi ra ga mô?
    - Ra ga Nam Ô.
    - Khi mô mi đi?
    - Chừ chứ khi mô.
    - Mi lo đi đi.
    - Ừ, tau đi nghe mi!
    Nhà nghiên cứu người Nhật đã mừng rỡ reo lên: “A! Đây chính là tổ tiên của người Nhật!”
    Có thật Người Huế là tổ tiên của người Nhật?
  10. dungnanlamlai

    dungnanlamlai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    17/03/2011
    Đã được thích:
    11.128
    Bức tranh không có mắt​


    Gia đình họ đã sống rất hạnh phúc. Những ngày nghỉ, họ thường cho con đi chơi công viên, dạo phố. Chị dắt tay con trai đi trước, anh thong thả đi đằng sau.
    [​IMG]

    Chị luôn nắm tay con thật chặt. Lúc nào chị cũng nghĩ đường phố lắm người nhiều xe, lại còn bọn trẻ mới lớn tự xưng “anh hùng xa lộ” lạng lách như điên. Cứ nhìn thấy chúng, chị vội bế con đứng nép vào bên lề đường, hoặc rẽ vào một cửa hàng nào đó chờ cho chúng đi qua.

    Một lần, có chiếc ô tô suýt cán vào con chị, chị liền lăn vào che cho con. Con trai chị thoát nạn nhưng chị bị thương. Đứa con trai nhìn mẹ, khóc và hỏi: “Mẹ thương con lắm phải không?”. Chị chỉ nhìn con cười.

    Sau đó, hàng xóm thấy họ ít dạo phố hơn trước. Chồng chị bị ốm nặng. Đêm khuya, không có người trông con, một mình chị lưng cõng chồng, tay dắt con vào bệnh viện. Những ngày anh điều trị, hôm nào chị cũng phải dắt con vào chăm sóc chồng.

    Đến bữa, chị nấu cháo rồi đánh nhuyễn, lọc kỹ, bón cho anh từng thìa. Mỗi thìa cháo, trước khi bón cho anh, chị đều đưa lên miệng thử trước, tránh cho anh bị bỏng. Khi đỡ ốm, anh rơm rớm nước mắt, nắm tay chị thật chặt: “Em thật tốt! Anh biết ơn em!”. Đứa con trai cũng rưng rưng: “Mẹ ơi, con thương mẹ!”. Chị vẫn chỉ cười, ôm con trai vào lòng.

    Anh được ra viện. Cuộc sống gia đình lại trở nên bình thường. Những ngày nghỉ, cả nhà lại cùng nhau đi dạo phố. Anh còn yếu, chị vừa đi vừa đỡ anh, luôn miệng nhắc anh phải cẩn thận. Khi có ô tô đến gần, chị thường đứng trước mặt anh che chắn, đề phòng bất trắc. Nhưng một ngày kia, không ai có thể ngờ, gia đình họ tan vỡ. Anh chạy theo cô gái khác. Cô ta trẻ hơn, hấp dẫn và khêu gợi hơn chị. Hình ảnh chị mờ dần trong tim anh. Anh thấy chị không chiều anh được như cô ta. Trong mắt anh, chị ngày một xấu.

    Khi anh dọn đi, đứa con trai giữ chặt tay bố: “Tại sao bố bỏ đi? Chẳng phải bố đã khen mẹ tốt là gì?”. Người bố không dám nhìn vào mặt con. Anh ta nhắm mắt lại như để chạy trốn. Hình ảnh ấy đã ăn sâu vào trong ký ức của đứa con...

    Rồi con chị khôn lớn. Cậu vẽ rất đẹp. Nhưng có điều đặc biệt, những người đàn ông cậu vẽ đều không có mắt. Có người xem những bức tranh cậu vẽ, lấy làm lạ, hỏi: “Người này là ai vậy?”.
    “Cháu vẽ bố cháu đấy!”, cậu đáp.
    Người kia hỏi tiếp: “Sao cháu vẽ bố mà lại không vẽ mắt?”.
    Cậu bé trả lời ráo hoảnh: - Bố cháu không có mắt!


    Một câu nói dịu dàng

    Đây là câu chuyện mà tôi được một nhà tỷ phú kể cho nghe...

    Nhiều năm về trước, có một cậu bé mồ côi tên Jim, 12 tuổi, gầy gò. Jim sống lang thang, là đầu mối của mọi trò cười và trêu chọc của mọi người sống trong thị trấn. Không ai đối xử tử tế với Jim. Những nghi ngờ của mọi vụ ăn cắp hay rắc rối đều có tên Jim đầu tiên. Cậu chỉ nhận được những lời nói cay độc, nghi ngờ. Kết quả là Jim luôn lẩn tránh những người xung quanh. Cậu càng lẫn tránh, người ta càng nghi ngờ cậu.
    [​IMG]
    cậu bé mồ côi gầy gò

    Tài sản duy nhất của Jim là chú chó Tige, cũng luôn khép nép và lẫn tránh mọi người như chủ nó. Jim không đối xử thô lỗ với Tige nhưng cậu cũng luôn dùng thứ ngôn ngữ cay độc mà mọi người dùng với cậu. Phần vì cậu đã quen với những ngôn ngữ đó, phần vì để trút đi mọi nỗi uất ức.

    Một hôm, Jim thấy cô gái phía trước làm rơi một gói nhỏ. Cô cúi xuống nhặt thì một gói khác lại rơi khỏi tay. Jim chạy đến, nhặt hai cái gói lên đưa trả cô gái.

    - Cảm ơn cậu bé, cậu thật tốt – Cô gái cười và xoa đầu Jim.

    Jim hoàn toàn sốc. Đó là những lời nói tử tế đầu tiên cậu nghe thấy trong suốt 12 năm. Jim nhìn theo cô gái cho đến khi cô đi khuất.

    ... Jim huýt sáo gọi Tige, con chó ve vẩy đuôi chạy tới bên. Cả chủ và chó đi vào rừng... Jim ngồi xuống cạnh bờ suối và trong đầu cứ vang lên: "Cảm ơn cậu bé, cậu thật tốt!" – Jim cười một mình. Rồi cậu gọi: "Đến đây Tige!" Tige chạy lại ngay, Jim xoa đầu nó và nói: "Cảm ơn mày! Mày thật là tốt!"

    Tige rất phấn kích và ngạc nhiên. Tai nó vểnh lên, mắt hướng về phía Jim chăm chú, đuôi vẫy lia lịa. "Đến con chó cũng thích nghe lời nói dịu dàng!" – Jim nghĩ và lôi trong túi ra một mảnh gương vỡ. Cậu bé thấy một khuôn mặt lấm lem. Jim rửa mặt thật cẩn thận. Sau đó, Jim lại nhìn vào gương. Cậu bé ngạc nhiên. Lần đầu tiên, cậu nhìn lên cao thay vì chỉ cúi mặt như mọi khi. Một cảm giác, cũng là lần đầu tiên cậu cảm thấy: cảm giác tự trọng.

    Từ khoảng khắc đó, cuộc đời Jim hoàn toàn thay đổi bởi quyết tâm để xứng đáng với những lời nói dịu dàng.

    Ngưng một lát, nhà tỷ phú tiếp tục nói: "Thưa các bạn, tôi chính là cậu bé đó. Thị trấn nhỏ mà tôi vừa kể đến chính là thành phố này 40 năm về trước. Cái cây ở đằng kia mà quý vị có thể thấy chính là nơi một người phụ nữ đã gieo hạt giống đầu tiên của lòng nhân hậu xuống cuộc đời tôi. Mong sao ai cũng có thể làm được như thế".


    Câu chuyện tình giữa nhím và cá

    Tình yêu đôi khi đơn giản là phải học cách từ bỏ??? Có thật là đơn giản không?

    Có 1 chàng nhím đã trót yêu thương 1 nàng cá, chàng khao khát 1 lần được ôm nàng cá vào lòng, để được nghe hơi ấm từ trái tim nàng tỏa ra. Nhưng chàng biết, chàng chẳng bao giờ được gần nàng, chàng sợ những chiếc gai trên người chàng sẽ khiến nàng đau. Trăn trở chàng nghĩ ra 1 cách, chàng bứt dần những chiếc gai trên người mình, những vết thương đẫm máu, những vết thương đau thấu tận tim gan, tận tim gan chàng và tận tim gan ngươi yêu chàng. Nhưng nàng cá không có cách nào ngăn cản nổi ý định của người yêu, nàng nài nỉ, nàng van lơn nhưng chàng nhím vẫn không từ bỏ và đến 1 ngày nàng cá quay lưng bỏ đi.

    Chàng ngẩng mặt lên trời:

    "Thượng đế ơi! Tại sao cô ấy lại bỏ con đi??”

    “Con đã bao giờ nhìn thấy nhím và cá yêu nhau chưa?”

    “Nhưng con yêu cô ấy thật lòng, con nguyện chịu đớn đau để được ở bên cô ấy…”

    ‘Những đớn đau của con, con có nghĩ cô ấy còn đau hơn con gấp trăm ngàn lần ko?”

    “Cá có nước mắt không hả thượng đế?”

    “Có chứ, nước mắt của cá lẫn vào trong nước.!!”

    “Vậy là con đã tự làm tổn thương mình, tự làm tổn thương người mình yêu?!!”

    “Phải, cô ấy phải ra đi để giải thoát cho con và cho chính cô ấy!..”

    “Tình yêu đôi khi đơn giản là chỉ biết học cách từ bỏ thôi con ạ!!!!”

    Tình yêu đôi khi đơn giản là phải học cách từ bỏ ư??? Có thật là đơn giản không? Ai có thể trả lời giúp tôi câu hỏi này không??
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này