Xin phép post Những bài thơ hay giải trí nhân dịp lễ dài ngày !

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi phongthuyBDS, 01/05/2011.

4219 người đang online, trong đó có 420 thành viên. 08:10 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 2 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 2)
Chủ đề này đã có 115813 lượt đọc và 823 bài trả lời
  1. HoaTuBi

    HoaTuBi Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    18/09/2014
    Đã được thích:
    2.151
    - Đường về Cực Lạc
    [​IMG]
    Thành tâm hướng Phật tu hành
    Gieo trồng phước đức... để giành mai sau
    Tương lai sẽ thắm sắc màu
    An nhiên tự tại... khổ đau chẳng còn...!

    Mấy ai vẹn được vuông tròn
    Mỗi người một vẻ... vẫn còn gió sương
    Người thì khổ vì yêu thương
    Kẻ thì tần tảo... trăm đường khó khăn.

    Cũng bởi vì kiếm miếng ăn
    Ngày đêm lo nghĩ, trở trăn bao điều
    Quên đi "tánh Thiện" phì nhiêu
    Không vun không bón... nên nhiều lầm than.

    Khai tâm trí tuệ ngập tràn
    Đạo vàng soi sáng, tiêu tan u phiền
    Từ bi nẩy nở liên miên
    Phước đức tăng trưởng... tánh hiền ngự tâm.

    Giã từ hết mọi sai lầm
    Tìm về Chánh Pháp... thân tâm an nhàn
    Giãi thoát nghiệp khổ trần gian
    Đường về cực lạc... Phật ban cho mình ...!

    20.05.2014
    HOANGHAI
    Planto, DungTri86Tulacoiphuc pt thích bài này.
  2. HoaTuBi

    HoaTuBi Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    18/09/2014
    Đã được thích:
    2.151
    Chớ Bi Quan

    Vô thường cuộc sống chớ bi quan
    Biết để khi vui chớ rộn ràng
    Khi buồn chấp nhận đời là thế
    Sinh tử luân hồi nghiệp phải mang
    Làm người có lúc phải dọc ngang
    Danh lợi hơn thua sống vội vàng
    Tiền tài địa vị mong đạt được
    Đảo điên cuộc sống thật gian nan
    Tâm hồn thanh thản sống bình an
    Sân si tham vọng chớ buộc ràng
    Từ bi hỷ xả đời hạnh phúc
    Theo lời Đức Phật đã truyền ban
    Xin đừng chìm đắm chuyện thế gian
    Thức tỉnh đi thôi kẻo muộn màng
    Nghiệp lành gieo rắc, tâm thanh tịnh
    Mỉm cười chấp nhận những gian nan
    Bạch Ngọc
    [​IMG]
    Planto, DungTri86Tulacoiphuc pt thích bài này.
  3. HoaTuBi

    HoaTuBi Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    18/09/2014
    Đã được thích:
    2.151
    Vô Thường .

    Em ơi em đẹp tuyệt vời
    Nhìn em anh chẳng muốn rời một giây
    Con người đâu phải cỏ cây
    Mà không rung động phút giây thẩn thờ
    Hoa xinh ai chẳng muốn sờ
    Dục tâm vọng tưởng mắt mờ biết chi
    May nhờ Phật lực từ bi
    Những lời Ngài dạy khắc ghi đêm ngày
    Ta bà bể khổ kiếp này
    Vô thường cuộc sống đọa đày trần gian
    Trai dù cao lớn dọc ngang
    Gái dù hương sắc dung nhan mỹ miều
    Dáng người thon thả Thúy Kiều
    Cũng ngày tàn tạ tiêu điều thời gian
    Phũ phàng phèo phổi ruột gan
    Ðờm ghèn máu mũ ổ hang vi trùng
    Nhìn trong thấy thật lạnh lùng
    Cốt xương sọ não đều cùng như nhau
    Tuổi già cơ thể tàn mau
    Da khô má hóp bịnh đau liên hồi
    Giật mình thức tỉnh muộn rồi
    Bấy lâu chỉ biết vun bồi thân ta
    Vô minh vọng tưởng bôn ba
    Luân hồi nghiệp chướng trải qua bao đời
    Em ơi em đẹp tuyệt vời
    Mắt người trần tục không rời một giây
    Nhưng anh nhờ có tu đây
    Thấy thân dơ bẩn nhớp nhây chán chường
    Thế gian mọi sự vô thường
    Niết Bàn Cực Lạc con đường phải đi.....
    Bạch Ngọc
    [​IMG]
    --- Gộp bài viết, 02/01/2015, Bài cũ: 02/01/2015 ---
    Mùa xuân ơi !
    DungTri86, vanngheTulacoiphuc pt thích bài này.
  4. Tulacoiphuc pt

    Tulacoiphuc pt Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    28/10/2014
    Đã được thích:
    2.711
    vannghe đã viết:

    Mối tình đầu không thể nào quên
    Sau mười năm vẫn trong lòng ôm chặt
    Kỷ niệm xưa vẫn đong đầy nước mắt
    Vẫn ngọt ngào vẫn mặn chát bờ môi
    Vẫn nghe con tim thổn thức bồi hồi
    Vẫn yêu anh vẫn ngại ngần không dám nói
    Để thời gian vô tình như dấu hỏi
    Cuốn tình đi về phía chân trời
    Mỗi chiều về nhìn chiếc lá vàng rơi
    Nhớ tình anh càng thêm da diết
    Người ở nơi xa ơi có biết
    Anh đã từng in dấu trái tim em !!!
    @@vannghe 10/11/2014


    vannghe đã viết:
    NHỚ VỢ

    Xa em anh nhớ thật nhiều
    Nụ cười rạng rỡ, mắt yêu thật hiền
    Trăng thu buồn, bởi kém duyên
    My cong, môi thắm, mũi nghiêng dọc dừa
    Mượt mà mái tóc gió đưa
    Lưng ong thon thả - Ngày xưa đắm chìm

    Qua bao gian khó đến tìm
    Nào là bệnh tật, thiếu tiền để tiêu
    Nhan sắc xuống cấp tiêu điều
    Bệnh nhiều hơn khỏe, thuốc nhiều hơn cơm
    Tới ngày giấy báo, hóa đơn
    Mất ăn,mất ngủ còn hơn thường ngày
    Chồng em sớm xỉn chiều say
    Để em vất vả đêm ngày sớm trưa
    Mặc trời nắng cháy gió mưa
    Lo toan công việc chạy đua thời giờ
    Có khi bụng đói mắt mờ
    Cơm canh nấu sẵn - Vẫn chờ chồng ăn
    Vì nghèo mà chưa dám sanh
    Ước thêm con gái để anh vui lòng
    Nhà cửa mưa dột ròng ròng
    Tương lai mờ mịt mà lòng quặn đau
    Che thiếu trước, đậy hụt sau
    Cho nên muôn thuở cháo rau ấm lòng

    Má hồng môi thắm lưng ong
    Còn đâu ngày ấy, đếm đong từng ngày
    Hà nội 2008

  5. vannghe

    vannghe Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    03/07/2014
    Đã được thích:
    27.980
    Em theo chồng về Tây Ninh yêu dấu
    Núi Bà Đen sừng sững mãi muôn đời
    Gương thủy chung lan tỏa muôn nơi
    Kém gì đâu hòn vọng phu huyền thoại

    Tây Ninh yêu thương nơi miền nắng trãi
    Thành phố mộng mơ thắm đượm tình người
    Rợp hàng cây tỏa bóng xanh tươi
    Đường ba mươi tháng tư lưu danh lịch sử
    Dù cho ai xa quê hương viễn xứ
    Vẫn ấm áp như ở với người thân
    Tình bao la như hồ Dầu tiếng trong ngần
    Đẹp lồng lộng như Tòa thánh tráng lệ

    Sông Vàm cỏ chảy từ đâu đến thế?
    Hoa lục bình tím ngắt sông ơi
    Đứng trên cầu ngắm cảnh chiều trôi
    Bỗng yêu Tây ninh càng thêm tha thiết

    Em cảm ơn người Tây ninh hào hiêp
    Mở tấm lòng nhân hậu viết gì hơn
    Sống nơi đây chẳng thấy cô đơn
    Mà thắm tình như anh em ruột thịt

    @vannghe 17/11/2014
    suutapdoco, Planto, thamlam19x3 người khác thích bài này.
  6. Tulacoiphuc pt

    Tulacoiphuc pt Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    28/10/2014
    Đã được thích:
    2.711
    ĐÔI MẮT
    [​IMG]
    Puskin
    Đôi mắt em tôi đẹp diệu kỳ
    Xanh như lá liễu rủ hàng mi
    Tôi muốn soi mình trong mắt ấy
    Đâu ngờ đôi mắt lại quay đi
    Đôi mắt em tôi nói rất nhiều
    Lúc thì tha thiết lúc thương yêu
    Lúc buồn da diết và đẫm lệ
    Tha thiết nhìn ai lúc sớm chiều
    Tôi đến tìm em em lặng im
    Mắt em lẩn tránh mắt tôi tìm
    Em ơi tôi biết em từ chối
    Tôi lặng ra về mưa trong tim

    Chuyện tình Puskin - Natalia : Những điều chưa biết .


    [​IMG]
    Những năm đầu tiên trong cuộc sống gia đình của Puskin trôi qua như một giấc mộng. Công bằng mà nói, Natalia quả thực là đệ nhất mỹ nhân hồi ấy. Tất cả những hoạ phẩm từ thời đấy cho đến hôm nay đều có thể khiến chúng ta phải trầm trồ trước nhan sắc của Natalia.


    “Giá có thể bàn tay liều lĩnh
    Ngực tròn vuốt nhẹ cuồng si...
    Ảo mộng cả, làm sao ta dám
    Bước chân vào vực biển ngầu mê… “

    Năm 1983, mới 14 tuổi, cậu học trò trung học Aleksandr Puskin đã viết như thế tặng cô nghệ sĩ nông nô Natalia trong nhà hát tại gia của bá tước Tolstoi ở Hoàng Thôn. Cậu bé rất nhiều tối ngồi xem kịch và mãi không dám chìa nhưng ngón tay run rẩy ra chạm vào váy cô nữ diễn viên yêu kiều.

    Trở về phòng nội trú trong trường trung học, “giản đơn như phòng tu sĩ”, Puskin đã bị chìm đắm vào nỗi khao khát thèm không thỏa mỹ nhân ngực tròn. Suốt đời, đại thi hào Nga vẫn coi hình mẫu lý tưởng của phái đẹp là những người con gái có bộ ngực tròn căng và đôi bàn chân nhỏ nhắn.

    Cuộc đời thật lạ lùng, 15 năm sau bài thơ gần như đầu tay trên, Puskin, lúc này đã đủ kinh nghiệm sống để lập gia đình, bất ngờ trong một đêm dạ hội mùa đông gặp một thiếu nữ 16 tuổi, cũng mang cái tên giống cô nông nô nghệ sĩ từng ám ảnh anh suốt buổi thiếu thời. Đó là Natalia Gontsarova, sinh đúng một ngày sau trận đánh Borodino lừng danh: ngày 28/8/1812.

    Cô gái dáng người thanh mảnh, cao ráo, ngực tròn căng sự sống. Lớn lên ở trang trại nông thôn, trong không khí trong lành, Natalia đã trở thành một biểu tượng tuyệt vời cho nhan sắc Nga tràn trề sự sống. Puskin cảm thấy mình như bị sét đánh và ngay lập tức tìm cách để cầu hôn. Một công việc đã không dễ dàng gì vì mẹ của Natalia mãi không chịu gật đầu với nhà thơ, danh tiếng nhưng không phải một quý ông nhiều phần giàu có.

    Theo bà, Natalia lúc đó còn quá trẻ, cô là út trong số 3 người con gái của bà. Hơn nữa một cô gái như thế hoàn toàn có thể đợi một vị hôn phu quyền quý hơn là một thi sĩ. Thêm vào đó, bà cũng không muốn gả con gái khi gia đình chưa tích góp được tiền sắm của hồi môn cho cô.

    Cầu hôn một lần không xong. Puskin lại đi cầu hôn thêm lần nữa và không ngần ngại đặt luôn trang trại mà cha dành cho anh để đưa tiền cho bà nhạc tương lai để mua sắm của hồi môn cho con gái.

    Việc này rất hiếm xảy ra ở nước Nga Sa hoàng, vì làm như thế Puskin đã đặt tất cả tương lai của mình vào cuộc hôn nhân này: Anh không thể hình dung được cuộc sống vợ chồng mà lại không có Natalia Gontsarova!... “Hoặc em sẽ cưới tôi, hoặc tôi sẽ không bao giờ lấy vợ!” - Puskin đã viết cho vị hôn phu tương lai như vậy.

    “Yêu như lao xuống dòng nước xoáy” (thơ Hồng Thanh Quang) như vậy, ai mà cản được, mặc dù lễ ăn hỏi diễn ra ngày 6/4/1830 nhưng phải tới ngày 18/2/1831, hôn lễ mới được cử hành.

    Những năm đầu tiên trong cuộc sống gia đình của Puskin trôi qua như một giấc mộng. Công bằng mà nói, Natalia quả thực là đệ nhất mỹ nhân hồi ấy. Tất cả nhưng hoạ phẩm từ thời đấy cho đến hôm nay đều có thể khiến chúng ta phải trầm trồ trước nhan sắc của Natalia: Những đường nét thanh tú cổ điển của khuôn mặt, đôi mắt hơi xếch cực kỳ ăn ý với vòng eo tuyệt mỹ.

    Có những chứng minh về đôi vai hoàn hảo và chiều cao của Natalia: Cô cao hơn mức trung bình ngay cả với đàn ông thời đó. Puskin dĩ nhiên là thấp hơn vợ mình. Nhưng là một thi sĩ đầy tự tin, anh không hề mặc cảm về chuyện này mà trái lại, có phần thích thú với cảnh tương phản đó.

    [​IMG]

    Thực ra, làm chồng của một mỹ nhân như Natalia không bao giờ là việc hoàn toàn dễ chịu, phải đối mặt với quá nhiều ghen tỵ và nhưng mưu toan tước đoạt dù chỉ tạm thời, rất kín đáo. Cho tới ngày hôm nay vẫn giữ được một tờ tạp chí chép tay có cái tên "Momus", xuất hiện năm 1831. Đó là tờ tạp chí của một số sinh viên Đại học tổng hợp Moskva, trong đó có một người mê Natalia Gontsarova. Một sinh viên đã chép vào đó bài thơ về cô và Puskin một tháng rưỡi trước khi nhà thơ làm đám cưới :

    “Nàng bỏ tôi đi theo kẻ khác,
    Kẻ khác ghì chặt nàng vào ngực.
    Ôi dĩ vãng làm sao về lại,
    Trả cho tôi hạnh phúc tàn phai!
    Không, không thể! Trời ơi! Trời hỡi!
    Số phận nàng không gắn cùng tôi.
    Kẻ khác ở trên giường hôn lễ
    Tháo ngực tròn khỏi nhưng hồ nghi.
    Và trong phút tràn trề vui sướng
    Đôi tay trần nàng sẽ ghì mê
    Trong náo nức và trong rát bỏng
    Nàng gọi tên kẻ khác cuồng si.
    Tôi là chi? tôi chỉ là tro bụi,
    Chẳng bao giờ nàng sẽ cùng tôi…"

    Như người khác đã nói, lắm khi rất ngẫu nhiên thôi, hoan lạc của người này là sự đau đớn tái tê lòng của người khác. Là một thi sĩ, Puskin hiểu điều đó nhưng rõ ràng anh không bao giờ tình nguyện trao niềm hạnh phúc mà anh cho là duy nhất của anh cho những kẻ si mê vợ ạnh.

    Làm vợ Puskin chỉ được vài năm, Natalia trở thành mẹ của bốn đứa con. Gần như năm nào cô cũng có mang. Tuy nhiên, không vì thế mà thân hình tuyệt mỹ của cô bị ảnh hưởng đáng kể (Natalia không trực tiếp cho con bú mà nhờ các vú em nuôi hộ bằng sữa của họ).

    Và bởi vậy các trang phục dạ hội vẫn lộng lẫy hiện diện trên người Natalia một cách ổn thoả và vẫn làm cho những nam nhi sáng giá nhất trong giới quý tộc Nga phải rung động. Năm 1831, bá tước Vladimir Sollogub ghi lại ấn tượng của mình khi đến chơi nhà Puskin trong một ngày cuối thu đầu đông: “Cha tôi đưa tôi tới chơi nhà Puskin – nhà thơ sống trong một ngôi nhà khiêm nhường; chủ nhân ông đi vắng nên tiếp chúng tôi là người vợ mỹ nhân của nhà thơ.

    Tôi đã nhìn trong đời mình vô số phụ nữ đẹp, có nhưng người còn rạng ngời hơn cả vợ Puskin, nhưng tôi chưa bao giờ thấy ai kết hợp được trong mình sự hoàn mỹ của nhưng nét mặt cổ điển với thân hình như thế…

    Vóc dáng cao ráo, eo thon không thể nào tưởng tượng được, vai rộng và ngực căng tròn, mái đầu bé bỏng của nàng như bông hoa huệ trên cành, chuyển động ngoạn mục và duyên dáng trên cái cổ thon dài; tôi chưa bao giờ được nhìn thấy một dáng người hoàn mỹ đến thế. Rồi cả làn da, đôi mắt, hàm răng, đôi tai nữa...

    Đúng, đó thực sự là một người phụ nữ đẹp và không ngẫu nhiên mà tất cả các mỹ nhân khác đều trở nên mờ nhạt đi mỗi khi nàng xuất hiện”.


    Thậm chí cả nhưng thượng khách từ Châu Âu sang cũng ngạc nhiên vui sướng. Mùa thu năm 1833, F. Lans, một quý ông người Đức vừa sang Nga và được dịp trông thấy vợ của nhà thơ Nga, đã viết: ”Bất thình lình, tôi sẽ không bao giờ quên cảnh này, một người phụ nữ bước vào, thanh mảnh như cây cọ. Nàng gợi cho tôi nhớ đến pho tượng mỹ nữ trong Viện bảo tàng Louvre”.


    Nhưng bức ký hoạ mà Puskin đã từng vẽ vợ mình còn lưu giữ cho đến ngày hôm nay cũng cho thấy, nhà thơ luôn luôn chú trọng tô đậm thân hình cao ráo và bộ ngực tròn căng của vợ mình.

    Cũng bá tước V. Sollogub viết về tình yêu dành cho vợ Puskin: “Tôi ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy đã phải lòng nàng. Cũng cần phải nói rằng ở Saint Petersburg hồi ấy, gần như không có một chàng trai nào lại không thầm yêu trộm nhớ vợ Puskin. Nhan sắc rạng rỡ của nàng nằm bên cạnh cái họ thi nhân là cho tất cả quay cuồng chóng mặt. Tôi biết rất nhiều chàng trai tự tin rằng họ đã phải lòng vợ Puskin nhưng không chỉ không hề quen nàng mà thậm chí còn chưa nhìn thấy nàng bao giờ…”. Đã có những chàng trai vì mê Natalia mà viết cả cuốn tiểu thuyết về mối tình và cuộc hôn nhân của nàng và Puskin.

    Không chỉ những chàng trai mà ngay cả các trưởng lão cũng thầm yêu trộm nhớ vợ Puskin. Thí dụ công tước N. B. Yusypov. Vị trọng thần này luôn háo hức ca tụng nhan sắc của Natalia. Thậm chí ngay cả các cậu thiếu niên cũng không ít người phải lòng nàng. Bản thân Sa hoàng Nikolai Đệ nhất cũng không hoàn toàn dửng dưng trước Natalia. Theo lời kể của chính Puskin, Sa hoàng đã như một cậu sĩ quan trẻ tán tỉnh vợ anh, sáng ra cố tình đi qua tư gia của nhà thơ để tối đến, trong dạ hội, láu lỉnh hỏi tại sao nàng lại không đóng rèm cửa như thế…

    Trong thời Puskin sống, những chuyện phải lòng như thế cũng không phải là chuyện gì ghê gớm trong giới thượng lưu. Puskin không ghen với nhưng người hâm mộ vợ mình khi mọi chuyện chỉ là “kính nhi viễn chi”. Bản thân nhà thơ, như mọi khi nhà thơ ở mọi thời và mọi nơi, có lẽ cũng không phải người “chay tịnh” gì. (tuyệt đại đa số những bài thơ tình hay nhất của anh đều được viết từ nguồn cảm hứng xuất hiện nhờ những mỹ nhân không phải vợ anh).

    Puskin còn có phần cảm thấy thích thú khi người vợ trẻ nhưng đã có 4 đứa con của mình vẫn được sùng tín đến thế. Trong một lá thư gửi Natalia, Puskin viết: “Hãy cứ mãi thanh xuân, vì em còn trẻ và chỉ vì vì em tuyệt mỹ!... Anh yêu tâm hồn của em còn hơn gương mặt của em… “.

    Mọi chuyện chỉ trở nên rối rắm khi xuất hiện Dantes. Những cử chỉ sùng tín của Dantes đối với Natalia công khai và khiêu khích tới mức, là một trang nam nhi đích thực, Puskin đã không thể không gọi anh chàng này ra đấu súng. Và kết cục cuộc đấu súng đó hầu như tất cả đều rõ: Puskin trúng đạn và qua đời ngày 10/2/1837, sau 6 năm làm chồng Natalia. Khi đó, đại thi hào nước Nga mới 38 tuổi và vợ anh ở tuổi 24. Trước khi diễn ra cuộc đấu súng định mệnh đó, Puskin đã viết di chúc, trong đó cho phép vợ mình chỉ phải để tang trong hai năm, rồi sau đó có thể đi bước nữa, nhưng phải lấy một người đàn ông tốt làm chồng.


    Trở thành bà goá phụ ở lứa tuổi quá trẻ trung như vậy, lại với bốn đứa con nhỏ, cô con gái lớn nhất mới 5 tuổi, còn cô con gái út mới được 8 tháng tuổi, Natalia chắc hẳn phải mất rất nhiều tâm lực mới nuôi nấng các con mình trưởng thành (khi đó, ở nước Nga Sa hoàng, tỷ lệ trẻ chết yểu cực kỳ cao!). Trong suốt 7 năm liền sau khi Puskin mất, Natalia vẫn kiên trì ở vậy mặc dù không ít người sáng giá tới cầu hôn với điều kiện sẽ đưa 4 đứa con của Puskin đi học ở các đường công.

    Natalia đã tuyên bố: “Những ai mà cảm thấy các con của tôi là gánh nặng thì người ấy không thể là chồng tôi được!”.

    Mãi tới năm 1844, tới cầu hôn Natalia là một vị tướng đầy từ tâm, P.P. Lanskoi: Ông không chỉ muốn làm chồng Natalia mà còn sẵn sàng giữ vai trò người cha đối với 4 người con của nàng và Puskin. Natalia đã có thêm với vị tướng Lanskoi 3 cô con gái nữa. Cả 7 người con đều rất kính yêu mẹ mình và trong bức thư gửi bà, tướng Lanskoi có lần đã gọi bà là “nữ giám đốc trại trẻ”…

    Tới cuối những năm 1840, Natalia dần dà trở nên gầy yếu. Thậm chí bà còn hút thuốc lá nữa. Măc cảm tội lỗi trước cái chết “bất đắc kỳ tử” của đại văn hào khiến bà không thể yên ổn sống. Những đứa con không còn thấy mẹ mình vui vẻ nữa cho đến cuối đời bà! Natalia đã từ giã cõi trần vào tháng 11/1863, ở tuổi 51.
    DungTri86, HoaTuBivannghe thích bài này.
  7. vannghe

    vannghe Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    03/07/2014
    Đã được thích:
    27.980
    VẪN CHƯA ĐẶT TÊN

    Em xa anh lòng đau như thắt
    Ngày, tháng ,năm vẫn tím ngắt màu hoa sim
    Hình bóng anh, em vẫn mãi đi tìm
    Nhưng vẫn cứ như tìm kim đáy bể ....

    Em mong anh từ bình minh - nắng xế
    Từ hoàng hôn cho đến - ban mai
    Cuối cùng em cũng buông tiếng thở dài
    Anh bây giờ có còn trên đời này nữa?

    Em bây giờ đã có nơi nương tựa
    Hạnh phúc? Niềm vui? nhà cửa? bạc tiền?
    Nhưng mỗi chiều em vẫn đứng ngoài hiên
    Lắng nghe tiếng gió thu xào xạc

    Mường tượng âm thanh man mác
    Rộn ràng, gấp gáp của con tim
    Ngày xưa bên xóm vắng im lìm
    Anh và em ngày xưa .......chưa xưa lắm
    @@vannghe 19/11/2014
    suutapdoco, Planto, thamlam19x2 người khác thích bài này.
  8. HoaTuBi

    HoaTuBi Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    18/09/2014
    Đã được thích:
    2.151

    XIN ĐỪNG


    Đừng phản cảm những lời vô ý thức
    Đừng để lòng những bực tức vu vơ
    Đừng bận tâm những thái độ hững hờ
    Đừng sân giận những người hay gây sự
    Đừng chua chát khi gặp điều thất bại
    Đừng đắng cay khi duyên đã không còn
    Đừng ngậm ngùi vì lời hứa sắt son
    Đừng oán trách tình đời sao bạc trắng
    Đừng đau khổ khi gặp điều nghiệt ngã
    Đừng lạnh lùng như sương gió mùa đông
    Đừng thở than khi họ đã thay lòng
    Đừng luyến tiếc những gì không còn nửa
    Đừng thù hận những người làm mình khổ
    Đừng phân bua với những chuyện thị phi
    Đừng bức xúc những việc chẳng ra chi
    Đừng bất mãn khi gặp nhiều chướng ngại
    Đừng lầm tưởng mọi điều không nhân quả
    Đừng quên rằng tất cả cũng duyên sinh
    Đừng để tâm nổi sóng gió bất bình
    Đừng chấp thủ để tâm hồn thanh thản
    Kiến kính chúc quý thiện hữu thân tâm an lạc - tinh tấn tu học - đạo tâm tăng trưởng - phúc tuệ viên mãn
    Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
    DungTri86vannghe thích bài này.
  9. HoaTuBi

    HoaTuBi Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    18/09/2014
    Đã được thích:
    2.151
    VỤN VỠ !!!
    *****

    Thơ gieo ẩn chứa tình buồn!
    Nổi kia nhớ nọ sầu vương ngút ngàn!
    Nổi chìm số kiếp đa đoan!
    Bọt bèo tan hợp theo làn gió đưa!

    Em ơi gieo áng thơ xưa!
    Mấy xuân chị đợi mấy mùa chị mong!
    Tầm tầm nổi trận mưa giông!
    Trút bao nhiêu cũng vẫn ko quên người!

    Chín mùi tình ái lên ngôi!
    Chín mùi hương cũ sao trời còn mưa!
    Người đi năm tháng thoi đưa!
    Mà lòng chị cũng thấm vừa nổi đau!

    Chiều nay trận gió từ đâu!
    Thổi ào rụng lá thổi vào buồng tim!
    Đã thôi ko nhắc ko tìm!
    Em ơi vụn vỡ còn tìm nữa chi!!!

    *******************
    suutapdoco, DungTri86vannghe thích bài này.
  10. suutapdoco

    suutapdoco Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    28/11/2007
    Đã được thích:
    4.317
    NGHĨA TÌNH CỦA BA
    [​IMG]
    Công Ba cao tựa núi non
    Dài sông, rộng biển - cho con nên người.
    Ba cho con nụ cười tươi
    Dành cho con cả cuộc đời, tương lai.

    Dạy con: "Nhận rõ đúng sai
    Ân tình, nhân nghĩa, dũng tài, hiếu trung.
    Rộng lòng, độ lương, khoan dung
    Gái, trai chí lớn - chớ dùng mưu ma.

    Hiểu nhiều, biết rộng, nhìn xa
    Đừng quá thiển cận - khó qua khổ nghèo.
    Sóng to phải vững tay chèo
    Chớ ham danh lợi mà gieo oán thù.

    Bốn mùa đông, hạ, xuân, thu
    Trong êm, ngoài ấm cho dù khó khăn.
    Lỡ lầm phải biết ăn năn
    Đừng huênh hoang cũng không nhăn nhó hoài.

    Sống hôm nay - để ngày mai
    Công to, việc nhỏ miệt mài cho xong.
    Khổ đau nên để trong lòng
    Nước mắt chớ chảy thành dòng - ướt mi.

    Gia phong, nền nếp duy trì
    Sẻ san cơm, áo những khi người cần.
    Thương người như thể thương thân
    Kính trên, nhường dưới - góp phần, chung lo.

    Gia đình - xã hội - sao cho
    Vẹn tròn, hạnh phúc, ấm no, trong ngần" ...
    Đời Ba sâu nặng nghĩa ân
    Phận làm con nguyện muôn lần khắc ghi..
    ST
    DungTri86 thích bài này.

Chia sẻ trang này