Truyện cười chứng khoán

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi Hoa_Sim, 14/02/2012.

3999 người đang online, trong đó có 371 thành viên. 16:27 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 3 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 3)
Chủ đề này đã có 19495 lượt đọc và 96 bài trả lời
  1. Hoa_Sim

    Hoa_Sim Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/11/2010
    Đã được thích:
    23.967
    [​IMG]

    Ngồi ngược quan sát cho dễ.
    Đôi này đang mang tiền nộp vào công ty chứng khoán !
    Có kẻ gian theo dõi là phát hiện ngay !
  2. Hoa_Sim

    Hoa_Sim Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/11/2010
    Đã được thích:
    23.967
    Lỗi chết người của việc viết không dấu


    Chồng đang mãi chăm chú nhìn lên bảng điện ở công ty chứng khoán .

    Vợ nhắn tin cho chồng mách tội con vì nó hư. Chồng nhắn tin lại: "Em la con di"

    Vợ nhận được tin nhắn, tức giận, gọi lại ngay cho chồng:
    - Sao anh lại có thể nói về tôi bằng những lời lẽ như thế?
    Chồng vội vàng phân bua:
    - Anh bảo là em la con đi, kể tội con với anh làm gì. Anh đang theo dõi mấy con trần hết rồi đây này !
    Vợ :
    -Trời ơi là trời , con cái không lo dạy , vợ thì không quan tâm , ra ngoài lo ngắm mấy con ca ve ở trần à ?


  3. Hoa_Sim

    Hoa_Sim Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/11/2010
    Đã được thích:
    23.967
    Anh hùng tương ngộ…


    (ĐTCK) Đôi khi sự việc không giống như chúng ta tưởng. Sự sống luôn nảy mầm từ đống tro tàn...

    • Người ghi lại câu chuyện này đã thề độc rằng không tiết lộ danh tính của người cung cấp thông tin. Cũng chính vì thế, những tên tuổi, nhân vật chỉ mang ý nghĩa minh họa và… không nhất thiết khác sự thật,


      Chuyện rằng, một tối xấu trời, mây xám vần vũ. Hai người bạn, “nguyên” tỷ phú chứng khoán, nhà đất lâu ngày gặp nhau. Là buổi hạnh ngộ nên cũng có chút cay cay cho mặn chuyện. Bữa rượu tao bôi khiến tâm can hai người lay động vô cùng. Nước mắt tuôn lã chã, vòng tay ôm khít vòng tay…
      Rồi thì là thở vắn than dài, thương bạn, thương thân, thương cái vốn liếng nhà đất, chứng cổ đã teo tóp, cả năm nay lại càng teo tóp. Rồi cả hai chợt thấy giận, giận cái gì cũng không biết. Chỉ thấy giận và phải tìm nơi nào đó để trút cơn giận đang đông cứng trong người… Không ngờ vừa thò mặt ra đường thì bị dí ống thổi vào miệng đo nồng độ cồn.
      Vốn chẳng mang giấy tờ, anh dịch vụ chứng khoán mặt xám như màu cổ phiếu nằm sàn, ra sức xin xỏ. Còn nhà đất hình như còn ỷ thần phật phương nào tương trợ, vả lại cũng có đôi ba chén trợ hứng nên hăng lắm.
      - Thổi thổi cái gì. Đang hết cả hơi, làm gì còn sức mà thổi.
      Đương nhiên, gặp cơ động mà hoắng lên thế thì chỉ có dại. Hình ảnh chiếc Atilla mờ dần, mờ dần rồi mất hút. Cả hai lếch thếch, vừa đi vừa chửi mắng nhau. Chán rồi lại khóc lóc, oán trách ông trời bất công…
      Bỗng trong góc tối, một bóng đen thò ra, lẫn trong làn khói đốt đồng đêm cuối năm. Cò chứng khoán gật mình:
      - Anh, ông, chú, bác hay mày là ai?
      * Bóng đen trả lời: ta là Bụt đây. Tấm ơi, làm sao con khóc?
      - Hu hu… Con không phải là Tấm đâu. Cái Tấm vừa rồi bị báo chí dìm hàng. Quy vào tội giết người có điều khoản tăng nặng nên trốn biệt rồi.
      * Vậy thế con là ai?
      - Con là hàng xóm của bà dì người yêu cũ của Tấm...
      * Thế còn tên kia?
      - Dạ, con là Chung Văn Cư, làm nghề…
      * Khoan. Sao đêm hôm khuya khoắt lại lang thang bờ bụi thế này?
      - Bụt ơi. Làm trai bốn bể là nhà…
      * Các ngươi đừng có bao biện. “Cái loại trai ấy chắc là… ăn xin”!
      - Nói thật với Bụt. Bọn con lâu ngày gặp nhau trót làm vài vại nên bị bắt xe. Tết nhất đến nơi rồi, Bụt sao không ở nhà với Bụt bà? Hay đi xóa đói giảm nghèo cuối năm phỏng ạ? Thế thì Bụt tìm đúng người rồi đấy. Hoàn cảnh anh em con đây quá đáng thương…
      * Đáng thương thế nào, nói ta nghe.
      - Con nói rồi, mà Bụt cứ giả điếc. Có nghe đâu…
      * Ta có… tiếc gì các ngươi. Nói nhanh!
      - Con tên là Cư. Chỉ chỏ nhà đất. Còn kia là anh Trần Văn Sàn, cò chứng khoán.
      * Các ngươi kể ra cũng… ngưu tầm ngưu, à quên đôi bạn cùng tiến. Khác gì Lưu Bị gặp… Võ Tòng. Nhưng sao lại nghèo?
      - Anh Sàn con đây thì cha mẹ sinh con, nhưng trời gắn tên vào nghiệp. Cò chứng khoán mà tên là Sàn thì đúng là bi kịch…
      * Hài nhể. Thế còn nhà ngươi?
      - Hài kịch mà không bán được vé còn chuyển sang bi kịch nữa là bọn con. Năm qua, con bỏ chữ “sản” đi rồi, chỉ còn… bất động thôi.
      * À, hiểu rồi. Dân chuyên môn như mình gọi là đóng băng thanh khoản đây.
      - Còn hơn cả đóng băng. Bụt đã nghe chuyện “tình yêu của ****” chưa?
      * Yêu hả, hay đấy. Có tí tình vào nó cũng bớt rét.
      - Chuyện là ong thì yêu ****. Nhưng **** lại kết anh chàng ốc sên. Ong bực quá mới đi hỏi cho ra nhẽ. **** đậu ở mãi tít trên cao thủng thẳng:
      Anh ốc còn có nhà riêng mà ở. Còn anh, chung cư bây giờ bán ai mua?
      [​IMG]
      * Kể ra thì các người cũng chả nên trách ********. Bây giờ có hai trái tim vàng, chúng bán một cái mua chung cư, à mua lấy lô đất mà ở, chứ chẳng chịu ở nhà gianh đâu. Mà thói thường, kể khổ xong thường là xin xỏ hẳn?
      - Bụt quá tâm lý, quá hiểu đời, quá nhân hậu, quá… Bụt ơi, con biết Bụt giàu sang lắm. Một tỷ đồng đối với con cũng như một ngàn đối với Bụt phải không?
      * Đúng thế, cũng như một ngàn năm đối với ngươi bằng một phút đối với ta vậy.
      - Thôi thì, Bụt cho chúng con, mỗi anh em một ngàn làm kỷ niệm ngày gặp nhau.
      * He he. No problem. Các ngươi đợi ta một… phút nhé.
      - Bụt cứ giỡn. Hứa như Bụt thì quá ngành chứng khoán hứa.
      * E hèm, ta đùa tí. Ngươi tưởng Bụt thích ai là cho được đấy à. Dạo trước cho cái Tấm cái áo, cái xe, ta cũng phải lập dự án tiền khả thi, báo cáo tiến độ, rồi hóa đơn chứng từ có kiểm toán thiên đình kiểm tra chán ra ấy chứ.
      - Người tốt Bụt chả giúp, lại đi giúp cái Tấm.
      * Thì hoàn cảnh nó lúc nghèo khó cũng đáng thương. Cái giàu nó làm tha hóa con người ta. Cũng như các ngươi thôi, ăn thịt quá nhiều thì bản tính thiện lương dần mất đi, mới hay nói dối, mới hay lọc lừa…
      - Bụt nói con chả hiểu gì. Danh ngôn nói rằng, một người chưa biết nói những lời nói dối thì người đó không bao giờ biết đến thế giới chân thực.
      * Các ngươi không biết, ở buổi bình minh của loài người, con người ta trong trắng, y như con chim trên trời, con cá dưới nước… Hoặc yêu hoặc ghét, tất thảy đều minh bạch.
      - Ấy là vì?
      * Là vì toàn ăn rau xanh, lá tươi, thỉnh thoảng lắm mới ăn mật hoa, hiển nhiên cơ thể lâng lâng nhẹ nhàng, tâm hồn bình an thanh thản, chỉ toàn biết nghĩ thật và nói thật.
      - Thế rồi sao ạ…
      * Rồi một tia sét ngẫu nhiên từ giời cao đánh xuống. Vài con gà rừng, con bò rừng bị lửa quay chín, thơm lừng như bún chả Hàng Mành. Và con người nổi tà niệm ăn thử một miếng... Đương nhiên, sau khi biết ăn thịt, con người trở nên hung hãn hơn, bản ngã lộ ra chỉ muốn chiếm đoạt, sở hữu bằng mọi cách.
      - Ngành chứng khoán bọn con vừa rồi, chắc một số vị ăn thịt nhiều quá nên toàn khuyên người ta mua vào rồi lại nhanh chóng ca bài “ai nhanh tay bán bằng tay em”…
      * Nhưng các ngươi phải biết, khi sự dối trá kéo dài triền miên thì thẳm sâu trong nó lại chứa đựng một sự thật. Các ngươi cứ luẩn quẩn quanh cái vòng tròn mờ ảo, nói không đi đôi với làm, thì nó cũng biểu thị một sự thật là thị trường còn mới nổi, hay nói cách khác là lập lờ lắm.
      - Thôi, triết lý với Bụt thì quá khó. Thế cái dự án hỗ trợ người nghèo bọn con lại bị quy hoạch treo hả Bụt?
      * Không phải quy hoạch treo mà là chuyển đổi công năng sử dụng.
      - Chuyển đổi như vừa rồi, nhà quản lý cho phép giảm diện tích căn hộ chung cư để dễ bán, nhưng trong chung cư lại không cho tăng số lượng căn hộ, thì đúng là… con khóc!
      * Ngươi chả khóc, Bụt cũng hiện lên đây rồi. Nhưng đó không phải là chuyên môn của Bụt. Tìm thần đèn nhé. Ta nói chuyển đổi công năng, nghĩa là không cho các ngươi tiền mà cho lời khuyên…
      - Lại lời vàng ý ngọc phỏng ạ? Thế mà bảo có thực mới vực được đạo!
      * Bụt luôn làm việc theo cách riêng của mình. Ta kể cho các ngươi nghe câu chuyện mới đây thôi. Khi ta và học trò trên đường ngao du ghé ngang một gia đình giàu có. Gia đình này chỉ cho bọn ta ngủ lại tại một gian nhà kho lạnh lẽo. Khi thấy một lỗ vỡ ở chân tường, ta quên ngủ để sửa sang lỗ hổng đó. Học trò ta thấy vậy thắc mắc lắm.
      Đêm kế tiếp, bọn ta nghỉ đêm tại một gia đình nghèo khó nhưng hiếu khách. Khi trời sáng, bắt gặp cặp vợ chồng nọ đang nức nở bên con bò sữa - nguồn thu nhập chính của họ - đã chết cứng từ đêm qua, học trò ta nổi giận đùng đùng:
      ** Sao thầy lại để sự việc như vậy xảy ra? Gia đình giàu có kia rất ích kỷ thì lại giúp họ. Gia đình nghèo khó này tốt bụng thì lại để cho con bò của họ chết đi?
      * Đến bây giờ ta mới giải thích: khi nghỉ đêm trong nhà kho, ta thấy có vàng trong lỗ vỡ, nhưng vì chủ nhân của nó quá keo kiệt nên ta đã trám lỗ vỡ đó lại. Khi chúng ta ngủ trong nhà nông dân, ta đã gặp thần chết đến lấy mạng vợ anh ta. Do vậy, ta đã xin hắn lấy con bò thế mạng. Đôi khi sự việc không giống như chúng ta tưởng đâu…
      Nếu các ngươi có niềm tin, thì mọi khó khăn đều ẩn chứa sau nó một giải pháp có lợi mà có thể các ngươi không biết được cho đến sau này.
      - Con hiểu rồi. Ý Bụt muốn khuyên bọn con đừng buông xuôi đúng không?
      * Ta chả biết mấy về chứng khoán, bất động sản. Nhưng ta tin rằng, sự sống luôn nảy mầm từ đống tro tàn.
      - Bụt nói quá chí lý. Nhưng mà, tưởng Bụt thường hành hiệp một mình. Đến nay mới biết còn có cả trợ lý cơ đấy…
      …Bỗng làn khói đốt đồng mờ dần rồi loãng hẳn. Trần Văn Sàn và Chung Văn Cư thấy rõ ràng hiện ra một anh chàng gầy nhom, tay vẫn đang cầm cái cờ lê…
      - Nói thật với các chú. Anh là Táo kinh tế đây. Biết các chú hay ăn mảnh nên anh mò theo. Không ngờ con xe chưa kịp thay nhông, nắn càng nên tụt lại phía sau.
      - Thảo nào, đầu tóc mũ mãng nhem nhuốc, xộc xệch thế kia. Giờ gặp rồi thì làm gì?
      Còn làm gì nữa. Các chú về chuẩn bị sớ tấu, theo anh lên chầu trời. Lấy xe anh mà về. Đi chầm chậm thôi. Cứ ham đi nhanh với tăng tốc, gió máy thế này, cảm mạo phong hàn rồi lăn ra ốm thì chí nguy.

    Phí Trọng Hiếu
  4. Hoa_Sim

    Hoa_Sim Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/11/2010
    Đã được thích:
    23.967


    Khúc khích liệt truyện…


    [​IMG]



    (ĐTCK) Tân Mão đã sắp thành… cựu mèo. Điểm lại năm qua, ở xứ ta, cái việc “mèo khen mèo dài đuôi” tuyệt không phải ít.

    • Mới xinh xinh hoa hậu một vùng đã coi là tuyệt đại mỹ nhân. Mới loay hoay sắp sửa thành hề đã xưng xưng danh hài mọi thời đại.
      Mới hát hò vài bài đã tự xưng “thần tượng của thần tượng”... Thể theo phong trào ấy, lại nếm trải cái dư vị ngọt ít đắng nhiều trên thị trường năm qua, xin được sưu tầm ít kỷ lục ngược trong làng chứng khoán, gọi là cười người nhưng thực chất cũng là cười mình một chút.

      1. Nghề bạc nhất
      12 con giáp luân phiên, nhưng năm mèo này có thể gọi là năm tuổi của lãnh đạo các công ty chứng khoán. 105 CTCK, 1 năm, thống kê hẳn là vẫn sót mà đã có tới 157 cuộc chia ly màu đỏ, từ chủ tịch HĐQT, thành viên HĐQT, tổng giám đốc, phó tổng giám đốc đến người đại diện theo pháp luật…
      Có những lời ngỏ giã biệt đọc lên mà thấy rớt nước mắt, vì người ra đi vẫn đau đáu với chứng khoán như là với một tình yêu còn dang dở! Vẫn biết, “Tình yêu là bất tử. Nhưng trong tình yêu, thứ có thể thay đổi đó chính là người yêu”. Hy vọng rằng, sau khi bị chứng khoán phụ bạc, các bác vẫn yêu được “người khác” như đã từng yêu…

      2. Vật biến hình nhiều nhất
      “Lúc còn thơ ngày hai buổi lên sàn. Yêu chứng khoán qua từng tờ ghi lệnh”. Nhưng đó là thời mặn nồng, mới gần thôi mà tưởng như đã xa xưa lắm rồi. Thời người ta âu yếm, gọi là cổ phiếu vua, cổ phiếu hiếm, cổ phiếu vàng, cổ phiếu kim cương, thậm chí mắng yêu là… cổ phiếu điên!
      Năm qua thì quá thảm. Đúng là còn duyên kẻ đón người đưa. Hết duyên thì hết cổ phiếu giấy vụn, cổ phiếu rau muống, đến cổ phiếu nhi đồng, cao điểm còn biến hình thành cốc trà đá, cọng hành… vân vân và vân vân... Cám cảnh ấy, người đời có thơ rằng, “Cổ phiếu mà biết nói năng. Thì dân ấp chứng hàm răng chẳng còn”.

      3. Năm ít tin đồn nhất
      Rất lạ phải không ạ. Nhưng theo thống kê thì từ khi chứng khoán sơ sinh, năm mèo này là quãng thời gian… êm dịu nhất. Vài đường chém gió vỉa hè không tính. Chứ còn tin đồn ra tấm ra miếng thì đếm trên đầu ngón tay.
      Về chuyện này, một bác có trách nhiệm nhận định rằng, hẳn là do công tác quản lý thị trường, minh bạch thông tin đã tiến một bước dài, nên tin đồn hết đất sống. Mình thì rất thích cái suy nghĩ lạc quan ấy, nhưng lại trộm nghĩ, chứng khoán năm qua như cậu bé yếu người. Cứ ngủ lịm đi một lúc rồi lại thức dậy khóc một chặp. Còn lúc nào rảnh mà đồn với đại…
      Hay là bởi tại năm mèo, nên các chú vịt cồ cũng thỏ thẻ như miu???

      4. DN “giữ vững truyền thống” nhất
      Đó là Sudico (SJS). Còn nhớ đầu tháng 10/2008, ông Tổng giám đốc Công ty bị HĐQT miễn nhiệm. Nhưng vị này có lẽ quá gắn bó nên… kiên quyết giữ dấu một thời gian dài. Giữa năm vừa rồi, ông tổng đời kế tiếp bãi chức cũng nhất định ở lại phục vụ Công ty và cổ đông. Truyền thống này không chỉ độc đáo ở Việt Nam mà còn hy hữu trên toàn thế giới (lưu ý: nhận xét này là của một cán bộ có cỡ trong Sudico). Và thông tin cho biết, truyền thống và hiện đại vẫn đang kiên quyết… giữ gìn “bản sắc” của mình.

      5. Phát ngôn ấn tượng nhất
      Trong cái dư vị ngây ngây thơ thơ của chứng khoán năm qua, tuyên bố của ông Chủ tịch CTCK… Rồng Vàng: “Chúng tôi không thoái lui, chúng tôi đang tiến công” xứng đáng được chọn.
      Sở dĩ ấn tượng vì ngày ngày lên sàn, lân la hỏi chuyện từ các đại gia, trung gia cho đến… tiểu gia chứng khoán, vị nào cũng bảo, chiến lược bây giờ là… nằm im, thở khẽ. Ấn tượng hơn nữa bởi nó được phát ngôn khi nhà Rồng Vàng “đang lửa tắt, cơm sôi…”, xin chuyển sang nghề khác mà người nhà còn đang đắn đo chưa quyết.
      Thật ra cái giải này cũng khiến người bình chọn khá phân vân. Vì năm qua có một phát ngôn nữa cũng rất ấn tượng, của ông Don Lam, Tổng giám đốc Vina Capital: “Cả năm nay việc chính của tôi là xin và nịnh”... Nhưng kỹ năng nịnh và xin của các quỹ xứ ta năm rồi cũng không được… ấn tượng lắm. Vì thế, xin được xếp câu ấy vào danh sách dự bị vậy.

      6. CTCP đình đám nhất
      Đó là CTCP Bóng đá VPF. Hẳn sẽ có người thắc mắc, công ty cổ phần thì ăn nhằm gì. Đến niêm yết, UPCoM còn im lìm, chưa nói đến hơn ngàn công ty đại chúng đã được “Lưu” nhưng muốn mua bán thì không có ai “Ký”.
      Nhưng nó đình đám vì người sáng lập là bầu Kiên, bầu Đức, bầu Thắng… Mà chỉ một trong số các bầu này thôi cũng đủ làm nóng cả trăm trang báo, chứ nói gì đến một doanh nghiệp cổ phần. Lại nữa, bóng banh xứ ta năm qua thất bát thế, không có VPF thì năm qua các nhà báo thể thao hẳn là đói tin phải biết.
      Chiếu rượu vui vui đón năm mới vẫn còn chưa… tới bến. Nhưng giấy vắn, tình dài, xin hẹn bạn đọc hồi sau ta ngồi tiếp vậy.

    Phí Trọng Hiếu (Tronghieu@vir.com.vn)
  5. Hoa_Sim

    Hoa_Sim Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/11/2010
    Đã được thích:
    23.967

    Thành ngữ dân chơi


    [​IMG]



    (ĐTCK-online) Càng nghĩ mình càng phục bậc tiền bối nào phát minh ra từ “vại” để chỉ cái cốc đựng bia hơi. Dùng từ đắt không thể chịu nổi. Chẳng ai gọi là vại nước lọc, vại pepsi, hay gọi là vại bia khi uống ở nhà cùng vợ… Đối với đàn ông, bia là một thứ nước thánh, không khí ở bãi bia là một thiên đường thoát tục…

    • [FONT=&quot]- Buồn quá… đi làm tí bia đi…!!![/FONT]
      [FONT=&quot]- Hôm nay có hứng quá, làm vại bia đê…[/FONT]
      [FONT=&quot]- Rỗi việc quá…, đi làm vại bia cho khí thế nào…[/FONT]
      [FONT=&quot]Mọi con đường, mọi tâm trạng đều có thể dẫn anh em ta đến với thế giới của bia. Chẳng còn gì vô duyên hơn vào quán bia gọi cô ca, fanta, rồi ngồi ngậm ống mút… Và cũng chỉ ở các bãi bia, dùng từ vại mới hợp cảnh. Cái cảnh “ăn thùng, uống vại” nơi ấy sao mà hừng hực khí thế. Chỉ có vào quán bia, anh em mới có thể chém gió thành bão, chém bão thành động đất, mới thể hiện được hết những năng lực siêu phàm đã bị hết vợ con lẫn lãnh đạo cơ quan vùi dập… he he…[/FONT]
      [FONT=&quot]Đấy, đang tập trung nghiên cứu chuyên đề bia và khái niệm “vại” thì gã bạn bia cỏ kiêm dân mánh mung bất động sản, chứng khoán đã ời ời gọi: ông ra ngay bãi “Hiếu béo” Kim Liên, có chuyện này hay lắm… [/FONT]
      [FONT=&quot]Ôi dào, chắc định rủ rê nhượng cho lô đất ế đây. Ông thèm vào, mà có thèm cũng chẳng có tiền. Nhưng uống bia thì được… Lò dò ra đến nơi đã thấy dăm ông đang khoát tay vù vù.[/FONT]
      [FONT=&quot]Một gã nhìn thấy mình, rống lên: A, anh xuất hiện vào một đêm… mất điện.[/FONT]
      [FONT=&quot]Gớm, bình thường cạy mồm chẳng nói, làm dăm vại vào lại còn vần vè… Lại nhiễm thành ngữ teen trong “Sát thủ đầu mưng mủ” đây mà. Thôi thì cưa sừng làm nghé tí cũng vui. Sẵn đà, mình sáng tác thêm vài câu xả xì trét đi các ông.[/FONT]
      [FONT=&quot]Làm luôn, nhưng chủ đề nào mà anh em phải am hiểu ấy. Ví dụ, “Trăm năm bia đá thì mòn…”.[/FONT]
      [FONT=&quot]Câu này cũ mèm. Chuyển sang đề tài chứng khoán đi - gã bạn bia cỏ nghe chừng vẫn bị mấy cái mũi tên xanh đỏ ám ảnh. Tôi trước nhé: “Muốn vay tiền thì hỏi chị Như, muốn đi tu (huyền) thì theo anh Dũng”.[/FONT]
      [FONT=&quot]Quá hay, hai cá mập này đúng là… cao thủ đầu mưng mủ rồi. Nhưng cứ lừa đảo thế thì cuối cùng cũng “cao thủ ngồi trên nóc tủ” thôi.[/FONT]
      [FONT=&quot]Thì “Đi đêm lắm có ngày gặp thanh tra” mà lại. [/FONT]
      [FONT=&quot]Thế xin hỏi các ông, chứng khoán là gì?[/FONT]
      [FONT=&quot]- Là “Mua của người chán, bán cho người thèm”.[/FONT]
      [FONT=&quot]Thế còn tay chơi chứng khoán?[/FONT]
      [FONT=&quot]Dễ ợt - một ông… nguyên tỷ phú chứng khoán góp gió: “Dân chơi không sợ mưa rơi. Mưa rơi to quá dân chơi đi về”. Khi thị trường lên thì cả quyết: “Một khi đã máu, đừng hỏi bố cháu là ai”, đến khi xuống xề: “Còn ham hố thì còn đi bằng nạng gỗ”.[/FONT]
      [FONT=&quot]Thế thành ngữ nào mang tính rủ rê nhất?[/FONT]
      [FONT=&quot]- Càng dễ: “Bán là thua, mua là thắng”.[/FONT]
      [FONT=&quot]Dân lướt sóng gọi là gì?[/FONT]
      [FONT=&quot]- Tranh thủ hơn cao thủ. [/FONT]
      [FONT=&quot]Chứng sĩ thua lỗ thì hay than thở thế nào?[/FONT]
      [FONT=&quot]- Kiếp sau xin chớ làm người. Làm anh cổ phiếu cho đời lao đao! [/FONT]
      [FONT=&quot]Tâm trạng sau khi đua trần?[/FONT]
      [FONT=&quot]- Mưu sự tại nhân, thành sự tại sàn. [/FONT]
      [FONT=&quot]Đời chứng lúc nào thì thê thảm nhất?[/FONT]
      [FONT=&quot]- Anh dìu em đi dưới bóng nợ nần.[/FONT]
      [FONT=&quot]Các chủ DN đua nhau phát hành thêm?[/FONT]
      [FONT=&quot]- Mọi lý luận đều màu xám, chỉ có tiền là màu xanh.[/FONT]
      [FONT=&quot]Vợ các nhà đầu tư chứng khoán hay than điều gì?[/FONT]
      [FONT=&quot]-Từ ngày có chứng về, cả nhà toàn tiếng chửi thề. [/FONT]
      [FONT=&quot]Động tác cưa chân bàn, bình quân giá gọi là gì?[/FONT]
      [FONT=&quot]Cố gắng lấy lại những gì đã mất, nhưng lại mất nốt những gì đang có...”.[/FONT]
      [FONT=&quot]Công tác quản lý thị trường thì thế nào?[/FONT]
      [FONT=&quot]- Vạn sự khởi đầu nan, gian nan bắt đầu nản![/FONT]
      [FONT=&quot]Về các chuyên gia chứng khoán:[/FONT]
      [FONT=&quot]- Chém gió là một nghệ thuật và người chém gió là một nghệ sỹ...[/FONT]
      [FONT=&quot]Nhà đầu tư mới thì: [/FONT]
      [FONT=&quot]Bé bé bồng bông[/FONT]
      [FONT=&quot]Mua chứng hồng hồng[/FONT]
      [FONT=&quot]Bé đi lăn chốt bế em theo cùng”.[/FONT]
      [FONT=&quot]Còn sau dăm năm chơi chứng: [/FONT]
      [FONT=&quot]Con ơi nhớ lấy lời cha[/FONT]
      [FONT=&quot]Mười người chơi chứng chỉ ba người lời”.[/FONT]
      [FONT=&quot]Đánh giá về cổ phiếu trên sàn, người ta gọi là gì?[/FONT]
      [FONT=&quot]- Xấu đều còn hơn tốt đểu. [/FONT]
      [FONT=&quot]Kinh nghiệm chơi chứng, các ông đúc kết đi?[/FONT]
      [FONT=&quot]Quá đơn giản: [/FONT]
      [FONT=&quot]Không xoắn quẩy trước cổ ngon [/FONT]
      [FONT=&quot]Không vỡ giòn khi chứng xuống[/FONT]
      [FONT=&quot]Không tan tác lúc (tài khoản) về mo[/FONT]
      [FONT=&quot]Không lung lay khi lăn chốt”.[/FONT]
      [FONT=&quot]Nhưng khi bị lừa nhiều quá thì: Biển cổ mênh mông, quay đầu là bờ.[/FONT]
      [FONT=&quot]Thế nào là một nhà đầu tư thành công?[/FONT]
      [FONT=&quot]- Nhà đầu tư thành công không phải là kiếm được nhiều tiền cho vợ tiêu, mà là người kiếm được vợ ít tiêu tiền.[/FONT]
      [FONT=&quot]Thế còn chuyện sáp nhập hai TTCK?[/FONT]
      [FONT=&quot]- Trăm năm trong cõi người ta. Tách ra rồi lại nhập vào, nói chơi… [/FONT]
      [FONT=&quot]Quá hay. Bia đúng là thứ nước khai sáng các ông nhỉ? Ngồi một lúc mà anh em mình đẻ ra nhiều câu đáng đưa vào từ điển chứ chả đùa… Mà này, đang khí thế, tại sao ta không in một cuốn “Thành ngữ chứng khoán” nhỉ? Từ lúc nãy đến giờ được non nửa bộ rồi đấy. [/FONT]
      [FONT=&quot][/FONT]
      [FONT=&quot]Sáng kiến quá vĩ đại - cả bọn đồng thanh rú lên. Tiếp tục là một hiện tượng xuất bản của năm chứ chả chơi![/FONT]
      [FONT=&quot]Nhưng rồi lại có ông băn khoăn: nhưng không hiểu khi vẽ tranh minh họa cái vụ “khắc nhập, khắc xuất” ấy thì vẽ cái gì nhỉ. Chả lẽ lại là gấu - bò húc nhau??? [/FONT]
      [FONT=&quot]Thế thì bị thu hồi khẩn trương như “Sát thủ….” ấy. Chuyện này nhạy cảm lắm. [/FONT]
      [FONT=&quot]Nhạy nhạy cái gì. Một con người biết tự cười mình là một con người đang trưởng thành, một thị trường biết tự cười mình cũng là một thị trường đang trưởng thành! Cứ suốt ngày ỉu xìu như chứng khoán gặp lạm phát cao thì… chán như con gián![/FONT]

    Phí Trọng Hiếu, tronghieu@vir.com.vn
    Thơ ... chưa chuẩn !

    Trăm năm trong cõi người ta
    Nhập vào rồi lại tách ra mấy hồi
    Nhập vào thì sướng tê người ...
    Tách ra ta lại ngậm ngùi thở than ...

    Là nói chuyện sát nhập TTCK , không nói chuyện khác ! Các bác đừng có mà ... ăn dưa bở !

    :p:p:p:p:p
  6. Hoa_Sim

    Hoa_Sim Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/11/2010
    Đã được thích:
    23.967
    Chuyện cười cũng được , mà khóc cũng ... OK !

    Ngôi nhà tình ái


    15/02/2012 3:04
    [​IMG]

    Minh họa: dad
    Là thầu xây dựng, nhận công trình càng to, anh càng lời. Vậy mà khi làm một căn nhà nhỏ thôi, anh lại tốn khá nhiều tiền. Đã vậy, nhiều tháng liền anh còn bị mất ăn mất ngủ.
    Một lần buông thả
    Làm một nghề khá “hot” nên anh giao du nhiều. Chiều chiều các sếp thường gọi “chú đến quán X. nhé”, “anh đang ngồi ở nhà hàng Y. đây”. Phần “vĩ thanh” của bữa tiệc, anh thường nói “để em lo”. Anh hiểu, những pha chi đẹp, những phong bì nhỏ thường dẫn đến gói thầu lớn. Tất nhiên không thể thiếu khoản “đèn mờ”.
    Ngồi với các tiếp viên chân dài váy ngắn, anh ngắt em này, véo em nọ, tạo không khí tự nhiên để các anh khả kính đỡ thấy mình khả ố. Nơi này ngôn ngữ rất nhầy nhụa. Một ông ngửa hai bàn tay, nói với em út là tay phải thường viết những câu chữ thanh tao, nó có học nên không làm xằng. Còn tay trái vô học nên hay… tầm bậy tầm bạ, em đừng chấp nhé. Em chẩu môi nói vô học cả hai tay cũng hổng sao.
    Một ông tán kiểu tiểu thuyết, hỏi cuộc sống muôn màu, em thích màu gì? Em nũng nịu nói em thích màu lam. Đố mấy anh vì sao em thích màu đó? Một ông vỗ đùi nói màu lam là “làm mau”. Em cười hí hí, nói: “Anh lanh ghê. Em thưởng nhé!”.
    Có em nói ghét màu đọt chuối. Mấy anh biết sao hông? Lần này thì mấy ông đực mặt ra. Em hỏi thua chưa thua chưa, nói “đọt chuối” là đã “đuối” mà hì hục... thì chán lắm!
    Mấy ông cười sằng sặc, nói “thử coi”. Một em nhột quá, thả tờ báo xuống, la oai oái, nói từ từ mấy anh, đừng “Tiên Lãng”, kỳ lắm. Bữa đó ai cũng “thử” nhưng không sao. Riêng nhà thầu thì vướng.
    Mệt cả năm trời
    Một hôm, nhà thầu có cuộc gọi. Số lạ nhưng giọng quen, nói em là “người tình nhỏ” của anh đây. Nhớ lại, anh đã vài lần gọi “phở” như thế. Em nói em “dính” rồi. Em quyết định giữ làm kỷ niệm. Rồi em ỡm ờ, nói bữa đó con nhỏ bạn lén quay cảnh tụi mình... Em đưa qua máy em rồi. Vậy mà hay, nhớ anh, em cứ bật di động xem lại phút giây hai đứa...
    Anh nghe như bom nổ. Bắt đầu những ngày ngay ngáy lo âu. Em lại gọi, nói bà chủ đuổi em, tại em “di” (vi) phạm. Anh đến quán Z. cho em mười “chai” làm lộ phí về quê nghen.
    Suốt mấy tháng “người tình nhỏ” không điện, anh mừng lắm, nghĩ chắc thoát rồi. Không ngờ sáng nay vừa ra khỏi nhà thì em gọi, giọng nghẹn ngào: “Má nói em hư, má hổng chứa nữa. Má cho em chút đất cuối vườn nhưng tiền đâu làm nhà? Nay mai sinh nở biết làm sao? Em tính ra Trung xin anh vài chục “chai”, xây căn nhà nho nhỏ như nhà tình thương thôi. Hay là... em nói thiệt với chị nghen”. Anh hốt hoảng nói đừng đừng, để anh lo. Nói vậy nhưng anh băn khoăn lắm, không biết mình là thằng ăn bánh hay là thằng đội lá?
    Từ trong Nam, em điện ra mãi. Buộc lòng anh phải gửi năm chục “chai” cho em xây căn hộ kèm một lời năn nỉ: “Thông cảm cho anh, đừng điện đóm nữa”. Nhưng tháng sau em lại gọi, ỏn ẻn nói anh ơi, nhà vẫn dở dang vì thiếu vật tư. Bốn năm lần “anh ơi” như thế, khi thì ba chục “chai”, khi thì bốn chục “chai”. Thiệt hết chịu nổi.
    Cùng tắc biến. Anh theo đoàn tham quan của tỉnh vào Nam chơi “ván bài lật ngửa”. Ngang qua quê người tình, anh xin xuống thăm “bà cô ruột”. Gần một buổi dò tìm, anh gặp ông xóm trưởng. Ông này nói căn nhà đèm đẹp kia là của cổ xây sau một năm bán cà phê ở miền Trung. Giờ cổ đi với bồ qua Campuchia đánh bạc rồi. Ba má cổ đang lui cui trước nhà đó. Anh hỏi về “đứa con”, xóm trưởng nói cổ còn son, con đâu mà con. Nhà thầu thấy ngực nhẹ nhõm nhưng đầu thì nằng nặng. Anh có cảm giác như hai vật gì nhòn nhọn đang đội tóc mọc ra.
    Trần Cao Duyên
  7. sinh_vien_91

    sinh_vien_91 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    19/02/2012
    Đã được thích:
    299
    =))=))=))=))=))
  8. Hoa_Sim

    Hoa_Sim Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/11/2010
    Đã được thích:
    23.967
    [​IMG]

    Chân dung @MrKind thời thơ ấu ...
  9. hoatimbanglang

    hoatimbanglang Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    17/03/2010
    Đã được thích:
    3.142


    Vua đập sàn =))
  10. Hoa_Sim

    Hoa_Sim Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/11/2010
    Đã được thích:
    23.967
    Khi dân chứng khoán thành “đười ươi giữ ống”!


    [​IMG]



    (ĐTCK-online) Dạo này xu hướng… đười ươi hóa dân chứng khoán bỗng nhiên rầm rộ. Hết "khách VIP thành đười ươi giữ ống”, đến “Khi cổ đông nhỏ… giữ ống” và vừa rồi là “Luật hóa margin, dễ thành đười ươi giữ ống”…

    • Theo từ điển bách khoa Wikipedia thì đười ươi, vượn người và người là ba dòng chung một thủy tổ vượn rừng rậm, có tên khoa học là Dryopithecus. Đười ươi là một loài khỉ lớn lông màu nâu, râu ria xồm xoàm, không có đuôi, mặt hay nhăn nhó (triệu chứng lâm sàng khá giống dân ấp chứng thua lỗ)… Tương truyền, đười ươi có đôi cánh tay rất khỏe, thường dùng tay để kiếm ăn. Khi bắt được con mồi, nó thường sung sướng ngửa mặt lên trời cười tít cả mắt, chờ đến khi mặt trời lặn mới ăn thịt. Nắm được điểm yếu đó, khi đi rừng, người ta thường xỏ tay vào hai ống tre để ngộ nhỡ đười ươi có bắt được thì rút tay ra mà chạy thoát, con đười ươi cứ giữ hai cái ống đó và ngửa mặt lên trời… cười tít.
      Sẽ có độc giả bảo, Đầu tư Chứng khoán không phải là diễn đàn về động vật, hết chuyện rồi hay sao lại kể chuyện đười ươi. He he…, có lý do cả, vì nếu ai để ý thì dạo này xu hướng… đười ươi hóa dân chứng khoán bỗng nhiên rầm rộ. Hơn tuần trăng trước, đười ươi bắt đầu xuất hiện “Khi khách VIP thành đười ươi giữ ống”; kế đến là “Khi cổ đông nhỏ… giữ ống”, nói về chuyện những cổ (đông) gật bất đắc dĩ trong mùa đại hội; hay gần đây là chuyện “Luật hóa margin, dễ thành đười ươi giữ ống”… vân vân và vân vân… Ví von phổ biến đến mức, tại một diễn đàn quan trọng nhất cả nước, có vị lãnh đạo cũng buột miệng than thở rằng, các đại gia DNNN cứ làm ăn thế này thì nhà quản lý nhiều khi cũng trở thành… đười ươi giữ ống cả thôi.
      Sách xưa đã dạy, thú lớn, thú ăn thịt mà xuất hiện nhiều là rừng động. Chả biết khu rừng chứng khoán động đến mức nào, nhưng dạo này rõ là khô cằn, hoang vu lắm. Có thể trước đây và cả sau này nữa, TTCK vẫn là cái mỏ vàng. Nhưng trộm nghĩ, ở quê mình, thanh niên đi đào vàng về có đứa nào còn nguyên vẹn đâu nhỉ. Chẳng biết tại mấy tay bưởng vàng vắt sức hay do rừng thiêng nước độc?
      Mình có mấy năm ấp chứng tìm vàng. Bây giờ cũng đã rách tả tơi, mà xét ra một phần cũng là bởi vào chốn ấy, nhưng hành trang chỉ có nhõn hai chữ… “nhiệt tình”. Mà nhiệt tình cộng với… thì hẳn là thành thua lỗ rồi. Xưa nay, người ta thường phân ra làm ba loại dốt:
      * D[FONT=&quot]ố[/FONT]t vì không bi[FONT=&quot]ế[/FONT]t cái c[FONT=&quot]ầ[/FONT]n bi[FONT=&quot]ế[/FONT]t.
      * Dốt vì biết cái không nên biết.
      * Dốt vì không biết rõ cái mình biết.
      Tự xét ra mình thuộc loại… dốt ba trong một vậy. Nói có sách, mách có chứng. Cái không cần biết, rằng giá rau muống vốn được bán đến hơn hai trăm ngàn bạc một đĩa ở… Thượng Hải thì lại biết. Gật gù rằng, cả tháng nay mình toàn xơi đặc sản! Còn cái cần biết là những nhà đầu tư chứng khoán thu nhập rất cao thì mãi đến hôm trước nghe có bác nói thế mới giật mình… sướng tê!
      Còn cái tưởng là biết thì lại chẳng đến đầu đến đũa gì. Đại khái thế này, sáng cuối tuần vừa rồi, sau khi lướt web đến nửa đêm trước thấy tin, mới hùng hục gọi điện cho cậu broker quen biết. Vừa bắt máy, cậu ta phủ đầu ngay: anh gọi cho em nhờ bán mấy ngàn cổ DVD đúng không?
      Hơ, hơ… Cậu này giỏi. Bán gấp cho anh nhé. Giá nào cũng…
      Thôi anh ơi, nhiều người gọi lắm rồi. Dám chắc là cái lệnh của anh xếp ở hàng dương vô cùng đấy…
      Cậu ta lại giỏi lần nữa. Đoán trúng phóc. Mới mở mắt ra, bảng điện đã có cả triệu cổ chất đống. Chả bao giờ như hôm ấy, hàng trăm ông chủ nhỏ chạy vắt chân lên cổ… để chối quyền làm chủ.
      Chán hẳn. Tưởng là biết trước thiên hạ, ai ngờ… Thôi cũng là cái biết một mà không biết hai. Từng chắc mẩm, thôi giá đã xuống đến thế rồi thì cũng nghiến răng mà vứt đấy chờ sóng hồi. Để đến bây giờ… May mà cái trách nhiệm cổ đông của mình nó cũng chỉ hữu hạn ở mấy ngàn cổ phiếu, chứ nó vô hạn thì cái giấy chứng nhận cổ đông khác gì trát thanh toán nợ… vô trách nhiệm hết hạn.
      Nhưng nỗi đau này hẳn chả phải riêng mình. Tính từ cái ngày cái tin phá sản được dấu biệt đến nay cũng có ngót 3,8 triệu cổ được sang tay! Vả lại, dăm ba ngàn cổ phiếu ấy cũng chỉ như cái dằm đâm vào chân so với các bác đại gia chủ nợ. Chẳng biết là các bác ấy định chọn phương án nào: giết luôn con gà rồi chia thịt hay là tiếp tục nuôi để nó đẻ trứng? Còn mình giờ cứ nhìn lên bảng điện, thấy các mã 3 - 4 ngàn/cổ ngày càng nhiều mà sởn gai ốc nghĩ đến cơn động rừng của đười ươi.
      Bây giờ thì hẳn là mọi người đã biết, dẫu không phải là diễn đàn về động vật, nhưng ta vẫn có thể bàn đến chuyện đười ươi. Chỉ có điều, ai là tác giả của cái ống nhỉ?
      Đối phó với đười ươi thật thì chỉ có mấy ông thợ sơn tràng nhiều kinh nghiệm gắn ống vào tay. Còn… đười ươi như mình, của đáng tội lại toàn mấy vị comple, cà vạt, xách samsonite láng mướt, làm ống cho cầm. Bóng bẩy kiểu thế thì có tiến hóa bằng giời cũng dính đòn ve sầu thoát xác. Cứ xem cái danh sách (khổ) chủ nợ toàn những đại gia cả tây lẫn ta của DVD thì biết. Mình nghĩa lý gì. Chỉ trách Ban quản lý chợ, cổng rả chả rào kỹ, đười ươi sổng ra từ dăm ba tháng nay mà vẫn kê cao gối yên tâm…
      Mới thấy rằng, ví mình là đười ươi giữ ống thì… tội cho đười ươi quá. Đười ươi còn có cái ống mà giữ, chứ… yên tâm dốt theo kiểu ba trong một như mình thì chắc giữ đống cổ phiếu kia làm kỷ niệm thôi!

    Phí Trọng Hiếu, Tronghieu@vir.com.vn

Chia sẻ trang này