Tầng 4----Quĩ TLV F319, nơi gặp gỡ của những trái tim nhân hậu.

Chủ đề trong 'Thị trường chứng khoán' bởi kimhoababa2, 22/09/2010.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
5187 người đang online, trong đó có 580 thành viên. 17:45 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 2 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 2)
Chủ đề này đã có 126343 lượt đọc và 1044 bài trả lời
  1. Chuon_Chuonot

    Chuon_Chuonot Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/07/2011
    Đã được thích:
    0
    Rạ tráu hem thích cái loại thiếu cacĩ bừ bừ ợh, phại còn nhìu canxi mới trong tầm ngắm cụa tráu cơ...hihihi;));));));));))
  2. ipad

    ipad Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/04/2010
    Đã được thích:
    0
    có trường hợp em bé ở thái bình đáng thương lắm: http://dantri.com.vn/c167/s167-508274/thuong-lam-anh-mat-vo-hon-cua-be-tho-2-tuoi.htm

    mong bà bà & mọi người ủng hộ

    cá nhân mình cũng đã chuyển tiền ủng hộ - của ít lòng nhiều

    Thương lắm ánh mắt “vô hồn” của bé thơ 2 tuổi

    (Dân trí) - Men theo con đường đất chạy dài, cuối cùng tôi cũng đến được nhà cậu bé ở xóm Tiên Sơn khi cơn mưa chiều vừa dứt. Qua song cửa sổ, ánh mắt trong veo là lạ của cậu bé cứ ngước ra nhìn khiến tôi chạnh lòng.
    Gương mặt thơ ngây đáng yêu, cái đầu to lạ thường và đôi môi bé xíu cứ mấp máy như muốn nói điều gì, đúng lúc có người hàng xóm đi qua giọng buồn buồn nhìn tôi “Thằng bé thương lắm.Từ ngày bị bệnh, nó cứ ngước mắt ra ngoài phía cửa sổ suốt ngày mà có nhìn thấy gì đâu”.Lời nói của bác khiến tôi giật mình, cảm giác hẫng hụt như vừa đánh mất một thứ gì đó quý giá lắm.

    Em bé đó là Phan Anh Long, con của chị Nguyễn Thị Nga và anh Phan Xuân Cảnh, thuộc thôn 14, xóm Tiên Sơn, xã Vũ Chính, Thái Bình. Cả khu này ai cũng biết và xót thương cho thằng bé tội nghiệp chưa đầy 2 tuổi bị bệnh hiểm nghèo. Vừa nựng con bằng cái giọng khản đặc của những đêm dài không ngủ, đôi mắt đỏ hoe, chị Nga nói với tôi “Cháu nó bị u sọ hầu cô ạ, bệnh viện trả về tưởng con không thể sống được nữa nhưng vợ chồng tôi vẫn tin một ngày con sẽ khỏi”. Đằng sau câu nói đó của chị là cả một câu chuyện buồn về hành trình gian nan đi tìm sự sống cho đứa con thơ bé bỏng.


    Bé Long luôn mở mắt tròn xoe nhưng thực tế em chẳng nhìn thấy gì nữa
    Cuộc sống của đôi vợ chồng trẻ tần tảo sớm hôm tràn ngập niềm hạnh phúc khi có tiếng khóc chào đời của bé Phan Anh Long. Những tưởng đó sẽ là những tháng ngày êm đềm vì trong nhà có tiếng bi bô của trẻ nhỏ. Nhưng sự thật là quá đắng cay khi em được phát hiện bị u sọ hầu từ những biểu hiện bất thường. “Ngày trước cứ thấy tôi đi làm về là thằng bé lại mừng quýnh lên đòi bố bế. Đến lúc con được 11 tháng tôi nhận ra cháu không cười như trước nữa, bố hay mẹ bế cũng không thể hiện cảm xúc gì và cái trán nhăn lại. Những cơn sốt liên tục kéo dài cũng bắt đầu xuất hiện. Thế là vợ chồng tôi cho đi bệnh viện khám ngay, rồi thì cũng biết bệnh của con” – Anh Phan Xuân Cảnh cho biết.

    Đau đớn và xót xa hơn khi khối u của em được các bác sĩ cho biết là không thể mổ được. Sức khỏe của Long yếu dần, ôm con từ Bệnh viện Nhi TW đến Bệnh viện Việt Đức, anh chị chỉ nhận được những cái lắc đầu bất lực. Không đành lòng nhìn con nhận án tử khắc nghiệt, ngày về chỉ có hai mẹ con chị bồng bế nhau còn anh Cảnh lại ngay lập tức bắt xe tìm sang bệnh viện Trung Quốc. Nhưng tại nơi đây các bác sĩ cũng trả lời rằng con anh không thể phẫu thuật được.

    Không mất hi vọng, tay vẫn cầm chắc phim chụp và sổ bệnh án của con bước chân người đàn ông từng trải lại rong ruổi hàng tháng trời khắp các vùng Lào Cai, Yên Bái, Cao Bằng…để tìm thầy thuốc. Trong khi đó ở quê chị Nga cũng nhanh chóng treo biển bán nhà để sẵn sàng đưa con đi khi có tin của anh Cảnh báo nơi nào có thể chữa được cho con.


    Bệnh viện trả về, nhưng vợ chồng chị Nga, anh Cảnh vẫn luôn nuôi hi vọng có một ngày con trai được chữa bệnh
    Từ ngày ở bệnh viện về, phần cơ đầu của em bị giãn dần ra to nhanh đến chóng mặt. Tôi để ý thấy thằng bé khó chịu muốn dở mình nhưng cái đầu to quá không thể làm gì được thành ra người lại bị oặt hẳn sang một bên. Dáng nằm đến tội nghiệp, duy chỉ có đôi mắt em cứ mở tròn to trong veo đến lạ.

    Nắm chặt lấy đôi bàn tay nhỏ xíu của con chị Nga lại bật khóc: “Tối hôm đó hai vợ chồng đang ăn cơm thì con bỗng nhiên kêu khóc, nước mắt nước mũi giàn giụa. Ngày hôm sau là phát hiện con không nhìn và nghe thấy gì nữa. Tôi có cố gắng ra dấu hiệu như thế nào đi nữa thì thằng bé cũng không thể nhận biết được gì”

    Cũng từ đó em thường xuyên có những trận khóc khan không ra nước mắt hoặc bỗng dưng cười hàng tiếng đồng hồ mà không làm cách nào ngăn lại được. Anh chị chỉ biết ẵm chặt lấy con mà ôm nhau cả nhà cùng khóc. Thương con đến xé lòng, nỗi đớn đau một lần nữa lại bị khoét sâu thêm khi em giờ đây đã hoàn toàn “vô cảm” trước tất cả.

    Đôi mắt em vẫn cứ mở to ngơ ngác nhưng nào có thấy gì. Và đôi tai nhỏ xinh kia cũng đã không còn nghe được dù chỉ là nhỏ thôi một lời vỗ về yêu thương của cha mẹ. Tôi cúi xuống thơm nhẹ lên đôi má của em mà lòng đau như cắt khi một lần nữa lại thấy thằng bé giật thót mình.


    Anh Cảnh bế con trai mà nghe như xát muối trong lòng khi bất lực trước bệnh tình của con
    Từ ngày đưa con đi viện mọi tài sản trong nhà có gì anh chị cũng đều lo bán hết. Lúc nào anh Cảnh cũng sợ hãi con sẽ “ra đi” bất cứ lúc nào nên hầu hết anh chỉ làm được nửa ngày rồi lại trở về trông con. Công việc làm thuê mỗi ngày anh chỉ kiếm được vài ba chục nghìn nhưng vẫn phải cố gắng bởi anh quả quyết: “Còn nước thì còn phải tát. Tôi phải kiếm tiền để lúc nào ở đâu biết được tin chữa bệnh cho con còn có tiền mang theo”. Tôi thấy ánh mắt anh vẫn tràn trề hi vọng, tuy rằng những mệt mỏi kiệt sức đã hiện rõ lên khuôn mặt gầy và đôi mắt trũng sâu.

    Lúc chào ra về, chị Nga đặt vào tay tôi phim chụp và sổ bệnh án của con giọng khẩn khoản: “Cô cầm lấy, nếu cô biết có bất cứ bệnh viện nào ở đâu nhận mổ thằng bé thì thông báo ngay cho chúng tôi. Xin cô hãy giúp tôi, nhất định phải gọi luôn cho tôi nhé”.

    Quay sang nhìn em, thằng bé vẫn nằm ngoan giương đôi mắt to lên nhìn. Dẫu rằng vẫn biết em không thể thấy tôi nhưng trong ánh nhìn ấy sao như có lời cầu xin đến tội nghiệp.
  3. kimhoababa2

    kimhoababa2 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/06/2008
    Đã được thích:
    155.828
    ------Tội quá, cũng một kiếp người, có cố chạy chữa rồi cũng sống lay lắt. :((:((:((
  4. GBlock

    GBlock Super Moderator Thành viên ban quản trị

    Tham gia ngày:
    09/08/2009
    Đã được thích:
    63

    Bà bà tinh quá, cái khoản này là hok ai địch nổi àh nha. Hihi, cuối tuần cháu cùng cả mùa với bê thui sẽ đi tiền trạm trước.
    Hôm nay coá đại za mở nhời bảo sẽ vận động xin tài trợ 1cơ số thuốc men xem có được không:-*:-*:-*
  5. meoluoi8104

    meoluoi8104 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/06/2009
    Đã được thích:
    19

    Vâng, nhanh quá bà bà ạ, mới thế mà đã 1 năm rồi, vậy mà niềm vui ngày đó trong cháu, bây giờ dường như vẫn còn vẹn nguyên :x :x
    Dạo này cháu bận quá, việc công ty, việc gia đình nên cháu khó thu xếp được thời gian tham gia được chương trình Trung thu năm nay. Bà bà thông cảm cho cháu nhé. Nếu có đủ thời gian, cháu chẳng quản ngại gì đâu, chỉ là khó thu xếp quá thôi ạ :( :(
  6. amenosa_nguyen

    amenosa_nguyen Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/08/2011
    Đã được thích:
    0
    Mà cũng sắp đến trung thu rồi nhỉ :-w
  7. becgie_2006

    becgie_2006 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    29/12/2006
    Đã được thích:
    0
    Cháu lại đọc thành: sang lào sờ trán bầu đức.... ;));));))
  8. GBlock

    GBlock Super Moderator Thành viên ban quản trị

    Tham gia ngày:
    09/08/2009
    Đã được thích:
    63
    =))=))=))=))=))
  9. miubaba

    miubaba Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/02/2009
    Đã được thích:
    2

    ------Hí hí =))=))=))
  10. becgie_2006

    becgie_2006 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    29/12/2006
    Đã được thích:
    0
    Năm nay trung thu, cháu xin góp sức cùng với Bà bà để lo trung thu cho các bé. Chương trình thế nào bà bà thông tin để cháu bố trí nhé... Tiếc là mấy mạnh thường quân năm nay khó khăn vụ vốn, ko nỡ xin tài trợ :-??
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này