Truyện cưòi giải trí cuối tuần.

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi Stock1102, 05/06/2010.

5265 người đang online, trong đó có 711 thành viên. 17:38 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 2 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 2)
Chủ đề này đã có 77333 lượt đọc và 868 bài trả lời
  1. Stock1102

    Stock1102 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/05/2010
    Đã được thích:
    0
    Trang phục kỳ lạ của anh chàng lau kính điển trai khiến các quý cô không khỏi cảm thấy rạo rực. :))




  2. Stock1102

    Stock1102 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/05/2010
    Đã được thích:
    0
    Người đến xin việc hỏi anh bồi:
    - Cửa hàng này có cần người cực khỏe để đuổi những thực khách quá chén không?
    - Cần chứ! Nhưng trình độ của anh tới đâu?
    Chàng xin việc liền tiến lại bàn đầu, tóm ngay một người đàn ông béo phệ và ném vèo qua cửa sổ.
    - Thấy chưa? Ý kiến của anh thế nào?
    - Xuất sắc! Đợi ông chủ quán vào sẽ nói chuyện với anh.
    - Ông ta đi đâu vậy?
    - Vừa bị anh ném ra ngoài. =))
  3. duchp

    duchp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/03/2010
    Đã được thích:
    26
  4. Stock1102

    Stock1102 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/05/2010
    Đã được thích:
    0
    PV: Kìa bác?

    Nông dân: Thật mà. Tôi quyết tâm sống bằng chứng khoán.

    PV: Nhưng khổ quá, bác ơi, bác có hiểu chứng khoán là gì không?

    Nông dân: Không, tôi chưa nhìn thấy bao giờ.

    PV: Chưa nhìn thấy bao giờ? Vậy sao bác quyết định bán bò mà mua?

    Nông dân: Vì tôi thấy thiên hạ mua nhiều quá. Và nghe nói ai cũng lãi ầm ầm.

    PV: Lãi ầm ầm?

    Nông dân: Thực thế. Tôi được biết tiền thiên hạ mua nhà, mua xe từ mua chứng khoán mà ra.

    PV: Đúng là cũng có vài người bác ạ. Nhưng cháu khuyên bác suy nghĩ cho kỹ, vì bác chỉ có mỗi con bò này thôi, và nó còn trẻ và đẹp lắm, nó chắc chắn sẽ đẻ được bò con.

    Nông dân: Nhưng chứng khoán đẻ ra tiền.

    PV: Thế này bác ạ. Từ chứng khoán đến tiền còn là một quy trình phức tạp, không đơn giản đâu. Trong khi từ bò tới bò con dễ hiểu hơn nhiều.

    Nông dân: Nhưng tôi sốt ruột quá rồi, nhà báo ạ. Tôi thấy cả thành phố, và cả làng nói tới chứng khoán nhiều quá. Tôi phải liều thôi.

    PV: Tại sao bác cần liều?

    Nông dân: Tại tôi thấy những đứa liều nó thắng.

    PV: Bác ơi, vì bác chưa thấy những đứa liều hy sinh, những đứa liều chết trong âm thầm.

    Nông dân: Nhà báo đừng cản nữa, phen này tôi quyết hy sinh, ít nhất một kiếp… bò.

    PV: Khoan, khoan. Cháu phải cản chứ. Xin hỏi bác thêm nữa: Tại sao chứng khoán đẻ ra tiền?

    Nông dân: Tại vì ta có thể mua nó với giá đắt, sau đó bán lại với giá cao.

    PV: Vấn đề chính là ở chỗ ấy, bác ạ. Khác với bò, mua để cày hay mua để vắt sữa. Gần như toàn bộ, những người mua chứng khoán hiện nay đều chỉ nhằm một mục đích: bán lại cho kẻ khác mà thôi.

    Nông dân: Ờ đúng.

    PV: Và bác cũng mua để bán phải không?

    Nông dân: Ờ, tôi mua để bán.

    PV: Ai cũng mong bán chuyền tay với giá cao hơn và của đáng tội có cao hơn thật, vì với mỗi ngày theo thời thượng, cơn sốt ấy lại càng nóng lên, số lượng người mua cứ phình ra mãi mãi.

    Nông dân: Rồi sao?

    PV: Phình ra như một cái bong bóng rồi nhất định sẽ tới lúc nó sẽ nổ "Đoàng". Cháu cứ nói nôm na là thế.

    Nông dân: Ôi, cái ngày ấy còn xa lắm.

    PV: A, cái đó thì không biết được. Có khi chỉ vài phút nữa, có khi còn mấy tháng nữa cơ.

    Nông dân: Vậy thì tôi lại càng cần bán bò nhanh lên, không thì chậm mất.

    PV: Chính cái lúc một người nông dân muốn bán bò tham gia như bác, cháu nghĩ lúc "Đoàng" ấy sắp tới gần rồi.

    Nông dân: Nhà báo đừng có suy nghĩ xui xẻo.

    PV: Thật mà. Lúc cơn sốt đã lan tới làng quê, thì cơn sốt theo cháu sắp tới tận cùng.

    Nông dân: Theo cô thì không bao giờ giàu được, và tôi muốn giàu.

    PV: Cháu cũng thế.

    Nông dân: Và hơn nữa, tôi muốn giàu nhanh. Đã mấy chục năm nay, tôi chậm quá, cứ nhà ngói cây mít, cứ bò xong rồi tới lợn, .... Tôi muốn đổi đời trong phút chốc, tôi muốn lợi dụng cục… chứng khoán trời cho.

    PV: Chả phải trời đâu, bác ạ. Người đấy. Mà đã người, chả ai lại cho không.

    Nông dân: Tôi vội lắm.

    PV: Bác hãy dừng lại đi. Vì cái vội của bác nguy hiểm vô cùng. Bác sẽ bán bò với giá rẻ, rồi mua chứng khoán với giá cao.

    Nông dân: Mặc kệ.

    PV: Chớ có mặc kệ. Vì con bò này, với bác, là tuyến phòng thủ cuối cùng. Bác không có quyền phiêu lưu với nó.

    Nông dân: Tôi cứ phiêu lưu. Tôi có cảm giác mỗi ngày trôi qua là mất đi cơ hội.

    PV: Còn cháu thì có cảm giác mỗi phút trôi qua, lại tới nguy hiểm gần kề.

    Nông dân: Mặc kệ.

    PV: Ôi, bác ơi. Cháu đã nói hết lời.

    Nông dân: Cô tưởng tôi không nói sao?

    PV: Nói ai?

    Nông dân: Nói với con bò. Tôi bảo nó: Bò ơi, tao chỉ còn mỗi mình mày. Và tao mang mày ra đánh bạc.

    PV: Nó cũng hiểu là đánh bạc sao?

    Nông dân: Hiểu chứ. Tôi tiếp tục: Bò ạ, dù thắng hay thua tao cũng nhớ ơn mày, biết đâu tấm thân của mày sẽ giúp tao làm nên một cuộc đời đổi thay lịch sử.

    PV: Bác nên tôn trọng lịch sử.

    Nông dân: Tôi biết. Nhưng trong giờ phút ấy, tôi phải nói những lời như thế, để con bò vui lòng bước đi. Quả nhiên nó ngẩng cao đầu, bước rất hiên ngang.

    PV: Rồi sao nữa?

    Nông dân: Rồi tôi với nó tiến vào hàng phở, định bán nó cho họ làm món tái hoặc nạm gầu. Nhưng chiến dịch bất thành vì hàng phở đã đóng. Toàn thể nhân viên ra chợ chứng khoán mất rồi.

    PV: ** loạn.

    Nông dân: Cho nên tôi và bò lại đi. Tôi sẽ tìm một cơ hội nữa. =))
  5. Stock1102

    Stock1102 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/05/2010
    Đã được thích:
    0
    Trong giờ học, cô giáo hỏi một học sinh: "Bố mẹ em làm nghề gì?"

    - Thưa cô, bố mẹ em là nhà đầu tư chứng khoán.

    Mới nghe đến đó, cả lớp bỗng nhiên cười ồ lên. Cậu bé mặt đỏ bừng mà không biết tại sao.

    Thấy vậy, cô giáo liền nghiêm mặt nói:

    - Các em trật tự! Không được chế giễu người nghèo đang gặp hoàn cảnh khó khăn. [:D]
  6. Stock1102

    Stock1102 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/05/2010
    Đã được thích:
    0
    Một anh chàng thích chơi quần vợt chẳng may gặp nạn trên sân tập, trái bóng tennis bay với tốc độ cực cao đập thẳng vào phần mềm phía trước của anh ta, làm nó bị tổn thương trầm trọng.

    Oằn mình đau đớn, anh chàng gục xuống sân và bạn cùng chơi vội vã đưa anh ta đi cấp cứu.
    Trong phòng hồi sức, anh ta gượng hỏi thầy thuốc:
    - Vết thương có tệ lắm không, bác sĩ? Tuần tới là tuần trăng mật của tôi, và vị hôn thê của tôi vẫn còn là một trinh nữ...

    Ông bác sĩ đáp:
    - Tôi sẽ bó bằng nẹp để giữ nó thẳng và tự liền lại. Tuần tới sẽ khỏi.
    Nói xong, ông lấy ra 4 tấm chất dẻo, khéo léo băng chúng vào với nhau, tạo thành một chiếc hộp nhỏ xinh, bao quanh lấy chỗ bị đau.

    Anh chàng không nói gì với vợ chưa cưới và cuộc hôn nhân của họ vẫn diễn ra như dự kiến. Đêm tân hôn, cô vợ từ từ phanh áo, khoe:
    - Anh là người đàn ông đầu tiên của em. Chưa ai được đặt tay lên bộ ngực này đâu.

    Người chồng cũng thoát y và chỉ vào chỗ kín:
    - Em nhìn này, của anh còn nguyên đai nguyên kiện!
    -...!?!? :-o[:D]=))
  7. highprofit

    highprofit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/07/2010
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
  8. Stock1102

    Stock1102 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/05/2010
    Đã được thích:
    0
    Nhà Waton mới chuyển đến khu chung cư nọ. Một ngày đẹp trời, bà Walton tổ chức 1 bữa tiệc nhỏ ra mắt hàng xóm. Trong suốt bữa tối, những người hàng xóm đáng yêu cứ liên tục hỏi về nghề nghiệp của ông Walton.
    Đứa con mới lên 8 tuổi tròn của ông bà nhanh nhảu trả lời: “Bố cháu làm ngư dân, chuyên đi đánh cá!”
    Bà Walton chặn lại: “Kìa, sao con lại nói vậy Bryan. Bố con là nhà môi giới chứng khoán, không phải là ngư dân!”
    Bryan phản ứng nhanh: “Không mà mẹ, mẹ không nhớ là mỗi lần mẹ con mình đến thăm nơi làm việc của bố thì lúc đó bố đều nghe điện thoại, nói liên hồi…rồi mỗi lần gác máy xuống bố đều cười và nói: “Tôi lại bắt được con cá to”, phải không ạ? =))

    Có bác nào là ... cá thì vào điểm danh nhé =))
  9. Stock1102

    Stock1102 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/05/2010
    Đã được thích:
    0
    2 anh chàng môi giới chứng khoán đang ngồi đàm đạo trong bữa trưa. 1 anh nói: “Chứng khoán lình xình chán quá, chúng ta hãy nói về 1 cái gì khác ngoài chứng khoán để thay đổi không khí đi!”
    Anh kia tiếp lời: “Ý kiến hay đấy! Hãy nói về phụ nữ đi.”
    “Ok. Thế loại thường hay ưu đãi?”


    Bó tay ... com :-o:))=))
  10. Stock1102

    Stock1102 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/05/2010
    Đã được thích:
    0
    3 người đàn ông đều là giới phân tích kỹ thuật của những công ty chứng khoán hàng đầu đang đứng xếp hàng trên cổng thiên đường để chờ thánh Peter gọi. Có vẻ như hôm nay là một ngày khá đông và thánh Peter dường như đã rất mệt mỏi. Thánh Peter nói: "Hôm nay tôi chỉ có thể giải quyết cho 3 trường hợp nữa. Tất cả số người còn lại phải chờ cho đến mai. Tôi sẽ ưu tiên cho 3 người đàn ông đứng gần tôi nhất đây."
    Như thường lệ, họ phải lần lượt trình bày lý do tại sao họ chết.
    Anh thứ nhất nói: "Thật ra thì vì quá mải mê công việc nên tôi đã không ngờ được vợ tôi ở nhà đã cho tôi mọc sừng. Nếu không vì hàng xóm mách thì tôi cũng không thể biết được cô ấy lại trở nên tồi tệ đến thế. Lúc mới cưới, tôi cứ nghĩ đơn giản rằng mình phải cố gắng kiếm thật nhiều tiền để làm cho cô ấy thật hạnh phúc. Vì thế, hàng ngày tôi làm việc quần quật ở công ty, tính toán chuyện lên xuống đến phát mệt cả đầu, thế mà, đúng là ở đời mấy ai học được chữ ngờ. Hôm nay, dù công việc còn chồng chất, tôi vẫn quyết định xin về sớm để bắt quả tang. Khi về đến nhà, nhìn thấy vẻ mặt lúng túng của vợ, tôi đã linh cảm cô ta đang giấu người tình trong nhà. Tôi tìm khắp nhà nhưng rút cuộc là chẳng có gì cả. Máu trong người tôi bắt đầu sôi lên, tôi lùng sục như 1 con chó săn và cuối cùng đã tìm thấy "hắn" đang vắt vẻo ở rào chắn ngoài lan can. Nhà tôi lại ở tầng 25 của khu chung cư. Tôi đoán chắc lúc đó hắn đang cố gắng trốn nên mới liều như thế. Lúc đó tôi thực sự điên, tôi bắt đầu đấm đá hắn mặc cho hắn cố gắng bám trụ vào hàng sắt và luôn mồm kêu oan. Tôi cứ ra sức đánh mà hắn không hề rơi khỏi lan can. Tôi lại càng nóng máu, chạy vào nhà, tôi lôi ra một chiếc búa và cứ thế đập liên hồi vào ngón tay hắn, lúc đó tôi chỉ muốn hắn xéo khỏi thế giới này ngay lập tức. Cuối cùng thì tôi cũng được "rửa hận", hắn buông tay và rớt xuống. Phải nói thật là, lúc nhìn thấy hắn rơi sao tôi sung sướng quá. Tuy nhiên, hắn đúng là sao quả tạ, rơi xuống 25 tầng nhưng không chết, hắn rơi vào 1 bui cây gần chung cư. Tôi không thể chịu nổi nữa, vào trong nhà vác hẳn cái tủ lạnh ra ném xuống đầu hắn cho chết hẳn. Và thế là dù có cố gắng sống sót nhưng hắn cũng đã phải vĩnh viễn rời bỏ thế giới này. Hắn chết. Tôi đứng trên, cười như 1 kẻ điên, cảm giác chiến thắng trong chiến bại thật cay đắng và xót xa, tôi vỡ tim mà chết!"
    Thánh Peter tỏ vẻ cảm thông: "Thật là quá tội! mời anh vào."
    Rồi Thánh gọi người thứ 2 đến.
    Anh này rụt rè: "Quả thật đến tân bây giờ tôi vẫn chưa hết shock vì những chuyện đã xảy ra ngày hôm nay. Tôi cũng không hiểu vì sao mình lại chết nữa. Cả đời này tôi chả làm gì quá đáng cả. Tôi làm việc chăm chỉ như 1 con ong mật, cả ngày chúi mũi vào biểu đồ, đồ thị, phân tích, nghiên cứu thị trường, tư vấn và môi giới cho khách hàng đã chiếm hết khoảng thời gian của tôi. Mọi người thường gọi tôi là đại gia không tiền, không gái. Đến bây giờ tôi còn chưa biết cảm giác yêu là như thế nào. Hôm nay tôi quay về nhà vì để quên tập hồ sơ quan trọng. Nhà tôi ở tầng 26 của khu chung cư. Sau khi lấy tập hồ sơ, tôi ra ban công đứng nhưng không ngờ lại để tuột mất tập hồ sơ, nó rớt xuống. Theo phản xạ, tôi nhoài người ra kéo lại nhưng không may là cả người tôi cũng nhào xuống theo. Trong cái rủi có cái may, tôi bám được vào hàng sắt của lan can tầng dưới. Chưa kịp thở phào vì cao số thì người đàn ông lúc nãy ngài vừa cho vào chạy đến đấm đá tôi túi bụi. Tôi đã cố gắng chịu đựng nhưng hắn tiếp tục dùng búa đập vào ngón tay tôi một cách điên dại. Tôi ngã xuống, tưởng thế là xong cả cuộc đời. Ai ngờ bụi cây gần chung cư đã cứu tôi thoát chết. Tôi còn chưa hết bàng hoàng và sung sướng thì lại cả 1 cái tủ lạnh rơi vào đầu. Tôi đã lên đến đây như thế đấy!"
    Thánh Peter lắc đầu :" Đúng là quá oan, lỗi thuộc về tất cả chúng ta. Mời anh vào."
    Anh chàng thứ 3 bước đến và trình bày: "Tôi cũng là một nhà phân tích kỹ thuật cần mẫn và chăm chỉ. Ngày xưa hồi còn đi học, tôi có cô bạn gái rất xinh đẹp. Hồi đó tôi quyết tâm cưới nàng ghê gớm. Để có nền tảng hạnh phúc, tôi lao vào chứng khoán như thiêu thân. Cái ngày đó, trong đầu tôi chỉ nghĩ đến việc làm sao có thật nhiều tiền để cưới nàng và trang bị một cuộc sống đầy đủ cho người tôi yêu. Ai dè, lúc tôi đã có chút danh tiếng ở phố Wall thì cũng là lúc nàng vẫy tay chào tôi lên xe hoa cùng đồng nghiệp. Tôi đau lắm, quyết tâm trả thù bằng được. Thời gian trôi đi, tôi vừa xây dựng sự nghiệp phân tích của mình vừa "bù đắp" cho nàng bằng những cuộc mây mưa "có trời mới biết". Số là chồng nàng do quá mải mê với công việc mà vô hình chung quên đi "nghĩa vụ" làm chồng của mình. Tôi thỏa chí lắm...Nhưng không ngờ lại có kết thục thảm hại ngày hôm nay...Tôi chính là người không mặc quần áo và trốn trong chiếc tủ lạnh của gã đàn ông bị vợ cắm sừng mà ngài vừa mới cho vào lúc nãy!" :-o^:)^:-o

Chia sẻ trang này