Tâm sự của 1 trader không đi làm thuê!

Chủ đề trong 'Thị trường chứng khoán' bởi ngocleasing, 06/08/2009.

3491 người đang online, trong đó có 319 thành viên. 20:29 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 2 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 2)
Chủ đề này đã có 42952 lượt đọc và 282 bài trả lời
  1. sirifin

    sirifin Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2007
    Đã được thích:
    0
    Đọc bài này lại nhớ ngày nào 2 anh em cùng tham gia đầu tư cổ phiếu. Anh là người đầu tiên dạy cho em về phân tích kỹ thuật. Có đợt anh có 1 danh mục cp Sông Đà mà tính ra nếu giữ đến cuối 2009 bán thì cũng đã có gần chục tỷ rồi. Còn nhớ ngày nào 2 anh em lọ mọ buổi tối đi mua cổ phiếu thủy điện Bình Điền, vác cục tiền đi mà nó còn ko bán. Còn nhớ ngày nào ngồi văn phòng làm việc mà hơi tí lại mở bảng điện tử, trải chiếu thu tiền, ngày nào cũng có hơn chục triệu tiền lãi. Còn nhớ những buổi chiều 2 anh em đi ăn chè ở Bùi Thị Xuân và bàn về kế hoạch chuyển sang làm chứng khoán, bàn về những dự định, những hoài bão.

    Bây giờ, sau 5 năm nhìn lại, 2 anh em mỗi người 1 nơi. Vẫn theo nghiệp chứng khoán nhưng mỗi người chọn một hướng đi khác nhau. Chứng khoán đã giúp anh và em có được nhiều thứ, mua được nhà, xe... Nhưng cũng chính nó đã lấy đi của chúng ta nhiều thứ. Đối với em, chứng khoán là nghề và cũng là cái nghiệp. Vì vậy em sẽ gắn bó với nó, kể cả những lúc thăng và lúc trầm. Cho dù thị trường lên hay xuống, nhưng quan trọng là qua các giai đoạn đó, chúng ta đã rèn luyện được tri thức và bản lĩnh đầu tư. Hãy cố gắng lên anh ạ, thị trường có lúc thịnh thì cũng có lúc suy. Và em nhìn thấy một cơ hội ở tương lai không xa.
    Chúc anh luôn hạnh phúc và thành công [r2)]
  2. minhmot

    minhmot Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/01/2010
    Đã được thích:
    9
    Vote các pác. Cái dở của chúng ta là không vượt qua được quan niệm của gia đình, xã hội. Cho rằng chứng khoán là oánh bạc, viển vông, không có ích cho xã hội. Đàn bà(vợ, người yêu) nó thích mình phải làm ông nọ, bà kia cơ chứ éo thích anh chồng(người yêu) buôn chứng. Nhiều khi chỉ trade chứng không cũng buồn nhưng thiết nghĩ " một nghề cho chín còn hơn chín nghề". Anh em ta cứ phải kiên trì kiên nhẫn ắt thành công.
  3. PTLUYEN

    PTLUYEN Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    03/07/2010
    Đã được thích:
    158
    hấp dấn ghê
  4. piero77

    piero77 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/03/2011
    Đã được thích:
    0
    bac hay lắm
  5. dragonf1368

    dragonf1368 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/10/2011
    Đã được thích:
    48
    Đọc các dòng chia sẻ của các bác đi trước, em càng quyết tâm đi theo nghiệp chứng và gắn bó với anh em trên f319 này.Chúc các bác thành công và sức khỏe.
  6. Raisomoon

    Raisomoon Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    19/12/2005
    Đã được thích:
    48
    Nếu bác sinh năm 76 thì nghỉ ngơi sớm quá, 39 tuổi là tuổi chín nhất của 1 người đàn ông để có thể làm được việc gì đó lớn nhất trong đời hoặc đạt được tầm vóc lớn nhất mà mình có thể.
    Trước cái tuổi đó thì vẫn phải đi, phải làm nhiều việc để nhận thêm sự đời và thực tế cuộc sống. Trước 50 tuổi mà đã lo nuôi chim chăm cây cảnh thì chán lắm.
    Những người chơi chứng full time sẽ thấy thời gian rất thừa thãi, đôi khi thiếu những quan hệ XH rất thông thường như đồng nghiệp, đối tác, đối thủ, văn hóa office, những chuyến công tác... Có thể có tiền nhưng đánh đổi nhiều thứ quá ^:)^
  7. datset123

    datset123 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/04/2011
    Đã được thích:
    0
    [r2)][r2)][r2)]
  8. georgestark

    georgestark Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2007
    Đã được thích:
    0
    HI vọng còn có người thuê bác :)
  9. dnvn_2011

    dnvn_2011 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/02/2011
    Đã được thích:
    0
    em vào thị trường cuối năm 2008 - đầu năm 2009. với 2 bàn tay trắng.....chả có đồng nào cả......lúc đó năm 2008 em là 1 thằng tín dụng quèn lương có 4 triệu bạc......gia đình em thì bình dân ba mẹ làm có được 6 triệu /tháng cả 2 người. nhưng gắng mượn cho em được 30 triệu......em oánh chứng.....roài em liều lĩnh mượn ngoài ........em thắng cũng tương đối .....cho tới cuối tháng 08/2009 khi này em đã lên chức trưởng phòng. em vẫn ko quên cái lúc định mệnh đó......khi em đi nghĩ tuần trăng mật ở Nha Trang....em múc PNJ để được chia cổ tới tỷ lệ 3 - 1. em múc đúng đỉnh luôn......để rồi cuộc đời em sao đó trượt dốc không phanh.......hàng loạt sai lầm trong cách trade của mình đã khiến em trả giá ......1 cái giá quá đắt.......để cứu vãn cho khoản nợ của em.....ba mẹ em đã phải cầm cố nhà cửa.......nhưng em vẫn ko tỉnh ngộ....tiếp tục lao vào.....năm 2010 em cố thủ ITC.....kết quả....thì các pác cũng biết trong năm 2010 ITC thế nào.......giờ chuyển sang làm bank khác.....lương 7 củ trong khi nợ ngập đầu......nhà của ba mẹ ko biết phải bán lúc nào......vợ mình thấy mình nợ nần xem khinh......coi mình éo bằng con cún ......cuộc đời nhiều lúc choá không chịu được........mà mình có nào bỏ bê đâu.........để rồi giờ đây 28 tuổi .....em phải bắt đầu lại từ con số dưới 0......nhiều đêm thức giấc thấy thương ba mẹ mà ứa nước mắt......giờ cả ngày em ngồi ở cơ quan có làm gì đâu.....cũng chỉ trade chứng.....tài khoản còn giờ được có 50 triệu......buồn ko tả nổi......lại ước....giá mà ....quay lại được thời gian......giá mà mình đừng mắc sai lầm.......đã lâu lắm rồi em không được biết 1 giấc ngủ ngon là thế nào......trước đây mình vốn xem khinh những điều nhỏ nhặt này.....ham hố làm giàu bõ quên những điều thi vị trong cuộc sống......tới lúc vấp ngã mới thấy....... em thực sự giờ bế tắc vô cùng tận.....chẳng biết phải làm thế nào......lang thang trên f cả ngày.....tối về lại lên f......chứng cho anh em mình nhiều thứ nhưng cũng lấy đi nhiều thứ của anh em mình.......giờ em chỉ ước muốn 1 điều giản dị......đó là 1 đêm được ngủ ngon giấc ko lo toan.....buổi sáng dậy ăn 1 tổ phở thấy ngon....uống ly cafe hút 1 điếu thuốc thấy sảng khoái......ngày xưa có những điều đó mà ko biết tận hưởng roài đây mất đi rồi.....muốn tìm lại ......ôi sao khó khăn quá......từ lúc vấp ngã trên thị trường chứng tới giờ.....nào có nhận được sự động viên từ ai....mấy ngày gần đây....quen được 1 nàng trên f......tự dưng thấy lòng bồi hồi lạ......các pác ạ.......
  10. langthangm

    langthangm Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/09/2008
    Đã được thích:
    1
    Đi làm cho nó có quan hệ xã hội các bác ạ, ở nhà 1 năm mất hết quan hệ.
    Mối quan hệ còn quan trọng hơn cả tiền bạc đấy, mà từ đó còn sinh ra tiền.

Chia sẻ trang này