Truyện hài đặc sắc cuối tuần ! Dành cho các bạn hài hước vào pot bài và đọc bài ! Xin mời các bạn th

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi DangcapQT, 17/07/2010.

7715 người đang online, trong đó có 1086 thành viên. 15:01 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 8760 lượt đọc và 127 bài trả lời
  1. DangcapQT

    DangcapQT Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/06/2010
    Đã được thích:
    2
    Bài tập về nhà


    - Hôm ấy tôi về nhà sớm hơn thường lệ. Dimka, con trai tôi, đang ngồi học bài. Trông nó có vẻ rất lúng túng. window.onload = function () {resizeNewsImage("news-image", 500);} - Gay go lắm hả? - tôi nhận xét - Này, con có biết hồi xưa bố học hành như thế nào không?

    - Con đã nghe bố kể rồi - Dimka nói - Bố học cực giỏi, toàn được điểm cao nhất! Nhưng nếu bố thông minh như thế, bố hãy giải giúp con bài đại số với.

    - Đại số? - Tôi ngạc nhiên - Con mới học lớp một mà đã có bài tập đại số?

    - Phát triển tăng tốc mà bố! - Dimka nói, giọng ông cụ non - Trẻ con bây giờ phát triển sớm lắm, các thầy cô giáo bảo thế.

    Một giờ sau, không cho Dimka biết, tôi gọi điện cho một người quen của tôi là tiến sĩ toán - lý.

    - Vassya - Tôi nói, giọng tha thiết - Cậu có thông thạo môn đại số lớp một không?

    - Gì cơ? - Vassya hỏi lại.

    - Cậu có giải được bài toán đại số của học sinh lớp 1 không?

    - Thế này nhé! - Cậu tiến sĩ nói - Tớ đồng ý trên nguyên tắc đổi ngang nhau. Tớ sẽ giúp cậu giải bài toán lớp một, còn cậu giúp tớ làm một bài thơ cho lớp hai.

    - Sao lại bài thơ? - Tôi không hiểu.

    - Chuyện bình thường ấy mà. Svetka con gái tớ đang học lớp hai.. Nó phải làm 24 đoạn thơ 4 câu với đề tài là "Cây thông cô đơn của Lermontov". Cậu rõ chưa? Vị chi là 80 câu thơ có vần điệu nghiêm chỉnh.

    - Gượm đã - Tôi ngạc nhiên - Bài thơ của Lermontov cũng chỉ có 8 đoạn thôi mà!

    - Thời Lermontov là tận thế kỷ XIX, phải dễ hơn chứ - Vị tiến sĩ buông tiếng thở dài.

    Tôi ngồi làm đến câu thơ thứ 11 thì tắc tị, chọn mãi không được từ nào vần với từ "tình yêu". Tôi nghĩ tới từ "liêu xiêu", lại nghĩ cả đến từ rõ ràng không dùng được là "nói điêu".

    Nhà thơ Petia bạn tôi vui vẻ bằng lòng giúp đỡ tôi - về đề tài này, cậu ta đã công bố 2 trường ca, 7 bài thơ và 1 kịch bản cho ballet. Nhưng điều kiện đặt ra thì không đơn giản chút nào: Giúp Ghenka, con trai cậu ta đang học lớp ba vẽ bức tranh "trận chiến đấu ở Mamai".

    Tôi tìm số điện thoại của xưởng vẽ. Ở đó, tôi có anh bạn họa sĩ chuyên vẽ cảnh chiến trận.

    Anh bạn họa sĩ đang gặp khó khăn. Cô giáo môn sinh vật lớp 3 yêu cầu đứa con cậu ta phải làm một loạt thí nghiệm với con amip, mà cậu ta lùng sục khắp thành phố vẫn không kiếm được con nào.

    - Thế này nhé: cậu kiếm cho tớ con amíp, tớ vẽ cho cậu bức tranh trận chiến ở Mamai. Đồng ý chưa? - Cậu họa sĩ rên rỉ.

    Giáo sư sinh vật học Siemion, bạn tôi, đang ngủ thì bị tôi dựng dậy.

    - Cậu điên à? - Siemion gắt lên - Lại đi hỏi tôi về loài amíp tí tẹo trong khi tôi chuyên về loài voi. Mà này, thằng Volodia nhà tôi học lớp 4, thầy giáo môn vật lý giao cho nhiệm vụ thiết kế một chiếc máy đồng pha loại nhỏ, khoảng 2.000 electron-volt. Cậu làm giúp tôi nhé. Còn tôi sẽ cố tìm con amíp cho cậu...

    Các bạn ơi! Các bạn có quen ai thiết kế được máy đồng pha khoảng 2.000 electron-volt không? Đổi lại, tôi cũng sẽ làm giúp một bài tập nào đó các thầy cô giáo tiểu học giao cho con cái chúng ta. Trước kia, tôi học cực giỏi mà, toàn đạt điểm cao nhất thôi mà...
  2. hoangmtbk

    hoangmtbk Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    19/05/2010
    Đã được thích:
    41
    pak hài hước quá =))
  3. nhatnamarch

    nhatnamarch Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/04/2010
    Đã được thích:
    0
    [FONT=&quot]Trong lớp học giờ đạo đức, thầy giáo đang giảng về công ơn của thầy cô. Thầy giáo hỏi cả lớp: - Các em hãy cho thầy biết một câu ca dao về người thầy. Lớp im lặng. Thầy giáo mớm ý: - Câu này có 2 chữ "mày" và "nên" Lớp im lặng tập 2. Thầy giáo lại mớm ý - Câu này có cả 2 chữ "không" và "đố" Lớp tiếp tục im lặng. Thầy giáo điên tiết: - Câu này có 6 chữ, có cả 2 chữ "thầy" và "làm". Ðây là câu gì? Cuối lớp có 1 cánh tay rụt rè giơ lên. - Em cho biết đó là câu gì? - Thưa thầy đó là câu "Làm thầy mày không nên đố"!!![/FONT]
    [FONT=&quot] [/FONT]
    [FONT=&quot]Trước ngày cưới:[/FONT][FONT=&quot]
    [/FONT]
    [FONT=&quot]-Chàng: Thật tuyệt vời!Cuối cùng thì giờ phút anh mong đợi nhất cũng đã tới![/FONT][FONT=&quot]
    [/FONT]
    [FONT=&quot]-Nàng: Em phải ra đi à?[/FONT][FONT=&quot]
    [/FONT]
    [FONT=&quot]-Chàng: Không. Thậm chí em đừng bao giờ nghĩ tới điều đó![/FONT][FONT=&quot]
    [/FONT]
    [FONT=&quot]-Nàng: Anh có yêu em không?[/FONT][FONT=&quot]
    [/FONT]
    [FONT=&quot]-Chàng: Tất nhiên rồi![/FONT][FONT=&quot]
    [/FONT]
    [FONT=&quot]-Nàng: Anh có phản bội em không?[/FONT][FONT=&quot]
    [/FONT]
    [FONT=&quot]-Chàng: Không! Sao em lại có ý nghĩ đó cơ chứ?[/FONT][FONT=&quot]
    [/FONT]
    [FONT=&quot]-Nàng: Anh sẽ hôn em chứ?[/FONT][FONT=&quot]
    [/FONT]
    [FONT=&quot]-Chàng: Đương nhiên.[/FONT][FONT=&quot]
    [/FONT]
    [FONT=&quot]-Nàng: Anh sẽ đánh em chứ?[/FONT][FONT=&quot]
    [/FONT]
    [FONT=&quot]-Chàng: Không bao giờ![/FONT][FONT=&quot]
    [/FONT]
    [FONT=&quot]-Nàng: Em có thể tin anh được không?[/FONT][FONT=&quot]
    [/FONT]
    [FONT=&quot]Sau ngày cưới: Hãy đọc từ dưới lên.[/FONT]
  4. DangcapQT

    DangcapQT Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/06/2010
    Đã được thích:
    2
    [​IMG] Khi “thằng nhỏ” đòi tăng lương

    - Sau mấy năm làm ăn vất vả, “thằng bé” làm mình làm mẩy đòi tăng lương với 10 lý do chính đáng sau:


    window.onload = function () {resizeNewsImage("news-image", 500);} - Tôi phải làm việc rất mệt.
    - Tôi phải làm việc ở độ sâu.
    - Tôi phải làm việc ở chỗ nhiệt độ cao.
    - Tôi phải làm việc trong môi trường ẩm ướt.
    - Tôi phải làm việc bằng cách thúc đầu đi trước.
    - Tôi phải làm việc ở những nơi ngột ngạt không thoáng khí.
    - Tôi không được nghỉ cuối tuần và ngày lễ.
    - Tôi không được trả tiền overtime những khi làm phụ trội.
    - Nơi tôi làm việc có nhiều nguy cơ lây bệnh nguy hiểm.
    - Đôi khi phải làm việc dưới ảnh hưởng của chất kích thích.

    Sau khi xét đơn, "ban giám đốc" không chấp nhận tăng lương cho thằng nhỏ với những lý do sau đây:
    - Đương sự không bao giờ làm đủ 1 ca 8 tiếng (thường chỉ... 8 phút).
    - Đương sự hay ngủ gục sau mỗi lần làm việc chớp nhoáng.
    - Đương sự không làm việc theo vị thế chỉ định mà đôi khi đi trật đường ray.
    - Đương sự hay ngưng hoạt động giữa chừng khi công việc chưa hoàn tất.
    - Đương sự không tự giác làm việc ngay từ đầu mà cần phải có sự đốc thúc của chủ.
    - Đương sự luôn luôn rời nhiệm sở trong tình trạng nhèm nhẹp, ướt át.
    - Đương sự không tôn trọng nguyên tắc phòng tai nạn, không thích mặc áo giáp, áo mưa hoặc đi giày.
    - Đương sự không thích làm phụ trội, theo yêu cầu của chủ.
    - Đương sự không cương nghị, cần phải dùng chất xúc tác.
    - Đương sự hay sổ mũi bất tử, đôi khi sổ mũi ngay ngoài nhiệm sở (gọi là khóc ngoài quan ải).
    - Đương sự thường hay tới và rời địa điểm công tác mang theo 2 túi đồ rất khả nghi.


  5. DangcapQT

    DangcapQT Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/06/2010
    Đã được thích:
    2
    [​IMG] Ám hiệu của đôi tình nhân

    - Bác sĩ có quan hệ yêu đương với một nữ y tá. Không lâu sau đó cô gái báo với bác sĩ rằng cô đã có thai. Vì không muốn vợ biết nên ông ta đành đưa cho cô một ít tiền và bảo cô sang Ý sinh con.

    window.onload = function () {resizeNewsImage("news-image", 500);} - Nhưng em làm thế nào để báo cho anh biết khi con chào đời? - Nữ y tá hỏi.

    - Em chỉ cần gửi cho anh một tấm thiệp và viết từ "mỳ spaghetti" ở mặt sau là được. Anh sẽ lo mọi chi phí cho em.

    Không biết phải làm gì khác, nữ y tá đành nhận lấy tiền và bay sang Ý.

    Sáu tháng sau, vợ của ông bác sĩ gọi điện đến cơ quan và nói với chồng rằng: "Anh yêu à, anh nhận được tấm bưu thiếp rất lạ lùng từ Châu Âu gửi đến, nhưng mà em chẳng hiểu nghĩa là gì cả.

    Anh chồng ôn tồn đáp: "Cưng à, chờ anh về rồi anh sẽ giải thích cho em nhé".

    Tối đó ông về nhà và đọc bưu thiếp rồi bất chợt ngã lăn ra sàn nhà do đau tim. Ngay lập tức ông ta được đưa vào phòng cấp cứu.

    Bác sĩ trưởng ở lại an ủi người vợ. Bác sĩ hỏi nguyên nhân gì khiến ông ấy bị đau tim như vậy. Và chợt nhớ đến tấm bưu thiếp, bà vợ lấy ra và đọc: "Mỳ spaghetti, mỳ spaghetti, mỳ spaghetti, mỳ spaghetti. Hai với xúc xích và thịt viên còn hai thì không".

  6. DangcapQT

    DangcapQT Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/06/2010
    Đã được thích:
    2
    [​IMG] Tiểu phẩm: Bia sờ... "rồng lên"

    - Từ dòng chữ "17/8 8.30 p.m BIAS BB!" mà tôi đã trở thành thư ký thông minh, mẫn cán trong việc giúp sếp đi... "bia sờ"! Chuyện là thế này:

    Ngày đầu nhận việc, sếp thân mật dặn dò tôi:

    - Làm thư ký cho tôi mà tốt và trung thành ngoài việc được trả lương cao, sau ba năm sẽ còn được bố trí du học như cậu thư ký trước. Việc không nhiều lắm, tuy vậy có một việc phải nhớ, chớ coi thường!

    Ông nhấn mạnh:

    - Đó là, trong ngày có ai nhắn - gặp - hẹn - bàn việc gì, cậu ghi vào cuốn mé-sệt nâu-tờ-búc này - đoạn ông chỉ vào một cuốn sổ đóng bọc cẩn thận, trên bìa có ghi nắn nót “Message, Notebook” và tiếp tục - Tôi trăm công nghìn việc nhớ không xuể, nên cuối giờ hằng ngày tôi sẽ lấy ra xem để nhớ mà làm.

    - Tưởng việc gì, dễ ẹc - tôi nghĩ thầm.

    Sếp đột nhiên lên giọng:

    - Cậu phải tuân thủ theo đúng phương châm 4 chữ ét-sờ.

    Tôi định lấy bút ra ghi nhưng sếp khoát tay ra hiệu khỏi cần, đoạn ông uốn giọng véo von:

    - Sót, sờ-uýt, sai-ơn, si-cờ-rít (Short, Sweet, Science, Secret).

    - Mẹ kiếp! Ông này sính chữ Tây thật, chắc copy ở đâu đây - tôi thầm nghĩ.

    - Tôi nghĩ ra phương châm 4 chữ ét-sờ đó và Việt hóa là... - ông cắt ngang suy nghĩ của tôi - ngắn gọn, dễ hiểu, khoa học, kín đáo.

    Ông dừng lại một chút, tay xoa xoa bụng rồi giải thích thêm:

    - Có vậy người ngoài vô tình đọc cũng khó mà biết được nội dung.

    Ngừng lại một chút, nhấp một ngụm nước khoáng, sếp cao giọng:

    - Tiện đây tôi kiểm tra cái cờ-le-vơ (clever) của cậu luôn, xem độ thông minh của cậu đến đâu nhé, ô-kê?

    Mồm nói, tay ông giở đại một trang của cuốn sổ ghi chép thông báo nhắn tin đó, rồi chỉ bừa vào một dòng:

    - Đây luận đi!

    Tôi liếc nhanh vào thấy có ghi nguyên văn như sau: "17/8 8.30 p.m BIAS BB!". Tôi thầm nghĩ:
    Mấy con số đầu là chỉ ngày tháng đây, pi-em-mờ (pm) - buổi chiều tối, bai-ợt-sơ (BIAS) nghĩa là gì nhỉ?
    Đầu óc tôi căng lên - "À, trong từ điển loại bỏ túi Oxford 46 nghìn từ, BIAS có nghĩa là - sự thiên lệch, thành kiến hoặc sự báo cáo sai kết quả thống kê. Đúng! Còn bi-bi (BB) chắc là viết tắt của hai chữ BIG BOSS - sếp bự.
    Ngon ăn quá!".


    Đoạn lấy vẻ mặt bình thản, tôi rụt rè lên tiếng:

    - Dạ thưa anh! Em luận như sau: Ngày 17 tháng 8, 8 giờ rưỡi tối, họp bàn về báo cáo sai con số thống kê, có cấp trên về dự.

    - Mẹc-xà-lù!

    Ông đệm một câu chửi đổng bằng ngôn từ phi mẹ đẻ ngữ và phá lên cười hích hích:

    - Tớ sổ toẹt vào mấy cái bằng đại học của cậu! Đúng là ngựa non háu đá. Cái cách giải thích của cậu chỉ để nói với bà xã của tớ hoặc với đoàn thanh tra mà thôi. Cậu chỉ đúng đoạn ngày, giờ còn sau thì roong (Wrong) hết.

    Ông lại cười hềnh hệch:

    - Nghe đây! Bờ-i-a-sờ không phải là báo cáo sai báo cáo đúng gì hết mà là bia sờ, tớ đặt thay cho từ bia ôm mà lâu nay vẫn dùng. Nghe hơi thô một chút nhưng kín đáo hơn. Vả lại ôm với sờ nghĩa cũng rứa cả.

    Nghe đến đây tôi suýt ngã ngửa ra, nhưng ông vẫn tiếp tục, không để ý đến sự ngạc nhiên của tôi:

    - Còn hai chữ bờ không có ông lớn ông bé gì đâu mà ám chỉ quán bia ôm mụ Xuyến béo. "Xuyến" là từ Hán nôm của từ "*******", vậy tên mụ dịch ra tiếng Anh là Bích Bát-tơ-phờ-lai (Big Butterfly) viết tắt là bờ-bờ (BB), hiểu chưa? Mô-đen hơn, trí thức hơn, đúng không? Pho-rin lăng-guýt (Forgein language) mà.

    Chưa hết ngạc nhiên, tôi còn gặng hỏi vớt vát:

    - Thế còn dấu chấm than?

    Sếp tiếp tới luôn:

    - Bên xí nghiệp than họ mời.

    - À! - tôi lẩm bẩm một mạch - Ngày 17 tháng 8, 8 giờ rưỡi tối bia sờ ******* to Than mời - Tuyệt! Bốn chữ ét-sờ tuyệt vời.

    Sếp đắc chí kết luận:

    - Còn giăng-síp (Young sheep) lắm! Cầm lấy cuốn sổ này, mai cho nghỉ cả ngày nghiên cứu học kinh nghiệm. Có gì không hiểu cứ hỏi.

    Đoạn ông ra lệnh:

    - Bây giờ vào thực tập việc này ngay! Bút! Xong chưa? Ghi!

    Ông ề à đọc:

    - Hôm nay ngày tám tháng chín nhỉ? Cậu chuyển ngày tháng ra số, tám pi-em-mờ, bia-sờ, rồng lên, chấm - ghi bằng dấu chấm thôi!

    (Ngày hôm sau, tôi được biết ông giám đốc xí nghiệp Nước Chấm đã chi hết hơn một năm lương của một công nhân bậc 4 vào nhà hàng Thăng Long cho buổi tối vui vẻ đó).
  7. DangcapQT

    DangcapQT Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/06/2010
    Đã được thích:
    2
    [​IMG] Tham ăn mắc lừa

    - Hai anh đi đường với nhau, tối đến, cùng vào ngủ trọ ở hàng cơm. Hàng cơm có bán bánh rán. Anh nọ muốn ăn, nhưng mà lại không muốn mất tiền.

    window.onload = function () {resizeNewsImage("news-image", 500);} Cho nên mới đợi để anh kia ngủ say, rồi đi mò bánh rán ăn; ăn chán, lấy mật bôi vào râu anh kia. Nhà hàng sáng sớm trở dậy, thấy thiếu bánh, hỏi ai ăn chẳng ai nhận cả. Mới đi khám mồm thì thấy râu anh kia dính be bét những mật.

    Nhà hàng bắt đền anh ta phải trả tiền bánh. Anh ta tức quá, biết chắc hẳn là anh nọ xỏ mình. Nhưng mà cũng cứ cắn răng chịu bỏ tiền ra trả.

    Đến trưa, anh nọ muốn ăn mít, muốn ăn nhiều, mà lại muốn trả tiền ít mới bảo nhà hàng dọn mít ra, hai người cùng ăn. Anh nọ ăn rõ nhanh, hễ hai hột thì nuốt một và nhả ra một. Ăn xong rồi, bảo nhà hàng cứ đếm hột mà tính tiền: ai nhiều hột thì trả tiền nhiều, ai ít thì trả ít. Thành thế ra nó ăn nhiều, nhưng mà lại mất ít tiền, còn anh kia ăn ít, mà lại phải mất nhiều tiền. Anh ta cũng cứ im lặng, xỉn tiền ra trả phân minh, chẳng nói năng gì cả.

    Rồi một chốc, tự nhiên ngồi khóc. Anh nọ lấy làm lạ, mới hỏi làm sao. Anh kia nói rằng:

    - Tôi ăn mít, lại nhớ đến người anh em bạn tôi, ngày xưa, cũng vì ăn mít mà chết oan.

    - Ô hay! ăn mít, làm sao mà lại chết được?

    - Tại anh ta nuốt phải một hột, rồi sau nó mọc cây ở trong bụng, nổ bụng ra mà cũng cứ cắn răng chịu bỏ tiền ra trả.

    Anh nọ chột dạ, vội vàng hỏi:

    - Thật à? Nuốt hột mít vào trong bụng nó mọc cây lên à?

    - Chẳng thật thì sao anh ta lại chết? Hoài của! Giá mà anh ấy bảo tôi trước thì không việc gì đến nỗi chết, tôi có cách chữa, lấy được hột mít ấy ra như không.

    Anh nọ sợ quá, phun ngay ra rằng:

    - Thôi! thế thì tôi chết! Chẳng nói giấu gì anh, ban nãy tôi ăn mít, trót có nuốt mấy hột. Bây giờ tôi xin anh cứu tôi.

    Rồi năn nỉ van lạy anh kia, xin anh ta cứu cho. Anh kia mới bảo phải đưa, mỗi một hột mít lấy được, là một quan tiền thì mới chữa cho. Anh nọ cũng xin vâng. Anh kia mới lấy mùn thớt cho ăn, bao nhiêu hột mít cùng là một thứ ăn vào, mửa ra hết sạch.

  8. DangcapQT

    DangcapQT Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/06/2010
    Đã được thích:
    2
    [​IMG] Tội con chó

    - Có một con chó bị người ta giết thịt, xuống âm phủ chầu Diêm Vương. Diêm Vương bèn hỏi:
    window.onload = function () {resizeNewsImage("news-image", 500);}
    - Chó ở trên trần gian mắc tội gì mà người ta giết thịt?

    - Dạ không biết, chỉ biết con đang đứng thì người ta cầm búa đập vào đầu con chí tử.
    - Thế rồi sao?

    - Rồi người ta cho con vào nồi, dùng nước nóng làm lông trắng phau.
    - Rồi sao nữa?

    - Người ta cho con vào thui vàng nhừ, mổ bụng ra rửa cẩn thận, lấy lòng con làm dồi nướng lên thơm phưng phức. Thịt con họ nướng chả thơm điếc mũi; xương sườn, bắp vế nấu rựa mận đặc quánh, cho thêm răm hành,... gan con họ bọc mỡ...
    Diêm Vương xua tay và bảo:

    - Thôi mày đừng nói nữa tao thèm...


    Giấu cày
    Một lão cày ruộng kia tới buổi vợ kêu về ăn cơm, lão nói lớn rằng:

    Khoan đã, để tao giấu cái cày đi rồi về!

    Vợ nghe vậy, dặn:


    Giấu gì ông phải làm thinh chứ nói lớn chúng nó nghe thấy chúng nó ăn cắp còn gì?

    - Từ rày về sau đừng có nói lớn như vậy nữa!

    Về ăn rồi trở ra, quả thật đã bị lấy mất cái cày. Lão lật đật chạy về, kề miệng vô lỗ tai vợ thì thào:

    - Họ ăn cắp mất cái cày rồi mụ ạ!

    *
    * *

    Ăn cỗ với ai?
    Một anh đi ăn cỗ ở làng bên, cứ gục gặc đầu ăn không để ý đến ai cả, khi anh ta về chị vợ hỏi:

    - Hôm nay anh ngồi ăn cỗ với ai? Anh ta thản nhiên đáp:

    - Chả biết ai nữa! Khi tôi ngẩng đầu lên thì không còn ai cả.


  9. DangcapQT

    DangcapQT Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/06/2010
    Đã được thích:
    2
    Sự tích một cái nhìn

    - Nếu chị em bắt gặp anh chàng nào đó đang liếc trộm "núi đôi" của mình thì cũng đừng vội nghĩ hắn "dê" mà tội nghiệp.
    window.onload = function () {resizeNewsImage("news-image", 500);} Cái nhìn đó xuất phát từ nguyên nhân hết sức nghiêm túc. Chuyện là thế này:
    Ngày xưa, khi tạo ra loài người, thượng đế đã nặn đôi "ti" của người đàn ông to hơn hẳn của người đàn bà với ý nghĩa phân công: "Đàn bà sinh con thì đàn ông phải... cho con bú"!

    Nhưng đối với loài người, việc phân công như vậy lại "không mang tính khả thi" trong cuộc sống. Vì thật bất tiện khi người đàn ông vừa ôm con cho nó bú lại vừa phải săn bắn. Thượng đế, sau một thời gian "ngâm cứu" đã ra quyết định lại: Giao "ti" của đàn ông cho đàn bà, để họ kiêm luôn việc cho con bú!
    Tha hồ rảnh rang, các ông khoái lắm. Nhưng trong lòng họ có một cái gì đó... tiêng tiếc. Thì bỗng nhiên mất đi một "tài sản vô cùng xinh đẹp" như vậy ai mà chẳng xót!!!
    Cho nên kể từ đó đến nay và... mai sau, dù đi trên đường hay đang dự tiệc, cánh đàn ông thỉnh thoảng vẫn hay liếc trộm... "tài sản cũ" của mình là vì thế.
    [​IMG]
  10. DangcapQT

    DangcapQT Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/06/2010
    Đã được thích:
    2
    [​IMG] Uẩn khúc từ 3 cái chết

    Vợ chồng nhà nọ sau 10 năm hương lửa mặn nồng, nhưng anh chồng mải kiếm tiền, bỏ bê vợ con nên cô vợ ngoại tình.

    window.onload = function () {resizeNewsImage("news-image", 500);} Anh chồng biết được, căm lắm nên tìm cách bắt tại trận. Một hôm, anh bỏ ngang một thương vụ, mò về nhà, tìm mãi mới gặp tình địch. Trong một cơn uất ức bèn tự tử.
    Linh hồn anh ta bay tới thiên đàng, gặp hai người đàn ông cũng đang đứng đó. Một lúc sau, Thánh Peter ra bảo:
    - Hôm nay chỉ còn một suất được qua cổng để vào thiên đường nên ta đành phải phỏng vấn ba ngươi xem ai chết tội nghiệp nhất thì mới cấp phép cho vào, còn thì xuống địa ngục hết.
    Anh chồng sụt sùi kể:
    "10 năm mặn nồng con vẫn nghi ngờ vợ có nhân tình chỉ ngặt nỗi chưa bắt được tận tay, chưa day được tận trán thôi. Hôm nay con bỏ dở thương vụ mua 41 cái Boing 777 để về sớm hy vọng bắt quả tang đôi nhân tình.
    Khi con vòng từ cửa sau vào nhà thấy tiếng nước chảy trong nhà tắm, hiểu rằng vợ còn đang sửa soạn và biết chắc rằng gã tình nhân đang ở đâu đấy trong nhà. Lần tìm mọi phòng, mọi ngóc ngách mà chẳng thấy hắn đâu, con đành tìm hắn ở chỗ cuối cùng hắn có thể trốn là ở ngoài ban công.
    Quả nhiên, con thấy một gã đang đánh đu dưới ban công. Cáu tiết, con bắt đầu nhảy, dẫm, di lên tay kẻ đấy để hắn buông tay ra nhưng tên đốn mạt ấy nhất quyết không buông. Con đành vào nhà lấy búa đinh ra, cuối cùng hắn cũng phải buông tay và hạ cánh tự do từ tầng 21.
    Nhưng thật lạ kỳ, hắn rơi ngay vào một bụi cây và lóc ngóc bò dậy. Không muốn tên đốn mạt trốn thoát con tiện tay bê cái tủ lạnh nặng cả tạ ném thẳng vào hắn và kẻ tội đồ bị nghiền nát tức thì.
    Sau khi ra tay, con bỗng thấy lương tâm cắn rứt và tiếc tình yêu 10 năm trước nên rút súng ra và..."đòm", loáng cái con đã lên đến đây."
    Thánh Peter lấy làm thương cảm lắm nhưng vẫn quay sang hỏi tiếp anh thứ hai. Với gương mặt thê thảm chưa từng thấy, anh ta giãi bày:
    "Chuyện là sáng nay con nhận được quyển sách luyện Yoga và con bắt đầu với bài tập giữ thăng bằng trên ban công ở tầng 23 cùng tòa nhà với nhà anh kia.
    Đang tập thì sẩy chân ngã xuống, may mắn là mới rơi được 2 tầng thì con bám được vào ban công. Trong khi đang cố trèo vào và cảm ơn thượng đế thì hắn xuất hiện và đạp, di chân lên tay con. Dù con kêu la tuyệt vọng hắn vẫn chẳng tha, sau đấy khi hắn mang búa đinh ra thì con không chịu nổi nữa đành buông tay.
    Khi ấy con đã nhìn thấy cái chết nhưng thượng đế lại mỉm cười lần nữa với con khi cho con hạ cánh xuống ngay một bụi cây. Nhưng niềm vui chẳng tày gang, chưa kịp định thần thì cả cái tủ lạnh to nặng khủng khiếp từ trên trời rơi ngay lên con và thế là... con ở đây."
    Thánh nước mắt lưng tròng, nhưng cũng quay sang hỏi kẻ thứ ba, đang tức tưởi khóc:
    “Híc híc, mọi người thử tưởng tượng nhé, khi mọi người đang ở nhà nhân tình, trốn trong một cái tủ lạnh...”

Chia sẻ trang này