Tầng 3---Quĩ TLV F319 đồng hành cùng những trái tim nhân ái

Chủ đề trong 'Thị trường chứng khoán' bởi kimhoababa2, 22/01/2010.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
2729 người đang online, trong đó có 47 thành viên. 02:27 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 133900 lượt đọc và 1121 bài trả lời
  1. tqvindex

    tqvindex Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/01/2010
    Đã được thích:
    0
    ĐKM sao xã hội bây giờ nhiều bọn mất nhân tính thế nhỉ. Chặt đầu bọn này không hết tội. [r37)][r37)][r37)][r37)][r37)][r37)][r37)][r37)]


    Bé gái 13 tuổi bị cháy trong đống rơm
    Đang sạ lúa trên mảnh ruộng cạnh nhà, anh Ngô Văn Tâm nhìn thấy một cô bé bị cháy đen chạy về phía mình cầu cứu. Sau vài phút định thần, người nông dân 38 tuổi (Long An) mới nhận ra đó chính là con gái - bé Hiệp.
    Chiều 31/3, tức 9 ngày sau khi xảy ra vụ việc, tại khoa Phỏng - Chỉnh hình, Bệnh viện Nhi Đồng 1, TP HCM, dù đã qua cơn nguy kịch song toàn thân bé Ngô Thị Bé Hiệp vẫn trắng toát bông băng do bỏng nặng. Trên gương mặt cháy đen, chiếc mũi bé gần như bị tiêu hủy, chỉ có đôi mắt đen nháy thì vẫn chớp chớp mở to mỗi khi có người đến thăm.
    Trao đổi với VnExpress.net, người bố nói không bao giờ quên cảnh tượng kinh hoàng của ngày hôm ấy, khi nhìn thấy đứa con gái nhỏ chạy trong tình trạng đen như than, nhiều nơi trên cơ thể vẫn còn khét mùi cháy.
    "Trỏ tay về phía ngọn khói trên cánh đồng phía xa, cháu vừa khóc vừa nói mình bị cháy trong đống rơm. Rồi giải thích thêm vài câu nữa là cháu ngất đi", anh Tâm cho biết.
    Trong cơn hoảng loạn, Hiệp cho bố biết khi em đi từ nhà người cô về, ngang qua ruộng ông hàng xóm, ông ấy bảo ghé chơi rồi sau đó ôm lấy em. Hiệp vùng vẫy nên bị ông bế quăng vô đống rơm đang cháy. Cũng trong lời kể với bố, cô bé cho biết, sau khi bị ném vào lửa, em cố thoát chạy ra nhưng người đàn ông ôm lại và ném tiếp vào lửa lần nữa.
    Hay tin, người bác của Hiệp tìm đến ông hàng xóm ấy để hỏi chuyện. Tuy nhiên ông này phủ nhận sự việc và khẳng định không nhìn thấy ai khi đốt rơm trên ruộng của mình. Hiện ******* huyện Tân Hưng tiến hành điều tra vụ việc.
    [​IMG] Bé Hiệp đang điều trị tại Bệnh viện Nhi Đồng 1. Ảnh: Thiên Chương. Bé Hiệp được gia đình lập tức đưa đi bệnh viện từ tuyến xã đến tỉnh rồi lên Sài Gòn và đang trải qua những ngày thập tử nhất sinh. Ngồi bẹp ngoài hành lang Bệnh viện Nhi đồng 1, gương mặt xanh xao hốc hác, chị Võ Thị Cúc, mẹ bé Hiệp nước mắt đầm đìa, cứ ngất đi mỗi khi vào phòng thăm con. Sợ người mẹ lên cơn đau tim, từ khi bé gặp nạn, người chị dâu đã không cho chị Cúc vào nhìn mặt Hiệp mà buộc phải ngồi ở ngoài.
    "Ngoài mảnh ruộng nhỏ trồng lúa, hai vợ chồng em tôi phải đi làm thuê làm mướn để nuôi năm đứa con trong đó có bốn đứa đến trường. Được cái mấy đứa nhỏ đều ngoan. Thấy em bị nạn, cô chị học lớp 8 đòi nghỉ học phụ cha. Cả nhà khuyên trở lại trường nhưng mấy ngày nay nó vẫn chưa chịu", mợ của Hiệp cho biết.
    Nằm trên giường bệnh, nghe loáng thoáng lời mợ nói, như quên đi đôi tay đang bị cột vào thành giường, Hiệp giật giật cánh tay khe khẽ: "Mợ gọi điện nói chị Hai đi học lại dùm con. Con không muốn Hai bỏ học vì con. Nói với chị ấy, bé Hiệp sẽ sớm về với chị và mấy em".
    Nói chuyện với mợ xong, Hiệp đưa ánh mắt về phía khách, rồi tiếp: "Con đau lắm, nhưng khi ra ngoài nếu có gặp mẹ con, chú nhớ nói với mẹ là con đã khỏe nhiều rồi. Mẹ con bị bệnh tim nên dễ xỉu lắm. Chú nhớ dùm con nha chú. Con cám ơn chú".
    Nhìn đôi môi bị cháy héo của bé Hiệp, những người có mặt trong phòng cấp cứu thuộc khoa Phỏng lặng thinh nhìn nhau. Nhiều người khẽ gật đầu như thể hứa giữ lời với bé mà nước mắt lưng tròng.
    Theo Điều dưỡng trưởng Phạm Thị Hoàng Oanh, phòng cấp cứu khoa phỏng Bệnh viện Nhi Đồng 1, Hiệp bị bỏng nặng nhất ở mặt, tay và toàn thân, với tỷ lệ khoảng 47,5%. Cũng theo bà Oanh, sau khi xuất viện, gương mặt của bé gái sẽ bị biến dạng do các vết bỏng sâu.
    Bé Hiệp hiện nằm điều trị tại khoa Phỏng - Chỉnh hình, Bệnh viện Nhi Đồng 1, TP HCM. Địa chỉ nhà: ấp Võ Văn Be, xã Vĩnh Bửu, huyện Tân Hưng, tỉnh Long An.
  2. akay_bupbe

    akay_bupbe Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/10/2005
    Đã được thích:
    19
    Loại này chắc phải tùng xẻo mới xứng[r37)][r37)][r37)][r37)][r37)][r37)][r37)][r37)][r37)]
  3. vuimung86

    vuimung86 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/05/2009
    Đã được thích:
    1
    Có thèng em tiếp chiêu đây đại ka Kay. Mời đại ka [r2)]
  4. akay_bupbe

    akay_bupbe Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/10/2005
    Đã được thích:
    19
    Dính quả VTV đau quá nhỉ:)):)):)):)):)):)):)):)):))
  5. vuimung86

    vuimung86 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/05/2009
    Đã được thích:
    1

    Đau quá. Nhưng em theo chỉ đạo của bubu nhanh tay thoát 47.5, vào PVA 56.5 mới chiến chứ. Hi vọng sống lại thì từ nay ko nghe dỗ ngon ngọt nữa---trẻ em thích kẹo mà đại ka. :))

    Em chuẩn pay đi cày đây. Tạm biệt.[r2)]
  6. kimhoababa2

    kimhoababa2 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/06/2008
    Đã được thích:
    155.828


    @};-@};-@};-@};-@};-CÓ MỘT NƠI NHƯ THẾ !@};-@};-@};-@};-@};-

    [r32)][r32)][r32)][r32)][r32)]@};-@};-@};-@};-@};- [r32)][r32)][r32)][r32)]


    [​IMG]



    [​IMG]

    [​IMG]
  7. vangtrangkhoc68

    vangtrangkhoc68 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/11/2006
    Đã được thích:
    0
    http://vietnamnet.vn/xahoi/201004/Phi-thuong-co-be-9-tuoi-nuoi-gia-dinh-5-nguoi-902001/

    Cô bé 9 tuổi gần như phi thường nhất Việt Nam

    Cập nhật lúc 07:44, Thứ Sáu, 02/04/2010 (GMT+7)
    ,

    [​IMG] - Sinh ra trong gia đình có hoàn cảnh khó khăn, khi bố mẹ không còn khả năng lao động, gánh nặng mưu sinh đè nặng lên các em còn chưa đến tuổi trưởng thành. Những câu chuyện sau đây có thể khiến các tiểu thư thành phố phải giật mình.



    TIN LIÊN QUAN


    9 tuổi nuôi 7 miệng ăn

    Bố bị u não, mẹ bị sỏi thận nằm liệt giường, nhà có năm chị em, từ khi 9 tuổi cô bé Nguyễn Thị Hương (SN 1997, Thuận Thành, Bắc Ninh) đã phải oằn mình gánh trên vai nỗi lo cái ăn cái mặc cho bảy miệng ăn.

    Chị Đặng Thị Hoà, mẹ Hương kể: “Số nó khổ từ bé rồi. Khi mới học mẫu giáo Hương đã biết bắc nước nấu cho mẹ. Em còn bé nên nồi nước sôi đổ lên người phải nằm viện mất mấy tuần”. Cô bé có gương mặt buồn như gánh hết cả nỗi buồn và bất hạnh cho gia đình nghèo.

    [​IMG]Các em cùng phụ Hương (trái) nuôi cả gia đình.

    Tuổi thơ của Hương là những trận đòn roi vô cớ của người bố bị bệnh thần kinh. Hơn 1 năm trời nằm ở Bệnh viện Việt Đức để cắt bỏ khối u trong não khiến bố em trở nên hung dữ hơn bình thường, và cũng từ đó, những khi trái gió trở trời ông thường lên cơn điên đập phá mọi vật trong nhà.

    Hương kể, có lần em đang nấu cơm dưới bếp, bố lên cơn điên cầm luôn viên gạch ném thẳng vào người em khiến em phải đi cấp cứu. Không ít lần bố đánh đuổi mấy mẹ con ra khỏi nhà, thậm chí có lần đánh mẹ em đến gãy chân. Hết người cha đau ốm rồi mẹ em cũng qua một lần mổ sỏi mật, đau ốm thường xuyên phải nằm liệt giường.



    Một cô bé phải làm chỗ dựa, chèo chống nuôi cả một gia đình là học sinh duy nhất mà quãng đời làm giáo viên của tôi được chứng kiến...




    Nhà có năm người con, là chị cả nên dường như Hương không có một chút thời gian rảnh rỗi. Ba sào ruộng không đủ nuôi 7 miệng ăn bởi các em đều đang đi học, em bé nhất mới được hai tuổi.

    Hương nhận mặt nai (một loại hàng mã) về làm để kiếm thêm thu nhập cho gia đình. Từ năm lớp một Hương đã theo mẹ làm mặt nai. Ban đầu mẹ quy định, mỗi ngày Hương phải dán đủ 50 chiếc, rồi tăng lên 100 chiếc và bây giờ là 150 chiếc.

    “Ngày trước còn bé em làm được ít, làm nhiều cũng thành quen, giờ thì em có thể làm thành thạo được rồi. Mẹ bảo, nếu chưa làm đủ thì chưa được đi học. Nhiều lần chưa đủ, sợ mẹ mắng nên em cứ mải miết dán mà quên cả giờ đi học” - Hương nói.

    Một chiếc mặt nai nếu đi bán là một trăm đồng, nhà Hương không có ai đi bán phải nhập cho các hộ kinh doanh chỉ được 7 xu/1chiếc. Nếu cả nhà Hương cùng dán, chưa trừ tiền mua giấy báo cũng chỉ được chừng 20 nghìn đồng/ngày. Hai em của Hương học lớp 3, một em lớp 1 nhưng đều đã biết làm.

    Cô bé nói: “Làm mặt nai nhiều lúc em mỏi nhừ cả người, chỉ muốn nghỉ một lúc nhưng không dám vì sợ không đủ hàng người ta sẽ trừ tiền, lại bớt đi tiền mua gạo cho cả nhà”. Hương còn bảo, những nhà khác họ làm mặt nai to sẽ được nhiều tiền hơn nhưng nhà Hương các em đều còn nhỏ không cầm được mặt to để làm đều phải làm mặt nhỏ.

    Năm ngoái là lúc gia đình Hương khốn đốn nhất, bố em đi ngẩn ngơ ngoài đường bị xe máy đâm phải nhập viện. Mẹ cũng vào viện vì mổ sỏi, các chị em phải vừa làm vừa lo cho nhau đến trường. Nhà có con bò là tài sản có giá trị nhất bố mẹ đi vay tiền để mua nhưng không có ai trông cũng chết mất.

    [​IMG]Căn nhà tồi tàn, bố mẹ mất sức lao động và 4 em nhỏ đang tuổi ăn học đè nặng lên vai Hương.
    Năm nay Hương lên lớp 7, suốt mấy năm học em đều là học sinh giỏi và tham gia các kì thi của huyện. Không có tiền đi học thêm, Hương tự học ở nhà, và nhờ ý chí và nỗ lực của bản thân, em đã thi đỗ vào lớp chọn của Trường THCS Nguyễn Thị Định. Đêm nào cũng vậy, trước khi học em đều phải làm đủ mặt nai để sáng giao hàng, có hôm em mải mê làm đến tận đêm.

    Chị Hoà cho biết, dù nhà đông con và còn khoản nợ lên đến 20 triệu nhưng chị vẫn quyết không cho con nghỉ học. Mặc cho những giọt nước mắt cứ lăn dài trên gương mặt khắc khổ, chị tâm sự: “Đời tôi khổ nhiều rồi nên chỉ mong cho con cái ăn học để thoát khỏi cái cảnh túng bấn”. Có những hôm người ta đến đòi nợ, chị lại phải đi vay nhà khác để trả, cứ luẩn quẩn như vậy, đến nay khoản nợ vẫn còn đeo đẳng gia đình chị. Thương mẹ, Hương càng ra sức làm...

    Cô Vân, giáo viên Trường THCS Nguyễn Thị Định - chủ nhiệm lớp Hương cho biết: “Nhà trường tạo mọi điều kiện cho Hương đến trường vì em có ý chí và ham học thật sự, là một học trò hiền lành và ngoan ngoãn. Một cô bé phải làm chỗ dựa, chèo chống nuôi cả một gia đình là học sinh duy nhất mà quãng đời làm giáo viên của tôi được chứng kiến”.

    “Mong có bữa cơm không chỉ là rau”
    Một tuổi thơ không lành lặn khiến cô bé Nguyễn Thị Vui (huyện Yên Phong, Bắc Ninh) nhìn có vẻ chín chắn hơn ở cái tuổi 13. Liên tục bảy năm liền em là học sinh giỏi với điểm tổng kết trên 8 phẩy. Năm 2006, Vui được nhận học bổng của Bảo hiểm Prudential.
    Tháng 6/2009, Vui lại là một trong số 70 em học sinh nghèo vượt khó, chăm ngoan học giỏi của tỉnh được nhận học bổng Đèn đom đóm của Công ty sữa Ducth Lady. Ngày đi nhận học bổng ở thành phố, mẹ ốm, bố lại ngẩn ngơ, được thầy giáo đưa đi mà lòng em vẫn không vui vì ở nhà còn các em nhỏ không có ai trông.
    Gặp chúng tôi, cô bé nói về một ước mơ hết sức giản dị: “Mong bữa cơm của mẹ con em không chỉ có rau với rau, mẹ bệnh tật mà ăn uống thiếu thốn em sợ bệnh của mẹ không khỏi được”.
    [​IMG]Người mẹ tàn tật và gia đình bây giờ chỉ trông cậy vào cô bé học lớp 7.
    Bố Vui bị thiểu năng trí tuệ, giờ đã là cha của hai cô con gái nhưng ông vẫn không thể xem được đồng hồ, không biết đếm tiền, không làm được bất cứ việc gì. Mẹ đặt em là Vui vì mong cuộc đời em toàn những niềm vui, nhưng tuổi thơ của Vui lại trôi qua trong những nỗi buồn.
    Khi sinh con thứ hai, chị Dương Thị Viên, mẹ của Vui bị viêm đa khớp vì làm ruộng quá sức. Chị vay tiền đi viện chữa trị. Tiền hết. Con được mấy tháng khát sữa, chị lại lặn lội về. Một năm sau bệnh biến chứng, chị Viên phải nằm liệt giường cho đến nay.

    Mẹ nằm liệt giường, mới 13 tuổi nhưng Vui lo toan như một phụ nữ thực thụ trong gia đình. Mẹ không ngồi dậy được, em bê chậu nước to vào tận giường tắm cho mẹ.
    Và cũng từ ngày ấy, bé Vui phải đứng ra lo lắng, quán xuyến mọi việc trong nhà. Sáng em dậy từ rất sớm nấu cơm, sau đó bón cho em ăn rồi đưa em đến nhà trẻ. Sau giờ học, Vui lại tất tả về lo cơm nước. Nhiều hôm đi học về đói quá, Vui ra vườn hái nắm rau vào luộc ăn tạm cho đỡ đói.



    Mẹ đặt em là Vui vì mong cuộc đời em toàn những niềm vui, nhưng tuổi thơ của Vui lại trôi qua trong những nỗi buồn.


    Khi được hỏi, ai là người đi chợ hàng ngày, thì Vui nói: “Nhà em ít khi đi chợ lắm, vì mẹ không có tiền”. Em toàn lang thang trong xóm tìm lá rau dền, lá rau đay để nấu canh ăn qua bữa. Sau nhiều lần như thế, Vui tự cuốc đất trồng rau, em mang rau đi đổi lấy thức ăn về cải thiện bữa ăn cho cả nhà.

    Có những lúc lên cơn điên, bố em lại đem cuốc phá hết ruộng rau Vui vừa trồng. Cô Thắm, một người hàng xóm cho biết: “Lắm lúc sang nhà thấy Vui nấu cơm mà củi ướt, khói bay mù mịt, lửa không cháy, cô bé ngồi khóc, nhìn thương lắm”.

    Vui bảo, mong ước lớn nhất của em là mẹ em có thể đi lại được. Và em từng nói với mẹ: “Mẹ đừng chết, nếu mẹ chết con sẽ dắt em đi xin ăn, còn không con sẽ đi làm thuê, con không để em đói đâu”. Nhìn cô bé xinh xắn có khuôn mặt rất sáng, đôi mắt to tròn tôi thấy có một sự nỗ lực, không chỉ là về mặt vật chất mà cả tinh thần. Bởi vì, em chính là chỗ dựa cho cả gia đình nghèo khó ấy.
    Ở cái tuổi ăn tuổi chơi, cái tuổi mà đáng ra như bao cô bé khác được vui chơi, được cha mẹ chiều chuộng, ấy thế mà Hương, Vui lại đang phải trăn trở về những bữa cơm hàng ngày của gia đình, phải oằn mình gánh trách nhiệm gia đình như những người phụ nữ.

    Chặng đường phía trước còn dài, chỉ mong, các em sẽ tránh được những sóng gió cuộc đời ở phía trước...
    • Ngọc Trang - Kim Hồng
  8. GBlock

    GBlock Super Moderator Thành viên ban quản trị

    Tham gia ngày:
    09/08/2009
    Đã được thích:
    63

    :((:((:((:((:((

    Khốn nạn thằng hàng xóm[r37)][r37)][r37)]
  9. kimhoababa2

    kimhoababa2 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/06/2008
    Đã được thích:
    155.828


    ----Con dân của anh Chủ Tạch UBND TpHà Nội Nguyễn Thế Thảo mà thế này đây.

    Anh Thảo nghe rõ trả lời xem trẻ em Bắc Ninh chỉ ăn rau thì có đủ dinh dưỡng không ???
    :((:((:((


    --- Đưa tin lên báo mà địa chỉ cụ thể thì ko có. [-(

    ---Bùn thật. Còn rất nhiều gia đình khốn khổ như thế này trên khắp các vùng. Chị cả 10-15 tuổi nuôi 3-4 em nhỏ vì mồ côi hoặc bố mẹ bệnh tật. Được đưa lên báo chí còn được nhiều người biết đến để trợ giúp ít nhiều. Trường hợp này có cuốn sổ tiết kiệm cho bé Hương , bé Vui thì tốt quá, cũng thêm được dăm chục /ngày cho mấy chị em có thêm chút gạo+thức ăn cho ấm lòng. đỡ vất vả .
  10. kimhoababa2

    kimhoababa2 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/06/2008
    Đã được thích:
    155.828


    @};-@};-@};-@};-@};-CÓ MỘT NƠI NHƯ THẾ !@};-@};-@};-@};-@};-

    [r32)][r32)][r32)][r32)][r32)]@};-@};-@};-@};-@};- [r32)][r32)][r32)][r32)]

    ----Chiều tối ngày 1/4/10, kimhoababa cùng một người bạn ( xin giấu tên) đến thăm Trung Tâm Nghị Lực Sống ---- một cái tên cũng đủ nói lên sự nỗ lực phi thường của những thành viên nơi đây----các trẻ em khuyết tật , thiếu may mắn trong cuộc đời.

    ------Nguyễn Công Hùng-----chàng Hiệp sĩ bại liệt như báo chí đã ca ngợi-- ---người đã sáng lập ra Trung Tâm làm nơi hội tụ những người bạn cùng cảnh ngộ để giúp đỡ nhau cùng bước vào đời, cùng làm việc và cùng say mê tìm tòi
    Điều Kì Diệu của Cuộc Sống qua những trang web.


    ----Được biết nhân ngày 18/4---Ngày Bảo Vệ và Chăm sóc Người khuyết tật Việt Nam--- các em chuẩn bị tổ chức một chương trình giao lưu chia sẻ về cơ hội học nghề và lập nghiệp tại Nhà Văn Hóa CCCC Linh Đàm, kimhoababa thay mặt Quĩ TLV F319 hỗ trợ các em một phần kinh phí cho buổi giao lưu này với số tiền 5.000.000đ.

    Chúc các em đạt được nhiều thành công trong những công việc định hướng cho tương lai cũng như trong cuộc sống với niềm tin và ý chí vượt lên số phận.

    @};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};- @};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-

    http://nghilucsong.net/

    [​IMG]


    --Những gì các em đã làm nên bằng tình yêu cuộc sống
    và ý chí vươn lên trước số phận cũng chính là niềm mơ ước của tuổi trẻ nói chung.

    [​IMG]

    [​IMG]



    ---Những nụ cười chiến thắng số phận.
    .
    [​IMG]



    ---Nơi đây tràn đầy lời ca tiếng đàn lạc quan yêu đời.

    [​IMG]
    Thay cho lời kết :

    Chúng tôi ra về trong dư âm tiếng hát tặng khách của các em :

    "Cuộc đời vẫn đẹp sao. Tình yêu vẫn đẹp sao.........."

    [r32)][r32)][r32)][r32)][r32)][r32)][r32)][r32)][r32)][r32)][r32)][r32)][r32)][r32)][r32)][r32)][r32)][r32)][r32)][r32)]



    ---Dưới đây là trích lại một số hình ảnh về bạn Công Hùng


    Một ngón tay mở ra thế giới

    Thứ hai, 29 Tháng tám 2005, 12:10 GMT+7 [​IMG]Một cơ thể nhỏ bé, nhưng có một ý chí phi thường, một tâm hồn rộng mở, câu chuyện về chàng hiệp sĩ "một ngón tay" Nguyễn Công Hùng đã làm rung động hàng triệu trái tim những người biết đến anh.
    Chàng Hiệp sĩ bại liệt

    Thứ hai, 15 Tháng tám 2005, 12:02 GMT+7 [​IMG]Với trọng lượng chỉ 12 kg và gần như mất hoàn toàn khả năng vận động, chàng trai bại liệt đã vượt qua những khó khăn thường ngày trở thành "Hiệp sĩ công nghệ thông tin năm 2005".
    Một ngón tay - Nhiều ý tưởng

    Thứ sáu, 18 Tháng năm 2007, 11:54 GMT+7 [​IMG]Tối 15-5-2007, tại buổi ra mắt website Gương mặt trẻ VN của T.Ư Đoàn TNCS , Nguyễn Công Hùng lần nữa đã làm mọi người xúc động khi biết anh chính là tác giả ý tưởng và trưởng nhóm thiết kế website này.
    Chàng Hiệp sĩ bại liệt

    Chủ nhật, 14 Tháng tám 2005, 23:18 GMT+7 [​IMG]Nhìn vào tấm hình này, bạn nghĩ người ngồi trên chiếc xe lăn có thể làm được gì? Chắc chắn các bạn sẽ nghĩ rằng người ngồi trên xe lăn không thể làm được gì ngoài việc nhờ người khác giúp đỡ. Thực tế chứng minh một sự thật khác hẳn.
    Tuyên dương 10 gương mặt trẻ tiêu biểu 2006

    Thứ hai, 26 Tháng ba 2007, 09:51 GMT+7 [​IMG]Chiều 25/3, đã trao bằng khen cho “10 gương mặt trẻ tiêu biểu” năm 2006. Trong số đó có Nguyễn Công Hùng, bị bại liệt nhưng có đóng góp xuất sắc trong lĩnh vực công nghệ thông tin và được biết đến với danh hiệu "Một ngón mở ra thế giới".
    Công Hùng: "Người Hiệp sĩ đương thời!"

    Thứ hai, 12 Tháng chín 2005, 17:25 GMT+7 [​IMG]Hôm qua (11/9) tại trường quay S10 Đài truyền hình VN (844 Đê La Thành), Hiệp sĩ CNTT 2005 Nguyễn Công Hùng xuất hiện trong trương trình Người Đương Thời, tiếp tục nêu cao tấm gương vượt khó vươn lên bằng sức mạnh bàn phím. Tinh thần Hiệp Sĩ thiện nguyện vì cộng đồng mà tạp chí e-CHÍP đã tôn vinh một lần nữa thêm lan rộng, vươn xa hơn trong xã hội. Chương trình dự kiến sẽ được phát sóng vào 20h ngày 2/10/2005 trên sóng VTV1.
    "Tôi ơi! Đừng khóc"

    Chủ nhật, 11 Tháng chín 2005, 19:19 GMT+7 [​IMG]Đã không biết bao lần chàng Hiệp sĩ Nguyễn Công Hùng thầm nói với lòng mình như vậy khi nhìn những đứa trẻ khác tung tăng chạy nhảy. Cũng không biết bao người yếu đuối đã vịn tay vào ngọn lửa nhiệt huyết của Hùng để đứng lên và tự thắp sáng chặng đường đời gian nan phía trước.
    : “Tôi đặt lòng tin vào thanh niên”

    Thứ hai, ngày 25-3-2006 [​IMG]
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này