Tản mạn về CPI và TTCK (39)

Chủ đề trong 'Thị trường chứng khoán' bởi Vuthanhnguyen, 10/03/2023.

6226 người đang online, trong đó có 315 thành viên. 12:57 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 10 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 10)
Chủ đề này đã có 716822 lượt đọc và 2823 bài trả lời
  1. m_sieudn

    m_sieudn Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    11/03/2011
    Đã được thích:
    22.941
    Bản chất của đầu cơ và đầu tư nó hoàn toàn giống nhau ở 1 điểm là kiếm ra lợi nhuận. Chỉ có thể khác nhau là đầu cơ có thể cho lợi nhuận sớm hơn vài ngày , tuần, tháng, còn với đầu tư có thể tính bằng năm nhưng chung quy vẫn là Kiếm Tiền mang về.
    *** Còn ai nghĩ đầu cơ chỉ là sự tranh giành với nhau để lao vào kiếm lời theo ngày, tuần, tháng mà ko có phần thắng trong tay cao thì đó là Cờ Bạc thật sự chứ ko có đầu cơ gì ở đây cả. Nhiều bạn vẫn còn hiểu rõ sai bản chất đầu cơ vs đầu tư.
    - Trên TG có G.Soros hay Carl Icahn người ta đặt biệt danh là thiên tài đầu cơ. Nó họ chỉ chơi may rủi thì ko bao giờ chiến thắng được cả, nhung gi họ mua bán đều có sư tính toán va khả năng thắng cao.
  2. Ube989

    Ube989 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    07/01/2022
    Đã được thích:
    11.635
    Ube có đặt bút viết, nhưng viết đi viết lại thấy lòng vòng quá anh Nguyên. Cho nên dừng, không viết nữa ạ. Dạo gần đây, Ube đọc sách thì không vô, giấc ngủ thì lưng chừng mà tâm tư thì lòng vòng kiểu như:

    Hôm nay trời đổ mưa rào
    Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn
    Lặng thinh tôi ngắm chuồn chuồn
    Bay cao bay thấp nỗi buồn chưa vơi
    Đưa mắt tôi ngắm lũ dơi
    Lượn lên lượn xuống chưa vơi nỗi buồn
    Rồi tôi lại ngắm chuồn chuồn
    Dập dờn đôi cánh nỗi buồn còn nguyên
    Tôi biết rằng rất luyên thuyên
    Mà sao tôi vẫn còn nguyên nỗi buồn
    Buồn buồn lại ngắm chuồn chuồn…

    Đương nhiên Ube chưa bao giờ rầu vì mấy trái chứng ạ.
    Vì sao trong thơ Bùi Giáng nhiều chữ “hận” đến vậy nhỉ? Thay vì “Phố hận” thì Ube làm bài thơ “Phố lụt” nha:

    Người đừng từ phố về quê
    Đừng ôm lòng hận đừng chê tắc dường
    Đừng vì ngõ nhỏ tầm thường
    Mà thương lau sậy kệ phường hắt hiu
    Đừng về dựng vách đìu hiu
    Tựa lưng bậu cửa mà thiu thiu buồn
    Đừng vì giữa phố chèo xuồng
    Thở dài ngao ngán mà chuồn về quê.

    Mùa mưa lại đến:
  3. m_sieudn

    m_sieudn Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    11/03/2011
    Đã được thích:
    22.941
    Đầu tư chứng khoán hãy nhìn chúng ở khía cạnh GỬi Tiết Kiệm và lấy tiền cổ tức hàng năm. Mỗi năm chúng ta sẽ dành chút tài nguyên vào nó rồi để nó tự sinh trưởng, những cty tốt ở những thơi điểm tốt sẽ cho ty suất lợi nhuận tốt hơn gửi ngân hàng. Cứ vậy đầu tư mặc kệ TT lên hay xuống như thế nào, thời gian đủ dài nếu ta tích cóp đều thì tài sản nó cũng sẽ tư lớn lên. Đừng suy nghĩ quá nhiều, học đủ moi cách để làm sao kiếm tiền nhanh trong đầu tư ….. Đôi khi nó làm chúng ta mệt mỏi hơn mà thay vào đó cứ đầu tư an nhiên thôi như cách A Nguyên đã và đang làm @Uber898.
  4. vvaa83

    vvaa83 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    12/01/2020
    Đã được thích:
    65.399
    Theo Fiin, phiên 24/04/2023

    Tổ chức nội (ko gồm tự doanh) Bán ròng: -115,1tỷ
    Tự doanh CTCK Bán ròng: -58,5 tỷ
    NĐT cá nhân Mua ròng: 336,4 tỷ
    Khối ngoại Bán ròng: -162,8 tỷ

    Thanh khoản sàn Hose: 9138,7 tỷ
  5. thatha_chamchi

    thatha_chamchi Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    11/09/2013
    Đã được thích:
    85.218
    Gưỉ tiết kiệm có nhiều thứ mà chứng khoán không có nên khó nói lắm
    Oánh trên sòng làm sao mà không nhìn bảng , không đọc tin trên các media , không theo dõi CTY
  6. Vuthanhnguyen

    Vuthanhnguyen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    12/05/2014
    Đã được thích:
    212.632
    Ah... Hiểu rùi !
    Khi ta đặt bút viết ... Thấy lòng vòng quá ... Có người , thường xuyên viết , rồi bôi , rồi viết ... và rồi xé ( hoặc đốt ) ... Thì ấy là cái chỗ cách biệt giữa cái trừu tượng trong trí mà cái " bọn chữ nghĩa " chúng không đủ sức để đại diện thể hiện .
    Không sao ! Cái gì trong trí mình thì nó thuộc về mình rồi !
    Còn việc " cái bọn chữ nghĩa " do chúng thiểu năng hơn những thứ trừu tượng trong trí , thì ấy là lỗi của bản thân chữ nghĩa, ngôn từ . Chứ không phải do bản thân mình . Hi hi...@};-@};-@};-
    *****
    Cho nên , có ai đó - Quên tên rùi - Từng nói , đại ý là : Một tác phẩm văn chương , thì chỉ là cái cặn bã còn lại của tư tưởng và cảm xúc của tác giả ...
    Last edited: 24/04/2023
  7. 100k

    100k Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    16/12/2021
    Đã được thích:
    29.832
    Nay mấy a dùng trụ đè khiếp quá, nhưng có vẻ ko đè đc bds nhỏ lẻ múc mạnh :))
    Nó đỡ xả cổ :))
  8. Ube989

    Ube989 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    07/01/2022
    Đã được thích:
    11.635
    Sinh thời, ông nội tôi từng tham gia kháng chiến chống thực dân Pháp từ ngay thời kỳ đầu, ông đã từng phá kho thóc để chia cho người dân. Ngày ấy ông kể ông đi tịch thu của địa chủ hàng ống cân vàng. Lúc đó, tôi vẫn còn nhỏ, tôi chỉ nghĩ sao ông không giữ lại một chút có phải giờ nhà chúng tôi giàu to rồi không. Bố tôi là con út trong gia đình đông anh chị em.
    Tôi có hai ông chú cũng đã hy sinh trong cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp. Tôi có cụ nội là bà mẹ Việt Nam anh hùng. Tôi nghe bố kể phía cây hồng đằng sau nhà tôi là nơi mà cụ nội bị bắn chết do che giấu bộ đội. Thực tình đến giờ, bố thi thoảng vẫn nhắc lại rằng vẫn chưa tìm được mộ ông chú tôi ở đâu…
    Đó là chuyện quá khứ, là lịch sử đau thương của dân tộc. Tôi không dám nhắc đến hai chữ “hào hùng” bởi tôi cho rằng nếu dân tộc tôi không bị áp bức quá đáng thì chẳng ai muốn đứng lên giết người cả.
    Hậu quả của nó như vết sẹo từ vết thương lớn, trái gió trở trời lại nhức nhối. Những người trở về từ chiến trường - những sang chấn tâm lý họ phải chịu đựng, tôi không hiểu được bởi tôi đâu phải là một trong số họ. Nhưng tôi biết họ đã và đang chịu đựng- nó phần nào đó giống như việc chúng ta muốn từ bỏ những cái xấu xa, tồi tệ, những ký ức đau thương trong quá khứ mà chẳng thể làm được, rồi tự dằn vặt bản thân… nhưng nó lớn hơn nhiều.
    Thật kỳ lạ là nhân loại đã có một bước tiến văn minh rất dài nhưng chiến tranh vẫn diễn ra trên thế giới này.
    Tôi thường nghe nhạc trên xe và hướng mắt nhìn sự vật bên đường qua ô cửa kính. Thời gian cứ thế lặng lẽ trôi qua cho đến một ngày ta nhận ra đôi mắt đã mỏi, má hóp lại, những nếp nhăn hằn sâu và những người xung quanh ta lần lượt rời xa…
    Tôi thấy quê hương tôi, từng gốc cây gọn cỏ. Tôi tự hỏi rằng ai đã từng nằm xuống dưới gốc cây ấy? Biết bao nhiêu người, bao nhiêu chàng trai cô gái đã gác bút nghiên mà cầm giáo mác đánh đuổi giặc ngoại xâm- những kẻ lạ mặt từ đâu tới, tự cho mình cái quyền cướp bóc vơ vét tài nguyên thiên, gạt dân bản địa ra bên lề xã hội: Gạo miền Nam dùng để đốt lò nhưng hơn 2 triệu đồng bào miền Bắc chết đói. Đó chính là minh chứng rõ nét nhất cho tội ác chiến tranh.
    Họ, những chàng trai cô gái đã nằm xuống, mãi mãi ở tuổi 18 đôi mươi với lời hẹn ước dang dở, tờ giấy báo nhập học dang dở, lời hứa ngày trở về cũng dang dở theo.
    Tôi không chắc liệu có một dân tộc nào mạnh mẽ nhưng cũng đầy tổn thương như dân tộc tôi - Một dân tộc mà quyết đem tất cả “tinh thần và lực lượng, tính mạng và của cải” để giữ vững nền tự do, độc lập của nước nhà.
    Lúc còn nhỏ, tôi không hiểu tại sao Bác lại đem “tinh thần” xếp lên trên “tính mạng” trong sự hi sinh không giới hạn ấy. Sau này tôi mới nhận ra nỗi đau tinh thần lại lớn đến vậy, lớn gấp nhiều lần nỗi đau về thể xác.
    Tôi đã từng đọc bài báo về một người mẹ ôm đứa con mấy tháng tuổi đi trốn cùng dân làng. Đứa bé khóc ngặt nghẽo chẳng chịu nín, trước những ánh nhìn lo ngại của những người xung quanh, trước sự truy lùng ráo riết của quân địch, người mẹ ấy phải tự tay giết chết đứa con của mình. Phần đời còn lại, người mẹ ấy hoá điên.
    Tôi cũng từng xem phóng sự về một người đàn ông đã từng tự tay chôn chính những đứa con của mình bởi chẳng đứa trẻ nào sinh ra có thể sống được khi bố của chúng trở về từ chiến trường phủ đầy chất độc màu da cam…
    Ấy vậy mà vẫn có những người sinh ra đã được hưởng hoà bình lại chẳng ngần ngại mà rằng: Phải chi theo thằng Pháp, thằng Mỹ thì đất nước ta, dân tộc ta đã giàu mạnh hơn rồi. Lối suy nghĩ ấy của họ làm tôi có cảm giác như họ phủ nhận công lao của những người đã nằm xuống vì nền độc lập, tự do của nước nhà. Và tôi hoàn toàn không thể chấp nhận được điều đó.
    Nếu chẳng thể đóng góp được gì cho dân tộc thì xin đừng buông những lời khiến thế hệ sau đọc được có thể lầm đường lạc lối về tư tưởng. Chúng sẽ sống ra sao, sẽ làm được gì nếu niềm tin, niềm tự hào, lòng tự tôn về giống nòi không còn?
    “Chính sự quên lãng của những người sống làm chết đi những người đã chết.”
    Trẻ em cần phải được học lịch sử còn hơn cả những môn văn hoá khác để những hi sinh không còn lặng thầm, về tinh thần quật cường của cha ông chúng trong quá trình dựng nước và giữ nước, để làm nền tảng vững chắc cho dù chúng đặt chân đến bất cứ nơi nào trên hành tinh này.

    Sau cùng, điều tôi muốn nói rằng chiến tranh nổ ra, chỉ có người dân là những người phải gánh chịu hậu quả nặng nề nhất. Thật nực cười và phi lý cho những kẻ châm ngòi nổ chiến tranh vì lợi ích của số ít những kẻ mê muội quyền lực và tiền bạc nhưng lại nhân danh bảo vệ nhân quyền của số đông những người chỉ mong sống trong hoà bình, no ấm là đủ.
    hainq470longphi2021 đã loan bài này
  9. 100k

    100k Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    16/12/2021
    Đã được thích:
    29.832
    TT cứ nhì nhằng lại hay tha hồ mà múc :))
    HoangDung2008, Motngaymua2020Vuthanhnguyen thích bài này.
  10. zug

    zug Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    13/03/2014
    Đã được thích:
    75.911
    Con banh kia bị đì bẹp dí cả ngày rồi trước ATC bỗng đùng đùng kéo lên hả bác? :D

Chia sẻ trang này