Tản mạn về CPI và TTCK (24)

Chủ đề trong 'Thị trường chứng khoán' bởi Vuthanhnguyen, 03/06/2021.

8203 người đang online, trong đó có 1053 thành viên. 11:27 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 4 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 4)
Chủ đề này đã có 1131920 lượt đọc và 6633 bài trả lời
  1. thatha_chamchi

    thatha_chamchi Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    11/09/2013
    Đã được thích:
    79.985
    Dòm dòng tiền mình thấy khoảng 3 tháng / lần các mã đều có thay đổi mốc giá nền , thay đổi là có lên có xuống . Các chiên gia cty chứng vịt thì phân tích nào là thị trường mở rộng hay thu hẹp , rồi dịch bệnh lung tung xà beng nên có giá như vậy . Có những mã mà trước đây giá nền thấp nay được nâng lên và ngược lại , tất cả do dòng tiền thôi . Mình không chém gío nhiều vì ngán các anh tay to biết cơ sở của chém gió của mình
    Quy mô thị trường lớn hơn lúc trước rồi , nhỏ lẻ cũng biết nhiều hơn , điều này rõ ràng lắm . Quy mô thị trường lớn hơn nhưng không đồng nghĩa với vốn của tay to lớn hơn theo , không đồng nghĩa với trí tuệ của tay to cao siêu hơn , kể cả của các cty chứng vịt nữa . Vậy nên họ phải dùng trò bẩn thường xuyên hơn để tạo thị trường lên xuống và giá các mã lên xuống . Quan trọng hơn là trò bẩn của họ sẽ không kép dài được dù họ rất muốn kéo dài :)
    Mấy hôm nay mình có chém gió là thanh khoản thị trường cao , nhưng nhiều mã thanh khoản vẫn thấp , làm sao mà qua mặt được dòng tiền dù họ có làm trò bẩn :) hi hi .
  2. m_sieudn

    m_sieudn Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    11/03/2011
    Đã được thích:
    22.685
    Cứ hiểu đơn giản vậy thôi, nếu tỷ lê thắng chứng khoán mà ai cung ăn cao, thì nhà nhà buón chứng khoán cho nhanh chứ di làm để làm gi :)). Còn muón thống kê thì bác hỏi trong 1000 người đâu tư ck trong 10 năm thu nếu ty lệ thắng cao ko ??? Như tôi đã nói, thống kê thì no đã thống kê con tin hay ko tuỳ mỗi người. Còn muốn cụ thể như thế nào thi phải tự minh đi tìm hiểu thôi :)).
    Cùng 1 thòi gian tôi ăn hang loạt cổ khác cung tu 30-200% , và tôi đã post lên lúc trước rồi nên ko cần bàn. Còn đang nói hiện tại, vs giá này bác ky vong nó lên 12 , vậy tôi chỉ hỏi ly do nào để bác ky vong nó lên 12. Như tôi đã nói VNM toi mua vung này ky vọng 150 , và ly do tôi cung đưa rồi. Khi chúng ta đâu tư cái gi là chúng ta nhìn vào tương lai DN, để DN nó phát triẻn hay ko thi chúng ta phải phân tích nó ở hiện tại. Còn phân tích như bác thì tôi đánh cổ phiéu có biên động giao dong lớn và theo trend ăn chứ cần gi để phân tích. Còn giá mà nó bây giờ la nó đã thể hiện tinh hinh dich bệnh và chi phí đâu vào tăng cao rồi, vậy bác phân tích bỏi vi như vậy nên giá VNM sẽ về 60 ???
    - Tôi ko biết Lái no dìm VNM về đâu co thê vung này 9x hoac có thể 6x nhưng cái tôi chỉ biết rằng vs giá 90 này thì VNM cho ty suất 15%, nếu về 60 thi nó chỉ làm tôi tăng thêm tỷ suất lợi nhuận đó la cách nha đâu tư giá trị làm.
  3. FBV

    FBV Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    29/07/2015
    Đã được thích:
    336.778
    1. Tôi hok hề kỳ vọng nó lên 12, chỉ định giá nó 12... thậm chí định giá nó 16. việc định giá và kỳ vọng thị giá khác nhau.
    2. Như FBV nói, Có 3 trục Am hiểu và mục tiêu, Mục tiêu mỗi người thì khác nhau, tôi lấy VD: Tôi có tỏi và hay sài tỏi, tôi cần 1 cổ đột biến, hoặc một mức mục tiêu, oki, vậy mục tiêu thì khác nhau, bác có thể có mục tiêu mua nắm và kỳ vọng LN , Nhưng tôi nhiều khi lại thích rong chơi , thôi thì mỗi người con rận, rận ai nấy ôm, bia ai nấy uống như uống bia ôm.
    3. Như vậy, chi phí cơ hội và khẩu vị rủi ro sẽ cho ta mỗi người một Con Rận và Bia để ôm. Mỗi người 1 cổ. Bia ôm thì cứ chọn cổ muh ôm. Cổ nào ai thấy đẹp thì nấy ôm
    Last edited: 09/06/2021
  4. thatha_chamchi

    thatha_chamchi Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    11/09/2013
    Đã được thích:
    79.985
    Thanks ý bác .
    Motngaymua2020, ANGUYEN, hp18282 người khác thích bài này.
  5. FBV

    FBV Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    29/07/2015
    Đã được thích:
    336.778
    Theo nhà Tản mạn này bao năm, bác muh cám ơn là cứ cám ơn dài dài.... hehe
  6. alexpham263

    alexpham263 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    03/02/2015
    Đã được thích:
    241.350
    Hay! =D>
  7. thatha_chamchi

    thatha_chamchi Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    11/09/2013
    Đã được thích:
    79.985
    Mình lụm ra được những thứ mình cần đó :)
  8. hariboo

    hariboo Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    24/12/2014
    Đã được thích:
    2.051
    Chúng khoán cả ngày rồi em tản mạn đổi chủ đề bằng một câu chyện có thật mà đọc xong bâng khuâng quá....

    Tình người - Tình đời
    (câu chuyện có thật rất cảm động) :
    Khi gả về nhà anh, chị mười sáu, anh lên năm tuổi. Anh là con độc đinh, cha mẹ quý hơn vàng, chỉ tiếc anh quá nhiều bệnh tật.
    Ông nội ở ngoài buôn bán nhỏ, gom được tí tiền. Bà nội tin Phật, một lòng thành kính, một lần bà nội xin được một quẻ xăm giữa miếu ngụt khói hương, nói phải cưới một cô vợ hơn tuổi cho thằng cháu đích tôn thì nó mới qua được vận hạn.
    Bà nội đương nhiên tin vào lời Phật dạy chúng sinh nơi khói hương vòng quanh chuông chùa ngân nga, bởi thế ông bà nội bàn tính, đưa lễ hậu, kháo tin quanh vùng tìm mối nhân duyên cho anh.
    Nhà chị năm miệng ăn, trông vào mấy sào ruộng bạc màu, chỉ đủ miếng cháo, mùa đông, cha chị vì muốn kiếm thêm ít đồng ra đồng vào, theo người ta lên núi đập đá, tiền chưa kiếm được, nhưng bị đá vỡ dập lưng, tiêu hết cả gia sản, bán sạch cả ruộng nương, bệnh không khỏi.
    Hằng ngày cha chị chỉ có thể nằm trên giường, muốn chết mà chẳng chết cho. Hai đứa em trai còn chưa đủ tuổi lớn. Nỗi khổ sở của gia đình, nỗi ai oán của mẹ, làm những năm thời con gái của chị mang một gánh nặng tâm tư.
    Vì thế bà mối đến, réo rắt: “Gả cô nhà đi, tiền thì để dưỡng bệnh cho cha, còn đỡ đần được tiền tiêu trong nhà”.
    Mẹ chị lắc đầu, nào có ai muốn đẩy đứa con gái thơ dại của mình vào lò lửa? Nhưng chị xin: “Mẹ, cho con đi nhé, chỗ tiền ấy có lẽ chữa khỏi cho cha!”.
    Tiếng kèn đón dâu thổi váng đầu ngõ trước ngôi nhà nhỏ của chị. Bố chị nằm trên giường tự đấm ngực mình; Con gái phải đem đổi tuổi thanh xuân, chấp nhận lấy một người chả xứng với mình chỉ vì cứu tôi và cứu gia đình này thôi ư!
    Mẹ chị chảy nước mắt, tự tay mình cài lên tóc con gái cây trâm gài. Chị mặc áo đỏ đi giày thêu cúi lạy cha mình , tự buông tấm khăn đỏ che đầu mình, nước mắt lúc đó mới chảy ra, trộn phấn má hồng.
    Từ đó, số phận cuộc đời chị và hôn nhân giao cả về tay một đứa con nít vô tri.
    Bà mẹ chồng trẻ tuổi không phải là người khắt khe khó tính, bố chồng ở xa cũng chẳng cần chị tam khấu cửu bái, lạy chào dạ vâng. Anh vâng lời mẹ gọi chị là chị gái.
    Hằng ngày, chị ngoài việc giúp mẹ chồng chăm ruộng rau và làm xong việc nhà, thì cắt thuốc cho chồng, sắc thuốc, may áo cho chồng, giặt giũ, cho chồng chơi, cho chồng ngủ, có lúc, anh ho suốt đêm, sốt cao, chị thức cả đêm chườm khăn hạ sốt, cho anh uống nước, uống thuốc.
    Trong tim chị, chị coi anh như một đứa em trai.
    Hàng xóm láng giềng gặp chị, chị thường cúi đầu lặng lẽ, không nói, vội vã đi qua. Không biết là ứng với quẻ xăm của Phật, hay nhờ chính sức mình mà anh vượt qua được bệnh tật, dưới sự chăm chút của chị, anh lần lượt chiến thắng mọi cơn bệnh tật lớn nhỏ: Ho gà, viêm màng não, lở loét v.v…
    Dần dà, những tình cảm anh dành cho chị vượt quá tình cảm dành cho mẹ mình. Giữa những kẽ hở lúc bận rộn, hoặc khi anh đã ngủ say, chị thường khóc nước mắt nóng rồi thờ thẫn tự hỏi mình: “Đây là hôn nhân của mình ư, đây là chồng của mình ư?”.
    Đến tuổi đi học, chị may cho anh một chiếc túi xách, dắt tay anh đến lớp. Những đứa trẻ trong và ngoài thôn thường vây lấy chị hát to: “Cô con dâu, cô con dâu, làm cái gì? Tắt đèn, thổi nến, lên giường…”
    Chị không biết trong lòng mình là nỗi đau hay nỗi buồn, cúi gằm xuống, mặt đỏ lên rồi trắng bệch, trắng rồi đỏ. Một buổi tối, anh nằm trong chăn nói:
    “Chị ơi, em yêu chị!”.
    Chị lại là vợ. Vợ lại là chị. Chị nhìn gương mặt ngây thơ non nớt của anh, im lặng. Lần đầu tiên chị cười đau khổ.
    Cha anh ở ngoài buôn bán nhiễm phải thói cờ bạc, chỉ vài ngày mà thua sạch bách bao gia sản tích cóp khổ sở lâu nay.
    Sau khi bố mẹ chồng chửi bới cãi vã ầm trời, bố chồng chị dứt áo bỏ nhà ra đi, từ đó không ai gặp lại ông nữa, nghe người ta nói khi đó ông bị lính bắt đi làm phu. Lúc đó trên người mẹ chồng chị còn vài thứ trang sức, cầm đi đổi lấy vài đồng tiền.
    Mẹ chồng và chị bàn nhau mua lấy ba mẫu đất. Không thể mượn người làm nữa rồi, mẹ chồng con dâu xoay ra xắn ống quần lên lội ruộng, ngày còn ở nhà chị từ nhỏ đã giúp cha mẹ làm ruộng, khổ sở gì chị cũng đã nếm trải qua. Chỉ khổ cho bà mẹ chồng chị xưa nay chưa từng phải trồng lúa bao giờ.
    Một nhà vốn giàu có bỗng chốc hóa bần cùng, đàn ông bỏ đi không tăm tích, bà mẹ chồng vừa đau vừa hận, lại thêm việc làm ruộng nặng nhọc, làm bà kiệt quệ, ốm rồi không dậy nổi. Trước lúc lâm chung, bà kéo tay chị, gần như van vỉ nói:
    “Nó hãy còn nhỏ dại, xin cô chăm sóc nó, nếu cô muốn ra đi, xin hãy đợi lúc nó trưởng thành”.
    Chị nắm chặt tay anh. Từ đó, số mệnh của anh lại bị chị dắt đi.
    Chị là người phụ nữ trọng tình nghĩa, chưa từng hứa gì, nhưng chị vẫn cùng anh như cũ. Từ đó về sau, ngay cả chính chị cũng không nhận ra mình rốt cuộc là vợ, là chị hay là mẹ của anh?
    Chị quần quật không ngày không đêm, làm việc để anh tiếp tục đi học. Cuộc sống của họ trôi qua khổ nhọc nhưng bình lặng giữa tình chị em sâu nặng, tình yêu bao la như tình mẫu tử bền chặt.
    Khi anh tốt nghiệp trung học thi đỗ vào một trường Đại học Sư phạm, chị thay anh thu xếp hành lý, lại một lần nữa đưa anh tới trường.
    Chị nhìn cậu con trai trẻ măng vừa qua tuổi dậy thì, do chính tay mình nuôi lớn từ nhỏ đến giờ, chị chỉ dặn anh hãy cố mà học hành, ngoài ra chị không nói thêm điều gì nữa.
    Nhưng anh vẫn nói: “Chị, chờ tôi quay về nhé!”.
    Tim chị đập nhẹ một nhịp, nhưng mặt vẫn bình thường, có điều khóe miệng ẩn một nụ cười hân hoan rất nhẹ mà người khác khó nhìn thấy. Khóe cười ấy không phải vì câu nói của anh, mà vì những gì chị bỏ ra, đã được đáp đền lần đầu.
    Chị vẫn làm ruộng như trước, nhịn ăn nhịn mặc dành tiền gửi đi.
    Hai năm đầu, nghỉ hè và nghỉ Tết anh đều về quê giúp chị làm việc. Nhưng năm thứ ba đại học, anh viết thư về nói: Chị đừng gửi tiền nữa. Và kỳ nghỉ tôi cũng không về nữa đâu. Tôi muốn ra ngoài kiếm việc làm thêm, đỡ gánh nặng cho chị.
    Lúc đó chị đã 29 tuổi.
    Ở quê, người như chị đã là mẹ của mấy đứa con. Người trong làng đều bảo, chị nuôi anh lớn khôn, lại còn cho anh thoát li đi học, thế coi như là đã quá tốt với anh rồi, chị già hơn anh mười một tuổi, thôi đừng chờ chồng nữa.
    Bây giờ anh đã đi xa, ở ngoài thế giới bao nhiêu xanh đỏ tím vàng, biết chồng mình có về nữa hay là không về nữa!
    Chị cũng không biết trong lòng mình là đang thủ tiết, giữ đạo phu thê: dù sao thì mười mấy năm trước chị cũng là một cô dâu gả cưới đàng hoàng về nhà anh; hay là mình đang vì câu nói trước ngày anh lên đường đi xa: “Chị, chờ tôi quay về nhé!”; hay là chị đang lo âu như người mẹ không yên tâm về đứa con nhỏ của mình đang ở xa; chị cứ chờ.
    Chị cứ giữ sự yên tĩnh và ít lời như mấy chục năm nay đã từng.
    Cuối cùng cũng đã đến lúc anh tốt nghiệp. Anh quay về. Anh đã là một người đàn ông trưởng thành có phong cách và khí chất, dáng dấp một người đàn ông nho nhã hiểu biết.
    Còn chị, dãi nắng dầm sương, gương mặt nhọc nhằn lao khổ đã sớm bay hết những nét đẹp thời trẻ, là một người đàn bà nhà quê đích thực.
    Trong lòng chị chỉ còn coi anh là một đứa em trai thân yêu. Chị không dám ngờ anh đã nói với chị: “Chị, tôi đã trưởng thành, giờ chúng ta có thể thành thân!”.
    Chị nhìn anh, như đang nằm mơ, chị sợ mình đang nghe nhầm. Anh cũng là một người đàn ông trọng tình trọng nghĩa như chị?
    Chị cười, tự đáy lòng dâng lên miệng cười rạng rỡ, cũng để rơi xuống những giọt nước mắt đẹp đẽ nhất đời người.
    Anh ở lại thị trấn dạy học, chị ở nhà làm ruộng. Họ có với nhau một con trai một con gái.
    Sau này, anh đến khu mỏ dầu dạy học, lên chức hiệu trưởng một trường Trung học nhờ vào bằng cấp và kinh nghiệm dạy học của mình. Vì hộ khẩu, con cái vẫn để ở nhà cho chị nuôi nấng. Sau khi nhập được hộ khẩu, anh về quê đưa vợ con lên trường.
    Các giáo viên trong trường đến giúp hiệu trưởng dọn nhà. Có một giáo viên bộc tuệch chạy ra nói:
    “Hiệu trưởng, sao anh đón mẹ và em trai lên ở mà không đón cả chị nhà và các cháu luôn?”.
    Một sự im lặng bao trùm, mọi người đều ngoái đầu nhìn chị. Lúc ấy, mặt chị sượng trân trân, không biết nên nói gì, chị cười méo mó, nhìn anh biết lỗi. Anh ngoái đầu nhìn chị, nói với tất cả mọi người với giọng chắc nịch:
    “Chị các chú đây. Có cô ấy mới có tôi ngày hôm nay, thậm chí cả tính mạng tôi”.
    Chị nghe anh nói, mắt chị dâng lên toàn là nước mắt.
    Bây giờ chị đã bảy mươi hai, vì làm việc nặng nhọc quá nhiều, sức khoẻ kém, bệnh phong thấp làm chị đi tập tễnh. Anh sáu mươi mốt, đã về hưu từ lâu.
    Hai năm nay họ dọn về khu nhà này ở, nếu hôm nào trời không mưa gió, hoặc ngày quá lạnh, đều có thể gặp bóng dáng họ ở khu sân chơi, bồn hoa; chị nắm gậy chống, anh đỡ một bên, đi chậm chạp từng bước một về phía trước, như đang dìu một đứa trẻ tập đi, chăm sóc như thế, ân cần như thế.
    Những người biết chuyện của họ đều nhìn theo, cảm động bởi mối tình sâu nặng và bền chặt của anh và chị, mang nghĩa đủ tình đầy đi dọc một kiếp người. Anh nói:
    “Cô ấy mang cho tôi sinh mệnh, cho mẹ tôi sự ấm áp, cho tôi một mái nhà, bây giờ, tôi dành nửa cuối đời tôi chăm sóc cô ấy”.
    Anh dắt tay chị, như ngày đó chị dắt tay đứa bé năm tuổi, họ cùng mỉm cười, đẹp như nét mây chiều êm ái nơi chân trời mùa hạ.
    (st) [​IMG]
    nqd93cn, Dungm77, Bemeo032936 người khác thích bài này.
  9. alexpham263

    alexpham263 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    03/02/2015
    Đã được thích:
    241.350
    Cũng hay luôn! =D>

    Nếu xét về hiệu suất đầu tư giai đoạn 2-3 năm trở lại đây thì mã nào mà chả hơn VNM. 1 thời xa vắng rồi.
  10. FBV

    FBV Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    29/07/2015
    Đã được thích:
    336.778
    Ờ.. nhớ về gom thu vốn lại muh quánh, hok giao pho2 cho brocker nữa nhé

Chia sẻ trang này