Tản mạn về CPI và TTCK (50)

Chủ đề trong 'Thị trường chứng khoán' bởi Vuthanhnguyen, 09/01/2025.

11005 người đang online, trong đó có 729 thành viên. 08:52 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 1198168 lượt đọc và 9762 bài trả lời
  1. Vuthanhnguyen

    Vuthanhnguyen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    12/05/2014
    Đã được thích:
    212.788
    . Đối với khoa học vũ trụ, Nhiều QG từng đứng hàng đầu, nay chậm dần, mờ nhạt dần, mờ nhạt dần, lùi dần... Uhm, thôi vậy cũng được !!! Nếu so đo cân đong sự tiến bộ của khoa học vũ trụ bằng tiền, bằng hạch toán tài chính, thì việc mờ nhạt dần, lùi dần là tất yếu dễ hiểu .
    Khoa học không gian vũ trụ, bước tiến của nó thiết thân với toàn cầu, tương lai của nó tác động đến toàn nhân loại ... Thì việc một QG đầu tư vào nó đâu thể tính lợi hại, lời lỗ gì được đâu mà ?!!!
    . Nhưng về tốc độ, thì đúng là, mới 02 thập kỷ, Trung Quốc đã tiên phong, chiếm lĩnh nhiều vị trí hàng đầu trong nhiều câu chuyện, nhiều thành tựu thuộc địa hạt này... @};-@};-@};-:-bd
    ( Bất kỳ ai, nếu quan tâm, có đầy đủ dữ kiện về diễn tiến và thành tựu... Ắt sẽ rất ngỡ ngàng về điều này ).
    https://vnexpress.net/trung-quoc-se-xay-nha-may-dien-hat-nhan-tren-mat-trang-4878374.html
    FBV, Clara21, Binh Yen1 người khác thích bài này.
  2. thatha_chamchi

    thatha_chamchi Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    11/09/2013
    Đã được thích:
    85.276
    Sếp cty tuần sau cho nhân viên về sớm vì ngày rốn của lễ hội kẹt xe
    chibong2020, Clara21, Binh Yen2 người khác thích bài này.
  3. giavanchuakhon

    giavanchuakhon Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/04/2017
    Đã được thích:
    238.975
    Lễ hội mà cụ Thật

    Cả nước đổ về liên hoan
    chibong2020, Clara21, Binh Yen1 người khác thích bài này.
  4. giavanchuakhon

    giavanchuakhon Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/04/2017
    Đã được thích:
    238.975
    Khoa học thế kỷ 20 thì cứ mỹ mà học, giờ này học trò TQ còn ngăm nghe ngai của thày mỹ

    https://vietnamnet.vn/hanh-trinh-ho...anh-hang-khong-vu-tru-trung-quoc-2135405.html
    --- Gộp bài viết, 26/04/2025, Bài cũ: 26/04/2025 ---
    Tiền Học Sâm cũng là cháu của kỹ sư cơ khí Tiền Học Củ

    con trai Tiền Học Củ là Tiền Vĩnh Kiện là người đã giành giải Nobel Hóa học năm 2008
    --- Gộp bài viết, 26/04/2025 ---
    https://nghiencuuquocte.org/2019/08/26/chien-dich-ngoai-giao-giai-cuu-nha-khoa-hoc-tien-hoc-sam/
    pndstock, SendMe, chibong20203 người khác thích bài này.
  5. Vuthanhnguyen

    Vuthanhnguyen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    12/05/2014
    Đã được thích:
    212.788
    Comment như một tản văn chính thống. Hay lắm , @Binh Yen .
    Có vô số, muôn vàn những giai điệu, những ca từ mang lại cảm xúc cực sâu trong dòng nhạc này. Không thể đếm xuể đâu !!!
    Tôi ước có môi trường thật rộng, thật dài thời gian, để chúng ta trãi nghiệm ... Bằng sự nghe, bằng những cái bấm Pause, bằng sự phân tích kỹ thuật trong âm nhạc, bằng sự hòa quyện gần như ắt phải thế, nhưng lại là sự sáng tạo hồn nhiên, để giai điệu nó diễn tả ca từ, và để ca từ nó bẩy bật giai điệu.
    Chúng ta có nhiều những lớp người nhạc sỹ tài ba viết về dòng nhạc này.
    ***
    Thử nghe các sinh viên nhạc viện diễn tả bài ca này của Lư nhất Vũ xem sao ?
    Cái gì đã làm cho một nhạc sỹ nam, lại hiểu tâm tình sâu sắc và tế nhị đến vậy khi hóa thân thành những cô gái trẻ đi tải đạn ?
    " Quả pháo ơi trên đường đi xa có mỏi, suốt đêm ngày có đói hay chăng? ..." .
    Vác nặng, băng rừng, vượt suối, với cái quả pháo kim loại vô tri ? Chân mình mỏi, từng mỏi nhiều đoạn lắm rồi, chứ không phải lúc này mới mỏi. Bụng mình đói, từng đói trên nhiều chặng lắm rồi, chứ không phải lúc này mới đói. Mình có thương chính mình không ? Có thương đôi chân mình ko ? Có thương cái bụng đói của mình ko ? Uhm... Trái pháo kim loại bỗng thân yêu đến mức, mình thấy nó cũng đói như mình ? Đến mức thấy nó cũng mỏi như mình ?
    Thậm chí mình trở nên vô lý đến độ mình lo nó mỏi, mình lo nó đói, mình hỏi nó trước, rồi mình khẳng định mình đang mỏi, đang đói sau ?
    Vì sao vô lý đến thế được nhỉ ?
    Bỡi mình yêu nó như con. Mà lại là con Thơ. Vì nó nho nhỏ, không đứa nào lớn đủ trọn một vòng tay ôm cả !! ?
    " Quả pháo ơi sao mà yêu như đứa trẻ. Suốt đêm ngày ta bế trên vai ..." .
    Hầu hết các cô gái trẻ ấy chưa con. Chưa con nhưng thiên chức và tâm tình của phụ nữ luôn hướng về những đứa con bé bỏng. Nó be bé trên vai. Nó bắt mình hình dung, mai này mình sẽ có một bé thơ nho nhỏ như nó ?
    Thảng hoặc có cô đã có con thơ, thì lại càng nhung nhớ, càng yêu cái vật nặng nhưng nho nhỏ be bé trên vai.
    Những câu ca từ ấy đơn giản, bình dân, gần gũi quá phải không ?
    Thế sao cất cái câu ấy lên thì người nghe, người hát đều xúc động, có khi đến rưng rưng vậy nhỉ ?
    Thử nghe lại xem sao nào ?!!! @};-@};-@};-%%-%%-(~~)(~~)~o)~o):x:x
    ***
    Last edited: 26/04/2025
    KeolacChe, mustberich, hainq4707 người khác thích bài này.
  6. giavanchuakhon

    giavanchuakhon Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/04/2017
    Đã được thích:
    238.975
    Hay tóa

  7. 100k

    100k Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    16/12/2021
    Đã được thích:
    29.976
  8. Binh Yen

    Binh Yen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    26/08/2014
    Đã được thích:
    180.486
    Ngoài vô số những bản hùng ca thì cũng có rất nhiều bài tình ca về mẹ tuy không hào hùng mà trầm hùng , nghe mà nước mắt rưng rưng nhưng không bao giờ uỷ mị khi tình yêu gia đình luôn gắn với tình yêu quê hương đất nước sẽ luôn là động lực to lớn trong trái tim như mỗi người bởi luôn có hậu phương vững chắc giúp những người lính yên tâm để hoàn thành nhiệm vụ vì mục tiêu lý tưởng để mong có ngày đoàn tụ gia đình , của chính bản thân và tất cả đồng bào .

    Và khi nói về người mẹ thì đúng là không có nơi nào trên TG như Việt Nam khi mẹ vừa là chiến sĩ vừa sinh ra chiến sĩ và sẵn sàng bảo vệ chiến sĩ , xem tất cả chiến sĩ đều là con của mình và các chiến sĩ cũng xem mỗi người mẹ như mẹ của mình .
    Mẹ là Mẹ Việt Nam anh hùng .
    Mẹ cũng chính là quê hương, đất nước .

    Mạch cảm xúc đến đây khiến BY bỗng dưng nhớ đến bài thơ về Mẹ rất cảm động của cụ chủ @Vuthanhnguyen trong đó có mấy câu cuối em nhớ chắc không sai chữ nào ? :D :
    Không còn nữa bóng mẹ xưa, thưở trước
    Nhưng còn đây, còn non nước man man
    Nhưng còn đây, tình yêu hết giang san
    Khắp quê hương đâu chẳng mang hình bóng mẹ.


    Vâng , nhiêu đó thôi cũng quá đủ để lần đầu được đọc ( cụ post tặng trong Pic em bên nhánh Giao Lưu nhân 8/3/2016 lúc đó em mới biết cụ 3-4 tháng ) nhưng cũng đã cảm nhận rằng , cụ như người chiến sĩ dẫu không phải là một người lính tham gia kháng chiến do tuổi còn nhỏ :D và như tất cả những người dân Việt Nam với tình yêu quê hương đất nước và tinh thần dân tộc luôn chảy trong từng tế bào thì tình yêu gia đình trong đó có tình mẹ luôn gắn với tình đất nước .

    Và Mẹ thân yêu của cụ , tuy không phải là chiến sĩ trực tiếp tham gia kháng chiến nhưng luôn là chiến sĩ , là Mẹ Việt Nam anh hùng trong lòng các con bởi sự tảo tần hy sinh , không quản gian nan vất vả vì đàn con để đất nước Việt Nam có một công dân , gia đình cụ có một người thân , cơ quan cụ có một ngừơi đồng nghiệp , một thủ trưởng , cũng như như ace Pic TM có chỗ che mưa che nắng , trà dư tửu hậu chém gió :D và hơn tất cả là có một người bạn , một người anh và cả một người thầy trong suối bao năm qua đã luôn mang đến cho họ nhiều điều hữu ích , không phải về CK - KT - CT - XH mà còn về rất nhiều thứ trong cuộc sống khi cụ văn võ quá song toàn .:D:drm

    Tới đây , dẫu lười nhưng cũng không thể không lục lại để đọc lại mguyên bài thật cảm động và đồng cảm cũng như cho ace cùng đọc .:D

    Ngóng Mẹ về từ chợ Đông - Háo Lễ

    Thanh Nguyên.

    …Ai đi đâu phía cuối nguồn một chiều hôm.
    Mà dáng dấp khom khom đường Háo Lễ.(*)
    Gánh nặng không ? Mà bước chân lễ mễ.
    Cho chiều xanh kể lể khúc u buồn.
    Để từ đó mỗi khi ngóng phía cuối nguồn.
    Lệ lâng lâng chực trào tuôn khóe mắt.
    Để từ đó thường nghe lòng se thắt.
    Trên đường dài khi dõi mắt về Đông.
    Những mong ngóng tuổi nhỏ có còn không ?
    Hay đã thành ngóng trông hồn đất nước ? ...
    ***
    Ôi quê hương. Ngày đi không hẹn ước.
    Lúc biệt ly đâu hẹn trước ngày về.
    Trời thưở đó xanh ngắt một miền quê
    Bây giờ bỗng tím tê trong hoài niệm
    Còn nữa không bóng ai chiều nắng lịm
    Để bâng khuâng tìm dõi suốt đường đê
    Để hân hoan rộn rịp lúc mẹ về
    Để chia nhau đê mê mùi hương cốm
    Ngày ấy không cảm nhận bàn chân lấm
    Bùn phù sa hằng thấm ống chân nâu
    Màu đất xưa nay hóa vết màu sầu
    Đeo đẳng mãi, dù về đâu, chân bước...

    Không còn nữa bóng mẹ xưa, thưở trước
    Nhưng còn đây, còn non nước man man
    Nhưng còn đây, tình yêu hết giang san
    Khắp quê hương đâu chẳng mang hình bóng mẹ.

    . ***************************************

    *** Vài dòng tâm sự cùng bạn đọc thân ái.***

    Mẹ tôi được sinh ra trong ngày rằm. Lập gia đình trước tuổi hai mươi. Hơn bốn mươi năm tần tảo nuôi đàn con 11 đứa, chỉ biết ăn, chỉ biết học. Khi đàn con khôn lớn, phần lớn yên bề gia thất thì mẹ xuất gia tu hành. Rồi ra đi, cũng trong một đêm rằm - rằm tháng giêng.

    Thuở tôi lên chín lên mười, có lẽ là giai đoạn cơ cực nhất của mẹ. Một mảnh ruộng nhỏ, một đôi quang gánh với vài cân đậu, vài chai nước mắm, dầu ăn…đôi khi là vài trái đu đủ, vài mươi trái ổi chín vườn nhà…Ít ỏi thế thôi, nhưng mỗi bận chợ về, mẹ vẫn dùng một phần tiền bán được mua vài lon cốm bắp rang, mấy cục đường tán mật làm quà cho chúng tôi …

    Từ nhà tôi, qua một quảng đồng trống xanh rì, nhìn về đông, dõi theo con đường đất liên thôn ngoằn ngoèo... ấy là hướng tôi ngóng trông bóng mẹ .

    Nhiều bà mẹ cũng tan chợ như mẹ tôi, cũng quang gánh khom khom chân bước rảo…Những cái bóng nhỏ xíu từ xa, giống nhau quá, không phân biệt được.

    Ngày xưa tôi ngóng trông một trong những cái bóng nhỏ xíu đó.

    Bây giờ thì, tất cả những con đường đất ngoằn ngoèo, tất cả những cái bóng nhỏ xíu xa xa, tất cả những thôn xóm miền quê mà tôi trông thấy trên chặng đường dài…đều trở nên quá đỗi thân thương, đều gợi những se thắt trong lòng.

    Thiên nhiên thì vẫn vậy thôi, nhưng sao khung trời thuở trước cứ nhuốm màu tim tím đến tái tê trong hoài niệm .

    Có những sự ngây thơ hoặc sự vô tình đã trở thành niềm ân hận hay luyến tiếc. Không cảm nhận được nỗi nhọc nhằn từ bàn chân lấm bùn của mẹ xưa. Nên nay, trong hồn tôi luôn có một vệt màu sầu. Màu đất đen nâu chưa bao giờ vấy ống chân tôi. Nhưng nó hiện hữu mãi theo cùng với hình ảnh của mẹ tôi , thành một vệt màu sầu trong tâm tưởng.
    KeolacChe, systemrisk, hainq4704 người khác thích bài này.
  9. thatha_chamchi

    thatha_chamchi Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    11/09/2013
    Đã được thích:
    85.276
    Sáng vàng tăng hi hi
    Binh Yen, giavanchuakhonVuthanhnguyen thích bài này.
  10. StrawMX

    StrawMX Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    10/12/2023
    Đã được thích:
    332
    Haha cẩn thận bị nừa đấy, nhớ ngày xưa không nhanh tay thì a Chian đã ửng hộ 2 VN con mợ nóa roài
    riddgiavanchuakhon thích bài này.

Chia sẻ trang này