Thơ hay.................!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Chủ đề trong 'Thị trường chứng khoán' bởi TranTuanAnhSg, 13/04/2007.

4105 người đang online, trong đó có 210 thành viên. 08:18 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 32242 lượt đọc và 543 bài trả lời
  1. TranTuanAnhSg

    TranTuanAnhSg Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/11/2006
    Đã được thích:
    2
    Thay mặt Chứng khoán Uỷ ban
    Thay mặt các bác Dũng, Hùng, Bằng, Sinh
    Tớ xin công bố thông tin
    Na nô nàng đã Pờ Rai Méss Sì
    Rằng " yêu Anh Tuấn cực kỳ
    Cuối năm anh phải cưỡi Méc Ce Đì đón dâu ....
    Đừng để em phải đợi lâu
    Mấy cha trong Box cứ ..... bâu chọc hoài ....."
  2. ledangdoanh

    ledangdoanh Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    01/05/2007
    Đã được thích:
    0
    các bác thơ ca hò vè kinh quá nhể, em khuân vác giùm các bác để các bác giải trí, hơi dài, các bác chịu khó đọc vậy nhé :
    Phi lộ : Trong lúc chờ đợi VNI retest, em post hầu các cụ tác phẩm mới để các cụ đọc thư giãn lúc trà dư tửu hậu...chuyện gồm hai phần, phần văn xuôi và phần văn vần (do một tác giả khác phóng tác theo nguyên bản). Để đọc tác phẩm này và hiểu được chất hài ẩn trong nó, người đọc cần đọc kỹ và có khiếu hài hước một chút để suy luận từng tình huống trong câu chuyện, ...mời các cụ ợ.



    GÁI CƠ QUAN

    Nguyên tác : Matu (diendanthethaovanhoa.net).

    Phòng làm việc của tôi gồm nhiều căn phòng nhỏ, mỗi bộ phận một buồng. Tôi ngồi chung với em. Em kém tôi 4 tuổi, tuổi Mùi, vóc dáng khá chuẩn. Căn phòng hẹp nên rất khó kê bàn. Đầu tiên hai đứa kê đối diện nhau nhưng thấy cũng bất tiện. Thỉnh thoảng em muốn soi gương kẻ lại màu môi lại thấy tôi nhìn như mèo rình mỡ làm em bối rối. Thế rồi tôi kê lại nhìn ra cửa chính, em nhìn vào khoảng không. Ngồi kiểu này em lợi thế hơn tôi. Nếu có khách vào tôi phải dậy chào và mời nước. Những lúc rảnh tôi muốn lướt mạng xem cái gì hay hay một tí cũng sợ em nhìn thấy. Tôi muốn ngắm em phải quay hẳn người lại, thế thì lộ quá. Cuối cùng chúng tôi kê lại, vẫn đối diện nhưng lệch nhau ra mỗi đứa một đầu phòng. Muốn ngó nghiêng nhau chỉ cần liếc nhẹ.

    Lúc tôi về phòng thì chưa có ý định thích em. Tôi còn đang bận với tình yêu thời Đại học của mình. Em tư vấn cho tôi nhiệt tình, chu đáo. Đến độ mặc áo màu gì, mua quà tặng gì cũng do em bày vẽ cả. Nhiều khi cũng không hợp ý tôi nhưng tôi kệ, thấy em vui tôi cũng vui lây. Được độ hai năm thì chúng tôi chia tay nhau. Em cũng không cứu vãn gì được giúp tôi cả. Người yêu tôi thích diễn viễn điện ảnh V.T, thích màu tím lưu ly thảo. Tôi thì ghét tiệt cả mấy thứ ấy. Em bảo tôi chắc anh chị không hợp nhau. Tôi nắn nót viết thư xin phép người yêu: Chúng mình chẳng hợp nhau. Chia tay thôi em ạ. Hai đứa hai nơi mỗi người mỗi ngả. Tại những gì chẳng vì đâu. Em thích hoàng hôn yêu màu tím lưu ly. Tôi chỉ thích màu mắt em bừng sáng. Em mải mê tôn ai làm thần tượng. Tôi hơi ghen và thoáng bực mình. Có những điều tôi thấy thật cỏn con. Nhưng với em biết bao là ý nhị. Tôi không thích nhìn đời như thi sỹ. Đành vậy thôi mưa ngược phía em về. Em bảo tôi anh tình tứ thế, giá mà em cũng có người tặng thơ.

    Ngồi cùng nhau mấy năm chúng tôi thuộc hết cả tính nết của nhau. Thậm chí có đồ gì mới người này chưa kịp khoe người kia đã biết. Em có bao nhiêu bộ váy tôi nhắm mắt hình dung ra hết cả. Bộ nào lâu không mặc tôi còn nhắc em. Em biết tôi thích mặc quần kaki hai túi sau có nắp, sơ mi màu gì. Có hôm hứng chí gặp đồ lót nam của Hàn Quốc cửa hàng mới giới thiệu em cũng mua về tặng tôi. Ngăn kéo bàn hai đứa có gì cũng công khai cả. Em sang bên tôi lục đĩa nhạc thì tôi cũng mò ngăn bàn em kiếm đồ ăn. Em có cái chóp mũi tròn và đẹp, gọi là mũi giọt mật. Hôm nào tôi cũng kiếm cách xoa mũi em một cái, gọi là lấy may. Đồng nghiệp phòng tôi bảo hay là hai đứa lấy quách nhau đi. Lại cũng có người doạ: con thầy, vợ bạn, gái cơ quan. Em chỉ cười.

    Rồi một hôm em đem cái câu ?ocon thầy, vợ bạn, gái cơ quan? ra hỏi tôi. Em không chịu đó là điều cấm kị. Tôi giải thích điều đó có gì thuộc về phạm trù đạo đức. Thâm tâm chính tôi cũng nghĩ quan niệm này chưa hẳn đã là đúng. Để hiểu đúng nghĩa của một từ thường người ta phải đặt nó trong cả câu văn, ngữ cảnh. Để hiểu đúng một mối quan hệ cũng cần cố định nó với một môi trường, hoàn cảnh cụ thể. Em và tôi cũng có tình, nhưng là tình đồng nghiệp. Với cái quan hệ dư luận miệng kia, em chính là ?ogái cơ quan?. Theo lẽ dèm pha thì tôi sẽ chẳng bao giờ yêu em cả. Vì sao thì tôi không tự cắt nghĩa cho mình được. Hỏi em thì thật khó. Từ đó, tôi thường nhìn trộm em.

    Lúc bình thường, tôi xoa mũi, xoa đầu em cứ như không. Cầm tay, thậm chí bá vai cũng thấy tự nhiên và thật nhẹ nhàng. Thế mà sau hôm tôi vẩn vơ vơ vẩn thì tự nhiên mỗi khi nhìn em tôi lại thấy mình cứ ngượng ngập thế nào. Bắt gặp mắt tôi nhìn sang, em cười toe. Có khi còn gật gật đầu như đang nghe nhạc. Tôi chỉ nhìn được nửa người em, phần còn lại bên dưới bị cái bàn che kín. Thảng hoặc mới thấy được mấy ngón chân em ngọ nguậy trên nền gạch. Trong phòng, em hay bỏ dép đi chân trần. Sự tĩnh lặng đôi khi làm người ta nghẹt thở, đến nuốt nước bọt cũng khó khăn.

    Tủ đựng tài liệu chạy gần hết tường quanh phòng. Nhiều hôm em tìm hoặc cất tài liệu. Em không về chỗ mà cứ đứng hoặc ngồi ngay trước bàn tôi xem hoặc sắp xếp giấy tờ. Ánh mắt tôi nửa găm vào màn hình máy vi tính nửa lại hắt sang em. Bờ vai em tròn lượn xuống lưng. Cái dây áo nịt ngực lúc thì nằm dọc lúc thì nằm ngang chạy hằn dưới làn áo. Lúc em quay người lại, dưới một vài sợi tóc và làn da trắng nơi cổ áo là một khe suối chạy hun hút giữa hai bờ ngực. Hai đường bao cong tạo thành một cái lõi quả táo mà ai đã ăn hết xung quanh. Nó tròn trịa, cân đối, trắng hồng và nuốt chửng mọi ánh mắt vô tình hay hữu ý lọt vào.

    Có lần tôi và em cũng cãi nhau. Chuyện chẳng liên quan gì đến công việc cả. Buổi trưa, thỉnh thoảng các chị lớn tuổi cùng tầng lại nhân lúc chồng vắng nhà rủ nhau cải thiện. Vì phòng tôi ở góc, lại thêm tôi chắc dễ bảo nên toàn bị bắt di tản trong trật tự. Nhiều buổi chiều quay lại thấy bàn ghế ngổn ngang, giấy báo bừa bãi, bát đũa lổng chổng. Bực nhưng thấy em cứ hơn hớn kể chuyện chị nọ anh kia nên tôi không dám càu nhàu. Hôm ấy thì thật quá đáng. Khung cảnh đã không có gì tốt đẹp hơn thì chớ lại còn mùi mắm tôm nồng nặc. Tôi xem bàn mình thì thấy tài liệu, bàn phím, cả cái quyển đựng name card cũng sặc mùi mắm tôm. Lau rửa hàng tiếng không bớt mùi. Vừa mới há mồm góp ý liền bị em phê là không biết thông cảm với chị ý xa chồng. Chồng chị ý vào miền Nam biệt phái mấy năm nên hôm nay chị ý mới khao lòng lợn mắm tôm để hy vọng chồng sẽ hiểu tấm lòng mình. Mặc kệ chồng chị ý, tôi gắt lên và ném quyển sổ bộp một phát xuống nền nhà. Em im bặt, mồm há hốc.

    Đêm về, tôi định bụng xin lỗi em nhưng không biết phải làm thế nào. Gọi điện thoại không dám, vào mạng để gửi e-mail, chat hay nhắn tin cũng ngại. Tôi cứ loay hoay suy suy nghĩ nghĩ hết gần cả đêm. Hôm sau đến cái biết ngay. Mặt lạnh như bom nhé. Quần bò cứng đơ, áo gài cao cổ. Chiến thuật phòng thủ thấy rõ. Tôi tặc lưỡi, thôi thì phó mặc cho trời. Không gian im ắng đến nửa ngày. Tiếng lá ngoài sân rụng cũng nghe thấy rõ. Lại hôm sau nữa, em đẩy một vật ra phía đầu bàn gần tôi. Nhìn kỹ thì ra cái máy tính của tôi. Chắc là ý định giả đây mà. Tôi cũng mở ngăn kéo cầm chiếc USB của em cũng đẩy ra góc bàn sát em. Một lát sau bên kia xuất hiện cuốn Tạp chí Đẹp. Trong số này có bài của tôi viết nhân một chuyến du lịch, em đã nói tôi tặng em vì em rất thích. Bàn bên tôi lập tức đáp trả bằng đĩa nhạc M.L (không phải Mỹ Linh). Chữ ký đầy bướng bỉnh của em vẫn còn lấp lánh ngoài bìa đĩa.

    Đến chiều thì đống đồ hai đầu bàn đã khá nhiều và vẫn giữ được thế cân bằng. Bên em có thêm tập truyện ngắn Nga chọn lọc, đôi dây buộc tóc hình chiếc giầy, cái cây ngoáy tai bằng đồng, cái cốc sứ uống nước đã bị mất nắp. Tôi cũng lôi ra được chiếc cà vạt lụa Tô Châu em mua hồi đi Trung Quốc, tuýp thuốc mỡ Acyclovir bôi lở miệng, cái lược nhựa đã gãy 2 răng. Em móc trong túi ra cái đeo chìa khoá thả đánh cộc trên mặt bàn. Tôi tháo đôi tất đang đi ở chân tung lên. Em ngó quanh một lát rồi bặm môi gõ lộc cộc lên bàn phím. Một lát sau cái thanh Yahoo!Messenger trên màn hình của tôi sáng rực màu cam. Tôi click. Ô cửa sổ hiện dòng chữ: -Do^` -da`n o^ng kho^ng cao thu*o*.ng!!!!!!!!


    Chết tôi! Tôi sững người một lát và chợt thấy mình thật trẻ con. Tôi có thể mở điện thoại di động và xoá tên em. Cũng có thể xoá nick của em khỏi danh sách bạn trên Y!M. Cũng có thể về nhà tìm xem còn thứ gì của em, cả đồ lót Narsis mà em đã tặng nữa, để đem trả. Nhưng tôi có gột rửa được em ra khỏi đầu không. Có thể không đối mặt với em không. Tôi rùng mình khi nghĩ đến viễn cảnh em xin chuyển sang ngồi chỗ khác. Tôi quen cái cảm giác có em cười đón tôi mỗi sáng. Biết tôi chưa kịp ăn là thể nào cũng có gói xôi lạc nóng hổi hay cặp bánh dầy giò thơm phức đặt kín đáo trên bàn. Mỗi cuốn sách tôi mua, mỗi bài thơ tôi viết đều tưởng tượng đến nét mặt dịu dàng của em khi đón nhận. Không còn những điều ấy, cuộc sống có còn ý nghĩa nữa không. Tôi lặng lẽ xếp các đồ vật vào chỗ cũ. Sang bàn em, ngần ngừ rồi tôi viết: Anh xin lỗi! Lật cuốn tập truyện ngắn Nga ra tôi gắn mảnh giấy lên đó. Hình như, đúng phải trang có truyện ?oNói hay là im lặng? của A.P. Tchekhov.
  3. billgatevn2

    billgatevn2 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/02/2006
    Đã được thích:
    0
    Na nô hàng nóng chớ tranh
    Đặt trần chả được, còn phải đánh nhau
    Tốt nhất là ôm Tát - tù
    Khi nào đến lúc là em cởi trần

  4. nhphuonghn

    nhphuonghn Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/11/2003
    Đã được thích:
    0
    Các bác làm tiếp thơ đi cho em đọc với
  5. billgatevn2

    billgatevn2 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/02/2006
    Đã được thích:
    0
    Ủy ban chứng khoán thật kỳ
    Lại cho bác Tuấn thay mặt Nanô
    Nói chuyện tình báo tình yêu
    Mà không nói chuyện thị trường chứng khoan
    Khớp lệnh liên tục, định kỳ
    Chẳng ra thông báo, lại còn sờ pam
    Đã thế bác Bằng, bác Sinh
    Về hết cả lũ để cho em làm

  6. dong1691

    dong1691 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/02/2007
    Đã được thích:
    0
    Ngày mai vờ ni sẽ xanh
    Còn không thì cũng loanh quanh hôm rồi
    Chắc chắn sẽ có vài chồi
    Đâm vào vờ ni làm mồi nổ tung
    Tuần rồi vờ ni khá xung
    Mặc big boy bán chỉ rung khẽ khàng
    Chỉ thị 0 3 rõ ràng
    Nhưng vờ ni vẫn vững vàng trụ lâu
    Mong ngày mai sàn mướt màu
    Màu xanh hy vọng ,lên tàu mau mau !
  7. invisible

    invisible Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/05/2001
    Đã được thích:
    2
    Copy trộm 2 câu của gái làng vì thấy hay quá cơ.



    Gió xuân tốc giải yếm đào
    Anh trông thấy oản, sao không vào thắp hương



  8. anhnk74

    anhnk74 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    06/05/2007
    Đã được thích:
    0
    Chào các bác, các bác thơ thẩn hay quá, em cây nhà lá vườn, các bác đừng cười nhé

    ĐÁM CƯỚI EM

    Hôm nay đám cưới của em
    Họ hàng hang hốc đến xem rộn ràng
    Đáng nhẽ pháo nổ đùng đoàng
    Nhưng vì cấm pháo, cả làng im re


    Tám giờ có 1 chiếc xe
    Cắm đầy hoa hoét le te đi vào
    Trẻ con bu tới ào ào
    Đứa thì sờ lốp, đứa vào bóp phanh


    Mẹ em la ó thất thanh
    Tiên sư bố lũ trẻ ranh quê mùa
    Bố em thấy thế nói đùa
    Bà lên thành phố mới vừa mấy năm


    Trang điểm thuê hết năm trăm
    Đang từ đầu ngõ xăm xăm đi vào
    Gặp ai cũng toét miệng chào
    Thì ra éo biết đứa nào cô dâu


    Chín giờ khách khứa đã bâu
    Ồn ào náo nhiệt như trâu xổng chuồng
    Cô dâu trang điểm trong buồng
    Một lũ gái gú dựa tường đứng xem


    Mười giờ đã thấy bem bem
    Xe nhà chú rể màu kem, đi vào
    Chú rể đáng mặt anh hào
    Cao đúng mét rưỡi, đang chào bà con


    Chủ hôn đứng dậy lon ton
    Quát tháo inh ỏi như còn thanh niên
    Hai họ chào hỏi liên miên
    Cô dê chú rẩu thì đần mặt ra


    Mong sao đám cưới qua loa
    Để đêm hí hí, thế là xong phim
    Bao năm mỏi gối đi tìm
    Giờ coi như đã chết chìm cùng nhau


    Chủ hôn nói một lúc lâu
    Bỗng nhiên Mic tịt ( đầu dây bị chờn)
    Chả biết làm cách nào hơn
    Chủ hôn ngồi xuống kệ con bà mày


    Bây giờ đến đoạn trao tay
    Chú rể rút nhẫn mặt mày buồn thiu
    Khách khứa thì líu tìu tìu
    Đứa bảo 2 chỉ, đứa thì một cây


    Cô dâu hỏi nhỏ : vàng tây?
    Chú rể quắc mắt : tây thế éo nào?
    Nhẫn anh mua ở Hàng Đào
    Em an tâm nhớn, Thôi, vào thắp hương.


    Cả 2 đứng trước hương đường
    Cô dâu tranh thủ soi gương, vuốt đầu
    Chú rể nét mặt âu sầu
    Cắm đầu xuống vái, rất lâu, rồi chuồn


    Cô dâu cũng có vẻ buồn
    Nắm tay bà mẹ, lệ tuôn ầm ầm
    Chú rể đóng cửa đánh rầm
    Cô dâu giật thót, đâm đầu vào xe


    Đến chiều đám cưới vắng hoe
    Cô dâu gọi điện : đã về đến nơi
    Bố em thở hắt một hơi
    Thế là cục nợ có nơi rước rồi

    Minh họa
    [​IMG]
  9. invisible

    invisible Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/05/2001
    Đã được thích:
    2
    Hơ hơ, thế 2 con cẩu vừa đi đón dâu, vừa tranh thủ ...động phòng nhỉ
  10. stock_pnt

    stock_pnt Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa Not Official

    Tham gia ngày:
    10/05/2007
    Đã được thích:
    41
    Cô dâu , chú rể nhìn đôi cẩm chắc chỉ muốn trời tối, mắt cứ hau háu...

Chia sẻ trang này