Trở về cát bụi.

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi dungnanlamlai, 05/08/2013.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
5656 người đang online, trong đó có 569 thành viên. 22:46 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 29218 lượt đọc và 1024 bài trả lời
  1. dungnanlamlai

    dungnanlamlai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    17/03/2011
    Đã được thích:
    11.128
    Mai gặp lại chiến đấu cho 4 phiên đầy bí ẩn.[r2)][r2)][r2)]
    Libra_hnthemoon1407 thích bài này.
  2. dungnanlamlai

    dungnanlamlai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    17/03/2011
    Đã được thích:
    11.128

    ‘Anh về mà xem... Mẹ anh phiền thật!’

    (Nhân mùa Vu Lan 2013, xin gởi đến tất cả những ai còn hay đã không còn Mẹ)

    - Anh về ngay đi, em hết chịu nổi rồi, mẹ anh phiền thật.

    - Uhm, mẹ anh phiền thật... Bây giờ anh đang có cuộc họp quan trọng, tối về anh sẽ giải quyết nha em.

    Tiếng đầu dây bên kia dập máy nghe có vẻ rất tức tối, anh buông thõng người ra sau ghế, ở bên kia cô nhìn ra phía cửa như đang cố nuốt trôi một cái gì đó vào mình...

    - Anh nhìn đi, đó, đây này, hôm nay em sắp, ngày mai em xếp, cứ một người dọn, một người lại bày ra như vậy, ai mà chịu nổi. Em sắp điên rồi đây.

    Cô vò đầu trong 1 trạng thái vô cùng tức giận, anh lại gần cô, lấy tay xoa xoa 2 bờ vai gầy gầy, cô hất chúng ra.

    - Em vào đây.

    Anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cô kéo vào phòng. Khép hờ cửa, anh lấy 1 chiếc hộp được đặt trên nóc tủ xuống, anh nhìn cô mỉm cười.

    - Mẹ phiền thật, ngày mai mình đưa mẹ đến viện dưỡng lão em nhé. Còn bây giờ để anh cho em biết mẹ chúng ta phiền đến mức nào.Anh mở chiếc hộp ra, bên trong là 1 xấp hình, anh lấy ra 1 tấm đã cũ nhưng chẳng hề dính tí bụi nào. Cô tò mò nhìn vào tấm ảnh.

    - Em thấy không, đây là tấm hình mà dì anh đã chụp lúc anh sinh ra, Dì kể vì mẹ yếu nên sinh lâu lắm, mà sinh lâu chắc là đau lâu em nhỉ, mà mẹ phiền thật, cứ la hét ầm ĩ cả lên, ai mà chẳng sinh. Dì còn nói, mẹ yếu lắm, nếu cứ cố sinh thì sẽ nguy hiểm cho người mẹ, bác sĩ đã nói như vậy rồi vậy mà mẹ vẫn cố cãi “Không, con tôi phải ra đời, tôi phải sinh,” mẹ anh phiền thật đó...

    Cô nhìn tấm hình, bàn tay cô nhẹ bổng, rồi cô nhìn anh, trong mắt anh chứa 1 điều gì đó rất lạ.

    Anh cẩn thận bỏ tấm hình đó qua 1 bên, lấy 1 tấm khác cho cô xem.

    - Em nhìn nè, đây là bức ảnh chụp lần đầu tiên anh bú mẹ, anh chẳng thấy ai phiền như mẹ cả. Bà nội, bà ngoại nói cả rồi, mẹ yếu, không đủ sữa để cho anh, uống sữa bình đi, ở đó mà dưỡng sức, nhưng 1, 2 cứ khư khư giữ anh vào lòng “Không, con con nhẹ cân, phải bú sữa mẹ mới tốt.” Ai nói gì cũng cãi em nhỉ, nếu không anh được uống sữa bình rồi, sữa bình phải ngon hơn chứ, mẹ anh phiền thật...

    Bàn tay cô run run, cô thấy ánh mắt của người mẹ trong bức ảnh ánh lên vẻ rất hạnh phúc, 2 bàn tay cô ta cứ giữ chặt đứa bé. Cô nhìn anh không nói gì cả...

    - Còn nữa đây này - Anh lại lôi ra 1 tấm khác - Em thấy mẹ anh phiền ghê chưa, con nít hơn 1 năm ai chẳng chập chững biết đi, mẹ cứ làm như chỉ có con mẹ mới làm được điều đó không bằng. Ba kể mẹ cứ gặp ai là cũng hí hởn khoe “Thằng cu Tin nhà tôi đi được rồi, nó biết đi rồi đó.” Bộ mẹ không thấy phiền hay sao em nhỉ?...

    Bờ môi cô như muốn nói một cái gì đó nhưng cổ họng thì ứ nghẹn lại. Bức ảnh đứa trẻ con chập chững đi về phía mẹ trong tấm hình, cô nhìn mãi...

    - Ba anh còn kể, từ ngày anh bắt đầu bi bô tập nói rồi gọi được tiếng mẹ thì nguyên những ngày sau là một chuỗi điệp khúc “Cu Tin gọi mẹ đi, gọi mẹ đi cu Tin.” Mẹ phiền quá đi mẹ à...

    Anh mỉm cười xoa nhẹ vào bức ảnh, mắt anh đang long lanh thì phải.

    - Ðây nữa, đây nữa này - Anh lôi ra nguyên 1 xấp, nhiều lắm, rất nhiều ảnh.

    - Em thấy mẹ anh phiền ghê chưa... Chụp làm gì mà lắm ảnh vậy không biết. Lần đầu tiên anh vào mẫu giáo, có phiếu bé ngoan, rồi tiểu học, trung học, nhận bằng khen,... Em coi đi, thôi thì đủ trò trên đời, coi hình của anh có mà đến Tết mới xong. Anh phì cười, “mẹ anh phiền nhỉ”?...

    Cô nhìn anh, anh không cười nữa, anh cầm 1 tấm hình lên nhìn vào đó rất lâu, cô thấy nó, 1 tấm hình rất đẹp, anh rất đẹp trong bộ áo tốt nghiệp cử nhân, anh lúc đó trông điển trai quá, cao ráo, nhưng...

    - Em có thấy không? Tóc mẹ anh đó, rối em nhỉ ? Còn áo quần nữa này, cũ mèm...

    Cô nghe thấy giọng anh trở nên khác đi, không đều đều như lúc ban đầu nữa, đứt quãng. Cô nắm lấy tay anh...

    - Năm 15 tuổi, ba bỏ mẹ con anh lại, rồi lúc đó, mọi thứ trong nhà trở nên không có điểm tựa, anh đi học, mẹ bắt anh phải học... Em không biết đâu, anh xin nghỉ nhưng mẹ không cho, phiền như vậy chứ. Mẹ cứ sáng sớm đi phụ quán cơm cho người ta, trưa ăn 1 chén cơm thừa trong quán để dư tiền cho anh học thêm ngoại ngữ, rồi chiều đến chạy đi giặt đồ cho những bà mẹ không phiền khác, để họ đi mua sắm, cà phê, giải trí...

    Giọng anh lạc hẳn:

    - Còn nữa em ạ, tối đến mẹ lại tiếp tục đi làm lao công đường phố, sáng sớm mới về chợp mắt được 1 tí thôi, vậy đó... Em thấy mẹ anh khỏe không?

    “Tách”, 1 giọt nước rơi xuống trên tấm hình, mắt cô cũng nhòe đi...

    Khác thật, 1 bà mẹ trẻ với gương mặt xinh đẹp lúc đứa con mới bi bô tập nói, và cũng với gương mặt phúc hậu đó nhưng giờ làn da đã nhăn đi, khuôn mặt gầy hẳn khi đứng cạnh cậu con trai lúc chuẩn bị ra trường...

    - Anh à. Bàn tay cô nắm lấy bàn tay run run của anh.

    - Em có thấy tay mẹ rất yếu không, anh chẳng bao giờ kể em nghe nhỉ. Khi 5 tuổi, anh đùa nghịch chạy nhảy lung tung, lúc đuổi bắt cùng cô nhóc hàng xóm anh đã trượt chân ngã từ cầu thang xuống. Lúc đó, anh chẳng thấy đau một chút nào cả, chỉ nghe một tiếng kêu rất thân quen, em có đoán được không, anh đang nằm trên 1 thân thể rất quen... mẹ anh đó...

    Cô sững người lại, nước mắt cô trào ra, rơi xuống ướt đẫm tay anh.

    - Em à, mẹ anh phiền vậy đó. Phiền từ khi anh chuẩn bị lọt lòng cho đến khi anh gần đón đứa con đầu tiên của mình.Chưa hết đâu, mẹ sẽ còn phiền cả đời em ạ: Bây giờ lớn rồi mẹ vẫn cứ lẽo đẽo theo anh dặn đủ thứ, em không thấy sao. Cơm phải ăn 3 chén, đi xe phải chậm thôi, đừng có mà thức khuya quá. Mẹ anh phiền thật, ngày mai mình đưa mẹ đến viện dưỡng lão em nhé...

    - Anh...

    Cô ôm chặt lấy anh, cô òa khóc nức nở.

    - Em xin lỗi...

    Anh ôm lấy cô vỗ về, vỗ về như ngày xưa anh vẫn thường được mẹ vỗ về như vậy.

    “Choang”

    Anh và cô chạy nhanh xuống bếp.

    - Mẹ xin lỗi, mẹ nghe con thèm chè hạt sen nên mẹ đi nấu, nhưng... Giọng mẹ run run không dám nhìn về phía trước, cúi người nhặt những mảnh vỡ vừa rơi...

    - Mẹ à.

    Cô chạy đến nắm lấy bàn tay xương xương của mẹ.

    - Từ nay mẹ đừng phiền nữa nhé, để con phiền mẹ cho.

    Cô ôm chặt mẹ, nước mắt thấm đẫm vai áo mẹ.

    Mẹ nhìn anh, anh nhìn cô trong lòng của mẹ...

    “Mẹ đã không sinh lầm con. Và con cũng đã không chọn nhầm dâu cho mẹ, phải không ạ?”
    Libra_hnthemoon1407 thích bài này.
  3. xanhchin8668

    xanhchin8668 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa Not Official

    Tham gia ngày:
    15/07/2011
    Đã được thích:
    41.539
    Đêm muộn rồi nghe bài này...Tỉnh người ông ah...Đúng đẳng cấp...Khánh Ly( Mai chân đất)[r2)]

  4. dungnanlamlai

    dungnanlamlai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    17/03/2011
    Đã được thích:
    11.128

    Mình mê giọng Khánh Ly hát nhạc Trịnh từ khi còn bé xíu.=D>[r2)]
    Libra_hnthemoon1407 thích bài này.
  5. xanhchin8668

    xanhchin8668 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa Not Official

    Tham gia ngày:
    15/07/2011
    Đã được thích:
    41.539
    Nghe đỉnh nhể...Hay ở cái nhạc nó đệm ấy ông:-bd
  6. Hoa_Sim

    Hoa_Sim Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/11/2010
    Đã được thích:
    23.967
    Câu chuyện thật cảm động!
    Người đàn ông trong câu chuyện thật tuyệt vời ! Anh vừa là người con hiếu thảo vừa là người chồng cao thượng !
    Nhờ vậy , anh ấy đã cảm hoá được người vợ vô tâm...
    Với người khác thì cô vợ đã ăn tát rồi!

    ;));));));));));))
  7. dungnanlamlai

    dungnanlamlai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    17/03/2011
    Đã được thích:
    11.128
    Há há. :)):)):)):)) Xứng danh cao thủ thời @
    Libra_hnthemoon1407 thích bài này.
  8. dungnanlamlai

    dungnanlamlai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    17/03/2011
    Đã được thích:
    11.128
    =))=))=))=)) Bao trọn gói đi bão và múa cột luôn hử? :)):)):))
    Libra_hn thích bài này.
  9. dungnanlamlai

    dungnanlamlai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    17/03/2011
    Đã được thích:
    11.128



    Lần đầu tiên trong đời ........


    Đây là lần đầu tiên của em. Em nằm xuống, các cơ bắp căng cứng. Em đẩy anh ấy ra và cố tìm một câu xin lỗi, nhưng anh không chịu . Anh ấy hỏi em có sợ không và em lắc đầu một cách dũng cảm.

    Anh ấy đúng là người đàn ông đầy kinh nghiệm. Ngay cú đầu tiên ngón tay anh ấy đã đưa đến chạm đúng điểm cần thiết. Anh ấy tiến sâu hơn và em run rẩy toàn thân. Cơ thể em căng thẳng chờ đợi nhưng anh ấy rất dịu dàng như đã hứa với em.Anh nhìn thẳng vào mắt và nói em hãy tin tưởng vì đã làm như thế nhiều lần trước đây rồi . Nụ cười dễ thương của anh ấy làm em bớt căng thẳng ,và rồi em mở ra cho anh ấy có thể cho vào một cách dễ dàng.

    Em năn nỉ anh ấy lẹ hơn nhưng anh ấy vẫn cứ từ từ và giải thích làm vậy để cho em ít bị đau nhất. Thế rồi anh tiến vào gần hơn, sâu hơn... và em cảm thấy sự đau đớn lâng lâng dâng tràn và chạy rần rần khắp thân thể.

    Anh ấy nhìn em lo lắng và hỏi có đau lắm không? Mắt em rưng rưng nhưng lắc đầu và nói anh cứ tiếp tục , em chịu được. Anh ấy lắc lắc, kéo ra ấn vào với sự chuẩn xác của bao nhiêu năm kinh nghiệm. Nhưng lúc này em đã tê liệt hoàn toàn để có thể cảm thấy bất cứ cái gì bên trong em.. Sau một vài giây phút tê liệt em cảm thấy có cái gì đó cháy bỏng bùng lên và anh ấy lấy cái của nợ đó ra ngoài.

    Em nằm thở hổn hển, nhẹ cả người vì đã xong. Anh ấy nhìn em với một nụ cười ấm áp và nói với em rằng em thật là ngoan cường từ trước đến nay hiếm thấy. Em mỉm cười và cảm ơn anh nha sĩ. Đây là lần đầu tiên trong đời, em đi nhổ răng !!!

    Tây có câu "Honni soit qui mal y pense" (Xấu hổ cho kẻ nào nghĩ bậy)
    Libra_hnthemoon1407 thích bài này.
  10. xanhchin8668

    xanhchin8668 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa Not Official

    Tham gia ngày:
    15/07/2011
    Đã được thích:
    41.539
    >:)>:)>:)>:)>:)^:)^...vỡ bụng
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này