UP Nào

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi Tigers, 23/03/2011.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
3483 người đang online, trong đó có 171 thành viên. 00:36 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 26527 lượt đọc và 1025 bài trả lời
  1. tyhiu

    tyhiu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/03/2010
    Đã được thích:
    1
    .................
    Thôi, ra gầm cầu sợ các bác chơi chứng ngắm lệch, nhảy xuống đường ko nhảy lại nhảy vào đầu mình thì chết:-ss
  2. amicecorp

    amicecorp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/02/2002
    Đã được thích:
    0
    Hiểu thì răng:((:((:((:((:(( coá cho hok hay cũng người cùng cảnh ngộ:-"
  3. nippyy

    nippyy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2011
    Đã được thích:
    0
    =)) anh Chuôt hài hước quá
  4. nippyy

    nippyy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2011
    Đã được thích:
    0
    cùng cảnh ngô thôi=((
  5. tyhiu

    tyhiu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/03/2010
    Đã được thích:
    1

  6. tyhiu

    tyhiu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/03/2010
    Đã được thích:
    1

  7. amicecorp

    amicecorp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/02/2002
    Đã được thích:
    0
    Học theo chị Chuột nhặt nhạnh chuyện cười:-ss

    Ai cũng biết là Việt Nam, Lào là anh em. Nhưng một sự thật phũ phàng là : Cái gì tệ ở Việt Nam cũng gán cho cái mác Lào. Đôi dép mang gớm nhất, rẻ nhất là đôi dép Lào. Bệnh thì có bệnh lang ben, hắc Lào. Cái thứ thuốc hút gớm nhất cũng là thuốc Lào. Cơn gió khắc nghiệt nhất cũng gọi là gió Lào. Và …. có một ông doanh nhân nọ người Lào sang Việt Nam làm việc, trong một chuyến công tác tại… Hà Lội, trên xe buýt, sau khi đến trạm dừng, người Hà Lội kia phát hiện là đôi dép mình không cánh mà bay. Ông ta la lên: “thằng lào, thằng lào lấy dép tao..”:p
    (St)
  8. amicecorp

    amicecorp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/02/2002
    Đã được thích:
    0
    Sau tiệc cưới, cô dâu chú rể động phòng hoa chúc rồi lăn ra ngủ. Nửa đêm, chú rể chợt bừng tỉnh vì tiếng cô dâu cười ha hả. Chú rể hơi khó chịu nhưng vẫn gắng dịu giọng hỏi : –Có chuyện gì mà em cười vui thế? –Em nhớ lời mẹ em hồi xưa. Cô dâu nói. –Bà nói gì vậy em? –Mẹ em thường bảo: ” Xấu gái lại vô duyên như mày thì có chó nó lấy.>:)
  9. amicecorp

    amicecorp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/02/2002
    Đã được thích:
    0
    Đang biên tập bài viết của một phóng viên, thư ký toà soạn gọi anh này lên khiển trách: - Bài này chỉ cần viết trong 50 chữ, mà anh viết tới 500 chữ! Anh có biết một diện tích như vậy trên mặt báo giá bao nhiêu tiền không? Mang về “cô đặc” lại cho tôi! Cuối cùng, tin đó được đăng như sau: “Nguyễn Thanh X., Hà Nội. Tối 22/5, bật lửa soi xem xăng xe còn hay hết. Xăng còn. hưởng thọ 30 tuổi”:-ss
  10. amicecorp

    amicecorp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/02/2002
    Đã được thích:
    0
    Lang thang trên Itờ lét, bắt gặp chuyện viết về chị nên copy về >:)

    ---------Tí học làm văn

    Hồi còn đi học tiểu học, Tí rất thích làm văn. Một hôm, Tí được cô giáo ra bài tập về nhà: Hãy tả con vật mà em nuôi.

    Tí về bắt một con... rận nghiên cứu và tả con rận rất chi tiết, tất nhiên là cô giáo không hài lòng, cô bắt Tí làm lại bài văn là hãy tả con chó nhà em.

    Tí bèn làm lại một bài văn như sau: "Nhà em có một con chó, con chó có nhiều lôg, đã nhiều lôg thì phải có rận, sau đây em xin tả con rận: ...." và Tí bắt đầu tả con rận

    Cô giáo đọc bài văn, rất bực mình, liền bắt Tí làm lại lần nữa, lần này là tả con cá

    Tí làm bài văn khác y như sau: "Nhà em có một con cá, con cá sống dưới nước nên nó có nhiều vảy. Nếu nó sống trên cạn chắc hẳn nó sẽ có lôg, đã có lôg thì phải có rận, sau đây em xin tả con rận: ...."

    Rồi một hôm, Tí lại được cô giáo cho ra bài tập về nhà làm: Hãy tả cô bé dễ thương mà em ngồi cạnh.

    Tí bèn làm một bài văn như sau: "Em được may mắn ngồi cạnh một cô bé dễ thương và vô cùng láu lỉnh, Tóc cô bé dài mượt nên không có rận, Nhưng sau đây em xin được tiếp tục tả con rận: ...." và Tí lại bắt đầu tả con rận.

    Lần khác, cô giáo ra một đầu đầu bài tập làm văn miệng tại lớp: "Hãy tả cảnh buổi sáng sớm".

    Cả lớp yên lặng nghĩ bài. Sau 30 phút, Tí đã nhanh nhẩu xung phong đứng lên:

    - Thưa cô! Em xin phát biểu.

    - Nào! Mời em Tí!

    - Thưa cô! Buổi sáng sớm mai, bố bắt em ra ngoài sân tập thể dục. Em nhìn thấy ông mặt trời hiện ra. Em thấy một con gà trống đuổi theo một con gà mái.

    - Thế rồi thì sao? - cô giáo hỏi

    -Thế rồi thì con gà trống bắt con gà mái cõng nó đi chơi!

    - Thôi ngay!

    - Em cũng bảo thôi nhưng nó vẫn không thôi.

    - Im ngay!

    - Nó không im ngay mà con trống lại còn gáy: ò ó o o o... con mái thì cúc cù cu cu...:-"
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này